Chương 37: Khẩn Trương
Võ Vô Vân
13/04/2023
"Thế nào?"
Liễu chưởng quầy đi đến cười hỏi.
"Không tồi, nếu như có thể rẻ hơn một chút thì càng tốt."
Tô An Lâm cũng chỉ là thuận miệng nói một câu, cho dù không thể giảm bớt tiền thì hắn cũng sẽ mua. Nào ngờ chờ đến lúc chủ căn nhà này đến, đối phương cực kỳ hào phóng, nói rằng có thể giảm thêm hai mươi lượng nữa.
Tô An Lâm tất nhiên là đồng ý, hơn nữa cũng thanh toán hết tiền bạc, xử lý khế đất xong ngay trong ngày hôm ấy. Sau khi trả tiền thuê cho Liễu chưởng quầy, Tô An Lâm đóng cửa nhà lại.
Tô Ngọc Ngọc rất vui vẻ:
"Ca ca, chúng ta có thể ở trong tòa nhà lớn rồi, nếu như cha mẹ biết, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."
"Đúng thế, muội chọn một gian nhà ở đi, về sau muội sẽ ở riêng chỗ đó."
"A, không đâu, muội muốn ngủ cùng với ca ca, buổi tối tối lắm, muội sợ..."
Tô An Lâm trêu chọc:
"Muội thân là nữ nhi, sau này phải gả cho người ta, hiện tại cũng lớn rồi, không thể ngủ cùng với ta được nữa."
"Nhưng mà muội không để ý..."
"Được rồi, nghe lời, ta đói bụng rồi, chúng ta ăn cơm trước đi."
"Dạ."
Tô Ngọc Ngọc lấy một ít thịt ướp từ trong bọc hành lý ra, còn Tô An Lâm thì đi thu dọn đồ vật. Hắn đi đến buồng trong, hôm nay trời đã tối rồi cho nên không kịp mua chăn nữa rồi, đành phải chịu hết đêm nay vậy.
Sau đó hắn cẩn thận lấy mấy tờ ngân phiếu từ bên trong ống tất ra, hiện tại trong tay hắn còn bảy trăm lượng, hắn chia ngân phiếu thành ba phần, một phần để ở trên xà nhà, một phần đè dưới một viên gạch trong gầm giường, còn một phần còn lại thì để trong ngăn kéo tủ đứng trong phòng, ngày thường muội muội muốn mua cái gì thì có thể lấy tiền ở chỗ này.
Đến đêm, Tô Ngọc Ngọc đi đến phòng bên cạnh để nghỉ ngơi, còn Tô An Lâm thì đứng ở trong sân luyện công một hồi.
Hắn đã quyết định ngày mai sẽ đi đến Đại Lực võ quán, trong tay hắn còn 5 điểm thuộc tính, hắn hoàn toàn có thể học thêm một môn võ công, sau đó lại thêm điểm vào đó.
Hắn nằm ở trên giường nghỉ ngơi được một lát lại suy nghĩ về kiếp trước, suy nghĩ một hồi, Tô An Lâm lại nhớ đến con gái của ông chủ, đặc biệt là cái miệng nhỏ của Ân Đào....
Càng nghĩ càng khẩn trương.
....
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô An Lâm và muội muội đến quán ăn bên cạnh ăn tào phớ và bánh quẩy, sau khi ăn uống xong, Tô An Lâm gặm thịt khô rời khỏi nhà, chạy nhanh như bay đi thẳng đến Đại Lực võ quán.
Hôm nay Hồng Vũ không có ở trong viện, có một nữ đệ tử khác mở cửa cho hắn đi vào trong, nữ đệ tử này khoảng hai mươi tuổi, trên mặt có rất nhiều tàn nhang, đôi mắt nhỏ híp lại thành một cái khe hẹp.
"À, ta nhớ ra ngươi rồi, mấy ngày hôm trước ngươi vừa tới đây xin học võ."
Nữ đệ tử liếc mặt một cái đã nhận ra Tô An Lâm.
Cũng không còn cách nào khác, đặt trong một đám võ giả ở chỗ này Tô An Lâm cũng thuộc về dạng tuấn tú, cho nên có đừng trong đám người thì cũng dễ bị chú ý tới. Tô An Lâm chắp hai tay lại thành quyền:
"Đúng rồi sư tỷ, sư phụ đâu rồi?"
Nữ đệ tử hơi nghiêng thân mình ra:
"Lão nhân gia còn chưa rời khỏi giường đâu, có điều sư phụ đã nói trước với ta rồi, nếu như có đệ tử mới đến thì để cho các người luyện tập trước."
