Chương 5
Thập Thất
20/01/2016
Tất cả mọi người trong thời gian này đều khẩn trương, Lý Xa Xa cũng vậy, cho dù cô có là một người không sợ trời, không sợ đất đi nữa.
Bất quá, đây cũng là khoảng thời gian thuận lợi…….
.
Lý Xa Xa và Tiêu Văn Nhưng an an ổn ổn từ phòng giáo vụ đi ra, còn giúp bảo vệ khóa cửa lại. Thanh thanh thản thản đi dạo trên hành lang trong trường với kế hoạch thành công hoàn hảo trèo tường về nhà..
” Bảo vệ trường mình thật là không cẩn thận, sau ba tiếng mới tuần tra một lần, ba tiếng có thể làm được rất nhiều việc a……” Là buổi sáng Tiêu Văn Nhưng hi hi ha ha cũng lão bảo vệ nói chuyện phiếm mới có thể biết được thông tin này..
” Vốn là cả đời ông ta cũng không nghĩ sẽ có người muốn trộm đề thi, nếu không thì ông ta có thể nhàn rỗi như vậy sao?”
” Cũng đúng.” .
” Lại nói, chỉ cần dùng vài cái dây thép là có thể mở ra được cửa tủ, bọn họ cũng thật là bất cẩn quá đi.” Đề thi hay là những thứ quan trọng gì đó đáng ra nên đặt ở trong hòm sắt thì mới không bị người ta lấy được dễ dàng như thế..
” Nếu giống như anh nói, bọn họ để trong hòm sắt thật, thì chúng ta phải khiêng cả cái hòm sắt đó đi sao.”
” Binh!” Tiêu Văn Nhưng thẳng tay gõ xuống đầu của Lý Xa Xa, ” Em có đầu óc không vậy, đem cả đề thi đều trộm đi, vậy ngày mai em thi bằng cái gì?
….
Quả nhiên là đắc ý đến lú lẫn rồi..
Đột nhiên, cuối hành lang phát ra rất nhiều ánh sáng le lói, là ánh sáng của đèn pin..
” Không thể nào, ông ta tính lại rồi sao?” .
” Ngốc!” Tiêu Văn Nhưng lại thuận tay gõ xuống, hắn kéo Lý Xa Xa đến phía sau một cái cửa không khóa bên trong phòng học.”Em không nhìn thấy là rất nhiều ánh sáng à, nhất định không chỉ một người.”
” Không thể nào.” Lý Xa Xa ngậm miệng lại, theo dõi mấy người kia chậm rãi đi vào phòng giáo vụ.
Một lúc sau liền nghe được tiếng dây thép nâng khóa cửa khe khẽ, ” Không thể ngờ được cũng có người có ý tưởng nhìn trộm đề thi giống chúng ta” .
” Aizzz… Nguyên nhân là do việc bảo vệ của trường ta quá dễ dãi mà…” Thực bi ai, ai cũng có thể vào được..
” Hình như là mấy tên năm hai thường xuyên quấy rối trong trường thì phải, đề thi của bọn họ cũng giống của em sao?” Lý Xa Xa nhớ rõ bạn cùng lớp của cô đã từng kể qua về mấy người này. Tuy nhiên, dường như toàn bộ phần tử xấu trong trường cô cũng đều biết đến, nguyên nhân là do….. nghĩ lại mà cảm thấy kinh hãi..
” Dù không phải là chung đề thi, bọn chúng đến phòng giáo vụ đêm hôm khuya khoắt thế này cũng không phải là việc tốt.”
Bất quá…… hai người thò trộm hai cái đầu ra nhìn, Tiêu Văn Nhưng chăm chú, ” Thủ pháp cạy cửa của bọn chúng rất chuyên nghiệp.”
” Đúng vậy, anh làm sao có thể so với bọn chúng được, ngay cả em so ra cũng còn kém nữa là.” Lý Xa Xa đồng ý, vì bọn họ không phải là kẻ cắp chuyên nghiệp nên để có thể tới được đây, Tiêu Văn Nhưng đã phải cẩn thận, tỉ mỉ, dày công nghiên cứu cấu tạo của cái khóa cửa. Thế thì mới có thể đột nhập hoàn hảo như vậy chứ.
“Ai…!” Cả hai đang thở dài, không biết phải trở về ra sao. Bỗng nhiên….
” Đông!” – Cả hai người đều nhảy dựng lên !!!!!!.
” Làm sao vậy?” Lý Xa Xa vội hỏi. Trời tối đen như mực, không lẽ là có quỷ..
Tiêu Văn Nhưng chán nản buông một tiếng, ” Bọn đần này, bọn chúng mở mãi không được nên quyết định dùng kìm bẻ khóa.”
” Không thể nào, trừ phi lão bảo vệ là kẻ điếc, nếu không…… ông ta nhất định sẽ nghe được.” .
” Thật sự là……” Đúng là chỉ có bọn ngốc này mới nghĩ rằng đến xem trộm đề thi thôi thì sợ gì ai bắt được.
Tiêu Văn Nhưng đột nhiên nhớ tới, ” Em gái, anh đột nhiên nghĩ ra điều này, anh tin là em nhất định sẽ cao hứng.”
” Cái gì?” .
” Nếu lão bảo vệ mà đến bắt quả tang như em nói, anh có thể nói chúng ta là đến bắt bọn chúng, kia cũng không cần phải hy sinh em.”
Hắn……. !!!!!!!
Trong bóng đêm, Lý Xa Xa cười bỉ ổi, ” Hờ hờ hờ …… Đúng vậy, em thật cao hứng nga~ “
.
Một tiếng sau, sau khi hai người đã ngủ gục hơn nửa tiếng, cuối cùng ông trời đã chọ bọn hắn thêm một nhiệm vụ cao cả mới.
Lại nói Lý Xa Xa và Tiêu Văn Nhưng trốn trong phòng học đã lâu..
Động tác của bọn kia thật là chậm chạp quá a ~…
Lý Xa Xa mỏi mệt vươn vai, cả hai chuẩn bị về nhà..
Chính là…….
Tiêu Văn Nhưng bỗng giữ chặt Lý Xa Xa lại..
” Sao vậy? Chúng ta còn phải về để chuẩn bị đi thi nữa.” Lý Xa Xa kì quái hỏi.
” Chúng ta phải ở lại một chút rồi……” Tiêu Văn Nhưng khẽ nói, chỉ chỉ phía sau Lý Xa Xa..
Cuối hành lang, trước cửa phòng giáo vụ, một đống đồ linh tinh, lỉnh kỉnh bị vứt lại bừa bãi, …… khóa trên cửa bị phá hỏng ….. = 口 =
” Không thể nào, bọn chúng cứ như vậy đi rồi? Người ngu ngốc như em cũng biết có người đến nhìn trộm đề thi.” Lý Xa Xa tức giận vì lúc nãy cô đã không nhảy ra tố giác bọn chúng…….
” Đúng vậy?” Tiêu Văn Nhưng thong thả nói, ” Để không cho chúng ta cũng bị tình nghi có liên quan trong vụ này, anh nghĩ chúng ta cần phải ở lại một chút……”
” Sửa khóa cửa.” !!!
.
.
Ngày hôm sau, buổi sáng thi ngữ văn..
” Lý Xa Xa, sao trông cậu lại tiều tụy như vậy?” Ngô Nguyệt Hồng – bạn cùng bàn với Lý Xa Xa lên tiếng hỏi cô..
Lý Xa Xa cảm giác mình sắp chết đến nơi rồi. Đêm qua cô vội gần chết, phải trèo tường vài lần cho đến khi sửa khóa cửa thật tốt, trở về còn phải nghiên cứu tài liệu để sáng nay thi ngữ văn cùng chiều nay thi vật lý. Cô sắp phát điên rồi..
Vô cùng muốn ngủ, vô cùng muốn ngủ, vô cùng muốn ngủ…….
Toàn thân Lý Xa Xa đều phát ra loại trạng thái này..
Ngô Nguyệt Hồng đánh giá Lý Xa Xa một hồi lâu, nở nụ cười, ” Lý Xa Xa, cậu tối hôm qua mất rất nhiều sức lực phải không?” .
” Đúng vậy, cậu đoán ra được a.” Lý Xa Xa hỏi lại.
” Mình biết mà……” Ngô Nguyệt Hồng dùng ánh mắt đầy cảm thông kèm ngưỡng mộ nhìn Lý Xa Xa khiến cô nổi hết cả da gà, ” Chỉ có mình biết, cậu mới thật sự là học sinh cần mẫn.”
Đúng vậy a~, nhớ lại biểu hiện ngày hôm qua của mình, Lý Xa Xa cảm giác mình hoàn toàn xứng đáng..
.
Trong cuộc thi..
“Này, thầy giáo Tiêu, cậu…… cậu lại dựa vào tường ngủ.” Giám thị môn tiếng anh – Giáo sư Trương Quân Phương đỏ mặt nhắc nhở giám thị quan sát ngoài hành lang, lại ngủ gật ở cạnh cửa phòng thi của mình – Giám thị Tiêu Văn Nhưng.
” A?” Tiêu Văn Nhưng lấy lại tinh thần, tỉnh táo một chút, lộ ra nụ cười hàng ngày theo quán tính, ” Xin lỗi, tôi có chút mệt.”
” Còn nửa tiếng nữa là cuộc thi kết thúc, cậu tiếp tục kiên trì một chút là được rồi.”
Aizzz…. Đừng đứng trước cửa phòng học của tôi coi thi ngủ gật nữa, mới trông thi có một tiếng mà cậu ta đã ngủ gật ba lần, thầy giáo Tiêu có phải là có tình ý với mình không đây? Trương Quân Phương vừa nghĩ đến, mặt lại càng đỏ hơn..
” Vâng” Ngoài miệng tuy đáp ứng, Tiêu Văn Nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ, chỉ có phòng học này cùng phòng học bên kia hành lang là chỗ mà từ cửa sổ phòng hiệu trưởng không thể nhìn đến. Mà ở cái phòng học bên kia hắn cũng đã bị nhắc nhở bốn lần, xem ra hắn phải tìm chỗ khác trông thi mới được.
Aizz……, tự nhiên lại đi nhận nhiệm vụ trông thi a~, không phải là làm giám thị thì thì có thể đươc ngủ thoải mái sao?.
Có thể chứ? (mồ hôi!).
Quên đi, vẫn là tiếp tục đến phòng học năm hai trông thi thì hơn, không khéo lại gặp mấy thằng tiểu tử hôm qua … Bọn nhóc đáng ghét này, có thể gõ đầu của bọn chúng cho đỡ bực. Ừ, được đấy, như vậy vừa có thể giải hận lại vừa có thể nâng cao tinh thần ha ha ha..
Một người đến tột cùng có thể nghĩ ra được bao nhiêu lý do?
Điều này đối với Lý Xa Xa mà nói là một vấn đề thâm ảo vô cùng..
.
Một ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó..
Vào một ngày ánh nắng chan hòa, ấm áp…….
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
” Hôm nay ánh mặt trời vô cùng chói mắt, em đang bắt đầu có biểu hiện cận thị, chẳng lẽ anh hy vọng mắt em bị tổn thương sao?”
” Cho nên?” .
” Cho nên em không mở mắt ra được” .
” Sau đó?” .
” Em không đi học được”.
.
Một ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó..
Vào một ngày trời đổ mưa ào ào..
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
” Anh biết không? Bây giờ bên ngoài trời vẫn còn mưa.” .
” Sau đó?” .
” Kỳ thật anh không biết em……” .
” Em làm sao?” Lại là lý do khỉ gì nữa đây?.
” Em thật ra là Mỹ Nhân Ngư đầu thai chuyển thế, em không thể chạm vào nước được.”
” Cho nên ?” .
” Em không đi học được.”
.
