Thay Đổi Nữ Phụ Xấu Xí (Nữ Chính Đợi Đó)
Chương 62: một ngày bình thường
Song Nhi
17/07/2017
Tại bện viện thành phố
Phòng bệnh vip:
Cô đang ngồi trên giường và đọc sách rất chăm chú.
- Cạch - cửa phòng bệnh mở và An Kỳ bước vào.
- Song Nhi, bạn thấy khoẻ hơn chưa - An Kỳ vui vẻ bước vào nói.
- Um, mình thấy khoẻ hơn rồi. Cảm ơn bạn nha An Kỳ - cô đóng sách lại và ngước mắt lên nhìn An Kỳ cười tươi nói.
- Cạch - cửa phòng lại mở ra, Dương Triết bước vào.
- Em sao rồi Song Nhi, thấy đỡ hơn chưa - Dương Triết nhìn cô bằng đôi mắt ấm áp nói.
- Vẫn bình thường - cô khó chịu lên tiếng. Tại bọn họ đã dồn Nhược Hy vào bước đường cùng, để chị ấy phải chết.
- Em không sao thật chứ - Dương Triết nhíu mày hỏi.
- Tui hoàn toàn bình thường, được chứ - cô đứng dậy nói.
- Thôi được rồi, bây giờ thì tôi sẽ tiêm cho em. Mau cởi quần ra - Dương Triết nhìn cô gian tà nói.
- Cái gì, anh có bị ấm đâu không vậy. Tại sao tôi phải cởi chứ - cô núp sau lưng An Kỳ nói.
- Song Nhi à không sao đâu, chỉ tiêm thôi mà không đau đâu - An Kỳ vỗ vai cô an ủi vì An Kỳ nghĩ cô sợ tiêm.
Mặt của cô đen lại, không phải là cô sợ tiêm đến đạn cô còn không sợ huống chi chỉ là một cái ống tiêm. Cái cô lo chính là hắn dùng thuốc gì để tiêm cho cô, lúc trước là thuốc ngủ có lẽ bây giờ là thuốc độc thì sao. Ai mà biết được cái tên biến thái này nghĩ gì chứ.
- Không mình không tiêm đâu - cô nói lớn rồi chạy hết tốc lực ra ngoài.
- Song Nhi không được chạy - Dương Triết chạy theo gọi, trong phòng còn mỗi An Kỳ đứng ngây ở đó mà không hiểu gì cả.
Cô đang dùng hết tốc độ chạy ở hành lang bệnh viện, thỉnh thoảng cô ngoái lại đằng sau và thấy Dương Triết đuổi theo và hắn chạy rất nhanh.
" Tên đó cậy chân dài hơn mình sao " cô thầm nghĩ. Thực ra chân cô cũng không ngắn đâu nha, cô cao cũng 1m68 chứ bộ nhưng tên đó cao 1m86(T^T).
- Rầm - đang mải suy nghĩ nên cô đâm vào một người, khiến cô chao đảo quay cuồng và chuẩn bị lấy bàn toạ tiếp đất mẹ thân yêu.
Cô nhắm mắt lại để chịu số phận, nhưng đợi mãi mà chả thấy gì nên cô từ từ mở mắt. Đập vào mắt cô là một chàng trai nhìn giống nam thần vậy và đó là Thiên Tứ anh ta đang ôm eo cô, khuôn mặt anh ta sát vào mặt cô. Đây là lần đầu tiên cô được nhìn kỹ khuôn mặt của anh ta như vậy.
- Hai người nhìn nhau đủa chưa vậy - Dương Triết khó chịu lên tiếng. Từ nãy tới giờ anh được xem phim tình cảm miễn phí đó, nhưng anh rất bực mình vì Thiên Tứ ôm eo Song Nhi của anh.
Sorry cả nhà chạp hơi ngắn và nhảm, chạp sau nhất định sẽ hay hơn.
Bye cả nhà
Phòng bệnh vip:
Cô đang ngồi trên giường và đọc sách rất chăm chú.
- Cạch - cửa phòng bệnh mở và An Kỳ bước vào.
- Song Nhi, bạn thấy khoẻ hơn chưa - An Kỳ vui vẻ bước vào nói.
- Um, mình thấy khoẻ hơn rồi. Cảm ơn bạn nha An Kỳ - cô đóng sách lại và ngước mắt lên nhìn An Kỳ cười tươi nói.
- Cạch - cửa phòng lại mở ra, Dương Triết bước vào.
- Em sao rồi Song Nhi, thấy đỡ hơn chưa - Dương Triết nhìn cô bằng đôi mắt ấm áp nói.
- Vẫn bình thường - cô khó chịu lên tiếng. Tại bọn họ đã dồn Nhược Hy vào bước đường cùng, để chị ấy phải chết.
- Em không sao thật chứ - Dương Triết nhíu mày hỏi.
- Tui hoàn toàn bình thường, được chứ - cô đứng dậy nói.
- Thôi được rồi, bây giờ thì tôi sẽ tiêm cho em. Mau cởi quần ra - Dương Triết nhìn cô gian tà nói.
- Cái gì, anh có bị ấm đâu không vậy. Tại sao tôi phải cởi chứ - cô núp sau lưng An Kỳ nói.
- Song Nhi à không sao đâu, chỉ tiêm thôi mà không đau đâu - An Kỳ vỗ vai cô an ủi vì An Kỳ nghĩ cô sợ tiêm.
Mặt của cô đen lại, không phải là cô sợ tiêm đến đạn cô còn không sợ huống chi chỉ là một cái ống tiêm. Cái cô lo chính là hắn dùng thuốc gì để tiêm cho cô, lúc trước là thuốc ngủ có lẽ bây giờ là thuốc độc thì sao. Ai mà biết được cái tên biến thái này nghĩ gì chứ.
- Không mình không tiêm đâu - cô nói lớn rồi chạy hết tốc lực ra ngoài.
- Song Nhi không được chạy - Dương Triết chạy theo gọi, trong phòng còn mỗi An Kỳ đứng ngây ở đó mà không hiểu gì cả.
Cô đang dùng hết tốc độ chạy ở hành lang bệnh viện, thỉnh thoảng cô ngoái lại đằng sau và thấy Dương Triết đuổi theo và hắn chạy rất nhanh.
" Tên đó cậy chân dài hơn mình sao " cô thầm nghĩ. Thực ra chân cô cũng không ngắn đâu nha, cô cao cũng 1m68 chứ bộ nhưng tên đó cao 1m86(T^T).
- Rầm - đang mải suy nghĩ nên cô đâm vào một người, khiến cô chao đảo quay cuồng và chuẩn bị lấy bàn toạ tiếp đất mẹ thân yêu.
Cô nhắm mắt lại để chịu số phận, nhưng đợi mãi mà chả thấy gì nên cô từ từ mở mắt. Đập vào mắt cô là một chàng trai nhìn giống nam thần vậy và đó là Thiên Tứ anh ta đang ôm eo cô, khuôn mặt anh ta sát vào mặt cô. Đây là lần đầu tiên cô được nhìn kỹ khuôn mặt của anh ta như vậy.
- Hai người nhìn nhau đủa chưa vậy - Dương Triết khó chịu lên tiếng. Từ nãy tới giờ anh được xem phim tình cảm miễn phí đó, nhưng anh rất bực mình vì Thiên Tứ ôm eo Song Nhi của anh.
Sorry cả nhà chạp hơi ngắn và nhảm, chạp sau nhất định sẽ hay hơn.
Bye cả nhà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.