Thế Gia

Chương 71: Cục Phát thanh Truyền hình nghèo rớt

Thiên Niên Tĩnh Thủ

06/05/2014

Việc tiêu thụ là vấn đề quan trọng trước mắt trong thị trường sản xuất xe máy thành phố, bây giờ là thời đại “rượu ngon không sợ ngõ sâu”, có sự chênh lệch lớn giữa cung và cầu, khiến cho các nhà kinh doanh vốn dĩ không cần lo lắng hàng mình sản xuất ra không bán được, chất lượng có kém một chút cũng không sao, đây cũng là nguyên nhân tại sao sản phẩm tồi tàn như vậy của nhà máy sản xuất xe máy thành phố vẫn có thể dựa vào một khoản tài chính miễn cưỡng duy trì, tuy nhiên nhiệm vụ hiện nay thành phố giao cho Lâm Hồng Phi là nhất định sẽ phải khiến nhà máy sản xuất xe máy thành phố chuyển lỗ thành lãi, kể từ đó, việc tiêu thụ trở thành vấn đề nan giải nhất.

Đông Phương Tiểu Linh học kế toán, không hề biết tí gì về việc tiêu thụ, hoàn toàn không biết phải làm thế nào.

Đông Phương Tiểu Linh không biết phải làm thế nào, nhưng đối với Lâm Hồng Phi mà nói, đây là thời cơ tốt nhất cho các nhà kinh doanh, đối với một doanh nghiệp mà nói, có gì đáng hoan nghênh bằng việc đón nhận một thị trường toàn người bán? Nhưng sự quan tâm của Đông Phương Tiểu Linh khiến cho Lâm Hồng Phi rất cảm động

- Yên tâm đi, chỉ mấy ngày nữa thôi là biết kết quả.

- Hồng Phi, vừa rồi Phó chủ nhiệm Vương của Cục Phát thanh và Truyền hình gọi điện tới, nói là hắn có ít sổ sách, phía Cục Phát thanh và Truyền hình không tiện trả, hy vọng chúng ta có thể sang đó một chút, ông xem chuyện này giải quyết thế nào?

Đông Phương Tiểu Linh vội vã tiến vào, có vẻ tức giận nói với Lâm Hồng Phi.

- Phó chủ nhiệm Vương của Cục Phát thanh và Truyền hình?

Lâm Hồng Phi nhíu mày, có tin tức gì mà bên kia không tiện trả, rõ ràng là khoản tiền kia của nhà máy khiến nhiều người ghen tức đỏ mắt, sau khi nín lặng hồi lâu, cuối cùng có người không thể nín lặng lâu hơn, thốt ra một câu:

- Không biết người này là ai?

Mục đích của câu hỏi “Không biết người này là ai” không phải là muốn hỏi Đông Phương Tiểu Linh về Phó chủ nhiệm Vương, với vai vế anh em của Lâm Hồng Phi thì sao phải sợ Phó chủ nhiệm Vương của Cục Phát thanh và Truyền hình được? Chuyện nực cười! Điều Lâm Hồng Phi sợ là nhầm đối tượng, có khi nào vị Phó chủ nhiệm Vương này là người của Bí thư Đông Phương, việc này sẽ trở nên phức tạp, trước khi quyết định sẽ áp dụng đối sách nào, cần phải làm rõ vị Phó chủ nhiệm Vương này là người của ai.

Đông Phương Tiểu Linh thực sự là một người “đa mưu túc trí”, luôn nắm rõ về từng vị lãnh đạo to nhỏ lớn bé trong thành phố, nhắc đến Phó chủ nhiệm Vương, vẻ mặt thoáng biểu lộ chán ghét

- Vị Phó chủ nhiệm Vương này… Hừm, tôi có một người bạn học làm trong Cục Phát thanh và Truyền hình, nghe nói ông Phó chủ nhiệm Vương này có mối quan hệ bất chính với mấy nữ phát thanh của Đài truyền hình thành phố, hai trong số đó đã kết hôn rồi.



- Hóa ra là có chuyện như vậy.

Lâm Hồng Phi liền cười nói.

- Được, đến đó nào, không phải quan tâm hắn như thế nào.

Một kẻ không phải là nhân vật số một của thành phố Bắc Quận, biết rõ nhà máy sản xuất xe máy thành phố đang do Chủ tịch thành phố Bắc Quận nắm giữ, dĩ nhiên dám công nhiên yêu cầu khoản tiền chi trả với nhà máy sản xuất xe máy thành phố… Người này quả thật to gan!

- Có thật là không cần quan tâm đến hắn?

Đông Phương Tiểu Linh nghe vậy liền nhíu mày

- Như vậy có vẻ không ổn. Tôi cảm thấy phải dạy cho tên này một bài học nhớ đời mới phải.

- Hừm, vì sao?

Lâm Hồng Phi có chút khó hiểu, trước khi Lâm Vệ Quốc nhậm chức ở Phó Thuấn Canh, có chỉ bảo cho Lâm Hồng Phi một số đạo làm quan, nói với Lâm Hồng Phi, hệ thống làm việc trong doanh nghiệp nhà nước khác với trong quân đội, nhưng kỳ thực doanh nghiệp nhà nước với chốn quan trường hỗn loạn cũng đều cùng một đạo lý, dù ở đâu lúc nào cũng phải làm điều tốt giúp mọi người, trừ khi bị người khác đâm sau lưng, thì Lâm Hồng Phi cũng phải chịu.

Dựa vào trình độ về chốn quan trường gà mờ của Lâm Vệ Quốc, thêm vào đó Lâm Hồng Phi không may bị mắc mưu chịu thiệt cả đời, có thể thấy trong trận này Lâm Hồng Phi chỉ là suy nghĩ bộc phát, nhưng Đông Phương Tiểu Linh nói rõ với hắn rằng, cách nghĩ này của anh không đúng!

Lâm Hồng Phi rất khiêm tốn, hắn biết từ bé Đông Phương Tiểu Linh đã tai nghe mắt thấy chứng kiến những việc chốn quan trường, nếu như nhắc đến việc buôn bán thì Đông Phương Tiểu Linh không bằng hắn, nhưng nói đến kinh nghiệm quan trường, hắn ta không tài nào vượt được.

- Thực ra đạo lý này rất đơn giản, chuyện này nhất định là có người đứng sau xúi giục, nếu không thì vị Phó chủ nhiệm Vương này biết công việc tại Nhà máy sản xuất xe máy thành phố là do bố tôi đứng sau thúc đẩy, hắn ta chỉ là một tên tép riu, vốn dĩ không thể ảnh hưởng đến cán bộ cấp phó phòng như chúng ta, làm sao dám tới chỗ chúng ta để đòi quyền lợi? Rõ ràng hắn là quân của ai đó, muốn tới thăm dò xem phản ứng của cậu, lần này cậu để bọn chúng thực hiện ý đồ rồi, không biết rồi tiếp đây bọn chúng còn muốn gì nữa…

Nói đến đây, Đông Phương Tiểu Linh thở dài



- Hơn nữa nếu lần này cậu nhượng bộ, cậu nghĩ xem bố tôi, người luôn ủng hộ, cổ vũ cậu sẽ nghĩ thế nào?

- Xì..

Lâm Hồng Phi thở sượt một cái, chợt thấy lời của Đông Phương Tiểu Linh cũng có lý, rõ ràng là, xuất đầu lộ diện trong thành phố, cho Nhà máy sản xuất xe máy thành phố vay khoản tiền, nếu như sau khi bị một cán bộ cấp Phó phòng nho nhỏ dọa dẫm mà lại không có phản ứng gì, liệu rằng có bị cho là chỉ được cái mạnh mồm hay không? Phó phòng không có phản ứng gì? Nếu là Trưởng phòng, thì hắn sẽ làm thế nào? Ai là chính? Ai là phó đây? Sau này chắc chắn sẽ có rắc rối.

Dường như là nhà chính trị gia Lâm Hồng Phi, giờ mới chú ý tới phía sau hành động của vị Phó chủ nhiệm Vương, hóa ra còn ẩn giấu âm mưu lớn như vậy.

Đông Phương Tiểu Linh đường đường là con gái của Chủ tịch thành phố Bắc Quận, Nhà máy chế tạo xe máy thành phố với Cục Phát thanh và Truyền hình thành phố cùng cấp đơn vị hành chính với nhau, mọi người đều cùng cấp với nhau, vốn dĩ Nhà máy sản xuất xe máy thành phố không cần sự quan tâm của Cục Phát thanh và Truyền hình, nếu Lâm Hồng Phi bị một tên phó phòng nhãi nhép uy hiếp, thì thể diện của Lâm Hồng Phi để đâu? Sau này đừng có nghĩ đến việc ló mặt ra đường.

Có thể nói trắng ra, mặt mũi của Bí thư Đông Phương biết giấu vào đâu?

Mặc dù Lâm Hồng Phi là một chính trị gia mẫu mực, chắc chắn hắn ta cũng hiểu rõ, trong mắt người khác, hắn là người của Bí thư Đông Phương, nhất cử nhất động của hắn dù ít dù nhiều cũng là biểu thị cho thái độ của Bí thư Đông Phương ở Nhà máy sản xuất xe máy, nếu như lần này hắn tỏ ra yếu thế, không phải là sẽ khiến cho mọi người nghĩ rằng Bí thư Đông Phương dùng cách thức này để phát “phúc lợi” cho mọi người sao?

Việc này không chỉ trái ngược với nguyện ước ban đầu của Bí thư Đông Phương, lại càng đẩy hắn ta vào chỗ nước sôi lửa bỏng.

Lâm Hồng Phi bỗng cảm thấy tức giận. Khốn nạn! Dám giở trò sau lưng anh em hắn ư?

“Như vậy…”

Lâm Hồng Phi gật gật đầu liên tục, quả đúng gia đình có truyền thống học giỏi, những đạo lý này, nếu không phải là Đông Phương Tiểu Linh phân tích với hắn, để cho hắn căn nhắc kỹ lưỡng lại, thì chắc hắn cũng không nghĩ được thấu đáo… Cũng là người trải qua hai thế hệ, Lâm Hồng Phi cũng vừa mới ngộ ra đạo lý này

- Tiểu Linh, cậu đem chuyện này trao đổi với Cục Phát thanh và Truyền hình một chút, hỏi xem có chuyện gì ở Đài phát thanh? Tại sao đến tiền phí cho các đồng chí bên mình cũng không thể chi trả?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thế Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook