Chương 30:
Đại Tụ Vãn Phong/大袖晚风
02/09/2022
Nếu không, dù có phòng thủ đến đâu thì bọn biến chủng vẫn sẽ tiếp tục sinh sôi nảy nở. Với khả năng sinh sản đáng kinh ngạc của chúng, một ngày nào đó chúng sẽ đạt đến mức mà con người không thể chống lại được. Đến lúc đó, căn cứ sẽ trở thành một nhà giam và con người sẽ có không có đủ sức mạnh để chống trả.
Tuy nhiên, sau khi chiến lược này được đưa ra, trở ngại lớn nhất là cần một người lãnh đạo có năng lực vượt trội để dẫn đầu.
Và Thiệu Cảnh, trung đội trưởng của đội chiến đấu khu chín, đầu tiên nghĩ đến chính là Lạc Dã, anh ta may mắn được chứng kiến sức chiến đấu đáng sợ của Lạc Dã và nghĩ rằng không có ứng cử viên nào phù hợp hơn anh.
Tuy nhiên, Lạc Dã là người mềm cứng không ăn, dầu muối không tiến, dù có giải thích lợi ích cho anh nghe, anh vẫn tỏ vẻ “liên quan gì đến tôi”, những ai đến tận cửa tìm anh đều không quan tâm, cho dù có nói với bạn anh cũng vô dụng.
Đồng đội của anh đều là những người bề ngoài hay cười dễ nói chuyện, nhưng họ cũng giống như anh, đều là người dầu muối không vào.
Cuối cùng chính nhờ sự kiên trì, bền bỉ, bám riết không tha của trung đội trưởng Thiệu Cảnh, sau vô số lần “đi thăm nhà” đã thành công chọc tức Lạc Dã. Sau khi bị anh đánh cho một trận nhớ đời thì cuối cùng anh ta đã mời được “Sát thần”.
Sự thật đã chứng minh rằng cái giá anh ta phải trả chẳng là gì cả. Dưới sức mạnh hủy diệt của Lạc Dã, hang ổ của bọn biến chủng ở gần Cổ Lâu đều bị anh phá hủy sạch sẽ, anh đi trước mở đường, còn những người khác chỉ cần ở phía sau thêm vài nhát dao là được.
Trong vòng chưa đầy nửa tháng, các khó khăn mà Cổ Lâu phải đối mặt đã được giải quyết hơn nửa. Mặt khác, tình hình của những thành phố thực hiện chiến lược đóng cửa cũng không mấy khả quan.
Tổ giám sát lại xác nhận được vị trí của một hang ổ biến chủng khác, những dị năng giả tham gia "Quét sạch" đã khởi hành từ hai ngày trước để thực hiện nhiệm vụ.
Tổ hành động đã bị mắc kẹt trong thành phố đổ nát trong hai ngày, họ đã phải mất rất nhiều thời gian để tìm ra vị trí chính xác của hang ổ. Mặc dù hầu hết biến chủng trong thành phố đã bị Lạc Dã tiêu diệt rồi, nhưng vẫn có những biến chủng mới không ngừng sinh sôi.
Những con non hình như vừa chui ra khỏi bụng mẹ, giáp còn chưa cứng, cơ thể dính đầy chất nhầy ghê tởm, giết nó không khó nhưng giết như nào cũng không kết, thật sự đau đầu.
Lạc Dã vào thành sớm hơn bọn họ, hiện tại không biết tung tích của anh, nhưng từ việc số lượng biến chủng không tăng vọt nữa thì có thể thấy anh vẫn đang ở nơi nào đó thu hút hỏa lực, ước chừng anh đã xuyên vào trong lòng địch. Bọn họ cầu nguyện cho anh nhanh chóng tìm thấy hang ổ của bọn chúng, giết chết con mẹ và kết thúc trận chiến khó chịu này.
Sau khi vất vả diệt trừ một đợt biến chủng tràn ra, mọi người chỉ có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, trước khi con mẹ sinh ra lứa ấu trùng tiếp theo, họ có một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, đồng thời đây cũng là lúc yếu ớt nhất của con mẹ. Đây là kinh nghiệm mà họ có được suốt khoảng thời gian vừa qua.
Tuy nhiên, bây giờ họ đang ở trong sào huyệt của bọn biến chủng, bọn họ cũng không dám quá thả lỏng, cùng nhau ngồi lại, lấy lương khô ra để khỏa lấp cơn đói và bổ sung thể lực.
Ánh mặt trời dần dần dời xuống sau những tòa nhà cao tầng và đổ bóng râm, xung quanh im ắng rơi vào khoảng trống ngắn ngủi, trong bầu không khí như vậy, mọi người đều trở nên căng thẳng và tập trung hơn.
Một âm thanh khó nghe từ xa truyền đến gần, âm thanh "bang bang" nhịp nhàng và kỳ lạ hoàn toàn kéo căng dây thần kinh của mọi người, họ vô thức chạm vào vũ khí bên người mình.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nơi phát ra âm thanh, âm thanh kia đang tiến đến gần, như đang nhảy disco trong lòng họ, hồi hộp đến mức tim sắp nhảy ra ngoài.
Đột nhiên, một thân hình lẳng lặng lướt qua nơi góc phố, trong nháy mắt đã biến mất ở ngã tư, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thứ kia là gì, âm thanh kia cũng dần dần biến mất.
"Vừa rồi ..." Ai đó mấp máy môi, chậm rãi hỏi câu hỏi mà mọi người muốn hỏi: "Cái gì vừa lướt qua vậy?”
