Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi
Chương 84: Cắt đứt
BlueWin
29/07/2023
Cúp máy, Tang Truân thở dài nhìn Bách Hứa Phong đang ngồi đọc sách bên cạnh
" Làm sao thế?"
" Tang Ân không chịu về, một mực muốn ở Mạc Thành học luôn rồi "
Bách Hứa Phong đặt quyển sách lên tủ đầu giường rồi ôm sau lưng, cằm đặt lên vai cô
" Cũng tốt, ở đó lại có bố em và dì chăm sóc. Cũng là cơ hội cho chúng ta mà "
Bách Hứa Phong thầm thì vào trong tai cô, Tang Truân vẫn rất lo lắng. Tang Ân lớn lên rất nghịch ngợm sợ rằng sẽ phá phách khắp nhà, lại còn dị ứng với rất nhiều thứ khác nhau, không thể ăn uống tùy tiện
Việc này chỉ có Tang Truân và Dương Viễn biết khi một lần đưa cậu bé đến một quán lẩu gần trường học để ăn, kết quả lại ăn trúng tôm mà nổi dị ứng khắp người phải đi bệnh viện
" Cơ hội gì chứ, anh lại muốn làm chuyện xấu gì à?"
Vừa nghe đến Bách Hứa Phong liền đè cô ra giường, hai gương mặt gần sát bên nhau. Tang Truân lúc này lại vô thức lấy tay che miệng không cho anh hôn rồi đẩy ra nhưng cuối cùng lại bị kéo lại
Anh cù lét khắp người Tang Truân khiến cô vì nhột mà cười đến sặc sụa, đến khi giỡn mệt lại lăn ra ngủ. Bách Hứa Phong nhìn cô ngủ ngon như vậy chỉ bật cười rồi kéo chăn lên thiếp ngủ
Sáng hôm sau Tang Truân thức giấc nhìn xung quanh đã không còn thấy Bách Hứa Phong ở trong nhà, có lẽ đã đi rồi. Cô đánh răng, rửa mặt và tắm xong thì đi ra ngoài liền thấy một tấm giấy note để trên bàn của anh để lại
' Cháo ở trong lò vi sóng, nhớ ăn nhé'
Tang Truân đi đến lò vi sóng hâm lại cháo rồi ngồi ăn, ăn xong liền thay đồ đi đến trường học để làm thủ tục chuyển trường cho cậu bé Tang Ân nghịch ngợm kia
Bách Hứa Phong ở đây lái xe đến cafe*** gặp mặt Từ Khiết, bà ta vẫn ngồi ở chỗ lần trước. Thấy anh đi vào mà trợn trừng mắt kinh ngạc
" Con trai, sao... sao con lại đến đây?"
Bách Hứa Phong cười khẩy đặt chiếc cặp vào ghế ngồi xuống, phục vụ mang menu đến nhưng anh không xem. Chỉ muốn nói nhanh gọn rồi rời đi
" Nếu không phải tôi, bà nghĩ là ai? Tang Truân à ?"
Anh khoanh tay lại, gương mặt không lạnh không nhạt nhìn Từ Khiết đang có chút run rẩy ở trước mặt. Bà ta đảo mắt liên hồi, như đang suy nghĩ ra một lý do hay câu chuyện gì đó để nói thay vì câu chuyện dự định sẽ nói với Tang Truân
" Bà không nói gì thôi, ký vào đây đi "
Bách Hứa Phong lấy ra một tờ giấy đưa ra trước mặt Từ Khiết, là một tờ giấy cắt đứt quan hệ với nhà họ Bách đã có chữ ký của anh. Chỉ cần 1 người nữa ký tên vào thì Bách Hứa Phong và ngôi nhà như địa ngục kia sẽ chẳng còn quan hệ gì với nhau nữa
Cũng lấy ra một chiếc thẻ đưa cho Từ Khiết, xem như là tiền nuôi dưỡng từ khi còn bé đến năm 18 tuổi của Bách Hứa Phong
" Con.. sao lại?"
" Không muốn dính dán tới các người nữa "
Từ Khiết cầm tờ giấy lên nhìn một loạt rồi bỗng nhiên xé nát
" Có xé cũng vậy thôi, từ bây giờ tô không muốn gặp lại các người nữa "
Bách Hứa Phong đứng lên ra về không quay mặt nhìn lại Từ Khiết một cái nào, bà ta chạy theo nắm lấy cánh tay của anh
" Đừng mà Bách Hứa Phong, mẹ xin con mà "
Anh không rung động với lời nói của Từ Khiết, ngồi vào trong xe lái đi mặc kệ bà ta đang thảm thương chạy đằng sau. Về đến nhà, Tang Truân vẫn chưa về
Bách Hứa Phong ngồi trên ghế sofa xem điện thoại, thì Bách Giao Hưng gọi đến. Anh từ chối, ông ta lại gọi tiếp
Đến cuộc gọi thứ 10 anh mới nhấc máy lên, điện thoại để trên tủ còn Bách Hứa Phong thảnh thơi ngồi xem tivi mặc kệ ông ta nói đến mệt rồi thôi
" Mày lớn thì hay rồi! Còn muốn từ mặt nhà họ Bách này!? "
" Mày mau quay về nhà cho tao! "
" Bách Hứa Phong! Mày có đang nghe tao nói không vậy hả?! "
Anh cảm thấy phiền phức, cầm điện thoại nói rồi lập tức tắt ngay điện thoại. Cũng chặn luôn tin nhắn lẫn số điện thoại của người nhà họ Bách để không ai liên lạc nữa, có dùng số công ty gọi đến cũng vô dụng
" Phiền quá "
Trong nhà trống vắng nên Bách Hứa Phong cũng cảm thấy chán nản, cuộc sống của anh không có Tang Truân quả thật rất vô vị. Chẳng thiết làm điều gì
Ngồi xem tivi nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn ra cửa xem cô đã về chưa, đến khoảng trưa Tang Truân mới làm thủ tục xong. Lái xe về nhà còn nhân tiện ghé hàng gà rán mua 2 xuất cho cô và anh cùng ăn
Vừa mở cửa nhà ra, thấy anh đã ngủ thiếp trên ghế sofa. Tang Truân nhẹ nhàng đi vào trong bếp, nhưng vừa đi qua thì Bách Hứa Phong đã thức giấc
" Ăn uống gì chưa?"
Tang Truân cười giơ hai túi gà rán vừa mua lên cho anh xem, Bách Hứa Phong đi tới cầm lấy hai túi đồ đi vào trong bếp bỏ lại Tang Truân đứng ở giữa nhà
Cô cũng nhanh chóng đi vào theo, lấy đĩa và bát đựng nước chấm rồi ngồi vào bàn chuẩn bị ăn. Lúc mua gà Tang Truân còn mua thêm một phần salad để ăn
Không vội ăn gà, Tang Truân bị anh bắt ăn salad trước. Lúc cô ăn salad thì Bách Hứa Phong cẩn thận xé từng miếng gà ra cho cô dễ dàng ăn, thấy anh chu đáo như vậy trong lòng cô cũng có chút vui
" Phần này ngon nhất, cho em "
" Làm sao thế?"
" Tang Ân không chịu về, một mực muốn ở Mạc Thành học luôn rồi "
Bách Hứa Phong đặt quyển sách lên tủ đầu giường rồi ôm sau lưng, cằm đặt lên vai cô
" Cũng tốt, ở đó lại có bố em và dì chăm sóc. Cũng là cơ hội cho chúng ta mà "
Bách Hứa Phong thầm thì vào trong tai cô, Tang Truân vẫn rất lo lắng. Tang Ân lớn lên rất nghịch ngợm sợ rằng sẽ phá phách khắp nhà, lại còn dị ứng với rất nhiều thứ khác nhau, không thể ăn uống tùy tiện
Việc này chỉ có Tang Truân và Dương Viễn biết khi một lần đưa cậu bé đến một quán lẩu gần trường học để ăn, kết quả lại ăn trúng tôm mà nổi dị ứng khắp người phải đi bệnh viện
" Cơ hội gì chứ, anh lại muốn làm chuyện xấu gì à?"
Vừa nghe đến Bách Hứa Phong liền đè cô ra giường, hai gương mặt gần sát bên nhau. Tang Truân lúc này lại vô thức lấy tay che miệng không cho anh hôn rồi đẩy ra nhưng cuối cùng lại bị kéo lại
Anh cù lét khắp người Tang Truân khiến cô vì nhột mà cười đến sặc sụa, đến khi giỡn mệt lại lăn ra ngủ. Bách Hứa Phong nhìn cô ngủ ngon như vậy chỉ bật cười rồi kéo chăn lên thiếp ngủ
Sáng hôm sau Tang Truân thức giấc nhìn xung quanh đã không còn thấy Bách Hứa Phong ở trong nhà, có lẽ đã đi rồi. Cô đánh răng, rửa mặt và tắm xong thì đi ra ngoài liền thấy một tấm giấy note để trên bàn của anh để lại
' Cháo ở trong lò vi sóng, nhớ ăn nhé'
Tang Truân đi đến lò vi sóng hâm lại cháo rồi ngồi ăn, ăn xong liền thay đồ đi đến trường học để làm thủ tục chuyển trường cho cậu bé Tang Ân nghịch ngợm kia
Bách Hứa Phong ở đây lái xe đến cafe*** gặp mặt Từ Khiết, bà ta vẫn ngồi ở chỗ lần trước. Thấy anh đi vào mà trợn trừng mắt kinh ngạc
" Con trai, sao... sao con lại đến đây?"
Bách Hứa Phong cười khẩy đặt chiếc cặp vào ghế ngồi xuống, phục vụ mang menu đến nhưng anh không xem. Chỉ muốn nói nhanh gọn rồi rời đi
" Nếu không phải tôi, bà nghĩ là ai? Tang Truân à ?"
Anh khoanh tay lại, gương mặt không lạnh không nhạt nhìn Từ Khiết đang có chút run rẩy ở trước mặt. Bà ta đảo mắt liên hồi, như đang suy nghĩ ra một lý do hay câu chuyện gì đó để nói thay vì câu chuyện dự định sẽ nói với Tang Truân
" Bà không nói gì thôi, ký vào đây đi "
Bách Hứa Phong lấy ra một tờ giấy đưa ra trước mặt Từ Khiết, là một tờ giấy cắt đứt quan hệ với nhà họ Bách đã có chữ ký của anh. Chỉ cần 1 người nữa ký tên vào thì Bách Hứa Phong và ngôi nhà như địa ngục kia sẽ chẳng còn quan hệ gì với nhau nữa
Cũng lấy ra một chiếc thẻ đưa cho Từ Khiết, xem như là tiền nuôi dưỡng từ khi còn bé đến năm 18 tuổi của Bách Hứa Phong
" Con.. sao lại?"
" Không muốn dính dán tới các người nữa "
Từ Khiết cầm tờ giấy lên nhìn một loạt rồi bỗng nhiên xé nát
" Có xé cũng vậy thôi, từ bây giờ tô không muốn gặp lại các người nữa "
Bách Hứa Phong đứng lên ra về không quay mặt nhìn lại Từ Khiết một cái nào, bà ta chạy theo nắm lấy cánh tay của anh
" Đừng mà Bách Hứa Phong, mẹ xin con mà "
Anh không rung động với lời nói của Từ Khiết, ngồi vào trong xe lái đi mặc kệ bà ta đang thảm thương chạy đằng sau. Về đến nhà, Tang Truân vẫn chưa về
Bách Hứa Phong ngồi trên ghế sofa xem điện thoại, thì Bách Giao Hưng gọi đến. Anh từ chối, ông ta lại gọi tiếp
Đến cuộc gọi thứ 10 anh mới nhấc máy lên, điện thoại để trên tủ còn Bách Hứa Phong thảnh thơi ngồi xem tivi mặc kệ ông ta nói đến mệt rồi thôi
" Mày lớn thì hay rồi! Còn muốn từ mặt nhà họ Bách này!? "
" Mày mau quay về nhà cho tao! "
" Bách Hứa Phong! Mày có đang nghe tao nói không vậy hả?! "
Anh cảm thấy phiền phức, cầm điện thoại nói rồi lập tức tắt ngay điện thoại. Cũng chặn luôn tin nhắn lẫn số điện thoại của người nhà họ Bách để không ai liên lạc nữa, có dùng số công ty gọi đến cũng vô dụng
" Phiền quá "
Trong nhà trống vắng nên Bách Hứa Phong cũng cảm thấy chán nản, cuộc sống của anh không có Tang Truân quả thật rất vô vị. Chẳng thiết làm điều gì
Ngồi xem tivi nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn ra cửa xem cô đã về chưa, đến khoảng trưa Tang Truân mới làm thủ tục xong. Lái xe về nhà còn nhân tiện ghé hàng gà rán mua 2 xuất cho cô và anh cùng ăn
Vừa mở cửa nhà ra, thấy anh đã ngủ thiếp trên ghế sofa. Tang Truân nhẹ nhàng đi vào trong bếp, nhưng vừa đi qua thì Bách Hứa Phong đã thức giấc
" Ăn uống gì chưa?"
Tang Truân cười giơ hai túi gà rán vừa mua lên cho anh xem, Bách Hứa Phong đi tới cầm lấy hai túi đồ đi vào trong bếp bỏ lại Tang Truân đứng ở giữa nhà
Cô cũng nhanh chóng đi vào theo, lấy đĩa và bát đựng nước chấm rồi ngồi vào bàn chuẩn bị ăn. Lúc mua gà Tang Truân còn mua thêm một phần salad để ăn
Không vội ăn gà, Tang Truân bị anh bắt ăn salad trước. Lúc cô ăn salad thì Bách Hứa Phong cẩn thận xé từng miếng gà ra cho cô dễ dàng ăn, thấy anh chu đáo như vậy trong lòng cô cũng có chút vui
" Phần này ngon nhất, cho em "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.