Chương 819: Kokabiel
Katsuragi Keima
19/01/2020
Sau khi nhận được lời mời hợp tác từ hắn thì Xenovia và Irina liền biến mất, 2 người họ nói là sẽ đi điều tra để thăm dò tin tức của Kokabiel và Valper Galilei rồi sẽ báo lại cho bọn hắn.
Nhưng khi vừa mới rời đi thì ngay ngày hôm sau 2 người lại xuất hiện trước cửa nhà hắn. Lý do là vì Irina vẫn lại bị lừa và mua 1 bức tranh giả mà cô nghĩ đó là bức tranh vẽ thánh Peter và tiêu hết số tiền sinh hoạt phí mà giáo hội cung cấp cho 2 người.
Cùng đường, Xenovia và Irina đã khuất phục trước cơn đói khát và mò tới nhà người quen duy nhất của Irina tại Nhật Bản đó là nhà của hắn.
Hắn bảo cả 2 ở lại nhà mình luôn cho tiện, điều này khiến cho Rias cảm thấy rất khó chịu vì có 2 người của giáo hội ở cùng 1 căn nhà với mình. Nhưng sau khi hắn dỗ ngon dỗ ngọt vài câu thì Rias cũng chịu nhượng bộ, hắn khác với Issei ở chỗ là hắn biết cạnh khiến cho người phụ nữ của mình ngoan ngoãn nghe lời.
Rias không có vấn đề gì và Asia cũng không hề có ác cảm vì trước đây cô cũng là người của nhà thờ, bố mẹ Issei thì đã quen việc có những cô gái tới ở trong nhà mình rồi nhưng lại có 1 người luôn miệng phản đối.
- Không!! Tại sao 2 kẻ này lại ở đây!!! - Ravel sừng sộ khi nhìn thấy Irina và Xenovia xuất hiện.
- Tại sao ta có mặt ở đây thì cũng không cần phải giải thích với cô đâu đồ chim quay - Xenovia nói.
- Chim quay… sao cô dám gọi tôi như thế hả - quanh người Ravel xuất hiện những tia lửa nhỏ.
- Ha ha… tôi chính là bạn thời thơ ấu của Issei-kun, vậy còn cô thì là gì của cậu ấy hả đồ ăn nhờ ở đậu - Irina nhìn Ravel mà cười với vẻ đắc thắng.
Irina đã nhạy cảm nhận ra rằng cách mà hắn đối xử với Ravel có chút khác với Asia và Rias nên liền khiêu khích cô.
- Tôi… tôi là… - Ravel bối rối.
- Sao nào? Không trả lời được đúng không? Cô đúng chỉ là kẻ ở nhờ thôi - Irina cười càng khoái trá hơn.
Bị Irina trêu chọc thì Ravel cực kỳ tức giận, cuối cùng cô ấy liền cắn răng 1 cái và hô lên:
- Tôi là nô lệ của Issei-sama!!!
…
Ravel vừa nói ra câu này thì mọi người liền im bặt, Bản thân cô cũng nhận ra mình đã nói lỡ và lập tức bịt miệng lại nhưng đã không còn kịp rồi.
- A A A!!!
Ravel xoay người bỏ chạy lên trên khách và trốn vào trong phòng của mình.
- Ara… bây giờ Issei đã trưởng thành rồi… - Rias nhìn về phía hắn với vẻ mặt quái dị.
- Không thể ngờ được cậu lại là kẻ như vậy, có phải cậu có ý đồ gì khi mới mình và Xenovia ở lại không - Irina hơi lùi lại - mong Chúa tha thứ cho kẻ thô bỉ này…
Xenovia cũng nhìn hắn với vẻ mặt cảnh giác.
- “Ravel đáng chết, mặc dù điều đó không sai nhưng ai bắt cô nói ra cơ chứ, làm mất hết cả hình tượng của ta…” - trong lòng hắn đang đậu xanh rau muống liên hồi mà không để tâm lại xem hắn còn có hình tượng gì đáng nói cơ chứ.
………
Trong những ngày kế tiếp thì Xenovia và Irina ngoại trừ vào buổi đêm còn quay trở về nhà để nghỉ ngơi ra thì ban ngày 2 người đều ra ngoài từ sớm và đi tìm kiếm tung tích của thiên thần sa ngã tới lúc tối mịt.
