Chương 34: Mọi người kinh ngạc
Katsuragi Keima
18/04/2018
- Đội 6 giành chiến thắng đạt được quyền tham gia vòng 16 đội - tên trọng tài hô to.
.....
Lúc này phía khán giả tiếng vỗ tay cổ vũ đã chấm dứt nhưng với một số người thì vẫn như đang có sấm đánh bên tai vậy.
Bốn tên sư huynh đệ đang đứng ở góc võ đài và Long đang đứng dưới võ đài hố hốc mồm và kinh ngạc, mấy tên này nhìn nhau mà không biết nói gì, chỉ tới khi hăn đi từ trên võ đài xuống tới trước mặt họ thì Chiến mới mở miệng hỏi:
- Không phải là trước đây em chưa từng học võ sao, sao lại...
Hắn thấy vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên khuôn mặt của mấy người này thì cười đáp:
- Đúng là trước đây em chưa luyện qua môn võ nào cả, nhưng 2 ngày trước chưởng môn có đưa cho em một quyển “Liệt hỏa kiếm pháp“. Em có luyện qua một chút, hôm nay dùng đến hiệu quả rất tốt.
- Cái gì!! Em chỉ mới luyện 2 ngày, sao có thể thế được.
- Ủa sao mọi người ngạc nhiên thế, có gì không được sao?
Mấy tên này lại nhìn nhau một chút rồi Lâm nói:
- Môn “Liệt hỏa kiếm pháp” này là một trong những kiếm pháp cao cấp nhất của Liệt Hỏa Phái, mặc dù uy lực mạnh nhưng lại cực kỳ khó luyện. Đại sư huynh cho dù được chưởng môn ban cho “Hỏa Vân Quyết” nhưng cũng phải mất 1 tháng mới nhập môn 1 năm mới luyện được tiểu thành, 3 năm mới tinh thông, cho tới giờ đã luyện gần 7 năm rồi nhưng vẫn chưa thể luyện được đến đại thành.
Lâm nhìn hắn một chút rồi tiếp tục nói:
- Mà em, theo như lời của chưởng môn thì ông ấy chưa hề truyền lại “Hỏa Vân Quyết” cho em, vậy mà em chỉ mất 2 ngày đã có thể sử dụng được hơn nữa uy lực như vậy thì ít nhất cũng đã là tiểu thành rồi, sao mọi người có thể không kinh ngạc được chứ.
Thì ra là như vậy, theo hắn hiểu thì 1 môn võ chia làm 5 giai đoạn: nhập môn, tiểu thành, tinh thông, đại thành và viên mãn tương đương với 5 Lv của skill. Nếu bây giờ hắn mà nói hắn không chỉ luyện được rồi mà còn luyện đến viên mãn chỉ trong vòng 6 ngày (6 ngày = 144 tiếng) thì chắc bọn họ sẽ chết vì tức mất.
Nhưng tất nhiên hắn sẽ không nói cho bọn họ rồi, quá nổi bật cũng chưa hẳn đã tốt, nhất là khi còn có rất nhiều kẻ mạnh hơn hắn. Tên đại sư huynh luyện 7 năm vẫn chưa đại thành thì cõ lẽ muốn luyện đến viên mãn phải mất 10 đến 15 năm, nếu bọn họ biết hắn chỉ mất 6 ngày thì rất có thể hắn sẽ bị nghi ngờ.
- Có lẽ là do em có năng khiếu luyện kiếm thôi, với cả không phải nhờ vậy mà chúng ta đã chiến thắng rồi sao - Lâm cảm thấy không khí có chút trầm lắng nên nhắc nhở.
- Đúng vậy, chúng ta đã được vào vòng 16 đội rồi, nhất định phải tổ chức ăn mừng mới được - Long nhỏ tuổi nhất nên rất ham vui, sau bữa tiệc ngày hôm qua cậu rất muốn tổ chức một bữa tiệc nữa.
- Được rồi việc đó tính sau, chúng ta qua võ đài B xem mấy cô gái của Nữ Huỳnh Đạo thi đấu thế nào rồi sau đó đi gặp chưởng môn.
Sau đó một người đi tới võ đài số 2 để xem bọn cái Linh thi đấu. Nhưng có vẻ tình hình không ổn lắm. Lúc này đây Nguyệt đang phải đấu với 1 cô gái có Lv 21 trong khi cô chỉ mới Lv 19 nên đang bị đối phương áp đảo. Nguyệt đang dùng cây kiếm cố đỡ lấy những đòn của đối phương.
Cô gái kia sử dụng một cây côn bằng kim loại liên tục tấn công Nguyệt. Tấn công một lúc mà thấy Nguyệt vẫn có thể chống đỡ được nên cô ta dần cảm thấy mất kiên nhẫn.
Cô gái đó liền thu cây gậy ngang hông, hô to một tiếng, xung quanh cây gậy bỗng tỏa ra ánh sáng màu xanh lục sau đó quét ngang về phía Nguyệt. Nguyệt thấy thế liền hoảng sở giơ thanh kiếm của mình cản trước người để đỡ.
Dưới võ đài, hắn vừa nhìn thấy ánh sáng màu xanh lục tỏa ra từ cây gậy thì lập tức cảm thấy không ổn, cô gái này sử dụng nội công. Lúc này Nguyệt đã đuối sức nên chắc chắn không thể đỡ được đòn này. Hắn cắn chặt răng nhìn về phía 2 cô gái, miệng hơi hé:
- [Nguyền rủa]
- Choang!!!
Một tiếng kêu rất lớn vang lên khi cây côn đánh vào trên thanh kiếm của Nguyệt, cô cảm thấy một luồng sức mạnh cực lớn đang đâm sầm vào mình, mắt cô tối sầm lại, ngực như bị ép tới không thở nổi sau đó cảm giác như thân thể bị mất khống chế rồi bay ra khỏi võ đài.
-------- Đăng bởi: admin
.....
Lúc này phía khán giả tiếng vỗ tay cổ vũ đã chấm dứt nhưng với một số người thì vẫn như đang có sấm đánh bên tai vậy.
Bốn tên sư huynh đệ đang đứng ở góc võ đài và Long đang đứng dưới võ đài hố hốc mồm và kinh ngạc, mấy tên này nhìn nhau mà không biết nói gì, chỉ tới khi hăn đi từ trên võ đài xuống tới trước mặt họ thì Chiến mới mở miệng hỏi:
- Không phải là trước đây em chưa từng học võ sao, sao lại...
Hắn thấy vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên khuôn mặt của mấy người này thì cười đáp:
- Đúng là trước đây em chưa luyện qua môn võ nào cả, nhưng 2 ngày trước chưởng môn có đưa cho em một quyển “Liệt hỏa kiếm pháp“. Em có luyện qua một chút, hôm nay dùng đến hiệu quả rất tốt.
- Cái gì!! Em chỉ mới luyện 2 ngày, sao có thể thế được.
- Ủa sao mọi người ngạc nhiên thế, có gì không được sao?
Mấy tên này lại nhìn nhau một chút rồi Lâm nói:
- Môn “Liệt hỏa kiếm pháp” này là một trong những kiếm pháp cao cấp nhất của Liệt Hỏa Phái, mặc dù uy lực mạnh nhưng lại cực kỳ khó luyện. Đại sư huynh cho dù được chưởng môn ban cho “Hỏa Vân Quyết” nhưng cũng phải mất 1 tháng mới nhập môn 1 năm mới luyện được tiểu thành, 3 năm mới tinh thông, cho tới giờ đã luyện gần 7 năm rồi nhưng vẫn chưa thể luyện được đến đại thành.
Lâm nhìn hắn một chút rồi tiếp tục nói:
- Mà em, theo như lời của chưởng môn thì ông ấy chưa hề truyền lại “Hỏa Vân Quyết” cho em, vậy mà em chỉ mất 2 ngày đã có thể sử dụng được hơn nữa uy lực như vậy thì ít nhất cũng đã là tiểu thành rồi, sao mọi người có thể không kinh ngạc được chứ.
Thì ra là như vậy, theo hắn hiểu thì 1 môn võ chia làm 5 giai đoạn: nhập môn, tiểu thành, tinh thông, đại thành và viên mãn tương đương với 5 Lv của skill. Nếu bây giờ hắn mà nói hắn không chỉ luyện được rồi mà còn luyện đến viên mãn chỉ trong vòng 6 ngày (6 ngày = 144 tiếng) thì chắc bọn họ sẽ chết vì tức mất.
Nhưng tất nhiên hắn sẽ không nói cho bọn họ rồi, quá nổi bật cũng chưa hẳn đã tốt, nhất là khi còn có rất nhiều kẻ mạnh hơn hắn. Tên đại sư huynh luyện 7 năm vẫn chưa đại thành thì cõ lẽ muốn luyện đến viên mãn phải mất 10 đến 15 năm, nếu bọn họ biết hắn chỉ mất 6 ngày thì rất có thể hắn sẽ bị nghi ngờ.
- Có lẽ là do em có năng khiếu luyện kiếm thôi, với cả không phải nhờ vậy mà chúng ta đã chiến thắng rồi sao - Lâm cảm thấy không khí có chút trầm lắng nên nhắc nhở.
- Đúng vậy, chúng ta đã được vào vòng 16 đội rồi, nhất định phải tổ chức ăn mừng mới được - Long nhỏ tuổi nhất nên rất ham vui, sau bữa tiệc ngày hôm qua cậu rất muốn tổ chức một bữa tiệc nữa.
- Được rồi việc đó tính sau, chúng ta qua võ đài B xem mấy cô gái của Nữ Huỳnh Đạo thi đấu thế nào rồi sau đó đi gặp chưởng môn.
Sau đó một người đi tới võ đài số 2 để xem bọn cái Linh thi đấu. Nhưng có vẻ tình hình không ổn lắm. Lúc này đây Nguyệt đang phải đấu với 1 cô gái có Lv 21 trong khi cô chỉ mới Lv 19 nên đang bị đối phương áp đảo. Nguyệt đang dùng cây kiếm cố đỡ lấy những đòn của đối phương.
Cô gái kia sử dụng một cây côn bằng kim loại liên tục tấn công Nguyệt. Tấn công một lúc mà thấy Nguyệt vẫn có thể chống đỡ được nên cô ta dần cảm thấy mất kiên nhẫn.
Cô gái đó liền thu cây gậy ngang hông, hô to một tiếng, xung quanh cây gậy bỗng tỏa ra ánh sáng màu xanh lục sau đó quét ngang về phía Nguyệt. Nguyệt thấy thế liền hoảng sở giơ thanh kiếm của mình cản trước người để đỡ.
Dưới võ đài, hắn vừa nhìn thấy ánh sáng màu xanh lục tỏa ra từ cây gậy thì lập tức cảm thấy không ổn, cô gái này sử dụng nội công. Lúc này Nguyệt đã đuối sức nên chắc chắn không thể đỡ được đòn này. Hắn cắn chặt răng nhìn về phía 2 cô gái, miệng hơi hé:
- [Nguyền rủa]
- Choang!!!
Một tiếng kêu rất lớn vang lên khi cây côn đánh vào trên thanh kiếm của Nguyệt, cô cảm thấy một luồng sức mạnh cực lớn đang đâm sầm vào mình, mắt cô tối sầm lại, ngực như bị ép tới không thở nổi sau đó cảm giác như thân thể bị mất khống chế rồi bay ra khỏi võ đài.
-------- Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.