Chương 23: Mưa ?
Nhox_Ngổ_Ngáo
12/07/2017
CHAP 17: mưa ?
_______
- KHANG...ANH ĐANG LÀM GÌ VẬY - một tiếng thét vang lên làm đôi nam nữ kia đang hôn vội buông nhau ra - tại sao anh lại làm vậy
- Băng Băng.... anh....- hắn ấp úng nhìn sang người bên cạnh Băng Băng. Nhưng hình như người đó đã hóa đá từ lâu
- mình đi - nó kéo tay Băng Băng bước đi để lại hắn vs một ánh mắt khó lòng hiểu đc
----------- giờ về ---------------
- anh muốn gặp em - hắn đứng trc mặt nó
- có chuyện gì - nó lạnh lùng
- anh.......mình chia tay đi. Anh có người mới rồi - hắn kiên định nhìn nó
Cánh tay đang cho sách vở vào cặp của nó chợt khựng lại nhưng chỉ vài giây sau lại trở lại bình thường. nó cười nhạt,tay nắm chặt dây cặp đứng dậy
* CHÁT*
- cái này là công tôi tin tưởng anh quá nhiều. Giờ thì xin anh đừng làm phiền cuộc sống tôi nữa - rồi nó lách qua người hắn bước nhanh ra cửa để hắn k thấy đc nc mắt nó rơi,rơi rất nhiều. Câu nói của hắn đã làm trái tim nó có một vết nứt quá lớn
" mình chia tay đi.............anh có người mới rồi............." câu nói cứ văng vẳng quanh tai nó khiến mắt nó nhòe đi
Nó ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn bầu trời
- không phải sao.....không phải trong phim mỗi khi chia tay trời đều mưa sao ...ha....- nó cười tự chế giễu mình - đúng là thế giới ảo. Chẳng có gì là thật cả
Nó cứ thế đi xe dưới tiết trời nắng nóng, nó đang mong gì chứ ? Một phép mầu chăng? Hay là một cơn mưa giống như bao bộ phim khác để rồi qua cơn mưa đó,tất cả chỉ là mơ và 2 nhân vật lại trở về bên nhau
nó đã quá tin tưởng hắn,quá tin vào tình yêu hắn dành cho nó để giờ đây nó nhìn thấy hắn ôm hôn người khác mà k nói được gì. Nó tự cười nhạo bản thân mình mà k biết ở phía sau có hai chiếc xe đi theo mình
------------ ngày hôm sau và mấy ngày sau sau nữa ---------------
Nó vẫn bước đến lp,vẫn cười đùa vui vẻ với đám bạn làm chúng nó nhìn nhau khó hiểu.Hôm hắn nói lời chia tay,trong lớp vẫn còn số ít học sinh ở lại và chứng kiến tất cả
Riêng hắn,từ khi chia tay nó đã chuyển lớp sang lớp người yêu mới của mình. Và đương nhiên việc hắn chia tay nó đã lan rộng ra cả trường,trở thành tâm điểm cho các bà tám ông tám
- Ngọc,em ăn cái này đi - hắn ân cần đút cho người yêu mình ăn làm cho cả canteen ăn một cái bánh GATO to đùng và ở một góc nào đó,một trái tim lại nhói lên từng đợt khi hàng ngày phải chứng kiến cảnh hắn và Ngọc tình cảm bên nhau
_____ giới thiệu nhân vật________
Tên:.......Ngọc 17 tuổi
Thông tin : không có
_____________________
- chị không sao chứ - Băng Băng ngồi bên cạnh nó huých nhẹ
- chị không sao - nó cười với cô rồi tiếp tục ăn phần của mình
-------------------- thời gian cứ thế trôi qua, đã 3 tháng kể từ khi hắn và nó chia tay-----------------------
- alo - giọng lạnh băng
-.......
- tôi biết rồi - (-100 độ)
-.......
