Chương 134: Đi săn
Katsuragi Keima
20/04/2018
- Cô lúc nào cũng liều lĩnh như vậy, nếu thật sự có kẻ phàm ăn (Voracious Eater) thì sao - Rubel, người đàn ông mặc áo đen nói - hay là, cô đang mong được gặp một kẻ như thế. Nếu cô gặp phải một kẻ phàm ăn thực sự thì cô sẽ bị băm vằm trong chốc lát mà thôi.
- Nếu ông đã nói xong rồi thì tôi đi đây - Clare quay đầu định bỏ đi.
- Cô định lấy đầu Priscilla? Hãy bỏ ý định đó đi, cô không thắng nổi cô ta đâu.
Priscilla, người cùng thời với Teresa, số 2 của tổ chức lúc bấy giờ. Khi đó số 1 Teresa vì tàn sát lũ sơn tặc không còn tính người mà cô bị tổ chức phái 4 người từ số 2 đến số 5 truy nã.
Trong trận chiến đó Teresa đã đánh bại cả 4 người Priscilla, Irene, Sophia và Noel nhưng lại không giết bọn họ. Priscilla vì không chấp nhận sự thất bại của mình nên đã thức tỉnh và giết chết Teresa trước mặt Clare.
Sau đó Clare đã yêu cầu Rubel cấy máu thịt của Teresa vào người mình và lên đường săn tìm Priscilla.
- Thôi được rồi - nhìn thấy vẻ cương quyết trên mặt Clare, Rubel thở dài - tôi sẽ đưa cô vào đội săn, chúng tôi vừa nhận được yêu cầu từ phía tây nơi này. Nó không phải Priscilla nhưng cũng đã giết một Claymore hạng trung, đây sẽ là cơ hội để cô kiểm tra sức mạnh của mình.
........................
- Một thành phố khá đông đúc đấy nhỉ, xem ra người ở đây không ngạc nhiên lắm khi nhìn thấy chị - hắn đi bên cạnh Clare nói.
Đang đi trên đường cái thì bọn họ thấy một người đàn ông mặc áo choàng màu đen phủ kín mặt chỉ để lộ ra đôi mắt.
- Hãy tới đây - người đàn ông này nói - mọi người đã đến đủ rồi, cô là người cuối cùng đấy.
Ông ta mở cửa cho bọn hắn. Hắn và Clare đi vào trong căn phòng, bên trong khá tối nhưng hắn và Clare vẫn nhìn rõ như ban ngày.
- Sao cô lại mang theo một đứa con trai, nó có đánh đấm được gì không đấy - một Claymore tóc mái dài đi tới, trông cô ta cũng rất xinh, nói chung là trong căn phòng này ai cũng xinh cả.
- Cậu ấy sẽ đi cùng tôi, không cần phải lo cho cậu ấy - Clare trả lời.
- Ha ha, thì ra là đồ chơi của cô hả - cô ta nói kháy khiến cho Clare tức giận rút kiếm.
Cô gái kia cũng rút kiếm ra chém thì bỗng nhiên hắn xuất hiện ở giữa họ và dùng hai ngón tay kẹp lấy hai thanh kiếm.
- Thôi nào, hai chị là đồng đội mà, đừng gây gổ thế chứ - hắn cười rồi thả hai thanh kiếm ra.
- Ha ha, ngươi lại có thể dùng tay bắt được kiếm của ta sao, ta thích ngươi rồi đấy - cô gái kia thu kiếm lại rồi cười to.
- Có thể bắt được kiếm của Helen chứng tỏ cậu rất mạnh mẽ, như vậy ta cho phép cậu đi cùng chúng ta - một giọng nói quen thuộc vang lên - nhưng sẽ không ai bảo vệ cậu đâu nên hãy tự lo cho mình.
- Ha ha, chị gái xinh đẹp, lại gặp lại nữa rồi, lần trước em quên không hỏi tên chị là gì vậy.
- Tôi là số 6 của tổ chức Miria, là đội trưởng lần này, từng 7 lần săn kẻ thức tỉnh - Miria bình thản nói.
- Ta là Helen, số 22, chưa săn loại này bao giờ, này cậu có muốn đi với ta không - cô gái vừa nãy lên tiếng, cô ta có vẻ rất hào sảng.
- Deneve, số 15, từng đi săn 2 lần - cô gái tóc ngắn ngồi im nãy giờ nói.
- Tôi là Clare, số 47.
- Cái gì, số 47, ha ha ha ha - Helen cười phá lên, Deneve cũng cười khúc khích.
Hắn thấy mấy cô nàng này ném hắn sang một bên mà bơ hắn đi thì hơi tủi thân nên xông lên nói:
- Còn em là Raki, rất vui được gặp các chị.
- Được rồi, mục tiêu ở phía nam, hoàng hôn xuất phát - Miria nói.
Đậu, lại bị bơ nữa rồi!!!
- Này cậu bé, muốn đi với ta một lát không - Helen tới choàng tay qua vai hắn khiến hắn hào hứng hẳn lên, một người cũng được, có còn hơn không.
- Đi nghỉ đi, lát nữa xuất phát sớm - Miria nói.
