Thế Giới Của Những Kẻ Hút Máu: Một Đi Không Trở Lại
Chương 30: Chương 30
Bùi Thị Cẫm Nên - Bangtan
27/04/2018
Vô số những kí tự phức tạp hiện lên màn hình. Họ phải giải cái này sao?? Nhìn chúng,
Rin phải khâm phục rằng người ra đề cuộc thi rất thông minh
- Đến khi tôi tiếng pháo vang lên, cuộc thi sẽ bắt đầu
Bùm!! Tiếng pháo nổ, một bàn phím ảo xuất hiện
-"Hãy nhập mật khẩu để mở cánh cửa"
Nó không dễ nhưng cũng không đến nỗi khó để Rin ở đây một hồi lâu. Cô là người đầu tiên vượt qua vòng thi này
- Đúng là không thể xem thường cô ta được
Rin đẩy mạnh cánh cửa, bát ngát một khu rừng khá lớn, không có thành phố hay bãi đất hỏm nào cả. Toàn bộ toàn dây cối, nó được bao phủ một màu đen xì. Đằng sau, Jesi đã đến, Rin nhảy xuống dưới vực dùng phong lực để mình tiếp đấ một cách an toàn. Cô chạy sâu vào bên trong. Bây giờ thứ họ cần tìm tiếp theo là chìa khóa để mở thứ gì đó. Đứng trước mỏm đá lớn, cô có thể thấy được có gì đó lóe sáng trên kia. Đó là chìa khóa?? Nhưng nó cao tút trên đỉnh núi, nếu dùng phong lực lên đó thì rất khả quan vì gió ở đó rất mạnh, không chừng cô sẽ ngã khỏi làm gió khi mới bước lên vừa được 10s. Chiếc chìa khóa được móc vào một cái cây non trên mõm, gió có lơn cỡ nào cũng không rơi, chỉ vó thể nắm và dứt. Rin nắm lấy một khúc gỗ kích cỡ trung bình nhắm và kém theo lực gió phóng tới. Thật quá dễ dàng, cô ngắm khá giỏi, chỉ cần không có vật cản...
Roẹt!! Một chú dơi khổng lồ đã ngoặm lấy nó bóp nát như một cây gỗ bị mục. Sau đó nó phun một chất dịch màu tím đến. Rin né được, nó trúng vào mỏm đá, toàn bộ đá cả trên đó đều sủi bọt rồi biến mất như phản ứng của axit với da người. Thật khủng khiếp. Rồi tiếp tục, nó lao đến với tốc độ kinh hoàng. Nhanh hơn cả Vampire. Rin nhanh chóng tạo kết giới để đỡ lại tốc độ nó nhưng không, khi da nó vừa chạm đến, kết giới đã vỡ và cô văng đi xa tám thước. Không phải văng vào vách đá cũng không phải văng vào bụi có, hai eo cô bị nanh vuốt báu chặc, thật may vì không ghim vào tim nếu không cô chết chắc. Liếc mặt nhìn lên sinh vật đó là gì, thì ra là một con Lipionase. Tại sao nó lại ở đây. Dần dần cô thấy cơ thể mình bắt đầu bị tê liệt, nanh nó có độc
- Á!!
Nó cắn mạnh hơn cứ như đang muốn biến Rin trở thành con mồi vậy. Nhấn mạnh tay vào một bên mõm nó rồi hóa băng, lạnh quá nó bèn nhả cô xuống đất. Thừa cơ Rin chạy đu thật nhanh nhưng lại bị dơi tấn công thế là nhảy bổ xuống dưới sườn núi. Toàn bộ khán giả bên ngoài này thật sự sững sờ, tự hỏi ban tổ chức tại sao lại có Lipionase ở đây
- Đây là một vật phẫm con lai bị lỗi. Mọi người yên tâm, nọc độc của nó không đến nỗi có thể giết chết một Vampire như chúng ta
Quay lại bài thi của Rin
- Thật bất công
Cô rủa thầm. Cứ mãi tránh như thế này thì không được, phải làm thứ gì đó. Lipion chạy quá nhanh, cô không thể đuổi kịp. Động tác của nó rất nhanh nhẹn, cô căn bản không thể sánh bằng. Mặc dù bây giờ cơ thể đang tiến hóa một cách hoàn chỉnh nhưng vẫn chưa hoàn toàn, Con dơi đó lại tiếp tục phóng nọc, bị Lipion đánh lạt hướng, Rin không may bị nó phun vào tay. Ngay cả chiếc áo choàng bên ngoài cũng bị ăn mòn, lớp da của cô không biết có thể liền lại hay không. Rin bắt đầu trở mình tấn công, phun băng về Lipion để chặn bước đi của nó. Thật may vì cô đã làm được về phía của con dơi, cô tết những thảo duọc mình tạo ra được phóng lại về phía nó. Nó trúng độc rơi từ độ cao hơn 10m. Trong lúc đó Lipion đã phá được phần băng dưới chân. Nó lao đến ngoặm cánh tay của Rin lại, sức lực của nó đủ để cánh tay này bị tách rời khỏi cơ thể. Truyền lửa vào tay, Rin phất mạnh làm một bên mắt nó bị thương. Nó rú lên khiến cô muốn thủm màn nhĩ. Biết thế, Rin không hề bịt tai mình lại mà tấn công trực diện, tạo một thanh kiếm băng đâm thẳng vào miệng nó. Đó mới là điểm yếu, những vị trí khác trên cơ thể dù có băm ra cũng tự mình lành lại. Cô đã thành công. Ngập ngừng một hồi, cô đi vào trong rừng tuốt một ít lá cây cho vào miệng nhai rồi cho con dơi ăn nó. Đó là thuốc giải độc. Nó được sống dậy, cúi đầu cảm ơn cô
- Tại sao cô ấy lại làm như vậy- Một trong số những người xem nói
Chú dơi ngoắc đầu phía sau lưng mình rồi nhìn Rin. Nó muốn cô leo lên đó. Tiếp theo nó đưa cô lên đó và lấy chìa khóa. Nhìn nó, cô thở dài
- Ổ khóa ở đâu!?
Mất hút ở trong rừng, cứ tìm kiếm từ nơi này đến nơi khác. Nhưng tại sao lại không có sinh vật nào tấn công?? Điều này khiến cô lấy làm lạ. Đứng trên lưng chú chim khủng long liếc dọc nhìn ngang xem xét tình hình, bỗng nhiên nó trở mình khiến cô rơi xuốnh đám cỏ. Có vẻ như không phải, đây là một trò xếp hình. Chỉ có một ô trống duy nhất, tức là khi xếp xong tấm hình này, cô mới có thể bước tiếp xuống dưới. Nhảy tót kên cây, cô bắt đầu tình đường để đi. Cô di chuyển những ngón tay để nó theo hướng mình chỉ. Không lâu sau tấm hình được hoàn thành. Nhìn nó, cô không phủ nhận, đó là Zen, cùng em trai của mình... là Zon
- Làm quái nào mà lại đưa cái hình ảnh này, lại định hại mình chuyện gĩ nữa đây
Cho chìa khóa vào trong, một cánh cửa rộng mở. Rin bước xuống dưới với tâm trạng đầy lo âu. Cô cảm nhận được một vật thể sống to lớn đang ở dưới này
Phừ~~ phừ
~~ Một con rồng thật lớn, đây là lần đầu tiên cô thấy nó. Cảm nhận có người, nó mở mắt nhìn người chính diện. Được một hồi nó phòng lửa đến. Không gian châth hẹp chẳng có đường lui, Rin tạo kết giới để đỡ đòn. Nó sẽ là nhiệm vụ tiếp theo. Con rồng lắc run người sợi xích liền đứt ra. Nó bay vút đến tấn công Rin. Thừa cơ cô nhảy lên lưng nó, nó phá cái bàn xếp hình bay lên trên không trung
- Ôi công sức của mình
Theo mục tiêu nó bay thẳng đến sân trường (sân đấu cuối cùng), đây là nơi diễn ra vòng thi cuối cùng. Vừa có mặt, nó đã phun lửa tấn công những người khác. Họ thật sự bất ngờ khi cô có thể tìm thấy con rồng đó. Nó là một con rồng cứng đầu, không ai có thể sai khiến được. Nó cứ thế tấn công mọi người một cách điên loạn
- Điều khiển con thú cưng của cô đi Rin Weaslly
- Tôi không...
Nó lắc lư dữ dội làm cô không thể bám chắc nổi
- Mau dừng lại, tôi ngã đó
- Ngươi đừng hòng ra lệnh cho ta- Com rồng nói
Vật cưỡi của Jesi tấn công đến, đó là một chú ngựa có cánh. Con rồng của Rin theo đấy tránh được đòn. 8 người còn lại tấn công lẫn nhau để được phần thắng. Vật cưỡi của Ken là một con kì lân. Anh không đoái hoài gì đến cô cả, đơn giản vì không muốn đối đầu. Để tìm được người chiến thắng, họ phải lấy được chiếc cup đã được đặt sẵn đó. Nhưng nếu muốn lấy nó phải đánh bại các đối thủ
- Này sao ông lại không bay đến đó
- Nó chẳng có lợi gì cho ta. Đã chọn ta thì ta làm hì cũng phải nghe theo
Con rồng này thật bướng bỉnh, nó thừa sức đánh bật những vật bay khác nhưng lại không đưa cô đến nơi chiếc cup. Một người lại rơi xuống dưới không thấy bóng dáng. Có lẽ đã bị loại khỏi cuộc thi. Vậy là dù thế nào cô cũng không được rời lưng con rồng này
- Nhận lấy Rin Weaslly
Maya bắt đầu phóng băng, toàn những phi lao cỡ lớn, dù không xuyên tim những cũng đủ mất cả ngày để hồi phục. Nhưbg mục tiêu của cô ta không phải là Rin mà là chú rồng đang ở bên dưới cô
- Ta tặng ngươi thêm nguyên liệu này
Jesi tạo nước về phía Maya, cô phất ngược tay, một con rồng băng xuất hiện trước mắt. Nó gầm gừ tấn công Rin
- Không hay rồi nó lớn quá
- Lớn thì sao, không phải lớn là thắng
- Ông... có tên không
- Ta không nghĩ trong thời khắc này cô còn có thể ung dung hỏi câu đó đó Rin Weaslly. Cứ gọi ta là Kai
Rin bĩu môi bám chắc vào Kai. Ông bay loạn choạng qua từng khe hở mà con rồng băng tạo ra. Nó cuốn lại một đống lớn. Rin lấy thăng bằng đứng lên tay hô sấm đánh mạnh vào nó. Nó vỡ tan tành. Maya và Jesi vô cùng tức giận, quyết đánh bại cô cho bằng được
- Ông có thể làm được
- Ngươi sỡ hữu thấy lực??
- Chắc ông thấy nó ghê tởm lắm
- Ta thích nó
Rin bay trước theo sau là Maya và Jesi. Họ không ngừng tấn công và mục tiêu là cái đuôi của Kai. Ông tức giận nói
- Đây là điều mà ta khác với bọn rồng hạ đẳng đó
Kai chuyển hướng bay ngược lại đối đầu tất cả
- Lửa thì kết hợp với gì, ngươi tự mình nhớ lấy
Ông phun một vòi rồng, Rin giơ tay lên trời gọi Sấm. Nó đổ ầm xuống, Jesi nhanh chóng rơi khỏi đó
- Đỡ ta lại... đây là lệnh
Đó là câu cuối cùng trước khi cô ta rơi xuống dưới. Maya nhìn Rin và cười một điệu cười man rợ. Cô tiếp tukc phóng phi lao băng đến, Rin liền tạo ta một kết giới thật lớn bao trùm cả cô và Kai
- Ngươi làm gì vậy?? Ta chịu được
- Không có gì mà không có giới hạn của nó
Nhìn Kai bay thẳng, cứ tưởng rằng sẽ đâm thăng vào mình. Nhưng Maya đã nhầm, ông lặng người xuống dưới chiếc cup. Khi Maya định đuổi theo thì lại gặp Roxy. Một tay cô bẻ cây gỗ lớn phăng về phía Maya, đóng băng nó rồi cho nó tách ra nhìu mảnh như những mũi tên
- Ô hô cô gái của tôi ơi, bây giờ lại dám tấn công chị mình cơ
Roxy không nói gì tiếp tục công việc của mình. Ken đã tự mình bỏ cuộc lấy cớ rằng mình hơi mệt theo đó theo dõi Rin từ bên ngoài khác đài. Cô giơ tay định vớ lấy chiếc cúp nhưng một thứ gì đó đã trỗi dậy từ lòng đất tạo thành nắm đấm đấm mạnh vào Kai làm ông trọng thương nặng nề
- Kai ông không sao chứ
- Ta sắp trụ không được
- Tôi tin tưởng ở ông, hãy cho mọi người thấy ông rất tài giỏi và không cần đến bất cứ chủ nhân nào
Rin nói đúng, từ trước đến giờ ông chưa từng phụ thuộc vào bất cứ Vampire nào, điều đó làm cả gia tộc họ rồng quay lưng với ông. Họ bảo nếu không có Vampire làm chủ thì sẽ không có sức mạnh, không làm được gì cả. Trên chõm đá, chiếc cup nằm đó ngay trước mắt nhưng lại không thể làm gì được. Những nắm đấm cứ mọc lên từ lòng đất ngăn cản từng bước đi của người có ý định đến đó. Rin không khoang nhượng giơ tay tạo quả cầu lửa. Nắn lại thành hình nắm đấm để đối phó với chúng. Nhưng số lượng của chúng đông hơn hẳn, muốn trở tay cũng dễ thành khó
Roxy và Maya tạo kiếm bay trên không trung điều khiển cho nó bay qua lại mà đấu đá nhau
- Chưa thấy chị em nhà nào như thế này, cứ như kẻ thù vậy
- Bọn chúng chỉ muốn bản thân mình mạnh hơn thôi- Bà Ray nói
Hai thanh kiếm va chạm nhau. Bỗng nhiên kiếm Maya lệt hướng đêm chết vật cưỡi của Roxy. Cô rơi xuống kết thúc cuộc chơi. Bây giờ nơi này chỉ còn cô và Rin
- Đến lúc rồi đó Rin Weaslly
Maya phăn kiếm chém đứt hết nhưng cánh tay, nhưng sau đó chúng mọc lại và biến Maya là mục tiêu. Cô cưỡi con vật của mình luồn lách qua từng kẻ tay
- Ha!! Tầm thường
Maya phóng băng sâu thẳng bên dưới, cánh tay tê cứng rồi tan thành cát
- Cô biết điểm yếu của nó
Maya nhoẻn miệng, cứ như dám chắc rằng cô ta sẽ nắm chắc lấy phần thắng vậy. Nhưng mọi chuyện cô nghĩ đơn giản như vậy. Nhân lúc Kai trú thương, cô quan sát từng nét động cử chỉ của Maya. Tất cả các cánh tay đã Maya khống chế, cô cười như điên lao đến để túm lấy chiếc cup nhưng có kết giới được tạo ra. Đúng như Rin đoán, một trong hai người bị đánh bại, chiếc cup sẽ thuộc về người chiến thắng
- Những việc ta làm nãy giờ dường như là vô nghĩa thì phải
Kai đã kiệt sức rồi, dù thể trọng cô không lớn nhưng đối với những vhus rồng đó là một gánh nặng khi bị thương. Từ trong không trung, Rin tết những hạt khí thánh đôi cánh để mình tiện di chuyển. Sau tất cả, cô nên gửi cho nữ hậu một lời cảm ơn
- Đừng nghĩ rằng cô tài giỏi Rin Weaslly, cô lầm rồi. Những con quái vật ngầm bây giờ mới nổi dậy, không phải di vật mà là tĩnh vậy, nhưng cây đại thụ lắc lư như có sự sống. Chúng bắt đầu tấn công hai con người đang ơ lửng trên không trung. Hết đợt này đến đợt khác, bọn chúng không ngừng ve vẩy cho đến khi đánh trúng mục tiêu. Vật cưỡi Maya không may trúng đòn, cô phải bám trên những cái cây di động để không bị rơi xuống. Nhất thời bị hất lên cao, Maya tạo một trụ băng dài nhất có thể để đứng lên nó. Nhưng không lâu sau lại bị đánh vỡ. Bất quá đành tạo ra một chú rồng băng để cưỡi vậy. Không có hứng thú chút nào, nó là một tĩnh vật, chỉ biết nghe theo lời cô. Chán chết. Một loại cây giống dương sỉ khổng lồ đã được Rin giải quyết nhanh gọn. Nó bị buộc lại một đống như thế thì làm sao mà du chuyển được. Nhìn cô trong đôi cánh đó, họ cứ nghĩ đó là một thiên thần. Một bụi gai lớn mọc lên bắt đầu tấn công hai người, vì là rồng băng nên không có thể tái tạo lại được. Về phấn cánh của Rin, căn bản không thể. Nhưng cô lại không dám bảo Kai, ông thì chắc gì đã nghe lời cô đó. Maya đưa hai tay lên trời như kẻ hiến tế đọc một câu thần chú quái tai. Bỗng nhiên tất cả các đòn tấn công đều hương về phía Rin