Cũng nhờ vậy mà Ravel mới dám bước chân ra khỏi phòng vì lời nói buột miệng lúc trước khiến cho cô rất xấu hổ khi phải đối mặt với Irina và Xenovia.
Nói đến Ravel thì hắn đã nhờ Rias làm thủ tục nhập học cho cô vào học viện Kuou và cô sẽ vào học năm nhất, dưới hắn 1 lớp.
Khi hắn bảo sẽ cho cô đi học thì Ravel cực kỳ kinh ngạc, lúc trước khi Ravel tận mắt nhìn thấy cảnh tượng hắn xâm phạm mẹ của mình thì cô vẫn nghĩ rằng hắn sẽ làm chuyện tương tự đối với mình.
Đặc biệt là sau khi mấy người Yubelluna cũng bị hắn chiếm hữu thì Ravel càng thêm chắc chắn về chuyện này. Nhưng tới nay đã vài ngày trôi qua rồi vậy mà hắn không hề động vào Ravel khiến cho cô cảm thấy rất khó hiểu.
Ngoại trừ việc thỉnh thoảng hắn hay bắt Ravel đấm bóp vai hay là đi lấy cho hắn cốc nước thì hắn lại đối xử với cô rất tốt. Giờ đây hắn lại bảo rằng sẽ để cho cô tới học viện Kuou để học thì Ravel lại dần dần có ý nghĩ kỳ lạ hiện lên trong đầu.
- “Có lẽ tên Issei này cũng không có xấu xa đến vậy”.
Ravel đúng quả thật là điển hình của câu nói não chim bởi vì chỉ bằng vào 1 vài hành động thân thiện của hắn mà Ravel dường như đã quên đi cảnh tượng mà mình từng nhìn thấy.
Cũng không hẳn Ravel đã quên mà có thể chỉ đơn giản là cô rất ngây thơ nên cho rằng hắn là người tốt và dần xóa bỏ những ác cảm về hắn.
Hắn cũng nhận ra sự chuyển biến về thái độ của Ravel khi mà giờ đây mỗi khi hắn sai bảo gì đó cô không còn khó chịu nữa mà rất ngoan ngoãn làm theo, mỗi khi hắn đi học về thì không biết cô đã học được từ ai mà lại ngồi ở bậc thềm trước cửa chào đón và chờ hắn cởi giày ra để cất gọn vào như 1 người vợ Nhật ngoan hiền vậy.
Lúc sau thì thân là người bạn tốt nhất của Ravel ở trong nhà thì Asia liền nói cho hắn là mẹ của Issei đã chỉ cho cô và Ravel những điều cần phải làm để trở thành 1 cô vợ tốt, không ngờ là Ravel lại làm theo răm rắp.
Chỉ tiếc là hắn không nghe được cái câu nói mà thằng đàn ông nào cũng muốn nghe từ miệng 1 cô vợ Nhật là: “Chào mừng anh về nhà, anh muốn ăn cơm trước, đi tắm trước hay là… em trước”.
Buổi tối hôm ấy hắn ngồi trên bàn ăn ở giữa Rias và Asia như mọi khi nhưng hắn lại thấy Ravel ngồi ngay bên cạnh Asia lại có gì đó là lạ.
- Issei-sama… anh ăn cái này đi, rất ngon đó… - bỗng Ravel gắp cho hắn 1 miếng tôm chiên Tempura và nói với giọng lí nhí.
- Hi hi, món Tempura này là Ravel tự tay làm đó - mẹ của Issei cười và nói.
- Đừng có mà hiểu lầm… là Okaa-sama nhờ tôi làm thôi… không phải tôi làm cho anh ăn đâu… - Ravel nói xong thì cúi gằm mặt vào bát cơm của mình.
Cái này gọi là Tsundere đó sao!?!
Quả nhiên là cực kỳ dễ thương!!!
- Issei-san, xin hãy ăn món súp Miso mà mình làm… - lúc này máu ghen của Asia lại nổi lên, cho dù đó có là người bạn tốt của mình thì cô cũng không chịu thua.
Sau đó Rias cũng gia nhập vào đội ngũ tranh sủng khiến cho bàn ăn hết sức náo nhiệt. Chỉ là trong lúc đang ăn thì bỗng nhiên hắn cảm nhận điều gì đó không ổn.
!!!
Hắn có thể cảm nhận 1 nguồn sức mạnh lớn xuất hiện ở trong thị trấn này, kẻ mang theo sức mạnh to lớn này có 1 khí tức cực kỳ giống với Raynare.
- Kokabiel…
Hắn tuyệt đối sẽ không nhầm, kẻ có khí tức của thiên thần sa ngã mà mạnh tới vậy thì chỉ có thể là Kokabiel chứ không phải ai khác.
Lúc trước Kokabiel không có mặt trong thị trấn này nên hắn không cảm nhận thấy, bây giờ đây Kokabiel bỗng dưng xuất hiện thì chắc chắn là tên này đã đi tới đây bằng 1 thứ tương tự như ma trận dịch chuyển.
- Cái gì… Kokabiel!? - Rias nghe được hắn nói ra cái tên này thì giật mình.
Hắn nhìn Rias gật đầu 1 cái và sau đó thì liền đứng dậy, Rias cũng đồng thời đứng dậy theo.
- Bố mẹ, bọn con ăn xong rồi nên bọn con tới câu lạc bộ 1 chút - hắn nói.
Bình thường hắn vẫn thường hay tới câu lạc bộ để thực hiện công việc của ác ma nên bố mẹ Issei không hề ngạc nhiên khi hắn đi vào lúc muộn như vậy, chủ yếu là bởi vì Rias đã sử dụng sức mạnh của ác ma để thôi miên họ.
- Asia, chúng ta đi thôi - Rias quay qua nhìn Asia và nói.
- Ơ… - Ravel thấy Rias không gọi mình thì định nói gì đó nhưng lại thôi.
Bản thân Ravel không phải là thuộc hạ của Issei nên không được cô gọi đi tham gia vào trận chiến này là chuyện đương nhiên.
- Bọn chị đi 1 lát sẽ về thôi - Rias nhìn Ravel nói.
- Mọi người đi cẩn thận nhé - Ravel nhìn mấy người với vẻ hơi buồn bã.
Mấy người bọn hắn đi ra khỏi nhà thì Rias liền quay qua hỏi hắn:
- Issei, Kokabiel giờ đang ở đâu?
- Kokabiel đang ở trong trường học - hắn nhìn về phía học viện Kuou và nói.
Rias ngẫm nghĩ 1 lát sau đó liền gật đầu và nói:
- Đi thôi!
Tốc độ của Rias và hắn rất nhanh, hắn cõng theo Asia cùng với Rias bay thẳng về phía học viện Kuou và chỉ trong chớp mặt là 2 người đã tới nơi.
- Rias!
Ở dưới cổng trường Sona đã đứng sẵn ở đó và khi thấy Rias và hắn bay tới thì liền gọi.
- Sona, thật may là cậu đã tới kịp - Rias đáp xuống và nói.
- Khi vừa nhận được thông báo của cậu là mình đã tới đây ngay - Sona đáp.
Rias có cách riêng của mình để liên lạc với Sona, ngay khi nhận được tin báo thì Sona đã gọi những thuộc hạ của mình tới đây.
- Thuộc hạ của mình đã tạo 1 kết giới bao quanh ngôi trường để cố gắng giảm bớt thiệt hại xuống mức thấp nhất, những việc còn lại đành phải nhờ vào cậu thôi - Sona nói với Rias - mình vẫn nghĩ trong trường hợp này cậu nên gọi Onii-sama của cậu tới.
Rias định nói gì đó bỗng nhiên 1 giọng nói cắt ngang lời cô.
- Mình đã thông báo cho Sirzechs-sama rồi - Akeno cùng với Yuumi và Koneko xuất hiện ở đằng xa, người vừa mở miệng là Akeno.
- Akeno! - Rias nhìn Akeno với ánh mắt trách cứ.
- Mình biết cậu không muốn gây rắc rối cho Sirzechs-sama nhưng cậu nên hiểu rõ tình hình hiện nay, cậu thậm chí còn chưa phải là 1 ác ma trưởng thành thì sao có thể đấu lại được với 1 lãnh đạo của Grigori - Akeno lắc đầu nói.
- Chúng ta còn có Issei! - Rias đáp lại.
Akeno nghe Rias nói tới hắn thì cũng khó mà phản đối được nhưng cô vẫn lắc đầu nói:
- Mình vẫn nghĩ là nên cẩn thận thì hơn.
Sona đứng nghe 2 người nói chuyện thì cực kỳ kinh ngạc mà nhìn hắn. Mặc dù cô biết hắn không hề đơn giản chút nào nhưng không ngờ rằng hắn lại có thể khiến cho chính em gái của Ma Vương cho rằng có sức mạnh ngang ngửa với anh trai mình.
- ------☆☆☆☆-------
Nhưng khi vừa mới rời đi thì ngay ngày hôm sau 2 người lại xuất hiện trước cửa nhà hắn. Lý do là vì Irina vẫn lại bị lừa và mua 1 bức tranh giả mà cô nghĩ đó là bức tranh vẽ thánh Peter và tiêu hết số tiền sinh hoạt phí mà giáo hội cung cấp cho 2 người.
Cùng đường, Xenovia và Irina đã khuất phục trước cơn đói khát và mò tới nhà người quen duy nhất của Irina tại Nhật Bản đó là nhà của hắn.
Hắn bảo cả 2 ở lại nhà mình luôn cho tiện, điều này khiến cho Rias cảm thấy rất khó chịu vì có 2 người của giáo hội ở cùng 1 căn nhà với mình. Nhưng sau khi hắn dỗ ngon dỗ ngọt vài câu thì Rias cũng chịu nhượng bộ, hắn khác với Issei ở chỗ là hắn biết cạnh khiến cho người phụ nữ của mình ngoan ngoãn nghe lời.
Rias không có vấn đề gì và Asia cũng không hề có ác cảm vì trước đây cô cũng là người của nhà thờ, bố mẹ Issei thì đã quen việc có những cô gái tới ở trong nhà mình rồi nhưng lại có 1 người luôn miệng phản đối.
- Không!! Tại sao 2 kẻ này lại ở đây!!! - Ravel sừng sộ khi nhìn thấy Irina và Xenovia xuất hiện.
- Tại sao ta có mặt ở đây thì cũng không cần phải giải thích với cô đâu đồ chim quay - Xenovia nói.
- Chim quay… sao cô dám gọi tôi như thế hả - quanh người Ravel xuất hiện những tia lửa nhỏ.
- Ha ha… tôi chính là bạn thời thơ ấu của Issei-kun, vậy còn cô thì là gì của cậu ấy hả đồ ăn nhờ ở đậu - Irina nhìn Ravel mà cười với vẻ đắc thắng.
Irina đã nhạy cảm nhận ra rằng cách mà hắn đối xử với Ravel có chút khác với Asia và Rias nên liền khiêu khích cô.
- Tôi… tôi là… - Ravel bối rối.
- Sao nào? Không trả lời được đúng không? Cô đúng chỉ là kẻ ở nhờ thôi - Irina cười càng khoái trá hơn.
Bị Irina trêu chọc thì Ravel cực kỳ tức giận, cuối cùng cô ấy liền cắn răng 1 cái và hô lên:
- Tôi là nô lệ của Issei-sama!!!
…
Ravel vừa nói ra câu này thì mọi người liền im bặt, Bản thân cô cũng nhận ra mình đã nói lỡ và lập tức bịt miệng lại nhưng đã không còn kịp rồi.
- A A A!!!
Ravel xoay người bỏ chạy lên trên khách và trốn vào trong phòng của mình.
- Ara… bây giờ Issei đã trưởng thành rồi… - Rias nhìn về phía hắn với vẻ mặt quái dị.
- Không thể ngờ được cậu lại là kẻ như vậy, có phải cậu có ý đồ gì khi mới mình và Xenovia ở lại không - Irina hơi lùi lại - mong Chúa tha thứ cho kẻ thô bỉ này…
Xenovia cũng nhìn hắn với vẻ mặt cảnh giác.
- “Ravel đáng chết, mặc dù điều đó không sai nhưng ai bắt cô nói ra cơ chứ, làm mất hết cả hình tượng của ta…” - trong lòng hắn đang đậu xanh rau muống liên hồi mà không để tâm lại xem hắn còn có hình tượng gì đáng nói cơ chứ.
………
Trong những ngày kế tiếp thì Xenovia và Irina ngoại trừ vào buổi đêm còn quay trở về nhà để nghỉ ngơi ra thì ban ngày 2 người đều ra ngoài từ sớm và đi tìm kiếm tung tích của thiên thần sa ngã tới lúc tối mịt.
Cũng nhờ vậy mà Ravel mới dám bước chân ra khỏi phòng vì lời nói buột miệng lúc trước khiến cho cô rất xấu hổ khi phải đối mặt với Irina và Xenovia.
