Chương 586: Tấm địa đồ
Katsuragi Keima
20/06/2018
- Thằng béo, ngươi làm gì vậy hả? Dám ăn nói tùy tiện như vậy để ta xem
gia gia sẽ xử phạt ngươi thế nào - Vương Linh Nhi thấy đứa em trai của
mình bỗng ôm chân của 1 người mà cô gần như chắc chắn là cả 2 không hề
quen biết thì tức giận.
- Ngươi làm cái gì vậy? - hắn nhíu mày nhìn tên béo ú đang ôm chặt lấy chân mình.
- Đại ca à, cuối cùng thì tiểu đệ cũng chờ được ngài rồi, sư phụ nói chỉ cần ôm được bắp đùi của đại ca thì đệ sẽ có được đại khí vận - tên béo này kích động nói - hôm nay đệ đã mạo hiểm cả thân thịt mỡ giấu người trong gia tộc mò tới đây là để tìm đại ca đó.
- Sư phụ ngươi? - tên béo này càng nói càng làm hắn nghi hoặc - quan sát!
Tên: Vương Tuấn Vĩ
Tuổi: 18
Giới tính: Nam
Hp: 1450/1450
Mp: 940/940
Lv 45
STR: 98
AGI: 185
VIT: 135
WIS: 44
INT: 84
LUK: 250
Đệ từ quan môn của Thiên Cơ lão nhân
Kỹ năng: Thần Hành Bách Bộ, Thiên Cơ Bảo Điển, Quy Tức Công
Danh hiệu: Nhát chết
Nhát chết:
Tăng 50% né tránh
Tăng 50% tốc độ
Tăng 20% may mắn
Giảm 20% sát thương của bản thân
Hả? Gì mà danh hiệu “Nhát chết”???
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cái danh hiệu kỳ quái đến như vậy. Mặc dù có tăng khá nhiều khả năng chạy trốn nhưng ngược lại thì bị giảm mất 20% sát thương gây ra. Đây không phải có nghĩa là tên béo này chỉ giỏi chạy thôi chứ không giỏi đánh nhau sao?
Nhưng cho dù là như vậy thì với đẳng cấp khá cao của mình thì tên béo này vẫn là mạnh nhất trong đám đồng trang lứa.
Hắn đã quan sát nhiều võ giả trẻ tuổi nhưng ở độ tuổi của Vương Tuấn Vĩ thì hầu hết chỉ lẹt đẹt ở khoảng cấp độ luyện thể hoặc cùng lắm thì bước vào được luyện khí sơ kỳ.
Nhưng bản thân tên Vương Tuấn Vĩ này vậy mà đã là võ giả hậu thiên trung kỳ rồi, quả là không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
- Ngươi là đệ tử của Thiên Cơ lão nhân? - hắn nhìn Vương Tuấn Vĩ nói.
- A!! Vậy mà đại ca cũng biết sao? Quả nhiên sư phụ nói không sai, nếu ta mà ôm được bắp đùi của đại ca thì ta sẽ có được đại khí vận - nói xong tên béo Vương Tuấn Vĩ càng ôm chặt hơn.
Hắn cố gắng hẩy tên béo này ra nhưng tên này dính lên chân của hắn như cứt chó vậy làm hắn hất chân mãi không rơi ra.
Trong khi hắn đang cố gắng hất tên béo ra thì Hà Nguyệt, Trương Phàn và cả Vương Linh Nhi cũng đều phải há hốc mồm kinh ngạc.
Thiên Cơ lão nhân là ai chứ? Đó là người nổi danh nhất trong giới tán tu, không chỉ tu vi cao cường ngay cả những tông môn và gia tộc lớn cũng hiếm người có thể sánh bằng mà còn là người tinh thông tính mệnh số đoán trước được cả tương lai.
Khi mà Hà Nguyệt cùng Trương Phàn nhìn về phía Vương Linh Nhi với vẻ không thể tin được thì khuôn mặt xinh đẹp của Vương Linh Nhi đỏ lên vì giận dữ.
- Thằng béo kia, sao ngươi lại dám giấu giếm chuyện về sư phụ của ngươi hả - Vương Linh Nhi chạy tới đá vào mạn sườn của Vương Tuấn Vĩ - hôm nay mà ngươi không khai ra thì đừng hòng yên thân với ta.
Lúc này Vương Tuấn Vĩ giống như dính phải bả chuột vậy lập tức tuột khỏi chân của hắn ra mà bay ra xa.
- Ngươi có biết là gia gia đã phải vận dùng toàn bộ lực lượng của gia tộc để tìm Thiên Cơ lão nhân không mà ngươi lại giữ bí mật chuyện ông ta là sư phụ ngươi hả!?!
Vương Linh Nhi liên tục đá về phía Vương Tuấn Vĩ những tên béo lại liên tục lăn lộn trên mặt đất giống như quả bóng cao su đang lăn khiến cho những cú đá này trượt mục tiêu.
AGI của Vương Tuấn Vĩ vốn cao ngất ngưởng cộng thêm sự chênh lệch về cấp độ và cái danh hiệu dở người kia khiến cho Vương Linh Nhi không tài nào đá trúng được.
- Thằng béo mau đứng lại cho ta đá ngươi 1 cái - Vương Linh Nhi tức giận hô lên.
- Tỷ tỷ tha mạng, là sư phụ không cho đệ nói ra tung tích của người mà - Vương Tuấn Vĩ lăn ra xa rồi đứng dậy nhìn Vương Linh Nhi với vẻ cảnh giác - sư phụ nói đến thời điểm thích hợp người sẽ xuất hiện mà thôi.
- Ta sẽ đem chuyện này nói lại cho gia gia, ngươi hãy cứ chờ đấy - Vương Linh Nhi bực bội.
Sau khi không còn bị Vương Linh Nhi đuổi đánh nữa thì Vương Tuấn Vĩ lại nhìn về phía hắn. Hắn lập tức trở nên cảnh giác, còn lâu hắn mới để tên béo này ôm chân hắn 1 lần nữa.
- Đại ca, sư phụ muốn tiểu đệ giao cho ngài cái này - nhưng Vương Tuấn Vĩ không lao tới nữa mà lấy ra 1 cuộn giấy da cũ nát không biết từ đâu ra.
Hắn có chút nghi ngờ cầm lấy cuộn giấy da và mở nó ra xem, hắn không cần thiết phải quá cẩn thận vì hắn tin ở thế giới này còn không có người có thể ám hại hắn.
- Hả!?
Hắn nhìn vào cuộn giấy da này, nó chính là… tấm địa đồ!!!
Đây chính là tấm địa đồ ghi chép cụ thể vị trí của những trận pháp trên khắp Trung Hoa.
Những trận pháp này kết hợp với mạng lưới ma trận tại Châu Mỹ, Châu Phi (Ai Cập thuộc bắc Phi) và những trận pháp mới được tìm ra tại châu Âu tạo thành 1 mạng lưới ma trận hoàn chỉnh bao phủ khắp trái đất.
- Hừm… xem ra là ta đã nói sai rồi, Trương gia của ngươi cũng khá là may mắn đấy - hắn nhìn Trương Phàn nói.
Bây giờ tấm địa đồ đã tới tay hắn thì có nghĩa là hắn không cần phải tới tìm Trương Bá Phong nữa. Như vậy thì Trương gia đã có thể tránh được 1 kiếp nạn lớn sắp xảy đến với họ.
- Xoạt!!!
Sau khi có được tấm địa đồ hắn chẳng còn lý do gì để lưu lại nữa nên liền biến mất ngay trước mắt những người này.
Lúc này ngoại trừ Vương Tuấn Vĩ còn hô hào đòi ôm bắp đùi hắn và chạy ra ngoài cửa để đuổi theo thì ba người kia chỉ rời đi trong im lặng.
…………….
Việc đầu tiên hắn làm khi đạt được tấm địa đồ là thông báo cho Hà Thiên Vũ.
Hắn đã xem qua những chi tiết của trận pháp tại Tân Cương và rút ra được 1 vài kết luận.
Hệ thống trận pháp của các võ giả có phần khác biệt so với ma trận của pháp sư.
Nếu như tất cả các pháp sư đều phải tiếp xúc với ma trận nên hầu như trình độ và kiến thức về ma trận đều rất đầy đủ thì ngược lại không phải võ giả nào cũng tinh thông trận pháp.
Chính vì lý do này nên những trận pháp sư đã cố gắng đơn giản hóa những trận pháp để những người không thực sự hiểu về trận pháp cũng có thể sử dụng được.
Nếu so với những ma trận của pháp sư cần hắn phải tìm hiểu cách vận hành thì các trận pháp này chỉ cần 1 vài trận pháp sư là có thể tu sửa được nên hắn không nhất định phải tự mình ra tay.
Sau khi hắn giao lại tấm địa đồ này cho Hà Thiên Vũ thì hắn đã hoàn thành xong nhiệm vụ rồi.
Do tầm quan trọng của tấm địa đồ này nên Hà Thiên Vũ nói sẽ đích thân tới lấy nên hắn liền ở lại khách sạn của Hà gia trong thời gian chờ ông ta tới.
Đúng ra là hắn hoàn toàn có thể dịch chuyển tức thời tới để giao tấm địa đồ này cho Hà Thiên Vũ nhưng lại nghĩ mình không cần vội vã như vậy.
Trong thời gian chờ đợi Hà Thiên Vũ tới thì hắn bắt đầu đi thăm thú khắp nơi tại đất Bắc Kinh này.
Chỉ sau 1 ngày là Hà Thiên Vũ đã có mặt ở Bắc Kinh và liên lạc với hắn. Khi Hà Thiên Vũ xuất hiện tại trước cửa phòng hắn thì ông ta không hề đi 1 mình mà còn có 1 ông lão khác mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn đi bên cạnh nữa.
Đằng sau 2 ông già này là Hà Nguyệt, Hà Lâm cùng 2 chị em Vương Linh Nhi và Vương Tuấn Vĩ.
Lúc này mọi người trông khá là bình thường nhưng riêng tên béo Vương Tuấn Vĩ thì không hiểu sao lại mặt mày sưng húp lên khiến cho cặp mắt vốn đã híp vì béo nay lại chôn sâu trong 2 mi mắt dày cộp.
- Ngươi làm cái gì vậy? - hắn nhíu mày nhìn tên béo ú đang ôm chặt lấy chân mình.
- Đại ca à, cuối cùng thì tiểu đệ cũng chờ được ngài rồi, sư phụ nói chỉ cần ôm được bắp đùi của đại ca thì đệ sẽ có được đại khí vận - tên béo này kích động nói - hôm nay đệ đã mạo hiểm cả thân thịt mỡ giấu người trong gia tộc mò tới đây là để tìm đại ca đó.
- Sư phụ ngươi? - tên béo này càng nói càng làm hắn nghi hoặc - quan sát!
Tên: Vương Tuấn Vĩ
Tuổi: 18
Giới tính: Nam
Hp: 1450/1450
Mp: 940/940
Lv 45
STR: 98
AGI: 185
VIT: 135
WIS: 44
INT: 84
LUK: 250
Đệ từ quan môn của Thiên Cơ lão nhân
Kỹ năng: Thần Hành Bách Bộ, Thiên Cơ Bảo Điển, Quy Tức Công
Danh hiệu: Nhát chết
Nhát chết:
Tăng 50% né tránh
Tăng 50% tốc độ
Tăng 20% may mắn
Giảm 20% sát thương của bản thân
Hả? Gì mà danh hiệu “Nhát chết”???
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cái danh hiệu kỳ quái đến như vậy. Mặc dù có tăng khá nhiều khả năng chạy trốn nhưng ngược lại thì bị giảm mất 20% sát thương gây ra. Đây không phải có nghĩa là tên béo này chỉ giỏi chạy thôi chứ không giỏi đánh nhau sao?
Nhưng cho dù là như vậy thì với đẳng cấp khá cao của mình thì tên béo này vẫn là mạnh nhất trong đám đồng trang lứa.
Hắn đã quan sát nhiều võ giả trẻ tuổi nhưng ở độ tuổi của Vương Tuấn Vĩ thì hầu hết chỉ lẹt đẹt ở khoảng cấp độ luyện thể hoặc cùng lắm thì bước vào được luyện khí sơ kỳ.
Nhưng bản thân tên Vương Tuấn Vĩ này vậy mà đã là võ giả hậu thiên trung kỳ rồi, quả là không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
- Ngươi là đệ tử của Thiên Cơ lão nhân? - hắn nhìn Vương Tuấn Vĩ nói.
- A!! Vậy mà đại ca cũng biết sao? Quả nhiên sư phụ nói không sai, nếu ta mà ôm được bắp đùi của đại ca thì ta sẽ có được đại khí vận - nói xong tên béo Vương Tuấn Vĩ càng ôm chặt hơn.
Hắn cố gắng hẩy tên béo này ra nhưng tên này dính lên chân của hắn như cứt chó vậy làm hắn hất chân mãi không rơi ra.
Trong khi hắn đang cố gắng hất tên béo ra thì Hà Nguyệt, Trương Phàn và cả Vương Linh Nhi cũng đều phải há hốc mồm kinh ngạc.
Thiên Cơ lão nhân là ai chứ? Đó là người nổi danh nhất trong giới tán tu, không chỉ tu vi cao cường ngay cả những tông môn và gia tộc lớn cũng hiếm người có thể sánh bằng mà còn là người tinh thông tính mệnh số đoán trước được cả tương lai.
Khi mà Hà Nguyệt cùng Trương Phàn nhìn về phía Vương Linh Nhi với vẻ không thể tin được thì khuôn mặt xinh đẹp của Vương Linh Nhi đỏ lên vì giận dữ.
- Thằng béo kia, sao ngươi lại dám giấu giếm chuyện về sư phụ của ngươi hả - Vương Linh Nhi chạy tới đá vào mạn sườn của Vương Tuấn Vĩ - hôm nay mà ngươi không khai ra thì đừng hòng yên thân với ta.
Lúc này Vương Tuấn Vĩ giống như dính phải bả chuột vậy lập tức tuột khỏi chân của hắn ra mà bay ra xa.
- Ngươi có biết là gia gia đã phải vận dùng toàn bộ lực lượng của gia tộc để tìm Thiên Cơ lão nhân không mà ngươi lại giữ bí mật chuyện ông ta là sư phụ ngươi hả!?!
Vương Linh Nhi liên tục đá về phía Vương Tuấn Vĩ những tên béo lại liên tục lăn lộn trên mặt đất giống như quả bóng cao su đang lăn khiến cho những cú đá này trượt mục tiêu.
AGI của Vương Tuấn Vĩ vốn cao ngất ngưởng cộng thêm sự chênh lệch về cấp độ và cái danh hiệu dở người kia khiến cho Vương Linh Nhi không tài nào đá trúng được.
- Thằng béo mau đứng lại cho ta đá ngươi 1 cái - Vương Linh Nhi tức giận hô lên.
- Tỷ tỷ tha mạng, là sư phụ không cho đệ nói ra tung tích của người mà - Vương Tuấn Vĩ lăn ra xa rồi đứng dậy nhìn Vương Linh Nhi với vẻ cảnh giác - sư phụ nói đến thời điểm thích hợp người sẽ xuất hiện mà thôi.
- Ta sẽ đem chuyện này nói lại cho gia gia, ngươi hãy cứ chờ đấy - Vương Linh Nhi bực bội.
Sau khi không còn bị Vương Linh Nhi đuổi đánh nữa thì Vương Tuấn Vĩ lại nhìn về phía hắn. Hắn lập tức trở nên cảnh giác, còn lâu hắn mới để tên béo này ôm chân hắn 1 lần nữa.
- Đại ca, sư phụ muốn tiểu đệ giao cho ngài cái này - nhưng Vương Tuấn Vĩ không lao tới nữa mà lấy ra 1 cuộn giấy da cũ nát không biết từ đâu ra.
Hắn có chút nghi ngờ cầm lấy cuộn giấy da và mở nó ra xem, hắn không cần thiết phải quá cẩn thận vì hắn tin ở thế giới này còn không có người có thể ám hại hắn.
- Hả!?
Hắn nhìn vào cuộn giấy da này, nó chính là… tấm địa đồ!!!
Đây chính là tấm địa đồ ghi chép cụ thể vị trí của những trận pháp trên khắp Trung Hoa.
Những trận pháp này kết hợp với mạng lưới ma trận tại Châu Mỹ, Châu Phi (Ai Cập thuộc bắc Phi) và những trận pháp mới được tìm ra tại châu Âu tạo thành 1 mạng lưới ma trận hoàn chỉnh bao phủ khắp trái đất.
- Hừm… xem ra là ta đã nói sai rồi, Trương gia của ngươi cũng khá là may mắn đấy - hắn nhìn Trương Phàn nói.
Bây giờ tấm địa đồ đã tới tay hắn thì có nghĩa là hắn không cần phải tới tìm Trương Bá Phong nữa. Như vậy thì Trương gia đã có thể tránh được 1 kiếp nạn lớn sắp xảy đến với họ.
- Xoạt!!!
Sau khi có được tấm địa đồ hắn chẳng còn lý do gì để lưu lại nữa nên liền biến mất ngay trước mắt những người này.
Lúc này ngoại trừ Vương Tuấn Vĩ còn hô hào đòi ôm bắp đùi hắn và chạy ra ngoài cửa để đuổi theo thì ba người kia chỉ rời đi trong im lặng.
…………….
Việc đầu tiên hắn làm khi đạt được tấm địa đồ là thông báo cho Hà Thiên Vũ.
Hắn đã xem qua những chi tiết của trận pháp tại Tân Cương và rút ra được 1 vài kết luận.
Hệ thống trận pháp của các võ giả có phần khác biệt so với ma trận của pháp sư.
Nếu như tất cả các pháp sư đều phải tiếp xúc với ma trận nên hầu như trình độ và kiến thức về ma trận đều rất đầy đủ thì ngược lại không phải võ giả nào cũng tinh thông trận pháp.
Chính vì lý do này nên những trận pháp sư đã cố gắng đơn giản hóa những trận pháp để những người không thực sự hiểu về trận pháp cũng có thể sử dụng được.
Nếu so với những ma trận của pháp sư cần hắn phải tìm hiểu cách vận hành thì các trận pháp này chỉ cần 1 vài trận pháp sư là có thể tu sửa được nên hắn không nhất định phải tự mình ra tay.
Sau khi hắn giao lại tấm địa đồ này cho Hà Thiên Vũ thì hắn đã hoàn thành xong nhiệm vụ rồi.
Do tầm quan trọng của tấm địa đồ này nên Hà Thiên Vũ nói sẽ đích thân tới lấy nên hắn liền ở lại khách sạn của Hà gia trong thời gian chờ ông ta tới.
Đúng ra là hắn hoàn toàn có thể dịch chuyển tức thời tới để giao tấm địa đồ này cho Hà Thiên Vũ nhưng lại nghĩ mình không cần vội vã như vậy.
Trong thời gian chờ đợi Hà Thiên Vũ tới thì hắn bắt đầu đi thăm thú khắp nơi tại đất Bắc Kinh này.
Chỉ sau 1 ngày là Hà Thiên Vũ đã có mặt ở Bắc Kinh và liên lạc với hắn. Khi Hà Thiên Vũ xuất hiện tại trước cửa phòng hắn thì ông ta không hề đi 1 mình mà còn có 1 ông lão khác mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn đi bên cạnh nữa.
Đằng sau 2 ông già này là Hà Nguyệt, Hà Lâm cùng 2 chị em Vương Linh Nhi và Vương Tuấn Vĩ.
Lúc này mọi người trông khá là bình thường nhưng riêng tên béo Vương Tuấn Vĩ thì không hiểu sao lại mặt mày sưng húp lên khiến cho cặp mắt vốn đã híp vì béo nay lại chôn sâu trong 2 mi mắt dày cộp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.