Quyển 1 - Chương 104: Chương 55.3
Lục Nguyệt Hạo Tuyết
01/08/2016
Bảo thị muốn mùng
một, nàng liền làm mười lăm. Nén giận không phải là phong cách từ trước
đến nay của nàng, nàng muốn gậy ông đập lưng ông. Bảo thị nói biểu ca
cùng biểu muội thân càng thêm thân, vậy được nàng sẽ thanh toàn cho
nguyện vọng của Bảo thị, biểu ca biểu muội một nhà thân thương.
Vì thúc đẩy chuyện này, nàng chấp nhận bỏ đi hai quân cờ trọng yếu mà mình đã xếp vào bên cạnh Bảo thị cùng với cái muội muội tốt kia của mình. Chẳng qua có thể xé xuống lớp mặt nạ ngụy trang kia của Bảo thị, lột ra vẻ mặt tâm thần cuồng loạn của bà ta xem một lần, mất hai quân cờ mật cũng đáng.
Bảo thị muốn gả nàng cho cháu trai, đó là vì muốn hạ nhục nàng, còn đứa cháu này là dạng người gì trong lòng bà ta vô cùng rõ ràng, làm sao có thể chấp nhận gả nữ nhi cho hạng người vô năng này, đương nhiên cắn chết không thừa nhận. Thế nhưng nàng đã bỏ ra cái giá lớn như vậy, há có thể cho phép Bảo thị không giữ lời hứa.
Phụ thân là người cực kỳ yêu thích thể diện, nếu chuyện đã ra rồi mà còn không đính hôn, vậy thanh danh của hắn sẽ bị hao tổn. Phụ thân là hiếu tử không giả, nhưng tiền đồ mới là thứ hắn coi trọng nhất, chỉ vì một nữ nhi như thế mà chấp nhận phá hủy thanh danh lại còn ảnh hưởng tới sĩ đồ của hắn, chắc chắn hắn sẽ không đồng ý. Cho nên vì danh tiếng, nữ nhi sao buông tha thì buông tha. Phụ thân lấy tốc độ nhanh nhất định ra hôn sự này. Vì thế, Bảo thị hận nàng thấu xương, mỗi lần nhìn nàng đều hận không thể một ngụm nuốt chết nàng.
Phụ thân biết được trong chuyện này là nàng lửa cháy thêm dầu, cũng hết sức thất vọng về nàng, đối với chuyện của nàng vung tay mặc kệ, hôn sự cũng giống vậy bỏ mặc. Bảo thị hận không thể gả nàng cho một tên ăn mày. Hôn sự vẫn kéo dài, thoáng chốc thì kéo tới hoa linh. Cái này đã chọc giận ngoại tổ mẫu. Bởi vì mẫu thân mất sớm, ngoại tổ mẫu vẫn rất không vừa lòng về phụ thân, thấy phụ thân vẫn chậm chạp không nói tới hôn sự của nàng lại càng bất mãn tới cùng cực.
Ngoại tổ mẫu tham gia vào hôn sự của nàng, hy vọng nàng gả tới phủ Quốc Công. Chọn người cũng đã chọn xong, là tam biểu ca của nhị cữu gia. Bất kể là khuôn mặt hay tài hoa vẫn là phẩm đức, mọi thứ tam biểu ca đều tốt, ngay cả đệ đệ cũng cảm thấy rất tốt. Thế nhưng nàng lại không muốn gả. Không phải tam biểu ca không được tốt, mà là nàng không muốn gả vào phủ Quốc Công.
Trong mắt người khác Phủ Quốc Công là cao môn đại hộ cao cao không thể với tới, thế nhưng nàng ở trong phủ Quốc Công tám năm, còn đi theo đại cữu mẫu học quản gia, tình huống bên trong phủ Quốc Công biết rõ nhất thanh nhị sở.
Gả tới phủ Quốc Công, phía trên có ba tầng bà bà, nàng cùng thái tổ mẫu và ngoại tổ mẫu đều có liên hệ máu mủ, nhưng lại không có quan hệ gì với nhị cữu mẫu. Hơn nữa nhị cữu mẫu còn không thích nàng.
Nàng đến phủ Quốc Công, ngoại tổ mẫu tuổi tác cao chăm sóc không nổi, bèn đưa nàng tới chỗ đại cữu mẫu. Về sau lại còn đi theo đại cữu mẫu học quản gia xử lý công việc, thân thiết như mẹ con. Thế nhưng quan hệ giữa đại cữu mẫu và nhị cữu mẫu không được tốt, nguyên nhân tự nhiên là do gút mắt lợi ích rồi. Nhược Lan ở phủ Quốc Công nhiều năm như vậy rất rõ ràng, bên ngoài nhìn phủ Quốc Công hoà hợp êm thấm, nhưng bên trong bất kể là nam nhân hay là nữ nhân hậu viện đều tranh đấu đến vô cùng lợi hại, vì một chút lợi ích mà đấu đến đầu rơi máu chảy.
Nếu thật sự bảo nàng gả vào phủ Quốc Công, đến lúc đó chính là bị kẹp ở giữa làm nhân bánh, đừng mong có được ngày tháng bình an, nàng mới không đi tự chuốc lấy phiền nhiễu chịu tội. Nàng đấu với Bảo thị nhiều năm như vậy cũng mệt mỏi rồi, muốn tìm một người đơn giản yên tĩnh gả cho.
May mắn duy nhất đó là phụ thân cũng không muốn gả nàng vào phủ Quốc Công, còn nguyên nhân là gì nàng không biết. Tóm lại cuối cùng chuyện này không có kết quả, khiến cho nàng thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng nàng cũng tới tuổi rồi, lại kéo dài buông tha nữa thì sẽ thành gái lỡ thì, còn gây ảnh hưởng tới hôn sự của đệ đệ.
Chuyện tam biểu ca rốt cuộc đã làm cho phụ thân ý thức được nên giải quyết việc hôn nhân đại sự của nàng. Rất nhanh đã nàng nhận được tin tức nói phụ thân nhìn trúng đích trưởng tử Lâm gia. Thi hội này Lâm gia đại công tử thi đỗ là người đứng thứ sáu, là một người rất có tài. Vừa đúng lúc đệ đệ cũng có quen biết với Lâm gia đại công tử, nàng để cho đệ đệ đi trước qua lại một ... hai .... Theo như đệ đệ nàng nói dáng dấp hắn tuấn tú lịch sự, tính tình tốt, các phương diện đều tốt lắm lắm, đáng để nàng gả qua.
Nàng tin tưởng đệ đệ Xương Hách, cũng hiểu được chọn người này sẽ không sai. Thế nhưng lập gia đình chính là lần đầu thai thứ hai của nữ nhi gia, nàng nhất định phải cẩn thận, bởi vậy phái người đi tìm hiểu nguồn gốc Lâm gia. Nàng tin tưởng ánh mắt của đệ đệ, nhưng những gì mà là nam nhân nhìn thấy cùng cái mà nữ nhân nhìn là không giống nhau. Lập gia đình không chỉ gả cho nam nhân này, mà còn có gia tộc của hắn. Cái khác đều tốt, Nhược Lan muốn biết nhất chính là Lâm phu nhân có suy nghĩ muốn ủng hộ cho người nào hay không. Lập gia đình thời gian chung đụng với bà bà so với trượng phu mà nói có thể còn nhiều hơn, nếu bà bà là một người có suy nghĩ không quá tốt, vậy thì đau khổ rồi.
Nàng tin tưởng ở trên đời này miễn là chịu bỏ tiền ra, thì không có gì không được. Cho nên, nàng biết được Lâm phu nhân không những bá đạo khắc nghiệt, còn rất có thế lực. Trừ chuyện đó ra Lâm phu nhân còn đưa cháu gái gia cảnh sa sút nuôi bên người, mà Lâm đại công tử và biểu muội lớn lên bên nhau từ nhỏ, thanh mai trúc mã, càng quan trọng hơn nữa là, hắn còn ý hợp tâm đầu với biểu muội.
