Chương 4: Hắc mã
Tg Hào Nam
27/03/2024
"Xin được chỉ giáo". Văn Bân làm lễ mời.
- "Xin mời". Hào Nam đáp lại.
Tu vi của Văn Bân mới là luyện khí tam trọng, đúng ra hắn phải gọi Hào Nam, người cảnh giới cao hơn là sư huynh. Nhưng từ trước đến giờ, ngoại trừ hai tuyệt đỉnh thiên tài Mai Hương và Đăng Thái, hắn vẫn là đệ nhất thiên tài của Trịnh gia. Vả lại hắn còn nhiều hơn những 3 tuổi, nên hắn cảm thấy rất khó gọi Hào Nam một tiếng sư huynh. Trên khán đài mặt đại trưởng lão nhăn lại và lẩm bẩm: "Quá khờ rồi! Quan hệ tốt với tuyệt thế yêu nghiệt dại gì không làm chứ".
Trận đấu vòng 2 này, Hào Nam vẫn là một chưởng hời hợt hạ màn. Văn Bân mặt xanh như đít nhái, lầm lũi biết mất dạng. Người ban nãy quát đồng bọn là đồ ngốc lại có dịp xuýt xoa; "đó.. đó nhà ngươi thấy chưa? Lần này đối thủ của Hào Nam là luyện khí tam trọng. Hắn lại chỉ dùng một chưởng cứ như là để gãi ngứa ý. Thế nhưng mà đối thủ lại bay ra khỏi lôi đài, mất hút. Cứ như hắn thi đấu một mình a". Người bên cạnh: "Á.. á!" á khẩu luôn.
Vòng 2 này, Mai Hương, Đăng Thái và người được chọn là hạt giống thứ tư Trịnh Hữu Hảo đều giành thắng lợi dễ dàng và bước vào vòng 3.
Tám người bước vào vòng 3 thì có 3 người luyện khí cảnh ngũ trọng. Còn lại 5 người đều là tứ trọng. Kết quả bốc thăm vòng 3 đã có, trận đấu được bắt đầu. Cả 4 hạt giống đều dành thắng lợi cũng chỉ với một chưởng, một chiêu.
Vòng 3 kết thúc, đại trưởng lão cho tất cả nghỉ trưa, buổi chiều thi đấu tiếp. Lão tổ, gia chủ và các trưởng lạo trở về điện chính của Trịnh gia. Lão tổ hỏi; "các ngươi thử nói xem vòng tiếp theo sẽ thế nào?".
- "Khó có thể dự đoán được, nhưng ta vẫn thấy Hào Nam chắc là hắc mã của năm nay". Đại trưởng lão dự đoán trong tưởng tượng có vụ lợi.
- "Dù là ai đoạt được vị trí quán quân, Trịnh gia ta cũng đều thắng lợi cả". Nhị trưởng lão thầm nghĩ Mai Hương cháu ông phải thắng Hào Nam thì mới giữ được vị trí số 1 thế hệ tuổi trẻ thiên tài của Trịnh gia, nhưng vẫn nói ra mồm là như vậy.
- "Ý của ta cũng là vậy". Tứ trưởng lão thở dài nói.
Các trưởng lão còn lại chỉ cười nhạt, không ai đưa ra ý kiến gì nữa. Nhị trưởng lão nói vậy còn ai nói vào đâu được nữa, cùng lắm chỉ nói được như tứ trưởng lão mà thôi. Lão tổ lắc đầu nói: "Các ngươi như là không phải người họ Trịnh ấy. Ta nói cho các ngươi biết, lần này nếu Hào Nam mà giành được ngôi vị quán quân. Ta sẽ lập hắn lên làm thiếu chủ của Trịnh gia ta. Chờ tới khi hắn đột phá đại cảnh giới, bước vào trúc cơ kỳ thì hắn sẽ là gia chủ của Trịnh gia ta. Các ngươi xem có ý kiến gì không?".
- "Nếu Hào Nam bước sang cảnh giới trúc cơ. Trịnh gia ta sẽ vượt lên trên Lý gia và Dương gia. Lúc đó Hạ Lâm này sẽ nằm trong tay Trịnh gia ta. Mà người có thực lực và tiềm lực lớn nhất Trịnh gia ta, cũng là lớn nhất Hạ Lâm này còn có ai khác là Hào Nam đây. Vì vậy hắn làm gia chủ Trịnh gia hay là chủ nhân của Hạ Lâm này cũng là phải nhẽ". Đại trưởng lão hồ hởi cho ý kiến.
- "Hào Nam không phải vật trong ao. Chắc hắn còn muốn bay xa". Nhị trưởng lão thờ ơ nói.
