The Gamer

Chương 780: Videl

Katsuragi Keima

19/01/2020

Giờ nghỉ trưa, Videl và Erasa cùng nhau ngồi trong canteen để ăn trưa nhưng lúc này trông Videl có vẻ hết sức bực bội.

- Không thể tin được là cái tên đó lại không để mình ra ngoài, đợi mãi tới khi hết tiết mình chạy tới hiện trường thì mấy tên cướp đó đã tẩu thoát hết rồi, may mà cảnh sát tới kịp nên chúng không lấy được tiền - Videl cầm 1 ổ bánh mì nhai ngấu nghiến trong cơn tức giận - tên đó tưởng mình hay lắm sao? Son Goku, đến cái tên cũng nghe quê 1 cục, grừ…

- Hi hi… tớ thì lại thấy Goku-sensei đẹp trai lắm đó chứ, đúng gu của tớ rồi - Erasa nhìn thấy Videl bực bội thì cười trêu chọc cô.

- Hừ, cậu mà hẹn hò với tên đó thì tình bạn giữa 2 chúng ta sẽ chấm dứt - Videl trừng mắt nhìn Erasa khiến cho cô càng cười lớn hơn.

- Mà cái ông thầy đó cũng lạ nhỉ, chuyện Videl đi ra ngoài giúp cảnh sát bắt cướp cũng là chuyện bình thường mà - 1 chàng thanh niên có mái tóc màu vàng dài quá vai trông khá lực lưỡng ngồi bên cạnh nói - hay là ông ta không biết bố của Videl là ngài Satan?

- Hừ, chuyện lần này tớ sẽ không bỏ qua đâu, nhất định tớ sẽ trả đũa tên đó - Videl thở phì phò nói.

Đến hơn 3 giờ chiều ngày hôm đó thì giờ dạy học của hắn liền kết thúc, mục đích hắn tới nơi này để làm giáo viên đương nhiên là để tiếp cận với 1 trong số những nhân vật nữ hiếm hoi của bộ truyện này là Videl rồi.

Hắn cố tình làm như vậy là để gây nên sự chú ý của Videl, theo sự hiểu biết của hắn về tính cách của Videl lúc còn trẻ thì cô bé là 1 người khá là bốc đồng và nóng nảy chứ không được bình tĩnh như sau khi trưởng thành.

Quả nhiên là khi hắn thu dọn đồ đạc của mình và rời khỏi trường thì hắn liền nhận ra có người đi theo phía sau mình, người đó không phải ai khác mà chính là Videl.

- Theo như mình hỏi thăm các giáo viên thì tên Son Goku này sống cách thành phố tới tận hơn 100 km vậy mà tên này lại không hề đi ô tô hay máy bay, khả nghi thật - Videl lén lút đi theo phía sau và đánh giá hắn - mà nhìn kỹ thì tên này cũng đẹp trai thật thảo nào lọt vào mắt xanh của Erasa, nếu như mà… xì, mình đang nghĩ gì thế này…

Videl đi theo phía sau hắn 1 lúc lâu thì thấy hắn đã đi bộ tới tận bên ngoài thành phố rồi. Khi mà Videl cảm thấy chán nản thì bỗng nhiên chiếc đồng hồ trên tay của Videl reo lên.

- Cũng may mà mình ở khá xa, chắc tên đó không nghe thấy đâu - Videl bấm vào 1 nút trên chiếc đồng hồ của mình - alo Videl nghe đây.

- Có 2 tên cướp đi xe đang di chuyển tới đường 42 ở ngoại ô phía đông - từ trong chiếc đồng hồ của Videl phát ra giọng nói của 1 người đàn ông.

Videl lập tức giật mình, đường 42 không phải chính là nơi này sao?

Trong lúc Videl còn đang ngỡ ngàng thì từ xa có 1 chiếc xe ô tô lao thẳng về phía này. Rất nhanh thì chiếc ô tô đã tiếp cận nơi đây và lúc này hắn đang băng qua đường.

- Cẩn thận đấy!!! - Videl thấy chiếc ô tô không hề giảm tốc độ mà lao thẳng về phía hắn thì hoảng hốt hô lên.

Videl nhanh chóng rời khỏi chỗ nấp và phi như bay về phía hắn, nhưng tốc độ của Videl sao có thể nhanh bằng ô tô bay cơ chứ, khi mà cô còn cách hắn tới cả trăm mét thì chiếc xe ô tô đã chỉ còn cách hắn vài mét nữa, Videl chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc ô tô đó lao về phía hắn mà thôi.

Nhưng ngay vào lúc này hắn liền vung tay lên 1 cái và ngay lập tức chiếc xe ô tô liền bị hất văng ra xa.

- Rầm!!! - chiếc ô tô lập tức bẹp dí giống như bị 1 chiếc xe tải hạng nặng tông vào vậy.



Hắn đã nghe được tiếng nói phát ra từ chiếc đồng hồ của Videl nên hắn biết kẻ lái chiếc xe này chẳng phải loại tốt lành gì. Hơn nữa chỉ riêng việc 2 tên cướp này không giảm tốc độ mà muốn tông vào hắn cũng đã đủ để cho hắn ra tay giết chết 2 tên này rồi.

Videl đứng ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức sững sờ mà đứng lại. Từ bé cho tới nay Videl chưa từng thấy người nào có thể khiến cho 1 chiếc ô tô trở nên bẹp dí bằng 1 cái vẫy tay được.

Nhưng vẫn chưa dừng ở đó, hắn sau khi đập bay chiếc xe ô tô thì vẫn làm như không hề phát hiện ra Videl ở đằng sau mình mà liền sử dụng Vũ Không Thuật bay lên trời sau đó phóng vụt đi.

- Bay… tên Goku đó bay… - Videl thậm chí còn kinh ngạc hơn cả vừa nãy.

Bây giờ mà hắn nhìn thấy vẻ mặt của Videl lúc này thì thể nào hắn cũng phải phì cười cho mà xem.

………

Khi trở về nhà thì hắn đã để cho Bulma và Lazuli tạm thời lánh mặt đi để tránh Videl biết hắn đang ở cùng 2 người vì hắn biết thể nào Videl cũng sẽ mò tới tìm mình cho xem.

Thành phố Satan là 1 thành phố theo phong cách tây phương nên tư tưởng và lối sống của họ cũng vậy, Videl mà biết hắn đang sống cùng 2 người phụ nữ khác thì việc nâng cao độ hảo cảm của cô ấy lên sẽ trở nên rất khó khăn.

Chỉ cần đợi đến khi độ hảo cảm đã đủ nhiều thì hắn sẽ bắt Videl làm Pet và lúc đó hắn không còn phải tách riêng mấy người họ ra nữa.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, ngày hôm sau là thứ 7 trường học được nghỉ thì liền có 1 chiếc máy bay cỡ nhỏ bay thẳng về phía thị trấn mà hắn đang ở.

- Ding dong!!! - tiếng chuông cửa vang lên.

Hắn đi ra mở cửa thì liền thấy được khuôn mặt của Videl đang hằm hằm nhìn hắn.

- Videl? Tại sao em lại tới đây? - hắn giả vờ như không biết tại sao Videl lại tới nơi này.

- Son Goku, 1 võ đạo gia đã từng 3 lần vô địch giải đấu Tenkaichi Budoukai lần thứ 21, 22 và 23 - Videl nói với vẻ chất vấn - vấn đề là tại sao 1 võ đạo gia mạnh mẽ như vậy lại đi làm giáo viên ở 1 trường cấp 3 chứ?

Hắn giả vờ gãi đầu 1 chút rồi liền đáp:

- Ai cũng cần phải kiếm ăn chứ? Đâu phải ai cũng được nổi tiếng như ngài Satan. Em tới đây chỉ là để hỏi thầy chuyện này thôi sao?

Nghe hắn trả lời như vậy thì những câu mà Videl đã chuẩn bị từ trước liền không thể nói ra được vì thế Videl đành phải đi thẳng vào vấn đề.

- Trước đây em đã từng nghe nói tới 1 vài võ đạo gia có thể bay lượn trên bầu trời nhưng bố em thì lại nói đó chỉ là trò bịp bợm - Videl nhìn hắn nói - nhưng ngày hôm qua em tận mắt thấy thầy có thể bay trên trời còn nhanh hơn cả máy bay, đó không thể nào là trò bịp bợm được. Hơn nữa thầy chỉ cần vẫy tay là có thể nghiền nát chiếc xe ô tô, sức người bình thường không thể nào làm được như vậy.



