Chương 88: D of D
Katsuragi Keima
18/04/2018
- Những kẻ thống trị trái đất này hàng chục triệu năm về trước là loài bò sát đấy.
- Biến ngay, nếu không tao sẽ giết mày.
- Giết ta? Đó là điều buồn cười nhất tao nghe thấy đấy - hắn nhếch mép khinh thường - mày còn chưa đủ tuổi đâu.
Tên Kanou nhấc chân trái lên dường như định tung cú đá về phía hắn nhưng bất chợt một cú đá từ phía đối diện bay tới. Hắn giơ tay chặn lại cú đá này.
- Gamaku?
- Cho dù mày nhận ra thì cũng không làm gì được đâu.
Gamaku là một kỹ thuật đặc biệt trong Karate, nó giúp võ sư điều khiển cơ bắp phần hông dồn trọng tâm về nơi mình muốn để đánh lừa đối thủ. Đó là lý do tại sao hắn thấy tên Kanou dường như chuẩn bị sút bằng chân trái nhưng lại đổi thành chân phải.
- Cũng khá đấy nhưng mà tao và mày bây giờ hoàn toàn không có cùng đẳng cấp nữa rồi... Gemon Tepii!!
Hắn lập tức nhảy lên tung gối trúng vào mặt tên Kanou Shou khiến hắn văng ra ngã xuống đất.
- Hự... - tên Kanou Shou cố ngồi dậy, một tay ôm lấy mặt cực kỳ kinh ngạc nhìn hắn.
- Sức mạnh và tốc độ này, không phải là của một tên đệ tử - Kanou Shou cắn răng nói - ngươi đã bước vào đẳng cấp vĩ nhân!!
- Biết vậy thì tốt hơn hết là mau cút đi và đừng có để ta nhìn thấy ngươi lần nữa - hắn nói.
- Hừ, ta sẽ sớm đạt tới cấp độ vĩ nhân thôi và đó sẽ là lúc ta tới trả thù - tên Kanou Shou không cam lòng mà quay lưng bỏ đi.
Ngông cuồng nhưng không có nghĩa là ngu ngốc lao vào kẻ địch mạnh hơn mình, tên Kanou tự biết sức mạnh của mình là đến đâu, cho dù hắn có thể nói là mạnh hơn các đệ tử thông thường khác và có thể được xếp vào hàng chuyên gia (Expert) nhưng vẫn còn quá sớm để đối đầu với vĩ nhân.
Hắn nhìn tên Kanou Shou bỏ đi mà không thèm ngăn cản, dù sao tên này mới Lv 37 mà thôi, hắn không có việc gì phải sợ hãi một kẻ yếu hơn mình quá nhiều.
- Miu... - hắn quay lại nhìn Miu.
- Cậu... - Miu hơi im lặng một chút rồi bỗng nhiên nổi đóa - Kenichi, cậu là đồ ngốc, tớ đã sắp có thể trà trộn vào Yomi được rồi mà cậu lại phá đám.
- Có thật không?
Hắn nhìn thẳng vào mắt Miu thì thấy cô hơi lảng tránh.
- Đương... đương nhiên là thật.
..............
Sau chuyện ngày xảy ra ngày hôm đó thì hắn đã có 1 khoảng thời gian khá yên bình, Yomi trở nên im hơi lặng tiếng và dường như biến mất khỏi thành phố này vậy không còn thấy tin tức về hoạt động của chúng.
- Thiệt hả ông, chúng ta được mời đến hòn đảo phía nam sao - Miu mắt sáng như sao.
- Hô hô hô đúng vậy, họ mời tất cả chúng ta - trưởng lão nói.
- Được đấy, được du lịch miễn phí thì còn gì bằng - Sasaki vui vẻ.
- Nhưng mà ai mời thế ạ, đến cả khách sạn cũng free nữa, chúng ta đâu có quen ai giàu thế đâu - Miu hỏi.
- Là bọn chúng.
- Bọn chúng?
- Lá thư này là từ... Yami!!
.................
- Đó chắc chắn là một cái bẫy - Miu nói.