Lão tổ đầu gật gù: "Các ngươi nói đều có đạo lý. Dù Hào Nam lựa chọn như thế nào thì Trịnh gia ta cũng không ngừng lớn mạnh. Đều là nhờ có Hào Nam nên các ngươi liệu mà cư xử, liệu mà bố trí mọi việc cho thỏa đáng". Gia chủ Trịnh Tấn Khang đến tận giờ mới cho ý kiến: "Hào Nam từ trước đến nay là người luôn có hiếu với cha mẹ, có trách nhiệm với đệ đệ, muội muội; luôn có thái độ thân thiện và trân trọng với mọi người trong gia tộc của mình. Nên khẳng định sau này dù là có bay đi xa, hắn cũng sẽ đối tốt với Trịnh gia và sẽ mãi coi Trịnh gia là nhà của hắn".
Cuối cùng thì mọi người đều nhất trí tập trung nguồn lực, tài nguyên để bồi dưỡng, tạo mọi điều kiện thuận lợi cho Hào Nam phát triển.
Thời gian thi đấu buổi chiều đã tới, mọi người lại tập trung đông đủ ở quảng trường, còn đông hơn cả buổi sáng. Đại trưởng lão tuyên bố cuộc đua tài tranh ngôi vị quán quân được tiếp tục. Tổ trọng tài tiếp tục cho bốc thăm chia cặp của vòng 4. Kết quả Hào Nam đấu với Đăng Thái, Mai Hương gặp Hữu Hảo.
- "Mong được sư huynh chỉ giáo". Hào Nam làm lễ chào.
- "Ta nghe được nhiều lời truyền tụng về sư đệ. Hãy cho ta thấy bản lĩnh thực sự của đệ đi". Đăng Thái cũng đáp lễ.
- "Hy vọng là huynh có thể ép đệ bày ra bản lĩnh thực sự của mình". Hào Nam đáp lời. "Hay là chúng ta dùng một chiêu để phân thắng bại đi. Huynh thấy sao?".
- "Được. Thú vị đấy!". Đăng Thái sảng khoái đáp ứng.
Chào hỏi xong, cả hai người đều xúc thế cho chiêu thức của mình. Đăng thái đã lấy ra chiêu thức mạnh nhất, cũng là lá bài tẩy tự tin nhất của mình. Còn Hào Nam sợ dẫn đến tử vong nên cũng chỉ lấy ra chiêu thức rất mạnh nhưng không phải là chiêu thức mạnh nhất mà hắn có. Mọi người chỉ thấy cánh tay áo của Đăng Thái phồng lên, cây đao trong tay hắn run lên theo nhịp bước chân. Mỗi bước chân hắn đi cây đao lại rung mạnh thêm một chút, gió bụi bay mù mịt; khi đến gần Hào Nam, hai tay hắn nắm chuôi đao, hai ống tay áo đã phồng lên căng cứng. Hắn nhảy lên cao và bổ xuống một đao trời giáng. Mọi người trên quảng trường như hít vào một ngụm khí lạnh thấu xương. Ai có thể đỡ nổi đây. Cùng lúc đó, Hào Nam mặt lạnh tanh, điềm tĩnh như đang tu luyện trong mật thất. Hắn đã xúc thế cho một chưởng, nhưng hắn đã nhìn ra điểm sơ hở của đường đao. Nếu dùng kiếm thì phá chiêu đao này đơn giản hơn rất nhiều. Trên tay hắn đã xuất hiện một thanh kiếm từ bao giờ. Hắn đâm ra một kiếm, mũi kiếm chỉ đúng điểm yếu trong vòng xoáy áp lực của thanh đao tạo ra. Hắn cũng chỉ vận dụng bảy thành công lực. Mọi người ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy cây đao trong tay Đăng Thái văng ra một phía, người bắn về một nơi.
Đăng Thái nằm bệt trên mặt đất, chật vật mãi mới đứng lên được. Hắn thấy rõ ràng mình xuất lực lớn hơn Hào Nam rất nhiều mà hắn thì bị bắn văng đi, còn Hào Nam vẫn đứng vững bất động.
Hào Nam bất ngờ tới ngơ ngẩn. Hắn cho rằng mình mới học được da lông của công pháp mà lão sư truyền thụ cho mình thôi. Sao lại mạnh như vậy chứ? Mạnh hơn các chiêu trong phá đao thức của Kim Dung quá nhiều. Hắn suy nghĩ một hồi rồi cũng đưa ra kết luận là do đối phương cũng chỉ mới chạm vào da lông của đao thức thôi. Nói gì thì nói, hắn vẫn phải thừa nhận công pháp và pháp quyết: "Tứ thức quy nhất" của lão sư là đỉnh cấp thiên giai thứ thiệt, thậm chí là siêu việt các công pháp đỉnh cấp thiên giai khác.
Công pháp trong thế giới tu tiên này được chia làm 4 giai: Thiên giai, địa giai, huyền giai, hoàng giai. Mỗi giai lại chia làm 4 cấp: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh cấp.
- "Xin mời". Hào Nam đáp lại.
Tu vi của Văn Bân mới là luyện khí tam trọng, đúng ra hắn phải gọi Hào Nam, người cảnh giới cao hơn là sư huynh. Nhưng từ trước đến giờ, ngoại trừ hai tuyệt đỉnh thiên tài Mai Hương và Đăng Thái, hắn vẫn là đệ nhất thiên tài của Trịnh gia. Vả lại hắn còn nhiều hơn những 3 tuổi, nên hắn cảm thấy rất khó gọi Hào Nam một tiếng sư huynh. Trên khán đài mặt đại trưởng lão nhăn lại và lẩm bẩm: "Quá khờ rồi! Quan hệ tốt với tuyệt thế yêu nghiệt dại gì không làm chứ".
Trận đấu vòng 2 này, Hào Nam vẫn là một chưởng hời hợt hạ màn. Văn Bân mặt xanh như đít nhái, lầm lũi biết mất dạng. Người ban nãy quát đồng bọn là đồ ngốc lại có dịp xuýt xoa; "đó.. đó nhà ngươi thấy chưa? Lần này đối thủ của Hào Nam là luyện khí tam trọng. Hắn lại chỉ dùng một chưởng cứ như là để gãi ngứa ý. Thế nhưng mà đối thủ lại bay ra khỏi lôi đài, mất hút. Cứ như hắn thi đấu một mình a". Người bên cạnh: "Á.. á!" á khẩu luôn.
Vòng 2 này, Mai Hương, Đăng Thái và người được chọn là hạt giống thứ tư Trịnh Hữu Hảo đều giành thắng lợi dễ dàng và bước vào vòng 3.
Tám người bước vào vòng 3 thì có 3 người luyện khí cảnh ngũ trọng. Còn lại 5 người đều là tứ trọng. Kết quả bốc thăm vòng 3 đã có, trận đấu được bắt đầu. Cả 4 hạt giống đều dành thắng lợi cũng chỉ với một chưởng, một chiêu.
Vòng 3 kết thúc, đại trưởng lão cho tất cả nghỉ trưa, buổi chiều thi đấu tiếp. Lão tổ, gia chủ và các trưởng lạo trở về điện chính của Trịnh gia. Lão tổ hỏi; "các ngươi thử nói xem vòng tiếp theo sẽ thế nào?".
- "Khó có thể dự đoán được, nhưng ta vẫn thấy Hào Nam chắc là hắc mã của năm nay". Đại trưởng lão dự đoán trong tưởng tượng có vụ lợi.
- "Dù là ai đoạt được vị trí quán quân, Trịnh gia ta cũng đều thắng lợi cả". Nhị trưởng lão thầm nghĩ Mai Hương cháu ông phải thắng Hào Nam thì mới giữ được vị trí số 1 thế hệ tuổi trẻ thiên tài của Trịnh gia, nhưng vẫn nói ra mồm là như vậy.
- "Ý của ta cũng là vậy". Tứ trưởng lão thở dài nói.
Các trưởng lão còn lại chỉ cười nhạt, không ai đưa ra ý kiến gì nữa. Nhị trưởng lão nói vậy còn ai nói vào đâu được nữa, cùng lắm chỉ nói được như tứ trưởng lão mà thôi. Lão tổ lắc đầu nói: "Các ngươi như là không phải người họ Trịnh ấy. Ta nói cho các ngươi biết, lần này nếu Hào Nam mà giành được ngôi vị quán quân. Ta sẽ lập hắn lên làm thiếu chủ của Trịnh gia ta. Chờ tới khi hắn đột phá đại cảnh giới, bước vào trúc cơ kỳ thì hắn sẽ là gia chủ của Trịnh gia ta. Các ngươi xem có ý kiến gì không?".
- "Nếu Hào Nam bước sang cảnh giới trúc cơ. Trịnh gia ta sẽ vượt lên trên Lý gia và Dương gia. Lúc đó Hạ Lâm này sẽ nằm trong tay Trịnh gia ta. Mà người có thực lực và tiềm lực lớn nhất Trịnh gia ta, cũng là lớn nhất Hạ Lâm này còn có ai khác là Hào Nam đây. Vì vậy hắn làm gia chủ Trịnh gia hay là chủ nhân của Hạ Lâm này cũng là phải nhẽ". Đại trưởng lão hồ hởi cho ý kiến.
- "Hào Nam không phải vật trong ao. Chắc hắn còn muốn bay xa". Nhị trưởng lão thờ ơ nói.
