Chương 60: Không khương triết thì là khương thịnh
Tttlinh
11/03/2023
Ba mẹ Bạch Ninh Kiều đã mua một căn nhà trong thành phố, một nơi vô cùng mát mẻ, mặt tiền hướng ra biển, mỗi ngày thức giấc bằng tiếng sóng cũng rất êm tai.
Trong phòng khách, ba cô ngồi thưởng trà đọc báo, mẹ cô ngồi bên cạnh gọt trái cây. Thấy Bạch Ninh Kiều đi xuống, bà Bạch nóng lòng dò hỏi.
- Kiều Kiều, con và Khương Triết chia tay rồi sao?
- Sao mẹ biết.
- Con không cần biết chuyện đó, trả lời mẹ đi.
- Dạ phải, con với anh ấy chia tay rồi.
Bà ấy nghe được câu nói này của cô, khuôn mặt lộ rõ vẻ không vui, đôi lông mày nhăn lại với vẻ khó chịu.
- Sao lại như vậy? Hai đứa giận nhau lớn lắm sao? Chuyện gì cũng phải từ từ giải quyết, sao lại đến mức cắt đứt như vậy chứ? Đã xảy ra chuyện gì hả con?
- Chuyện lứa đôi mà, không hợp, không hòa thuận thì chia tay thôi, nhiều lý do lắm mẹ.
- Con có biết ba mẹ đã tự tay lên ý tưởng và kế hoạch đám cưới cho hai đứa không? Sao nói chia tay là chia tay, con tới nhà nó nói với Khương Triết quay lại đi. Hai đứa hàn gắn với nhau.
- Không được, con không muốn.
Thấy chuyện không khả thi, bà đưa mắt nhìn chồng mình đang đọc báo, cuộc nói chuyện vừa rồi ông đều nghe rõ, sự tính toán trong đầu của ba mẹ cô có vẻ rất giống nhau.
Cuộc hôn nhân của hai đứa con có thể khiến vụ làm ăn của ông bà Bạch phất lên như diều gặp gió, như được nâng lên 9 tầng mây. Đây là một cơ hội tốt, tất nhiên ba mẹ cô sẽ không thể bỏ lỡ.
Bà thờ dài nhìn vào đứa con gái đang ăn trái cây, thực sự không còn lựa chọn nào khác.
- Kiều Kiều, nếu Khương Triết đã không được thì con chuyển qua Khương Thịnh đi.
Tai cô không bị thứ gì đập vào nhưng vẫn bị ù đi, một suy nghĩ như vậy không hiểu sao mẹ mình có thể nghĩ được.
Bạch Ninh Kiều đề miếng táo còn ăn dở xuống, cô nghiêm túc nói chuyện với bà.
- Mẹ, Khương Triết và Khương Thịnh không phải là hai sự lựa chọn, không thể chọn người này không hợp thì chọn người kia. Hơn nữa nếu con và Khương Thịnh kết hôn, mỗi ngày đều chạm mặt Khương Triết, con và anh ấy là tình cũ, cảm giác sẽ không được thoải mái. Chuyện này là không thể, chẳng khác nào Khương Triết ăn đi bắt Khương Thịnh nhai lại.
- Con đang suy nghĩ tiêu cực quá thôi, hai đứa chỉ đang yêu đương có 3,4 tháng chứ có phải đã cưới hỏi đâu. Đằng này, hai gia đình đều rất ủng hộ việc này, Khương Thịnh sẽ không để ý đâu.
- Khương Thịnh không để ý nhưng con thì để ý, chuyện này là do bốn quyết nhưng ba người khổ. Ông bà họ Khương rất tốt, Khương Triết và Khương Thịnh cũng tốt không thua kém phụ huynh. Nhưng một khi sống chung một nhà, giống như một mối tình ba người đang bị trói buộc bởi một cuộc hôn nhân vậy.