- Chịu chết đi Rin Weaslly
Chúng cũng nhanh không kém con dơi mà cô đã gặp. Nhưng vì kích cỡ to lớn nên tốc độc cũng giảm. Cô luồn qua khẻ núi thế là bắt được một con. Tiếp theo, Rin bay lên trên cao rồi vòng xuống chiếc vòm cây có sẵn tiếp đó bay thẳng bên dưới tán cây ảo (vì không có đất chạm) cứ luồn qua khẻ cây này rồi khẻ cây khác. Lại thêm một em dính trận. Kiệt sức, Rin không thể cảm nhận được thứ gì đang lao tới, nó đâm xuyên bụng cô ngay trên không. Nó cũng giữ được cô lại. Máu bắt đầu tuôn ra, nó xộc vào mũi của Kai làm ông bừng tỉnh. Thoát khỏi trạng thái tàn hình ông lao nhanh lên đó. Maya cười khẩy dùng tay lắc lư qua lại và theo đó nó cũng lắc cô theo làm vết thương ngày càng lan rộng. Kai bổ đến cắn dứt nhánh cây, Rin rơi xuống ông đỡ lại
- Không sao chứ
- Cảm ơn ông
Rin nhẹ nhàng rút nhành gai ra, nó thật đau đớn, phải tạo lửa nhỏ để cầm máu lại cũng để kím lại mùi máu tanh đánh thức các sinh vật khác
- Lơ là đó Rin
Maya phóng một luồn sáng đến, có lẽ đây là lần quyết định
- Kai đừng xen vào
Không hiểu sao câu nói này khiến ông tin tưởng tuyệt đối. Rin tập trung 7 hệ sức mạnh thành một khối cầu lớn đối đầu với Maya, vì vẫn còn đang bị thương nên sức còn yếu không thể dứt khoác mọi chuyện ngay được. Hai người cứ thế đối đầu hơn nửa giờ đồng hồ nên đều đã kiệt sức. Lúc này, để kết thúc mọi chuyện nhanh nhất, Kai phun lửa tấn công về phía Maya. Có thêm một luồng sức mạnh mới, cô ta bị đánh bật ra xa rồi rơi xuống dưới. Rin loạn choạng muốn ngã xuống nhưng Kai lại không chấp nhận điều đó tiếp tục trấn an cô
- Chiếc cup còn chưa lấy, không được ngủ
Rin nhảy ra khỏi Kai bay về phía cái cup chụp lấy nó rồi thả mình tự do rơi xuống dưới. Khi gần chạm đất, Kai bay đến chọp cô trên lưng, hai chân tiếp đất. Đây là lần đầu tiên có người giữ được vật cưỡi của mình cho đến phút cuối. Lại là một con nên đây sẽ là một kì tích đáng kể. Kai gầm to báo hiệu cho sự chiến thắng. Rin giơ cao chiếc cup mà lòng tràn đầy vinh dự
- Tôi đã làm được. Tôi đã chiến thắng hú
~ Mọi người bắt đầu hò reo, đứng lên nghiêm nghị vỗ tay thán phục. Cô đã làm nên một lịch sử. Rin âu yếm ôm lấy Kai cười đùa hạnh phúc
Chiếc cup được trưng bày trong phòng, cô say sưa ngắm nghía nó với nụ cười trên môi. Ken ôm eo Rin từ đằng sau
- Em làm rất tốt
- Em không nghĩ mình có thể làm được
- Tại sao?? Em rất có tài năng. Ngay khi em thuần phục được Kai, tất cả mọi người đã bắt đầu chấp nhận em
Có tiếng rục rịch phía bên ngoài cắt ngang hai người đang nói chuyện. Rin nhìn ra phía cửa phía sau bụi rậm, có ai đó đang nghe hai người nói chuyện. Gạt tay Ken ra khỏi eo mình, cô lao nhanh đến đó mất hút trong rừng. Đến một bãi đất trống, nó dừng lại đứng đối diện với cô
- Cô ta...
- Rin Black. Ta có dòng máu cao quý hơn cô nhiều
- Cô muốn gì
- Nơi này không dành cho cô đồ con người ạ. Vị trí của cô rồi sẽ có người thay thế thôi. Ken không yêu cô, người anh ấy yêu là tôi. Mãi mãi là như vậy. Đừng ảo tưởng rằng anh ấy là của cô. Quay về thế giới con người đi, đó là nơi cô sinh ra và cũng là nơi mà cô thuộc về. Nếu tiếp tục ở lại thế giới này, cô không thể sống yên ổn đâu
Rin đứng đối diện Rin Black. Có lẽ cô ta nói đúng... đúng với những gì mà Rin đang phiền muộn bấy lâu nay. Ken lúc này búi cây chạy đến, bóng đen của Rin Black mất hút trong rừng
- Rin!!
Anh bóp nhẹ đôi vai gầy guộc của cô, không biết cô phải làm sao bây giờ
- Đó là ai
- Nếu em bảo đó là Rin Black anh có tin không??
Không buồn xem phản ứng của Ken như thế nào, cô vào phòng mà khóc một mình. Lúc nào cũng vậy, lúc não cô cũng cảm thấy mình thật sự cô đơn
Nhìn qua khe cửa sổ vớ tay chốp lấy anh trăng ảo. Cô hoàn toàn tuyệt vọng. Ken thì đang đứng tựa lưng vào cửa cung điện. Hai người hai tâm trạng, nhưng ánh mắt lại nhìn về một hướng
- Đến khi tôi tiếng pháo vang lên, cuộc thi sẽ bắt đầu
Bùm!! Tiếng pháo nổ, một bàn phím ảo xuất hiện
-"Hãy nhập mật khẩu để mở cánh cửa"
Nó không dễ nhưng cũng không đến nỗi khó để Rin ở đây một hồi lâu. Cô là người đầu tiên vượt qua vòng thi này
- Đúng là không thể xem thường cô ta được
Rin đẩy mạnh cánh cửa, bát ngát một khu rừng khá lớn, không có thành phố hay bãi đất hỏm nào cả. Toàn bộ toàn dây cối, nó được bao phủ một màu đen xì. Đằng sau, Jesi đã đến, Rin nhảy xuống dưới vực dùng phong lực để mình tiếp đấ một cách an toàn. Cô chạy sâu vào bên trong. Bây giờ thứ họ cần tìm tiếp theo là chìa khóa để mở thứ gì đó. Đứng trước mỏm đá lớn, cô có thể thấy được có gì đó lóe sáng trên kia. Đó là chìa khóa?? Nhưng nó cao tút trên đỉnh núi, nếu dùng phong lực lên đó thì rất khả quan vì gió ở đó rất mạnh, không chừng cô sẽ ngã khỏi làm gió khi mới bước lên vừa được 10s. Chiếc chìa khóa được móc vào một cái cây non trên mõm, gió có lơn cỡ nào cũng không rơi, chỉ vó thể nắm và dứt. Rin nắm lấy một khúc gỗ kích cỡ trung bình nhắm và kém theo lực gió phóng tới. Thật quá dễ dàng, cô ngắm khá giỏi, chỉ cần không có vật cản...
Roẹt!! Một chú dơi khổng lồ đã ngoặm lấy nó bóp nát như một cây gỗ bị mục. Sau đó nó phun một chất dịch màu tím đến. Rin né được, nó trúng vào mỏm đá, toàn bộ đá cả trên đó đều sủi bọt rồi biến mất như phản ứng của axit với da người. Thật khủng khiếp. Rồi tiếp tục, nó lao đến với tốc độ kinh hoàng. Nhanh hơn cả Vampire. Rin nhanh chóng tạo kết giới để đỡ lại tốc độ nó nhưng không, khi da nó vừa chạm đến, kết giới đã vỡ và cô văng đi xa tám thước. Không phải văng vào vách đá cũng không phải văng vào bụi có, hai eo cô bị nanh vuốt báu chặc, thật may vì không ghim vào tim nếu không cô chết chắc. Liếc mặt nhìn lên sinh vật đó là gì, thì ra là một con Lipionase. Tại sao nó lại ở đây. Dần dần cô thấy cơ thể mình bắt đầu bị tê liệt, nanh nó có độc
- Á!!
Nó cắn mạnh hơn cứ như đang muốn biến Rin trở thành con mồi vậy. Nhấn mạnh tay vào một bên mõm nó rồi hóa băng, lạnh quá nó bèn nhả cô xuống đất. Thừa cơ Rin chạy đu thật nhanh nhưng lại bị dơi tấn công thế là nhảy bổ xuống dưới sườn núi. Toàn bộ khán giả bên ngoài này thật sự sững sờ, tự hỏi ban tổ chức tại sao lại có Lipionase ở đây
- Đây là một vật phẫm con lai bị lỗi. Mọi người yên tâm, nọc độc của nó không đến nỗi có thể giết chết một Vampire như chúng ta
Quay lại bài thi của Rin
- Thật bất công
Cô rủa thầm. Cứ mãi tránh như thế này thì không được, phải làm thứ gì đó. Lipion chạy quá nhanh, cô không thể đuổi kịp. Động tác của nó rất nhanh nhẹn, cô căn bản không thể sánh bằng. Mặc dù bây giờ cơ thể đang tiến hóa một cách hoàn chỉnh nhưng vẫn chưa hoàn toàn, Con dơi đó lại tiếp tục phóng nọc, bị Lipion đánh lạt hướng, Rin không may bị nó phun vào tay. Ngay cả chiếc áo choàng bên ngoài cũng bị ăn mòn, lớp da của cô không biết có thể liền lại hay không. Rin bắt đầu trở mình tấn công, phun băng về Lipion để chặn bước đi của nó. Thật may vì cô đã làm được về phía của con dơi, cô tết những thảo duọc mình tạo ra được phóng lại về phía nó. Nó trúng độc rơi từ độ cao hơn 10m. Trong lúc đó Lipion đã phá được phần băng dưới chân. Nó lao đến ngoặm cánh tay của Rin lại, sức lực của nó đủ để cánh tay này bị tách rời khỏi cơ thể. Truyền lửa vào tay, Rin phất mạnh làm một bên mắt nó bị thương. Nó rú lên khiến cô muốn thủm màn nhĩ. Biết thế, Rin không hề bịt tai mình lại mà tấn công trực diện, tạo một thanh kiếm băng đâm thẳng vào miệng nó. Đó mới là điểm yếu, những vị trí khác trên cơ thể dù có băm ra cũng tự mình lành lại. Cô đã thành công. Ngập ngừng một hồi, cô đi vào trong rừng tuốt một ít lá cây cho vào miệng nhai rồi cho con dơi ăn nó. Đó là thuốc giải độc. Nó được sống dậy, cúi đầu cảm ơn cô
- Tại sao cô ấy lại làm như vậy- Một trong số những người xem nói
Chú dơi ngoắc đầu phía sau lưng mình rồi nhìn Rin. Nó muốn cô leo lên đó. Tiếp theo nó đưa cô lên đó và lấy chìa khóa. Nhìn nó, cô thở dài
- Ổ khóa ở đâu!?
Mất hút ở trong rừng, cứ tìm kiếm từ nơi này đến nơi khác. Nhưng tại sao lại không có sinh vật nào tấn công?? Điều này khiến cô lấy làm lạ. Đứng trên lưng chú chim khủng long liếc dọc nhìn ngang xem xét tình hình, bỗng nhiên nó trở mình khiến cô rơi xuốnh đám cỏ. Có vẻ như không phải, đây là một trò xếp hình. Chỉ có một ô trống duy nhất, tức là khi xếp xong tấm hình này, cô mới có thể bước tiếp xuống dưới. Nhảy tót kên cây, cô bắt đầu tình đường để đi. Cô di chuyển những ngón tay để nó theo hướng mình chỉ. Không lâu sau tấm hình được hoàn thành. Nhìn nó, cô không phủ nhận, đó là Zen, cùng em trai của mình... là Zon
- Làm quái nào mà lại đưa cái hình ảnh này, lại định hại mình chuyện gĩ nữa đây
Cho chìa khóa vào trong, một cánh cửa rộng mở. Rin bước xuống dưới với tâm trạng đầy lo âu. Cô cảm nhận được một vật thể sống to lớn đang ở dưới này
Phừ~~ phừ
~~ Một con rồng thật lớn, đây là lần đầu tiên cô thấy nó. Cảm nhận có người, nó mở mắt nhìn người chính diện. Được một hồi nó phòng lửa đến. Không gian châth hẹp chẳng có đường lui, Rin tạo kết giới để đỡ đòn. Nó sẽ là nhiệm vụ tiếp theo. Con rồng lắc run người sợi xích liền đứt ra. Nó bay vút đến tấn công Rin. Thừa cơ cô nhảy lên lưng nó, nó phá cái bàn xếp hình bay lên trên không trung
- Ôi công sức của mình
Theo mục tiêu nó bay thẳng đến sân trường (sân đấu cuối cùng), đây là nơi diễn ra vòng thi cuối cùng. Vừa có mặt, nó đã phun lửa tấn công những người khác. Họ thật sự bất ngờ khi cô có thể tìm thấy con rồng đó. Nó là một con rồng cứng đầu, không ai có thể sai khiến được. Nó cứ thế tấn công mọi người một cách điên loạn
- Điều khiển con thú cưng của cô đi Rin Weaslly
- Tôi không...
Nó lắc lư dữ dội làm cô không thể bám chắc nổi
- Mau dừng lại, tôi ngã đó
- Ngươi đừng hòng ra lệnh cho ta- Com rồng nói
Vật cưỡi của Jesi tấn công đến, đó là một chú ngựa có cánh. Con rồng của Rin theo đấy tránh được đòn. 8 người còn lại tấn công lẫn nhau để được phần thắng. Vật cưỡi của Ken là một con kì lân. Anh không đoái hoài gì đến cô cả, đơn giản vì không muốn đối đầu. Để tìm được người chiến thắng, họ phải lấy được chiếc cup đã được đặt sẵn đó. Nhưng nếu muốn lấy nó phải đánh bại các đối thủ
- Này sao ông lại không bay đến đó
- Nó chẳng có lợi gì cho ta. Đã chọn ta thì ta làm hì cũng phải nghe theo
Con rồng này thật bướng bỉnh, nó thừa sức đánh bật những vật bay khác nhưng lại không đưa cô đến nơi chiếc cup. Một người lại rơi xuống dưới không thấy bóng dáng. Có lẽ đã bị loại khỏi cuộc thi. Vậy là dù thế nào cô cũng không được rời lưng con rồng này
- Nhận lấy Rin Weaslly
Maya bắt đầu phóng băng, toàn những phi lao cỡ lớn, dù không xuyên tim những cũng đủ mất cả ngày để hồi phục. Nhưbg mục tiêu của cô ta không phải là Rin mà là chú rồng đang ở bên dưới cô
- Ta tặng ngươi thêm nguyên liệu này
Jesi tạo nước về phía Maya, cô phất ngược tay, một con rồng băng xuất hiện trước mắt. Nó gầm gừ tấn công Rin
- Không hay rồi nó lớn quá
- Lớn thì sao, không phải lớn là thắng
- Ông... có tên không
- Ta không nghĩ trong thời khắc này cô còn có thể ung dung hỏi câu đó đó Rin Weaslly. Cứ gọi ta là Kai
Rin bĩu môi bám chắc vào Kai. Ông bay loạn choạng qua từng khe hở mà con rồng băng tạo ra. Nó cuốn lại một đống lớn. Rin lấy thăng bằng đứng lên tay hô sấm đánh mạnh vào nó. Nó vỡ tan tành. Maya và Jesi vô cùng tức giận, quyết đánh bại cô cho bằng được
- Ông có thể làm được
- Ngươi sỡ hữu thấy lực??
- Chắc ông thấy nó ghê tởm lắm
- Ta thích nó
Rin bay trước theo sau là Maya và Jesi. Họ không ngừng tấn công và mục tiêu là cái đuôi của Kai. Ông tức giận nói
- Đây là điều mà ta khác với bọn rồng hạ đẳng đó
Kai chuyển hướng bay ngược lại đối đầu tất cả
- Lửa thì kết hợp với gì, ngươi tự mình nhớ lấy
Ông phun một vòi rồng, Rin giơ tay lên trời gọi Sấm. Nó đổ ầm xuống, Jesi nhanh chóng rơi khỏi đó
- Đỡ ta lại... đây là lệnh
Đó là câu cuối cùng trước khi cô ta rơi xuống dưới. Maya nhìn Rin và cười một điệu cười man rợ. Cô tiếp tukc phóng phi lao băng đến, Rin liền tạo ta một kết giới thật lớn bao trùm cả cô và Kai
- Ngươi làm gì vậy?? Ta chịu được
- Không có gì mà không có giới hạn của nó
Nhìn Kai bay thẳng, cứ tưởng rằng sẽ đâm thăng vào mình. Nhưng Maya đã nhầm, ông lặng người xuống dưới chiếc cup. Khi Maya định đuổi theo thì lại gặp Roxy. Một tay cô bẻ cây gỗ lớn phăng về phía Maya, đóng băng nó rồi cho nó tách ra nhìu mảnh như những mũi tên
- Ô hô cô gái của tôi ơi, bây giờ lại dám tấn công chị mình cơ
Roxy không nói gì tiếp tục công việc của mình. Ken đã tự mình bỏ cuộc lấy cớ rằng mình hơi mệt theo đó theo dõi Rin từ bên ngoài khác đài. Cô giơ tay định vớ lấy chiếc cúp nhưng một thứ gì đó đã trỗi dậy từ lòng đất tạo thành nắm đấm đấm mạnh vào Kai làm ông trọng thương nặng nề
- Kai ông không sao chứ
- Ta sắp trụ không được
- Tôi tin tưởng ở ông, hãy cho mọi người thấy ông rất tài giỏi và không cần đến bất cứ chủ nhân nào
Rin nói đúng, từ trước đến giờ ông chưa từng phụ thuộc vào bất cứ Vampire nào, điều đó làm cả gia tộc họ rồng quay lưng với ông. Họ bảo nếu không có Vampire làm chủ thì sẽ không có sức mạnh, không làm được gì cả. Trên chõm đá, chiếc cup nằm đó ngay trước mắt nhưng lại không thể làm gì được. Những nắm đấm cứ mọc lên từ lòng đất ngăn cản từng bước đi của người có ý định đến đó. Rin không khoang nhượng giơ tay tạo quả cầu lửa. Nắn lại thành hình nắm đấm để đối phó với chúng. Nhưng số lượng của chúng đông hơn hẳn, muốn trở tay cũng dễ thành khó
Roxy và Maya tạo kiếm bay trên không trung điều khiển cho nó bay qua lại mà đấu đá nhau
- Chưa thấy chị em nhà nào như thế này, cứ như kẻ thù vậy
- Bọn chúng chỉ muốn bản thân mình mạnh hơn thôi- Bà Ray nói
Hai thanh kiếm va chạm nhau. Bỗng nhiên kiếm Maya lệt hướng đêm chết vật cưỡi của Roxy. Cô rơi xuống kết thúc cuộc chơi. Bây giờ nơi này chỉ còn cô và Rin
- Đến lúc rồi đó Rin Weaslly
Maya phăn kiếm chém đứt hết nhưng cánh tay, nhưng sau đó chúng mọc lại và biến Maya là mục tiêu. Cô cưỡi con vật của mình luồn lách qua từng kẻ tay
- Ha!! Tầm thường
Maya phóng băng sâu thẳng bên dưới, cánh tay tê cứng rồi tan thành cát
- Cô biết điểm yếu của nó
Maya nhoẻn miệng, cứ như dám chắc rằng cô ta sẽ nắm chắc lấy phần thắng vậy. Nhưng mọi chuyện cô nghĩ đơn giản như vậy. Nhân lúc Kai trú thương, cô quan sát từng nét động cử chỉ của Maya. Tất cả các cánh tay đã Maya khống chế, cô cười như điên lao đến để túm lấy chiếc cup nhưng có kết giới được tạo ra. Đúng như Rin đoán, một trong hai người bị đánh bại, chiếc cup sẽ thuộc về người chiến thắng
- Những việc ta làm nãy giờ dường như là vô nghĩa thì phải
Kai đã kiệt sức rồi, dù thể trọng cô không lớn nhưng đối với những vhus rồng đó là một gánh nặng khi bị thương. Từ trong không trung, Rin tết những hạt khí thánh đôi cánh để mình tiện di chuyển. Sau tất cả, cô nên gửi cho nữ hậu một lời cảm ơn
- Đừng nghĩ rằng cô tài giỏi Rin Weaslly, cô lầm rồi. Những con quái vật ngầm bây giờ mới nổi dậy, không phải di vật mà là tĩnh vậy, nhưng cây đại thụ lắc lư như có sự sống. Chúng bắt đầu tấn công hai con người đang ơ lửng trên không trung. Hết đợt này đến đợt khác, bọn chúng không ngừng ve vẩy cho đến khi đánh trúng mục tiêu. Vật cưỡi Maya không may trúng đòn, cô phải bám trên những cái cây di động để không bị rơi xuống. Nhất thời bị hất lên cao, Maya tạo một trụ băng dài nhất có thể để đứng lên nó. Nhưng không lâu sau lại bị đánh vỡ. Bất quá đành tạo ra một chú rồng băng để cưỡi vậy. Không có hứng thú chút nào, nó là một tĩnh vật, chỉ biết nghe theo lời cô. Chán chết. Một loại cây giống dương sỉ khổng lồ đã được Rin giải quyết nhanh gọn. Nó bị buộc lại một đống như thế thì làm sao mà du chuyển được. Nhìn cô trong đôi cánh đó, họ cứ nghĩ đó là một thiên thần. Một bụi gai lớn mọc lên bắt đầu tấn công hai người, vì là rồng băng nên không có thể tái tạo lại được. Về phấn cánh của Rin, căn bản không thể. Nhưng cô lại không dám bảo Kai, ông thì chắc gì đã nghe lời cô đó. Maya đưa hai tay lên trời như kẻ hiến tế đọc một câu thần chú quái tai. Bỗng nhiên tất cả các đòn tấn công đều hương về phía Rin
- Chịu chết đi Rin Weaslly
Chúng cũng nhanh không kém con dơi mà cô đã gặp. Nhưng vì kích cỡ to lớn nên tốc độc cũng giảm. Cô luồn qua khẻ núi thế là bắt được một con. Tiếp theo, Rin bay lên trên cao rồi vòng xuống chiếc vòm cây có sẵn tiếp đó bay thẳng bên dưới tán cây ảo (vì không có đất chạm) cứ luồn qua khẻ cây này rồi khẻ cây khác. Lại thêm một em dính trận. Kiệt sức, Rin không thể cảm nhận được thứ gì đang lao tới, nó đâm xuyên bụng cô ngay trên không. Nó cũng giữ được cô lại. Máu bắt đầu tuôn ra, nó xộc vào mũi của Kai làm ông bừng tỉnh. Thoát khỏi trạng thái tàn hình ông lao nhanh lên đó. Maya cười khẩy dùng tay lắc lư qua lại và theo đó nó cũng lắc cô theo làm vết thương ngày càng lan rộng. Kai bổ đến cắn dứt nhánh cây, Rin rơi xuống ông đỡ lại
- Không sao chứ
- Cảm ơn ông
Rin nhẹ nhàng rút nhành gai ra, nó thật đau đớn, phải tạo lửa nhỏ để cầm máu lại cũng để kím lại mùi máu tanh đánh thức các sinh vật khác
- Lơ là đó Rin
Maya phóng một luồn sáng đến, có lẽ đây là lần quyết định
- Kai đừng xen vào
Không hiểu sao câu nói này khiến ông tin tưởng tuyệt đối. Rin tập trung 7 hệ sức mạnh thành một khối cầu lớn đối đầu với Maya, vì vẫn còn đang bị thương nên sức còn yếu không thể dứt khoác mọi chuyện ngay được. Hai người cứ thế đối đầu hơn nửa giờ đồng hồ nên đều đã kiệt sức. Lúc này, để kết thúc mọi chuyện nhanh nhất, Kai phun lửa tấn công về phía Maya. Có thêm một luồng sức mạnh mới, cô ta bị đánh bật ra xa rồi rơi xuống dưới. Rin loạn choạng muốn ngã xuống nhưng Kai lại không chấp nhận điều đó tiếp tục trấn an cô
- Chiếc cup còn chưa lấy, không được ngủ
Rin nhảy ra khỏi Kai bay về phía cái cup chụp lấy nó rồi thả mình tự do rơi xuống dưới. Khi gần chạm đất, Kai bay đến chọp cô trên lưng, hai chân tiếp đất. Đây là lần đầu tiên có người giữ được vật cưỡi của mình cho đến phút cuối. Lại là một con nên đây sẽ là một kì tích đáng kể. Kai gầm to báo hiệu cho sự chiến thắng. Rin giơ cao chiếc cup mà lòng tràn đầy vinh dự
- Tôi đã làm được. Tôi đã chiến thắng hú
~ Mọi người bắt đầu hò reo, đứng lên nghiêm nghị vỗ tay thán phục. Cô đã làm nên một lịch sử. Rin âu yếm ôm lấy Kai cười đùa hạnh phúc
Chiếc cup được trưng bày trong phòng, cô say sưa ngắm nghía nó với nụ cười trên môi. Ken ôm eo Rin từ đằng sau
- Em làm rất tốt
- Em không nghĩ mình có thể làm được
- Tại sao?? Em rất có tài năng. Ngay khi em thuần phục được Kai, tất cả mọi người đã bắt đầu chấp nhận em
Có tiếng rục rịch phía bên ngoài cắt ngang hai người đang nói chuyện. Rin nhìn ra phía cửa phía sau bụi rậm, có ai đó đang nghe hai người nói chuyện. Gạt tay Ken ra khỏi eo mình, cô lao nhanh đến đó mất hút trong rừng. Đến một bãi đất trống, nó dừng lại đứng đối diện với cô
- Cô ta...
- Rin Black. Ta có dòng máu cao quý hơn cô nhiều
- Cô muốn gì
- Nơi này không dành cho cô đồ con người ạ. Vị trí của cô rồi sẽ có người thay thế thôi. Ken không yêu cô, người anh ấy yêu là tôi. Mãi mãi là như vậy. Đừng ảo tưởng rằng anh ấy là của cô. Quay về thế giới con người đi, đó là nơi cô sinh ra và cũng là nơi mà cô thuộc về. Nếu tiếp tục ở lại thế giới này, cô không thể sống yên ổn đâu
Rin đứng đối diện Rin Black. Có lẽ cô ta nói đúng... đúng với những gì mà Rin đang phiền muộn bấy lâu nay. Ken lúc này búi cây chạy đến, bóng đen của Rin Black mất hút trong rừng
- Rin!!
Anh bóp nhẹ đôi vai gầy guộc của cô, không biết cô phải làm sao bây giờ
- Đó là ai
- Nếu em bảo đó là Rin Black anh có tin không??
Không buồn xem phản ứng của Ken như thế nào, cô vào phòng mà khóc một mình. Lúc nào cũng vậy, lúc não cô cũng cảm thấy mình thật sự cô đơn
Nhìn qua khe cửa sổ vớ tay chốp lấy anh trăng ảo. Cô hoàn toàn tuyệt vọng. Ken thì đang đứng tựa lưng vào cửa cung điện. Hai người hai tâm trạng, nhưng ánh mắt lại nhìn về một hướng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.