Mỗi năm, ngày nào đó, tháng nào đó……
Vào một ngày trời nhiều mây…
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
Bên cạnh có một người đàn ông đợi cô đã đến một tiếng đồng hồ, rốt cục nhịn không được..
” Em hôm nay lại có lý do gì?” .
” Anh không thấy sao?” .
” Thấy cái gì?” .
Cô gái kéo chăn ra, một vết máu trên giường rõ ràng lọt vào trong tầm mắt người đàn ông.
” Nhìn thấy chưa, em vào toilet, anh đổi ga trải giường mới đi.” .
Người đàn ông á khẩu không trả lời được, bất quá, lần này cuối cùng cũng là một cái lý do bình thường..
.
Mỗi năm, ngày nào đó, tháng nào đó..
Vào một ngày trời nhiều mây..
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường……
” Em……” Bên cạnh giường, người đàn ông đang muốn mở miệng..
” Anh trai, anh bao nhiêu tuổi a?” Cô gái trùm chăn, che đầu hỏi..
” Hai mươi mấy.” Thời gian trôi qua thật nhanh…… Vô cùng thương tâm a~
” Không già đi.”
” Đương nhiên!” Hắn mãnh liệt kháng nghị..
” Vậy hẳn là anh nhớ rõ, lúc sáu giờ năm mươi bảy phút, ngày thứ ba, tuần trước em đã nói gì”
Người đàn ông cố gắng hồi tưởng lại… Sau đó rốt cuộc chịu thua, ” Đại tiểu thư ngươi nói cái gì?”
” Em nói em là Mỹ Nhân Ngư, không thể chạm vào nước. Ngoài trời nhiều mây vậy, chính là sắp mưa rồi đó” .
Còn có thể lấy lý do như vậy?. ” Em quá cố chấp……” .
.
Mỗi năm, ngày nào đó, tháng nào đó..
Vào một ngày trời bình thường….
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
Người đàn ông quyết định bất kể như thế nào cũng không thể thỏa hiệp..
” Đứng lên……” .
” Rồi, em rời giường đây.”
Nói xong, cô gái ai ya ngồi dậy, thật sự là ngoan không thể tưởng tượng nổi..
” Hôm nay ngoài trời bình thường, không phải nắng gắt, cũng không phải mưa to hay là trời nhiều mây!” Người đàn ông nhắc nhở.
” Em biết, em cũng sẽ không có biểu hiện cận thị, biến thành Mỹ Nhân Ngư hoặc là cái kia đến ngày.”
Cô gái đi vào toilet..
” Cho nên……” .
Cô đóng cửa lại..
” Cho nên, hôm nay em không đi học.”
” Cái gì!” .
Người đàn ông kiềm chế một chút, đổi lại ngữ điệu, giả vờ giơ ra vẻ mặt ôn hoà, ” Tại sao vậy chứ? Đại tiểu thư?”
” Bởi vì……”
Người đàn ông dán chặt vào cửa nghe..
” Bởi vì, cửa toilet bị hỏng rồi, em không ra được.” .
” Lý Xa Xa, em đứng có quá đáng.”
Trầm mặc một hồi lâu, liền truyền đến một giọng nói ngái ngủ..
” Em luôn luôn quá đáng, có bản lĩnh anh cũng đừng đi làm, cùng em dây dưa ở đây đi.”
Người đàn ông đó cuối cùng lệ rơi đầy mặt. Làm sao bây giờ? Vì cái gì bọn học sinh thời đại mới bây giờ lại khó dạy dỗ như vậy?
.
Đến cuối kì phòng giáo vụ tổng kết lại, tất cả thu được một đống đơn xin phép nghỉ học của Lý Xa Xa, đương nhiên đều là do người nào đó viết.
Trên giấy ghi các lý do : Nghỉ lễ, chấn thương chân trái, tay phải sai khớp, răng nanh sưng đau, đau mắt hột, lở loét tay chân, cuối cùng còn có cả giấy khám bệnh của bác sĩ : bởi vì không chăm sóc vết thương chu đáo nên phải điều trị lâu ngày…….
Không biết hai người này, so ra có ai kém ai không….
Bất quá, đây cũng là khoảng thời gian thuận lợi…….
.
Lý Xa Xa và Tiêu Văn Nhưng an an ổn ổn từ phòng giáo vụ đi ra, còn giúp bảo vệ khóa cửa lại. Thanh thanh thản thản đi dạo trên hành lang trong trường với kế hoạch thành công hoàn hảo trèo tường về nhà..
” Bảo vệ trường mình thật là không cẩn thận, sau ba tiếng mới tuần tra một lần, ba tiếng có thể làm được rất nhiều việc a……” Là buổi sáng Tiêu Văn Nhưng hi hi ha ha cũng lão bảo vệ nói chuyện phiếm mới có thể biết được thông tin này..
” Vốn là cả đời ông ta cũng không nghĩ sẽ có người muốn trộm đề thi, nếu không thì ông ta có thể nhàn rỗi như vậy sao?”
” Cũng đúng.” .
” Lại nói, chỉ cần dùng vài cái dây thép là có thể mở ra được cửa tủ, bọn họ cũng thật là bất cẩn quá đi.” Đề thi hay là những thứ quan trọng gì đó đáng ra nên đặt ở trong hòm sắt thì mới không bị người ta lấy được dễ dàng như thế..
” Nếu giống như anh nói, bọn họ để trong hòm sắt thật, thì chúng ta phải khiêng cả cái hòm sắt đó đi sao.”
” Binh!” Tiêu Văn Nhưng thẳng tay gõ xuống đầu của Lý Xa Xa, ” Em có đầu óc không vậy, đem cả đề thi đều trộm đi, vậy ngày mai em thi bằng cái gì?
….
Quả nhiên là đắc ý đến lú lẫn rồi..
Đột nhiên, cuối hành lang phát ra rất nhiều ánh sáng le lói, là ánh sáng của đèn pin..
” Không thể nào, ông ta tính lại rồi sao?” .
” Ngốc!” Tiêu Văn Nhưng lại thuận tay gõ xuống, hắn kéo Lý Xa Xa đến phía sau một cái cửa không khóa bên trong phòng học.”Em không nhìn thấy là rất nhiều ánh sáng à, nhất định không chỉ một người.”
” Không thể nào.” Lý Xa Xa ngậm miệng lại, theo dõi mấy người kia chậm rãi đi vào phòng giáo vụ.
Một lúc sau liền nghe được tiếng dây thép nâng khóa cửa khe khẽ, ” Không thể ngờ được cũng có người có ý tưởng nhìn trộm đề thi giống chúng ta” .
” Aizzz… Nguyên nhân là do việc bảo vệ của trường ta quá dễ dãi mà…” Thực bi ai, ai cũng có thể vào được..
” Hình như là mấy tên năm hai thường xuyên quấy rối trong trường thì phải, đề thi của bọn họ cũng giống của em sao?” Lý Xa Xa nhớ rõ bạn cùng lớp của cô đã từng kể qua về mấy người này. Tuy nhiên, dường như toàn bộ phần tử xấu trong trường cô cũng đều biết đến, nguyên nhân là do….. nghĩ lại mà cảm thấy kinh hãi..
” Dù không phải là chung đề thi, bọn chúng đến phòng giáo vụ đêm hôm khuya khoắt thế này cũng không phải là việc tốt.”
Bất quá…… hai người thò trộm hai cái đầu ra nhìn, Tiêu Văn Nhưng chăm chú, ” Thủ pháp cạy cửa của bọn chúng rất chuyên nghiệp.”
” Đúng vậy, anh làm sao có thể so với bọn chúng được, ngay cả em so ra cũng còn kém nữa là.” Lý Xa Xa đồng ý, vì bọn họ không phải là kẻ cắp chuyên nghiệp nên để có thể tới được đây, Tiêu Văn Nhưng đã phải cẩn thận, tỉ mỉ, dày công nghiên cứu cấu tạo của cái khóa cửa. Thế thì mới có thể đột nhập hoàn hảo như vậy chứ.
“Ai…!” Cả hai đang thở dài, không biết phải trở về ra sao. Bỗng nhiên….
” Đông!” – Cả hai người đều nhảy dựng lên !!!!!!.
” Làm sao vậy?” Lý Xa Xa vội hỏi. Trời tối đen như mực, không lẽ là có quỷ..
Tiêu Văn Nhưng chán nản buông một tiếng, ” Bọn đần này, bọn chúng mở mãi không được nên quyết định dùng kìm bẻ khóa.”
” Không thể nào, trừ phi lão bảo vệ là kẻ điếc, nếu không…… ông ta nhất định sẽ nghe được.” .
” Thật sự là……” Đúng là chỉ có bọn ngốc này mới nghĩ rằng đến xem trộm đề thi thôi thì sợ gì ai bắt được.
Tiêu Văn Nhưng đột nhiên nhớ tới, ” Em gái, anh đột nhiên nghĩ ra điều này, anh tin là em nhất định sẽ cao hứng.”
” Cái gì?” .
” Nếu lão bảo vệ mà đến bắt quả tang như em nói, anh có thể nói chúng ta là đến bắt bọn chúng, kia cũng không cần phải hy sinh em.”
Hắn……. !!!!!!!
Trong bóng đêm, Lý Xa Xa cười bỉ ổi, ” Hờ hờ hờ …… Đúng vậy, em thật cao hứng nga~ “
.
Một tiếng sau, sau khi hai người đã ngủ gục hơn nửa tiếng, cuối cùng ông trời đã chọ bọn hắn thêm một nhiệm vụ cao cả mới.
Lại nói Lý Xa Xa và Tiêu Văn Nhưng trốn trong phòng học đã lâu..
Động tác của bọn kia thật là chậm chạp quá a ~…
Lý Xa Xa mỏi mệt vươn vai, cả hai chuẩn bị về nhà..
Chính là…….
Tiêu Văn Nhưng bỗng giữ chặt Lý Xa Xa lại..
” Sao vậy? Chúng ta còn phải về để chuẩn bị đi thi nữa.” Lý Xa Xa kì quái hỏi.
” Chúng ta phải ở lại một chút rồi……” Tiêu Văn Nhưng khẽ nói, chỉ chỉ phía sau Lý Xa Xa..
Cuối hành lang, trước cửa phòng giáo vụ, một đống đồ linh tinh, lỉnh kỉnh bị vứt lại bừa bãi, …… khóa trên cửa bị phá hỏng ….. = 口 =
” Không thể nào, bọn chúng cứ như vậy đi rồi? Người ngu ngốc như em cũng biết có người đến nhìn trộm đề thi.” Lý Xa Xa tức giận vì lúc nãy cô đã không nhảy ra tố giác bọn chúng…….
” Đúng vậy?” Tiêu Văn Nhưng thong thả nói, ” Để không cho chúng ta cũng bị tình nghi có liên quan trong vụ này, anh nghĩ chúng ta cần phải ở lại một chút……”
” Sửa khóa cửa.” !!!
.
.
Ngày hôm sau, buổi sáng thi ngữ văn..
” Lý Xa Xa, sao trông cậu lại tiều tụy như vậy?” Ngô Nguyệt Hồng – bạn cùng bàn với Lý Xa Xa lên tiếng hỏi cô..
Lý Xa Xa cảm giác mình sắp chết đến nơi rồi. Đêm qua cô vội gần chết, phải trèo tường vài lần cho đến khi sửa khóa cửa thật tốt, trở về còn phải nghiên cứu tài liệu để sáng nay thi ngữ văn cùng chiều nay thi vật lý. Cô sắp phát điên rồi..
Vô cùng muốn ngủ, vô cùng muốn ngủ, vô cùng muốn ngủ…….
Toàn thân Lý Xa Xa đều phát ra loại trạng thái này..
Ngô Nguyệt Hồng đánh giá Lý Xa Xa một hồi lâu, nở nụ cười, ” Lý Xa Xa, cậu tối hôm qua mất rất nhiều sức lực phải không?” .
