Chương 544: Kẻ kế vị của Slytherin
Katsuragi Keima
26/05/2018
Trong những ngày tiếp theo hắn không còn cảm nhận thấy được sự hiện diện của con Tử Xà Basilisk nữa. Có vẻ như nó vẫn còn dè dặt trước sự có mặt của hắn nên đã lẩn trốn và quyết định ẩn thân 1 thời gian.
Kể từ khi hắn nhận ra sự tồn tại của con Tử Xà Basilisk thì hắn cũng bắt đầu chú ý tới tình trạng của Ginny. Lúc này trông cô bé hết sức xanh xao và thiếu sức sống. Trong khi mọi người nghĩ rằng Ginny đang bị bệnh bởi dịch cúm đang hoành hành trong trường Hogwarts nhưng hắn biết là không phải như vậy.
Bản thân Ginny đang bị cuốn nhật ký của Tom Riddle hút đi sinh lực khiến cho cô bé trở nên cực kỳ uể oải và mệt mỏi.
- Ginny, em có sao không vậy - hắn đang trên đường đi tới Đại Sảnh Đường để ăn trưa thì hắn thấy được Ginny đang hơi lảo đảo bước trong hành lang.
Hắn liền đi tới và đỡ lấy vai của Ginny khiến cho khuôn mặt hơi tái nhợt của cô bé hiện lên vẻ ửng đỏ.
- Em không sao đâu anh Harry - Ginny lắc đầu.
- Em có vẻ mệt lắm rồi, để anh đưa em về phòng sinh hoạt chung nhé - Ginny đang bị hút đi sinh lực chứ không phải bị bệnh gì nên hắn không định đưa cô bé tới bệnh thất.
Ginny định từ chối nhưng hắn đã nhấc bổng cô bé lên và bế trở về phòng sinh hoạt chung của Gryffindor.
Mặc dù trên đường đi không có học sinh nào do đám học sinh đều đã tới Đại Sảnh Đường để ăn trưa rồi nhưng Ginny vẫn ngượng ngùng úp mặt vào áo hắn khi bị mấy ông bà lão phù thủy ở trong những bức tranh trên tường huýt sáo trêu chọc hai người bọn hắn.
Hắn đi vào phòng sinh hoạt chung của Gryffindor và đặt Ginny lên chiếc ghế bành và nói:
- Em hãy ngồi nghỉ ở đây nhé, để anh mang đồ ăn lên cho em - hắn vừa nói vừa đặt tay lên trán của Ginny.
Bỗng nhiên bàn tay của hắn phát ra luồng ánh sáng màu xanh lá và Ginny cảm thấy toàn bộ những cơn mệt mỏi trong cơ thể liền biến đâu mất tăm. Ginny nhắm hờ mắt lại và hưởng thụ luồng khí ấm áp đang truyền vào cơ thể mình thông qua bàn tay của hắn.
Khi hắn thu tay lại thì Ginny vẫn nhắm mắt lim dim tỏ vẻ thoải mái. Khi mở mắt ra thì Ginny nhận ra hắn đang nhìn mình chăm chú thì liền xấu hổ cúi đầu xuống.
- Ginny… - hắn bỗng đưa tay ra cầm lấy tay của Ginny - em đang giấu mọi người điều gì đó đúng không? Em có thể nói cho anh biết không?
Ginny nghe hắn hỏi vậy thì càng cúi đầu thấp hơn để né tránh ánh mắt của hắn.
- Dạ không đâu, anh đừng lo lắng cho em - Ginny nói với giọng yếu ớt.
Hắn thấy Ginny không định nói sự thật với mình thì cũng không ép buộc cô bé mà liền đứng dậy và nói:
- Vậy được rồi, để anh đi lấy đồ ăn cho em - hắn nói xong thì xoa nhẹ mái tóc đỏ của Ginny và rời đi.
Ginny nhìn thấy hắn quay đầu bỏ đi thì bắt đầu cắn môi tỏ ra bứt rứt.
