Chương 2:
Kim Dữ Tử
02/07/2024
Ngược lại cô rất khác biệt, cô chưa bao giờ yêu đương nên không có gánh nặng tình cảm. Cô có thể kết hôn với Mặc Yến Chu mà không gặp bất kỳ phiền toái nào, chiếm được trái tim anh, sinh con cho anh và khiến mối quan hệ thông gia giữa hai nhà Mặc và Bạch trở nên bền chặt.
"Anh Mặc, em có nước da trắng, dáng đẹp, chân dài, vừa hiền lành ngoan ngoãn lại vừa nghe lời, tốt bụng, ân cần lại hiểu chuyện. Em có thể mặn mà ngọt ngào, cũng có thể làm nũng, hơn nữa còn chưa từng có mối quan hệ nào. Em không hút thuốc, uống rượu, khiêu vũ hay đến quán bar. Quan trọng nhất là em rất khỏe mạnh, cũng sẵn sàng sinh con." Bạch Uẩn Hạ không biết xấu hổ khen ngợi bản thân, nhìn chằm chằm vào Mặc Yến Chu với đôi mắt hạnh nhân sáng ngời.
Người trợ lý cầm ô phía sau Mặc Yến Chu không khỏi bật cười.
Thời Thâm chưa từng thấy cô gái nào có thể khen mình nhiều như vậy, nhưng cô tiểu thư thứ hai của nhà họ Bạch trước mặt hắn quả thực rất đáng yêu.
Thật là một sự tương phản khi đứng cùng với tổng giám đốc.
Một người lạnh lùng cấm dục, người kia lại mềm mại dễ thương.
"Anh Mặc, em nhất định có thể làm vợ anh, ưu điểm lớn nhất của em là hiền lành, ngoan ngoãn, sau này sẽ không bao giờ quấy rầy công việc của anh, nếu anh muốn đi công tác thì có thể đi công tác, còn nếu muốn giao lưu thì có thể đi giao lưu. Em hoàn toàn không phản đối đâu. Em….” Nhìn thấy anh im lặng, Bạch Uẩn Hạ lo lắng đến mức gần như khóc, đôi mắt cô lấp lánh trông thật đáng thương.
Cô không biết mình phải nói gì nữa trước khi Mặc Yến Chu đồng ý.
Cô cũng sợ chị gái mình sẽ thức dậy.
Lượng thuốc ngủ cô cho chị gái uống rất ít.
"Đi."
Úi...
Bị đuổi đi rồi.
Bạch Uẩn Hạ cúi đầu dùng ô che chở, nhỏ giọng nói: "Có nhất thiết phải mời chị gái của em tới không? Nhưng chị gái em… chị ấy đã có người mình yêu..."
Một bàn tay duỗi ra dùng lực lớn, xoay cả người cô về một hướng: "Lối này."
Bạch Uẩn Hạ nâng mép ô lên, nhìn thấy cổng Cục Dân chính trước mặt.
Mặc Yến Chu đồng ý cưới cô rồi à?
Tuyệt thật đấy!
Khắp chốn cùng mừng vui, nhà họ Bạch được cứu rồi.
Mối quan hệ của chị gái cô cũng được cứu vãn.
Bàn tay nhanh chóng thu lại, cảm giác còn lại trên cánh tay nhắc nhở cô rằng đó không phải là ảo ảnh.
Những giọt nước mắt trong suốt của Bạch Uẩn Hạ lập tức rút lại, cô cẩn thận quay đầu lại nhìn chồng tương lai của mình.
Mặc Yến Chu mặc một chiếc áo sơ mi trắng công sở, nhưng nó không thể ngăn cản được vẻ uy nghiêm bẩm sinh của anh. Dưới chiếc dù che nắng, đường nét góc cạnh của anh tinh xảo như mô hình 3D, ngay cả đường quai hàm cũng rất chuẩn xác, kết hợp với từng đường nét và cử chỉ lạnh lùng.
Anh rất đẹp trai.
Nhưng việc lạnh lùng cũng là thật.
Tỷ lệ kết hôn hiện nay rất thấp, từ khi vào Cục Dân chính đến khi nhận được giấy đăng ký kết hôn chỉ mất nửa giờ.
Bạch Uẩn Hạ và Mặc Yến Chu bước ra khỏi Cục Dân chính với giấy đăng ký kết hôn màu đỏ.
"Anh phải đi làm à?" Bạch Uẩn Hạ cầm giấy đăng ký kết hôn trên tay: "Có thể cho em địa chỉ không? Em về thu dọn hành lý rồi chuyển đến đó."
Đôi mắt của Mặc Yến Chu đen không thấy đáy: "Em muốn chuyển đến đây?"
Họ mới gặp nhau lần đầu tiên, hơn nữa cô gái trước mặt vẫn chưa tròn 21 tuổi. Tuổi không lớn lắm, nhưng lá gan lại thật sự rất lớn.
Cô không những dám thay mặt chị gái cưới anh mà còn chủ động dọn về ở cùng nhau.
Hiền lành, ngoan ngoãn và biết vâng lời?
Vừa nghe đã không tin tưởng nổi.
"Anh Mặc, em có nước da trắng, dáng đẹp, chân dài, vừa hiền lành ngoan ngoãn lại vừa nghe lời, tốt bụng, ân cần lại hiểu chuyện. Em có thể mặn mà ngọt ngào, cũng có thể làm nũng, hơn nữa còn chưa từng có mối quan hệ nào. Em không hút thuốc, uống rượu, khiêu vũ hay đến quán bar. Quan trọng nhất là em rất khỏe mạnh, cũng sẵn sàng sinh con." Bạch Uẩn Hạ không biết xấu hổ khen ngợi bản thân, nhìn chằm chằm vào Mặc Yến Chu với đôi mắt hạnh nhân sáng ngời.
Người trợ lý cầm ô phía sau Mặc Yến Chu không khỏi bật cười.
Thời Thâm chưa từng thấy cô gái nào có thể khen mình nhiều như vậy, nhưng cô tiểu thư thứ hai của nhà họ Bạch trước mặt hắn quả thực rất đáng yêu.
Thật là một sự tương phản khi đứng cùng với tổng giám đốc.
Một người lạnh lùng cấm dục, người kia lại mềm mại dễ thương.
"Anh Mặc, em nhất định có thể làm vợ anh, ưu điểm lớn nhất của em là hiền lành, ngoan ngoãn, sau này sẽ không bao giờ quấy rầy công việc của anh, nếu anh muốn đi công tác thì có thể đi công tác, còn nếu muốn giao lưu thì có thể đi giao lưu. Em hoàn toàn không phản đối đâu. Em….” Nhìn thấy anh im lặng, Bạch Uẩn Hạ lo lắng đến mức gần như khóc, đôi mắt cô lấp lánh trông thật đáng thương.
Cô không biết mình phải nói gì nữa trước khi Mặc Yến Chu đồng ý.
Cô cũng sợ chị gái mình sẽ thức dậy.
Lượng thuốc ngủ cô cho chị gái uống rất ít.
"Đi."
Úi...
Bị đuổi đi rồi.
Bạch Uẩn Hạ cúi đầu dùng ô che chở, nhỏ giọng nói: "Có nhất thiết phải mời chị gái của em tới không? Nhưng chị gái em… chị ấy đã có người mình yêu..."
Một bàn tay duỗi ra dùng lực lớn, xoay cả người cô về một hướng: "Lối này."
Bạch Uẩn Hạ nâng mép ô lên, nhìn thấy cổng Cục Dân chính trước mặt.
Mặc Yến Chu đồng ý cưới cô rồi à?
Tuyệt thật đấy!
Khắp chốn cùng mừng vui, nhà họ Bạch được cứu rồi.
Mối quan hệ của chị gái cô cũng được cứu vãn.
Bàn tay nhanh chóng thu lại, cảm giác còn lại trên cánh tay nhắc nhở cô rằng đó không phải là ảo ảnh.
Những giọt nước mắt trong suốt của Bạch Uẩn Hạ lập tức rút lại, cô cẩn thận quay đầu lại nhìn chồng tương lai của mình.
Mặc Yến Chu mặc một chiếc áo sơ mi trắng công sở, nhưng nó không thể ngăn cản được vẻ uy nghiêm bẩm sinh của anh. Dưới chiếc dù che nắng, đường nét góc cạnh của anh tinh xảo như mô hình 3D, ngay cả đường quai hàm cũng rất chuẩn xác, kết hợp với từng đường nét và cử chỉ lạnh lùng.
Anh rất đẹp trai.
Nhưng việc lạnh lùng cũng là thật.
Tỷ lệ kết hôn hiện nay rất thấp, từ khi vào Cục Dân chính đến khi nhận được giấy đăng ký kết hôn chỉ mất nửa giờ.
Bạch Uẩn Hạ và Mặc Yến Chu bước ra khỏi Cục Dân chính với giấy đăng ký kết hôn màu đỏ.
"Anh phải đi làm à?" Bạch Uẩn Hạ cầm giấy đăng ký kết hôn trên tay: "Có thể cho em địa chỉ không? Em về thu dọn hành lý rồi chuyển đến đó."
Đôi mắt của Mặc Yến Chu đen không thấy đáy: "Em muốn chuyển đến đây?"
Họ mới gặp nhau lần đầu tiên, hơn nữa cô gái trước mặt vẫn chưa tròn 21 tuổi. Tuổi không lớn lắm, nhưng lá gan lại thật sự rất lớn.
Cô không những dám thay mặt chị gái cưới anh mà còn chủ động dọn về ở cùng nhau.
Hiền lành, ngoan ngoãn và biết vâng lời?
Vừa nghe đã không tin tưởng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.