Thế Gia

Chương 83: Người giúp việc(5)

Thiên Niên Tĩnh Thủ

21/05/2014

- Cái gì?

Lưu Tú Nga nhất thời ngẩn người “Giúp việc?”.

Mình là một cô gái nông thôn, Lưu Tú Nga vẫn luôn hài lòng với cuộc sống trong thành phố. Mấy năm nay cuộc sống gian khổ càng khiến cho Lưu Tú Nga biết mình không có bằng cấp gì nên không có tư cách kén cá chọn canh. Đối với công việc, Lưu Tú Nga cũng không có yêu cầu gì. Chỉ cần một tháng có thể kiếm được bảy tám chục tệ, chẳng sợ vất vả, cộng thêm nhà máy cũng cho 50 tệ tiền nuôi dưỡng, cũng đủ hai mẹ con sống, bớt ăn một chút, cũng có thể có tiền cho con gái đi học, Lưu Tú Ngã đã hài lòng. Nhưng làm người giúp việc cho người khác?

Lưu Tú Nga thật đúng là chưa từng nghĩ đến.

- Ôi.

Đông Phương Tiểu Linh thấy bộ dạng của Lưu Tú Nga nghĩ trong lòng Lưu Tú Nga có gì lo lắng, không để cho cô giải thích:

- Tôi nói với chị, cha mẹ của giám đốc Lâm điều động công tác đến thành phố Thuấn Canh rồi. Trong nhà chỉ có mình cậu ấy, cậu ấy không thể nấu cơm cho nên muốn tìm giúp việc nấu cơm dọn dẹp trong nhà. Thế nào, việc này chị đồng ý chứ?

Hóa ra là như vậy, Lưu Tú Nga nghe rõ rồi cũng không thể tưởng tưởng việc tốt này hiện giờ còn có thể rơi xuống đầu mình. Vì sao? Rất đơn giản, Lâm Hồng Phi là ai, đó là lãnh đạo nhà máy chế tạo xe máy hiện giờ, Phó chủ tịch Trình cơ bản sẽ không quan tâm chuyện ở đây, nhà xưởng hay việc gì đều là giám đốc Lâm quản lý. Hơn nữa người ta đường đường là cán bộ nhà nước, nghe nói cha cũng là lãnh đạo bộ đội, có thể làm giúp việc cho người như vậy, nói ra còn có thể làm cho mẹ đẻ cô ngạc nhiên, làm những bà góa như cô hâm mộ.

Hạnh phúc đến quá đột ngột, mấy năm nay bị xem thường nhiều lắm, Lưu Tú Nga đã không còn tự tin. Chuyện tốt này rơi xuống đầu mình, thậm chí cô hoàn toàn không thể tin được.

Lúc này Lâm Hồng Phi không tiện nói chuyện, Tào Quân làm thư ký, việc nhân đức không nhường ai. Nếu Lưu Tú Nga có thể thành công bên cạnh lãnh đạo, vậy không thể nói chuyện với cô như lãnh đạo:

- Chị Lưu, việc này tôi giải thích với chị một chút, trước đây lãnh đạo luôn đi học, vừa rồi mới bắt đầu công việc, về công tác còn chưa rất quan. Nhà máy chúng ta hiện giờ rất nhiều việc đều đặt trên vai lãnh đạo, trọng trách của lãnh đạo rất nặng, tìm một đồng chí quan tâm đến cuộc sống của lãnh đạo hàng ngày cũng hoàn toàn hợp lý.

Ôi, Tiểu Tào nói chuyện cũng đúng, Lâm Hồng Phi nhất thời cao hứng, ha ha, bạn tôi tìm người giúp việc có thể tìm với lý do cao thượng như vậy sao? Quả nhiên thế vẫn tốt hơn. Nghĩ lại kiếp trước, đã bị kinh doanh hấp dẫn như thế nào.

Lưu Tú Nga không ngừng vân vể góc áo, mặt đã đỏ bừng, thoạt nhìn tựa hồ là đồng ý, nhưng chỉ không thể nói lời nào.

Tình huống này là thế nào?



- Đồng chí Lưu Tú Nga, có gì cần nói cứ nói không cần phải băn khoăn.

Tào Quân hiện giờ càng ngày càng có thể vào vai thư ký của lãnh đạo. Khi nói chuyện cũng là nói lên suy nghĩ của lãnh đạo. Đúng là có yêu cầu gì, hay là có suy nghĩ khác cứ nói.