Bà Bạch muốn tốt cho chuyện làm ăn của mình, cũng rất muốn tốt cho con gái. Ý kiến của một người từng trải và một cô gái mới lớn hoàn toàn khác nhau, Bạch Ninh Kiều kiên quyết phản đối việc chọn chồng, riêng bà Bạch vẫn nghĩ rằng đây là chuyện bình thường và bắt buộc xảy ra.
- Con đang suy nghĩ quá tiêu cực rồi, mẹ là người từng trải, mắt nhìn rất tốt, con vào nhà đó cuộc sống sẽ rất sung túc và đầy đủ.
- Nhưng con không có ý định kết hôn, con sẽ không kết hôn cho đến khi con thành công về sự nghiệp.
- Sự nghiệp? Con chọn ngành gì? Ngành sân khấu điện ảnh, thà là lấy chồng bây giờ thì rồi phát triển sự nghiệp, chứ để sau này có danh tiếng rồi, yêu đương ai, qua lại với ai sẽ bị người ta dòm ngó, lời ra tiếng vào.
- Mẹ, đó là quyết định của con.
Cuộc cãi vã giữa Bạch Ninh Kiều và vợ mình khiến ông Bạch cũng nhức đầu thay, ông vứt tờ báo xuống rồi chầm chạm tháo kính ra. Ông điềm đạm, nói những gì mà mình đã suy nghĩ thật kĩ.
- Kết hôn là chuyện đại sự, ba sẽ để con khi nào muốn thì sẽ cưới, không người này thì người khác.
- Kìa ông...
- Chúng ta chỉ có một đứa con gái, đám cưới của nó, hôn nhân của nó phải thật hạnh phúc mới được. Còn sự nghiệp, ba đã đồng ý thì con cứ chọn ngành đó, nhưng sau khi sự nghiệp ổn định, con bắt buộc phải kết hôn. Trước sau gì phải kết hôn cho ba, được không con gái.
- Dạ ba.
- Còn chuyện làm ăn với nhà họ Khương cứ coi như duyên số nó không đến với nhau được, không chỗ này thì chỗ khác. Cũng khuya rồi, lên phòng nghĩ đi.
????⬅⬅⬅
Trong phòng khách, ba cô ngồi thưởng trà đọc báo, mẹ cô ngồi bên cạnh gọt trái cây. Thấy Bạch Ninh Kiều đi xuống, bà Bạch nóng lòng dò hỏi.
- Kiều Kiều, con và Khương Triết chia tay rồi sao?
- Sao mẹ biết.
- Con không cần biết chuyện đó, trả lời mẹ đi.
- Dạ phải, con với anh ấy chia tay rồi.
Bà ấy nghe được câu nói này của cô, khuôn mặt lộ rõ vẻ không vui, đôi lông mày nhăn lại với vẻ khó chịu.
- Sao lại như vậy? Hai đứa giận nhau lớn lắm sao? Chuyện gì cũng phải từ từ giải quyết, sao lại đến mức cắt đứt như vậy chứ? Đã xảy ra chuyện gì hả con?
- Chuyện lứa đôi mà, không hợp, không hòa thuận thì chia tay thôi, nhiều lý do lắm mẹ.
- Con có biết ba mẹ đã tự tay lên ý tưởng và kế hoạch đám cưới cho hai đứa không? Sao nói chia tay là chia tay, con tới nhà nó nói với Khương Triết quay lại đi. Hai đứa hàn gắn với nhau.
- Không được, con không muốn.
Thấy chuyện không khả thi, bà đưa mắt nhìn chồng mình đang đọc báo, cuộc nói chuyện vừa rồi ông đều nghe rõ, sự tính toán trong đầu của ba mẹ cô có vẻ rất giống nhau.
Cuộc hôn nhân của hai đứa con có thể khiến vụ làm ăn của ông bà Bạch phất lên như diều gặp gió, như được nâng lên 9 tầng mây. Đây là một cơ hội tốt, tất nhiên ba mẹ cô sẽ không thể bỏ lỡ.
Bà thờ dài nhìn vào đứa con gái đang ăn trái cây, thực sự không còn lựa chọn nào khác.
- Kiều Kiều, nếu Khương Triết đã không được thì con chuyển qua Khương Thịnh đi.
Tai cô không bị thứ gì đập vào nhưng vẫn bị ù đi, một suy nghĩ như vậy không hiểu sao mẹ mình có thể nghĩ được.
Bạch Ninh Kiều đề miếng táo còn ăn dở xuống, cô nghiêm túc nói chuyện với bà.
- Mẹ, Khương Triết và Khương Thịnh không phải là hai sự lựa chọn, không thể chọn người này không hợp thì chọn người kia. Hơn nữa nếu con và Khương Thịnh kết hôn, mỗi ngày đều chạm mặt Khương Triết, con và anh ấy là tình cũ, cảm giác sẽ không được thoải mái. Chuyện này là không thể, chẳng khác nào Khương Triết ăn đi bắt Khương Thịnh nhai lại.
- Con đang suy nghĩ tiêu cực quá thôi, hai đứa chỉ đang yêu đương có 3,4 tháng chứ có phải đã cưới hỏi đâu. Đằng này, hai gia đình đều rất ủng hộ việc này, Khương Thịnh sẽ không để ý đâu.
- Khương Thịnh không để ý nhưng con thì để ý, chuyện này là do bốn quyết nhưng ba người khổ. Ông bà họ Khương rất tốt, Khương Triết và Khương Thịnh cũng tốt không thua kém phụ huynh. Nhưng một khi sống chung một nhà, giống như một mối tình ba người đang bị trói buộc bởi một cuộc hôn nhân vậy.
Bà Bạch muốn tốt cho chuyện làm ăn của mình, cũng rất muốn tốt cho con gái. Ý kiến của một người từng trải và một cô gái mới lớn hoàn toàn khác nhau, Bạch Ninh Kiều kiên quyết phản đối việc chọn chồng, riêng bà Bạch vẫn nghĩ rằng đây là chuyện bình thường và bắt buộc xảy ra.
- Con đang suy nghĩ quá tiêu cực rồi, mẹ là người từng trải, mắt nhìn rất tốt, con vào nhà đó cuộc sống sẽ rất sung túc và đầy đủ.
- Nhưng con không có ý định kết hôn, con sẽ không kết hôn cho đến khi con thành công về sự nghiệp.
- Sự nghiệp? Con chọn ngành gì? Ngành sân khấu điện ảnh, thà là lấy chồng bây giờ thì rồi phát triển sự nghiệp, chứ để sau này có danh tiếng rồi, yêu đương ai, qua lại với ai sẽ bị người ta dòm ngó, lời ra tiếng vào.
- Mẹ, đó là quyết định của con.
Cuộc cãi vã giữa Bạch Ninh Kiều và vợ mình khiến ông Bạch cũng nhức đầu thay, ông vứt tờ báo xuống rồi chầm chạm tháo kính ra. Ông điềm đạm, nói những gì mà mình đã suy nghĩ thật kĩ.
- Kết hôn là chuyện đại sự, ba sẽ để con khi nào muốn thì sẽ cưới, không người này thì người khác.
- Kìa ông...
- Chúng ta chỉ có một đứa con gái, đám cưới của nó, hôn nhân của nó phải thật hạnh phúc mới được. Còn sự nghiệp, ba đã đồng ý thì con cứ chọn ngành đó, nhưng sau khi sự nghiệp ổn định, con bắt buộc phải kết hôn. Trước sau gì phải kết hôn cho ba, được không con gái.
- Dạ ba.
- Còn chuyện làm ăn với nhà họ Khương cứ coi như duyên số nó không đến với nhau được, không chỗ này thì chỗ khác. Cũng khuya rồi, lên phòng nghĩ đi.
????⬅⬅⬅
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.