Nói đến Ravel thì hắn đã nhờ Rias làm thủ tục nhập học cho cô vào học viện Kuou và cô sẽ vào học năm nhất, dưới hắn 1 lớp.
Khi hắn bảo sẽ cho cô đi học thì Ravel cực kỳ kinh ngạc, lúc trước khi Ravel tận mắt nhìn thấy cảnh tượng hắn xâm phạm mẹ của mình thì cô vẫn nghĩ rằng hắn sẽ làm chuyện tương tự đối với mình.
Đặc biệt là sau khi mấy người Yubelluna cũng bị hắn chiếm hữu thì Ravel càng thêm chắc chắn về chuyện này. Nhưng tới nay đã vài ngày trôi qua rồi vậy mà hắn không hề động vào Ravel khiến cho cô cảm thấy rất khó hiểu.
Ngoại trừ việc thỉnh thoảng hắn hay bắt Ravel đấm bóp vai hay là đi lấy cho hắn cốc nước thì hắn lại đối xử với cô rất tốt. Giờ đây hắn lại bảo rằng sẽ để cho cô tới học viện Kuou để học thì Ravel lại dần dần có ý nghĩ kỳ lạ hiện lên trong đầu.
- “Có lẽ tên Issei này cũng không có xấu xa đến vậy”.
Ravel đúng quả thật là điển hình của câu nói não chim bởi vì chỉ bằng vào 1 vài hành động thân thiện của hắn mà Ravel dường như đã quên đi cảnh tượng mà mình từng nhìn thấy.
Cũng không hẳn Ravel đã quên mà có thể chỉ đơn giản là cô rất ngây thơ nên cho rằng hắn là người tốt và dần xóa bỏ những ác cảm về hắn.
Hắn cũng nhận ra sự chuyển biến về thái độ của Ravel khi mà giờ đây mỗi khi hắn sai bảo gì đó cô không còn khó chịu nữa mà rất ngoan ngoãn làm theo, mỗi khi hắn đi học về thì không biết cô đã học được từ ai mà lại ngồi ở bậc thềm trước cửa chào đón và chờ hắn cởi giày ra để cất gọn vào như 1 người vợ Nhật ngoan hiền vậy.
Lúc sau thì thân là người bạn tốt nhất của Ravel ở trong nhà thì Asia liền nói cho hắn là mẹ của Issei đã chỉ cho cô và Ravel những điều cần phải làm để trở thành 1 cô vợ tốt, không ngờ là Ravel lại làm theo răm rắp.
Chỉ tiếc là hắn không nghe được cái câu nói mà thằng đàn ông nào cũng muốn nghe từ miệng 1 cô vợ Nhật là: “Chào mừng anh về nhà, anh muốn ăn cơm trước, đi tắm trước hay là… em trước”.
Buổi tối hôm ấy hắn ngồi trên bàn ăn ở giữa Rias và Asia như mọi khi nhưng hắn lại thấy Ravel ngồi ngay bên cạnh Asia lại có gì đó là lạ.
- Issei-sama… anh ăn cái này đi, rất ngon đó… - bỗng Ravel gắp cho hắn 1 miếng tôm chiên Tempura và nói với giọng lí nhí.
- Hi hi, món Tempura này là Ravel tự tay làm đó - mẹ của Issei cười và nói.
- Đừng có mà hiểu lầm… là Okaa-sama nhờ tôi làm thôi… không phải tôi làm cho anh ăn đâu… - Ravel nói xong thì cúi gằm mặt vào bát cơm của mình.
Cái này gọi là Tsundere đó sao!?!
Quả nhiên là cực kỳ dễ thương!!!
- Issei-san, xin hãy ăn món súp Miso mà mình làm… - lúc này máu ghen của Asia lại nổi lên, cho dù đó có là người bạn tốt của mình thì cô cũng không chịu thua.
Sau đó Rias cũng gia nhập vào đội ngũ tranh sủng khiến cho bàn ăn hết sức náo nhiệt. Chỉ là trong lúc đang ăn thì bỗng nhiên hắn cảm nhận điều gì đó không ổn.
!!!
Hắn có thể cảm nhận 1 nguồn sức mạnh lớn xuất hiện ở trong thị trấn này, kẻ mang theo sức mạnh to lớn này có 1 khí tức cực kỳ giống với Raynare.
- Kokabiel…
Hắn tuyệt đối sẽ không nhầm, kẻ có khí tức của thiên thần sa ngã mà mạnh tới vậy thì chỉ có thể là Kokabiel chứ không phải ai khác.