- Cái này… cái này…

Lưu Tú Nga nghẹn lời mặt đỏ lên.

Lâm Hồng Phi nhìn cô với ánh mắt cổ vũ, ý bảo cô can đảm nói ra:

- Không việc gì, hôm nay cô đến đây không phải muốn tôi giải quyết vấn đề công việc cho cô sao, có yêu cầu gì cứ nói ra.

- Việc này, tôi muốn hỏi một chút, giám đốc Lâm suy nghĩ cho tôi, vẫn là…

Nghẹn nửa ngày, Lưu Tú Nga cuối cùng cũng nói ra ý tứ của mình

- Có thể làm giúp việc cho anh đó là phúc đức của tôi, nhưng chỉ sợ ngày… sau này tôi khó tìm việc khác.

Lưu Tú Nga nói hàm hồ, nhưng ý tứ trong lời nói mọi người quả thật đều hiểu được, Giám đốc Lâm bây giờ còn chưa có đối tượng, với tuổi này của hắn, chắc chắn hai năm nữa sẽ tìm được đối tượng. Tìm được đối tượng sau vợ của giám đốc Lâm có thể cho cô tiếp tục làm người giúp việc sao. Cô lo lắng chính là việc này.

- Hóa ra là như vậy.

Lâm Hồng Phi nhất thời an tâm, vừa rồi Lưu Tú Nga lắp bắp không đồng ý, Lâm Hồng Phi nghĩ đến điều xấu xa, còn tưởng cô gái này biết hắn độc thân một mình, trong lòng lo lắng. Hóa ra không phải như vậy, không phải là tốt rồi

- Như vậy, đồng chí Tú Nga.

Luôn gọi người khác là đồng chí Lâm Hồng Phi quả thật không quen, nói một nửa rồi mới sửa lại



- Tôi nói với chị, sau này tôi lập gia đình, việc của chị, trong nhà cũng cần có người chăm sóc. Nếu chị đồng ý, có thể tiếp tục làm.

Có những lời này của Lâm Hồng Phi, Lưu Tú Nga thở phào, những lo lắng về công việc bị phá hủy. Lưu Tú Nga vội hỏi

- Vậy tốt rồi, vậy là tốt rồi, giám đốc, khi nào thì tôi đi làm?

- Nếu kịp hôm nay là tốt nhất.

Mấy ngày nay đều ăn cơm bên ngoài, Lâm Hồng Phi quả thật ăn không được rồi, không phải đồ ăn bên ngoài không thể ăn, mà là, nói như thế nào thì đồ ăn bên ngoài căn bản không có hương vị như đồ ăn nấu ở nhà.

- Thế nào, tới kịp không?

Nói đến đây Lâm Hồng Phi mới nhớ ra, mình còn chưa nói với cô về tiền công, đây chính là sai lầm nghiêm trọng

- Ôi, đồng chí Tú Nga, một tháng tiền lương là 150 tệ, chị cảm thấy thế nào?

- Nhiều như vậy?

Lưu Tú Nga hoảng sợ, nhất thời lo lắng, kích động khoát tay

- Giám đốc, nhiều lắm, nhiều lắm, tôi không thể, ôi, cho tôi 80 tệ là được.

Lưu Tú Nga tuy rằng không làm việc, nhưng biết đối với một người giúp việc lương 150 tệ là thế nào. 150 tệ tiền lương là tiền lương của tầng lớp trên. Nhưng nghĩ giúp việc đều ăn cơm với chủ nhà, tính cả vào chi tiêu ăn uống thì tiền lương như vậy thì là khá cao, tương đương với mức lương 200 tệ, đã ngang với lương của cán bộ.

Tiền lương cao như vậy, hoàn toàn ngoài dự kiến của Lưu Tú Nga. Biết là làm giúp việc, cô đã hạ thấp lương mình xuống 50 đồng. Lương mình 50 tệ còn có 50 đồng tệ trợ cấp, 100 tệ đủ hai mẹ con cô sống tốt.

Nhưng nếu Lâm Hồng Phi đã đưa ra con số lớn như vậy, Lưu Tú Nga cũng có chút hep hòi, cẩn thận tăng từ lương 50 tệ tiêu chuẩn mà mình mong muốn trước đó lên 80 tệ một tháng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thế Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook