Chương 3
Thập Thất
20/01/2016
Làm học sinh, thống khổ nhất chính là không vượt qua được các kì thi. Mà kì thi cái quái gì chứ, cũng chỉ là kiểm tra một chút thực lực của các ngươi thôi. Không biết nguồn gốc từ đâu lại sinh ra cái gọi là ” Thi thử giữa kì” – chính là là giữa học kì kiểm tra một chút từ đầu học kì đến giờ ngươi nắm được bao nhiêu kiến thức..
Học thì học đi, lại còn bày trò tổng kết chỗ này một chút, tổng kết chỗ kia một chút. Mất cả nửa ngày, chẳng phải cuối kì lại có thêm một cuộc thi không khác gì cuộc thi giữa kì này sao. Thật sự là..... Còn có tác dụng gì nữa sao..?.
Tại sao nhà trường lại có thể tàn ác như vậy !!!! Các học sinh đồng loạt kêu gào cực kỳ bi thảm, tại sao nhà trường lại có thể làm trái với đạo trời, trái với lương tâm như thế?(? Nghiêm trọng như vậy a~)
Hiện tại, cuộc thi thử giữa kì đã dần dần mở rộng quy mô phát triển ra rất lớn, thậm chí cơ hồ đã vượt qua cả cuộc thi cuối kỳ. Các giáo viên cũng đem nó trở thành cuộc thi tàn khốc, đem điểm số giữa các lớp so đấu, lập bảng xếp hạng thành tích,.. không ai hy vọng lớp của mình sẽ có xếp hạng thành tích thấp kém trong trường. Mặt khác, phụ huynh học sinh cũng đem sức nặng của nó đánh đồng với kì thi cuối kì. Nếu không thi tốt, ha ha, một trận roi tre chờ sẵn cùng với nửa học kì không ngừng không nghỉ ôn luyện bài tập, lại kèm theo cả một đống những lời mắng mỏ, càm ràm vô nghĩa nữa…
Tóm lại, nói ngắn gọn, trong tháng tư quan trọng này, chiến tranh bắt đầu bùng nổ….
.
Ông trời thật không công bằng, trong khi đa số mọi người đều đang điên cuồng, hùng hục vùi đầu vào học, lại có những người vô cùng vui vẻ, nhàn nhã. Ví dụ như :
” Có nhầm hay không a! Nhanh như vậy đã đến cuộc thi giữa kì, em còn chưa chuẩn bị gì hết oa oa oa !” Tiếng khóc thét của người nào đó vang lên.
” Ha ha ha đây là báo ứng của em vì ngày thường đã chơi bời quá mức……” Là một thanh âm nhàn rỗi của kẻ nào đó vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
” Em cảnh cáo anh, nếu kết quả thi của em không tốt, nửa học kì sau anh cũng đừng mong được sống yên!” Áo người nào đó áo bị người nào đó hung hăng nhéo lên.
” Hứ, liên quan gì đến anh.” Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến lại bực, nhớ lại học kì trước, Tiêu Văn Nhưng đã phải dùng tới sức của chín trâu hai hổ (còn bán rẻ một ít nam sắc) để giúp cô nhóc này có thể miễn cưỡng vượt qua được cuộc thi. Thật là không biết điều !
Lý Xa Xa lúc đó bởi vì có được đáp án bài thi đến tận tay, cho nên tối hôm trước khi thi liền ngồi đánh PS2 tới đêm khuya. Kết quả ngày hôm sau làm bài thi, chỗ này thì quên, chỗ kia thì nhớ lộn, đem đáp án mà Tiêu Văn Nhưng đã chuẩn bị trước đó vứt đâu không biết, hại hắn đang ngồi trông thi sốt ruột tới mức toát mồ hôi. Điên cuồng dùng đủ mọi tư thế làm ám hiệu lại dùng thêm tất cả kĩ xảo diễn trò mới khiến cho cô miễn cưỡng qua được…….
Một phen hết hồn a~…….
Đã vậy Lý Xa Xa lại còn muốn một giáo sư toán học đệ nhất như hắn hỗ trợ giúp cô, muốn dùng phương thức nhìn trộm đáp án này để vươt qua cuộc thi, trở thành học sinh đứng đầu toàn trường. Quan trọng nhất là, vì bao che cho Lý Xa Xa, Tiêu Văn Nhưng đã rất nhiều lần lấy trộm đáp án cho cô…… này…… hắn thật có khác gì gà mẹ không hả ……
Aiz… con nhóc này đã không thể dạy dỗ được nữa rồi, tuyệt đối không phải lỗi của người thầy giáo như hắn…
” Có nhầm hay không! Rõ ràng là lão ta thuộc chủ nghĩa hoàn mỹ điên cuồng mà, bắt học sinh phải đem đáp án ra viết cho bằng hết, giống y như làm luận văn vậy. Còn em nữa, bảo em giúp anh một tay viết văn thì em viết méo viết mó, đúng thật là vô dụng mà. Chính mình thì lại vội vàng chơi game cơ, căn bản là không chịu nghe anh giải thích gì cả, kết quả là mọi rắc rối của em đều một lưng anh phải gánh vác!”
Còn dám trách cô, là người nào hôm đó giật lấy bài thi trên tay cô mắng nhiếc một thôi một hồi liền múa bút giùm cô, sau đó ở bên kia tự mình khoe khoang nửa ngày, ca tụng hắn thân là người anh trai vĩ đại cùng tinh thần hy sinh cao cả. Khiến cho cô tức giận đến nội thương, lại không thể phát tác, chỉ có thể cùng hắn phân thắng bại trong game, lấy lại một chút mặt mũi..
Kết quả, sau cuộc thi, số người oán thán vô biên, thiếu chút nữa là chết người…
” Cái gì gọi là viết văn vô dụng chứ, đúng là không biết hưởng thụ nghệ thuật. Ngoài mặt đối với mọi người thì dễ gần, hòa nhã. Trên thực tế là trong lòng lại âm thầm ghen tị với người tài giỏi……thật là hiểm độc , lão ta dám phê bình bài thi của em dài lê thê như vậy, dám nói là em thuộc loại trình độ thấp à!” .
Kỳ thật vốn là không đạt yêu cầu, Tiêu Văn Nhưng thật sự là không phục. Hắn trước kia ở trung học dù gì cũng đều được mọi người công nhận là đệ nhất “đại văn hào”, sao bây giờ lại có thể bị chê bai tơi bời như thế này được?.
Bởi vậy Tiêu Văn Nhưng phẫn nộ cầm bài văn kia hiên ngang đi tranh cãi với giáo sư văn cho ra ngô ra khoai. Cuối cùng lão già kia tâm không cam, tình không nguyện vung bút sửa lại cho Lý Xa Xa chỉ vừa đủ điểm qua. Dù sao như vậy cũng phần nào làm yên lòng tự trọng bị thương của hắn..
” Tóm lại, mặc kệ ai đúng ai sai ( kỳ thật cũng thật sự rất khó nói…..). Lần này thi thử giữa kì, anh muốn làm thế nào thì làm nhưng thế nào cũng phải cho em qua. Vì mặt mũi của em, cũng vì mặt mũi của anh nữa.”
Mặt mũi của Lý Xa Xa cũng chỉ là cuối kì đến trường có thể khoe với các bạn cùng lớp rằng kết quả xếp hạng của cô đã leo lên được hạng ba từ dưới lên mà thôi.
Mà mặt mũi của Tiêu Văn Nhưng thì chỉ là sau khi thi xong sẽ không bị thầy hiệu trưởng gọi lên, hỏi hắn có bận dạy học quá hay không mà mà không rảnh quan tâm đến em gái của mình.
Tóm lại, kì thi lần này, Lý Xa Xa có thể qua được hay không bọn họ nhất định phải “đồng tâm hiệp lực” chiến đấu , tiếp tục nghĩ ra những kế sách chiến đấu mới!!.
Cái gọi là anh em chung một lòng, chính là bọn họ hành động ở trong tối, kia các giáo viên khác ở ngoài sáng, hơn nữa bọn họ còn “không từ một thủ đoạn nào”…
” Vô liêm sỉ” , bọn họ nhất định sẽ thắng lớn!!.
Cho nên, xin hãy chờ xem….
.
Thật trớ trêu….
Người ta vẫn nói, phải đem nguy hiểm bóp chết từ trong trứng nước. Vì vậy, muốn không xảy ra sơ suất gì trong kì thi, đương nhiên trước tiên cần phải biết những giáo sư kia lần này sẽ ra đề như thế nào thì mới có thể sớm đối phó..
Đến kì thi, thái độ của Tiêu Văn Nhưng vô cùng mất tự nhiên nhưng trong mắt các giáo sư khác lại biến thành hắn nhiệt tình quá mức với công việc, hơn nữa Tiêu Văn Nhưng còn đã hai lần được giao nhiệm vụ làm đề thi, cho nên lần này dù cho hắn có tốn nước bọt thế nào thì các giáo viên trong tổ toán học cũng không “nỡ” tiếp tục giao cho hắn nhiệm vụ ra đề thi nữa.(cho dù hắn có ngàn vạn lần nguyện ý……).
Cho nên Tiêu Văn Nhưng lại phải cẩn thận đi dò hỏi các tổ bộ môn trong trường xem những ai là người nhận nhiệm vụ ra đề thi, sau đó loại trừ dần, lại hỏi thăm thêm những vấn đề sẽ được nhắc đến trong bài thi. Thật kĩ lưỡng, tỉ mỉ lập ra kế hoạch tác chiến.
Đương nhiên, trước khi thi hai tuần, bọn họ cũng đã thảo luận xong người sẽ được chọn làm đề thi. Dù sao thì cũng phải quyết định sớm, chờ tới lúc gần thi mới chọn người thì e rằng không kịp chuẩn bị đề hợp lý…….
.
” Em cảm thấy môn tiếng anh hẳn là Trương lão thái ra đề, bà ta chờ cơ hội này rất lâu rồi. Theo mấy người bên lớp của Tiểu Lâm nói cho em biết thì Trương lão thái kia mỗi lần ra đề đều lập lời thề son sắt, trong bài thi phải có một phần khó nhằn tới mức hủy thiên diệt địa để đánh giá trình độ của học sinh, như vậy mới phù hợp với tính chất tinh thần giáo dục vốn có. Cho nên em cảm thấy được hẳn là bà ấy sẽ là người ra đề!” – Đệ nhất “tình báo viên” báo cáo. Ở mỗi khoa, mỗi lớp cô đều gài những “cơ sở ngầm” như vậy…. .
” Giáo sư Trương Quân Phương a, thảm rồi, anh biết bà ấy, bà ấy là người lạnh lùng nhất tổ Anh văn đó. Luôn luôn mặc quần áo màu đen, chẳng thấy bà ấy cười bao giờ, cùng bà ấy cười hi hi ha ha cũng vô dụng thôi.” Đệ nhất “đại văn hào” bắt đầu cười khổ..
” Ha ha, em cũng biết cô ấy, anh biết không, học trò ưu ái nhất của bà ta, cũng chính là cô giáo Vương thực tập mới vào trường mình đấy, là cái người suốt ngày ăn mặc kín cổng cao tường đó.” Không thể có cơn gió nào lọt qua nổi – đây là danh ngôn của Lý Xa Xa..
” Ồ, anh cũng nghe được, thật là một người bảo thủ. Giáo sư Trương – bà ta thực quá đứng đắn, cô giáo Vương có vẻ dễ gần hơn. Có lẽ là anh có thể từ miệng cô ấy lấy được chút tin tức, anh và cô ấy cũng biết nhau một chút. Nếu như là Trương lão thái ra đề thì anh chỉ cần đến văn phòng của bọn họ hẳn là có thể biết được vài câu .”
” Được, đã giải quyết xong môn tiếng anh.” Lý Xa Xa nằm úp sấp trên bàn, thẳng tay gạch chéo vào môn tiếng anh, ” Còn môn toán thì sao? Anh hẳn là có thể làm tốt chứ.”
” Em không cần lo lắng, anh là tổ trưởng bộ môn toán, anh muốn biết tiến độ ra đề thi thì làm gì có ai dám ngăn lại chứ.” Cái này gọi là lấy việc công làm việc tư, chính là lợi ích của tổ trưởng.
” Còn lại môn ngữ văn thôi, em cũng không yêu cầu gì. Tổ ngữ văn luôn là Lục lão đầu ra đề thi, ngàn năm không thay đổi, anh chỉ cần đi xem các đề thi trước đây ông ấy ra như thế nào, nhớ viết lại đề bài cho em, chắc là không có gì thay đổi nhiều đâu. Đúng rồi, em hỏi anh!” Một bàn tay thon dài không khách khí nhéo xuống lỗ tai của người nào đó đang uể oải buồn ngủ, “Lần trước anh bắt em học thuộc cả đoạn cổ văn khó hiểu lại còn dài ngoằng, cuối cùng chẳng có liên quan gì đến bài thi cả, sao anh không biết đường lén xem trước đề thi chứ.”
Tuy rằng đang bị nhéo lỗ tai, Tiêu văn nhưng vẫn là nhắm mắt lại, không thèm nghe, đối với em gái bạo lực của hắn, hắn lĩnh giáo đã lâu “Cuối cùng vẫn là anh phải gánh vác giúp em đó thôi?” Cảm giác được lỗ tai càng đau đớn, hắn vội nói sang chuyện khác, “Được rồi, vậy còn môn vật lý, em nghĩ là ai ra đề?”
” Em cũng chưa rõ, vật lý em không lo lắm, nghe mấy người khóa trên nói, tổ vật lý vĩnh viễn đều ra đề cố định, năm nào cũng giống nhau. Xem nào, hẳn là giáo viên của lớp em ra, lão già đó thì em biết rồi, em với ông ấy khá thân nhau đó, ngay cả ông ấy giấu chìa khóa ở đâu em còn biết nữa là ha ha ha” .
…
” Cho nên, chúng ta chỉ còn đau đầu môn hóa học nữa phải không……” Tiêu Văn Nhưng chậm rãi rút lỗ tai ra, chậm rãi mở to mắt, chậm rãi quay sang nhìn khuôn mặt đau khổ của người nào đó..
Căn cứ vào những kinh nghiệm trước đó, cho dù là biết ai là người ra đề thi cũng chưa chắc qua được. Bởi vì hai người đối với cửa ải này không chắc chắn lắm, giống như lọt vào trong sương mù, cho nên không chắc có thể biết trước được đề thi, kia đi rình trộm cũng hao tâm tốn sức khá phiền toái. May là hóa học lớp mười không quá khó, nếu bỏ qua các môn khác, chỉ ôn duy nhất môn hóa thì miễn cưỡng cũng có thể đạt được điểm trung bình..
Vì vậy Tiêu Văn Nhưng và Lý Xa Xa đều có chung ý tưởng, so với việc hao tâm tổn sức đi rình trộm đề thi và đoán già đoán non xem ai là người ra đề, còn không bằng để Lý tiểu muội ôn tập chăm chỉ một chút. Tin tưởng rằng bọn họ cùng chung huyết thống cao quý thì Lý Xa Xa cũng sẽ được thừa hưởng trí thông minh tuyệt đỉnh của ông anh trai, chuyện này tuyệt đối không thành vấn đề.
” Em biết rồi, em sẽ ôn bài chăm chỉ vậy.” Cô thật đáng thương vì chỉ có một mình cô đơn; thật đáng thương vì không có một ông anh trai toàn năng; thật đáng thương vì ông trời ghen tị với anh trai của cô, nỡ lòng tước đoạt đi trí thông minh hóa học của hắn; thật đáng thương vì không còn ai có thể cho cô dựa vào, không có ông anh trai nào khác để có thể dựa vào; chỉ có thể chấp nhận rằng cô có một ông anh trai ngu siêu cấp môn hóa (dù sao đều là lỗi của anh trai cô); khiến cho chính mình phải “tự thân vận động” (Không biết Tiêu Văn Nhưng biết em gái hắn nghĩ như vậy thì sẽ có cảm tưởng gì, nhất định là ¥%!•#¥%*……).
.
Ngày hôm sau..
Trên đường vào trường, Tiêu Văn Nhưng bất ngờ gặp giáo sư Trương, chưa kịp hỏi thì….
Lý Xa Xa vừa vào đến lớp, buông cặp sách ra, vừa đặt mông xuống ghế…
.
Giáo sư Trương nói với hắn : .
Cô bạn cùng bàn nói với cô : .
” Cuộc thi lần này, do bộ giáo dục ra đề, cậu biết không?”
…….
Từng bước tính toán đều sai, từng bước tính toán đều sai, ván này thua rồi…….
Xuất phát từ cô bạn cùng bàn với Lý Xa Xa
***
Đúng vậy, Lý Xa Xa là người ngồi cùng bạn với tôi. Mặc dù mới ngồi cạnh nhau chưa đầy nửa năm, nhưng tôi vẫn cảm thấy cô ấy là một người vô cùng khó đoán.
Tại sao tôi và Lý Xa Xa lại ngồi cạnh nhau? Đó là do thầy chủ nhiệm của chúng tôi sắp xếp chỗ ngồi như vậy. Nói đến cũng lạ, mới khai giảng hai tháng, Lý Xa Xa đã liên tục đỗi chỗ năm lần, khi đó Lý Xa Xa trong lớp còn chưa nổi bật. Cũng từ việc thường xuyên đổi chỗ như vậy, dần dần mọi người bắt đầu để ý đến cô ấy.
Những người ngồi cùng bàn với Lý Xa Xa trước đây đều là những người có lực học không tệ trong lớp, thành tích nhập học của bọn họ khá cao. Mà tôi, không phải tôi khoe khoang, thành tích của tôi cũng ít nhất có thể đứng trong top mười của lớp. Tôi từng có một suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, có phải hay không bởi vì thành tích của tôi tốt như vậy, mới có thể cùng Lý Xa Xa ngồi cùng một chỗ đến bây giờ..
Chính là rất nhanh tôi đã gạt bỏ suy nghĩ này, bởi vì cho dù là như vậy, Lý Xa Xa cũng không bao giờ nghe lời thầy giáo Tiêu. À, đúng rồi, quên nói, tôi nghi ngờ như vậy là bởi vì tôi có một thói quen, không biết là tốt hay xấu, tôi bình thường sẽ không ngăn cản bạn ngồi cùng bàn nhìn lén đáp án của mình, cho nên tôi cũng không cần phải che che giấu giấu, tự biến mình thành cái tư thế vặn vẹo khó nhìn.
Có sao đâu chứ, tôi là một người phóng khoáng mà, không cần tính tính toán toán như vậy. Tôi vẫn luôn cho rằng, trong khi thi phải dựa vào chính sức mình, người khác ai cũng không thể giúp được..
Mà Lý Xa Xa trong giờ thi lại vô cùng hiên ngang, trắng trợn nhìn đáp án của tôi, hoàn toàn không có chút xấu hổ, ngượng ngùng nào. Thuận tiện nói một chút, tôi thích cô ấy cũng chính vì như thế, cô ấy thực ngay thẳng, cũng không che dấu, không giống bạn ngồi cùng bàn hồi sơ trung của tôi. Rõ ràng là muốn nhìn lén chết đi được mà lại còn sĩ diện, sợ người khác phát hiện, đả kích tự ái của cô ấy. Kỳ thật tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, hơn nữa Lý Xa Xa chỉ chép bài cho đến khi đủ tiêu chuẩn vượt qua, đủ điểm trung bình mà thôi, không bao giờ cô ấy chép quá thêm vài chữ..
Nói đến đây, tôi không khỏi miên man suy nghĩ vấn đề sâu xa, vì sao mà Lý Xa Xa lại có thể vượt qua được cuộc thi cuối học kì một kia.
Tôi nghi ngờ như vậy là vì, vốn dĩ Lý Xa Xa bình thường đi học đều chỉ chăm chú xem tiểu thuyết, tan học về nhà thì ngủ khì khì (theo cô ấy nói là bởi vì đi học xem tiểu thuyết chung quanh thực im lặng, bầu không khí yên ắng dễ chịu……), chẳng hiểu sao cô ấy lại qua được. Hơn nữa thi cuối kì là một cuộc thi vô cùng khắc nghiệt a~, trong lớp có vô số người sử dụng tài liệu còn không qua được, mà tôi lại chưa thấy cô ấy dùng tài liệu bao giờ. Kết quả thi của tôi cũng chỉ có bảy mươi điểm.
Tối còn phát hiện ra đáp án bài thi của Lý Xa Xa so với đáp án chuẩn của các giáo viên sai rất nhiều. Không phải tôi cố tình soi mói mà là cô ấy nghênh ngang bày ra trước mặt tôi, tôi không nhìn đến cũng khó. Chẳng lẽ là vận khí của Lý Xa Xa đặc biệt tốt??(nếu không chính là các thầy cô giáo đều là người mù, không thì cũng là bị loạn thị hết rồi…..).
Lại nói đến thầy chủ nhiệm của chúng tôi, thầy giáo Tiêu đối xử với Lý Xa Xa cũng rất đặc biệt. Thầy giáo Tiêu quả thật là một người thầy vô cùng tốt. Đối với Lý Xa Xa nhiều lần bị phạt đến văn phòng thầy chủ nhiệm cũng đều nén giận, hơn nữa mỗi lần cũng có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không..
Bất quá Lý Xa Xa chắc là cũng hối lỗi lắm, nếu không thì cậu ấy làm sao lại luôn bỏ qua bữa trưa không ăn chứ (bởi vì ăn nhiều bánh bích quy lắm đi?).
Ngay cả như vậy, tôi vẫn mơ hồ cảm thấy được sự việc không đơn giản như vậy. Nếu không thì thầy giáo Tiêu sẽ không ở buổi thi hôm ấy đứng bên cạnh Lý Xa Xa nhỏ giọng nhắc bài cho cô ấy, tuy rằng âm thanh rất nhỏ, vẫn bị tôi bắt được; càng sẽ không lúc ở trường phát hiện Lý Xa Xa đang đọc tạp chí tuổi trẻ, chính là ở đi qua bên người cô ấy, lặng lẽ cốc lên đầu cô ấy một cái; còn sẽ không sau khi tan học tâm huyết dâng trào muốn học sinh ở lại trực nhật, giữ gìn vệ sinh lớp học, mà mỗi lần đều chọn Lý Xa Xa ở lại…….
Tôi cứ lấy ví dụ như vậy vài lần, có lẽ mọi người cũng hiểu điều mà tôi đang ám chỉ, chính là…… tôi thích thầy giáo Tiêu, nếu không tôi cũng sẽ không đối với thầy ấy cái gì cũng để ý, mọi việc thầy ấy làm tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay..
Tôi biết học sinh và giáo viên có tình cảm với nhau là không được, chính là tôi thật sự thích thầy ấy bởi vì tấm lòng tận tụy giúp đỡ học sinh yếu kém của thầy ấy khiến tôi cảm động.
Nói thật, có rất ít thầy cô giáo sẽ quan tâm đến thành tích yếu kém của học sinh, phần lớn họ đều ưu ái, quan tâm đến những học sinh có thành tích tốt, mang về vinh dự cho họ. Ví dụ như kì thi này người nào đứng đầu lớp chẳng hạn,… vân vân a~ mây mây,….
Cho dù có thầy cô giáo có quan tâm học sinh kém, phần lớn đều là để thể hiện tư cách làm thầy của bọn họ, chứng minh mình là một giáo viên tốt, …. Ở nội tâm của họ, có phải thật sự là không quan tâm đến thành tích đâu..
Nhưng thầy giáo Tiêu thì khác, cho dù Lý Xa Xa không ngừng gây ra phiền phức cho thầy ấy, thầy ấy vẫn trước sau như một, chân thành quân tâm đến học trò Lý Xa Xa, không lúc nào là không dung túng cho cô ấy, khiến tôi thật sự thực cảm động a~ ( Aizz, bạn cùng lớp, lạc đề vậy!!)
Ấy (tỉnh lại……), trở lại chuyện chính. Vì thế tôi rút ra kết luận sau khi ngồi cạnh Lý Xa Xa gần nửa năm, cô ấy nhất định không đơn giản như vẻ bề ngoài, càng cẩu thả thì nhất định càng có cái bí mật gì đó sau lưng khiến cho người khác không ngờ được..
Theo như suy đoán chủ quan của tôi, cô ấy thật ra chính là học sinh chăm chỉ hơn bất kì ai hết. Có lẽ là vì gặp phải nguyên nhân nào đó khó nói, cho nên ngoài mặt cô ấy giả vờ vui tươi, lông bông, bất cần; kỳ thật mỗi ngày về nhà là suốt đêm khổ học, buộc tóc treo lên xà ngang, sáng sớm khi đàn gà bắt đầu nhảy múa thì cô ấy vẫn còn học bài,chịu đựng mọi gian khổ vất vả, nằm gai nếm mật ……
Các thầy cô giáo trong lớp cũng như thầy giáo Tiêu đều biết đến nỗi khổ khó nói của Lý Xa Xa, cho nên thường xuyên châm chước cho cô ấy, tận lực bao che, có thể thả thì liền thả, không thể thả cũng cứ thả,… cũng chỉ có cách đó là có thể giúp đỡ cô ấy..
Nhất định là như vậy, cô bạn đáng thương của tôi, dù sao thì cũng là bạn cùng bàn, sau này tôi sẽ cố gắng nhường nhịn, giúp đỡ thành tích của Lý Xa Xa tốt hơn, để an ủi phần nào tâm hồn cô đơn của cô ấy!!( mồ hôi a!)
Học thì học đi, lại còn bày trò tổng kết chỗ này một chút, tổng kết chỗ kia một chút. Mất cả nửa ngày, chẳng phải cuối kì lại có thêm một cuộc thi không khác gì cuộc thi giữa kì này sao. Thật sự là..... Còn có tác dụng gì nữa sao..?.
Tại sao nhà trường lại có thể tàn ác như vậy !!!! Các học sinh đồng loạt kêu gào cực kỳ bi thảm, tại sao nhà trường lại có thể làm trái với đạo trời, trái với lương tâm như thế?(? Nghiêm trọng như vậy a~)
Hiện tại, cuộc thi thử giữa kì đã dần dần mở rộng quy mô phát triển ra rất lớn, thậm chí cơ hồ đã vượt qua cả cuộc thi cuối kỳ. Các giáo viên cũng đem nó trở thành cuộc thi tàn khốc, đem điểm số giữa các lớp so đấu, lập bảng xếp hạng thành tích,.. không ai hy vọng lớp của mình sẽ có xếp hạng thành tích thấp kém trong trường. Mặt khác, phụ huynh học sinh cũng đem sức nặng của nó đánh đồng với kì thi cuối kì. Nếu không thi tốt, ha ha, một trận roi tre chờ sẵn cùng với nửa học kì không ngừng không nghỉ ôn luyện bài tập, lại kèm theo cả một đống những lời mắng mỏ, càm ràm vô nghĩa nữa…
Tóm lại, nói ngắn gọn, trong tháng tư quan trọng này, chiến tranh bắt đầu bùng nổ….
.
Ông trời thật không công bằng, trong khi đa số mọi người đều đang điên cuồng, hùng hục vùi đầu vào học, lại có những người vô cùng vui vẻ, nhàn nhã. Ví dụ như :
” Có nhầm hay không a! Nhanh như vậy đã đến cuộc thi giữa kì, em còn chưa chuẩn bị gì hết oa oa oa !” Tiếng khóc thét của người nào đó vang lên.
” Ha ha ha đây là báo ứng của em vì ngày thường đã chơi bời quá mức……” Là một thanh âm nhàn rỗi của kẻ nào đó vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
” Em cảnh cáo anh, nếu kết quả thi của em không tốt, nửa học kì sau anh cũng đừng mong được sống yên!” Áo người nào đó áo bị người nào đó hung hăng nhéo lên.
” Hứ, liên quan gì đến anh.” Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến lại bực, nhớ lại học kì trước, Tiêu Văn Nhưng đã phải dùng tới sức của chín trâu hai hổ (còn bán rẻ một ít nam sắc) để giúp cô nhóc này có thể miễn cưỡng vượt qua được cuộc thi. Thật là không biết điều !
Lý Xa Xa lúc đó bởi vì có được đáp án bài thi đến tận tay, cho nên tối hôm trước khi thi liền ngồi đánh PS2 tới đêm khuya. Kết quả ngày hôm sau làm bài thi, chỗ này thì quên, chỗ kia thì nhớ lộn, đem đáp án mà Tiêu Văn Nhưng đã chuẩn bị trước đó vứt đâu không biết, hại hắn đang ngồi trông thi sốt ruột tới mức toát mồ hôi. Điên cuồng dùng đủ mọi tư thế làm ám hiệu lại dùng thêm tất cả kĩ xảo diễn trò mới khiến cho cô miễn cưỡng qua được…….
Một phen hết hồn a~…….
Đã vậy Lý Xa Xa lại còn muốn một giáo sư toán học đệ nhất như hắn hỗ trợ giúp cô, muốn dùng phương thức nhìn trộm đáp án này để vươt qua cuộc thi, trở thành học sinh đứng đầu toàn trường. Quan trọng nhất là, vì bao che cho Lý Xa Xa, Tiêu Văn Nhưng đã rất nhiều lần lấy trộm đáp án cho cô…… này…… hắn thật có khác gì gà mẹ không hả ……
Aiz… con nhóc này đã không thể dạy dỗ được nữa rồi, tuyệt đối không phải lỗi của người thầy giáo như hắn…
” Có nhầm hay không! Rõ ràng là lão ta thuộc chủ nghĩa hoàn mỹ điên cuồng mà, bắt học sinh phải đem đáp án ra viết cho bằng hết, giống y như làm luận văn vậy. Còn em nữa, bảo em giúp anh một tay viết văn thì em viết méo viết mó, đúng thật là vô dụng mà. Chính mình thì lại vội vàng chơi game cơ, căn bản là không chịu nghe anh giải thích gì cả, kết quả là mọi rắc rối của em đều một lưng anh phải gánh vác!”
Còn dám trách cô, là người nào hôm đó giật lấy bài thi trên tay cô mắng nhiếc một thôi một hồi liền múa bút giùm cô, sau đó ở bên kia tự mình khoe khoang nửa ngày, ca tụng hắn thân là người anh trai vĩ đại cùng tinh thần hy sinh cao cả. Khiến cho cô tức giận đến nội thương, lại không thể phát tác, chỉ có thể cùng hắn phân thắng bại trong game, lấy lại một chút mặt mũi..
Kết quả, sau cuộc thi, số người oán thán vô biên, thiếu chút nữa là chết người…
” Cái gì gọi là viết văn vô dụng chứ, đúng là không biết hưởng thụ nghệ thuật. Ngoài mặt đối với mọi người thì dễ gần, hòa nhã. Trên thực tế là trong lòng lại âm thầm ghen tị với người tài giỏi……thật là hiểm độc , lão ta dám phê bình bài thi của em dài lê thê như vậy, dám nói là em thuộc loại trình độ thấp à!” .
Kỳ thật vốn là không đạt yêu cầu, Tiêu Văn Nhưng thật sự là không phục. Hắn trước kia ở trung học dù gì cũng đều được mọi người công nhận là đệ nhất “đại văn hào”, sao bây giờ lại có thể bị chê bai tơi bời như thế này được?.
Bởi vậy Tiêu Văn Nhưng phẫn nộ cầm bài văn kia hiên ngang đi tranh cãi với giáo sư văn cho ra ngô ra khoai. Cuối cùng lão già kia tâm không cam, tình không nguyện vung bút sửa lại cho Lý Xa Xa chỉ vừa đủ điểm qua. Dù sao như vậy cũng phần nào làm yên lòng tự trọng bị thương của hắn..
” Tóm lại, mặc kệ ai đúng ai sai ( kỳ thật cũng thật sự rất khó nói…..). Lần này thi thử giữa kì, anh muốn làm thế nào thì làm nhưng thế nào cũng phải cho em qua. Vì mặt mũi của em, cũng vì mặt mũi của anh nữa.”
Mặt mũi của Lý Xa Xa cũng chỉ là cuối kì đến trường có thể khoe với các bạn cùng lớp rằng kết quả xếp hạng của cô đã leo lên được hạng ba từ dưới lên mà thôi.
Mà mặt mũi của Tiêu Văn Nhưng thì chỉ là sau khi thi xong sẽ không bị thầy hiệu trưởng gọi lên, hỏi hắn có bận dạy học quá hay không mà mà không rảnh quan tâm đến em gái của mình.
Tóm lại, kì thi lần này, Lý Xa Xa có thể qua được hay không bọn họ nhất định phải “đồng tâm hiệp lực” chiến đấu , tiếp tục nghĩ ra những kế sách chiến đấu mới!!.
Cái gọi là anh em chung một lòng, chính là bọn họ hành động ở trong tối, kia các giáo viên khác ở ngoài sáng, hơn nữa bọn họ còn “không từ một thủ đoạn nào”…
” Vô liêm sỉ” , bọn họ nhất định sẽ thắng lớn!!.
Cho nên, xin hãy chờ xem….
.
Thật trớ trêu….
Người ta vẫn nói, phải đem nguy hiểm bóp chết từ trong trứng nước. Vì vậy, muốn không xảy ra sơ suất gì trong kì thi, đương nhiên trước tiên cần phải biết những giáo sư kia lần này sẽ ra đề như thế nào thì mới có thể sớm đối phó..
Đến kì thi, thái độ của Tiêu Văn Nhưng vô cùng mất tự nhiên nhưng trong mắt các giáo sư khác lại biến thành hắn nhiệt tình quá mức với công việc, hơn nữa Tiêu Văn Nhưng còn đã hai lần được giao nhiệm vụ làm đề thi, cho nên lần này dù cho hắn có tốn nước bọt thế nào thì các giáo viên trong tổ toán học cũng không “nỡ” tiếp tục giao cho hắn nhiệm vụ ra đề thi nữa.(cho dù hắn có ngàn vạn lần nguyện ý……).
Cho nên Tiêu Văn Nhưng lại phải cẩn thận đi dò hỏi các tổ bộ môn trong trường xem những ai là người nhận nhiệm vụ ra đề thi, sau đó loại trừ dần, lại hỏi thăm thêm những vấn đề sẽ được nhắc đến trong bài thi. Thật kĩ lưỡng, tỉ mỉ lập ra kế hoạch tác chiến.
Đương nhiên, trước khi thi hai tuần, bọn họ cũng đã thảo luận xong người sẽ được chọn làm đề thi. Dù sao thì cũng phải quyết định sớm, chờ tới lúc gần thi mới chọn người thì e rằng không kịp chuẩn bị đề hợp lý…….
.
” Em cảm thấy môn tiếng anh hẳn là Trương lão thái ra đề, bà ta chờ cơ hội này rất lâu rồi. Theo mấy người bên lớp của Tiểu Lâm nói cho em biết thì Trương lão thái kia mỗi lần ra đề đều lập lời thề son sắt, trong bài thi phải có một phần khó nhằn tới mức hủy thiên diệt địa để đánh giá trình độ của học sinh, như vậy mới phù hợp với tính chất tinh thần giáo dục vốn có. Cho nên em cảm thấy được hẳn là bà ấy sẽ là người ra đề!” – Đệ nhất “tình báo viên” báo cáo. Ở mỗi khoa, mỗi lớp cô đều gài những “cơ sở ngầm” như vậy…. .
” Giáo sư Trương Quân Phương a, thảm rồi, anh biết bà ấy, bà ấy là người lạnh lùng nhất tổ Anh văn đó. Luôn luôn mặc quần áo màu đen, chẳng thấy bà ấy cười bao giờ, cùng bà ấy cười hi hi ha ha cũng vô dụng thôi.” Đệ nhất “đại văn hào” bắt đầu cười khổ..
” Ha ha, em cũng biết cô ấy, anh biết không, học trò ưu ái nhất của bà ta, cũng chính là cô giáo Vương thực tập mới vào trường mình đấy, là cái người suốt ngày ăn mặc kín cổng cao tường đó.” Không thể có cơn gió nào lọt qua nổi – đây là danh ngôn của Lý Xa Xa..
” Ồ, anh cũng nghe được, thật là một người bảo thủ. Giáo sư Trương – bà ta thực quá đứng đắn, cô giáo Vương có vẻ dễ gần hơn. Có lẽ là anh có thể từ miệng cô ấy lấy được chút tin tức, anh và cô ấy cũng biết nhau một chút. Nếu như là Trương lão thái ra đề thì anh chỉ cần đến văn phòng của bọn họ hẳn là có thể biết được vài câu .”
” Được, đã giải quyết xong môn tiếng anh.” Lý Xa Xa nằm úp sấp trên bàn, thẳng tay gạch chéo vào môn tiếng anh, ” Còn môn toán thì sao? Anh hẳn là có thể làm tốt chứ.”
” Em không cần lo lắng, anh là tổ trưởng bộ môn toán, anh muốn biết tiến độ ra đề thi thì làm gì có ai dám ngăn lại chứ.” Cái này gọi là lấy việc công làm việc tư, chính là lợi ích của tổ trưởng.
” Còn lại môn ngữ văn thôi, em cũng không yêu cầu gì. Tổ ngữ văn luôn là Lục lão đầu ra đề thi, ngàn năm không thay đổi, anh chỉ cần đi xem các đề thi trước đây ông ấy ra như thế nào, nhớ viết lại đề bài cho em, chắc là không có gì thay đổi nhiều đâu. Đúng rồi, em hỏi anh!” Một bàn tay thon dài không khách khí nhéo xuống lỗ tai của người nào đó đang uể oải buồn ngủ, “Lần trước anh bắt em học thuộc cả đoạn cổ văn khó hiểu lại còn dài ngoằng, cuối cùng chẳng có liên quan gì đến bài thi cả, sao anh không biết đường lén xem trước đề thi chứ.”
Tuy rằng đang bị nhéo lỗ tai, Tiêu văn nhưng vẫn là nhắm mắt lại, không thèm nghe, đối với em gái bạo lực của hắn, hắn lĩnh giáo đã lâu “Cuối cùng vẫn là anh phải gánh vác giúp em đó thôi?” Cảm giác được lỗ tai càng đau đớn, hắn vội nói sang chuyện khác, “Được rồi, vậy còn môn vật lý, em nghĩ là ai ra đề?”
” Em cũng chưa rõ, vật lý em không lo lắm, nghe mấy người khóa trên nói, tổ vật lý vĩnh viễn đều ra đề cố định, năm nào cũng giống nhau. Xem nào, hẳn là giáo viên của lớp em ra, lão già đó thì em biết rồi, em với ông ấy khá thân nhau đó, ngay cả ông ấy giấu chìa khóa ở đâu em còn biết nữa là ha ha ha” .
…
” Cho nên, chúng ta chỉ còn đau đầu môn hóa học nữa phải không……” Tiêu Văn Nhưng chậm rãi rút lỗ tai ra, chậm rãi mở to mắt, chậm rãi quay sang nhìn khuôn mặt đau khổ của người nào đó..
Căn cứ vào những kinh nghiệm trước đó, cho dù là biết ai là người ra đề thi cũng chưa chắc qua được. Bởi vì hai người đối với cửa ải này không chắc chắn lắm, giống như lọt vào trong sương mù, cho nên không chắc có thể biết trước được đề thi, kia đi rình trộm cũng hao tâm tốn sức khá phiền toái. May là hóa học lớp mười không quá khó, nếu bỏ qua các môn khác, chỉ ôn duy nhất môn hóa thì miễn cưỡng cũng có thể đạt được điểm trung bình..
Vì vậy Tiêu Văn Nhưng và Lý Xa Xa đều có chung ý tưởng, so với việc hao tâm tổn sức đi rình trộm đề thi và đoán già đoán non xem ai là người ra đề, còn không bằng để Lý tiểu muội ôn tập chăm chỉ một chút. Tin tưởng rằng bọn họ cùng chung huyết thống cao quý thì Lý Xa Xa cũng sẽ được thừa hưởng trí thông minh tuyệt đỉnh của ông anh trai, chuyện này tuyệt đối không thành vấn đề.
” Em biết rồi, em sẽ ôn bài chăm chỉ vậy.” Cô thật đáng thương vì chỉ có một mình cô đơn; thật đáng thương vì không có một ông anh trai toàn năng; thật đáng thương vì ông trời ghen tị với anh trai của cô, nỡ lòng tước đoạt đi trí thông minh hóa học của hắn; thật đáng thương vì không còn ai có thể cho cô dựa vào, không có ông anh trai nào khác để có thể dựa vào; chỉ có thể chấp nhận rằng cô có một ông anh trai ngu siêu cấp môn hóa (dù sao đều là lỗi của anh trai cô); khiến cho chính mình phải “tự thân vận động” (Không biết Tiêu Văn Nhưng biết em gái hắn nghĩ như vậy thì sẽ có cảm tưởng gì, nhất định là ¥%!•#¥%*……).
.
Ngày hôm sau..
Trên đường vào trường, Tiêu Văn Nhưng bất ngờ gặp giáo sư Trương, chưa kịp hỏi thì….
Lý Xa Xa vừa vào đến lớp, buông cặp sách ra, vừa đặt mông xuống ghế…
.
Giáo sư Trương nói với hắn : .
Cô bạn cùng bàn nói với cô : .
” Cuộc thi lần này, do bộ giáo dục ra đề, cậu biết không?”
…….
Từng bước tính toán đều sai, từng bước tính toán đều sai, ván này thua rồi…….
Xuất phát từ cô bạn cùng bàn với Lý Xa Xa
***
Đúng vậy, Lý Xa Xa là người ngồi cùng bạn với tôi. Mặc dù mới ngồi cạnh nhau chưa đầy nửa năm, nhưng tôi vẫn cảm thấy cô ấy là một người vô cùng khó đoán.
Tại sao tôi và Lý Xa Xa lại ngồi cạnh nhau? Đó là do thầy chủ nhiệm của chúng tôi sắp xếp chỗ ngồi như vậy. Nói đến cũng lạ, mới khai giảng hai tháng, Lý Xa Xa đã liên tục đỗi chỗ năm lần, khi đó Lý Xa Xa trong lớp còn chưa nổi bật. Cũng từ việc thường xuyên đổi chỗ như vậy, dần dần mọi người bắt đầu để ý đến cô ấy.
Những người ngồi cùng bàn với Lý Xa Xa trước đây đều là những người có lực học không tệ trong lớp, thành tích nhập học của bọn họ khá cao. Mà tôi, không phải tôi khoe khoang, thành tích của tôi cũng ít nhất có thể đứng trong top mười của lớp. Tôi từng có một suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, có phải hay không bởi vì thành tích của tôi tốt như vậy, mới có thể cùng Lý Xa Xa ngồi cùng một chỗ đến bây giờ..
Chính là rất nhanh tôi đã gạt bỏ suy nghĩ này, bởi vì cho dù là như vậy, Lý Xa Xa cũng không bao giờ nghe lời thầy giáo Tiêu. À, đúng rồi, quên nói, tôi nghi ngờ như vậy là bởi vì tôi có một thói quen, không biết là tốt hay xấu, tôi bình thường sẽ không ngăn cản bạn ngồi cùng bàn nhìn lén đáp án của mình, cho nên tôi cũng không cần phải che che giấu giấu, tự biến mình thành cái tư thế vặn vẹo khó nhìn.
Có sao đâu chứ, tôi là một người phóng khoáng mà, không cần tính tính toán toán như vậy. Tôi vẫn luôn cho rằng, trong khi thi phải dựa vào chính sức mình, người khác ai cũng không thể giúp được..
Mà Lý Xa Xa trong giờ thi lại vô cùng hiên ngang, trắng trợn nhìn đáp án của tôi, hoàn toàn không có chút xấu hổ, ngượng ngùng nào. Thuận tiện nói một chút, tôi thích cô ấy cũng chính vì như thế, cô ấy thực ngay thẳng, cũng không che dấu, không giống bạn ngồi cùng bàn hồi sơ trung của tôi. Rõ ràng là muốn nhìn lén chết đi được mà lại còn sĩ diện, sợ người khác phát hiện, đả kích tự ái của cô ấy. Kỳ thật tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, hơn nữa Lý Xa Xa chỉ chép bài cho đến khi đủ tiêu chuẩn vượt qua, đủ điểm trung bình mà thôi, không bao giờ cô ấy chép quá thêm vài chữ..
Nói đến đây, tôi không khỏi miên man suy nghĩ vấn đề sâu xa, vì sao mà Lý Xa Xa lại có thể vượt qua được cuộc thi cuối học kì một kia.
Tôi nghi ngờ như vậy là vì, vốn dĩ Lý Xa Xa bình thường đi học đều chỉ chăm chú xem tiểu thuyết, tan học về nhà thì ngủ khì khì (theo cô ấy nói là bởi vì đi học xem tiểu thuyết chung quanh thực im lặng, bầu không khí yên ắng dễ chịu……), chẳng hiểu sao cô ấy lại qua được. Hơn nữa thi cuối kì là một cuộc thi vô cùng khắc nghiệt a~, trong lớp có vô số người sử dụng tài liệu còn không qua được, mà tôi lại chưa thấy cô ấy dùng tài liệu bao giờ. Kết quả thi của tôi cũng chỉ có bảy mươi điểm.
Tối còn phát hiện ra đáp án bài thi của Lý Xa Xa so với đáp án chuẩn của các giáo viên sai rất nhiều. Không phải tôi cố tình soi mói mà là cô ấy nghênh ngang bày ra trước mặt tôi, tôi không nhìn đến cũng khó. Chẳng lẽ là vận khí của Lý Xa Xa đặc biệt tốt??(nếu không chính là các thầy cô giáo đều là người mù, không thì cũng là bị loạn thị hết rồi…..).
Lại nói đến thầy chủ nhiệm của chúng tôi, thầy giáo Tiêu đối xử với Lý Xa Xa cũng rất đặc biệt. Thầy giáo Tiêu quả thật là một người thầy vô cùng tốt. Đối với Lý Xa Xa nhiều lần bị phạt đến văn phòng thầy chủ nhiệm cũng đều nén giận, hơn nữa mỗi lần cũng có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không..
Bất quá Lý Xa Xa chắc là cũng hối lỗi lắm, nếu không thì cậu ấy làm sao lại luôn bỏ qua bữa trưa không ăn chứ (bởi vì ăn nhiều bánh bích quy lắm đi?).
Ngay cả như vậy, tôi vẫn mơ hồ cảm thấy được sự việc không đơn giản như vậy. Nếu không thì thầy giáo Tiêu sẽ không ở buổi thi hôm ấy đứng bên cạnh Lý Xa Xa nhỏ giọng nhắc bài cho cô ấy, tuy rằng âm thanh rất nhỏ, vẫn bị tôi bắt được; càng sẽ không lúc ở trường phát hiện Lý Xa Xa đang đọc tạp chí tuổi trẻ, chính là ở đi qua bên người cô ấy, lặng lẽ cốc lên đầu cô ấy một cái; còn sẽ không sau khi tan học tâm huyết dâng trào muốn học sinh ở lại trực nhật, giữ gìn vệ sinh lớp học, mà mỗi lần đều chọn Lý Xa Xa ở lại…….
Tôi cứ lấy ví dụ như vậy vài lần, có lẽ mọi người cũng hiểu điều mà tôi đang ám chỉ, chính là…… tôi thích thầy giáo Tiêu, nếu không tôi cũng sẽ không đối với thầy ấy cái gì cũng để ý, mọi việc thầy ấy làm tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay..
Tôi biết học sinh và giáo viên có tình cảm với nhau là không được, chính là tôi thật sự thích thầy ấy bởi vì tấm lòng tận tụy giúp đỡ học sinh yếu kém của thầy ấy khiến tôi cảm động.
Nói thật, có rất ít thầy cô giáo sẽ quan tâm đến thành tích yếu kém của học sinh, phần lớn họ đều ưu ái, quan tâm đến những học sinh có thành tích tốt, mang về vinh dự cho họ. Ví dụ như kì thi này người nào đứng đầu lớp chẳng hạn,… vân vân a~ mây mây,….
Cho dù có thầy cô giáo có quan tâm học sinh kém, phần lớn đều là để thể hiện tư cách làm thầy của bọn họ, chứng minh mình là một giáo viên tốt, …. Ở nội tâm của họ, có phải thật sự là không quan tâm đến thành tích đâu..
Nhưng thầy giáo Tiêu thì khác, cho dù Lý Xa Xa không ngừng gây ra phiền phức cho thầy ấy, thầy ấy vẫn trước sau như một, chân thành quân tâm đến học trò Lý Xa Xa, không lúc nào là không dung túng cho cô ấy, khiến tôi thật sự thực cảm động a~ ( Aizz, bạn cùng lớp, lạc đề vậy!!)
Ấy (tỉnh lại……), trở lại chuyện chính. Vì thế tôi rút ra kết luận sau khi ngồi cạnh Lý Xa Xa gần nửa năm, cô ấy nhất định không đơn giản như vẻ bề ngoài, càng cẩu thả thì nhất định càng có cái bí mật gì đó sau lưng khiến cho người khác không ngờ được..
Theo như suy đoán chủ quan của tôi, cô ấy thật ra chính là học sinh chăm chỉ hơn bất kì ai hết. Có lẽ là vì gặp phải nguyên nhân nào đó khó nói, cho nên ngoài mặt cô ấy giả vờ vui tươi, lông bông, bất cần; kỳ thật mỗi ngày về nhà là suốt đêm khổ học, buộc tóc treo lên xà ngang, sáng sớm khi đàn gà bắt đầu nhảy múa thì cô ấy vẫn còn học bài,chịu đựng mọi gian khổ vất vả, nằm gai nếm mật ……
Các thầy cô giáo trong lớp cũng như thầy giáo Tiêu đều biết đến nỗi khổ khó nói của Lý Xa Xa, cho nên thường xuyên châm chước cho cô ấy, tận lực bao che, có thể thả thì liền thả, không thể thả cũng cứ thả,… cũng chỉ có cách đó là có thể giúp đỡ cô ấy..
Nhất định là như vậy, cô bạn đáng thương của tôi, dù sao thì cũng là bạn cùng bàn, sau này tôi sẽ cố gắng nhường nhịn, giúp đỡ thành tích của Lý Xa Xa tốt hơn, để an ủi phần nào tâm hồn cô đơn của cô ấy!!( mồ hôi a!)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.