Lão tổ đầu gật gù: "Các ngươi nói đều có đạo lý. Dù Hào Nam lựa chọn như thế nào thì Trịnh gia ta cũng không ngừng lớn mạnh. Đều là nhờ có Hào Nam nên các ngươi liệu mà cư xử, liệu mà bố trí mọi việc cho thỏa đáng". Gia chủ Trịnh Tấn Khang đến tận giờ mới cho ý kiến: "Hào Nam từ trước đến nay là người luôn có hiếu với cha mẹ, có trách nhiệm với đệ đệ, muội muội; luôn có thái độ thân thiện và trân trọng với mọi người trong gia tộc của mình. Nên khẳng định sau này dù là có bay đi xa, hắn cũng sẽ đối tốt với Trịnh gia và sẽ mãi coi Trịnh gia là nhà của hắn".
Cuối cùng thì mọi người đều nhất trí tập trung nguồn lực, tài nguyên để bồi dưỡng, tạo mọi điều kiện thuận lợi cho Hào Nam phát triển.
Thời gian thi đấu buổi chiều đã tới, mọi người lại tập trung đông đủ ở quảng trường, còn đông hơn cả buổi sáng. Đại trưởng lão tuyên bố cuộc đua tài tranh ngôi vị quán quân được tiếp tục. Tổ trọng tài tiếp tục cho bốc thăm chia cặp của vòng 4. Kết quả Hào Nam đấu với Đăng Thái, Mai Hương gặp Hữu Hảo.
- "Mong được sư huynh chỉ giáo". Hào Nam làm lễ chào.
- "Ta nghe được nhiều lời truyền tụng về sư đệ. Hãy cho ta thấy bản lĩnh thực sự của đệ đi". Đăng Thái cũng đáp lễ.
- "Hy vọng là huynh có thể ép đệ bày ra bản lĩnh thực sự của mình". Hào Nam đáp lời. "Hay là chúng ta dùng một chiêu để phân thắng bại đi. Huynh thấy sao?".
- "Được. Thú vị đấy!". Đăng Thái sảng khoái đáp ứng.
Chào hỏi xong, cả hai người đều xúc thế cho chiêu thức của mình. Đăng thái đã lấy ra chiêu thức mạnh nhất, cũng là lá bài tẩy tự tin nhất của mình. Còn Hào Nam sợ dẫn đến tử vong nên cũng chỉ lấy ra chiêu thức rất mạnh nhưng không phải là chiêu thức mạnh nhất mà hắn có. Mọi người chỉ thấy cánh tay áo của Đăng Thái phồng lên, cây đao trong tay hắn run lên theo nhịp bước chân. Mỗi bước chân hắn đi cây đao lại rung mạnh thêm một chút, gió bụi bay mù mịt; khi đến gần Hào Nam, hai tay hắn nắm chuôi đao, hai ống tay áo đã phồng lên căng cứng. Hắn nhảy lên cao và bổ xuống một đao trời giáng. Mọi người trên quảng trường như hít vào một ngụm khí lạnh thấu xương. Ai có thể đỡ nổi đây. Cùng lúc đó, Hào Nam mặt lạnh tanh, điềm tĩnh như đang tu luyện trong mật thất. Hắn đã xúc thế cho một chưởng, nhưng hắn đã nhìn ra điểm sơ hở của đường đao. Nếu dùng kiếm thì phá chiêu đao này đơn giản hơn rất nhiều. Trên tay hắn đã xuất hiện một thanh kiếm từ bao giờ. Hắn đâm ra một kiếm, mũi kiếm chỉ đúng điểm yếu trong vòng xoáy áp lực của thanh đao tạo ra. Hắn cũng chỉ vận dụng bảy thành công lực. Mọi người ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy cây đao trong tay Đăng Thái văng ra một phía, người bắn về một nơi.
Đăng Thái nằm bệt trên mặt đất, chật vật mãi mới đứng lên được. Hắn thấy rõ ràng mình xuất lực lớn hơn Hào Nam rất nhiều mà hắn thì bị bắn văng đi, còn Hào Nam vẫn đứng vững bất động.
Hào Nam bất ngờ tới ngơ ngẩn. Hắn cho rằng mình mới học được da lông của công pháp mà lão sư truyền thụ cho mình thôi. Sao lại mạnh như vậy chứ? Mạnh hơn các chiêu trong phá đao thức của Kim Dung quá nhiều. Hắn suy nghĩ một hồi rồi cũng đưa ra kết luận là do đối phương cũng chỉ mới chạm vào da lông của đao thức thôi. Nói gì thì nói, hắn vẫn phải thừa nhận công pháp và pháp quyết: "Tứ thức quy nhất" của lão sư là đỉnh cấp thiên giai thứ thiệt, thậm chí là siêu việt các công pháp đỉnh cấp thiên giai khác.
Công pháp trong thế giới tu tiên này được chia làm 4 giai: Thiên giai, địa giai, huyền giai, hoàng giai. Mỗi giai lại chia làm 4 cấp: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.