- “Sao mình lại nói dối anh ấy!? Anh Harry đối tốt với mình như vậy mà mình lại đi nói dối anh ấy…” - Ginny vò tấm áo choàng của mình thầm tự trách.
…………..
Thời gian dần trôi, giờ đã là cuối tháng 10 và tối nay đám học sinh đều kéo nhau tới Đại Sảnh Đường để dự bữa tiệc Halloween, kể cả những đứa học sinh năm thứ 3 trở lên đã ăn uống no nê ở làng Hogsmeade cũng không muốn bỏ qua 1 trong những bữa tiệc lớn nhất trong năm.
Thời gian vừa qua hắn đã dần quên đi vấn đề về cuốn nhật ký của Riddle khi mà luồng sinh lực hắn đưa vào Ginny thông qua Chưởng Tiên Thuật giúp cho cô bé hoàn toàn khỏe mạnh trước việc bị cuốn nhật ký hút đi sinh lực.
Và giống như hắn con Tử Xà Basilisk vẫn luôn lẩn trốn bên trong phòng chứa bí mật cũng đã dần quên đi sự tồn tại của hắn.
Để rồi những chuyện gì sẽ xảy ra cũng phải xảy ra. Vụ tấn công đầu tiên của con Tử Xà Basilisk trong lâu đài Hogwarts.
Nạn nhân duy nhất của đêm Halloween này chỉ có thể là những kẻ còn lang thang ở trong tòa lâu đài mà không tham gia bữa tiệc mà thôi.
Mà ngoài trừ những con ma đang tham gia bữa tiệc Tử Nhật của con ma Nick Suýt Mất Đầu thì chỉ có lão Filch và con mèo Norris của lão còn lượn lờ trong tòa lâu đài mà thôi.
Và không ngoài dự đoán thì nạn nhân đó là con mèo Norris của lão Filch.
Trong lúc mà hắn đang thoải mái dự bữa tiệc Halloween trong Đại Sảnh Đường như bao đứa học sinh khác thì bỗng nhiên 1 con ma bay xuyên qua tường và tới gần dãy bàn của giáo viên và thì thầm vào tai của giáo sư Dumbledor.
Giáo sư Dumbledor lập tức cùng mấy vị giáo sư khác đứng dậy và đi theo con ma này. Đám học sinh xì xào bàn tán khi nhìn thấy cảnh này.
Những con ma của Hogwarts luôn đi dự buổi lễ Tử Nhật của Nick Suýt Mất Đầu vào ngày lễ Halloween nên không bao giờ có mặt trong Đại Sảnh Đường vào ngày này.
Đám học sinh mặc dù không biết tại sao mấy con ma vắng mặt nhưng chúng đã quen với việc không có mấy con ma vào ngày này rồi.
Bây giờ đám học sinh lại thấy 1 con ma xuất hiện trong Đại Sảnh Đường trong ngày lễ Halloween và sau đó các vị giáo sư vội vã rời đi thì ngay lập tức liền tò mò.
Cả đám học sinh liền dừng lại việc ăn uống và bắt đầu kéo nhau đi theo những vị giáo sư.
Con ma kia dẫn theo các vị giáo sư và đám học sinh tới 1 hành lang vắng vẻ thì liền nhìn thấy lão Filch đang ngồi phịch xuống đất mà ôm con mèo của lão, Mrs Norris mà gào khóc.
Giáo sư Dumbledore lập tức lại gần và ngồi xuống bên cạnh lão Filch.
- Ngài hiệu trưởng, Mrs Norris… nó… - lão Filch mếu máo nhìn giáo sư Dumbledore.
Giáo sư Dumbledore không nói gì mà đưa tay ra kiểm tra con mèo.
- Đừng khóc nữa Argus, con mèo vẫn chưa chết đâu - sau 1 lát kiểm tra thì giáo sư Dumbledore nói.
Sau đó giáo sư Dumbledore đứng dậy và nhìn về phía dòng chữ được viết bằng thứ nước màu đỏ ở trên tường.
The chamber of secrets has been opened. Enemies of the heir... beware (Phòng chứa bí mật đã được mở ra. Kẻ thù của người thừa kế... hãy coi chừng)
Đám học sinh thì đã chú ý tới dòng chữ này từ lâu do chúng cảm thấy rất ghét con mèo của lão Filch vì thế nên đã để ý đến dòng chữ này trước tiên.
- Kẻ thù của người thừa kế… hãy coi chừng… - 1 giọng nói nhừa nhựa vang lên trong đám đông đang xì xào bàn tán.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía đám học sinh nhà Slytherin thì thấy 1 thằng nhóc tóc bạch kim đang nở nụ cười nham hiểm.
Draco Malfoy, 1 thằng nhóc thích ra vẻ ta đây khi nhìn thấy dòng chữ này thì liền liên tưởng tới câu chuyện mà cha nó kể về phòng chứa bí mật và cố tình ra vẻ thần bí để gây sự chú ý cho đám đông.
Trong tất cả đám học sinh thì những người được biết về phòng chứa bí mật cũng không nhiều bởi những người thuộc gia đình phù thủy biết được chuyện bí mật xảy ra hơn 50 năm trước là rất hạn chế và cũng hiếm có cha mẹ nào mà lại đi kể câu chuyện này cho con cái của mình.
Chính vì vậy nên khi nhìn thấy vẻ mặt muốn ăn đòn của Draco Malfoy thì đám học sinh liền cảm thấy thằng nhóc này có liên quan gì đó đến chuyện này.
- Được rồi, các con hãy mau trở về ký túc xá của mình đi, các Huynh Trưởng và Thủ Lĩnh Nam Sinh hãy mau đưa các học sinh của nhà mình trở về phòng sinh hoạt chung - giáo sư Dumbledore nói với đám học sinh.
Đám học sinh rời đi theo lệnh của giáo sư Dumbledore mà trong lòng vẫn tràn ngập sự tò mò về câu chuyện vừa mới xảy ra.
Kể từ khi hắn nhận ra sự tồn tại của con Tử Xà Basilisk thì hắn cũng bắt đầu chú ý tới tình trạng của Ginny. Lúc này trông cô bé hết sức xanh xao và thiếu sức sống. Trong khi mọi người nghĩ rằng Ginny đang bị bệnh bởi dịch cúm đang hoành hành trong trường Hogwarts nhưng hắn biết là không phải như vậy.
Bản thân Ginny đang bị cuốn nhật ký của Tom Riddle hút đi sinh lực khiến cho cô bé trở nên cực kỳ uể oải và mệt mỏi.
- Ginny, em có sao không vậy - hắn đang trên đường đi tới Đại Sảnh Đường để ăn trưa thì hắn thấy được Ginny đang hơi lảo đảo bước trong hành lang.
Hắn liền đi tới và đỡ lấy vai của Ginny khiến cho khuôn mặt hơi tái nhợt của cô bé hiện lên vẻ ửng đỏ.
- Em không sao đâu anh Harry - Ginny lắc đầu.
- Em có vẻ mệt lắm rồi, để anh đưa em về phòng sinh hoạt chung nhé - Ginny đang bị hút đi sinh lực chứ không phải bị bệnh gì nên hắn không định đưa cô bé tới bệnh thất.
Ginny định từ chối nhưng hắn đã nhấc bổng cô bé lên và bế trở về phòng sinh hoạt chung của Gryffindor.
Mặc dù trên đường đi không có học sinh nào do đám học sinh đều đã tới Đại Sảnh Đường để ăn trưa rồi nhưng Ginny vẫn ngượng ngùng úp mặt vào áo hắn khi bị mấy ông bà lão phù thủy ở trong những bức tranh trên tường huýt sáo trêu chọc hai người bọn hắn.
Hắn đi vào phòng sinh hoạt chung của Gryffindor và đặt Ginny lên chiếc ghế bành và nói:
- Em hãy ngồi nghỉ ở đây nhé, để anh mang đồ ăn lên cho em - hắn vừa nói vừa đặt tay lên trán của Ginny.
Bỗng nhiên bàn tay của hắn phát ra luồng ánh sáng màu xanh lá và Ginny cảm thấy toàn bộ những cơn mệt mỏi trong cơ thể liền biến đâu mất tăm. Ginny nhắm hờ mắt lại và hưởng thụ luồng khí ấm áp đang truyền vào cơ thể mình thông qua bàn tay của hắn.
Khi hắn thu tay lại thì Ginny vẫn nhắm mắt lim dim tỏ vẻ thoải mái. Khi mở mắt ra thì Ginny nhận ra hắn đang nhìn mình chăm chú thì liền xấu hổ cúi đầu xuống.
- Ginny… - hắn bỗng đưa tay ra cầm lấy tay của Ginny - em đang giấu mọi người điều gì đó đúng không? Em có thể nói cho anh biết không?
Ginny nghe hắn hỏi vậy thì càng cúi đầu thấp hơn để né tránh ánh mắt của hắn.
- Dạ không đâu, anh đừng lo lắng cho em - Ginny nói với giọng yếu ớt.
Hắn thấy Ginny không định nói sự thật với mình thì cũng không ép buộc cô bé mà liền đứng dậy và nói:
- Vậy được rồi, để anh đi lấy đồ ăn cho em - hắn nói xong thì xoa nhẹ mái tóc đỏ của Ginny và rời đi.
Ginny nhìn thấy hắn quay đầu bỏ đi thì bắt đầu cắn môi tỏ ra bứt rứt.
- “Sao mình lại nói dối anh ấy!? Anh Harry đối tốt với mình như vậy mà mình lại đi nói dối anh ấy…” - Ginny vò tấm áo choàng của mình thầm tự trách.
…………..
Thời gian dần trôi, giờ đã là cuối tháng 10 và tối nay đám học sinh đều kéo nhau tới Đại Sảnh Đường để dự bữa tiệc Halloween, kể cả những đứa học sinh năm thứ 3 trở lên đã ăn uống no nê ở làng Hogsmeade cũng không muốn bỏ qua 1 trong những bữa tiệc lớn nhất trong năm.
Thời gian vừa qua hắn đã dần quên đi vấn đề về cuốn nhật ký của Riddle khi mà luồng sinh lực hắn đưa vào Ginny thông qua Chưởng Tiên Thuật giúp cho cô bé hoàn toàn khỏe mạnh trước việc bị cuốn nhật ký hút đi sinh lực.
Và giống như hắn con Tử Xà Basilisk vẫn luôn lẩn trốn bên trong phòng chứa bí mật cũng đã dần quên đi sự tồn tại của hắn.
Để rồi những chuyện gì sẽ xảy ra cũng phải xảy ra. Vụ tấn công đầu tiên của con Tử Xà Basilisk trong lâu đài Hogwarts.
Nạn nhân duy nhất của đêm Halloween này chỉ có thể là những kẻ còn lang thang ở trong tòa lâu đài mà không tham gia bữa tiệc mà thôi.
Mà ngoài trừ những con ma đang tham gia bữa tiệc Tử Nhật của con ma Nick Suýt Mất Đầu thì chỉ có lão Filch và con mèo Norris của lão còn lượn lờ trong tòa lâu đài mà thôi.
Và không ngoài dự đoán thì nạn nhân đó là con mèo Norris của lão Filch.
Trong lúc mà hắn đang thoải mái dự bữa tiệc Halloween trong Đại Sảnh Đường như bao đứa học sinh khác thì bỗng nhiên 1 con ma bay xuyên qua tường và tới gần dãy bàn của giáo viên và thì thầm vào tai của giáo sư Dumbledor.