” Đúng vậy, cậu đoán ra được a.” Lý Xa Xa hỏi lại.
” Mình biết mà……” Ngô Nguyệt Hồng dùng ánh mắt đầy cảm thông kèm ngưỡng mộ nhìn Lý Xa Xa khiến cô nổi hết cả da gà, ” Chỉ có mình biết, cậu mới thật sự là học sinh cần mẫn.”
Đúng vậy a~, nhớ lại biểu hiện ngày hôm qua của mình, Lý Xa Xa cảm giác mình hoàn toàn xứng đáng..
.
Trong cuộc thi..
“Này, thầy giáo Tiêu, cậu…… cậu lại dựa vào tường ngủ.” Giám thị môn tiếng anh – Giáo sư Trương Quân Phương đỏ mặt nhắc nhở giám thị quan sát ngoài hành lang, lại ngủ gật ở cạnh cửa phòng thi của mình – Giám thị Tiêu Văn Nhưng.
” A?” Tiêu Văn Nhưng lấy lại tinh thần, tỉnh táo một chút, lộ ra nụ cười hàng ngày theo quán tính, ” Xin lỗi, tôi có chút mệt.”
” Còn nửa tiếng nữa là cuộc thi kết thúc, cậu tiếp tục kiên trì một chút là được rồi.”
Aizzz…. Đừng đứng trước cửa phòng học của tôi coi thi ngủ gật nữa, mới trông thi có một tiếng mà cậu ta đã ngủ gật ba lần, thầy giáo Tiêu có phải là có tình ý với mình không đây? Trương Quân Phương vừa nghĩ đến, mặt lại càng đỏ hơn..
” Vâng” Ngoài miệng tuy đáp ứng, Tiêu Văn Nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ, chỉ có phòng học này cùng phòng học bên kia hành lang là chỗ mà từ cửa sổ phòng hiệu trưởng không thể nhìn đến. Mà ở cái phòng học bên kia hắn cũng đã bị nhắc nhở bốn lần, xem ra hắn phải tìm chỗ khác trông thi mới được.
Aizz……, tự nhiên lại đi nhận nhiệm vụ trông thi a~, không phải là làm giám thị thì thì có thể đươc ngủ thoải mái sao?.
Có thể chứ? (mồ hôi!).
Quên đi, vẫn là tiếp tục đến phòng học năm hai trông thi thì hơn, không khéo lại gặp mấy thằng tiểu tử hôm qua … Bọn nhóc đáng ghét này, có thể gõ đầu của bọn chúng cho đỡ bực. Ừ, được đấy, như vậy vừa có thể giải hận lại vừa có thể nâng cao tinh thần ha ha ha..
Một người đến tột cùng có thể nghĩ ra được bao nhiêu lý do?
Điều này đối với Lý Xa Xa mà nói là một vấn đề thâm ảo vô cùng..
.
Một ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó..
Vào một ngày ánh nắng chan hòa, ấm áp…….
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
” Hôm nay ánh mặt trời vô cùng chói mắt, em đang bắt đầu có biểu hiện cận thị, chẳng lẽ anh hy vọng mắt em bị tổn thương sao?”
” Cho nên?” .
” Cho nên em không mở mắt ra được” .
” Sau đó?” .
” Em không đi học được”.
.
Một ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó..
Vào một ngày trời đổ mưa ào ào..
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
” Anh biết không? Bây giờ bên ngoài trời vẫn còn mưa.” .
” Sau đó?” .
” Kỳ thật anh không biết em……” .
” Em làm sao?” Lại là lý do khỉ gì nữa đây?.
” Em thật ra là Mỹ Nhân Ngư đầu thai chuyển thế, em không thể chạm vào nước được.”
” Cho nên ?” .
” Em không đi học được.”
.
Mỗi năm, ngày nào đó, tháng nào đó……
Vào một ngày trời nhiều mây…
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
Bên cạnh có một người đàn ông đợi cô đã đến một tiếng đồng hồ, rốt cục nhịn không được..
” Em hôm nay lại có lý do gì?” .
” Anh không thấy sao?” .
” Thấy cái gì?” .
Cô gái kéo chăn ra, một vết máu trên giường rõ ràng lọt vào trong tầm mắt người đàn ông.
” Nhìn thấy chưa, em vào toilet, anh đổi ga trải giường mới đi.” .
Người đàn ông á khẩu không trả lời được, bất quá, lần này cuối cùng cũng là một cái lý do bình thường..
.
Mỗi năm, ngày nào đó, tháng nào đó..
Vào một ngày trời nhiều mây..
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường……
” Em……” Bên cạnh giường, người đàn ông đang muốn mở miệng..
” Anh trai, anh bao nhiêu tuổi a?” Cô gái trùm chăn, che đầu hỏi..
” Hai mươi mấy.” Thời gian trôi qua thật nhanh…… Vô cùng thương tâm a~
” Không già đi.”
” Đương nhiên!” Hắn mãnh liệt kháng nghị..
” Vậy hẳn là anh nhớ rõ, lúc sáu giờ năm mươi bảy phút, ngày thứ ba, tuần trước em đã nói gì”
Người đàn ông cố gắng hồi tưởng lại… Sau đó rốt cuộc chịu thua, ” Đại tiểu thư ngươi nói cái gì?”
” Em nói em là Mỹ Nhân Ngư, không thể chạm vào nước. Ngoài trời nhiều mây vậy, chính là sắp mưa rồi đó” .
Còn có thể lấy lý do như vậy?. ” Em quá cố chấp……” .
.
Mỗi năm, ngày nào đó, tháng nào đó..
Vào một ngày trời bình thường….
Có một cô gái thật lười vẫn còn đang nằm trên giường…….
Người đàn ông quyết định bất kể như thế nào cũng không thể thỏa hiệp..
” Đứng lên……” .
” Rồi, em rời giường đây.”
Nói xong, cô gái ai ya ngồi dậy, thật sự là ngoan không thể tưởng tượng nổi..
” Hôm nay ngoài trời bình thường, không phải nắng gắt, cũng không phải mưa to hay là trời nhiều mây!” Người đàn ông nhắc nhở.
” Em biết, em cũng sẽ không có biểu hiện cận thị, biến thành Mỹ Nhân Ngư hoặc là cái kia đến ngày.”
Cô gái đi vào toilet..
” Cho nên……” .
Cô đóng cửa lại..
” Cho nên, hôm nay em không đi học.”
” Cái gì!” .
Người đàn ông kiềm chế một chút, đổi lại ngữ điệu, giả vờ giơ ra vẻ mặt ôn hoà, ” Tại sao vậy chứ? Đại tiểu thư?”
” Bởi vì……”
Người đàn ông dán chặt vào cửa nghe..
” Bởi vì, cửa toilet bị hỏng rồi, em không ra được.” .
” Lý Xa Xa, em đứng có quá đáng.”
Trầm mặc một hồi lâu, liền truyền đến một giọng nói ngái ngủ..
” Em luôn luôn quá đáng, có bản lĩnh anh cũng đừng đi làm, cùng em dây dưa ở đây đi.”
Người đàn ông đó cuối cùng lệ rơi đầy mặt. Làm sao bây giờ? Vì cái gì bọn học sinh thời đại mới bây giờ lại khó dạy dỗ như vậy?
.
Đến cuối kì phòng giáo vụ tổng kết lại, tất cả thu được một đống đơn xin phép nghỉ học của Lý Xa Xa, đương nhiên đều là do người nào đó viết.
Trên giấy ghi các lý do : Nghỉ lễ, chấn thương chân trái, tay phải sai khớp, răng nanh sưng đau, đau mắt hột, lở loét tay chân, cuối cùng còn có cả giấy khám bệnh của bác sĩ : bởi vì không chăm sóc vết thương chu đáo nên phải điều trị lâu ngày…….
Không biết hai người này, so ra có ai kém ai không….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.