Chương 48
Thần Hồng Hỏa Đích
08/08/2020
Edit: Mon
Beta: Thỏ
“Chủ nhân…”
Vừa nhìn thấy Cố Đình, bên trong ánh mắt của Trương Yến liền hiện lên một tia xúc động. Bà ta thật sự muốn bị Cố Đình dạy dỗ ngay bây giờ. Cố Đình bước vào văn phòng, đóng cửa thật chặt, ngay sau đó lập tức nâng chân đạp Trương Yến ra chỗ khác rồi ôm lấy Ti Ti kéo vào trong lòng ngực mình.
“Cút.”
Cố Đình hướng về phía Trương Yến gầm nhẹ một tiếng. Sau đó, anh đi qua nhặt bộ váy đồng phục cùng quần lo̶t̶"̶ của Ti Ti ở trên bàn làm việc lên, đen mặt giúp cô mặc lại thật cẩn thận. Nhìn hai người rời đi, Trương Yến liền nằm bò trên mặt đất, nắm bàn tay lại thành nắm đấm rồi liên tục lấp đầy vào trong dâm huyệt. Nắm tay dần dần chui vào, bà ta dùng móng tay chạm nhẹ, mân mê điểm G của chính mình. Chỉ trong chốc lát đã đạt đến cao trào, bà ta ảo tưởng nghĩ đến việc cả hai người Cố Đình và Triệu Bạch Lương cùng lúc bắn tinh vào cơ thể mình, sau đó bản thân sẽ lấy tinh dịch ra ăn sạch sẽ…
Vừa ra khỏi văn phòng, không rõ lí do vì sao một cỗ bực bội tức giận bỗng dưng trào ra trong lòng Cố Đình: “Bà ta đã làm gì với em?”
“Chỉ, chỉ là liếm…”
Hạ Ti Ti thật sự cảm thấy hổ thẹn, căn bản không thể nói nên lời.
“Còn gì nữa?”
“Cô Trương nói cô ấy muốn ăn phân, mà em lại không muốn đại tiện, nhưng, em, em thấy bộ dáng muốn ăn phân của cô Trương quá đáng thương… Nên em liền… liền…”
Cố Đình thật sự bị chọc tức không hề nhẹ, cô thấy con mẫu cẩu kia đáng thương? Anh quả thực không biết nói gì với sự ngây thơ vô tội của Ti Ti. Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của cô, anh lại không thể nào mà cáu giận cho được. Hạ Ti Ti ngượng ngùng gãi đầu: “Em, em về phòng học đây.”
Nói xong, cô đã lập tức xoay người, chạy trốn nhanh như chớp. Nhưng tiếc thay, khi vừa mới xoay người, Cố Đình vẫn kịp cầm lấy tay cô, đùng một cái, Ti Ti bị kéo trở về, va vào lòng ngực rắn chắc của anh thêm một lần nữa. Cảm giác hoa mắt chóng mặt lập tức ập đến. Cố Đình cúi xuống nhìn Ti Ti: “Rốt cuộc thì máu của em là từ nơi nào chảy ra?”
Hạ Ti Ti bưng kín cái mũi thanh tú bị đau vì va chạm, lùi về phía sau một bước : “Máu gì cơ?”
“Mấy chiếc khăn giấy bị dính máu mà tên Triệu Bạch Lương kia đang giữ.”
“Việc này, việc này…”
Hạ Ti Ti nhẹ nhàng rút tay ra: “Em chỉ ảo tưởng nghĩ đến việc hai người đang làm chuyện đó, rồi máu mũi lập tức chảy ra.”
Vừa dứt lời, người con gái ấy còn chạy nhanh hơn so với con thỏ, trực tiếp đi hướng phòng học. Cố Đình thực sự hết nói nổi, tuy không trách được, nhưng anh nhìn thấy việc Triệu Bạch Lương dùng mọi cách để khoe tờ giấy kia ra thật khiến anh cảm thấy không thoải mái. Chi bằng, tỉ mỉ chọn một hôm nào đó thật sự làm Ti Ti đến mức ra máu đi, anh suy nghĩ một lúc rồi quay về văn phòng của mình. Một lát sau, Hạ Ti Ti đã về đến lớp, thời điểm này đã là trong giờ học, cô ngượng ngùng bước vào từ cửa sau. Căn bản là một học sinh yếu kém, thầy giáo nhìn thấy hành động của cô cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. Đường Loan Như nhìn Ti Ti đã quay lại:
“Ti Ti, cô Trương có mắng cậu không?”
“Không có.”
“Vậy thì tốt rồi, tớ cứ nghĩ với tính tình của cô Trương thì chắc cậu không thể ăn được trái ngon đi.”
Hạ Ti Ti đảo mắt một vòng, có vẻ như người không ăn được trái ngon là Trương Yến mới đúng, vừa rồi cô thấy Cố Đình một chân đá bà ta ra chỗ khác, khẳng định là sẽ bị đau không ít đi.
…
Ở nhà ăn, sau khi ăn cơm trưa xong, Hạ Ti Ti đi cùng Đường Loan Như trở về lớp. Vốn dĩ định thảo luận mấy chuyện lúc sáng với Đường Loan Như nhưng hình ảnh Triệu Bạch Lương đứng trước cửa đã thu hút được ánh mắt của Ti Ti. Nói đúng hơn là đồ ăn vặt trong tay Triệu Bạch Lương. Anh ngoắc ngoắc ngón tay với Hạ Ti Ti. Đồng tử của Hạ Ti Ti tựa như xuất hiện tia sáng chói lóa, cô vội bỏ cánh tay của Đường Loan Như đang đặt trên tay mình ra: “Đợi tí nữa tớ nói chuyện với cậu, bây giờ tớ có chút việc.”
Hạ Ti Ti nói xong, trực tiếp đi khỏi lớp học. Đường Loan Như nhìn thân ảnh Ti Ti dần rời đi, đang trong trạng thái buồn bực, đột nhiên lại thấy Tư Duyên đứng ở cửa sau của lớp học, thần sắc lập tức trở nên khẩn trương.
Beta: Thỏ
“Chủ nhân…”
Vừa nhìn thấy Cố Đình, bên trong ánh mắt của Trương Yến liền hiện lên một tia xúc động. Bà ta thật sự muốn bị Cố Đình dạy dỗ ngay bây giờ. Cố Đình bước vào văn phòng, đóng cửa thật chặt, ngay sau đó lập tức nâng chân đạp Trương Yến ra chỗ khác rồi ôm lấy Ti Ti kéo vào trong lòng ngực mình.
“Cút.”
Cố Đình hướng về phía Trương Yến gầm nhẹ một tiếng. Sau đó, anh đi qua nhặt bộ váy đồng phục cùng quần lo̶t̶"̶ của Ti Ti ở trên bàn làm việc lên, đen mặt giúp cô mặc lại thật cẩn thận. Nhìn hai người rời đi, Trương Yến liền nằm bò trên mặt đất, nắm bàn tay lại thành nắm đấm rồi liên tục lấp đầy vào trong dâm huyệt. Nắm tay dần dần chui vào, bà ta dùng móng tay chạm nhẹ, mân mê điểm G của chính mình. Chỉ trong chốc lát đã đạt đến cao trào, bà ta ảo tưởng nghĩ đến việc cả hai người Cố Đình và Triệu Bạch Lương cùng lúc bắn tinh vào cơ thể mình, sau đó bản thân sẽ lấy tinh dịch ra ăn sạch sẽ…
Vừa ra khỏi văn phòng, không rõ lí do vì sao một cỗ bực bội tức giận bỗng dưng trào ra trong lòng Cố Đình: “Bà ta đã làm gì với em?”
“Chỉ, chỉ là liếm…”
Hạ Ti Ti thật sự cảm thấy hổ thẹn, căn bản không thể nói nên lời.
“Còn gì nữa?”
“Cô Trương nói cô ấy muốn ăn phân, mà em lại không muốn đại tiện, nhưng, em, em thấy bộ dáng muốn ăn phân của cô Trương quá đáng thương… Nên em liền… liền…”
Cố Đình thật sự bị chọc tức không hề nhẹ, cô thấy con mẫu cẩu kia đáng thương? Anh quả thực không biết nói gì với sự ngây thơ vô tội của Ti Ti. Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của cô, anh lại không thể nào mà cáu giận cho được. Hạ Ti Ti ngượng ngùng gãi đầu: “Em, em về phòng học đây.”
Nói xong, cô đã lập tức xoay người, chạy trốn nhanh như chớp. Nhưng tiếc thay, khi vừa mới xoay người, Cố Đình vẫn kịp cầm lấy tay cô, đùng một cái, Ti Ti bị kéo trở về, va vào lòng ngực rắn chắc của anh thêm một lần nữa. Cảm giác hoa mắt chóng mặt lập tức ập đến. Cố Đình cúi xuống nhìn Ti Ti: “Rốt cuộc thì máu của em là từ nơi nào chảy ra?”
Hạ Ti Ti bưng kín cái mũi thanh tú bị đau vì va chạm, lùi về phía sau một bước : “Máu gì cơ?”
“Mấy chiếc khăn giấy bị dính máu mà tên Triệu Bạch Lương kia đang giữ.”
“Việc này, việc này…”
Hạ Ti Ti nhẹ nhàng rút tay ra: “Em chỉ ảo tưởng nghĩ đến việc hai người đang làm chuyện đó, rồi máu mũi lập tức chảy ra.”
Vừa dứt lời, người con gái ấy còn chạy nhanh hơn so với con thỏ, trực tiếp đi hướng phòng học. Cố Đình thực sự hết nói nổi, tuy không trách được, nhưng anh nhìn thấy việc Triệu Bạch Lương dùng mọi cách để khoe tờ giấy kia ra thật khiến anh cảm thấy không thoải mái. Chi bằng, tỉ mỉ chọn một hôm nào đó thật sự làm Ti Ti đến mức ra máu đi, anh suy nghĩ một lúc rồi quay về văn phòng của mình. Một lát sau, Hạ Ti Ti đã về đến lớp, thời điểm này đã là trong giờ học, cô ngượng ngùng bước vào từ cửa sau. Căn bản là một học sinh yếu kém, thầy giáo nhìn thấy hành động của cô cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. Đường Loan Như nhìn Ti Ti đã quay lại:
“Ti Ti, cô Trương có mắng cậu không?”
“Không có.”
“Vậy thì tốt rồi, tớ cứ nghĩ với tính tình của cô Trương thì chắc cậu không thể ăn được trái ngon đi.”
Hạ Ti Ti đảo mắt một vòng, có vẻ như người không ăn được trái ngon là Trương Yến mới đúng, vừa rồi cô thấy Cố Đình một chân đá bà ta ra chỗ khác, khẳng định là sẽ bị đau không ít đi.
…
Ở nhà ăn, sau khi ăn cơm trưa xong, Hạ Ti Ti đi cùng Đường Loan Như trở về lớp. Vốn dĩ định thảo luận mấy chuyện lúc sáng với Đường Loan Như nhưng hình ảnh Triệu Bạch Lương đứng trước cửa đã thu hút được ánh mắt của Ti Ti. Nói đúng hơn là đồ ăn vặt trong tay Triệu Bạch Lương. Anh ngoắc ngoắc ngón tay với Hạ Ti Ti. Đồng tử của Hạ Ti Ti tựa như xuất hiện tia sáng chói lóa, cô vội bỏ cánh tay của Đường Loan Như đang đặt trên tay mình ra: “Đợi tí nữa tớ nói chuyện với cậu, bây giờ tớ có chút việc.”
Hạ Ti Ti nói xong, trực tiếp đi khỏi lớp học. Đường Loan Như nhìn thân ảnh Ti Ti dần rời đi, đang trong trạng thái buồn bực, đột nhiên lại thấy Tư Duyên đứng ở cửa sau của lớp học, thần sắc lập tức trở nên khẩn trương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.