- Chậc, vậy thì hẹn khi khác vậy nhé cậu nhóc - Helen thấy Miria nói vậy thì bỏ đi.
Đừng... đừng đi mà... quay lại với em đi.... hu hu....
----- Đăng bởi: admin
- Nếu ông đã nói xong rồi thì tôi đi đây - Clare quay đầu định bỏ đi.
- Cô định lấy đầu Priscilla? Hãy bỏ ý định đó đi, cô không thắng nổi cô ta đâu.
Priscilla, người cùng thời với Teresa, số 2 của tổ chức lúc bấy giờ. Khi đó số 1 Teresa vì tàn sát lũ sơn tặc không còn tính người mà cô bị tổ chức phái 4 người từ số 2 đến số 5 truy nã.
Trong trận chiến đó Teresa đã đánh bại cả 4 người Priscilla, Irene, Sophia và Noel nhưng lại không giết bọn họ. Priscilla vì không chấp nhận sự thất bại của mình nên đã thức tỉnh và giết chết Teresa trước mặt Clare.
Sau đó Clare đã yêu cầu Rubel cấy máu thịt của Teresa vào người mình và lên đường săn tìm Priscilla.
- Thôi được rồi - nhìn thấy vẻ cương quyết trên mặt Clare, Rubel thở dài - tôi sẽ đưa cô vào đội săn, chúng tôi vừa nhận được yêu cầu từ phía tây nơi này. Nó không phải Priscilla nhưng cũng đã giết một Claymore hạng trung, đây sẽ là cơ hội để cô kiểm tra sức mạnh của mình.
........................
- Một thành phố khá đông đúc đấy nhỉ, xem ra người ở đây không ngạc nhiên lắm khi nhìn thấy chị - hắn đi bên cạnh Clare nói.
Đang đi trên đường cái thì bọn họ thấy một người đàn ông mặc áo choàng màu đen phủ kín mặt chỉ để lộ ra đôi mắt.
- Hãy tới đây - người đàn ông này nói - mọi người đã đến đủ rồi, cô là người cuối cùng đấy.
Ông ta mở cửa cho bọn hắn. Hắn và Clare đi vào trong căn phòng, bên trong khá tối nhưng hắn và Clare vẫn nhìn rõ như ban ngày.
- Sao cô lại mang theo một đứa con trai, nó có đánh đấm được gì không đấy - một Claymore tóc mái dài đi tới, trông cô ta cũng rất xinh, nói chung là trong căn phòng này ai cũng xinh cả.
- Cậu ấy sẽ đi cùng tôi, không cần phải lo cho cậu ấy - Clare trả lời.
- Ha ha, thì ra là đồ chơi của cô hả - cô ta nói kháy khiến cho Clare tức giận rút kiếm.
Cô gái kia cũng rút kiếm ra chém thì bỗng nhiên hắn xuất hiện ở giữa họ và dùng hai ngón tay kẹp lấy hai thanh kiếm.
- Thôi nào, hai chị là đồng đội mà, đừng gây gổ thế chứ - hắn cười rồi thả hai thanh kiếm ra.
- Ha ha, ngươi lại có thể dùng tay bắt được kiếm của ta sao, ta thích ngươi rồi đấy - cô gái kia thu kiếm lại rồi cười to.
- Có thể bắt được kiếm của Helen chứng tỏ cậu rất mạnh mẽ, như vậy ta cho phép cậu đi cùng chúng ta - một giọng nói quen thuộc vang lên - nhưng sẽ không ai bảo vệ cậu đâu nên hãy tự lo cho mình.
- Ha ha, chị gái xinh đẹp, lại gặp lại nữa rồi, lần trước em quên không hỏi tên chị là gì vậy.
- Tôi là số 6 của tổ chức Miria, là đội trưởng lần này, từng 7 lần săn kẻ thức tỉnh - Miria bình thản nói.
- Ta là Helen, số 22, chưa săn loại này bao giờ, này cậu có muốn đi với ta không - cô gái vừa nãy lên tiếng, cô ta có vẻ rất hào sảng.
- Deneve, số 15, từng đi săn 2 lần - cô gái tóc ngắn ngồi im nãy giờ nói.
- Tôi là Clare, số 47.
- Cái gì, số 47, ha ha ha ha - Helen cười phá lên, Deneve cũng cười khúc khích.
Hắn thấy mấy cô nàng này ném hắn sang một bên mà bơ hắn đi thì hơi tủi thân nên xông lên nói:
- Còn em là Raki, rất vui được gặp các chị.
- Được rồi, mục tiêu ở phía nam, hoàng hôn xuất phát - Miria nói.
Đậu, lại bị bơ nữa rồi!!!
- Này cậu bé, muốn đi với ta một lát không - Helen tới choàng tay qua vai hắn khiến hắn hào hứng hẳn lên, một người cũng được, có còn hơn không.
- Đi nghỉ đi, lát nữa xuất phát sớm - Miria nói.
- Chậc, vậy thì hẹn khi khác vậy nhé cậu nhóc - Helen thấy Miria nói vậy thì bỏ đi.
Đừng... đừng đi mà... quay lại với em đi.... hu hu....
----- Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.