Thế Giới Dị Biến

Chương 37: Bá chủ bầu trời

Ukimura

25/01/2022

Ngay sau khi ba người bị tách ra Long cố gắng ngự không bay tới chỗ hai người. Lâm và Hoa cũng không bó tay chịu trận họ điều chỉnh trọng tâm của cơ thể hướng về phía Long.

Năm con yêu thú sau khi hợp kích bất thành chúng bắt đầu một vòng mới tấn công. Có lẽ chúng chỉ quan tâm đến Long mà phương hướng của năm con yêu thú đều tập trung về cậu. Cảm giác được khí cơ của bọn yêu thú Long lần này không bị động nữa cậu cầm chắc thanh kiếm của mình vận dụng chân khí lên mức cao nhất phóng thẳng về một trong số năm con yêu thú.

Ầm!

Phong bạo nổ ra giữa không trung, lập tức tốc độ của Long lên đến cực hạn cậu bay theo một hình zic zắc, nhanh chóng xuất hiện tại một con bên trái ngoài cùng đang lượn vòng để chuẩn bị một đợt lao xuống chỗ Long vừa nãy.

Năm con yêu thú thấy được hành động khác lạ của Long nhưng đang bay trên trời khó mà thay đổi quỹ tích, đợi đến chúng thay đổi phương hướng thì Long đã xuất hiện phía bên trên lưng mà con yêu thú mà cậu nhắm tới.

Lệ!

Tiếng thét phẫn nộ vang khắp vùng trời, kiếm của Long đã đâm trúng lưng của nó, khiến cơ thể nó trầm xuống, nó vỗ cách liên tục nhằm lấy lại độ cao và đảo người trên không nhằm hất Long ra. Một kiếm thành công Long cũng không dừng lại ở đó mà dùng hai cầm lấy kiếm ra sức quán thâu chân khí thâm nhập vào cơ thể nó, đồng thời hai chân giậm mạnh vào lưng yêu thú từng bước kéo thanh kiếm của mình dọc xuống sống lưng của nó.

Đang rơi tự do là Lâm và Hoa, nhờ sự chú ý của năm con yêu thú kia toàn tập trung vào Long nên hai người họ cuối cùng cũng lướt lại gần nhau. Anh em họ đưa mắt nhìn về phía đang giao chiến giữa Long và năm con yêu thú trên không trung. Lúc này hai anh em họ mới nhìn kỹ lại thì những con chim này có bộ dáng không đúng lắm, trông chúng giống như bị ăn mòn vậy, thân thể tàn tạ và mục nát.

Rắc

Xoạt

Chân khí của Long đã xoắn nát nội tạng bên trong nó, đồng thời cú kéo lê kiếm trên thân thể nó của Long gần như đã xé đôi người nó ra. Nhưng Long lại thấy có chút không ổn. Lông mày cậu nhíu lại.

“Cái này! Khí tức của nó không có suy yếu quá nhiều”

“Không thể nào! Cơ thể của nó đang dần hồi phục”

“Chuyện quái gì vậy?”

Phát hiện của Long có chút khiến cậu không dám tin tưởng, chợt Long nghĩ đến một vấn đề, nếu như nó có thể tái tạo được vậy thì có thể tái tạo tinh thể là nơi hội tụ năng lượng giống như khí hải của võ giả trong người nó không. Nghĩ đến là làm thời gian cho cậu nán lại trên lưng con yêu thú này không nhiều nữa, bốn con yêu thú kia đã chuyển hướng bay tới nơi này. Long lập tức dùng tinh thần lực thăm dò cơ thể nó, mặc dù bị cản trở bởi yêu khí trong người nó nhưng cuối cùng Long cũng xác định được vị trí viên tinh thể.

“Ngay đầu”

Long tức tốc rút kiếm của mình ra, hai chân phát lực nhảy đến phần đầu của con chim này. Phát hiện dị trạng con yêu thú ngoái đầu mình lại thì ngay lập tức trong con ngươi nó hiện lên bóng dáng của tên nhân loại đang từ từ phóng đại, chưa kịp phản ứng thì kiếm của Long đã quán xuyên đầu của nó.

Lệ!

Lần này tiếng kêu của nó không phải là phẫn nộ mà là đau đớn, tuyệt vọng. Tinh thể trong đầu nó vỡ nát, lập tức cả thân thể nó vô lực rơi tự do. Long lập tức ngự không rời khỏi người nó.

4 con yêu thú còn lại đang lao tới, khi thấy khí tức đồng bạn đã biến mất thì như phát điên tăng tốc lao đến Long. Long cảm giác được khí tràng của 4 con yêu thú hắn lập tức dùng chân giậm mạnh trong không khí.