"Vậy làm phiền sư tỷ rồi."
"Ta tên là Trình Toa Toa, là Nhị sư tỷ ở chỗ nãy, ngươi tên là gì?"
"Tô An Lâm."
Tô An Lâm quét mắt nhìn một vòng quanh sân, thông qua thanh máu ở trên đầu mỗi người có thể đánh giá được thực lực của họ.
Thanh máu của Trình Toa Toa: 69/69.
Tô An Lâm thầm cảm thấy kinh ngạc, Trình Toa Toa bề ngoài có vẻ yếu đuối mong manh, nhưng không ngờ thực lực lại khá mạnh.
Trình Toa Toa đưa Tô An Lâm đến một góc sân, có bốn người trẻ tuổi đang đứng tấn ở chỗ này.
"Tô sư đệ, đệ tử mới đến phải luyện tập đứng tấn, sau khi đạt tới yêu cầu của sư phụ mới có thể được truyền thu công pháp, ngươi cứ luyện tập trước đi."
"Được, đã làm phiền sư tỷ rồi."
"Vậy ta đi luyện công đây."
Sau khi Trình Toa Toa rời đi, Tô An Lâm bắt đầu đứng tấn.
Thanh máu của bốn đệ tử mới đang đứng cạnh hắn cũng không cao, chỉ có từ 10 đến 15, thuộc về trình độ tay mơ. Vẻ mặt bốn người đều đỏ bừng hết lên, bộ dáng giống như đang liều mạng muốn đứng tấn thật tốt. Sau khi Tô An Lâm thăng cấp, thể chất của hắn đã tăng lên rõ rệt, hắn dạng chân hạ trọng tâm xuống, dưới anh mặt trời chói chang, vừa đứng tấn vừa quan sát những người đang luyện công.
Ở trong sân có tổng cộng khoảng bốn mươi đệ tử, hắn có thể dựa vào thanh máu trên đầu họ để nhìn ra vòng tròn cấp bậc trong đám người này.
Vòng thứ nhất, thanh máu trong khoảng 60, bao gồm cả Trình Toa Toa thì có bốn người, đứng ở chính giữa sân tập, có vị trí rộng rãi nhất, hơn nữa mấy người này vẻ mặt kiêu căng đang trò chuyện vui vẻ với nhau, còn những đệ tử đứng xung quanh thì dùng ánh mắt kính sợ nhìn họ.
Liễu chưởng quầy đi đến cười hỏi.
"Không tồi, nếu như có thể rẻ hơn một chút thì càng tốt."
Tô An Lâm cũng chỉ là thuận miệng nói một câu, cho dù không thể giảm bớt tiền thì hắn cũng sẽ mua. Nào ngờ chờ đến lúc chủ căn nhà này đến, đối phương cực kỳ hào phóng, nói rằng có thể giảm thêm hai mươi lượng nữa.
Tô An Lâm tất nhiên là đồng ý, hơn nữa cũng thanh toán hết tiền bạc, xử lý khế đất xong ngay trong ngày hôm ấy. Sau khi trả tiền thuê cho Liễu chưởng quầy, Tô An Lâm đóng cửa nhà lại.
Tô Ngọc Ngọc rất vui vẻ:
"Ca ca, chúng ta có thể ở trong tòa nhà lớn rồi, nếu như cha mẹ biết, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."
"Đúng thế, muội chọn một gian nhà ở đi, về sau muội sẽ ở riêng chỗ đó."
"A, không đâu, muội muốn ngủ cùng với ca ca, buổi tối tối lắm, muội sợ..."
Tô An Lâm trêu chọc:
"Muội thân là nữ nhi, sau này phải gả cho người ta, hiện tại cũng lớn rồi, không thể ngủ cùng với ta được nữa."
"Nhưng mà muội không để ý..."
"Được rồi, nghe lời, ta đói bụng rồi, chúng ta ăn cơm trước đi."
"Dạ."
Tô Ngọc Ngọc lấy một ít thịt ướp từ trong bọc hành lý ra, còn Tô An Lâm thì đi thu dọn đồ vật. Hắn đi đến buồng trong, hôm nay trời đã tối rồi cho nên không kịp mua chăn nữa rồi, đành phải chịu hết đêm nay vậy.
Sau đó hắn cẩn thận lấy mấy tờ ngân phiếu từ bên trong ống tất ra, hiện tại trong tay hắn còn bảy trăm lượng, hắn chia ngân phiếu thành ba phần, một phần để ở trên xà nhà, một phần đè dưới một viên gạch trong gầm giường, còn một phần còn lại thì để trong ngăn kéo tủ đứng trong phòng, ngày thường muội muội muốn mua cái gì thì có thể lấy tiền ở chỗ này.
Đến đêm, Tô Ngọc Ngọc đi đến phòng bên cạnh để nghỉ ngơi, còn Tô An Lâm thì đứng ở trong sân luyện công một hồi.
Hắn đã quyết định ngày mai sẽ đi đến Đại Lực võ quán, trong tay hắn còn 5 điểm thuộc tính, hắn hoàn toàn có thể học thêm một môn võ công, sau đó lại thêm điểm vào đó.
Hắn nằm ở trên giường nghỉ ngơi được một lát lại suy nghĩ về kiếp trước, suy nghĩ một hồi, Tô An Lâm lại nhớ đến con gái của ông chủ, đặc biệt là cái miệng nhỏ của Ân Đào....
Càng nghĩ càng khẩn trương.
....
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô An Lâm và muội muội đến quán ăn bên cạnh ăn tào phớ và bánh quẩy, sau khi ăn uống xong, Tô An Lâm gặm thịt khô rời khỏi nhà, chạy nhanh như bay đi thẳng đến Đại Lực võ quán.
Hôm nay Hồng Vũ không có ở trong viện, có một nữ đệ tử khác mở cửa cho hắn đi vào trong, nữ đệ tử này khoảng hai mươi tuổi, trên mặt có rất nhiều tàn nhang, đôi mắt nhỏ híp lại thành một cái khe hẹp.
"À, ta nhớ ra ngươi rồi, mấy ngày hôm trước ngươi vừa tới đây xin học võ."
Nữ đệ tử liếc mặt một cái đã nhận ra Tô An Lâm.
Cũng không còn cách nào khác, đặt trong một đám võ giả ở chỗ này Tô An Lâm cũng thuộc về dạng tuấn tú, cho nên có đừng trong đám người thì cũng dễ bị chú ý tới. Tô An Lâm chắp hai tay lại thành quyền:
"Đúng rồi sư tỷ, sư phụ đâu rồi?"
Nữ đệ tử hơi nghiêng thân mình ra:
"Lão nhân gia còn chưa rời khỏi giường đâu, có điều sư phụ đã nói trước với ta rồi, nếu như có đệ tử mới đến thì để cho các người luyện tập trước."
"Vậy làm phiền sư tỷ rồi."
"Ta tên là Trình Toa Toa, là Nhị sư tỷ ở chỗ nãy, ngươi tên là gì?"
"Tô An Lâm."
Tô An Lâm quét mắt nhìn một vòng quanh sân, thông qua thanh máu ở trên đầu mỗi người có thể đánh giá được thực lực của họ.
Thanh máu của Trình Toa Toa: 69/69.
Tô An Lâm thầm cảm thấy kinh ngạc, Trình Toa Toa bề ngoài có vẻ yếu đuối mong manh, nhưng không ngờ thực lực lại khá mạnh.
Trình Toa Toa đưa Tô An Lâm đến một góc sân, có bốn người trẻ tuổi đang đứng tấn ở chỗ này.
"Tô sư đệ, đệ tử mới đến phải luyện tập đứng tấn, sau khi đạt tới yêu cầu của sư phụ mới có thể được truyền thu công pháp, ngươi cứ luyện tập trước đi."
"Được, đã làm phiền sư tỷ rồi."
"Vậy ta đi luyện công đây."
Sau khi Trình Toa Toa rời đi, Tô An Lâm bắt đầu đứng tấn.
Thanh máu của bốn đệ tử mới đang đứng cạnh hắn cũng không cao, chỉ có từ 10 đến 15, thuộc về trình độ tay mơ. Vẻ mặt bốn người đều đỏ bừng hết lên, bộ dáng giống như đang liều mạng muốn đứng tấn thật tốt. Sau khi Tô An Lâm thăng cấp, thể chất của hắn đã tăng lên rõ rệt, hắn dạng chân hạ trọng tâm xuống, dưới anh mặt trời chói chang, vừa đứng tấn vừa quan sát những người đang luyện công.
Ở trong sân có tổng cộng khoảng bốn mươi đệ tử, hắn có thể dựa vào thanh máu trên đầu họ để nhìn ra vòng tròn cấp bậc trong đám người này.
Vòng thứ nhất, thanh máu trong khoảng 60, bao gồm cả Trình Toa Toa thì có bốn người, đứng ở chính giữa sân tập, có vị trí rộng rãi nhất, hơn nữa mấy người này vẻ mặt kiêu căng đang trò chuyện vui vẻ với nhau, còn những đệ tử đứng xung quanh thì dùng ánh mắt kính sợ nhìn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.