- Vậy thì lạ nhỉ, thầy nhớ bố của em là nhà vô địch của giải đấu Tenkaichi Budoukai lần thứ 24 cơ mà, sao con gái ông ấy lại không biết đến khí cơ chứ? - hắn nói - ở thời của thầy hầu hết các võ sĩ đều biết sử dụng khí cơ mà.

- Khí? Khí là cái gì? - Videl nhíu mày hỏi.

- Em không biết khí thật sao? - hắn tỏ vẻ ngạc nhiên - thôi được rồi, em vào nhà trước đi thầy sẽ nói chi tiết cho em.

Lão Satan mà có thể biết đến khí mới là lạ, lão ta cũng chỉ là 1 người bình thường biết chút võ vẽ mà thôi, thậm chí Videl bây giờ còn mạnh hơn cả lão ta.

Hắn dẫn Videl vào nhà và bắt đầu giới thiệu về Ki và các ứng dụng của nó, theo hắn xem ra thì Videl đã tập võ từ bé nên trình độ của cô bây giờ cũng có thể coi là ở vào hàng đệ tử cao cấp rồi.

Chỉ cần biết cách điều khiển khí trong cơ thể thì Videl có thể dễ dàng bước vào đẳng cấp Vĩ Nhân, dù sao ở thế giới này khí tiềm tàng trong cơ thể mỗi người đều mạnh hơn thế giới Kenichi nhiều.

- Thầy có thể dạy em cách điều khiển khí được không? - khi thấy hắn biểu diễn 1 vài trò sử dụng khí thì Videl liền bị cuốn hút bởi nó.

Bây giờ Videl giống như phát hiện ra 1 lục địa hoàn toàn mới khiến cho cô cực kỳ hưng phấn và muốn tìm hiểu mọi thứ về nó.

- … Cũng được - hắn giả bộ suy nghĩ 1 lát khiến cho Videl trở nên lo lắng.

- Em cảm ơn thầy - Videl nhảy cẫng lên và ôm lấy cổ hắn, lúc này cô đã hoàn toàn quên đi những hiềm khích trước đó đối với hắn rồi.

Ting, độ hảo cảm của Videl tăng lên 75

Ngay sau đó Videl bỗng nhiên cảm thấy mình ôm hắn như vậy có vẻ không ổn nên mới ngượng ngùng buông hắn ra. Nhìn 1 cô thiếu nữ mạnh mẽ như Videl xấu hổ thì hắn cảm thấy cũng rất là thú vị.

- Vậy thì thầy có thể dạy em ngay bây giờ không? - Videl hỏi.

Hắn liền gật đầu đồng ý sau đó thì hắn dẫn Videl theo mình đi ra ngoài bìa rừng… đừng có mà nghĩ lung tung, hắn đưa Videl ra ngoài bìa rừng chẳng qua là để cho yên tĩnh mà thôi, hắn không có ý định đốt cháy giai đoạn.

Sau đó thì hắn bắt đầu dạy cho Videl cách điều khiển khí từ mức cơ bản nhất, Videl quả nhiên là rất có tài năng khi mà chỉ mất nửa ngày là cô đã có thể cảm nhận được khí rồi. Đây cũng là nhờ vào việc Videl đã chăm chỉ luyện tập không ngừng nghỉ từ khi còn rất nhỏ nên lượng khí trong người cô đã đủ mạnh và có thể cảm nhận được 1 cách dễ dàng.

Vài ngày sau đó hắn bắt đầu dạy Videl cách vận dụng khí trong khi chiến đấu cũng như dạy cho cô cả Vũ Không Thuật nữa.

Bản thân hắn có thể trở thành giáo viên của trường cấp 3 Orange Star là vì hắn đã thôi miên lão hiệu trưởng chứ hắn ở thế giới này chẳng có bằng cấp gì cả. Chính vì thế nên khi cần nghỉ dạy vài ngày thì hắn chỉ cần tiếp tục thôi miên lão hiệu trưởng là xong.

Con Videl thì càng trực tiếp hơn, cả thành phố này được đặt theo tên của cha Videl nên cô muốn nghỉ lúc nào mà chẳng được.

- ------☆☆☆☆-------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện The Gamer

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook