Chương 33
Thần Hồng Hỏa Đích
08/08/2020
Edit & Beta: Su Bà Bà
"Cậu!"
"Đủ rồi! Tôi và hai thầy cùng nhau về nhà!" Hạ Ti Ti thét lên một tiếng chói tai đánh vỡ cuộc đối thoại ấu trĩ giữa 2 người đàn ông. Má cô từ lúc Cố Đình nhắc đến lần đầu tiên thì gương mặt cùng với bên tai đều nổi lên ửng hồng, đầy mặt thẹn thùng.
…
Nửa tiếng đồng hồ sau.
Bên trong chiếc xe Land Rover màu trắng.
Triệu Bạch Lương cầm tay lái, Hạ Ti Ti ngồi ở trên ghế phụ.
Cố Đình ngồi ở vị trí hàng ghế sau. Anh ngồi ở phía sau Hạ Ti Ti, dí sát đầu gần Ti Ti. "Ti Ti, em vẫn còn hàm chứa chứ?"
Hạ Ti Ti sợ tới mức nuốt nuốt nước miếng. "Ở… Dính ở mặt trên quần lo̶t̶"̶."
Thanh âm của cô thập phần nhẹ, nhẹ đến mức chỉ có thể làm một mình Cố Đình nghe được.
"Ti Ti, tôi muốn trừng phạt em." Cố Đình cơ hồ là không có bất kỳ một do dự nào mà nói thẳng những lời này ra.
Hạ Ti Ti vì bị kích động nên liền trực tiếp mở miệng. "Không cần!"
Chỉ kém chút là chưa đứng lên.
Ấn đường của Triệu Bạch Lương hơi hơi nhăn lại. "Ti Ti, ngồi yên."
Hạ Ti Ti nhìn thoáng qua Triệu Bạch Lương rồi ngượng ngùng cúi đầu. Tại sao hai người này lại xuất hiện cùng lúc cơ chứ, ngày thường chỉ có một người cũng đã đủ phiền, hiện tại hai người họ còn cùng nhau.
Thẳng đến khi xe dừng trước nhà họ Hạ, ba người xuống xe.
Hạ Ti Ti trực tiếp trở về phòng mình, cô soạn quần áo tắm rửa xong liền định tiến vào phòng tắm, nhưng khi cô mới vừa định bước vào trong thì mẫu thân đại nhân lại gõ cửa. "Ti Ti, con về nhà rồi thì để thầy Cố dạy luôn."
Nói xong, Trần Hạ lôi kéo Hạ Ti Ti đi tới phòng đọc sách.
Triệu Bạch Lương cũng đang đứng trước kệ sách trong phòng đọc, giống như là đang tìm cuốn sách gì đó.
"Ti Ti, tới đây làm bài tập." Cố Đình mỉm cười nhìn về phía Hạ Ti Ti, nhưng đôi con ngươi giống như chim ưng kia lại khiến toàn thân cô rùng mình.
Cô gian nan bước tới chỗ đó, ngồi ở vị trí bên bàn đọc sách, nơi tiểu huyệt vẫn còn rất khó chịu, hơn nữa, thân mình còn dính mồ hôi thấm ra sau khi vận động xong, giờ phút này, cô thật muốn được đi tắm rửa trước.
Sau khi cô ngồi xuống ghế, cầm lấy bút, nhìn đề bài ở mặt trên, đầu óc có chút phình to, khuôn mặt nhỏ tràn đầy phấn hồng, cô vốn không biết làm a. Mấy ngày nay đi học, cô cũng không nghe giảng chứ đừng nói là làm bài tập.
"Với dạng đề này, em trước rút hai con số ra ngoài…"
Giọng điệu giàu có từ tính của Cố Đình vang lên ở bên tai Hạ Ti Ti, hơi thở của anh gần như đều phun ở trên lỗ tai cô, ngón tay dài chỉ chỉ con số trên sách bài tập.
Hạ Ti Ti cúi đầu, một cử động nhỏ cũng không dám, cô bắt đầu làm, Trần Hạ thấy cảnh này. "Vậy thầy Cố và thầy Triệu, hai người cứ tiếp tục dạy cho con bé, tôi đi xem cơm chiều đã chuẩn bị xong chưa."
"Bác gái khách khí rồi."
"Bác gái khách khí rồi."
Hai người đàn ông đồng thời mở miệng, nói xong, cả hai liếc nhìn nhau một cái, bên trong ánh mắt họ đều hiện chút cảm xúc không vui.
Sắc mặt ửng đỏ của Hạ Ti Ti sớm đã rút đi, nhưng mà thay vào đó chính là một mảnh trắng bệch, cô cầm bút viết loạn ở trên sách bài tập một hồi.
Khi cô đang định tiếp tục viết thì Cố Đình nhíu chặt mi. "Đề này không phải làm như thế."
Bên trong hốc mắt của Hạ Ti Ti ngay tức khắc tụ đầy nước mắt, từng giọt nước mắt trào ra từ bên trong hốc mắt rồi lăn xuống trên sách bài tập, tay nhỏ cầm bút cũng không ức chế được mà run rẩy. Nhìn dáng vẻ này của cô, trái tim Cố Đình tê rần, vừa định mở miệng nói chuyện thì Triệu Bạch Lương đã giành trước một bước. "Tên họ Cố kia, cậu đừng quá phận."
Nói xong, anh liền tiến tới, kéo Hạ Ti Ti qua rồi ôm cô vào trong lòng ngực, bàn tay nâng lên nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đẹp của Ti Ti. "Ngoan, đừng khóc."
"Huhu…"
Hạ Ti Ti trực tiếp dựa vào trên người Triệu Bạch Lương khóc nức nở, nước mắt làm ướt một mảng lớn trên áo thun của Triệu Bạch Lương.
"Cậu!"
"Đủ rồi! Tôi và hai thầy cùng nhau về nhà!" Hạ Ti Ti thét lên một tiếng chói tai đánh vỡ cuộc đối thoại ấu trĩ giữa 2 người đàn ông. Má cô từ lúc Cố Đình nhắc đến lần đầu tiên thì gương mặt cùng với bên tai đều nổi lên ửng hồng, đầy mặt thẹn thùng.
…
Nửa tiếng đồng hồ sau.
Bên trong chiếc xe Land Rover màu trắng.
Triệu Bạch Lương cầm tay lái, Hạ Ti Ti ngồi ở trên ghế phụ.
Cố Đình ngồi ở vị trí hàng ghế sau. Anh ngồi ở phía sau Hạ Ti Ti, dí sát đầu gần Ti Ti. "Ti Ti, em vẫn còn hàm chứa chứ?"
Hạ Ti Ti sợ tới mức nuốt nuốt nước miếng. "Ở… Dính ở mặt trên quần lo̶t̶"̶."
Thanh âm của cô thập phần nhẹ, nhẹ đến mức chỉ có thể làm một mình Cố Đình nghe được.
"Ti Ti, tôi muốn trừng phạt em." Cố Đình cơ hồ là không có bất kỳ một do dự nào mà nói thẳng những lời này ra.
Hạ Ti Ti vì bị kích động nên liền trực tiếp mở miệng. "Không cần!"
Chỉ kém chút là chưa đứng lên.
Ấn đường của Triệu Bạch Lương hơi hơi nhăn lại. "Ti Ti, ngồi yên."
Hạ Ti Ti nhìn thoáng qua Triệu Bạch Lương rồi ngượng ngùng cúi đầu. Tại sao hai người này lại xuất hiện cùng lúc cơ chứ, ngày thường chỉ có một người cũng đã đủ phiền, hiện tại hai người họ còn cùng nhau.
Thẳng đến khi xe dừng trước nhà họ Hạ, ba người xuống xe.
Hạ Ti Ti trực tiếp trở về phòng mình, cô soạn quần áo tắm rửa xong liền định tiến vào phòng tắm, nhưng khi cô mới vừa định bước vào trong thì mẫu thân đại nhân lại gõ cửa. "Ti Ti, con về nhà rồi thì để thầy Cố dạy luôn."
Nói xong, Trần Hạ lôi kéo Hạ Ti Ti đi tới phòng đọc sách.
Triệu Bạch Lương cũng đang đứng trước kệ sách trong phòng đọc, giống như là đang tìm cuốn sách gì đó.
"Ti Ti, tới đây làm bài tập." Cố Đình mỉm cười nhìn về phía Hạ Ti Ti, nhưng đôi con ngươi giống như chim ưng kia lại khiến toàn thân cô rùng mình.
Cô gian nan bước tới chỗ đó, ngồi ở vị trí bên bàn đọc sách, nơi tiểu huyệt vẫn còn rất khó chịu, hơn nữa, thân mình còn dính mồ hôi thấm ra sau khi vận động xong, giờ phút này, cô thật muốn được đi tắm rửa trước.
Sau khi cô ngồi xuống ghế, cầm lấy bút, nhìn đề bài ở mặt trên, đầu óc có chút phình to, khuôn mặt nhỏ tràn đầy phấn hồng, cô vốn không biết làm a. Mấy ngày nay đi học, cô cũng không nghe giảng chứ đừng nói là làm bài tập.
"Với dạng đề này, em trước rút hai con số ra ngoài…"
Giọng điệu giàu có từ tính của Cố Đình vang lên ở bên tai Hạ Ti Ti, hơi thở của anh gần như đều phun ở trên lỗ tai cô, ngón tay dài chỉ chỉ con số trên sách bài tập.
Hạ Ti Ti cúi đầu, một cử động nhỏ cũng không dám, cô bắt đầu làm, Trần Hạ thấy cảnh này. "Vậy thầy Cố và thầy Triệu, hai người cứ tiếp tục dạy cho con bé, tôi đi xem cơm chiều đã chuẩn bị xong chưa."
"Bác gái khách khí rồi."
"Bác gái khách khí rồi."
Hai người đàn ông đồng thời mở miệng, nói xong, cả hai liếc nhìn nhau một cái, bên trong ánh mắt họ đều hiện chút cảm xúc không vui.
Sắc mặt ửng đỏ của Hạ Ti Ti sớm đã rút đi, nhưng mà thay vào đó chính là một mảnh trắng bệch, cô cầm bút viết loạn ở trên sách bài tập một hồi.
Khi cô đang định tiếp tục viết thì Cố Đình nhíu chặt mi. "Đề này không phải làm như thế."
Bên trong hốc mắt của Hạ Ti Ti ngay tức khắc tụ đầy nước mắt, từng giọt nước mắt trào ra từ bên trong hốc mắt rồi lăn xuống trên sách bài tập, tay nhỏ cầm bút cũng không ức chế được mà run rẩy. Nhìn dáng vẻ này của cô, trái tim Cố Đình tê rần, vừa định mở miệng nói chuyện thì Triệu Bạch Lương đã giành trước một bước. "Tên họ Cố kia, cậu đừng quá phận."
Nói xong, anh liền tiến tới, kéo Hạ Ti Ti qua rồi ôm cô vào trong lòng ngực, bàn tay nâng lên nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đẹp của Ti Ti. "Ngoan, đừng khóc."
"Huhu…"
Hạ Ti Ti trực tiếp dựa vào trên người Triệu Bạch Lương khóc nức nở, nước mắt làm ướt một mảng lớn trên áo thun của Triệu Bạch Lương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.