Lúc trước Kokabiel không có mặt trong thị trấn này nên hắn không cảm nhận thấy, bây giờ đây Kokabiel bỗng dưng xuất hiện thì chắc chắn là tên này đã đi tới đây bằng 1 thứ tương tự như ma trận dịch chuyển.
- Cái gì… Kokabiel!? - Rias nghe được hắn nói ra cái tên này thì giật mình.
Hắn nhìn Rias gật đầu 1 cái và sau đó thì liền đứng dậy, Rias cũng đồng thời đứng dậy theo.
- Bố mẹ, bọn con ăn xong rồi nên bọn con tới câu lạc bộ 1 chút - hắn nói.
Bình thường hắn vẫn thường hay tới câu lạc bộ để thực hiện công việc của ác ma nên bố mẹ Issei không hề ngạc nhiên khi hắn đi vào lúc muộn như vậy, chủ yếu là bởi vì Rias đã sử dụng sức mạnh của ác ma để thôi miên họ.
- Asia, chúng ta đi thôi - Rias quay qua nhìn Asia và nói.
- Ơ… - Ravel thấy Rias không gọi mình thì định nói gì đó nhưng lại thôi.
Bản thân Ravel không phải là thuộc hạ của Issei nên không được cô gọi đi tham gia vào trận chiến này là chuyện đương nhiên.
- Bọn chị đi 1 lát sẽ về thôi - Rias nhìn Ravel nói.
- Mọi người đi cẩn thận nhé - Ravel nhìn mấy người với vẻ hơi buồn bã.
Mấy người bọn hắn đi ra khỏi nhà thì Rias liền quay qua hỏi hắn:
- Issei, Kokabiel giờ đang ở đâu?
- Kokabiel đang ở trong trường học - hắn nhìn về phía học viện Kuou và nói.
Rias ngẫm nghĩ 1 lát sau đó liền gật đầu và nói:
- Đi thôi!
Tốc độ của Rias và hắn rất nhanh, hắn cõng theo Asia cùng với Rias bay thẳng về phía học viện Kuou và chỉ trong chớp mặt là 2 người đã tới nơi.
- Rias!
Ở dưới cổng trường Sona đã đứng sẵn ở đó và khi thấy Rias và hắn bay tới thì liền gọi.
- Sona, thật may là cậu đã tới kịp - Rias đáp xuống và nói.
- Khi vừa nhận được thông báo của cậu là mình đã tới đây ngay - Sona đáp.
Rias có cách riêng của mình để liên lạc với Sona, ngay khi nhận được tin báo thì Sona đã gọi những thuộc hạ của mình tới đây.
- Thuộc hạ của mình đã tạo 1 kết giới bao quanh ngôi trường để cố gắng giảm bớt thiệt hại xuống mức thấp nhất, những việc còn lại đành phải nhờ vào cậu thôi - Sona nói với Rias - mình vẫn nghĩ trong trường hợp này cậu nên gọi Onii-sama của cậu tới.
Rias định nói gì đó bỗng nhiên 1 giọng nói cắt ngang lời cô.
- Mình đã thông báo cho Sirzechs-sama rồi - Akeno cùng với Yuumi và Koneko xuất hiện ở đằng xa, người vừa mở miệng là Akeno.
- Akeno! - Rias nhìn Akeno với ánh mắt trách cứ.
- Mình biết cậu không muốn gây rắc rối cho Sirzechs-sama nhưng cậu nên hiểu rõ tình hình hiện nay, cậu thậm chí còn chưa phải là 1 ác ma trưởng thành thì sao có thể đấu lại được với 1 lãnh đạo của Grigori - Akeno lắc đầu nói.
- Chúng ta còn có Issei! - Rias đáp lại.
Akeno nghe Rias nói tới hắn thì cũng khó mà phản đối được nhưng cô vẫn lắc đầu nói:
- Mình vẫn nghĩ là nên cẩn thận thì hơn.
Sona đứng nghe 2 người nói chuyện thì cực kỳ kinh ngạc mà nhìn hắn. Mặc dù cô biết hắn không hề đơn giản chút nào nhưng không ngờ rằng hắn lại có thể khiến cho chính em gái của Ma Vương cho rằng có sức mạnh ngang ngửa với anh trai mình.
- ------☆☆☆☆-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.