Chương 7: HOA KHÔI VÕNG HỒNG 6
Tòng 0
31/07/2021
Động tĩnh này làm cho hai người đang sợ tới mức ngây dại hơi chút phục hồi tinh thần. Vương Hiểu Dư thét chói tai xoay người chạy về phòng ngủ, vừa chạy vừa kêu gào: "Không liên quan đến tôi, không liên quan đến tôi! Tiếu Tiếu, đều là Lý Triết làm, cô đừng có tìm tôi!"
"Cô không phải Nhạc Tiếu Tiếu!" Lý Triết trấn định một chút, vừa nhìn chằm chằm Nhạc Tiếu Tiếu vừa không ngừng lui lại, ra vẻ bình tĩnh: "Cô ta chết rồi! Cô chẳng qua lớn lên rất giống thôi đúng không? Hai người rốt cuộc là ai? Vì sao muốn đùa dai kiểu này?"
[Bình luận]: Phụt... Tên này ngu ngốc à?
[Bình luận]: Mấy người có nghe không? Ngoài miệng thì hắn nói vậy nhưng thanh âm nói chuyện còn đang run kìa. Chắc chắn là hung thủ! Không nghi ngờ gì nữa!
"Tôi có phải Nhạc Tiếu Tiếu hay không, anh thật sự không nhận ra hay sao?" Từ lúc hiện ra tới giờ, Nhạc Tiếu Tiếu lần đầu mở miệng.
Cô bước một bước về phía Lý Triết, nguyên bản gương mặt không biểu tình cũng dần dần biến hóa. Làn da tái nhợt phát xanh, quanh người xuất hiện màn đen dày đặc, tròng trắng mắt nhanh chóng tăng lên, xuất hiện tơ máu đỏ quạch giống như mạng nhện giăng kín hai mắt. Cùng lúc đó trên da xuất hiện vô số vệt rạn nứt lan tràn khắp cơ thể.
Độ ấm trong phòng giảm nhanh chóng, rõ ràng đang giữa mùa hè lại lạnh như ở trong bão tuyết phương bắc!
"Lý Triết... Anh thật nhẫn tâm..." Nhạc Tiếu Tiếu lại tiến thêm một bước, lạnh lùng nói: "Anh đòi tiền, tôi cho anh tiền! Anh muốn thân thể, tôi cũng cho anh! Sau đó thì sao? Anh lại muốn mạng của tôi! Tôi rốt cuộc lúc nào có lỗi với anh mà anh đối với tôi như vậy?! Anh nói đi! Anh nói đi!!!"
Cô ấy càng ngày càng kích động, nói câu cuối cùng đã là cuồng loạn rống giận. Cùng lúc một câu cuối cùng hét lên, cơn mưa to sớm tạnh trùng hợp ào ào trút xuống.
Mưa to tầm tã, sấm sét ầm ầm. Tiếng sấm gầm gào như ông trời vì nhân gian âm u mà phát cơn giận dữ.
Đèn đóm trong phòng không biết có phải do ảnh hưởng của sấm sét không mà đột nhiên lập lòe chớp tắt.
Lý Triết dựa lưng vào vách tường, hoảng sợ nhìn Nhạc Tiếu Tiếu đi về phía hắn, tóc dài như móng vuốt của lệ quỷ bay múa, đôi mắt màu đỏ máu trong bóng đêm cũng lập lòe ánh sáng hung ác âm độc.
Hắn không hề nghi ngờ gì, Nhạc Tiếu Tiếu có thể đem hắn xé nát.
Ngay cả giết người còn không sợ, Lý Triết giờ phút này hai chân nhũn ra, sức để giãy giụa một cái cũng không có. Trong đầu rõ ràng vô cùng thanh tỉnh muốn chạy, nhưng thân thể hoàn toàn không nghe hắn sai bảo!
Hắn trượt dần xuống vách tường, đặt mông ngồi trên mặt đất.
[Bình luận]: Hu... Đáng sợ quá...
[Bình luận]: Ta không dám nhìn, cảm giác sau lưng có gì đó đang nhìn chằm chằm ta!
[Bình luận]: Oa oa oa ta cũng sợ quá, nhưng mà ta lại muốn xem Lý Triết dấm đài cơ! Ta lớn như vậy còn chưa bao giờ xem soái ca dấm đài đâu!
[Bình luận]: Lầu trên biến thái!
Nhạc Tiếu Tiếu đã đến trước mặt Lý Triết, Thích An thấy cô ấy vươn tay về phía cổ Lý Triết. Chờ không sai biệt lắm, Thích An hô lớn: "Nhạc Tiếu Tiếu!"
Nhạc Tiếu Tiếu cả người chấn động. Cặp móng vuốt sắc bén sắp bóp cổ Lý Triết khó khăn dừng lại. Cô hơi khôi phục chút lý trí nhưng đôi tay vẫn kháp xuống, chẳng qua không dùng lực, chỉ là vừa vặn làm cho Lý Triết cảm giác một loại lạnh lẽo thấu xương.
Thích An bước về phía họ vài bước, bỗng nhiên ngửi được trong không khí mùi khai nhàn nhạt. Cô ho khan một tiếng, nhìn chằm chằm Lý Triết nói: "Tôi tới đây để giúp Nhạc Tiếu Tiếu hóa giải oán khí, chỉ cần oán khí tiêu tan, cô ấy có thể đầu thai chuyển thế. Mà anh, chính là nơi phát ra oán khí của cô ấy. Cô ấy sẽ không giết anh, nhưng anh cần phải trước mặt cô ấy thừa nhận tội nghiệt và thật tình xin lỗi, làm cho oán khí cô ấy biến mất. Đương nhiên anh có thể không hợp tác, nhưng mà tiếp theo cô ấy muốn làm gì anh tôi quản không được."
Cô dừng một chút, nói: "Nhắc nhở thân thiện, loại người làm nhiều việc ác như anh chết đi chỉ có thể làm du hồn không có ý thức, một bùa dán xuống là hồn phi phách tán. Cho nên đừng tưởng rằng chết rồi còn có thể thành quỷ khi dễ Nhạc Tiếu Tiếu."
Ưm, tất cả đều là nói bừa.
[Bình luận]: Oa, chủ phòng quá lợi hại rồi! Chẳng lẽ là thế ngoại cao nhân?
[Bình luận]: Thế ngoại cao nhân cái gì, rõ ràng là thiên sư bắt quỷ! Đại sư ơi có thu đồ đệ không? Ngài xem tôi thế nào?
"Anh... anh sai rồi Tiếu Tiếu, thật xin lỗi, anh sai rồi!"
Thích An nói xong, Lý Triết đờ đẫn một lúc sau khóc kêu: "Đều là tại anh, tại anh hít thuốc phiện tiêu sạch tiền kiếm được, lại còn nghiện cá độ... Anh thật sự không có biện pháp mới có suy nghĩ kiếm tiền trên người em! Anh từ đầu thật sự không muốn giết em đâu, thật mà! Anh chỉ là... chỉ là muốn bòn rút tiền của em thôi. Nhưng mà không ngờ tới lần trước đi cá độ mượn tiền ném hết vào, bọn họ uy hiếp anh nếu không trả đủ mười vạn sẽ giết chết anh!"
Tay kháp cổ hắn của Nhạc Tiếu Tiếu hơi hơi siết chặt, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Cho nên anh hạ thuốc tôi, làm hai tên súc sinh kia... Lý Triết, tôi muốn giết chết anh! Giết chết anh!!!"
Lực đạo trong tay cô ngày càng tăng. Không đến ba giây mặt Lý Triết đã trướng thành màu gan heo. Thích An duỗi tay vỗ vỗ mu bàn tay Nhạc Tiếu Tiếu, cảm giác lực tay cô ấy yếu bớt, ra hiệu bảo Lý Triết nói tiếp.
