Chương 7: Chồng lôi quyết
Thính Lan Bản Tôn
20/02/2023
Cuối cùng người của Đường gia cũng đến.
Thực ra người của Đường gia sớm đã xuất hiện rồi, chỉ là do tôi hiểu nhầm mà thôi.
Sau khi ăn cơm xong, tôi lên xe của Đường Tư Giai.
Lý Phi nhìn tôi đi xa dần, giây phút đó, vẻ mặt cô ấy tĩnh lại,dường như cô ấy đã biết chút gì đó, biết tôi là người như thế nào.
Năm nay Đường Tư Giai 25 tuổi, là người tổng phụ trách khu đại Trung Hoa của công ty Khoa học kỹ thuật xuyên quốc gia nổi tiếng, chị ấy vẫn còn trẻ, điểm mấu chốt là rất đẹp, đặc biệt phần cơ thể đẹp mê người.
Trên đường, chị ấy kể cho tôi nghe chuyện của mẹ chị.
“Mẹ của tôi bị trúng tà, bị một quỷ nữ đi theo” chị nói, “con quỷ này càn quấy ghê gớm, chúng tôi đã tìm rất nhiều người về đuổi tà nhưng không thể diệt trừ tận gốc.”
“Tại sao không diệt trừ được tận gốc?” Tôi hỏi.
“ Lúc đó cũng có linh nghiệm , nhưng không quá hai ngày thì con quỷ đó lại quay lại, sau đó chúng tôi lại phải đi tìm người đuổi tà, nhưng những phương pháp của ông ta không còn linh nghiệm nữa”, chị kể, “ con quỷ đó giống như có tính kháng thuốc vậy, người chúng tôi tìm về càng nhiều thì con quỷ đó càng trở nên lợi hại. Sau khi bị dày vò vài lần như vậy, sức khỏe của mẹ tôi ngày càng yếu. Sau này không còn cách nào khác, tôi đã tiêu tốn rất nhiều tiền, nhờ bạn bè giới thiệu và chúng tôi đến cầu cứu một đạo trưởng ở ẩn ở Tây sơn xuất núi. Nhưng vị đạo sĩ đó nói rằng, ông ấy không giải quyết được chuyện này , sau đó ông ấy đưa cho tôi địa chỉ của thầy và bảo tôi đến tìm thầy. Nhưng ngày hôm đó mẹ tôi bị phát tác rất nghiêm trọng, tôi không thể rời xa bà ấy thế nên tôi đã nhờ anh họ đi thay, nhưng anh họ quay về và nói anh ấy đã nói hết lời hay ý đẹp rồi nhưng thầy không lo chuyện này....”
Khóe mắt chị ấy ửng đỏ, giọng nói nghẹn đi.
Tôi có chút ngượng ngùng, mặt ửng lên như phát sốt, trong lòng nghĩ sao tôi có thể biết được ông ấy là anh họ của chị cơ chứ? Nếu như biết được thì tôi cũng không chịu đói mấy ngày nay rồi.
Trong lòng nghĩ vậy nhưng biểu hiện bên ngoài rất bình tĩnh, thấy chị khóc ,tôi liền rút một tờ giấy trong hộp giấy đưa cho chị.
“Cảm ơn...” chị lau đi những giọt nước mắt, “ Về sau tôi tiếp tục đi tìm người khác. Khoảng thời gian này lên kinh, những người nào có thể tìm thì cũng tìm hết rồi, nhưng đều không có tác dụng gì, không chỉ không khống chế được con quỷ đó mà nó còn ngày càng hung dữ. Tối hôm qua nó lại tìm đến, quát đuổi chúng tôi chạy hết ra khỏi nhà, lại còn dọa nếu chúng tôi mời người đến đuổi nó nữa thì nó sẽ giết mẹ tôi. Tôi sắp sụp đổ rồi, không còn cách nào nên chỉ có thể lên Tây sơn tìm đạo trưởng, ông ấy nói chuyện này chỉ có thể tìm thiếu gia của Ngô gia , còn bảo đích thân tôi đến tìm thầy, vì vậy tôi đã đến đây.”
Chị nhìn tôi : “ Thầy Ngô, xin thầy chịu khó giúp nhà tôi chuyện này, chỉ cần thầy chữa khỏi cho mẹ tôi thì tốn bao nhiêu tiền cũng được hết!”
Tôi không nói gì chỉ gật đầu miễn cưỡng.
Nói thật , tôi không có lòng tin vào vụ này.
Tôi đã học 7 năm mật thuật của Ngô gia nhưng từ trước tới nay chưa từng dùng trong thực tế. Đây là lần đầu làm chuyện ấy nhưng lại gặp phải vụ gay go như thế này thì trong lòng tôi thực sự không có lòng tin. Con người chính là như vậy, lúc bình thường không có cơ hội kiểm nghiệm thì luôn tìm cơ hội, dùng mọi cách để thử bản lĩnh của mình. Bây giờ cơ hội đến rồi, thì trong lòng lại có chút rụt rè.
Số mệnh do trời ,không thể thoát được, cho dù thứ phải đối mặt là gì đi nữa , tôi đã lên xe của Đường Tư Giai rồi thì tôi chỉ có thể lo chuyện này tới cùng.
Nhà của Đường Tư Giai ở khu Xương Bình, đó là một căn biệt thự biệt lập xa hoa.
Sau khi xuống xe tôi nhìn nhà của chị ấy : “ Trong nhà có những người nào?”
“ Chỉ có mẹ tôi” chị đáp, “ Trước đây còn có một bảo mẫu nhưng sau khi mẹ tôi xảy ra chuyện thì bà ấy bị dọa đến nỗi phải xin nghỉ. Sau khi bị con quỷ quát đuổi chúng tôi ra ngoài từ tối qua thì không dám quay lại nữa và tôi đi theo anh họ đến Tây sơn.”
“ Mở cửa đi, để tôi tự vào”, tôi dặn dò.
“Một mình thầy?” chị ấy không yên tâm, “ có thể không?”
“Bây giờ con quỷ đó đang khống chế mẹ chị, nếu như anh chị lại gần thì nó sẽ giết mẹ chị ngay lập tức” tôi giải thích , “ Mình tôi tự đi như vậy ,nó sẽ không dễ dàng phát hiện ra.”
Thực ra người của Đường gia sớm đã xuất hiện rồi, chỉ là do tôi hiểu nhầm mà thôi.
Sau khi ăn cơm xong, tôi lên xe của Đường Tư Giai.
Lý Phi nhìn tôi đi xa dần, giây phút đó, vẻ mặt cô ấy tĩnh lại,dường như cô ấy đã biết chút gì đó, biết tôi là người như thế nào.
Năm nay Đường Tư Giai 25 tuổi, là người tổng phụ trách khu đại Trung Hoa của công ty Khoa học kỹ thuật xuyên quốc gia nổi tiếng, chị ấy vẫn còn trẻ, điểm mấu chốt là rất đẹp, đặc biệt phần cơ thể đẹp mê người.
Trên đường, chị ấy kể cho tôi nghe chuyện của mẹ chị.
“Mẹ của tôi bị trúng tà, bị một quỷ nữ đi theo” chị nói, “con quỷ này càn quấy ghê gớm, chúng tôi đã tìm rất nhiều người về đuổi tà nhưng không thể diệt trừ tận gốc.”
“Tại sao không diệt trừ được tận gốc?” Tôi hỏi.
“ Lúc đó cũng có linh nghiệm , nhưng không quá hai ngày thì con quỷ đó lại quay lại, sau đó chúng tôi lại phải đi tìm người đuổi tà, nhưng những phương pháp của ông ta không còn linh nghiệm nữa”, chị kể, “ con quỷ đó giống như có tính kháng thuốc vậy, người chúng tôi tìm về càng nhiều thì con quỷ đó càng trở nên lợi hại. Sau khi bị dày vò vài lần như vậy, sức khỏe của mẹ tôi ngày càng yếu. Sau này không còn cách nào khác, tôi đã tiêu tốn rất nhiều tiền, nhờ bạn bè giới thiệu và chúng tôi đến cầu cứu một đạo trưởng ở ẩn ở Tây sơn xuất núi. Nhưng vị đạo sĩ đó nói rằng, ông ấy không giải quyết được chuyện này , sau đó ông ấy đưa cho tôi địa chỉ của thầy và bảo tôi đến tìm thầy. Nhưng ngày hôm đó mẹ tôi bị phát tác rất nghiêm trọng, tôi không thể rời xa bà ấy thế nên tôi đã nhờ anh họ đi thay, nhưng anh họ quay về và nói anh ấy đã nói hết lời hay ý đẹp rồi nhưng thầy không lo chuyện này....”
Khóe mắt chị ấy ửng đỏ, giọng nói nghẹn đi.
Tôi có chút ngượng ngùng, mặt ửng lên như phát sốt, trong lòng nghĩ sao tôi có thể biết được ông ấy là anh họ của chị cơ chứ? Nếu như biết được thì tôi cũng không chịu đói mấy ngày nay rồi.
Trong lòng nghĩ vậy nhưng biểu hiện bên ngoài rất bình tĩnh, thấy chị khóc ,tôi liền rút một tờ giấy trong hộp giấy đưa cho chị.
“Cảm ơn...” chị lau đi những giọt nước mắt, “ Về sau tôi tiếp tục đi tìm người khác. Khoảng thời gian này lên kinh, những người nào có thể tìm thì cũng tìm hết rồi, nhưng đều không có tác dụng gì, không chỉ không khống chế được con quỷ đó mà nó còn ngày càng hung dữ. Tối hôm qua nó lại tìm đến, quát đuổi chúng tôi chạy hết ra khỏi nhà, lại còn dọa nếu chúng tôi mời người đến đuổi nó nữa thì nó sẽ giết mẹ tôi. Tôi sắp sụp đổ rồi, không còn cách nào nên chỉ có thể lên Tây sơn tìm đạo trưởng, ông ấy nói chuyện này chỉ có thể tìm thiếu gia của Ngô gia , còn bảo đích thân tôi đến tìm thầy, vì vậy tôi đã đến đây.”
Chị nhìn tôi : “ Thầy Ngô, xin thầy chịu khó giúp nhà tôi chuyện này, chỉ cần thầy chữa khỏi cho mẹ tôi thì tốn bao nhiêu tiền cũng được hết!”
Tôi không nói gì chỉ gật đầu miễn cưỡng.
Nói thật , tôi không có lòng tin vào vụ này.
Tôi đã học 7 năm mật thuật của Ngô gia nhưng từ trước tới nay chưa từng dùng trong thực tế. Đây là lần đầu làm chuyện ấy nhưng lại gặp phải vụ gay go như thế này thì trong lòng tôi thực sự không có lòng tin. Con người chính là như vậy, lúc bình thường không có cơ hội kiểm nghiệm thì luôn tìm cơ hội, dùng mọi cách để thử bản lĩnh của mình. Bây giờ cơ hội đến rồi, thì trong lòng lại có chút rụt rè.
Số mệnh do trời ,không thể thoát được, cho dù thứ phải đối mặt là gì đi nữa , tôi đã lên xe của Đường Tư Giai rồi thì tôi chỉ có thể lo chuyện này tới cùng.
Nhà của Đường Tư Giai ở khu Xương Bình, đó là một căn biệt thự biệt lập xa hoa.
Sau khi xuống xe tôi nhìn nhà của chị ấy : “ Trong nhà có những người nào?”
“ Chỉ có mẹ tôi” chị đáp, “ Trước đây còn có một bảo mẫu nhưng sau khi mẹ tôi xảy ra chuyện thì bà ấy bị dọa đến nỗi phải xin nghỉ. Sau khi bị con quỷ quát đuổi chúng tôi ra ngoài từ tối qua thì không dám quay lại nữa và tôi đi theo anh họ đến Tây sơn.”
“ Mở cửa đi, để tôi tự vào”, tôi dặn dò.
“Một mình thầy?” chị ấy không yên tâm, “ có thể không?”
“Bây giờ con quỷ đó đang khống chế mẹ chị, nếu như anh chị lại gần thì nó sẽ giết mẹ chị ngay lập tức” tôi giải thích , “ Mình tôi tự đi như vậy ,nó sẽ không dễ dàng phát hiện ra.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.