Một bà bà khó phục vụ, cộng thêm một biểu muội tương lai sẽ trở thành quý, nàng phát tởm mà. Trừ phi nàng muốn tìm đánh mới đồng ý gả người này, nhưng đáng tiếc bất kể là phụ thân hay ngoại tổ mẫu, thậm chí đệ đệ nàng đều tán đồng Lâm gia đại công tử.
Phụ thân rất nhanh chóng lộ ý muốn kết thân với Lâm gia, Lâm gia nhận được tin tức tự nhiên là cầu cũng không được. Đặc biệt Lâm phu nhân còn cố ý tới cửa xem mặt nàng, Nàng ôm tâm tư mắt thấy là thật tai nghe là giả đi gặp Lâm phu nhân. Vì thử dò xét xem lời kể có đúng không, nàng cố ý biểu hiện ra vẻ rất hung hăng trước mặt Lâm phu nhân. Nàng thấy đáy mắt Lâm phu nhân thoáng vẻ không vui, tuy chỉ thoáng qua rồi mất thế nhưng chỉ một thoáng chốc như vậy là đủ rồi.
Nhìn nụ cười không tới đáy mắt của Lâm phu nhân, nàng cũng cười. Thật ra không cần phân tích nàng cũng có thể đoán được ý nghĩ của Lâm phu nhân, gả tới Lâm gia, bà bà này nghĩ muốn gây khó dễ với nàng thế nào đều được.
Nàng không muốn gả, thế nhưng bảo trực tiếp nói ra lại không thể nói được. Cho nên nàng chọn lựa mua chuộc thiếu niên có quan hệ tốt với Lâm đại công tử, nàng bảo người này nói nàng hung hăng càn quấy như thế nào, ngang ngược bá đạo, lòng dạ hẹp hòi, ghen tị không thể chứa người khác ở trước mặt Lâm đại công tử.
Lâm đại công tử mê thích biểu muội của hắn như vậy, làm sao có thể cưới một nữ nhân ngang ngược bá đạo ghen tị không dung thứ cho ai về nhà. Nghe được tin tức bạn thâm giao mình nói, hắn lập tức tỏ ý không muốn kết cửa hôn sự này.
Hôn nhân đại sự, là lệnh của cha mẹ lời của người mai mối, nàng không muốn kết thúc vô ích, người chân chính nắm quyền trong việc này đó là Lâm đại nhân và Lâm phu nhân.
Chẳng qua nàng chỉ cần Lâm đại công tử tỏ ý rõ ràng rằng hắn không muốn cưới nàng như vậy đủ rồi. Phụ thân là người sĩ diện nếu muốn hắn không giữ lời hứa là không thể nào, thế nhưng đệ đệ Xương Hách thật lòng thương yêu nàng. Sẽ không để cho nàng chịu ủy khuất. Cho nên khi Xương Hách nghe được Lâm đại công tử vì không muốn biểu muội hắn chịu ủy khuất không muốn kết hôn với nàng, ngay sau đó liền giận dữ, nói với phụ thân tuyệt đối không được phép nhận mối hôn sự này.
Đương nhiên phụ thân không bằng lòng.
Xương Hách thấy nói đạo lý với phụ thân là chuyện vô dụng, dứt khoát tìm đại một lý do tranh cãi với Lâm đại công tử, chỉ còn kém động thủ đánh người. Phụ thân tức giận đến giơ chân, thế nhưng Xương Hách không cúi đầu, sau cùng cãi nhau với phụ thân một trận ầm ĩ trong thư phòng phụ thân cũng đành thỏa hiệp. Cũng may, sang năm đệ đệ phải tham gia kỳ thi mùa xuân, thời gian quý giá, bằng không Xương Hách nhất định phải chịu nổi khổ da thịt rồi.
Mối hôn thân này cứ thế mà bị hủy, thế nhưng vấn đề là nàng đã đến tuổi rồi ở độ tuổi này chắc chắn phải lập gia đình phải lập gia đình. Nhưng nếu để tùy ý cha nàng tìm phỏng chừng còn có thể tìm về một Lâm đại công tử khác. Mà nếu để cho ngoại tổ mẫu tìm, khẳng định sẽ tìm cao môn đại hộ, sau này không tránh khỏi lục đục với nhau.
Vì thúc đẩy chuyện này, nàng chấp nhận bỏ đi hai quân cờ trọng yếu mà mình đã xếp vào bên cạnh Bảo thị cùng với cái muội muội tốt kia của mình. Chẳng qua có thể xé xuống lớp mặt nạ ngụy trang kia của Bảo thị, lột ra vẻ mặt tâm thần cuồng loạn của bà ta xem một lần, mất hai quân cờ mật cũng đáng.
Bảo thị muốn gả nàng cho cháu trai, đó là vì muốn hạ nhục nàng, còn đứa cháu này là dạng người gì trong lòng bà ta vô cùng rõ ràng, làm sao có thể chấp nhận gả nữ nhi cho hạng người vô năng này, đương nhiên cắn chết không thừa nhận. Thế nhưng nàng đã bỏ ra cái giá lớn như vậy, há có thể cho phép Bảo thị không giữ lời hứa.
Phụ thân là người cực kỳ yêu thích thể diện, nếu chuyện đã ra rồi mà còn không đính hôn, vậy thanh danh của hắn sẽ bị hao tổn. Phụ thân là hiếu tử không giả, nhưng tiền đồ mới là thứ hắn coi trọng nhất, chỉ vì một nữ nhi như thế mà chấp nhận phá hủy thanh danh lại còn ảnh hưởng tới sĩ đồ của hắn, chắc chắn hắn sẽ không đồng ý. Cho nên vì danh tiếng, nữ nhi sao buông tha thì buông tha. Phụ thân lấy tốc độ nhanh nhất định ra hôn sự này. Vì thế, Bảo thị hận nàng thấu xương, mỗi lần nhìn nàng đều hận không thể một ngụm nuốt chết nàng.
Phụ thân biết được trong chuyện này là nàng lửa cháy thêm dầu, cũng hết sức thất vọng về nàng, đối với chuyện của nàng vung tay mặc kệ, hôn sự cũng giống vậy bỏ mặc. Bảo thị hận không thể gả nàng cho một tên ăn mày. Hôn sự vẫn kéo dài, thoáng chốc thì kéo tới hoa linh. Cái này đã chọc giận ngoại tổ mẫu. Bởi vì mẫu thân mất sớm, ngoại tổ mẫu vẫn rất không vừa lòng về phụ thân, thấy phụ thân vẫn chậm chạp không nói tới hôn sự của nàng lại càng bất mãn tới cùng cực.
Ngoại tổ mẫu tham gia vào hôn sự của nàng, hy vọng nàng gả tới phủ Quốc Công. Chọn người cũng đã chọn xong, là tam biểu ca của nhị cữu gia. Bất kể là khuôn mặt hay tài hoa vẫn là phẩm đức, mọi thứ tam biểu ca đều tốt, ngay cả đệ đệ cũng cảm thấy rất tốt. Thế nhưng nàng lại không muốn gả. Không phải tam biểu ca không được tốt, mà là nàng không muốn gả vào phủ Quốc Công.
Trong mắt người khác Phủ Quốc Công là cao môn đại hộ cao cao không thể với tới, thế nhưng nàng ở trong phủ Quốc Công tám năm, còn đi theo đại cữu mẫu học quản gia, tình huống bên trong phủ Quốc Công biết rõ nhất thanh nhị sở.
Gả tới phủ Quốc Công, phía trên có ba tầng bà bà, nàng cùng thái tổ mẫu và ngoại tổ mẫu đều có liên hệ máu mủ, nhưng lại không có quan hệ gì với nhị cữu mẫu. Hơn nữa nhị cữu mẫu còn không thích nàng.
Nàng đến phủ Quốc Công, ngoại tổ mẫu tuổi tác cao chăm sóc không nổi, bèn đưa nàng tới chỗ đại cữu mẫu. Về sau lại còn đi theo đại cữu mẫu học quản gia xử lý công việc, thân thiết như mẹ con. Thế nhưng quan hệ giữa đại cữu mẫu và nhị cữu mẫu không được tốt, nguyên nhân tự nhiên là do gút mắt lợi ích rồi. Nhược Lan ở phủ Quốc Công nhiều năm như vậy rất rõ ràng, bên ngoài nhìn phủ Quốc Công hoà hợp êm thấm, nhưng bên trong bất kể là nam nhân hay là nữ nhân hậu viện đều tranh đấu đến vô cùng lợi hại, vì một chút lợi ích mà đấu đến đầu rơi máu chảy.
Nếu thật sự bảo nàng gả vào phủ Quốc Công, đến lúc đó chính là bị kẹp ở giữa làm nhân bánh, đừng mong có được ngày tháng bình an, nàng mới không đi tự chuốc lấy phiền nhiễu chịu tội. Nàng đấu với Bảo thị nhiều năm như vậy cũng mệt mỏi rồi, muốn tìm một người đơn giản yên tĩnh gả cho.
May mắn duy nhất đó là phụ thân cũng không muốn gả nàng vào phủ Quốc Công, còn nguyên nhân là gì nàng không biết. Tóm lại cuối cùng chuyện này không có kết quả, khiến cho nàng thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng nàng cũng tới tuổi rồi, lại kéo dài buông tha nữa thì sẽ thành gái lỡ thì, còn gây ảnh hưởng tới hôn sự của đệ đệ.
Chuyện tam biểu ca rốt cuộc đã làm cho phụ thân ý thức được nên giải quyết việc hôn nhân đại sự của nàng. Rất nhanh đã nàng nhận được tin tức nói phụ thân nhìn trúng đích trưởng tử Lâm gia. Thi hội này Lâm gia đại công tử thi đỗ là người đứng thứ sáu, là một người rất có tài. Vừa đúng lúc đệ đệ cũng có quen biết với Lâm gia đại công tử, nàng để cho đệ đệ đi trước qua lại một ... hai .... Theo như đệ đệ nàng nói dáng dấp hắn tuấn tú lịch sự, tính tình tốt, các phương diện đều tốt lắm lắm, đáng để nàng gả qua.
Nàng tin tưởng đệ đệ Xương Hách, cũng hiểu được chọn người này sẽ không sai. Thế nhưng lập gia đình chính là lần đầu thai thứ hai của nữ nhi gia, nàng nhất định phải cẩn thận, bởi vậy phái người đi tìm hiểu nguồn gốc Lâm gia. Nàng tin tưởng ánh mắt của đệ đệ, nhưng những gì mà là nam nhân nhìn thấy cùng cái mà nữ nhân nhìn là không giống nhau. Lập gia đình không chỉ gả cho nam nhân này, mà còn có gia tộc của hắn. Cái khác đều tốt, Nhược Lan muốn biết nhất chính là Lâm phu nhân có suy nghĩ muốn ủng hộ cho người nào hay không. Lập gia đình thời gian chung đụng với bà bà so với trượng phu mà nói có thể còn nhiều hơn, nếu bà bà là một người có suy nghĩ không quá tốt, vậy thì đau khổ rồi.
Nàng tin tưởng ở trên đời này miễn là chịu bỏ tiền ra, thì không có gì không được. Cho nên, nàng biết được Lâm phu nhân không những bá đạo khắc nghiệt, còn rất có thế lực. Trừ chuyện đó ra Lâm phu nhân còn đưa cháu gái gia cảnh sa sút nuôi bên người, mà Lâm đại công tử và biểu muội lớn lên bên nhau từ nhỏ, thanh mai trúc mã, càng quan trọng hơn nữa là, hắn còn ý hợp tâm đầu với biểu muội.
Một bà bà khó phục vụ, cộng thêm một biểu muội tương lai sẽ trở thành quý, nàng phát tởm mà. Trừ phi nàng muốn tìm đánh mới đồng ý gả người này, nhưng đáng tiếc bất kể là phụ thân hay ngoại tổ mẫu, thậm chí đệ đệ nàng đều tán đồng Lâm gia đại công tử.
Phụ thân rất nhanh chóng lộ ý muốn kết thân với Lâm gia, Lâm gia nhận được tin tức tự nhiên là cầu cũng không được. Đặc biệt Lâm phu nhân còn cố ý tới cửa xem mặt nàng, Nàng ôm tâm tư mắt thấy là thật tai nghe là giả đi gặp Lâm phu nhân. Vì thử dò xét xem lời kể có đúng không, nàng cố ý biểu hiện ra vẻ rất hung hăng trước mặt Lâm phu nhân. Nàng thấy đáy mắt Lâm phu nhân thoáng vẻ không vui, tuy chỉ thoáng qua rồi mất thế nhưng chỉ một thoáng chốc như vậy là đủ rồi.
Nhìn nụ cười không tới đáy mắt của Lâm phu nhân, nàng cũng cười. Thật ra không cần phân tích nàng cũng có thể đoán được ý nghĩ của Lâm phu nhân, gả tới Lâm gia, bà bà này nghĩ muốn gây khó dễ với nàng thế nào đều được.
Nàng không muốn gả, thế nhưng bảo trực tiếp nói ra lại không thể nói được. Cho nên nàng chọn lựa mua chuộc thiếu niên có quan hệ tốt với Lâm đại công tử, nàng bảo người này nói nàng hung hăng càn quấy như thế nào, ngang ngược bá đạo, lòng dạ hẹp hòi, ghen tị không thể chứa người khác ở trước mặt Lâm đại công tử.
Lâm đại công tử mê thích biểu muội của hắn như vậy, làm sao có thể cưới một nữ nhân ngang ngược bá đạo ghen tị không dung thứ cho ai về nhà. Nghe được tin tức bạn thâm giao mình nói, hắn lập tức tỏ ý không muốn kết cửa hôn sự này.
Hôn nhân đại sự, là lệnh của cha mẹ lời của người mai mối, nàng không muốn kết thúc vô ích, người chân chính nắm quyền trong việc này đó là Lâm đại nhân và Lâm phu nhân.
Chẳng qua nàng chỉ cần Lâm đại công tử tỏ ý rõ ràng rằng hắn không muốn cưới nàng như vậy đủ rồi. Phụ thân là người sĩ diện nếu muốn hắn không giữ lời hứa là không thể nào, thế nhưng đệ đệ Xương Hách thật lòng thương yêu nàng. Sẽ không để cho nàng chịu ủy khuất. Cho nên khi Xương Hách nghe được Lâm đại công tử vì không muốn biểu muội hắn chịu ủy khuất không muốn kết hôn với nàng, ngay sau đó liền giận dữ, nói với phụ thân tuyệt đối không được phép nhận mối hôn sự này.
Đương nhiên phụ thân không bằng lòng.
Xương Hách thấy nói đạo lý với phụ thân là chuyện vô dụng, dứt khoát tìm đại một lý do tranh cãi với Lâm đại công tử, chỉ còn kém động thủ đánh người. Phụ thân tức giận đến giơ chân, thế nhưng Xương Hách không cúi đầu, sau cùng cãi nhau với phụ thân một trận ầm ĩ trong thư phòng phụ thân cũng đành thỏa hiệp. Cũng may, sang năm đệ đệ phải tham gia kỳ thi mùa xuân, thời gian quý giá, bằng không Xương Hách nhất định phải chịu nổi khổ da thịt rồi.
Mối hôn thân này cứ thế mà bị hủy, thế nhưng vấn đề là nàng đã đến tuổi rồi ở độ tuổi này chắc chắn phải lập gia đình phải lập gia đình. Nhưng nếu để tùy ý cha nàng tìm phỏng chừng còn có thể tìm về một Lâm đại công tử khác. Mà nếu để cho ngoại tổ mẫu tìm, khẳng định sẽ tìm cao môn đại hộ, sau này không tránh khỏi lục đục với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.