Chương 10
Nguyệt Thị Lam Đích
11/11/2022
Edit: Na
30.
Quanh năm khi hậu ở Đông Nam Á đều nóng, An Điềm vừa mới xuống máy bay đã được cái nóng của nước này chào đón. Rõ ràng đã 7 giờ tối vậy mà chỗ này vẫn sáng như lúc chạng vạng, không có chút độ ẩm của ban đêm gì cả.
Lam Lam đưa An Điềm đi ăn các món địa phương, sau đó thay cho cô bộ quần áo khác.
Cô gái trước gương mặc chiếc váy hở lưng để lộ ra làn da trắng như sữa bò, đúng là một bảo vật gợi cảm. Nhưng cô gái này lại không hề lợi dụng vẻ đẹp của mình, cô ngượng ngùng kéo chiếc váy muốn che chỗ phía trước ngực cao lên một chút.
Khó trách Dịch Diễn không chịu đưa cô đi ra ngoài.
Người đàn ông này vì trận thi đấu mà đã bị cấm dục suốt một tháng, cả người giờ đều tràn trề khí thế, thấy An Điềm đến khẳng định anh sẽ hóa thân biến thành sói đem cô ăn sạch sẽ, với lại ngày thường anh toàn ở trong trường võ thuật với đám đàn ông kia.
Lam Lam tiến lên trước nhéo vòng eo nhỏ nhắn của cô một cái, cô gái nhỏ hoảng hốt kêu lên rồi thấy xấu hổ.
Thấy cô ngoan ngoãn giống như con thỏ con, Lam Lam không nhịn được muốn trêu ghẹo cô: “Còn nhớ hồi chiều chị nói gì với em không? Đến lúc đó em cứ làm theo lời chị nói, nếu không sẽ có rất người khác muốn giúp em làm chuyện đó.”
An Điềm ấp úng trả lời, trong mắt ẩn chứa một phần xuân sắc.
12 giờ tối, hai người đi đến biệt thự mà Dịch Diễn thuê ở đây.
Toàn bộ đội ngũ đều sống ở đây một tháng, sau khi thi đấu xong họ tổ chức tiệc ở đây, vẫn chưa đi vào biệt thự đã có thể nhìn thấy ánh đèn ngũ sắc chói mắt cùng với tiếng nhạc ầm ĩ.
Hậu viện của biệt thự có một cái bể bơi, bốn phía đều trang trí đèn màu giống như một bể bơi kiểu quán bar. Bên cạnh còn có nhân viên phục vụ bartender chuyên nghiệp, ở đây cũng có mấy phục vụ mặc đồ trắng đen đi tới đi lui. Nhưng thứ nổi bật nhất đương nhiên là những cô gái mặc Bikini gợi cảm cùng với mấy lời tán tỉnh trắng trợn táo bạo.
An Điềm chưa từng tiếp xúc qua mấy thứ này, cô bất an nhíu mày lại.
Có một vệ sĩ mặc tây trang và đeo kính râm đi tới bên cạnh hai cô, người đó cúi người nói chuyện với Lam Lam, nghe xong biểu cảm của Lam Lam từ kinh ngạc chuyển sang cười chế nhạo. Rồi sau đó, cô ấy tiến đến bên tai cô chỉ hướng cho cô, nói: “Chị có chút việc phải làm, Dịch Diễn ở chỗ đó, chị sẽ để vệ sĩ đưa em qua đó.”
An Điềm mím môi gật đầu, cố gắng nhìn về hướng Lam Lam chỉ.
Xung quanh hồ bơi có rất nhiều trai gái đang tụ tập, mọi người vừa uống rượu vừa nói chuyện tán gẫu, chỉ có vài người là ở trong hồ bơi, mặt nước phản chiếu nên không ai biết họ đang làm cái gì ở dưới.
Lam Lam vừa đi thì hướng hồ bơi vang lên tiếng vỗ tay sôi nổi, An Điềm quay đầu nhìn thì ra Dịch Diễn cái người mặc quần bơi luôn trốn ở chỗ tối giờ đã nhảy vào hồ bơi. An Điềm còn nhìn thấy có một vài cô gái lớn mật cũng đi vào hồ bơi theo anh, họ đang có ý đồ muốn lại gần Dịch Diễn.
An Điềm trầm mặc cụp mắt xuống, cô thấy trong lòng có gì đó rất lạ.
Giống như cô đang ghen vậy.
Cô đi theo sau vệ sĩ, dọc đường đi có rất nhiều ánh mắt đổ dồn lên trên người cô, họ xì xào bàn tán về gương mặt mới này.
“Này! Cô muốn tìm Dịch à? Tôi khuyên cô đừng đi tìm nữa.” Có một người nước ngoài dùng tiếng Trung để nhắc nhở cô, thấy An Điềm dừng chân thì nhanh chóng đi lên giải thích cho cô nghe: “Tâm trạng anh Dịch không được tốt lắm, hơn nữa anh ta cũng không thích con gái tới gần mình, vì thế cô đừng có mà bốc đồng.”
An Điềm suy nghĩ một chút, cảm thấy sự ghen tuông ở trong lòng đã bớt đi một chút, lại hỏi: “Tâm trạng không tốt sao?”
“Phải.” Người nước ngoài tìm từ ngữ để cố gắng biểu đạt ý của mình.
Trong trận đấu giải quán quân tối nay, thật ra ai cũng đoán đội quán quân nhất định là đội Hoa Lạc của Dịch Diễn, nhưng ai ngờ đối thủ lại dùng chiêu trò làm cho ban tổ chức huỷ bỏ quyền thi đấu của họ.
“Cho nên cô đừng đụng vào họng súng…… Ấy!” Người nước ngoài còn chưa nói xong đã thấy An Điềm đi về hướng hồ bơi.
An Điềm vừa mới đứng ở cạnh hồ bơi đã nghe thấy giọng nói không nộ tự uy* của Dịch Diễn, anh dùng tiếng Anh nói với những cô gái luôn muốn vây quanh anh.
*Miêu tả nhìn người đó không tức giận nhưng lại uy nghiêm.
Cô thử thăm dò, thể trạng của người ông đứng ở hồ bơi cao lớn dũng mãnh, khung xương to, vai rộng eo thon, mỗi khối cơ bắp trên người đều giống như tượng đá được tỉ mỉ khắc hoạ, từng dấu vết đều ẩn chứa một sức mạnh vô tận. Dịch Diễn đưa lưng về phía cô, đường cong uyển chuyển như một con dã thú đầy kiên nhẫn.
“Bảo vệ, đưa bọn họ đi đi.” Anh nghiêng đầu sang một bên, góc nghiêng gương mặt không hề có chút khuyết điểm nào.
“Anh Dịch, phu nhân đã đưa cô An đến.” Đưa An Điềm đến xong vệ sĩ nửa ngồi xổm xuống bên hồ bơi, nhỏ giọng nói bên tai Dịch Diễn.
Dịch Diễn vừa nghe xong lập tức xoay người lại, bóng dáng cô gái nhỏ mà anh ngày nhớ đêm mong bỗng xuất hiện.
“Bé cưng?” Anh nhướng mày, trên gương mặt không giấu được sự vui sướng, hai mắt đen như đuốc.
Những người nước ngoài cũng hiểu hai chữ bé cưng này, nên họ không nhịn được tò mò nhìn về phía An Điềm, ngay tức khắc họ phát ra tiếng cảm thán.
Thiếu nữ phương Đông có làn da trắng nõn, vẻ đẹp này chính là vẻ đẹp mà các thiếu nữ hiện nay đang theo đuổi, gương mặt và ngũ quan càng không thể chê được. Rõ ràng diện mạo cô trông như thiếu nữ vị thành niên, nhưng dáng người dưới lớp áo dây lại rất đẹp, ướt át đều đặn, thơm tho mềm mại, dường như là tan chảy trong miệng.
Dịch Diễn lập tức đi ra khỏi hồ bơi, bọt nước trượt từ cơ ngực đầy đặn đi xuống thẳng đến đường nhân ngư sâu dài, cuối cùng biến mất trên chiếc quần bơi màu đen.
Ngay khi anh vừa đứng lên, lòng An Điềm không ngừng hít hơi vận sức.
Sau khi dính nước quần bơi đen quần càng dính sát vào người, bộ phận kia căn bản là không thể nào che lại được nữa.
An Điềm nhanh chóng nhìn xung quanh một cái, hầu như ánh mắt của các người phụ nữ kia đều đổ dồn lên trên người anh.
Thật sự nhịn không nổi nữa rồi, khi người đàn ông sải bước đến ôm chặt lấy cô thì cô đã cắn vào ngực trái anh để trút giận.
31.
An Điềm thật sự không biết tại sao mọi chuyện lại phát triển thành ra thế này.
Đầu tiên là cô bị đưa tới phòng Dịch Diễn, cô có thể nhìn ra được người đàn ông này muốn ôm cô nói chuyện đàng hoàng, nhưng vì cô đang tức giận nên đã đẩy anh lên sô pha và bắt anh không được nhúc nhích.
Sau đó cô ngồi lên trên đùi anh, cô bắt chước anh tìm cách để lại trên cổ và hầu kết anh vài dấu hôn, thậm chí cô còn hôn xuống ngực anh nữa.
Sau đó cô dừng lại ở chỗ này.
Dịch Diễn dựa lưng vào sô pha, một tay chống đầu, một tay đỡ eo cô, dáng vẻ nhàn nhã lười biếng nhưng ánh mắt thì sâu thẳm và sắc bén, nó sáng quắc nhìn chằm chằm vào cô.
“Tiếp theo thì sao?” Người đàn ông cười hỏi cô, An Điềm thấy mình như đang bị xem thường, kéo căng não ra, nhớ đến lời mà Lam Lam đã đề xuất với cô, cô nhanh chóng nói: “Thì cởi quần.”
Anh lại cười nhẹ hai tiếng, anh đặt cô sang một bên rồi đứng lên cởi: “Cởi rồi.”
Cự vật ở giữa hai chân anh rũ xuống giống như con rồng đang ngủ say. Lúc này con rồng kia đang ở trước mặt cô, nó toát ra vẻ nam tính.
An Điềm bắt đầu thấy khẩn trương không giải thích được, đáy lòng thì không ngừng khích lệ bản thân.
Cô ngồi ở bên mép sô pha, cô ghé sát vào ngửi ngửi nó và không thấy có gì kỳ lạ hoặc có mùi hương không thể chấp nhận được. An Điềm ngẩng đầu nhìn Dịch Diễn một cái, hầu kết anh di chuyển rất gợi cảm.
Cô trước tiên là vươn đầu lưỡi liếm lên cây gậy, vật cứng kia rất mau liền sung huyết hưng nhảy lên. Cô tinh tế hôn lên nó, liếm từ gốc rễ đến mép của đỉnh ô đang xòe, cô giống như đang liếm một cây kem.
Cự vật sung huyết giờ đây đang giật giật, An Điềm đưa tay nắm gốc rễ nó và nhắm mắt lại chậm rãi liếm quy đầu ướt át. Tuyến tiền liệt của Dịch Diễn bị kích thích mà rỉ ra, mùi vị có chút chát làm cho An Điềm phải chau mày.
“Bé cưng……” Dịch Diễn vuốt ve đầu cô gái nhỏ, có khi anh lại di chuyển xuống xoa nhẹ vành tai cô, ‘người anh em’ rất sảng khoái khi được cô gái dùng đôi môi quý giá của mình âu yếm, dáng vẻ của anh giống như một con mèo sữa đang được liếm vú.
Nghe tiếng thở dốc của người đàn ông An Điềm càng cố sức làm việc hơn.
Đưa nó vào trong miệng thật cẩn thận không để hàm răng đụng vào nó, cô dùng đầu lưỡi đè mã mắt lại. Vì quy đầu kia to như quả trứng gà nên An Điềm không thể cho vào trong hết được, cô nôn nóng mở mắt ra nhìn Dịch Diễn.
Nhưng đối diện với đôi mắt bất lực khi bị mình ức hiếp thì Dịch Diễn càng thấy kích thích hơn, anh đỡ gáy cô và bắt đầu chuyển động nhẹ nhàng.
“Ưm……” Cự vật trong miệng không cẩn thận đụng vào hàm răng trên, nó thăm dò vào sâu hơn một chút, An Điềm không thở được nữa nên bật khóc.
Sau cùng dương v*t đâm sâu vào cổ họng và phóng thích tinh dịch.
An Điềm phun cũng không được mà ngậm cũng không xong, cuối cùng cô khóc lóc nuốt nó xuống, sau đó cô ủy khuất nhìn Dịch Diễn và âm thầm lên án anh.
Cổ họng cô giờ nóng rát, đến nói chuyện cũng khó khăn.
Dịch Diễn sung sướng thở phào nhẹ nhõm, anh kéo người lên sô pha và không quên cởi quần áo giúp cô. Mở đôi chân thon dài kia ra, lưng thì bị anh đè ở trên ghế dựa của sô pha, cả người An Điềm như bị gập lại.
Anh cúi đầu đỡ dương v*t và di chuyển ngay tại ‘cô em’ ướt át, anh dịu dàng lau nước mắt cô nhưng lời nói lại khiến cho An Điềm phải run lên: “Bé cưng, là em quyến rũ anh trước.”
Nói xong vật cứng to lớn kia đi từ trên xuống và lao thẳng đến chỗ sâu nhất.
Tư thế này khiến An Điềm có thể cảm nhận được rõ mình đang bị chiếm hữu như thế nào, thậm chí cô còn nhìn thấy cây gậy to khoẻ kia đang làm cho bộ phận riêng tư của cô căng đến mức nào. Đã một tháng họ không có làm, cơ thể nhạy cảm của An Điềm lại bị kích thích, động nhỏ giống như đã được mở vòi nước mà ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt.
Khi rút ra nó phát ra một tiếng pi, còn khi cắm vào nó lại phát ra một tiếng phụt.
Pi phụt pi phụt, ái muội vô cùng.
côn th*t màu đỏ tím không ngừng ra vào, hơn nữa với tư thế này thì tử cung rất dễ bị vật cứng đâm trúng, mỗi cú đâm đều kích thích An Điềm đến cao trào.
“A…… Ưm…… Không được…… Ha……” An Điềm thoải mái đến phát khóc, cô liều mạng lắc đầu kiềm chế khoái cảm kia nhưng dáng vẻ này của cô lại là một cám dỗ trí mạng trong mắt người đàn ông.
Dịch Diễn thấp giọng chửi bậy một tiếng, anh đưa chân dẫm lên sô pha để tiếp sức, anh nghiêng người về phía trước đem nửa người dưới chống đỡ lên chỗ kết hợp của hai người rồi bắt đầu xoay một vòng nữa.
Toàn thân An Điềm đã căng đến cẳng chân và bụng đều run, hai chân vẫn bị nam người đàn ông giam cầm ở trên ghế dựa sô pha, khi người đàn ông tăng tốc và tăng chiều sâu hơn thì phần eo đã đẩy tới mép sô pha, nơi duy nhất liên kết hai người lại đó chính là bên dưới, theo bản năng cô co rút bụng lại để giữ thăng bằng.
Một bên thì bị siết chặt, còn một bên thì bị hung hăng làm. Kiếm Hiệp Hay
Ân thanh Pi phụt pi phụt liên miên không ngừng vang lên.
Sức lực người đàn ông quá lớn, đến cái sô pha cũng hơi lệch đi, chưa kể anh còn dùng hết sức lực để mà ‘chơi’ cô gái.
An Điềm nhắm chặt hai mắt lại, duỗi thẳng cái cổ ra và cảm nhận được mình đã phóng xuất ra lần thứ hai.
Nước trong suốt ở động nhỏ biến thành màu trắng đục và chảy ra ngoài, từng giọt chảy qua bờ mông trắng nõn mềm mại của cô và đáp xuống đất.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, rốt cuộc Dịch Diễn cũng bắn vào bên trong cô, hai người cùng nhau cao trào.
Người đàn ông đem dương v*t đã mềm một nửa rút ra, An Điềm trượt người xuống đất, đùi run rẩy, tinh dịch trắng đục tràn ra ngoài.
Dịch Diễn nheo mắt hít sâu một hơi, anh đặt người xuống đất để nửa người trên cô nằm lên tấm thảm, đỡ eo cô lên để cô dẩu mông lên rồi đỡ con rồng đang bắt đầu thức tỉnh kia cắm vào nơi đã dính đầy chất lỏng của hai người.
“A……” Cảm giác lấp đầy lại tới một làn nữa khiến cho An Điềm thoải mái đến rên rỉ.
Dịch Diễn cũng cảm thấy như thế, anh cúi xuống hôn lên lưng cô trong khi đang chậm rãi di chuyển.
“Bé cưng.” Anh thấp giọng gọi.
“Dạ?” An Điềm hé mắt ra chau mày, vài lời rên rỉ vẫn bật ra khỏi khóe miệng.
“Trờ về thì kết hôn nhé.” Dịch Diễn mút vai cô tạo ra một dấu hôn, ánh mắt hiện lên sự yêu thương dịu dàng, anh lại nói vào tai cô: “Thật là yêu em đến chết đi được mà.”
30.
Quanh năm khi hậu ở Đông Nam Á đều nóng, An Điềm vừa mới xuống máy bay đã được cái nóng của nước này chào đón. Rõ ràng đã 7 giờ tối vậy mà chỗ này vẫn sáng như lúc chạng vạng, không có chút độ ẩm của ban đêm gì cả.
Lam Lam đưa An Điềm đi ăn các món địa phương, sau đó thay cho cô bộ quần áo khác.
Cô gái trước gương mặc chiếc váy hở lưng để lộ ra làn da trắng như sữa bò, đúng là một bảo vật gợi cảm. Nhưng cô gái này lại không hề lợi dụng vẻ đẹp của mình, cô ngượng ngùng kéo chiếc váy muốn che chỗ phía trước ngực cao lên một chút.
Khó trách Dịch Diễn không chịu đưa cô đi ra ngoài.
Người đàn ông này vì trận thi đấu mà đã bị cấm dục suốt một tháng, cả người giờ đều tràn trề khí thế, thấy An Điềm đến khẳng định anh sẽ hóa thân biến thành sói đem cô ăn sạch sẽ, với lại ngày thường anh toàn ở trong trường võ thuật với đám đàn ông kia.
Lam Lam tiến lên trước nhéo vòng eo nhỏ nhắn của cô một cái, cô gái nhỏ hoảng hốt kêu lên rồi thấy xấu hổ.
Thấy cô ngoan ngoãn giống như con thỏ con, Lam Lam không nhịn được muốn trêu ghẹo cô: “Còn nhớ hồi chiều chị nói gì với em không? Đến lúc đó em cứ làm theo lời chị nói, nếu không sẽ có rất người khác muốn giúp em làm chuyện đó.”
An Điềm ấp úng trả lời, trong mắt ẩn chứa một phần xuân sắc.
12 giờ tối, hai người đi đến biệt thự mà Dịch Diễn thuê ở đây.
Toàn bộ đội ngũ đều sống ở đây một tháng, sau khi thi đấu xong họ tổ chức tiệc ở đây, vẫn chưa đi vào biệt thự đã có thể nhìn thấy ánh đèn ngũ sắc chói mắt cùng với tiếng nhạc ầm ĩ.
Hậu viện của biệt thự có một cái bể bơi, bốn phía đều trang trí đèn màu giống như một bể bơi kiểu quán bar. Bên cạnh còn có nhân viên phục vụ bartender chuyên nghiệp, ở đây cũng có mấy phục vụ mặc đồ trắng đen đi tới đi lui. Nhưng thứ nổi bật nhất đương nhiên là những cô gái mặc Bikini gợi cảm cùng với mấy lời tán tỉnh trắng trợn táo bạo.
An Điềm chưa từng tiếp xúc qua mấy thứ này, cô bất an nhíu mày lại.
Có một vệ sĩ mặc tây trang và đeo kính râm đi tới bên cạnh hai cô, người đó cúi người nói chuyện với Lam Lam, nghe xong biểu cảm của Lam Lam từ kinh ngạc chuyển sang cười chế nhạo. Rồi sau đó, cô ấy tiến đến bên tai cô chỉ hướng cho cô, nói: “Chị có chút việc phải làm, Dịch Diễn ở chỗ đó, chị sẽ để vệ sĩ đưa em qua đó.”
An Điềm mím môi gật đầu, cố gắng nhìn về hướng Lam Lam chỉ.
Xung quanh hồ bơi có rất nhiều trai gái đang tụ tập, mọi người vừa uống rượu vừa nói chuyện tán gẫu, chỉ có vài người là ở trong hồ bơi, mặt nước phản chiếu nên không ai biết họ đang làm cái gì ở dưới.
Lam Lam vừa đi thì hướng hồ bơi vang lên tiếng vỗ tay sôi nổi, An Điềm quay đầu nhìn thì ra Dịch Diễn cái người mặc quần bơi luôn trốn ở chỗ tối giờ đã nhảy vào hồ bơi. An Điềm còn nhìn thấy có một vài cô gái lớn mật cũng đi vào hồ bơi theo anh, họ đang có ý đồ muốn lại gần Dịch Diễn.
An Điềm trầm mặc cụp mắt xuống, cô thấy trong lòng có gì đó rất lạ.
Giống như cô đang ghen vậy.
Cô đi theo sau vệ sĩ, dọc đường đi có rất nhiều ánh mắt đổ dồn lên trên người cô, họ xì xào bàn tán về gương mặt mới này.
“Này! Cô muốn tìm Dịch à? Tôi khuyên cô đừng đi tìm nữa.” Có một người nước ngoài dùng tiếng Trung để nhắc nhở cô, thấy An Điềm dừng chân thì nhanh chóng đi lên giải thích cho cô nghe: “Tâm trạng anh Dịch không được tốt lắm, hơn nữa anh ta cũng không thích con gái tới gần mình, vì thế cô đừng có mà bốc đồng.”
An Điềm suy nghĩ một chút, cảm thấy sự ghen tuông ở trong lòng đã bớt đi một chút, lại hỏi: “Tâm trạng không tốt sao?”
“Phải.” Người nước ngoài tìm từ ngữ để cố gắng biểu đạt ý của mình.
Trong trận đấu giải quán quân tối nay, thật ra ai cũng đoán đội quán quân nhất định là đội Hoa Lạc của Dịch Diễn, nhưng ai ngờ đối thủ lại dùng chiêu trò làm cho ban tổ chức huỷ bỏ quyền thi đấu của họ.
“Cho nên cô đừng đụng vào họng súng…… Ấy!” Người nước ngoài còn chưa nói xong đã thấy An Điềm đi về hướng hồ bơi.
An Điềm vừa mới đứng ở cạnh hồ bơi đã nghe thấy giọng nói không nộ tự uy* của Dịch Diễn, anh dùng tiếng Anh nói với những cô gái luôn muốn vây quanh anh.
*Miêu tả nhìn người đó không tức giận nhưng lại uy nghiêm.
Cô thử thăm dò, thể trạng của người ông đứng ở hồ bơi cao lớn dũng mãnh, khung xương to, vai rộng eo thon, mỗi khối cơ bắp trên người đều giống như tượng đá được tỉ mỉ khắc hoạ, từng dấu vết đều ẩn chứa một sức mạnh vô tận. Dịch Diễn đưa lưng về phía cô, đường cong uyển chuyển như một con dã thú đầy kiên nhẫn.
“Bảo vệ, đưa bọn họ đi đi.” Anh nghiêng đầu sang một bên, góc nghiêng gương mặt không hề có chút khuyết điểm nào.
“Anh Dịch, phu nhân đã đưa cô An đến.” Đưa An Điềm đến xong vệ sĩ nửa ngồi xổm xuống bên hồ bơi, nhỏ giọng nói bên tai Dịch Diễn.
Dịch Diễn vừa nghe xong lập tức xoay người lại, bóng dáng cô gái nhỏ mà anh ngày nhớ đêm mong bỗng xuất hiện.
“Bé cưng?” Anh nhướng mày, trên gương mặt không giấu được sự vui sướng, hai mắt đen như đuốc.
Những người nước ngoài cũng hiểu hai chữ bé cưng này, nên họ không nhịn được tò mò nhìn về phía An Điềm, ngay tức khắc họ phát ra tiếng cảm thán.
Thiếu nữ phương Đông có làn da trắng nõn, vẻ đẹp này chính là vẻ đẹp mà các thiếu nữ hiện nay đang theo đuổi, gương mặt và ngũ quan càng không thể chê được. Rõ ràng diện mạo cô trông như thiếu nữ vị thành niên, nhưng dáng người dưới lớp áo dây lại rất đẹp, ướt át đều đặn, thơm tho mềm mại, dường như là tan chảy trong miệng.
Dịch Diễn lập tức đi ra khỏi hồ bơi, bọt nước trượt từ cơ ngực đầy đặn đi xuống thẳng đến đường nhân ngư sâu dài, cuối cùng biến mất trên chiếc quần bơi màu đen.
Ngay khi anh vừa đứng lên, lòng An Điềm không ngừng hít hơi vận sức.
Sau khi dính nước quần bơi đen quần càng dính sát vào người, bộ phận kia căn bản là không thể nào che lại được nữa.
An Điềm nhanh chóng nhìn xung quanh một cái, hầu như ánh mắt của các người phụ nữ kia đều đổ dồn lên trên người anh.
Thật sự nhịn không nổi nữa rồi, khi người đàn ông sải bước đến ôm chặt lấy cô thì cô đã cắn vào ngực trái anh để trút giận.
31.
An Điềm thật sự không biết tại sao mọi chuyện lại phát triển thành ra thế này.
Đầu tiên là cô bị đưa tới phòng Dịch Diễn, cô có thể nhìn ra được người đàn ông này muốn ôm cô nói chuyện đàng hoàng, nhưng vì cô đang tức giận nên đã đẩy anh lên sô pha và bắt anh không được nhúc nhích.
Sau đó cô ngồi lên trên đùi anh, cô bắt chước anh tìm cách để lại trên cổ và hầu kết anh vài dấu hôn, thậm chí cô còn hôn xuống ngực anh nữa.
Sau đó cô dừng lại ở chỗ này.
Dịch Diễn dựa lưng vào sô pha, một tay chống đầu, một tay đỡ eo cô, dáng vẻ nhàn nhã lười biếng nhưng ánh mắt thì sâu thẳm và sắc bén, nó sáng quắc nhìn chằm chằm vào cô.
“Tiếp theo thì sao?” Người đàn ông cười hỏi cô, An Điềm thấy mình như đang bị xem thường, kéo căng não ra, nhớ đến lời mà Lam Lam đã đề xuất với cô, cô nhanh chóng nói: “Thì cởi quần.”
Anh lại cười nhẹ hai tiếng, anh đặt cô sang một bên rồi đứng lên cởi: “Cởi rồi.”
Cự vật ở giữa hai chân anh rũ xuống giống như con rồng đang ngủ say. Lúc này con rồng kia đang ở trước mặt cô, nó toát ra vẻ nam tính.
An Điềm bắt đầu thấy khẩn trương không giải thích được, đáy lòng thì không ngừng khích lệ bản thân.
Cô ngồi ở bên mép sô pha, cô ghé sát vào ngửi ngửi nó và không thấy có gì kỳ lạ hoặc có mùi hương không thể chấp nhận được. An Điềm ngẩng đầu nhìn Dịch Diễn một cái, hầu kết anh di chuyển rất gợi cảm.
Cô trước tiên là vươn đầu lưỡi liếm lên cây gậy, vật cứng kia rất mau liền sung huyết hưng nhảy lên. Cô tinh tế hôn lên nó, liếm từ gốc rễ đến mép của đỉnh ô đang xòe, cô giống như đang liếm một cây kem.
Cự vật sung huyết giờ đây đang giật giật, An Điềm đưa tay nắm gốc rễ nó và nhắm mắt lại chậm rãi liếm quy đầu ướt át. Tuyến tiền liệt của Dịch Diễn bị kích thích mà rỉ ra, mùi vị có chút chát làm cho An Điềm phải chau mày.
“Bé cưng……” Dịch Diễn vuốt ve đầu cô gái nhỏ, có khi anh lại di chuyển xuống xoa nhẹ vành tai cô, ‘người anh em’ rất sảng khoái khi được cô gái dùng đôi môi quý giá của mình âu yếm, dáng vẻ của anh giống như một con mèo sữa đang được liếm vú.
Nghe tiếng thở dốc của người đàn ông An Điềm càng cố sức làm việc hơn.
Đưa nó vào trong miệng thật cẩn thận không để hàm răng đụng vào nó, cô dùng đầu lưỡi đè mã mắt lại. Vì quy đầu kia to như quả trứng gà nên An Điềm không thể cho vào trong hết được, cô nôn nóng mở mắt ra nhìn Dịch Diễn.
Nhưng đối diện với đôi mắt bất lực khi bị mình ức hiếp thì Dịch Diễn càng thấy kích thích hơn, anh đỡ gáy cô và bắt đầu chuyển động nhẹ nhàng.
“Ưm……” Cự vật trong miệng không cẩn thận đụng vào hàm răng trên, nó thăm dò vào sâu hơn một chút, An Điềm không thở được nữa nên bật khóc.
Sau cùng dương v*t đâm sâu vào cổ họng và phóng thích tinh dịch.
An Điềm phun cũng không được mà ngậm cũng không xong, cuối cùng cô khóc lóc nuốt nó xuống, sau đó cô ủy khuất nhìn Dịch Diễn và âm thầm lên án anh.
Cổ họng cô giờ nóng rát, đến nói chuyện cũng khó khăn.
Dịch Diễn sung sướng thở phào nhẹ nhõm, anh kéo người lên sô pha và không quên cởi quần áo giúp cô. Mở đôi chân thon dài kia ra, lưng thì bị anh đè ở trên ghế dựa của sô pha, cả người An Điềm như bị gập lại.
Anh cúi đầu đỡ dương v*t và di chuyển ngay tại ‘cô em’ ướt át, anh dịu dàng lau nước mắt cô nhưng lời nói lại khiến cho An Điềm phải run lên: “Bé cưng, là em quyến rũ anh trước.”
Nói xong vật cứng to lớn kia đi từ trên xuống và lao thẳng đến chỗ sâu nhất.
Tư thế này khiến An Điềm có thể cảm nhận được rõ mình đang bị chiếm hữu như thế nào, thậm chí cô còn nhìn thấy cây gậy to khoẻ kia đang làm cho bộ phận riêng tư của cô căng đến mức nào. Đã một tháng họ không có làm, cơ thể nhạy cảm của An Điềm lại bị kích thích, động nhỏ giống như đã được mở vòi nước mà ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt.
Khi rút ra nó phát ra một tiếng pi, còn khi cắm vào nó lại phát ra một tiếng phụt.
Pi phụt pi phụt, ái muội vô cùng.
côn th*t màu đỏ tím không ngừng ra vào, hơn nữa với tư thế này thì tử cung rất dễ bị vật cứng đâm trúng, mỗi cú đâm đều kích thích An Điềm đến cao trào.
“A…… Ưm…… Không được…… Ha……” An Điềm thoải mái đến phát khóc, cô liều mạng lắc đầu kiềm chế khoái cảm kia nhưng dáng vẻ này của cô lại là một cám dỗ trí mạng trong mắt người đàn ông.
Dịch Diễn thấp giọng chửi bậy một tiếng, anh đưa chân dẫm lên sô pha để tiếp sức, anh nghiêng người về phía trước đem nửa người dưới chống đỡ lên chỗ kết hợp của hai người rồi bắt đầu xoay một vòng nữa.
Toàn thân An Điềm đã căng đến cẳng chân và bụng đều run, hai chân vẫn bị nam người đàn ông giam cầm ở trên ghế dựa sô pha, khi người đàn ông tăng tốc và tăng chiều sâu hơn thì phần eo đã đẩy tới mép sô pha, nơi duy nhất liên kết hai người lại đó chính là bên dưới, theo bản năng cô co rút bụng lại để giữ thăng bằng.
Một bên thì bị siết chặt, còn một bên thì bị hung hăng làm. Kiếm Hiệp Hay
Ân thanh Pi phụt pi phụt liên miên không ngừng vang lên.
Sức lực người đàn ông quá lớn, đến cái sô pha cũng hơi lệch đi, chưa kể anh còn dùng hết sức lực để mà ‘chơi’ cô gái.
An Điềm nhắm chặt hai mắt lại, duỗi thẳng cái cổ ra và cảm nhận được mình đã phóng xuất ra lần thứ hai.
Nước trong suốt ở động nhỏ biến thành màu trắng đục và chảy ra ngoài, từng giọt chảy qua bờ mông trắng nõn mềm mại của cô và đáp xuống đất.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, rốt cuộc Dịch Diễn cũng bắn vào bên trong cô, hai người cùng nhau cao trào.
Người đàn ông đem dương v*t đã mềm một nửa rút ra, An Điềm trượt người xuống đất, đùi run rẩy, tinh dịch trắng đục tràn ra ngoài.
Dịch Diễn nheo mắt hít sâu một hơi, anh đặt người xuống đất để nửa người trên cô nằm lên tấm thảm, đỡ eo cô lên để cô dẩu mông lên rồi đỡ con rồng đang bắt đầu thức tỉnh kia cắm vào nơi đã dính đầy chất lỏng của hai người.
“A……” Cảm giác lấp đầy lại tới một làn nữa khiến cho An Điềm thoải mái đến rên rỉ.
Dịch Diễn cũng cảm thấy như thế, anh cúi xuống hôn lên lưng cô trong khi đang chậm rãi di chuyển.
“Bé cưng.” Anh thấp giọng gọi.
“Dạ?” An Điềm hé mắt ra chau mày, vài lời rên rỉ vẫn bật ra khỏi khóe miệng.
“Trờ về thì kết hôn nhé.” Dịch Diễn mút vai cô tạo ra một dấu hôn, ánh mắt hiện lên sự yêu thương dịu dàng, anh lại nói vào tai cô: “Thật là yêu em đến chết đi được mà.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.