Chương 30: Có con và không có con 2
Phiêu A Hề
26/11/2015
(Ngoài lề)
Giá như tôi có một đứa con – Tiễn Phiêu Phiêu
(Được viết trong thời kì Tiễn Phiêu Phiêu đang gặp khủng hoảng tâm lý về chuyện con cái)
Giá như tôi có một đứa con
Tôi không cần con phải xưng hùng xưng bá
Chỉ mong con trưởng thành bình an
Giá như tôi có một đứa con
Thi không đứng đầu tôi cũng chẳng trách con
Chỉ cần con ngoan ngoãn nghe lời
Giá như tôi có một đứa con
Mũi giống Miêu mắt giống tôi DNA xuất sắc nổi trội
Biết khoan dung lạc quan yêu đời
Giá như tôi có một đứa con
Là con gái tri kỷ cùng tôi tâm sự
Là con trai, nếu ai dám bắt nạt tôi, nó nhất định phải đánh người đó!!!
Lời tác giả: Đoạn thơ đau xót này viết vào 24/1/2007, tròn một năm Lý Miêu và Tiễn Phiêu Phiêu kết hôn. Lúc đó Tiễn Phiêu Phiêu đang trong giai đoạn khủng hoảng tâm lý về chuyện sinh con, chính cô cũng không rõ rốt cuộc là bị chuyện gì ảnh hưởng, khiến cô viết nên những dòng thơ tràn đầy tình mẫu tử thế này.
Lúc đọc xong chương này, mình thấy rất cảm động, cho dù Tiễn Phiêu Phiêu có thể sinh con hay không thì Lý Miêu vẫn không bao giờ rời bỏ cô ấy, đọc comt của các bạn độc giả TQ cũng thấy các bạn ấy xúc động lắm lắm. Miêu ca chỉ có cái tội là ác mồm ác miệng thôi, mà tội ấy cũng là do chị vợ anh viết thế ấy chứ ^^
Giá như tôi có một đứa con – Tiễn Phiêu Phiêu
(Được viết trong thời kì Tiễn Phiêu Phiêu đang gặp khủng hoảng tâm lý về chuyện con cái)
Giá như tôi có một đứa con
Tôi không cần con phải xưng hùng xưng bá
Chỉ mong con trưởng thành bình an
Giá như tôi có một đứa con
Thi không đứng đầu tôi cũng chẳng trách con
Chỉ cần con ngoan ngoãn nghe lời
Giá như tôi có một đứa con
Mũi giống Miêu mắt giống tôi DNA xuất sắc nổi trội
Biết khoan dung lạc quan yêu đời
Giá như tôi có một đứa con
Là con gái tri kỷ cùng tôi tâm sự
Là con trai, nếu ai dám bắt nạt tôi, nó nhất định phải đánh người đó!!!
Lời tác giả: Đoạn thơ đau xót này viết vào 24/1/2007, tròn một năm Lý Miêu và Tiễn Phiêu Phiêu kết hôn. Lúc đó Tiễn Phiêu Phiêu đang trong giai đoạn khủng hoảng tâm lý về chuyện sinh con, chính cô cũng không rõ rốt cuộc là bị chuyện gì ảnh hưởng, khiến cô viết nên những dòng thơ tràn đầy tình mẫu tử thế này.
Lúc đọc xong chương này, mình thấy rất cảm động, cho dù Tiễn Phiêu Phiêu có thể sinh con hay không thì Lý Miêu vẫn không bao giờ rời bỏ cô ấy, đọc comt của các bạn độc giả TQ cũng thấy các bạn ấy xúc động lắm lắm. Miêu ca chỉ có cái tội là ác mồm ác miệng thôi, mà tội ấy cũng là do chị vợ anh viết thế ấy chứ ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.