- Con nói đúng đấy Miu nhưng chúng ta buộc phải đi - trưởng lão nói.
- Trong thư nói rằng hòn đảo đó sẽ tổ chức một đại hội võ thuật và đệ tử của Lương Sơn Bạc phải có mặt ở đó - Ma Kensei nói.
- Như vậy là chỉ có Miu tham gia đại hội đó thôi sao - hắn lo lắng hỏi.
- Không đâu - Sasaki nói - đại hội này chỉ có một yêu cầu duy nhất là tuyển thủ phải dưới 20 tuổi, điều đó có nghĩa là con cũng sẽ tham gia nữa.
- Nhưng như vậy thì con vô địch chắc rồi còn gì... - hắn hơi cạn lời, mấy ông sư phụ này chơi xấu quá cho một vĩ nhân như hắn đi tham gia giải đấu của lũ đệ tử.
- Đúng vậy, đây sẽ là trừng phạt cho bọn chúng, dám mời những bậc thầy như chúng ta sao, to gan thật đấy. Chúng ta sẽ san phẳng cả hòn đảo.
Mấy vị sư phụ cười nham hiểm, hắn cảm thấy thương hại cho lũ người của Yami...
- Ủa có người - bỗng Shigure đang ngồi trong góc rút kiếm ra chém về phía cánh cửa - hử, tượng điêu khắc của Akisame?
Bên ngoài võ đường, một bóng người chui ra từ một cái lỗ trên tường.
- Ha ha ha, ta đã nghe thấy hết rồi.
.............
- Dạo này chán nhỉ, lũ Yomi hình như rút lui hết rồi - Matsui và mấy tên thuộc hạ của Shinpaku đang nằm trên sân cỏ của trường.
Dạo này do Yomi đã tạm thời rút lui nên bọn họ khá là rảnh rỗi. Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện đứng chắn mất ánh nắng của họ.
- Chuẩn bị khởi hành nào...
- Á, thủ lĩnh - Matsui nhìn thấy người đến là Niijima thì đứng phắt dậy.
- Tổ chức công lý Shinpaku Rengou cuối cùng cũng có cơ hội cho cả thế giới biết đến chúng ta!!!
- Đăng bởi: admin
- Biến ngay, nếu không tao sẽ giết mày.
- Giết ta? Đó là điều buồn cười nhất tao nghe thấy đấy - hắn nhếch mép khinh thường - mày còn chưa đủ tuổi đâu.
Tên Kanou nhấc chân trái lên dường như định tung cú đá về phía hắn nhưng bất chợt một cú đá từ phía đối diện bay tới. Hắn giơ tay chặn lại cú đá này.
- Gamaku?
- Cho dù mày nhận ra thì cũng không làm gì được đâu.
Gamaku là một kỹ thuật đặc biệt trong Karate, nó giúp võ sư điều khiển cơ bắp phần hông dồn trọng tâm về nơi mình muốn để đánh lừa đối thủ. Đó là lý do tại sao hắn thấy tên Kanou dường như chuẩn bị sút bằng chân trái nhưng lại đổi thành chân phải.
- Cũng khá đấy nhưng mà tao và mày bây giờ hoàn toàn không có cùng đẳng cấp nữa rồi... Gemon Tepii!!
Hắn lập tức nhảy lên tung gối trúng vào mặt tên Kanou Shou khiến hắn văng ra ngã xuống đất.
- Hự... - tên Kanou Shou cố ngồi dậy, một tay ôm lấy mặt cực kỳ kinh ngạc nhìn hắn.
- Sức mạnh và tốc độ này, không phải là của một tên đệ tử - Kanou Shou cắn răng nói - ngươi đã bước vào đẳng cấp vĩ nhân!!
- Biết vậy thì tốt hơn hết là mau cút đi và đừng có để ta nhìn thấy ngươi lần nữa - hắn nói.
- Hừ, ta sẽ sớm đạt tới cấp độ vĩ nhân thôi và đó sẽ là lúc ta tới trả thù - tên Kanou Shou không cam lòng mà quay lưng bỏ đi.
Ngông cuồng nhưng không có nghĩa là ngu ngốc lao vào kẻ địch mạnh hơn mình, tên Kanou tự biết sức mạnh của mình là đến đâu, cho dù hắn có thể nói là mạnh hơn các đệ tử thông thường khác và có thể được xếp vào hàng chuyên gia (Expert) nhưng vẫn còn quá sớm để đối đầu với vĩ nhân.
Hắn nhìn tên Kanou Shou bỏ đi mà không thèm ngăn cản, dù sao tên này mới Lv 37 mà thôi, hắn không có việc gì phải sợ hãi một kẻ yếu hơn mình quá nhiều.
- Miu... - hắn quay lại nhìn Miu.
- Cậu... - Miu hơi im lặng một chút rồi bỗng nhiên nổi đóa - Kenichi, cậu là đồ ngốc, tớ đã sắp có thể trà trộn vào Yomi được rồi mà cậu lại phá đám.
- Có thật không?
Hắn nhìn thẳng vào mắt Miu thì thấy cô hơi lảng tránh.
- Đương... đương nhiên là thật.
..............
Sau chuyện ngày xảy ra ngày hôm đó thì hắn đã có 1 khoảng thời gian khá yên bình, Yomi trở nên im hơi lặng tiếng và dường như biến mất khỏi thành phố này vậy không còn thấy tin tức về hoạt động của chúng.
- Thiệt hả ông, chúng ta được mời đến hòn đảo phía nam sao - Miu mắt sáng như sao.
- Hô hô hô đúng vậy, họ mời tất cả chúng ta - trưởng lão nói.
- Được đấy, được du lịch miễn phí thì còn gì bằng - Sasaki vui vẻ.
- Nhưng mà ai mời thế ạ, đến cả khách sạn cũng free nữa, chúng ta đâu có quen ai giàu thế đâu - Miu hỏi.
- Là bọn chúng.
- Bọn chúng?
- Lá thư này là từ... Yami!!
.................
- Đó chắc chắn là một cái bẫy - Miu nói.
- Con nói đúng đấy Miu nhưng chúng ta buộc phải đi - trưởng lão nói.
- Trong thư nói rằng hòn đảo đó sẽ tổ chức một đại hội võ thuật và đệ tử của Lương Sơn Bạc phải có mặt ở đó - Ma Kensei nói.
- Như vậy là chỉ có Miu tham gia đại hội đó thôi sao - hắn lo lắng hỏi.
- Không đâu - Sasaki nói - đại hội này chỉ có một yêu cầu duy nhất là tuyển thủ phải dưới 20 tuổi, điều đó có nghĩa là con cũng sẽ tham gia nữa.
- Nhưng như vậy thì con vô địch chắc rồi còn gì... - hắn hơi cạn lời, mấy ông sư phụ này chơi xấu quá cho một vĩ nhân như hắn đi tham gia giải đấu của lũ đệ tử.
- Đúng vậy, đây sẽ là trừng phạt cho bọn chúng, dám mời những bậc thầy như chúng ta sao, to gan thật đấy. Chúng ta sẽ san phẳng cả hòn đảo.
Mấy vị sư phụ cười nham hiểm, hắn cảm thấy thương hại cho lũ người của Yami...
- Ủa có người - bỗng Shigure đang ngồi trong góc rút kiếm ra chém về phía cánh cửa - hử, tượng điêu khắc của Akisame?
Bên ngoài võ đường, một bóng người chui ra từ một cái lỗ trên tường.
- Ha ha ha, ta đã nghe thấy hết rồi.
.............
- Dạo này chán nhỉ, lũ Yomi hình như rút lui hết rồi - Matsui và mấy tên thuộc hạ của Shinpaku đang nằm trên sân cỏ của trường.
Dạo này do Yomi đã tạm thời rút lui nên bọn họ khá là rảnh rỗi. Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện đứng chắn mất ánh nắng của họ.
- Chuẩn bị khởi hành nào...
- Á, thủ lĩnh - Matsui nhìn thấy người đến là Niijima thì đứng phắt dậy.
- Tổ chức công lý Shinpaku Rengou cuối cùng cũng có cơ hội cho cả thế giới biết đến chúng ta!!!
- Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.