- hành động thôi- nói xong người đó cúp máy,nhìn vào màn hình điện thoại vuốt nhẹ,ánh mắt trở nên ấm áp hơn bao giờ hết
- anh định cứ như vậy sao. Người đau vẫn là hai người thôi - Băng Băng đứng dựa vào cửa từ bao giờ
Hắn cười tựa như k,nói:
-Từ ngày mai sẽ không có chuyện đó nữa đâu
- ý anh là.....- Băng Băng nhíu mày ngạc nhiên
- ừm,phiền mày chăm sóc cô ấy 1-2 ngày. hoặc..........có thể là cả đời - lại một nụ cười tựa như k,hắn ngả đầu ra sau,nhắm nghiền mắt
- anh - Cô tức giận - Anh phải về hiểu không - nói rồi đóng cửa cái RẦM đầy giận dữ
Hắn không nói gì,chỉ nhìn vào màn hình vuốt nhẹ khuân mặt trong đó
_______
- KHANG...ANH ĐANG LÀM GÌ VẬY - một tiếng thét vang lên làm đôi nam nữ kia đang hôn vội buông nhau ra - tại sao anh lại làm vậy
- Băng Băng.... anh....- hắn ấp úng nhìn sang người bên cạnh Băng Băng. Nhưng hình như người đó đã hóa đá từ lâu
- mình đi - nó kéo tay Băng Băng bước đi để lại hắn vs một ánh mắt khó lòng hiểu đc
----------- giờ về ---------------
- anh muốn gặp em - hắn đứng trc mặt nó
- có chuyện gì - nó lạnh lùng
- anh.......mình chia tay đi. Anh có người mới rồi - hắn kiên định nhìn nó
Cánh tay đang cho sách vở vào cặp của nó chợt khựng lại nhưng chỉ vài giây sau lại trở lại bình thường. nó cười nhạt,tay nắm chặt dây cặp đứng dậy
* CHÁT*
- cái này là công tôi tin tưởng anh quá nhiều. Giờ thì xin anh đừng làm phiền cuộc sống tôi nữa - rồi nó lách qua người hắn bước nhanh ra cửa để hắn k thấy đc nc mắt nó rơi,rơi rất nhiều. Câu nói của hắn đã làm trái tim nó có một vết nứt quá lớn
" mình chia tay đi.............anh có người mới rồi............." câu nói cứ văng vẳng quanh tai nó khiến mắt nó nhòe đi
Nó ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn bầu trời
- không phải sao.....không phải trong phim mỗi khi chia tay trời đều mưa sao ...ha....- nó cười tự chế giễu mình - đúng là thế giới ảo. Chẳng có gì là thật cả
Nó cứ thế đi xe dưới tiết trời nắng nóng, nó đang mong gì chứ ? Một phép mầu chăng? Hay là một cơn mưa giống như bao bộ phim khác để rồi qua cơn mưa đó,tất cả chỉ là mơ và 2 nhân vật lại trở về bên nhau
nó đã quá tin tưởng hắn,quá tin vào tình yêu hắn dành cho nó để giờ đây nó nhìn thấy hắn ôm hôn người khác mà k nói được gì. Nó tự cười nhạo bản thân mình mà k biết ở phía sau có hai chiếc xe đi theo mình
------------ ngày hôm sau và mấy ngày sau sau nữa ---------------
Nó vẫn bước đến lp,vẫn cười đùa vui vẻ với đám bạn làm chúng nó nhìn nhau khó hiểu.Hôm hắn nói lời chia tay,trong lớp vẫn còn số ít học sinh ở lại và chứng kiến tất cả
Riêng hắn,từ khi chia tay nó đã chuyển lớp sang lớp người yêu mới của mình. Và đương nhiên việc hắn chia tay nó đã lan rộng ra cả trường,trở thành tâm điểm cho các bà tám ông tám
- Ngọc,em ăn cái này đi - hắn ân cần đút cho người yêu mình ăn làm cho cả canteen ăn một cái bánh GATO to đùng và ở một góc nào đó,một trái tim lại nhói lên từng đợt khi hàng ngày phải chứng kiến cảnh hắn và Ngọc tình cảm bên nhau
_____ giới thiệu nhân vật________
Tên:.......Ngọc 17 tuổi
Thông tin : không có
_____________________
- chị không sao chứ - Băng Băng ngồi bên cạnh nó huých nhẹ
- chị không sao - nó cười với cô rồi tiếp tục ăn phần của mình
-------------------- thời gian cứ thế trôi qua, đã 3 tháng kể từ khi hắn và nó chia tay-----------------------
- alo - giọng lạnh băng
-.......
- tôi biết rồi - (-100 độ)
-.......
- hành động thôi- nói xong người đó cúp máy,nhìn vào màn hình điện thoại vuốt nhẹ,ánh mắt trở nên ấm áp hơn bao giờ hết
- anh định cứ như vậy sao. Người đau vẫn là hai người thôi - Băng Băng đứng dựa vào cửa từ bao giờ
Hắn cười tựa như k,nói:
-Từ ngày mai sẽ không có chuyện đó nữa đâu
- ý anh là.....- Băng Băng nhíu mày ngạc nhiên
- ừm,phiền mày chăm sóc cô ấy 1-2 ngày. hoặc..........có thể là cả đời - lại một nụ cười tựa như k,hắn ngả đầu ra sau,nhắm nghiền mắt
- anh - Cô tức giận - Anh phải về hiểu không - nói rồi đóng cửa cái RẦM đầy giận dữ
Hắn không nói gì,chỉ nhìn vào màn hình vuốt nhẹ khuân mặt trong đó
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.