Lý Triết ho khù khụ mấy cái, nhưng không dám trì hoãn thời gian, vừa ho khan vừa đứt quãng nói tiếp.
Hắn sở dĩ sinh ra ý muốn giết người đúng là vì lúc Nhạc Tiếu Tiếu đi báo án đã bị tên hói kia nhận ra, mà lúc ấy cô lại đột nhiên quay người chạy đi, tên đó cũng hoài nghi có phải cô nhận ra hắn hay không. Tội cưỡng bức chưa nói, quan trọng là một khi việc này bị lôi ra ánh sáng sẽ liên lụy đến việc bọn chúng tổ chức cá độ, bán và hít thuốc phiện, còn có cả một đám người sau màn nữa, chỉ sợ sẽ dính líu hết. Cho nên tên hói lập tức gọi điện sai Lý Triết giết người diệt khẩu, cái giá là món nợ mười vạn tệ tên đó sẽ lập tức trả thay.
Mà chuyện này không phải chỉ có một mình Lý Triết làm, Vương Hiểu Dư chính là người tìm thuốc ngủ cho hắn.
Lý Triết hai tháng trước đã quen biết Vương Hiểu Dư, còn là thông qua di động của Nhạc Tiếu Tiếu. Nhân cơ hội Nhạc Tiếu Tiếu đang tắm hắn xem Wechat của cô, chú ý đến Vương Hiểu Dư, chính xác ra là vòng bạn bè của Vương Hiểu Dư. Cô ta thoạt nhìn là người có tiền, trong vòng bạn bè thường khoe một ít đồ xa xỉ, mà loại người này chính là kẻ thiếu tiền như Lý Triết cần nhất.
Nhạc Tiếu Tiếu nghe xong hướng về phòng ngủ nhìn thoáng qua, ánh mắt lạnh lẽo: "Tôi sớm nên nghĩ đến, cô ta đã từng nói qua nhà cô ta mở một tiệm thuốc lớn."
Cạch một tiếng cửa phòng ngủ hơi hơi hé ra. Thanh âm khóc nức nở của Vương Hiểu Dư truyền tới: "Tiếu Tiếu, thật xin lỗi, mình thật sự xin lỗi, mình không biết A Triết cần thuốc ngủ để giết cậu... Lượng thuốc anh ấy cần không đủ chết người, mình nghĩ là anh ấy chỉ muốn cho cậu làm tiếp chuyện kia... Sau đó mình thấy tin cậu tự sát mới biết anh ấy giết cậu. Mình thật sự không phải cố ý giúp anh ấy giết cậu mà! Thật sự không phải mà!"
Thích An trong lòng nói không ra tư vị gì, thấp giọng hỏi: "Vậy sáng hôm đó cô vì sao muốn đến nhà Nhạc Tiếu Tiếu?"
Sau đó cô nghe tiếng Vương Hiểu Dư quỳ xuống: "Tôi vì sợ hãi trong lòng mà! Tôi vừa sợ lại vừa áy náy nên muốn đến nhà cô ấy nhận sai. Ai biết trên xe bus lại gặp học muội muốn đi cùng, tôi cũng chỉ có thể... Tiếu Tiếu, thật xin lỗi, thật xin lỗi! Mình dập đầu nhận sai với cậu, cậu đừng trách mình! Cầu xin cậu!"
[Bình luận]: Wa cốt truyện này... 66666
[Bình luận]: Có ý tứ, ta lập tức báo án!
[Bình luận]: Lầu trên từ từ, ta là người ở địa phương, đã báo nguy rồi. Cảnh sát đang qua đó.
[Bình luận]: Chủ phòng làm được thật tốt á. Lần này không chỉ nguyên nhân chết của Nhạc Tiếu Tiếu được tra rõ, còn có thể lôi ra một đám đại nhân vật!
[Bình luận]: Còn thất thần làm gì, mau tung lễ vật!
Thích An biết thời điểm đã tới, ra vẻ cao thâm nói với Lý Triết: "Được, oán khí của Nhạc Tiếu Tiếu đã tiêu, tôi mang cô ấy đi đầu thai. Còn chuyện của mấy người tự giải quyết cho tốt đi. Tôi không quản được chuyện của người sống."
Cô nói xong kéo tay Nhạc Tiếu Tiếu, không nhanh không chậm ra cửa.
Chờ ra ngoài cô lập tức thả lỏng, thấy thang máy đang hiển thị ở tầng một liền chạy như bay từ thang bộ xuống. Đến lúc ra hẳn khỏi tiểu khu Thích An mới thở phào nhẹ nhõm, phì phò vỗ ngực: "Còn may hắn không phản kháng lại, vừa rồi làm tôi sợ muốn chết!"
Nhạc Tiếu Tiếu đã khôi phục dung mạo xinh đẹp, nghe vậy cười một tiếng, thanh âm như tiếng chuông bạc dễ nghe: "Thật cảm ơn cô. Đáng tiếc tôi chẳng có gì có thể báo đáp... À đúng rồi!" Cô ấy tạm dừng, cầm lấy di động Thích An đeo trên cổ, hướng về camera nghiêm túc nói: "Tôi là Nhạc Tiếu Tiếu, tôi ở phòng live stream còn 1 tháng tiền lương chưa phát, bao gồm lễ vật thu được toàn bộ đưa tặng..."
"Từ từ!" Thích An vội vàng đánh gãy lời cô: "Đừng, tôi còn chưa muốn nổi tiếng!"
Nhạc Tiếu Tiếu sửng sốt, nhấp môi: "Tôi hiểu. Vậy... Tôi cũng chỉ có thể nói câu thật cảm ơn."
Thích An lắc đầu, thầm nghĩ tuy giúp Nhạc Tiếu Tiếu nhưng thật ra là vì có thể giữ được mạng nhỏ của mình, nhiệm vụ thành công đã là tạ lễ tốt nhất rồi.
Lúc này thân thể Nhạc Tiếu Tiếu chậm rãi trở nên trong suốt, di động cô ấy cầm trong tay cũng rơi xuống. Thích An cầm di động xem thấy tràn ngập màn hình các loại lễ vật hoa mắt. Đang nói live stream đến đây kết thúc trong đầu bỗng nhiên nghĩ: Đúng rồi, cô cũng có thể dựa vào live stream kiếm tiền!
Lễ vật nhiều như vậy kiểu gì cũng phải đến mấy ngàn tệ đi? Vậy cô không cần ra ngoài làm thêm nữa. Hơn nữa theo như người bí ẩn kia nói mỗi tháng cô phải hoàn thành một lần nhiệm vụ, nếu nhiệm vụ vừa trùng với thời gian làm việc thì phiền toái lớn.
Vừa lúc live stream một công đôi việc!
Nghĩ đến đây, cô đối với người xem trong phòng nói: "Hôm nay lần đầu tôi live stream, cảm giác cũng không tệ lắm nên muốn tự mình mở một phòng, nếu mọi người có hứng thú đến lúc đó ủng hộ nha!"
[Bình luận]: Vậy báo trước cái tên đi, nếu không chúng ta làm sao bật thông báo được?
"Ưm..." Thích An nghĩ nghĩ, nói: "Vậy gọi là Thời Khắc đi. Không phải không muốn báo tên, chỉ là còn chưa lập. Ngày mai trước 12 giờ sẽ lập xong, mọi người đến lúc đó ủng hộ chút nhé."
[Bình luận]: Được được, ta còn đang chờ bái sư học nghệ mà!
[Bình luận]: Đại sư có thể cho xin phương thức liên lạc không? Nhà ta có sự việc thần quái đang lo không tìm được cao nhân.
[Bình luận]: Lầu trên là muốn phương thức liên lạc của chủ phòng thôi phải không 233333
Thích An nhìn mấy bình luận, thấy không việc gì nữa bèn nói hẹn gặp lại, tắt phòng live stream.
Lúc này ba chiếc xe cảnh sát hụ còi lao tới, chạy thẳng vào trong tiểu khu.
"Cô không phải Nhạc Tiếu Tiếu!" Lý Triết trấn định một chút, vừa nhìn chằm chằm Nhạc Tiếu Tiếu vừa không ngừng lui lại, ra vẻ bình tĩnh: "Cô ta chết rồi! Cô chẳng qua lớn lên rất giống thôi đúng không? Hai người rốt cuộc là ai? Vì sao muốn đùa dai kiểu này?"
[Bình luận]: Phụt... Tên này ngu ngốc à?
[Bình luận]: Mấy người có nghe không? Ngoài miệng thì hắn nói vậy nhưng thanh âm nói chuyện còn đang run kìa. Chắc chắn là hung thủ! Không nghi ngờ gì nữa!
"Tôi có phải Nhạc Tiếu Tiếu hay không, anh thật sự không nhận ra hay sao?" Từ lúc hiện ra tới giờ, Nhạc Tiếu Tiếu lần đầu mở miệng.
Cô bước một bước về phía Lý Triết, nguyên bản gương mặt không biểu tình cũng dần dần biến hóa. Làn da tái nhợt phát xanh, quanh người xuất hiện màn đen dày đặc, tròng trắng mắt nhanh chóng tăng lên, xuất hiện tơ máu đỏ quạch giống như mạng nhện giăng kín hai mắt. Cùng lúc đó trên da xuất hiện vô số vệt rạn nứt lan tràn khắp cơ thể.
Độ ấm trong phòng giảm nhanh chóng, rõ ràng đang giữa mùa hè lại lạnh như ở trong bão tuyết phương bắc!
"Lý Triết... Anh thật nhẫn tâm..." Nhạc Tiếu Tiếu lại tiến thêm một bước, lạnh lùng nói: "Anh đòi tiền, tôi cho anh tiền! Anh muốn thân thể, tôi cũng cho anh! Sau đó thì sao? Anh lại muốn mạng của tôi! Tôi rốt cuộc lúc nào có lỗi với anh mà anh đối với tôi như vậy?! Anh nói đi! Anh nói đi!!!"
Cô ấy càng ngày càng kích động, nói câu cuối cùng đã là cuồng loạn rống giận. Cùng lúc một câu cuối cùng hét lên, cơn mưa to sớm tạnh trùng hợp ào ào trút xuống.
Mưa to tầm tã, sấm sét ầm ầm. Tiếng sấm gầm gào như ông trời vì nhân gian âm u mà phát cơn giận dữ.
Đèn đóm trong phòng không biết có phải do ảnh hưởng của sấm sét không mà đột nhiên lập lòe chớp tắt.
Lý Triết dựa lưng vào vách tường, hoảng sợ nhìn Nhạc Tiếu Tiếu đi về phía hắn, tóc dài như móng vuốt của lệ quỷ bay múa, đôi mắt màu đỏ máu trong bóng đêm cũng lập lòe ánh sáng hung ác âm độc.
Hắn không hề nghi ngờ gì, Nhạc Tiếu Tiếu có thể đem hắn xé nát.
Ngay cả giết người còn không sợ, Lý Triết giờ phút này hai chân nhũn ra, sức để giãy giụa một cái cũng không có. Trong đầu rõ ràng vô cùng thanh tỉnh muốn chạy, nhưng thân thể hoàn toàn không nghe hắn sai bảo!
Hắn trượt dần xuống vách tường, đặt mông ngồi trên mặt đất.
[Bình luận]: Hu... Đáng sợ quá...
[Bình luận]: Ta không dám nhìn, cảm giác sau lưng có gì đó đang nhìn chằm chằm ta!