Giáo sư Dumbledor lập tức cùng mấy vị giáo sư khác đứng dậy và đi theo con ma này. Đám học sinh xì xào bàn tán khi nhìn thấy cảnh này.
Những con ma của Hogwarts luôn đi dự buổi lễ Tử Nhật của Nick Suýt Mất Đầu vào ngày lễ Halloween nên không bao giờ có mặt trong Đại Sảnh Đường vào ngày này.
Đám học sinh mặc dù không biết tại sao mấy con ma vắng mặt nhưng chúng đã quen với việc không có mấy con ma vào ngày này rồi.
Bây giờ đám học sinh lại thấy 1 con ma xuất hiện trong Đại Sảnh Đường trong ngày lễ Halloween và sau đó các vị giáo sư vội vã rời đi thì ngay lập tức liền tò mò.
Cả đám học sinh liền dừng lại việc ăn uống và bắt đầu kéo nhau đi theo những vị giáo sư.
Con ma kia dẫn theo các vị giáo sư và đám học sinh tới 1 hành lang vắng vẻ thì liền nhìn thấy lão Filch đang ngồi phịch xuống đất mà ôm con mèo của lão, Mrs Norris mà gào khóc.
Giáo sư Dumbledore lập tức lại gần và ngồi xuống bên cạnh lão Filch.
- Ngài hiệu trưởng, Mrs Norris… nó… - lão Filch mếu máo nhìn giáo sư Dumbledore.
Giáo sư Dumbledore không nói gì mà đưa tay ra kiểm tra con mèo.
- Đừng khóc nữa Argus, con mèo vẫn chưa chết đâu - sau 1 lát kiểm tra thì giáo sư Dumbledore nói.
Sau đó giáo sư Dumbledore đứng dậy và nhìn về phía dòng chữ được viết bằng thứ nước màu đỏ ở trên tường.
The chamber of secrets has been opened. Enemies of the heir... beware (Phòng chứa bí mật đã được mở ra. Kẻ thù của người thừa kế... hãy coi chừng)
Đám học sinh thì đã chú ý tới dòng chữ này từ lâu do chúng cảm thấy rất ghét con mèo của lão Filch vì thế nên đã để ý đến dòng chữ này trước tiên.
- Kẻ thù của người thừa kế… hãy coi chừng… - 1 giọng nói nhừa nhựa vang lên trong đám đông đang xì xào bàn tán.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía đám học sinh nhà Slytherin thì thấy 1 thằng nhóc tóc bạch kim đang nở nụ cười nham hiểm.
Draco Malfoy, 1 thằng nhóc thích ra vẻ ta đây khi nhìn thấy dòng chữ này thì liền liên tưởng tới câu chuyện mà cha nó kể về phòng chứa bí mật và cố tình ra vẻ thần bí để gây sự chú ý cho đám đông.
Trong tất cả đám học sinh thì những người được biết về phòng chứa bí mật cũng không nhiều bởi những người thuộc gia đình phù thủy biết được chuyện bí mật xảy ra hơn 50 năm trước là rất hạn chế và cũng hiếm có cha mẹ nào mà lại đi kể câu chuyện này cho con cái của mình.
Chính vì vậy nên khi nhìn thấy vẻ mặt muốn ăn đòn của Draco Malfoy thì đám học sinh liền cảm thấy thằng nhóc này có liên quan gì đó đến chuyện này.
- Được rồi, các con hãy mau trở về ký túc xá của mình đi, các Huynh Trưởng và Thủ Lĩnh Nam Sinh hãy mau đưa các học sinh của nhà mình trở về phòng sinh hoạt chung - giáo sư Dumbledore nói với đám học sinh.
Đám học sinh rời đi theo lệnh của giáo sư Dumbledore mà trong lòng vẫn tràn ngập sự tò mò về câu chuyện vừa mới xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.