Trông không giống một biến chủng mà giống một người phụ nữ đang đi xe đạp hơn...
Tác giả có chuyện muốn nói: Chương tiếp theo là gặp nhau rồi, nếu không gặp thì cho mọi người đá mông tôi!
Tuy nhiên, sau khi chiến lược này được đưa ra, trở ngại lớn nhất là cần một người lãnh đạo có năng lực vượt trội để dẫn đầu.
Và Thiệu Cảnh, trung đội trưởng của đội chiến đấu khu chín, đầu tiên nghĩ đến chính là Lạc Dã, anh ta may mắn được chứng kiến sức chiến đấu đáng sợ của Lạc Dã và nghĩ rằng không có ứng cử viên nào phù hợp hơn anh.
Tuy nhiên, Lạc Dã là người mềm cứng không ăn, dầu muối không tiến, dù có giải thích lợi ích cho anh nghe, anh vẫn tỏ vẻ “liên quan gì đến tôi”, những ai đến tận cửa tìm anh đều không quan tâm, cho dù có nói với bạn anh cũng vô dụng.
Đồng đội của anh đều là những người bề ngoài hay cười dễ nói chuyện, nhưng họ cũng giống như anh, đều là người dầu muối không vào.
Cuối cùng chính nhờ sự kiên trì, bền bỉ, bám riết không tha của trung đội trưởng Thiệu Cảnh, sau vô số lần “đi thăm nhà” đã thành công chọc tức Lạc Dã. Sau khi bị anh đánh cho một trận nhớ đời thì cuối cùng anh ta đã mời được “Sát thần”.
Sự thật đã chứng minh rằng cái giá anh ta phải trả chẳng là gì cả. Dưới sức mạnh hủy diệt của Lạc Dã, hang ổ của bọn biến chủng ở gần Cổ Lâu đều bị anh phá hủy sạch sẽ, anh đi trước mở đường, còn những người khác chỉ cần ở phía sau thêm vài nhát dao là được.
Trong vòng chưa đầy nửa tháng, các khó khăn mà Cổ Lâu phải đối mặt đã được giải quyết hơn nửa. Mặt khác, tình hình của những thành phố thực hiện chiến lược đóng cửa cũng không mấy khả quan.
Tổ giám sát lại xác nhận được vị trí của một hang ổ biến chủng khác, những dị năng giả tham gia "Quét sạch" đã khởi hành từ hai ngày trước để thực hiện nhiệm vụ.
Tổ hành động đã bị mắc kẹt trong thành phố đổ nát trong hai ngày, họ đã phải mất rất nhiều thời gian để tìm ra vị trí chính xác của hang ổ. Mặc dù hầu hết biến chủng trong thành phố đã bị Lạc Dã tiêu diệt rồi, nhưng vẫn có những biến chủng mới không ngừng sinh sôi.
Những con non hình như vừa chui ra khỏi bụng mẹ, giáp còn chưa cứng, cơ thể dính đầy chất nhầy ghê tởm, giết nó không khó nhưng giết như nào cũng không kết, thật sự đau đầu.
Lạc Dã vào thành sớm hơn bọn họ, hiện tại không biết tung tích của anh, nhưng từ việc số lượng biến chủng không tăng vọt nữa thì có thể thấy anh vẫn đang ở nơi nào đó thu hút hỏa lực, ước chừng anh đã xuyên vào trong lòng địch. Bọn họ cầu nguyện cho anh nhanh chóng tìm thấy hang ổ của bọn chúng, giết chết con mẹ và kết thúc trận chiến khó chịu này.
Sau khi vất vả diệt trừ một đợt biến chủng tràn ra, mọi người chỉ có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, trước khi con mẹ sinh ra lứa ấu trùng tiếp theo, họ có một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, đồng thời đây cũng là lúc yếu ớt nhất của con mẹ. Đây là kinh nghiệm mà họ có được suốt khoảng thời gian vừa qua.
Tuy nhiên, bây giờ họ đang ở trong sào huyệt của bọn biến chủng, bọn họ cũng không dám quá thả lỏng, cùng nhau ngồi lại, lấy lương khô ra để khỏa lấp cơn đói và bổ sung thể lực.
Ánh mặt trời dần dần dời xuống sau những tòa nhà cao tầng và đổ bóng râm, xung quanh im ắng rơi vào khoảng trống ngắn ngủi, trong bầu không khí như vậy, mọi người đều trở nên căng thẳng và tập trung hơn.
Một âm thanh khó nghe từ xa truyền đến gần, âm thanh "bang bang" nhịp nhàng và kỳ lạ hoàn toàn kéo căng dây thần kinh của mọi người, họ vô thức chạm vào vũ khí bên người mình.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nơi phát ra âm thanh, âm thanh kia đang tiến đến gần, như đang nhảy disco trong lòng họ, hồi hộp đến mức tim sắp nhảy ra ngoài.
Đột nhiên, một thân hình lẳng lặng lướt qua nơi góc phố, trong nháy mắt đã biến mất ở ngã tư, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thứ kia là gì, âm thanh kia cũng dần dần biến mất.
"Vừa rồi ..." Ai đó mấp máy môi, chậm rãi hỏi câu hỏi mà mọi người muốn hỏi: "Cái gì vừa lướt qua vậy?”
Trông không giống một biến chủng mà giống một người phụ nữ đang đi xe đạp hơn...
Tác giả có chuyện muốn nói: Chương tiếp theo là gặp nhau rồi, nếu không gặp thì cho mọi người đá mông tôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.