Quyển 1 - Chương 80: Chuyện nhà cậu (trung)
Lục Nguyệt Hạo Tuyết
01/07/2016
Thật ra vừa nói xong những lời này Đặng ma ma đã bắt đầu cảm thấy hối hận.
Đây đâu phải chuyện cô nương có thể tham dự vào được kia chứ. Cô nương
còn nhỏ như vậy, không nên để cho cô nương tiếp xúc với những sự tình
xấu xa, bẩn thỉu như thế này.
Nguyệt Dao suy nghĩ một chút sau đó phân phó Hoa Lôi: "Đi lấy lễ vật đại biểu ca tặng cho ta tới đây." Nàng muốn xem xem lễ vật Mã Bằng đưa tới cho nàng là cái gì. Lễ vật gửi tặng cũng phản ánh phần nào thái độ cũng như cách hành sự của hắn với nàng. Nếu nó tràn đầy thiện ý, có ý tốt với mình, vậy nàng rất sẵn lòng giúp đỡ. Nếu như chỉ đưa lễ vật sang cho có lệ, thế thì nàng phải đắn đo cân nhắc lại một phen. Nàng muốn tìm trợ lực giúp đỡ mình, điều này không sai, thế nhưng tuyệt đối đừng có tìm không ra trợ lực, kết quả cuối cùng lại kéo thêm phiền toái vào thân.
Đặng ma ma không biết vì sao mà thoáng chốc Nguyệt Dao lại chuyển hướng gió, chẳng qua Hoa Lôi đã mang lễ vật tới cho nàng. Mở hộp ra, trong hộp đặt một viên ngọc phỉ thúy, điêu khắc thành hình con dấu. Bề ngoài ngọc thạch được lộ ra, rộng cỡ hai ngón tay, chiều dài tương đương với ngón giữa.
Nguyệt Dao rất khó hiểu: "Đại biểu ca tặng con dấu này cho ta làm cái gì?" Không thể không kỳ lạ nha, tặng nàng những thứ khác nàng còn có thể lý giải được. Đang bình thường, khi không lại tặng con dấu cho nàng làm gì chứ.
Đặng ma ma chăm chú nhìn sau đó nói: "Cô nương có điều này không biết, con dấu này là đồ mà trước khi xuất giá phu nhân đã đưa cho đại thiếu gia. Động viên đại thiếu gia chăm chỉ học tập thật giỏi, không nghĩ tới hôm nay đại thiếu gia lại lấy nó tặng lại cho cô nương." Những người sống ở thời đại này, đều thích điêu khắc biệt hiệu lên con dấu của mình, đem nó là tư ấn. Mẫu thân của Nguyệt Dao, hiển nhiên cũng có ý định này.
Nguyệt Dao đưa tay vuốt ve khối ngọc phỉ thúy. Không thể không nói, khối ngọc thạch này đã làm Nguyệt Dao có cảm giác rung động. Tặng những thứ khác có thể Nguyệt Dao sẽ không lộ vẻ xúc động, thế nhưng hắn lại đưa đồ vật của nương tặng lại cho nàng. Từ điểm này có thể nhìn ra đại biểu ca thật sự có lòng.
Nếu không có những việc đã trải qua trong kiếp trước, không biết Trình thị ác tâm vô liêm sỉ cỡ nào. Cho dù có ngọc ấn này đi nữa, chắc chắn Nguyệt Dao cũng không nhúng tay vào nội vụ Mã gia. Dù sao nội bộ Mã gia thật sự đúng là một vũng nước đục. Nếu không tổ mẫu đã không muốn cho nàng ở lại nhà cậu vài ngày tới khi cho nàng đi còn cười châm biếm như vậy. Nhưng nhớ tới những chuyện sau này mà Trình thị đã làm ra, ngẫm nghĩ đại biểu ca đối xử với nàng rất thân thiện, nàng cho rằng mình nên giúp đại biểu ca đôi chút. Phương pháp trực tiếp nhất đó chính là đồng ý với Liễu bà tử giúp bà ta phá hỏng tính toán của Trình thị, khiến Trình Lệ Tư không thể gả cho đại biểu ca. Đến lúc đó lại để cho đại biểu ca lấy một danh môn khuê tú. Biết đâu, đổi người khác làm đương gia Mã gia sẽ không lụn bại. Lại hướng theo phương diện tốt mà nghĩ, nếu được vậy coi như cậu không còn nữa, thì chỉ cần đại biểu ca sống tốt, sau này nàng sẽ nhiều thêm một phần trợ lực.
Nguyệt Dao trầm mặc, một lát sau nói rằng: "Ma ma có nói, cậu có dự định gì với hôn sự của đại biểu ca hay không? Cậu cũng có ý nghĩ muốn cho đại biểu ca lấy Trình gia tỷ tỷ sao?"
Đặng ma ma cực kỳ khẳng định trả lời: "Cữu lão gia chắc chắn không đồng ý. Trình gia bên kia đã sớm rách nát hoang tàn rồi, làm sao người còn đồng ý cho đại ca nhi lấy nữ nhân Trình gia. Kỳ thực cữu lão gia muốn cho đại ca nhi thành thân với đích nữ Bành gia." Đây là tin tức Liễu bà tử tiết lộ ra ngoài. Liễu bà tử này đến lúc tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử. Trình thị từng bước từng bước ép sát, bà chỉ là một hạ nhân làm sao có thể đấu thắng đương gia chủ mẫu được chứ. Nguyệt Dao đến chơi chính là một bước ngoặt lớn.
Trong mắt Nguyệt Dao có vẻ ngạc nhiên: "Bành gia? Lại Bộ Tả Thị Lang Bành gia?" Về sau Bành đại nhân thăng quan làm tới chức Lại bộ Thượng Thư. Đây chính là đại quan phụ trách quản lý việc thăng chức của quan viên trong thiên hạ. Nếu có thể kết thân với cửa hôn sự sự này, tiền đồ đại biểu ca tự nhiên sẽ rực rỡ hơn. Chắc chắn cậu cũng không mất sớm.
Đặng ma ma gật đầu: "Đúng thế. Lão thái gia từng có ơn dìu dắt với Bành lão gia, giao tình giữa cữu lão gia cũng cùng Bành đại nhân cũng không cạn. Cữu lão gia có ý này, Bành gia cũng không có từ chối. Chẳng qua việc này còn phải xem đại ca nhi có không chịu thua kém hay không, phải khảo trúng thì chuyện mới có thể nói là thành, nếu như không thi đậu vậy mối hôn sự này cũng không có kết quả."
Điều này khiến bọn họ ưu sầu vô cùng. Hiện tại đừng nói tiến sĩ cái gì, cho dù một cái công danh là cử nhân đại thiếu gia cũng không có. Nhưng mà thái độ của Bành gia cũng cực kỳ rõ ràng dứt khoát, không có công danh, vậy không cần bàn tới chuyện cưới xin.
Nguyệt Dao còn nhớ ở kiếp trước ngay cả cử nhân đại biểu ca đều chưa từng thi đậu. Nói vậy là Bành gia thấy đại biểu ca đến cái danh cử nhân cũng không đạt được, cho nên không coi trọng: "Đại biểu ca, nhắc tới người này chẳng lẽ chính là Nhị cô nương đích nữ Bành gia kia đó chứ?" Tuyệt đối đừng là thứ nữ, mong rằng chỉ do nàng suy nghĩ nhiều rồi.
Đặng ma ma gật đầu: "Vâng, là đích thứ nữ Bành gia. Đích trưởng nữ Bành gia đã sớm được hứa hôn với người khác. Gả cho đại thiếu gia chính là tiểu nữ nhi môn đăng hộ đối. Có người nói cô nương kia không những xinh đẹp như hoa, ôn nhu trang nhã, hơn nữa còn rất giỏi giang. Nữ hồng trù nghệ đều là số một trong số một."
Nguyệt Dao hơi nghi hoặc một chút: "Thứ nữ?" Đại đường ca Đình Lễ lấy tức phụ Bành thị chính là đích thứ nữ của Bành gia. Bành thị gả cho Đình Lễ trong cùng năm đó, nói cách khác, năm nay đều cùng một tuổi. Nếu đã có ước định gả cho Mã gia, vậy thì sao về sau lại không thành, rồi còn chuyển sang chọn đại đường ca. Như vậy, đoán chừng là do đại biểu ca thi không đạt, thế nên Bành gia đổi ý. Sau cùng chọn lựa đại đường ca.
Nguyệt Dao nhớ tới danh tiếng vị đại đường tẩu này ở Liên phủ không tệ, thế nhưng đối với nàng lại bình bình đạm đạm, toàn bộ tình cảm đều chỉ là ra vẻ bề ngoài. Lẽ nào là do có tầng nguyên nhân sâu xa này.
Đặng ma ma cười nói: "Ừm. Bành gia có hai vị cô nương. Nhị cô nương tính tình ôn hòa, kết duyên với đại thiếu gia vậy là vừa hợp. Cô nương cũng chớ gấp, người mới hồi kinh ít ngày, chờ khi giữ hiếu xong, xuất môn tiếp xúc nhiều với người bên ngoài, những quan hệ này tự nhiên sẽ rõ ràng hơn." Tuy rằng cô nương đính hôn rồi, nhưng vẫn phải ra ngoài đi đi lại lại đôi chút, chung sống với những cô nương cùng tuổi khác thật tốt. Kết thân thêm mấy người bằng hữu cùng tuổi, đối với cô nương sẽ tốt hơn.
Nguyệt Dao gật đầu. Kiếp trước bởi vì danh tiếng của nàng quá vang dội. Rút cuộc lại bị mọi người cô lập. Người duy nhất có quan hệ thân thiết với cùng nàng chính là chất nữ Thẩm gia phu nhân Mâu thị, Mâu Thanh Liên. Về sau nàng và Mâu Thanh Liên còn cùng được xưng tụng là kinh thành song xu (đôi mỹ nhân tài giỏi ở kinh thành). Lại đến sau nữa. . . Nguyệt Dao thu hồi suy nghĩ đang tản mạn khắp nơi của mình.
Nguyệt Dao thở ra một hơi, chuyện kiếp trước vẫn nên quên nó đi, bằng không lúc nào cũng rơi vào trong bóng ma kiếp trước vậy quá không tốt: "Ma ma, ta quyết định giúp đại biểu ca." Giúp đại biểu ca, làm cho đại biểu ca nhận lấy phần ân tình này của nàng, sau này có việc cầu tới đại biểu ca, huynh ấy chắc chắn sẽ giúp đỡ.
Đặng ma ma lắc đầu: "Cô nương, ta cảm thấy làm vậy không thoả đáng." Ban nãy là bà hồ đồ mới có thể bị Liễu bà tử thuyết phục. Sao bà có thể để cô nương nhà mình bị vấy bẩn bởi những chuyện bẩn thỉu này.
Nguyệt Dao suy nghĩ một chút sau đó phân phó Hoa Lôi: "Đi lấy lễ vật đại biểu ca tặng cho ta tới đây." Nàng muốn xem xem lễ vật Mã Bằng đưa tới cho nàng là cái gì. Lễ vật gửi tặng cũng phản ánh phần nào thái độ cũng như cách hành sự của hắn với nàng. Nếu nó tràn đầy thiện ý, có ý tốt với mình, vậy nàng rất sẵn lòng giúp đỡ. Nếu như chỉ đưa lễ vật sang cho có lệ, thế thì nàng phải đắn đo cân nhắc lại một phen. Nàng muốn tìm trợ lực giúp đỡ mình, điều này không sai, thế nhưng tuyệt đối đừng có tìm không ra trợ lực, kết quả cuối cùng lại kéo thêm phiền toái vào thân.
Đặng ma ma không biết vì sao mà thoáng chốc Nguyệt Dao lại chuyển hướng gió, chẳng qua Hoa Lôi đã mang lễ vật tới cho nàng. Mở hộp ra, trong hộp đặt một viên ngọc phỉ thúy, điêu khắc thành hình con dấu. Bề ngoài ngọc thạch được lộ ra, rộng cỡ hai ngón tay, chiều dài tương đương với ngón giữa.
Nguyệt Dao rất khó hiểu: "Đại biểu ca tặng con dấu này cho ta làm cái gì?" Không thể không kỳ lạ nha, tặng nàng những thứ khác nàng còn có thể lý giải được. Đang bình thường, khi không lại tặng con dấu cho nàng làm gì chứ.
Đặng ma ma chăm chú nhìn sau đó nói: "Cô nương có điều này không biết, con dấu này là đồ mà trước khi xuất giá phu nhân đã đưa cho đại thiếu gia. Động viên đại thiếu gia chăm chỉ học tập thật giỏi, không nghĩ tới hôm nay đại thiếu gia lại lấy nó tặng lại cho cô nương." Những người sống ở thời đại này, đều thích điêu khắc biệt hiệu lên con dấu của mình, đem nó là tư ấn. Mẫu thân của Nguyệt Dao, hiển nhiên cũng có ý định này.
Nguyệt Dao đưa tay vuốt ve khối ngọc phỉ thúy. Không thể không nói, khối ngọc thạch này đã làm Nguyệt Dao có cảm giác rung động. Tặng những thứ khác có thể Nguyệt Dao sẽ không lộ vẻ xúc động, thế nhưng hắn lại đưa đồ vật của nương tặng lại cho nàng. Từ điểm này có thể nhìn ra đại biểu ca thật sự có lòng.
Nếu không có những việc đã trải qua trong kiếp trước, không biết Trình thị ác tâm vô liêm sỉ cỡ nào. Cho dù có ngọc ấn này đi nữa, chắc chắn Nguyệt Dao cũng không nhúng tay vào nội vụ Mã gia. Dù sao nội bộ Mã gia thật sự đúng là một vũng nước đục. Nếu không tổ mẫu đã không muốn cho nàng ở lại nhà cậu vài ngày tới khi cho nàng đi còn cười châm biếm như vậy. Nhưng nhớ tới những chuyện sau này mà Trình thị đã làm ra, ngẫm nghĩ đại biểu ca đối xử với nàng rất thân thiện, nàng cho rằng mình nên giúp đại biểu ca đôi chút. Phương pháp trực tiếp nhất đó chính là đồng ý với Liễu bà tử giúp bà ta phá hỏng tính toán của Trình thị, khiến Trình Lệ Tư không thể gả cho đại biểu ca. Đến lúc đó lại để cho đại biểu ca lấy một danh môn khuê tú. Biết đâu, đổi người khác làm đương gia Mã gia sẽ không lụn bại. Lại hướng theo phương diện tốt mà nghĩ, nếu được vậy coi như cậu không còn nữa, thì chỉ cần đại biểu ca sống tốt, sau này nàng sẽ nhiều thêm một phần trợ lực.
Nguyệt Dao trầm mặc, một lát sau nói rằng: "Ma ma có nói, cậu có dự định gì với hôn sự của đại biểu ca hay không? Cậu cũng có ý nghĩ muốn cho đại biểu ca lấy Trình gia tỷ tỷ sao?"
Đặng ma ma cực kỳ khẳng định trả lời: "Cữu lão gia chắc chắn không đồng ý. Trình gia bên kia đã sớm rách nát hoang tàn rồi, làm sao người còn đồng ý cho đại ca nhi lấy nữ nhân Trình gia. Kỳ thực cữu lão gia muốn cho đại ca nhi thành thân với đích nữ Bành gia." Đây là tin tức Liễu bà tử tiết lộ ra ngoài. Liễu bà tử này đến lúc tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử. Trình thị từng bước từng bước ép sát, bà chỉ là một hạ nhân làm sao có thể đấu thắng đương gia chủ mẫu được chứ. Nguyệt Dao đến chơi chính là một bước ngoặt lớn.
Trong mắt Nguyệt Dao có vẻ ngạc nhiên: "Bành gia? Lại Bộ Tả Thị Lang Bành gia?" Về sau Bành đại nhân thăng quan làm tới chức Lại bộ Thượng Thư. Đây chính là đại quan phụ trách quản lý việc thăng chức của quan viên trong thiên hạ. Nếu có thể kết thân với cửa hôn sự sự này, tiền đồ đại biểu ca tự nhiên sẽ rực rỡ hơn. Chắc chắn cậu cũng không mất sớm.
Đặng ma ma gật đầu: "Đúng thế. Lão thái gia từng có ơn dìu dắt với Bành lão gia, giao tình giữa cữu lão gia cũng cùng Bành đại nhân cũng không cạn. Cữu lão gia có ý này, Bành gia cũng không có từ chối. Chẳng qua việc này còn phải xem đại ca nhi có không chịu thua kém hay không, phải khảo trúng thì chuyện mới có thể nói là thành, nếu như không thi đậu vậy mối hôn sự này cũng không có kết quả."
Điều này khiến bọn họ ưu sầu vô cùng. Hiện tại đừng nói tiến sĩ cái gì, cho dù một cái công danh là cử nhân đại thiếu gia cũng không có. Nhưng mà thái độ của Bành gia cũng cực kỳ rõ ràng dứt khoát, không có công danh, vậy không cần bàn tới chuyện cưới xin.
Nguyệt Dao còn nhớ ở kiếp trước ngay cả cử nhân đại biểu ca đều chưa từng thi đậu. Nói vậy là Bành gia thấy đại biểu ca đến cái danh cử nhân cũng không đạt được, cho nên không coi trọng: "Đại biểu ca, nhắc tới người này chẳng lẽ chính là Nhị cô nương đích nữ Bành gia kia đó chứ?" Tuyệt đối đừng là thứ nữ, mong rằng chỉ do nàng suy nghĩ nhiều rồi.
Đặng ma ma gật đầu: "Vâng, là đích thứ nữ Bành gia. Đích trưởng nữ Bành gia đã sớm được hứa hôn với người khác. Gả cho đại thiếu gia chính là tiểu nữ nhi môn đăng hộ đối. Có người nói cô nương kia không những xinh đẹp như hoa, ôn nhu trang nhã, hơn nữa còn rất giỏi giang. Nữ hồng trù nghệ đều là số một trong số một."
Nguyệt Dao hơi nghi hoặc một chút: "Thứ nữ?" Đại đường ca Đình Lễ lấy tức phụ Bành thị chính là đích thứ nữ của Bành gia. Bành thị gả cho Đình Lễ trong cùng năm đó, nói cách khác, năm nay đều cùng một tuổi. Nếu đã có ước định gả cho Mã gia, vậy thì sao về sau lại không thành, rồi còn chuyển sang chọn đại đường ca. Như vậy, đoán chừng là do đại biểu ca thi không đạt, thế nên Bành gia đổi ý. Sau cùng chọn lựa đại đường ca.
Nguyệt Dao nhớ tới danh tiếng vị đại đường tẩu này ở Liên phủ không tệ, thế nhưng đối với nàng lại bình bình đạm đạm, toàn bộ tình cảm đều chỉ là ra vẻ bề ngoài. Lẽ nào là do có tầng nguyên nhân sâu xa này.
Đặng ma ma cười nói: "Ừm. Bành gia có hai vị cô nương. Nhị cô nương tính tình ôn hòa, kết duyên với đại thiếu gia vậy là vừa hợp. Cô nương cũng chớ gấp, người mới hồi kinh ít ngày, chờ khi giữ hiếu xong, xuất môn tiếp xúc nhiều với người bên ngoài, những quan hệ này tự nhiên sẽ rõ ràng hơn." Tuy rằng cô nương đính hôn rồi, nhưng vẫn phải ra ngoài đi đi lại lại đôi chút, chung sống với những cô nương cùng tuổi khác thật tốt. Kết thân thêm mấy người bằng hữu cùng tuổi, đối với cô nương sẽ tốt hơn.
Nguyệt Dao gật đầu. Kiếp trước bởi vì danh tiếng của nàng quá vang dội. Rút cuộc lại bị mọi người cô lập. Người duy nhất có quan hệ thân thiết với cùng nàng chính là chất nữ Thẩm gia phu nhân Mâu thị, Mâu Thanh Liên. Về sau nàng và Mâu Thanh Liên còn cùng được xưng tụng là kinh thành song xu (đôi mỹ nhân tài giỏi ở kinh thành). Lại đến sau nữa. . . Nguyệt Dao thu hồi suy nghĩ đang tản mạn khắp nơi của mình.
Nguyệt Dao thở ra một hơi, chuyện kiếp trước vẫn nên quên nó đi, bằng không lúc nào cũng rơi vào trong bóng ma kiếp trước vậy quá không tốt: "Ma ma, ta quyết định giúp đại biểu ca." Giúp đại biểu ca, làm cho đại biểu ca nhận lấy phần ân tình này của nàng, sau này có việc cầu tới đại biểu ca, huynh ấy chắc chắn sẽ giúp đỡ.
Đặng ma ma lắc đầu: "Cô nương, ta cảm thấy làm vậy không thoả đáng." Ban nãy là bà hồ đồ mới có thể bị Liễu bà tử thuyết phục. Sao bà có thể để cô nương nhà mình bị vấy bẩn bởi những chuyện bẩn thỉu này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.