Chương 999: Vị khách đến từ ngoài không gian
Katsuragi Keima
19/01/2020
Ngày 15 tháng 11 năm 2012.
Tân Cương, dãy núi Côn Lôn.
Nơi đây nổi danh với những dãy núi cao trải dài theo cao nguyên Thanh Tạng (Thanh Hải - Tây Tạng) cùng với dãy núi được mệnh danh là nóc nhà của thế giới Himalaya và nó cũng tập hợp rất nhiều những dãy núi thuộc hàng cao nhất thế giới.
Cũng chính vì lý do này nên địa hình nơi đây cực kỳ hiểm trở, mặc dù là địa điểm tham quan nổi tiếng nhưng thực chất nơi này còn có rất nhiều nơi chưa có ai đặt chân tới cả.
Lúc này bên trên 1 đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng đang phát ra những ánh hào quang rất sáng. Nếu không phải hiện tại là ban ngày và đỉnh núi tuyết trắng tạo ra lượng phản quang cực lớn khiến cho hảo quang này không nổi bật lắm thì có lẽ ánh hào quang này hoàn toàn có thể được quan sát từ rất xa.
- Uỳnh!!!
Lúc này 1 cơn địa chấn cỡ trung xuất hiện tại đây khiến cho từng mảng tuyết dày bắt đầu lở ra và tạo thành 1 vụ tuyết lở cực kỳ khủng khiếp.
Cũng may là nơi này quá hẻo lánh nên không có cư dân hơn nữa bây giờ đang giữa mùa đông nên chẳng có du khách nào có trí tuệ bình thường lại mò tới tham quan núi tuyết cả.
Vụ tuyết lở này chấm dứt rất nhanh ngay sau khi cơn địa chấn chấm dứt.
Lúc này trên đỉnh núi vẫn còn những mảng tuyết lâu năm đóng lại ở trên nhưng đã không còn dày đặc như lúc ban đầu nữa.
- Rầm!!!
Bất chợt tại 1 đỉnh núi phát ra 1 vụ nổ kỳ lạ và số tuyết khối đọng lại bị bắn văng ra để lộ 1 cửa hang không lớn ở gần đỉnh núi.
- Xoạt…
Từ bên trong hang động 1 đám khoảng 7-8 người bắt đầu tiến ra ngoài và dẫm lên mặt tuyết trơn trượt 1 cách tùy ý nhưng lại đứng rất vững vàng. Đám người này ăn mặc hết sức kỳ lạ trông không giống trang phục thông thường nhưng lại có chút gì đó mang hơi hướng trang phục của Trung Quốc thời xưa. Lúc này 1 cô gái trông cực kỳ trẻ trung nhưng lại có 1 mái tóc bạc trắng tay cầm phất trần quay sang hỏi 1 người đàn ông trung niên tóc đen để râu trông như đạo sĩ vậy.
- Sư huynh! Không phải các vị sư phụ đã nói rằng phàm giới đã gần cạn kiệt linh khí rồi hay sao? Mặc dù nơi này từng là nơi bản tông từng tọa lạc cũng không thể có linh khí dày đặc như vậy được - nữ đạo sĩ tỏ ra nghi ngờ - linh khí ở nơi này thậm chí không thua kém lượng linh khí bên trong tụ linh tháp của chúng ta là bao, dù là tụ linh trận cũ còn chưa hư hại thì nó cũng chỉ là loại cấp thấp thôi, cớ sao…
Đạo sĩ trung niên nghe nữ đạo sĩ hỏi vậy thì liền vuốt râu im lặng 1 hồi sau đó mới lên tiếng:
- Vật cực tất phản… nếu như phàm giới đã chuẩn bị tiến vào thời kỳ mạt pháp thì có lẽ đây là lượng linh khí cuối cùng mà nó có thể tạo ra rồi, loại tình trạng này sẽ không duy trì lâu đâu - đạo sĩ trung niên vung tay lên 1 cái và 1 chiếc “thuyền gỗ” bỗng nhiên xuất hiện và bay lơ lửng ở trên không - chúng ta chỉ có 1 tháng để tiến hành thu thập tài nguyên trước khi linh khí bắt đầu cạn kiệt, phải tận dụng thời gian cho tốt. Theo lời sư phụ nói thì đám ngoại thần phương Tây cũng đang trên đường tới đây rồi.
