Chương 13: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Tôi (3)
Lâm Thất
06/01/2021
Hải : mà V.Anh làm gì sao mà để bị đánh vậy?
Hết cách nên Trang đành kể hết mọi chuyện cho Hải nghe, V.Anh ngồi bên cạnh cũng nghe rất rõ do điện thoại đang bật loa ngoài.
Hải :được rồi cảm ơn em.
Hải tắt máy rồi liền đi lấy hộp thuốc y tế rồi lại ngồi đối diện cô.
Hải :đưa tay đây.
V.Anh :em..em tự làm được rồi.
Hải : ngồi im.
V.Anh đưa tay cho Hải rồi ngồi im ko dám cử động. Hải đổ nước ôxi già \(H²O² , nước sát khuẩn\) lên bông tăm. Chiếc bông tăm lăn trên vết sướt của cô, cô cảm thất hơi rát. Vừa chăm sóc vết thương cho V.Anh Hải vừa nói.
Hải : sao lại nói dối tôi?
V.Anh : chỉ..chỉ là em sợ thầy lo lắng thôi.
Hải :sợ tôi lo lắng mà ko chịu chăm sóc tốt cho bản thân gì hết. Hiện tại tôi ko thể đứng ra bảo vệ em với tư cách là bạn trai được vì vậy nên bây giờ chuyện yêu đương rồi mối quan hệ của chúng ta ko thể công khai được , ít nhất là tới khi em tốt nghiệp điều đó đối với em cũng có chút uất ức đấy.
V.Anh : em sẽ ngoan mà sẽ chăm sóc tốt bản thân mà thầy đừng giận nha.
Hải cũng chẳng thèm trả lời. Rửa sạch vết thương rồi lấy băng cá nhân dán lại cho cô.
Hải :xong rồi.
Hải dọn dẹp đóng hộp y tế lại rồi đem đi cất. Hải vừa đứng lên thì V.Anh cũng ngồi dậy ôm anh từ phía sau.
V.Anh :thầy...thầy đừng giận em nữa mà.
Hải đứng đó cứ để cho cô ôm 1 chút, khẽ cười rồi bảo.
Hải : rồi rồi ko giận nữa, em bỏ ra đi.
V.Anh nới lõng vòng tay, Hải liền quay lại bỏ hộp y tế xuống bàn.
Hải : rồi mau đi thay đồ, rửa mặt đi rồi xuống ăn cơm biết chưa.
V.Anh : vậy là thầy hết giận em rồi phải ko?
Hải : ừm \(xoa đầu\).
V.Anh :vậy em đi thay đồ nha.
Hải :lẹ đi rồi xuống ăn cơm đó.
V.Anh : dà.
V.Anh nhanh chóng lên phòng thay đồ còn Hải thì đem dẹp hộp y tế rồi vào bếp dọn cơm. Một lúc sau V.Anh bước xuống.
Hải : mau vào ăn cơm đi.
V.Anh : dà.
Cả 2 cùng ăn cơm nói chuyện rất vui vẻ.
V.Anh : một lát em định qua nhà Trang lấy đồ về.
Hải : ừ, em nhớ đi rồi về nghe ko, ko có được tụ tập đi chơi nữa đó dù gì thì tuần sau là thi rồi nên cố gắng tập trung học đi.
V.Anh : dà em biết rồi.
Hải: còn về chuyện hôm nay thì em cứ để tôi tính nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em mà Thanh Trúc đó học lớp 11a3 phải ko?
V.Anh :dạ phải, lớp đó thầy Lâm làm chủ nhiệm.
Hải :vậy sao vậy là lần này con bé kia thảm rồi thầy Lâm vốn đã khó tính với lại em lại là đệ tử của thầy ấy nên con bé kia xác định.
V.Anh :2 thầy đừng có làm quá dù gì cũng đến thi học kì rồi.
Hải : tôi nói cho em biết chỉ có tôi mới có quyền bắt nạt em thôi còn người khác mà dám làm gì em thì chết chắc.
V.Anh nghe mà cảm thấy vui trong lòng, ko ngờ Hải lại quan tâm yêu thương cô đến vậy.