Ầm!

Phong bạo sinh ra dưới chân nhanh chóng rời khỏi vị trí, cậu định dùng bài cũ, lợi dụng đặc tính phi hành của loài chim muốn chuyển hướng bay thì phải lượn vòng lên cao rồi tăng tốc lao xuống, Long sẽ chớp lấy thời cơ đó mà dùng bạo phát tốc độ từ Phong bộ nhanh chóng tiếp cận chúng. Kế hoạch là vậy nhưng thường kế hoạch không theo kịp biến hóa. Bốn con yêu thú tách nhau ra chúng không bay theo đội hình nữa mà theo thứ tự con trước con sau. Chỉ thấy một con tiên phong lao xuống trước, ba con còn lại thì vẫn lượn vòng trên không trung, chỉ chờ Long tiếp cận một trong số chúng thì số còn lại sẽ nhanh chóng lao đến.

“Thật khó chơi”

….………………..

Phía bên kia Lâm và Hoa không thể nán lại độ cao này quá lâu, họ vẫn tiếp tục từ từ rơi xuống. Lúc này khoảng cách giữa họ và Long đã được một quãng xa, còn khoảng cách từ họ đến chỗ chiến trường nơi chiếc máy bay đã vỡ vụn thì đã xa tít, chỉ còn nhìn thấy bóng dáng của mảnh vụn chiếc Z320 trên bầu trời.

Vù!

Hai người đã rơi xuyên qua tầng mây, Hoa truyền âm cho Lâm.



- Anh hai không ổn rồi, chúng ta càng ngày cách xa anh Long, phạm vi tinh thần lực anh ấy có hạn lại vướng phải bọn yêu thú kia. Em sợ anh ấy không đuổi kịp chúng ta.

Lâm cũng một mặt buồn rầu, vì có chân khí hộ thể nên sức gió không ảnh hưởng đến người bọn họ, điều này khiến Hoa có thể nhìn ra được tâm trạng của anh trai mình.

Lâm rút ra máy truyền tin. Hi vọng khoảng cách này có thể liên lạc với Long, cậu cần trao đổi với Long một chút, dù cho lúc này liên lạc có thể gây ảnh hưởng đến cuộc chiến của Long.

Tút!

- Alo! Long, bọn tôi không thể giữ lâu trên không được, có thể bọn tôi sẽ đáp xuống mặt đất trước. Không biết dưới đó sẽ xảy ra chuyện gì nhưng bọn tôi sẽ sớm liên lạc lại với anh. Hệ thống GPS còn hoạt động, chúng ta vẫn có cơ hội hội họp, cậu nghe rõ chứ.

- Long!



Một giây im lặng.

Tút!

- Tôi nghe rõ, hai người chú ý an toàn, với cương vị đội trưởng tôi đảm bảo sẽ tìm ra hai người. Tôi hứa!

Tút!



Lâm và Hoa nhìn nhau, trong mắt họ lộ ra vẻ kiên định. Dù rằng đây là lần đầu tiên anh em họ rời Thiên không thành, dù phía bên dưới mặt đất này đã tràn ngập nguy hiểm, nhưng họ đã quyết định tham gia đội của Long thì họ sẽ không lui bước.

- Chúng ta sẽ chờ được anh Long.

- Đúng! Chuẩn bị bung dù.

Vù!

….……….

Trên trời cao, Long tắt nút liên lạc trên máy truyền tin. Sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc. Không có nhiều thời gian để đùa giỡn, đội viên của hắn đã bị lạc mất, bên dưới mặt đất lúc này nguy cơ sớm tối. Đặc biệt khu vực này lại không biết nằm ở đâu, chỉ biết là đâu đó giữa đường chim bay từ Thiên không thành đến khu vực phía bắc của lục địa thứ 6.

Ầm!

Khí thế trên người Long liên tục kéo lên, khí tràng Đại chủ viên mãn thả ra không còn giữ lại.

Vù Vù!

Quần áo của Long bay phần phật trong gió nhưng thân thể hắn vẫn ngự không vững vàng tại chỗ không mảy may dịch chuyển. Cảm giác được khí thế kia, bốn con yêu thú cũng dừng lao xuống mà lượn vòng trên cao. Yêu khí từ trên người chúng tỏa ra, khí tràng Đại chủ trung kỳ từ bốn con yêu thú chấn động bầu trời. Trên tầng trời cao một người bốn thú đối chọi khí thế gay gắt.

Lưu tinh kiếm, tinh không vạn lý.

