Chương 21: Quá khứ (2)
Miin Miin
08/06/2021
Thật ra, Diệp Hàn Minh rất yêu Tạ Linh Chi. Kể từ lần gặp đầu tiên vào năm ông ta 17, bà 15 thì ông ta đã đem lòng thầm thương trộm nhớ Tạ Linh Chi.
Từ lúc đó, Diệp Hàn Minh đã về nói với cha mình hứa hôn cho bà ta với hắn.
Ban đầu Tạ Linh Chi cũng khá ưng ý ông ta nhưng cho đến khi chân mệnh thiên tử của bà xuất hiện.
Uất Trì Ngạo lạnh lùng và kiêu ngạo, chiến hữu duy nhất của tuyệt thế hoàng tử Mạc Đỉnh Thiên, người xưng vua xưng trời ở Huyền Thiên đại lục và Phương Xuyên đại lục.
Uất Trì Ngạo và Tạ Linh Chi đã đem lòng thương nhau nhưng vách ngăn cách giữa họ đã từ lâu được hình thành.
Diệp Hàn Minh luôn tìm cách chia rẻ tình cảm của hai người. Cho đến bước đường cùng, Diệp Hàn Minh hạ lệnh truy giết tận cùng Uất Trì Ngạo.
Lúc đó Mạc Đỉnh Thiên và Dạ Du Yên đã đến dòng thời gian khác nên không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra ở bên kia.
Sau lần đưa Tạ Linh Chi gặp Uất Trì Ngạo lần cuối thì hai người nhanh chóng trở về nơi vốn thuộc về Dạ Du Yên.
Bởi gia tộc Diệp Hàn Minh có một loại ma pháp tên Miêu Vực, có thể giết người trong gang tấc nhờ loại độc này.
Uất Trì Ngạo không may trúng độc mà chết. Tạ Linh Chi muốn tự vẫn theo người mình yêu nhưng khi tự bắt mạch thì biết tin đã mang thai con chàng.
Bà ta không muốn bỏ đi đứa con này nên đã đành lòng chấp nhận hôn sự và ở bên Diệp Hàn Minh.
Bà trăm phương ngàn kế khiến Diệp Hàn Minh tin rằng đây là con của ông ta với bà nên trong suốt 10 năm qua hai người sống khá tốt.
Nhưng tận đáy con tim bà đã không còn chút cảm xúc gì nữa. Bà như một cái xác vô hồn, luôn ngoan ngoãn nghe lệnh người khác mà thôi.
Vương phi thì sao chứ? Chẳng qua đối với bà nó cũng chỉ là một danh vị hèn mọn mà thôi.
Diệp Hàn Minh yêu bà thì sao chứ? Yêu thì có thể giết người bà yêu là Uất Trì Ngạo sao?
Dù ông ta là người con trai cùng cha khác mẹ của Mạc Đỉnh Thiên thì cũng không được làm như thế!
Vì phụ thân của Mạc Đỉnh Thiên, hoàng đế thời bấy giờ chỉ yêu mỗi hoàng hậu của mình.
Đối với ông, lần thân mật với Diệp Hàn An, mẫu thân của Diệp Hàn Minh chẳng qua là lầm lỡ. Bị người của Miêu Cương, người của Diệp Hàn An cho hít xuân dược nên mới bị như vậy.
Cho nên ông không chấp nhận sự tồn tại của Diệp Hàn Minh. Vì vậy nên ông buộc phải mang họ mẹ mình.
Mẹ ông ngậm cay ngậm đắng nuôi ông ở Miêu Cương hàng chục năm liền.
Về sau, lúc giết được Uất Trì Ngạo thì ông đã bày mưu tính kế giết người anh trai mang danh tuyệt thế hoàng tử của mình.
Lúc đó Diệp Hàn Phong đã được 16 tuổi, còn Mạc Giai Nhi mới 12 tuổi.
Do không chút phòng bị nên Mạc Đỉnh Thiên cùng Dạ Du Yên đã bị giết chết.
May mắn rằng, Đẳng đã xuất hiện kịp thời và tạo ra ma trận bảo vệ Mạc Giai Nhi. Phần kí ức lúc đó của Mạc Giai Nhi đã bị Đẳng phong ấn. Cô chỉ nhớ mỗi mặt của người đàn ông đã giết chết ba mẹ mình mà thôi.
Quay về hiện tại, Diệp Hàn Phong không biết đối mặt với cô như thế nào. Anh sợ rằng, ngày mà cô biết anh là con nuôi của Diệp Hàn Minh thì cô có bỏ anh không?
Anh không đủ can đảm để nói ra điều này. Thôi cứ để thuận theo tự nhiên vậy.
Từ lúc đó, Diệp Hàn Minh đã về nói với cha mình hứa hôn cho bà ta với hắn.
Ban đầu Tạ Linh Chi cũng khá ưng ý ông ta nhưng cho đến khi chân mệnh thiên tử của bà xuất hiện.
Uất Trì Ngạo lạnh lùng và kiêu ngạo, chiến hữu duy nhất của tuyệt thế hoàng tử Mạc Đỉnh Thiên, người xưng vua xưng trời ở Huyền Thiên đại lục và Phương Xuyên đại lục.
Uất Trì Ngạo và Tạ Linh Chi đã đem lòng thương nhau nhưng vách ngăn cách giữa họ đã từ lâu được hình thành.
Diệp Hàn Minh luôn tìm cách chia rẻ tình cảm của hai người. Cho đến bước đường cùng, Diệp Hàn Minh hạ lệnh truy giết tận cùng Uất Trì Ngạo.
Lúc đó Mạc Đỉnh Thiên và Dạ Du Yên đã đến dòng thời gian khác nên không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra ở bên kia.
Sau lần đưa Tạ Linh Chi gặp Uất Trì Ngạo lần cuối thì hai người nhanh chóng trở về nơi vốn thuộc về Dạ Du Yên.
Bởi gia tộc Diệp Hàn Minh có một loại ma pháp tên Miêu Vực, có thể giết người trong gang tấc nhờ loại độc này.
Uất Trì Ngạo không may trúng độc mà chết. Tạ Linh Chi muốn tự vẫn theo người mình yêu nhưng khi tự bắt mạch thì biết tin đã mang thai con chàng.
Bà ta không muốn bỏ đi đứa con này nên đã đành lòng chấp nhận hôn sự và ở bên Diệp Hàn Minh.
Bà trăm phương ngàn kế khiến Diệp Hàn Minh tin rằng đây là con của ông ta với bà nên trong suốt 10 năm qua hai người sống khá tốt.
Nhưng tận đáy con tim bà đã không còn chút cảm xúc gì nữa. Bà như một cái xác vô hồn, luôn ngoan ngoãn nghe lệnh người khác mà thôi.
Vương phi thì sao chứ? Chẳng qua đối với bà nó cũng chỉ là một danh vị hèn mọn mà thôi.
Diệp Hàn Minh yêu bà thì sao chứ? Yêu thì có thể giết người bà yêu là Uất Trì Ngạo sao?
Dù ông ta là người con trai cùng cha khác mẹ của Mạc Đỉnh Thiên thì cũng không được làm như thế!
Vì phụ thân của Mạc Đỉnh Thiên, hoàng đế thời bấy giờ chỉ yêu mỗi hoàng hậu của mình.
Đối với ông, lần thân mật với Diệp Hàn An, mẫu thân của Diệp Hàn Minh chẳng qua là lầm lỡ. Bị người của Miêu Cương, người của Diệp Hàn An cho hít xuân dược nên mới bị như vậy.
Cho nên ông không chấp nhận sự tồn tại của Diệp Hàn Minh. Vì vậy nên ông buộc phải mang họ mẹ mình.
Mẹ ông ngậm cay ngậm đắng nuôi ông ở Miêu Cương hàng chục năm liền.
Về sau, lúc giết được Uất Trì Ngạo thì ông đã bày mưu tính kế giết người anh trai mang danh tuyệt thế hoàng tử của mình.
Lúc đó Diệp Hàn Phong đã được 16 tuổi, còn Mạc Giai Nhi mới 12 tuổi.
Do không chút phòng bị nên Mạc Đỉnh Thiên cùng Dạ Du Yên đã bị giết chết.
May mắn rằng, Đẳng đã xuất hiện kịp thời và tạo ra ma trận bảo vệ Mạc Giai Nhi. Phần kí ức lúc đó của Mạc Giai Nhi đã bị Đẳng phong ấn. Cô chỉ nhớ mỗi mặt của người đàn ông đã giết chết ba mẹ mình mà thôi.
Quay về hiện tại, Diệp Hàn Phong không biết đối mặt với cô như thế nào. Anh sợ rằng, ngày mà cô biết anh là con nuôi của Diệp Hàn Minh thì cô có bỏ anh không?
Anh không đủ can đảm để nói ra điều này. Thôi cứ để thuận theo tự nhiên vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.