Hải :mà nhắc đến thầy Lâm tôi mới nhớ em đã nhận được kết quả thi học sinh giỏi chưa.?
V.Anh : dạ do mấy hôm trước em nghĩ \(do ở nhà chăm sóc cho Hải lúc bệnh\) nên vẫn chưa gặp thầy Lâm nữa ạ.
Hải :mà tôi nghe nói em đạt giải nhì đấy.
V.Anh : có thật vậy ko? \(vui\).
Hải :ừ, em được 17,5 / 25 điểm, điểm của em là cao nhất trong tất cả các bạn thi môn Sinh đấy nhưng vì do thiếu 0,5 nữa thôi là em đạt được giải nhất rồi.
V.Anh : vậy là em cũng vui rồi.
Hải : cuối năm cũng phải cảm ơn thầy Lâm đấy, thầy ấy đã ròng rã bồi dưỡng cho em tận 2 năm lận mà.
V.Anh :dạ em biết rồi.
Hôm sau. Ở trường vào giờ ra chơi Hải nhắn tin cho V.Anh :" Em cùng Trang xuống phòng giáo viên nhanh lên". Nhận được tin nhắn V.Anh và Trang nhanh chóng xuống phòng giáo viên thì đã thấy thầy Lâm, thầy Hải và cả con Trúc đang ngồi ở đó.
V.Anh, Trang : dạ thưa thầy em mới tới.
Thầy Lâm : được rồi hai em vào đây.
Cả 2 nhanh chóng bước vào ngồi xuống ghế.
Hải :bây giờ đầy đủ cả rồi. Trúc!! Tôi hỏi em chuyện hôm qua là thế nào..
Nó ngồi đó im lặng.
Thầy Lâm : nói mau.
Trúc : dạ tại V.Anh gây chuyện trước.
Thầy Lâm : V.Anh em nói đi.
V.Anh : dạ trong lúc hôm qua em cùng Trang ra về vừa đến cổng thì vô tình đụng trúng Trúc bạn ấy liền đánh em vì em là hội trưởng hội học sinh nên bạn ấy ghét rồi nói là muốn trả thù vì em đã làm cho Thảo bạn thân của Trúc phải bị đuổi học.
Thầy Lâm vừa nghe vừa nhìn cánh tay của V.Anh đầy vết thương mà cảm thấy giận vì V.Anh vốn là học trò cưng của thầy là đệ tử của thầy suốt 2 năm nay nên thầy Lâm cũng quý V.Anh như người trong nhà.
Hải : còn em thì sao Trang.
Trang :dạ Trúc còn nói là :"mày đừng có nghĩ ba mày thường xuyên tài trợ,ủng hộ tiền cho trường rồi mày lên mặt.".
Thầy Lâm : Trúc có thật mọi chuyện là như vậy ko?
Trúc : đúng vậy đó thì sao ai bảo nó cứ lên mặt hóng hách làm chi.
Hải tức giận đứng lên đập ngay xuống bàn.
Hải : đã sai rồi còn ko biết nhận lỗi em đừng nghĩ chỉ 1 vài lời nói của em mà có thể đổ tội cho người khác.
Thầy Lâm : Hải bình tĩnh.
......
......
Hải cố gắng bình tâm trở lại.
Hải : em xin lỗi, mong anh giải quyết việc này cho rõ ràng em xin phép ra ngoài trước.
Thầy Lâm :ừ em cứ ra ngoài đi việc này cứ để anh.
Hải bước ra ngoài .
Thầy Lâm :này V.Anh em có sao ko?
V.Anh : dạ em ko sao chỉ là vết thương nhỏ thôi ạ.
Thầy Lâm : thầy đã hiểu mọi chuyện rồi 2 em cứ về lớp trước đi.
V.Anh :vậy thưa thầy em về.
Trang : thưa thầy em về.
Thầy Lâm :mà khoan đã chiều nay 2 giờ em vô trường để sửa đề thi học sinh giỏi nha.
V.Anh : dạ em biết rồi.
V.Anh vừa bước ra ngoài thì đã gặp Hải đang ngồi ở chiếc ghế đá.