[Bình luận]: Oa oa oa ta cũng sợ quá, nhưng mà ta lại muốn xem Lý Triết dấm đài cơ! Ta lớn như vậy còn chưa bao giờ xem soái ca dấm đài đâu!
[Bình luận]: Lầu trên biến thái!
Nhạc Tiếu Tiếu đã đến trước mặt Lý Triết, Thích An thấy cô ấy vươn tay về phía cổ Lý Triết. Chờ không sai biệt lắm, Thích An hô lớn: "Nhạc Tiếu Tiếu!"
Nhạc Tiếu Tiếu cả người chấn động. Cặp móng vuốt sắc bén sắp bóp cổ Lý Triết khó khăn dừng lại. Cô hơi khôi phục chút lý trí nhưng đôi tay vẫn kháp xuống, chẳng qua không dùng lực, chỉ là vừa vặn làm cho Lý Triết cảm giác một loại lạnh lẽo thấu xương.
Thích An bước về phía họ vài bước, bỗng nhiên ngửi được trong không khí mùi khai nhàn nhạt. Cô ho khan một tiếng, nhìn chằm chằm Lý Triết nói: "Tôi tới đây để giúp Nhạc Tiếu Tiếu hóa giải oán khí, chỉ cần oán khí tiêu tan, cô ấy có thể đầu thai chuyển thế. Mà anh, chính là nơi phát ra oán khí của cô ấy. Cô ấy sẽ không giết anh, nhưng anh cần phải trước mặt cô ấy thừa nhận tội nghiệt và thật tình xin lỗi, làm cho oán khí cô ấy biến mất. Đương nhiên anh có thể không hợp tác, nhưng mà tiếp theo cô ấy muốn làm gì anh tôi quản không được."
Cô dừng một chút, nói: "Nhắc nhở thân thiện, loại người làm nhiều việc ác như anh chết đi chỉ có thể làm du hồn không có ý thức, một bùa dán xuống là hồn phi phách tán. Cho nên đừng tưởng rằng chết rồi còn có thể thành quỷ khi dễ Nhạc Tiếu Tiếu."
Ưm, tất cả đều là nói bừa.
[Bình luận]: Oa, chủ phòng quá lợi hại rồi! Chẳng lẽ là thế ngoại cao nhân?
[Bình luận]: Thế ngoại cao nhân cái gì, rõ ràng là thiên sư bắt quỷ! Đại sư ơi có thu đồ đệ không? Ngài xem tôi thế nào?
"Anh... anh sai rồi Tiếu Tiếu, thật xin lỗi, anh sai rồi!"
Thích An nói xong, Lý Triết đờ đẫn một lúc sau khóc kêu: "Đều là tại anh, tại anh hít thuốc phiện tiêu sạch tiền kiếm được, lại còn nghiện cá độ... Anh thật sự không có biện pháp mới có suy nghĩ kiếm tiền trên người em! Anh từ đầu thật sự không muốn giết em đâu, thật mà! Anh chỉ là... chỉ là muốn bòn rút tiền của em thôi. Nhưng mà không ngờ tới lần trước đi cá độ mượn tiền ném hết vào, bọn họ uy hiếp anh nếu không trả đủ mười vạn sẽ giết chết anh!"
Tay kháp cổ hắn của Nhạc Tiếu Tiếu hơi hơi siết chặt, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Cho nên anh hạ thuốc tôi, làm hai tên súc sinh kia... Lý Triết, tôi muốn giết chết anh! Giết chết anh!!!"
Lực đạo trong tay cô ngày càng tăng. Không đến ba giây mặt Lý Triết đã trướng thành màu gan heo. Thích An duỗi tay vỗ vỗ mu bàn tay Nhạc Tiếu Tiếu, cảm giác lực tay cô ấy yếu bớt, ra hiệu bảo Lý Triết nói tiếp.
Lý Triết ho khù khụ mấy cái, nhưng không dám trì hoãn thời gian, vừa ho khan vừa đứt quãng nói tiếp.
Hắn sở dĩ sinh ra ý muốn giết người đúng là vì lúc Nhạc Tiếu Tiếu đi báo án đã bị tên hói kia nhận ra, mà lúc ấy cô lại đột nhiên quay người chạy đi, tên đó cũng hoài nghi có phải cô nhận ra hắn hay không. Tội cưỡng bức chưa nói, quan trọng là một khi việc này bị lôi ra ánh sáng sẽ liên lụy đến việc bọn chúng tổ chức cá độ, bán và hít thuốc phiện, còn có cả một đám người sau màn nữa, chỉ sợ sẽ dính líu hết. Cho nên tên hói lập tức gọi điện sai Lý Triết giết người diệt khẩu, cái giá là món nợ mười vạn tệ tên đó sẽ lập tức trả thay.
Mà chuyện này không phải chỉ có một mình Lý Triết làm, Vương Hiểu Dư chính là người tìm thuốc ngủ cho hắn.
Lý Triết hai tháng trước đã quen biết Vương Hiểu Dư, còn là thông qua di động của Nhạc Tiếu Tiếu. Nhân cơ hội Nhạc Tiếu Tiếu đang tắm hắn xem Wechat của cô, chú ý đến Vương Hiểu Dư, chính xác ra là vòng bạn bè của Vương Hiểu Dư. Cô ta thoạt nhìn là người có tiền, trong vòng bạn bè thường khoe một ít đồ xa xỉ, mà loại người này chính là kẻ thiếu tiền như Lý Triết cần nhất.
Nhạc Tiếu Tiếu nghe xong hướng về phòng ngủ nhìn thoáng qua, ánh mắt lạnh lẽo: "Tôi sớm nên nghĩ đến, cô ta đã từng nói qua nhà cô ta mở một tiệm thuốc lớn."
Cạch một tiếng cửa phòng ngủ hơi hơi hé ra. Thanh âm khóc nức nở của Vương Hiểu Dư truyền tới: "Tiếu Tiếu, thật xin lỗi, mình thật sự xin lỗi, mình không biết A Triết cần thuốc ngủ để giết cậu... Lượng thuốc anh ấy cần không đủ chết người, mình nghĩ là anh ấy chỉ muốn cho cậu làm tiếp chuyện kia... Sau đó mình thấy tin cậu tự sát mới biết anh ấy giết cậu. Mình thật sự không phải cố ý giúp anh ấy giết cậu mà! Thật sự không phải mà!"
Thích An trong lòng nói không ra tư vị gì, thấp giọng hỏi: "Vậy sáng hôm đó cô vì sao muốn đến nhà Nhạc Tiếu Tiếu?"
Sau đó cô nghe tiếng Vương Hiểu Dư quỳ xuống: "Tôi vì sợ hãi trong lòng mà! Tôi vừa sợ lại vừa áy náy nên muốn đến nhà cô ấy nhận sai. Ai biết trên xe bus lại gặp học muội muốn đi cùng, tôi cũng chỉ có thể... Tiếu Tiếu, thật xin lỗi, thật xin lỗi! Mình dập đầu nhận sai với cậu, cậu đừng trách mình! Cầu xin cậu!"
[Bình luận]: Wa cốt truyện này... 66666
[Bình luận]: Có ý tứ, ta lập tức báo án!
[Bình luận]: Lầu trên từ từ, ta là người ở địa phương, đã báo nguy rồi. Cảnh sát đang qua đó.
[Bình luận]: Chủ phòng làm được thật tốt á. Lần này không chỉ nguyên nhân chết của Nhạc Tiếu Tiếu được tra rõ, còn có thể lôi ra một đám đại nhân vật!
[Bình luận]: Còn thất thần làm gì, mau tung lễ vật!
Thích An biết thời điểm đã tới, ra vẻ cao thâm nói với Lý Triết: "Được, oán khí của Nhạc Tiếu Tiếu đã tiêu, tôi mang cô ấy đi đầu thai. Còn chuyện của mấy người tự giải quyết cho tốt đi. Tôi không quản được chuyện của người sống."
Cô nói xong kéo tay Nhạc Tiếu Tiếu, không nhanh không chậm ra cửa.
Chờ ra ngoài cô lập tức thả lỏng, thấy thang máy đang hiển thị ở tầng một liền chạy như bay từ thang bộ xuống. Đến lúc ra hẳn khỏi tiểu khu Thích An mới thở phào nhẹ nhõm, phì phò vỗ ngực: "Còn may hắn không phản kháng lại, vừa rồi làm tôi sợ muốn chết!"
Nhạc Tiếu Tiếu đã khôi phục dung mạo xinh đẹp, nghe vậy cười một tiếng, thanh âm như tiếng chuông bạc dễ nghe: "Thật cảm ơn cô. Đáng tiếc tôi chẳng có gì có thể báo đáp... À đúng rồi!" Cô ấy tạm dừng, cầm lấy di động Thích An đeo trên cổ, hướng về camera nghiêm túc nói: "Tôi là Nhạc Tiếu Tiếu, tôi ở phòng live stream còn 1 tháng tiền lương chưa phát, bao gồm lễ vật thu được toàn bộ đưa tặng..."
"Từ từ!" Thích An vội vàng đánh gãy lời cô: "Đừng, tôi còn chưa muốn nổi tiếng!"
Nhạc Tiếu Tiếu sửng sốt, nhấp môi: "Tôi hiểu. Vậy... Tôi cũng chỉ có thể nói câu thật cảm ơn."
Thích An lắc đầu, thầm nghĩ tuy giúp Nhạc Tiếu Tiếu nhưng thật ra là vì có thể giữ được mạng nhỏ của mình, nhiệm vụ thành công đã là tạ lễ tốt nhất rồi.
Lúc này thân thể Nhạc Tiếu Tiếu chậm rãi trở nên trong suốt, di động cô ấy cầm trong tay cũng rơi xuống. Thích An cầm di động xem thấy tràn ngập màn hình các loại lễ vật hoa mắt. Đang nói live stream đến đây kết thúc trong đầu bỗng nhiên nghĩ: Đúng rồi, cô cũng có thể dựa vào live stream kiếm tiền!
Lễ vật nhiều như vậy kiểu gì cũng phải đến mấy ngàn tệ đi? Vậy cô không cần ra ngoài làm thêm nữa. Hơn nữa theo như người bí ẩn kia nói mỗi tháng cô phải hoàn thành một lần nhiệm vụ, nếu nhiệm vụ vừa trùng với thời gian làm việc thì phiền toái lớn.
Vừa lúc live stream một công đôi việc!
Nghĩ đến đây, cô đối với người xem trong phòng nói: "Hôm nay lần đầu tôi live stream, cảm giác cũng không tệ lắm nên muốn tự mình mở một phòng, nếu mọi người có hứng thú đến lúc đó ủng hộ nha!"
[Bình luận]: Vậy báo trước cái tên đi, nếu không chúng ta làm sao bật thông báo được?
"Ưm..." Thích An nghĩ nghĩ, nói: "Vậy gọi là Thời Khắc đi. Không phải không muốn báo tên, chỉ là còn chưa lập. Ngày mai trước 12 giờ sẽ lập xong, mọi người đến lúc đó ủng hộ chút nhé."
[Bình luận]: Được được, ta còn đang chờ bái sư học nghệ mà!
[Bình luận]: Đại sư có thể cho xin phương thức liên lạc không? Nhà ta có sự việc thần quái đang lo không tìm được cao nhân.
[Bình luận]: Lầu trên là muốn phương thức liên lạc của chủ phòng thôi phải không 233333
Thích An nhìn mấy bình luận, thấy không việc gì nữa bèn nói hẹn gặp lại, tắt phòng live stream.
Lúc này ba chiếc xe cảnh sát hụ còi lao tới, chạy thẳng vào trong tiểu khu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.