- Đúng vậy, số tài nguyên tam tông chúng ta mưu đồ suốt 1000 năm nay không thể lọt vào tay đám ngoại thần đó được - 1 lão già râu tóc bạc phơ nói - Chung sư huynh, lần này phải nhờ tới huynh rồi.
Người đàn ông trung niên gật đầu và lấy ra 1 đồ vật hình vuông trông như là tấm la bàn cổ của trung quốc vậy.
- Tụ Bảo Bồn của Lạc Tiên Tông chúng ta ở gần đây nhất nên chúng ta sẽ tới đó trước, các vị sư đệ sư muội không có ý kiến chứ? - vị đạo sĩ trung niên nói.
- Đều nghe theo sư huynh an bài - nữ đạo sĩ tóc trắng và lão già kia lên tiếng, những người còn lại có vẻ như địa vị thấp hơn 3 người này nên không hề tham gia ý kiến.
……
Cùng lúc đó, bên ngoài không gian, 1 chiếc phi thuyền hình thù kỳ lạ trông không giống với những chiếc phi thuyền không gian mà con người thường hay miêu ta xuất hiện ở bên ngoài dải ngân hà.
Bên trong khoang thuyền 1 người phụ nữ tóc vàng mặc áo giáp màu trắng nhìn vào 1 quả cầu lớn ở trước mặt mình và ra lệnh:
- Midgard đang ở ngay trước mặt kia rồi, mau chuẩn bị dịch chuyển.
Lúc này 1 lão già người lùn sở hữu bộ râu màu nâu cực kỳ rậm rạp bước vào bên trong khoang thuyền.
- Đã sắp tới nơi rồi sao? Để ta đi ra lệnh cho lũ thuộc hạ chuẩn bị - lão già này hưng phấn nói - chúng ta nhất định phải tới kịp lúc Midgard phát ra năng lượng lần cuối cùng, như vậy chúng ta mới có thể 1 lần nữa đúc lại cây búa Mjölnir.
- Mjölnir… cộng thêm nó thì chúng ta đã có đủ cả 3 tạo vật của tộc người lùn.
Mjölnir, Skíðblaðnir và Gungnir là 3 kiệt tác của tộc người lùn được gọi là những đứa con trai của Ivaldi. Bây giờ đây những kẻ trên thuyền này lại đang có ý định đúc lại cây búa thần Mjölnir của Thor.
Dưới sự ra lệnh của người phụ nữ mặc giáp thì chiếc phi thuyền này ngay lập tức trở nên mờ nhạt và biến mất hoàn toàn. Chỉ trong giây lát sau đó con thuyền đã xuất hiện trước hệ mặt trời
- Cuối cùng thì sau gần nửa năm trời thì cũng đã tới được Midgard, cũng may là chúng ta tới vừa kịp lúc - người phụ nữ mặc giáp thở dài - nếu không phải thần Heimdall đã tử trận khi đấu với Loki trong trận Ragnarök thì chúng ta đã có thể sử dụng cầu vồng Bifröst để tới Midgard trong chớp mắt rồi.
- Mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi Erna - lão già người lùn kia quay trở lại và hưng phấn nói.
- Được rồi, vậy thì chúng ta hãy tiến vào Midgard nào.
Với khoảng cách hiện tại thì bọn họ không còn cần phải tiến hành dịch chuyển nữa mà chỉ bay vào bên trong hệ mặt trời theo cách thông thường. Không phải là bọn họ không muốn thực hiện dịch chuyển mà việc này tiêu tốn quá nhiều năng lượng, bọn họ còn phải tiết kiệm năng lượng để còn quay trở về nữa.
Mặc dù vậy tốc độ của bản thân chiếc phi thuyền này cũng không hề chậm chạp chút nào, chỉ sau khoảng 2 ngày họ đã tới được trước trái đất.
- Chuẩn bị tiến vào!
Những người điều khiển chiếc phi thuyền bay thẳng về phía trái đất và chuẩn bị hạ cánh. Nhưng ngay vào lúc này 1 cảm giác khó tả dâng lên trong lòng người phụ nữ mặc giáp kia.
- Tít tít…
Bỗng nhiên 1 viên đá quý màu đỏ trên thuyền bắt đầu phát ra những tiếng động lạ thường.
- Không ổn!! Chúng ta đang bị tấn công!!!
Xung quanh trái đất lúc này hiện lên hàng loạt những ma pháp trận được kết nối với nhau tạo thành 1 chiếc võng bao phủ lấy toàn bộ hành tinh. Lúc này chiếc phi thuyền kia còn cách bầu khí quyển của trái đất bằng với khoảng cách từ mặt trăng tới trái đất thì bị cản lại bởi 1 tấm màn năng lượng và sau đó 1 loạt những tia sáng khổng lồ bắt đầu bắn ra từ những ma pháp trận.
- Mau rút lui!!!!
Chiếc phi thuyền lọt vội vàng rời xa trái đất nhưng những tia năng lượng vẫn truy kích theo phía sau. Cuối cùng bọn họ phải chịu hy sinh năng lượng để tiến hành dịch chuyển không gian thì mới thoát được.
- Chuyện quái quỷ gì thế này?? Tại sao 1 nơi bỏ hoang như Midgard lại có được kết giới bảo vệ?
Những người trên chiếc phi thuyền hoang mang cực độ sau khi thoát khỏi cái chết trong gang tấc.
Lúc này tên người lùn kia mới tới gần người phụ nữ mặc giáp và bắt đầu khua tay khiến cho quả cầu ánh sáng trước mặt 2 người biến thành bộ dáng của trái đất khi nãy.
- Thứ này… là kẻ nào có thể dựng lên được kết giới mạnh mẽ đến nhường này - tên người lùn tỏ ra hoảng hốt - thậm chí nó còn không hề thua kém gì kết giới bảo vệ Asgard được ghi lại trong sử sách.
- Xem ra chuyến đi này của chúng ta không thể đạt được mục đích rồi - người phụ nữ kia thở dài - chúng ta nhất định phải đem chuyện này báo cáo lại… nhất định là có điều gì đó bất thường tại Midgard.
……
- Rầm rầm!!!
Bên trong 1 khu rừng hoang vu tại Vân Nam, Trung Quốc đám đạo sĩ từ núi côn lôn đứng nhìn 1 cửa hang đang từ từ sụp đổ ngay trước mắt bọn họ.
- Chung sư huynh, chuyện ở đây đã xong thì chúng ta cũng nên quay trở về thôi, nơi này làm cho ta cảm thấy rất không yên tâm - nữ đạo sĩ tóc trắng nói.
Đạo sĩ trung niên gật đầu, những ngày gần đây bọn họ cảm thấy linh khí ở nơi này cao đến mức bất thường. Theo suy nghĩ của họ thì đây là hiện tượng phàm giới đang bộc phát hào quang 1 lần cuối.
Linh khí càng dày đặc chứng tỏ đại nạn mà phàm giới sắp phải gánh chịu càng thêm hung hiểm. Đặc biệt là vào 2 ngày trước họ bỗng cảm thấy linh khí ở khắp nơi xao động hết sức dị thường nên họ càng lo lắng.
Thu lại những tài nguyên mà tông môn của họ đã sử dụng bảo vật để thu thập suốt 1 ngàn năm nay xong thì họ muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
Tiến lên chiếc thuyền bay đám đạo sĩ bay trở về dãy núi côn lôn, họ vượt qua hàng nghìn km chỉ trong chớp mắt.
Đám đạo sĩ tiến vào bên trong hang động mà lúc đầu bọn họ đã từng chui ra và tiến sâu vào trong lòng núi. Vượt qua 1 vài trận pháp phía bên ngoài và họ liền đi tới 1 tế đàn rộng khoảng trăm mét ở trong 1 hang động lớn.
Đạo sĩ trung niên vung tay lên và ném ra 1 vài viên đá màu trắng tỏa ra hào quang màu nhũ bạch rơi vào những vị trí khác biệt xung quanh tế đàn.
- Được rồi, truyền tống trận này đã cũ nát lắm rồi nhưng với năng lượng của 6 viên linh thạch cực phẩm thì nó vẫn có thể đưa chúng ta trở về Nguyên Giới được - đạo sĩ trung niên nói.
Đám đạo sĩ nhảy lên tế đàn và chờ đợi truyền tống trận được kích hoạt. Nhưng không hiểu sao sau 1 lát thì ánh sáng xung quanh tế đàn lại tắt ngấm và những viên linh thạch cực phẩm kia thì lại biến thành bụi phấn.
- ------☆☆☆☆-------
Tân Cương, dãy núi Côn Lôn.
Nơi đây nổi danh với những dãy núi cao trải dài theo cao nguyên Thanh Tạng (Thanh Hải - Tây Tạng) cùng với dãy núi được mệnh danh là nóc nhà của thế giới Himalaya và nó cũng tập hợp rất nhiều những dãy núi thuộc hàng cao nhất thế giới.
Cũng chính vì lý do này nên địa hình nơi đây cực kỳ hiểm trở, mặc dù là địa điểm tham quan nổi tiếng nhưng thực chất nơi này còn có rất nhiều nơi chưa có ai đặt chân tới cả.
Lúc này bên trên 1 đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng đang phát ra những ánh hào quang rất sáng. Nếu không phải hiện tại là ban ngày và đỉnh núi tuyết trắng tạo ra lượng phản quang cực lớn khiến cho hảo quang này không nổi bật lắm thì có lẽ ánh hào quang này hoàn toàn có thể được quan sát từ rất xa.
- Uỳnh!!!
Lúc này 1 cơn địa chấn cỡ trung xuất hiện tại đây khiến cho từng mảng tuyết dày bắt đầu lở ra và tạo thành 1 vụ tuyết lở cực kỳ khủng khiếp.
Cũng may là nơi này quá hẻo lánh nên không có cư dân hơn nữa bây giờ đang giữa mùa đông nên chẳng có du khách nào có trí tuệ bình thường lại mò tới tham quan núi tuyết cả.
Vụ tuyết lở này chấm dứt rất nhanh ngay sau khi cơn địa chấn chấm dứt.
Lúc này trên đỉnh núi vẫn còn những mảng tuyết lâu năm đóng lại ở trên nhưng đã không còn dày đặc như lúc ban đầu nữa.
- Rầm!!!
Bất chợt tại 1 đỉnh núi phát ra 1 vụ nổ kỳ lạ và số tuyết khối đọng lại bị bắn văng ra để lộ 1 cửa hang không lớn ở gần đỉnh núi.
- Xoạt…
Từ bên trong hang động 1 đám khoảng 7-8 người bắt đầu tiến ra ngoài và dẫm lên mặt tuyết trơn trượt 1 cách tùy ý nhưng lại đứng rất vững vàng. Đám người này ăn mặc hết sức kỳ lạ trông không giống trang phục thông thường nhưng lại có chút gì đó mang hơi hướng trang phục của Trung Quốc thời xưa. Lúc này 1 cô gái trông cực kỳ trẻ trung nhưng lại có 1 mái tóc bạc trắng tay cầm phất trần quay sang hỏi 1 người đàn ông trung niên tóc đen để râu trông như đạo sĩ vậy.
- Sư huynh! Không phải các vị sư phụ đã nói rằng phàm giới đã gần cạn kiệt linh khí rồi hay sao? Mặc dù nơi này từng là nơi bản tông từng tọa lạc cũng không thể có linh khí dày đặc như vậy được - nữ đạo sĩ tỏ ra nghi ngờ - linh khí ở nơi này thậm chí không thua kém lượng linh khí bên trong tụ linh tháp của chúng ta là bao, dù là tụ linh trận cũ còn chưa hư hại thì nó cũng chỉ là loại cấp thấp thôi, cớ sao…
Đạo sĩ trung niên nghe nữ đạo sĩ hỏi vậy thì liền vuốt râu im lặng 1 hồi sau đó mới lên tiếng:
- Vật cực tất phản… nếu như phàm giới đã chuẩn bị tiến vào thời kỳ mạt pháp thì có lẽ đây là lượng linh khí cuối cùng mà nó có thể tạo ra rồi, loại tình trạng này sẽ không duy trì lâu đâu - đạo sĩ trung niên vung tay lên 1 cái và 1 chiếc “thuyền gỗ” bỗng nhiên xuất hiện và bay lơ lửng ở trên không - chúng ta chỉ có 1 tháng để tiến hành thu thập tài nguyên trước khi linh khí bắt đầu cạn kiệt, phải tận dụng thời gian cho tốt. Theo lời sư phụ nói thì đám ngoại thần phương Tây cũng đang trên đường tới đây rồi.
- Đúng vậy, số tài nguyên tam tông chúng ta mưu đồ suốt 1000 năm nay không thể lọt vào tay đám ngoại thần đó được - 1 lão già râu tóc bạc phơ nói - Chung sư huynh, lần này phải nhờ tới huynh rồi.
Người đàn ông trung niên gật đầu và lấy ra 1 đồ vật hình vuông trông như là tấm la bàn cổ của trung quốc vậy.
- Tụ Bảo Bồn của Lạc Tiên Tông chúng ta ở gần đây nhất nên chúng ta sẽ tới đó trước, các vị sư đệ sư muội không có ý kiến chứ? - vị đạo sĩ trung niên nói.
- Đều nghe theo sư huynh an bài - nữ đạo sĩ tóc trắng và lão già kia lên tiếng, những người còn lại có vẻ như địa vị thấp hơn 3 người này nên không hề tham gia ý kiến.
……
Cùng lúc đó, bên ngoài không gian, 1 chiếc phi thuyền hình thù kỳ lạ trông không giống với những chiếc phi thuyền không gian mà con người thường hay miêu ta xuất hiện ở bên ngoài dải ngân hà.
Bên trong khoang thuyền 1 người phụ nữ tóc vàng mặc áo giáp màu trắng nhìn vào 1 quả cầu lớn ở trước mặt mình và ra lệnh:
- Midgard đang ở ngay trước mặt kia rồi, mau chuẩn bị dịch chuyển.
Lúc này 1 lão già người lùn sở hữu bộ râu màu nâu cực kỳ rậm rạp bước vào bên trong khoang thuyền.
- Đã sắp tới nơi rồi sao? Để ta đi ra lệnh cho lũ thuộc hạ chuẩn bị - lão già này hưng phấn nói - chúng ta nhất định phải tới kịp lúc Midgard phát ra năng lượng lần cuối cùng, như vậy chúng ta mới có thể 1 lần nữa đúc lại cây búa Mjölnir.
- Mjölnir… cộng thêm nó thì chúng ta đã có đủ cả 3 tạo vật của tộc người lùn.
Mjölnir, Skíðblaðnir và Gungnir là 3 kiệt tác của tộc người lùn được gọi là những đứa con trai của Ivaldi. Bây giờ đây những kẻ trên thuyền này lại đang có ý định đúc lại cây búa thần Mjölnir của Thor.
Dưới sự ra lệnh của người phụ nữ mặc giáp thì chiếc phi thuyền này ngay lập tức trở nên mờ nhạt và biến mất hoàn toàn. Chỉ trong giây lát sau đó con thuyền đã xuất hiện trước hệ mặt trời
- Cuối cùng thì sau gần nửa năm trời thì cũng đã tới được Midgard, cũng may là chúng ta tới vừa kịp lúc - người phụ nữ mặc giáp thở dài - nếu không phải thần Heimdall đã tử trận khi đấu với Loki trong trận Ragnarök thì chúng ta đã có thể sử dụng cầu vồng Bifröst để tới Midgard trong chớp mắt rồi.
- Mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi Erna - lão già người lùn kia quay trở lại và hưng phấn nói.
- Được rồi, vậy thì chúng ta hãy tiến vào Midgard nào.
Với khoảng cách hiện tại thì bọn họ không còn cần phải tiến hành dịch chuyển nữa mà chỉ bay vào bên trong hệ mặt trời theo cách thông thường. Không phải là bọn họ không muốn thực hiện dịch chuyển mà việc này tiêu tốn quá nhiều năng lượng, bọn họ còn phải tiết kiệm năng lượng để còn quay trở về nữa.
Mặc dù vậy tốc độ của bản thân chiếc phi thuyền này cũng không hề chậm chạp chút nào, chỉ sau khoảng 2 ngày họ đã tới được trước trái đất.
- Chuẩn bị tiến vào!
Những người điều khiển chiếc phi thuyền bay thẳng về phía trái đất và chuẩn bị hạ cánh. Nhưng ngay vào lúc này 1 cảm giác khó tả dâng lên trong lòng người phụ nữ mặc giáp kia.
- Tít tít…
Bỗng nhiên 1 viên đá quý màu đỏ trên thuyền bắt đầu phát ra những tiếng động lạ thường.
- Không ổn!! Chúng ta đang bị tấn công!!!
Xung quanh trái đất lúc này hiện lên hàng loạt những ma pháp trận được kết nối với nhau tạo thành 1 chiếc võng bao phủ lấy toàn bộ hành tinh. Lúc này chiếc phi thuyền kia còn cách bầu khí quyển của trái đất bằng với khoảng cách từ mặt trăng tới trái đất thì bị cản lại bởi 1 tấm màn năng lượng và sau đó 1 loạt những tia sáng khổng lồ bắt đầu bắn ra từ những ma pháp trận.
- Mau rút lui!!!!
Chiếc phi thuyền lọt vội vàng rời xa trái đất nhưng những tia năng lượng vẫn truy kích theo phía sau. Cuối cùng bọn họ phải chịu hy sinh năng lượng để tiến hành dịch chuyển không gian thì mới thoát được.
- Chuyện quái quỷ gì thế này?? Tại sao 1 nơi bỏ hoang như Midgard lại có được kết giới bảo vệ?
Những người trên chiếc phi thuyền hoang mang cực độ sau khi thoát khỏi cái chết trong gang tấc.
Lúc này tên người lùn kia mới tới gần người phụ nữ mặc giáp và bắt đầu khua tay khiến cho quả cầu ánh sáng trước mặt 2 người biến thành bộ dáng của trái đất khi nãy.
- Thứ này… là kẻ nào có thể dựng lên được kết giới mạnh mẽ đến nhường này - tên người lùn tỏ ra hoảng hốt - thậm chí nó còn không hề thua kém gì kết giới bảo vệ Asgard được ghi lại trong sử sách.
- Xem ra chuyến đi này của chúng ta không thể đạt được mục đích rồi - người phụ nữ kia thở dài - chúng ta nhất định phải đem chuyện này báo cáo lại… nhất định là có điều gì đó bất thường tại Midgard.
……
- Rầm rầm!!!
Bên trong 1 khu rừng hoang vu tại Vân Nam, Trung Quốc đám đạo sĩ từ núi côn lôn đứng nhìn 1 cửa hang đang từ từ sụp đổ ngay trước mắt bọn họ.
- Chung sư huynh, chuyện ở đây đã xong thì chúng ta cũng nên quay trở về thôi, nơi này làm cho ta cảm thấy rất không yên tâm - nữ đạo sĩ tóc trắng nói.
Đạo sĩ trung niên gật đầu, những ngày gần đây bọn họ cảm thấy linh khí ở nơi này cao đến mức bất thường. Theo suy nghĩ của họ thì đây là hiện tượng phàm giới đang bộc phát hào quang 1 lần cuối.
Linh khí càng dày đặc chứng tỏ đại nạn mà phàm giới sắp phải gánh chịu càng thêm hung hiểm. Đặc biệt là vào 2 ngày trước họ bỗng cảm thấy linh khí ở khắp nơi xao động hết sức dị thường nên họ càng lo lắng.
Thu lại những tài nguyên mà tông môn của họ đã sử dụng bảo vật để thu thập suốt 1 ngàn năm nay xong thì họ muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
Tiến lên chiếc thuyền bay đám đạo sĩ bay trở về dãy núi côn lôn, họ vượt qua hàng nghìn km chỉ trong chớp mắt.
Đám đạo sĩ tiến vào bên trong hang động mà lúc đầu bọn họ đã từng chui ra và tiến sâu vào trong lòng núi. Vượt qua 1 vài trận pháp phía bên ngoài và họ liền đi tới 1 tế đàn rộng khoảng trăm mét ở trong 1 hang động lớn.
Đạo sĩ trung niên vung tay lên và ném ra 1 vài viên đá màu trắng tỏa ra hào quang màu nhũ bạch rơi vào những vị trí khác biệt xung quanh tế đàn.
- Được rồi, truyền tống trận này đã cũ nát lắm rồi nhưng với năng lượng của 6 viên linh thạch cực phẩm thì nó vẫn có thể đưa chúng ta trở về Nguyên Giới được - đạo sĩ trung niên nói.
Đám đạo sĩ nhảy lên tế đàn và chờ đợi truyền tống trận được kích hoạt. Nhưng không hiểu sao sau 1 lát thì ánh sáng xung quanh tế đàn lại tắt ngấm và những viên linh thạch cực phẩm kia thì lại biến thành bụi phấn.
- ------☆☆☆☆-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.