V.Anh : Trang bà về lớp trước đi.
Trang : ừ vậy tôi về.
V.Anh liền bước lại chỗ Hải
V.Anh : thầy sao vậy?
Hải :tôi ko sao, mà chiều nay tôi còn có cuộc họp nên đến chiều mới về em ở nhà nhớ ăn cơm đó biết ko, ko có đc bỏ bữa đấy nhé.
V.Anh : em biết rồi, thầy cũng nhớ ăn uống đầy đủ nha.
Lúc này Trúc bước ra liếc liếc nhìn V.Anh rồi bỏ đi.
V.Anh: chiều nay về thầy muốn ăn gì để em nấu. \(cười\).
Hải : em nấu hả? Vậy tôi ko dám ăn đâu \(chọc\).
V.Anh : thầy lúc nào cũng vậy, ngày nào cũng chọc em ko biết chán à.
Hải : tôi chỉ giỡn xíu thôi mà, em nấu gì cũng ngon hết.
Nãy giờ thầy Lâm đứng ở phía sau nghe hết mọi chuyện.
Thầy Lâm : thân nhau dữ ha còn nấu ăn gì nữa.
V.Anh giật mình quay lại, mặt hơi đỏ, ngượng ngùng.
V.Anh : dạ...dạ thưa thầy em về lớp
Cô cúi đầu chào thầy Lâm và Hải rồi bẻn lẻn về lớp.
Thầy Lâm : bộ em với V.Anh quen nhau à? \( hỏi Hải\)
Hải : dạ là người quen do gia đình em ấy có chút chuyện nên gửi cho em trông nom 1 thời gian.
Thầy Lâm : ừ mà chuyện này anh xử lí xong rồi em ko cần lo.
Cả 2 ngồi nói chuyện.
Tại lớp học.
Trang : có người yêu coi bộ sướng ghê ta.
V.Anh :sướng cái gì?
Trang : thì là có người quan tâm, chăm sóc còn đứng ra đòi lại công bằng nữa chứ, ranh tị ghê luôn á.
V.Anh : nếu ranh tị thì bà cũng mau kiếm 1 anh nào đó đi.
Trang : trời tôi đây cũng muốn có lắm mà ko có ai hốt hết, buồn thiệt sự.
V.Anh : chắc là do hằng ngày bà tạo nghiệp quá nên bây giờ nghiệp quật ko có ai yêu. \( cười toáng lên\).
Trang : bữa nay dám chọc tôi ha, có tin là tôi cho mọi người biết hết chuyện của bà ko?.
V.Anh : thôi thôi mà, bà là bạn tốt của tôi mà tôi tin bà sẽ ko làm thế đâu \( nắm tay \).
Trang : vậy thì phải đền bù gì đó cho tui đi.
V.Anh : đền bù gì giờ bà nhìn tui đi 1 cắc cũng ko có.
Trang : từ khi nào mà con bạn tôi nghèo đến như vậy thế.
V.Anh : tiền ba tôi gửi lên thì nói chung là đủ xài nhưng vẫn phải tiết kiệm để lỡ có chuyện gì thì cùng còn chứ.
Trang : bà còn có thầy Hải lo nữa mà bà sợ cái gì.
V.Anh : thầy Hải cho tui ở ké là may lắm rồi với lại thầy Hải là giáo viên mới lương cũng chả được bao nhiêu còn cực khổ đi làm gia sư tại nhà cho người ta nữa kìa nên tui cũng muốn tiếp thầy chút đỉnh chuyện cơm nước.
Trang : chà chà chưa thành vợ của thầy mà đã biết tiết kiệm cho thầy rồi ha. Mà bây giờ 2 người vẫn gọi nhau là thầy trò sao.
V.Anh : ừ tại gọi vậy quen rồi nghe cũng thân mật nữa.
Đến trưa lúc này V.Anh đã đi học về đang vào bếp để làm bữa trưa chợt nhớ tới Hải. Liền nhắn tin.
" Thầy ăn trưa chưa"
" Tôi vẫn đang ăn đây, còn em".
" Dạ em vẫn đang nấu".
" Ừ nhớ cẩn thận dao kéo đó có biết ko?"
" Dạ em biết rồi, mà chiều nay em có tiết ở trường nên em về sẽ ghé siêu thị mua đồ luôn thầy ko cần mua".
" Ừ, mà chiều nay em học gì vậy"
" Dạ thầy Lâm bảo em vào để sửa đề thi học sinh giỏi ạ".
" Nhớ về sớm nha, tôi còn có việc chiều gặp ở nhà"
" Vâng❤❤❤".
Đến chiều trong lúc đang đi về nhà thì bọn của Trúc bất ngờ gặp V.Anh \( lúc này bọn của Trúc có 3 người\).
Thảo : ê Trúc con V.Anh kìa.
Trúc : ừ tao thấy rồi để tao điện cho anh tao, lần này phải xử đẹp nó mới đc.
Trúc liền lấy điện thoại ra điện cho anh của nó, rồi chạy lại chỗ V.Anh, chặn đường.
Trúc : chà chà mới trả thù được tao nên bây giờ muốn tổ chức ăn mừng sao mà mua lắm đồ thế.
V.Anh : tránh ra, đừng có mà tiếp tục kiếm chuyện.
Ly : Trúc mày nghe gì ko? Bạn V.Anh hội trưởng hội học sinh đang bảo mày tránh ra kìa.
Trúc : vậy đó hả.
Vừa nói Trúc vừa quơ tay làm cho đồ của V.Anh rơi xuống đất. Ko muốn có thêm chuyện nên V.Anh đành nén lại cơn giận cúi xuống nhặt từng món lên. Bỗng Trúc vung chân đá hết mọi thứ.
V.Anh : mày vừa phải thôi nha coi chừng lại rước họa vào thân đấy.
Trúc : mày nói cái gì? Rước họa vào thân à. Để tao nói cho mày biết bây giờ là ở ngoài đường chứ ko phải ở trong trường đâu mà mày định đi mách lẻo.
V.Anh : đối với bọn mày ko cần đến ai chỉ cần tao là đủ rồi.
Trúc : vậy sao.
Trúc liền giơ tay lên đánh V.Anh rồi lại xô cô ngã xuống. Cú ngã làm cho chiếc đồng hồ cô đang đeo trong tay bị bể đến hư luôn \( đó là chiếc đồng hồ Hải đã tặng cô lúc mới quen, mọi người xem lại chap 5 nha \). V.Anh lúc này đã ko kiềm đc nữa liền đứng lên tát cho Trúc 1 cái rồi đạp vào bụng nó khiến nó ngã nhào ra đường. Thảo và Ly liền đỡ Trúc vậy.
Trúc : mày...mày dám đánh tao.
V.Anh : sao tao lại ko dám, có qua thì phải có lại thôi.
Trúc : 2 đứa mày còn đứng đó làm gì mau đánh nó đi chứ.
Cả Thảo và Ly liền chạy lại. Ly đang chạy đến V.Anh thì liền bị cô cảng chân ngã bẹp xuống đất. Còn Thảo định vung tay lên đánh thì đã bị V.Anh nắm lại bẻ ngược ra phía sau.
Thảo : a..đau...đau...mày mau bỏ ra.
Lúc này anh trai của Trúc đã đến liền chạy lại kéo tay của V.Anh ra.
Thảo : anh..anh Khang anh đến rồi, anh coi đó nó dám đánh em rồi Trúc rồi Ly nữa kìa.
Khang : này cô em, em có biết đây là người của anh ko mà cô em lại dám đụng hả?.
V.Anh : hứ...Người của ai tôi ko cần biết. Mà anh xem lại anh đi, đàn ông con trai mà đi xen vào chuyện con gái của chúng tôi là sao.
Khang : mạnh miệng dữ ha.
Vừa nói Khang vừa lấy tay bóp chặt miệng của V.Anh lại.
Khang : này có giỏi thì nói nữa đi.
Trúc : anh nhớ phải trả thù cho em.
Trúc bước lại gần V.Anh nắm tóc cô giựt mạnh ra phía sau.
Trúc : để tao xem hôm nay mày làm được gì.
\[ **Còn Tiếp**..... \]
Hết cách nên Trang đành kể hết mọi chuyện cho Hải nghe, V.Anh ngồi bên cạnh cũng nghe rất rõ do điện thoại đang bật loa ngoài.
Hải :được rồi cảm ơn em.
Hải tắt máy rồi liền đi lấy hộp thuốc y tế rồi lại ngồi đối diện cô.
Hải :đưa tay đây.
V.Anh :em..em tự làm được rồi.
Hải : ngồi im.
V.Anh đưa tay cho Hải rồi ngồi im ko dám cử động. Hải đổ nước ôxi già \(H²O² , nước sát khuẩn\) lên bông tăm. Chiếc bông tăm lăn trên vết sướt của cô, cô cảm thất hơi rát. Vừa chăm sóc vết thương cho V.Anh Hải vừa nói.
Hải : sao lại nói dối tôi?
V.Anh : chỉ..chỉ là em sợ thầy lo lắng thôi.
Hải :sợ tôi lo lắng mà ko chịu chăm sóc tốt cho bản thân gì hết. Hiện tại tôi ko thể đứng ra bảo vệ em với tư cách là bạn trai được vì vậy nên bây giờ chuyện yêu đương rồi mối quan hệ của chúng ta ko thể công khai được , ít nhất là tới khi em tốt nghiệp điều đó đối với em cũng có chút uất ức đấy.
V.Anh : em sẽ ngoan mà sẽ chăm sóc tốt bản thân mà thầy đừng giận nha.
Hải cũng chẳng thèm trả lời. Rửa sạch vết thương rồi lấy băng cá nhân dán lại cho cô.
Hải :xong rồi.
Hải dọn dẹp đóng hộp y tế lại rồi đem đi cất. Hải vừa đứng lên thì V.Anh cũng ngồi dậy ôm anh từ phía sau.
V.Anh :thầy...thầy đừng giận em nữa mà.
Hải đứng đó cứ để cho cô ôm 1 chút, khẽ cười rồi bảo.
Hải : rồi rồi ko giận nữa, em bỏ ra đi.
V.Anh nới lõng vòng tay, Hải liền quay lại bỏ hộp y tế xuống bàn.
Hải : rồi mau đi thay đồ, rửa mặt đi rồi xuống ăn cơm biết chưa.
V.Anh : vậy là thầy hết giận em rồi phải ko?
Hải : ừm \(xoa đầu\).
V.Anh :vậy em đi thay đồ nha.
Hải :lẹ đi rồi xuống ăn cơm đó.
V.Anh : dà.
V.Anh nhanh chóng lên phòng thay đồ còn Hải thì đem dẹp hộp y tế rồi vào bếp dọn cơm. Một lúc sau V.Anh bước xuống.
Hải : mau vào ăn cơm đi.
V.Anh : dà.
Cả 2 cùng ăn cơm nói chuyện rất vui vẻ.
V.Anh : một lát em định qua nhà Trang lấy đồ về.
Hải : ừ, em nhớ đi rồi về nghe ko, ko có được tụ tập đi chơi nữa đó dù gì thì tuần sau là thi rồi nên cố gắng tập trung học đi.
V.Anh : dà em biết rồi.
Hải: còn về chuyện hôm nay thì em cứ để tôi tính nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em mà Thanh Trúc đó học lớp 11a3 phải ko?
V.Anh :dạ phải, lớp đó thầy Lâm làm chủ nhiệm.
Hải :vậy sao vậy là lần này con bé kia thảm rồi thầy Lâm vốn đã khó tính với lại em lại là đệ tử của thầy ấy nên con bé kia xác định.
V.Anh :2 thầy đừng có làm quá dù gì cũng đến thi học kì rồi.
Hải : tôi nói cho em biết chỉ có tôi mới có quyền bắt nạt em thôi còn người khác mà dám làm gì em thì chết chắc.
V.Anh nghe mà cảm thấy vui trong lòng, ko ngờ Hải lại quan tâm yêu thương cô đến vậy.
Hải :mà nhắc đến thầy Lâm tôi mới nhớ em đã nhận được kết quả thi học sinh giỏi chưa.?
V.Anh : dạ do mấy hôm trước em nghĩ \(do ở nhà chăm sóc cho Hải lúc bệnh\) nên vẫn chưa gặp thầy Lâm nữa ạ.
Hải :mà tôi nghe nói em đạt giải nhì đấy.
V.Anh : có thật vậy ko? \(vui\).
Hải :ừ, em được 17,5 / 25 điểm, điểm của em là cao nhất trong tất cả các bạn thi môn Sinh đấy nhưng vì do thiếu 0,5 nữa thôi là em đạt được giải nhất rồi.
V.Anh : vậy là em cũng vui rồi.
Hải : cuối năm cũng phải cảm ơn thầy Lâm đấy, thầy ấy đã ròng rã bồi dưỡng cho em tận 2 năm lận mà.
V.Anh :dạ em biết rồi.
Hôm sau. Ở trường vào giờ ra chơi Hải nhắn tin cho V.Anh :" Em cùng Trang xuống phòng giáo viên nhanh lên". Nhận được tin nhắn V.Anh và Trang nhanh chóng xuống phòng giáo viên thì đã thấy thầy Lâm, thầy Hải và cả con Trúc đang ngồi ở đó.
V.Anh, Trang : dạ thưa thầy em mới tới.
Thầy Lâm : được rồi hai em vào đây.
Cả 2 nhanh chóng bước vào ngồi xuống ghế.
Hải :bây giờ đầy đủ cả rồi. Trúc!! Tôi hỏi em chuyện hôm qua là thế nào..
Nó ngồi đó im lặng.
Thầy Lâm : nói mau.
Trúc : dạ tại V.Anh gây chuyện trước.
Thầy Lâm : V.Anh em nói đi.
V.Anh : dạ trong lúc hôm qua em cùng Trang ra về vừa đến cổng thì vô tình đụng trúng Trúc bạn ấy liền đánh em vì em là hội trưởng hội học sinh nên bạn ấy ghét rồi nói là muốn trả thù vì em đã làm cho Thảo bạn thân của Trúc phải bị đuổi học.
Thầy Lâm vừa nghe vừa nhìn cánh tay của V.Anh đầy vết thương mà cảm thấy giận vì V.Anh vốn là học trò cưng của thầy là đệ tử của thầy suốt 2 năm nay nên thầy Lâm cũng quý V.Anh như người trong nhà.
Hải : còn em thì sao Trang.
Trang :dạ Trúc còn nói là :"mày đừng có nghĩ ba mày thường xuyên tài trợ,ủng hộ tiền cho trường rồi mày lên mặt.".
Thầy Lâm : Trúc có thật mọi chuyện là như vậy ko?
Trúc : đúng vậy đó thì sao ai bảo nó cứ lên mặt hóng hách làm chi.
Hải tức giận đứng lên đập ngay xuống bàn.
Hải : đã sai rồi còn ko biết nhận lỗi em đừng nghĩ chỉ 1 vài lời nói của em mà có thể đổ tội cho người khác.
Thầy Lâm : Hải bình tĩnh.
......
......
Hải cố gắng bình tâm trở lại.
Hải : em xin lỗi, mong anh giải quyết việc này cho rõ ràng em xin phép ra ngoài trước.
Thầy Lâm :ừ em cứ ra ngoài đi việc này cứ để anh.
Hải bước ra ngoài .
Thầy Lâm :này V.Anh em có sao ko?
V.Anh : dạ em ko sao chỉ là vết thương nhỏ thôi ạ.
Thầy Lâm : thầy đã hiểu mọi chuyện rồi 2 em cứ về lớp trước đi.
V.Anh :vậy thưa thầy em về.
Trang : thưa thầy em về.
Thầy Lâm :mà khoan đã chiều nay 2 giờ em vô trường để sửa đề thi học sinh giỏi nha.
V.Anh : dạ em biết rồi.
V.Anh vừa bước ra ngoài thì đã gặp Hải đang ngồi ở chiếc ghế đá.
V.Anh : Trang bà về lớp trước đi.
Trang : ừ vậy tôi về.
V.Anh liền bước lại chỗ Hải
V.Anh : thầy sao vậy?
Hải :tôi ko sao, mà chiều nay tôi còn có cuộc họp nên đến chiều mới về em ở nhà nhớ ăn cơm đó biết ko, ko có đc bỏ bữa đấy nhé.
V.Anh : em biết rồi, thầy cũng nhớ ăn uống đầy đủ nha.
Lúc này Trúc bước ra liếc liếc nhìn V.Anh rồi bỏ đi.
V.Anh: chiều nay về thầy muốn ăn gì để em nấu. \(cười\).
Hải : em nấu hả? Vậy tôi ko dám ăn đâu \(chọc\).
V.Anh : thầy lúc nào cũng vậy, ngày nào cũng chọc em ko biết chán à.
Hải : tôi chỉ giỡn xíu thôi mà, em nấu gì cũng ngon hết.
Nãy giờ thầy Lâm đứng ở phía sau nghe hết mọi chuyện.
Thầy Lâm : thân nhau dữ ha còn nấu ăn gì nữa.
V.Anh giật mình quay lại, mặt hơi đỏ, ngượng ngùng.
V.Anh : dạ...dạ thưa thầy em về lớp
Cô cúi đầu chào thầy Lâm và Hải rồi bẻn lẻn về lớp.
Thầy Lâm : bộ em với V.Anh quen nhau à? \( hỏi Hải\)
Hải : dạ là người quen do gia đình em ấy có chút chuyện nên gửi cho em trông nom 1 thời gian.
Thầy Lâm : ừ mà chuyện này anh xử lí xong rồi em ko cần lo.
Cả 2 ngồi nói chuyện.
Tại lớp học.
Trang : có người yêu coi bộ sướng ghê ta.
V.Anh :sướng cái gì?
Trang : thì là có người quan tâm, chăm sóc còn đứng ra đòi lại công bằng nữa chứ, ranh tị ghê luôn á.
V.Anh : nếu ranh tị thì bà cũng mau kiếm 1 anh nào đó đi.
Trang : trời tôi đây cũng muốn có lắm mà ko có ai hốt hết, buồn thiệt sự.
V.Anh : chắc là do hằng ngày bà tạo nghiệp quá nên bây giờ nghiệp quật ko có ai yêu. \( cười toáng lên\).
Trang : bữa nay dám chọc tôi ha, có tin là tôi cho mọi người biết hết chuyện của bà ko?.
V.Anh : thôi thôi mà, bà là bạn tốt của tôi mà tôi tin bà sẽ ko làm thế đâu \( nắm tay \).
Trang : vậy thì phải đền bù gì đó cho tui đi.
V.Anh : đền bù gì giờ bà nhìn tui đi 1 cắc cũng ko có.
Trang : từ khi nào mà con bạn tôi nghèo đến như vậy thế.
V.Anh : tiền ba tôi gửi lên thì nói chung là đủ xài nhưng vẫn phải tiết kiệm để lỡ có chuyện gì thì cùng còn chứ.
Trang : bà còn có thầy Hải lo nữa mà bà sợ cái gì.
V.Anh : thầy Hải cho tui ở ké là may lắm rồi với lại thầy Hải là giáo viên mới lương cũng chả được bao nhiêu còn cực khổ đi làm gia sư tại nhà cho người ta nữa kìa nên tui cũng muốn tiếp thầy chút đỉnh chuyện cơm nước.
Trang : chà chà chưa thành vợ của thầy mà đã biết tiết kiệm cho thầy rồi ha. Mà bây giờ 2 người vẫn gọi nhau là thầy trò sao.
V.Anh : ừ tại gọi vậy quen rồi nghe cũng thân mật nữa.
Đến trưa lúc này V.Anh đã đi học về đang vào bếp để làm bữa trưa chợt nhớ tới Hải. Liền nhắn tin.
" Thầy ăn trưa chưa"
" Tôi vẫn đang ăn đây, còn em".
" Dạ em vẫn đang nấu".
" Ừ nhớ cẩn thận dao kéo đó có biết ko?"
" Dạ em biết rồi, mà chiều nay em có tiết ở trường nên em về sẽ ghé siêu thị mua đồ luôn thầy ko cần mua".
" Ừ, mà chiều nay em học gì vậy"
" Dạ thầy Lâm bảo em vào để sửa đề thi học sinh giỏi ạ".
" Nhớ về sớm nha, tôi còn có việc chiều gặp ở nhà"
" Vâng❤❤❤".
Đến chiều trong lúc đang đi về nhà thì bọn của Trúc bất ngờ gặp V.Anh \( lúc này bọn của Trúc có 3 người\).
Thảo : ê Trúc con V.Anh kìa.
Trúc : ừ tao thấy rồi để tao điện cho anh tao, lần này phải xử đẹp nó mới đc.
Trúc liền lấy điện thoại ra điện cho anh của nó, rồi chạy lại chỗ V.Anh, chặn đường.
Trúc : chà chà mới trả thù được tao nên bây giờ muốn tổ chức ăn mừng sao mà mua lắm đồ thế.
V.Anh : tránh ra, đừng có mà tiếp tục kiếm chuyện.
Ly : Trúc mày nghe gì ko? Bạn V.Anh hội trưởng hội học sinh đang bảo mày tránh ra kìa.
Trúc : vậy đó hả.
Vừa nói Trúc vừa quơ tay làm cho đồ của V.Anh rơi xuống đất. Ko muốn có thêm chuyện nên V.Anh đành nén lại cơn giận cúi xuống nhặt từng món lên. Bỗng Trúc vung chân đá hết mọi thứ.
V.Anh : mày vừa phải thôi nha coi chừng lại rước họa vào thân đấy.
Trúc : mày nói cái gì? Rước họa vào thân à. Để tao nói cho mày biết bây giờ là ở ngoài đường chứ ko phải ở trong trường đâu mà mày định đi mách lẻo.
V.Anh : đối với bọn mày ko cần đến ai chỉ cần tao là đủ rồi.
Trúc : vậy sao.
Trúc liền giơ tay lên đánh V.Anh rồi lại xô cô ngã xuống. Cú ngã làm cho chiếc đồng hồ cô đang đeo trong tay bị bể đến hư luôn \( đó là chiếc đồng hồ Hải đã tặng cô lúc mới quen, mọi người xem lại chap 5 nha \). V.Anh lúc này đã ko kiềm đc nữa liền đứng lên tát cho Trúc 1 cái rồi đạp vào bụng nó khiến nó ngã nhào ra đường. Thảo và Ly liền đỡ Trúc vậy.
Trúc : mày...mày dám đánh tao.
V.Anh : sao tao lại ko dám, có qua thì phải có lại thôi.
Trúc : 2 đứa mày còn đứng đó làm gì mau đánh nó đi chứ.
Cả Thảo và Ly liền chạy lại. Ly đang chạy đến V.Anh thì liền bị cô cảng chân ngã bẹp xuống đất. Còn Thảo định vung tay lên đánh thì đã bị V.Anh nắm lại bẻ ngược ra phía sau.
Thảo : a..đau...đau...mày mau bỏ ra.
Lúc này anh trai của Trúc đã đến liền chạy lại kéo tay của V.Anh ra.
Thảo : anh..anh Khang anh đến rồi, anh coi đó nó dám đánh em rồi Trúc rồi Ly nữa kìa.
Khang : này cô em, em có biết đây là người của anh ko mà cô em lại dám đụng hả?.
V.Anh : hứ...Người của ai tôi ko cần biết. Mà anh xem lại anh đi, đàn ông con trai mà đi xen vào chuyện con gái của chúng tôi là sao.
Khang : mạnh miệng dữ ha.
Vừa nói Khang vừa lấy tay bóp chặt miệng của V.Anh lại.
Khang : này có giỏi thì nói nữa đi.
Trúc : anh nhớ phải trả thù cho em.
Trúc bước lại gần V.Anh nắm tóc cô giựt mạnh ra phía sau.
Trúc : để tao xem hôm nay mày làm được gì.
\[ **Còn Tiếp**..... \]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.