Xoẹt

Xoẹt

Vô vàn đạo tinh quang bay khắp bầu trời, mỗi viên tinh quang chính là một đạo kiếm quang. Kiếm quang như vũ phủ kín trời xanh.



Lệ!

Lệ!

Lệ!

Lệ!

Bốn tiếng quái khiếu vang vọng thương khung. Bốn con yêu thú lần lượt theo thứ tự trước sau lao xuống biển kiếm quang ngập trời kia. Yêu khí trên người bọn chúng lượn lờ dày đặc. Móng vuốt từ đôi chân của chúng như được dát lên một tầng kim loại ánh lên một sự lãnh lẽo.

Ầm!

Phong bạo nổ ra. Lập tức cả người Long và biển kiểm quang lao thẳng về phía bốn con yêu thú.

Keng!

Keng!

Keng!

Một người bốn thú lướt qua nhau. Từ xa quan sát sẽ thấy biển kiếm quang của Long bị suy giảm gần phân nửa, còn về phía bốn con yêu thú thì cơ thể vốn tàn tạ và mục nát nay lại tăng thêm vài phần. Nhưng cũng như con yêu thú bị hạ trước đó, thân thể của bọn này mau chóng hồi phục.

Một kích không thành vậy đến mấy kích, lập tức bốn con yêu thú lấy lại độ cao của mình.

“Không hủy đi tinh thể trong đầu chúng thì không có cách nào tiêu diệt được, cứ như vậy sẽ bị mài chết”

Long cũng muốn cắn thuốc hồi phục chân khí, nhưng nhiều lần như vậy sẽ sinh ra ỷ lại khiến cho ý chí bản thân không tiến mà lùi. Cậu cũng không phải là một võ giả đã hài lòng với cảnh giới hiện tại của mình. Cậu sẽ tiến xa trên con đường trở thành cường giả. Nếu không phải nguy hiểm tính mạng thì tuyệt đối cậu không sử dụng, giữa tính mạng và cường ngạnh hắn vẫn biết bên nào nặng, bên nào nhẹ.

“Tới đi lần này tao sẽ xử từng con một”

Long chỉa hướng mũi kiếm xuống đất, ngạo nghễ mà đứng. Phong phạm cường giả bày ra trước mắt.

Lệ!

Bốn con yêu thú nhất thời giận dữ. Tên nhận loại đáng ghét tại sao không khuất phục, trên bầu trời này chỉ có bọn chúng mới là bá chủ. Bay lượn trên khoảng không này chính là sự kiêu ngạo của bọn chúng. Ấy thế mà tên nhân loại cứ như chà đạp lên lòng kiêu hãnh của chúng vậy khi liên tục bay lượn, thậm chí còn có phần lợi hại hơn chúng.

Ầm!

Đột nhiên bóng người của Long biến mất khỏi tầm mắt chúng. Biển kiếm quang bay lượn kia cũng mất hút. Cả bốn con đều bất ngờ, chúng bắt đầu dáo dác nhìn quanh. Long đã thi triển phong bộ của mình đến tận cùng, lần này cậu từ bỏ biển kiếm quang của mình tập trung chú ý đến thân pháp của bản thân. Long chỉ có thể nghĩ ra biện pháp này, lúc trước cậu có thể diệt sát một trong số chúng cũng bởi vì dùng tốc độ mà áp sát. Cơ thể bọn yêu thú này không quá cứng cáp như những loài cùng cấp bậc khác. Nhưng mà thật sự cậu có thể thoát khỏi ánh mắt của chúng sao.

Loài chim săn mồi trước khi dị biến vốn cho là có đôi mắt cực kỳ tinh tường, huống chi là bọn yêu thú này đã đạt đến cấp Đại chủ trung kỳ không kém cạnh cậu. Chỉ trong phút chốc chúng đã phát hiện ra Long. Đang cố gắng bay vòng lên đầu bọn yêu thú này thì Long lại cảm giác được khí tràng khóa chặt cậu.

“Thật sự bó tay sao”

Hừ!

Long dừng lại hừ lạnh một tiếng. Cậu thả kiếm trong tay của mình ra khiến nó lơ lửng, hai tay bắt quyết điều động chân khí, còn trong đầu thì liên tục thả ra tinh thần lực hóa thành thực chất công kích. Thần niệm.

Phi kiếm công kích.

- Tao không nhanh bằng chúng mày, nhưng phi kiếm của tao thì có thể, để xem giữa tao và chúng mày ai mới là bá chủ bầu trời này.

Long bắt đầu dùng con bài mà cậu đã sử dụng khi cậu đối đầu với thằn lằn lửa khi lần đầu gặp Ngọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thế Giới Dị Biến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook