Chương 22: Chương 21
cunyeubeast
18/08/2017
Sau khi dọn dẹp bữa sáng, Leo đưa Akiko ra phía sau vườn nhà. Đó là một khu vườn rộng và xinh đẹp với những bồn hoa Roxy* đầy màu sắc. Một thảm cỏ mềm mượt được cắt tỉa cẩn thận. Chính giữa khu vườn đặt một chiếc bàn tròn và xung quanh là sáu chiếc ghế. Một cây táo to trồng ngay bên cạnh toả bóng mát. Cuối vườn có một hòn giả sơn nhỏ và dòng nước từ đỉnh hòn chảy xuống hồ cá, tạo thành cầu vồng rất đẹp mắt. Và chưa kể là khu vườn lúc nào cũng ríu rít ong bướm chim chóc. Quá đẹp, quá lí tưởng. Cô còn ngỡ là mình đang đứng trong một khu resort.
(*Roxy là tên một loài hoa, nó có rất nhiều màu sắc sặc sỡ và một bông có nhiều cánh)
-Nào, công việc của tôi là gì?-Cô ngồi xuống ghế và ngắm nhìn những quả táo đỏ mọng trên cây đầy thèm thuồng.
-Tôi nghĩ đã đến lúc cô cần phải có một con linh thú.-Anh bình thản ngồi xuống chiếc ghế có vị trí đối diện cô, trên tay cầm một cuốn sách có tựa "Cách huấn luyện linh thú".
-Tuyệt, tôi muốn có một con từ lâu rồi ấy chứ!-Cô reo lên vui sướng.
-Cô muốn con linh thú nào?-Anh đặt cuốn sách lên bàn và đẩy về phía cô.
-Một con Sư Tử.-Cô đáp không do dự.
-Vì sao?
-Ở thế giới của tôi, sư tử là loài động vật dữ tợn và khát máu, cảm giác cưỡi trên một con sư tử tuyệt phải biết.-Mắt cô lung linh thích thú, thầm ước có một chiếc máy ảnh chụp cảnh mình đang ngồi trên lưng sư tử và sau đó đăng lên Facebook, và cô sẽ thành người nổi tiếng không chừng.
-Nghe được đấy.-Anh xoa cằm gật đầu.
-Vậy linh thú của tôi là Sư Tử hả, vui quá!-Cô nhảy cẫng lên thích thú.
-Đâu có, tôi tặng cô con khác mà.-Anh đáp tỉnh queo.
-Cái giề, sao anh còn hỏi tôi thích con nào trong khi có lựa chọn cũng như không?-Cô suýt nữa nhảy lên bàn bóp cổ tên đểu cáng đối diện.
-Hỏi chơi thôi. Linh thú của cô là một con Rồng, Rồng Nước.-Nói rồi anh chìa ra một chiếc vòng cổ có chuông màu nâu.
-Vậy à.-Mặt cô tràn trề thất vọng, mắt nhìn chằm chằm chiếc vòng.-Cái gì đây?
-Vòng cổ cho sủng vật của cô đấy. Với thứ này, nó sẽ chỉ tuân lệnh và phục tùng cô một cách tuyệt đối. Không ai có thể sở hữu sức mạnh của nó ngoài cô.
Anh lắc chiếc chuông cổ, một quầng sáng xuất hiện và hình hài một chú rồng nhỏ xinh xắn dần hiện ra. Nó có màu lam và đôi cánh dài để bay lượn, đặc biệt là hai chiếc sừng màu vàng ngắn cũn rất đáng yêu.
(Hình dáng của những con rồng ở đây giống trong truyện Harry Potter nhé, mình chú thích vậy cho dễ hiểu, để mọi người không nhầm lẫn với kiểu rồng thân dài trong truyền thuyết Châu Á)
Cô nhìn chú Rồng nhỏ chăm chú, và cuối cùng phải thốt ra.
-Kawaii, dễ thương quá đi. Nhưng sao nó bé tí thế?
-Nó có thể thay đổi kích thước mà.-Anh đặt chú Rồng nhỏ vào lòng bàn tay cô.
-Đáng yêu quá, ta sẽ đặt cho cho mi một cái tên thật đẹp. Pluto nhé!-Cô khẽ nghịch với Pluto, nó nhảy tót lên vai cô và kêu lên sung sướng.
-Pluto nghe giống tên của chó hơn.-Anh bình luận.
-Chả sao cả. Tôi muốn nó ngoan và trung thành như loài chó thôi. Mà làm sao để nó to lên?
-Cô đọc thần chú "Lớn lên" thì nó sẽ từ từ thay đổi kích thước, khi cô nói dừng, nó sẽ giữ nguyên trạng thái vừa thay đổi.
Cô lặp lại lời của anh và Pluto biến lớn với kích thước cao bằng cô và hơi mũm mĩm. Tuy nhiên trông nó vẫn vô cùng dễ thương.
-Nó có thể to chừng nào?-Cô xoa xoa cái cổ dài nhẵn bóng của Pluto, nó cọ cọ đầu vào lòng cô đầy nũng nịu.
-Gấp bốn thế này, và nó sẽ còn to nữa khi trưởng thành, nó mới là con rồng vị thành niên thôi.
-Thức ăn của nó là gì?
-Ngủ. Chỉ cần ngủ thì nó sẽ tự động được lấp đầy ma lực thôi. Và cô hãy siêng năng đọc cuốn sách này để huấn luyện Pluto.
Lúc này cô mới nhìn xuống quyển sách. Trông nó khá mới với chiếc bìa làm bằng gỗ mỏng được khắc những kí hiệu và chữ cổ dát vàng.
Linh Thú được các vị thần tạo ra gồm nhiều mục đích khác nhau. Để di chuyển và trợ giúp trong nhiều lĩnh vực. Vì vậy chúng được chia làm hai loại. Loại Một được huấn luyện để chiến đấu. Loại Hai được huấn luyện để phục vụ con người sản xuất, vận chuyển và phát triển kinh tế. Loại Hai thường phổ biến hơn.
Với loại Một, việc huấn luyện Linh Thú thành một chiến binh xuất sắc phải phụ thuộc rất nhiều vào người huấn luyện. Họ phải có một sức khoẻ dẻo dai và ma lực từ loại giỏi trở lên. Ma lực của chủ và tớ luôn phụ thuộc lẫn nhau. Chủ mạnh tớ cũng mạnh và ngược lại. Các chiến binh có thể trợ giúp chủ nhân của mình và tuyệt đối không được phản bội và tấn công chủ của mình.
Còn loại Hai, linh thú không có nhiều ma lực. Chúng được tập trung huấn luyện về những lãnh vực chuyên môn để trợ giúp con người trong cuộc sống hằng ngày. Đôi khi chúng còn được làm vật nuôi. Tuy nhiên nếu bị ngược đãi chúng sẽ gây ra nhiều phiền toái. Lưu ý rằng chúng hoàn toàn có thể phản lại con người vì không bị ràng buộc bởi ma lực của người huấn luyện. Nếu chăm só tử tế, chúng sẽ rất ngoan và dễ bảo.
-Vậy tôi phải huấn luyện nó thế nào đây, trong khi ma lực của tôi...-Cô đọc được một trang giấy thì ngước lên nhìn Leo đầy lo lắng.
-Cô đã được tăng cường ma lực. Và trình độ của cô bằng 2/3 của tôi chứ chẳng ít đâu. Cũng thuộc loại giỏi nên cô hoàn toàn có thể huấn luyện Pluto.-Anh rướn người hái một quả táo đỏ ở một cành cây thấp ném cho Pluto, nó ngoạm được ngay tức khắc và nhai rau ráu.
-Khổ quá đi, tôi sẽ phải làm gì với con vật to lớn này đây.-Cô nằm bò ra bàn. Cảm thấy bất lực. Huấn luyện linh thú loại Một khó hơn rất nhiều.
-Cô cần phải luyện tập chăm chỉ.
-Anh có phải là tôi đâu mà biết hả Leo?-Cô nhìn anh cau có, nhưng phản ứng của anh lại ngạc nhiên.
-Tôi đâu nói gì?
-Thế ai vừa nói đấy?-Cô nhăn trán.
-Là tôi!
Cô quay lại nhìn, một anh chàng tóc tím đẹp trai xuất hiện. Cô ngẩn ra vài giây vì ngỡ ngàng. Ở Magicland thật lắm người đẹp trai.
-Công việc của em ở Scranta thế nào?-Leo lên tiếng hỏi trước, dường như đã quen với chàng trai này.
-Rất tốt, mọi thứ cũng khôi phục kha khá, người dân tị nạn đã quay trở về nhà.-Anh chàng Tóc Tím ngồi xuống bên cạnh Akiko.-Vậy anh có thể nói cho em biết không anh trai? Nữ thần xinh đẹp này đã ở với anh bao lâu rồi.
-Em đừng có tán tỉnh cô ấy như thế.-Anh cau mày khó chịu khi nghe từ "Nữ thần xinh đẹp". Cô đang đỏ mặt lên vì ngượng hay vì thích thì có thánh mới biết.
-Hai người ở chung một nhà cơ đấy!-Cậu em huýt sáo-Thế có ở chung phòng không?
-Em thôi đi nhá!-Biết em trai chỉ đùa, Leo không có ý định mắng mỏ nhiều.
Akiko thì từ nãy giờ chả hiểu gì cả, người cứ đơ ra như tượng đá.
-Đây là...-Cô hướng mắt về phía Leo.
-Tôi tên là Lion, em trai anh ấy. Lần đầu diện kiến cô gái Truyền Thuyết quả là một vinh hạnh lớn.
Lion quỳ xuống thảm cỏ, nhẹ nhàng nâng bàn tay nhỏ nhắn của cô lên và đặt vào đấy một nụ hôn. Cô ngượng chín cả người dù biết anh chỉ chào hỏi xã giao.
-Tôi... tôi là Akiko, rất vui vì được biết anh.
-Em ghen tị với anh đấy!-Lion ngồi lại vào ghế nhưng vẫn nắm chặt lấy tay cô.
-Vì điều gì?-Leo hỏi thờ ơ.
-Anh được ở chung với một nàng tiên xinh đẹp( nàng tiên cơ đấy), được bảo vệ và che chở cho nàng, còn gì tuyệt vời hơn nào.- Anh nhìn cô với một ánh mắt dịu dàng và có phần âu yếm. Cô tự hỏi Leo đã bao giờ nhìn mình như vậy chưa.
-Đó là nhiệm vụ. Và anh không thể chối bỏ trách nhiệm được.-Leo nói một đằng nhưng trong lòng nghĩ một nẻo. Anh quý mến Akiko và sẵn sàng bảo vệ cô. Cô là chìa khoá thành công của Magicland. Anh phải bảo vệ cô đến cùng.
-Thật tình! Sau khi được phong làm Đại đội trưởng thì anh mới bắt đầu trở nên nghiêm túc, chứ bình thường đâu có như vậy.-Lion vờ thở dài xoa trán, cố làm điệu bộ như ông cụ non.
-Hai người là anh em mà sao không giống nhau nhỉ?-Cô buột miệng hỏi và tự cảm thấy mình vô duyên.
-Tôi giống mẹ và anh trai giống bố, thế nên chả ai nhận ra chúng tôi là anh em cả.-Lion giải thích. Chắc hẳn ba mẹ hai người này phải thuộc dạng tuyệt sắc giai nhân mới sinh ra hai đứa con trai tài giỏi và xinh đẹp như vầy. Chả biết họ đã làm bao nhiêu con tim thiếu nữ tan nát đây?
-Con rồng này của cô hả?-Lion niềm nở hỏi. Cô chỉ gật đầu bẽn lẽn.
-Thế linh thú của anh là gì?
-Một con Sư Tử.
-Ngầu thiệt nha.-Cô bình luận.
-Tôi có thể mời cô dạo chơi một vòng bằng linh thú của tôi không?-Lion hỏi với đôi mắt đầy chờ đợi, cô gật đầu ngay mà không tốn một giây suy nghĩ.
-Được chứ.
-Thế nào anh trai?-Lion hỏi Leo.
-Nhưng với một điều kiện.-Anh giơ ngón cái lên.-Cô ấy phải ngồi với anh.
End chap 21
Chap 21 sẽ là chap mở ra kỉ nguyên của dàn trai xinh gái đẹp, và một loạt những biến cố của Akiko. Cảm ơn các reader đã luôn ủng hộ Au nhé.
☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
(*Roxy là tên một loài hoa, nó có rất nhiều màu sắc sặc sỡ và một bông có nhiều cánh)
-Nào, công việc của tôi là gì?-Cô ngồi xuống ghế và ngắm nhìn những quả táo đỏ mọng trên cây đầy thèm thuồng.
-Tôi nghĩ đã đến lúc cô cần phải có một con linh thú.-Anh bình thản ngồi xuống chiếc ghế có vị trí đối diện cô, trên tay cầm một cuốn sách có tựa "Cách huấn luyện linh thú".
-Tuyệt, tôi muốn có một con từ lâu rồi ấy chứ!-Cô reo lên vui sướng.
-Cô muốn con linh thú nào?-Anh đặt cuốn sách lên bàn và đẩy về phía cô.
-Một con Sư Tử.-Cô đáp không do dự.
-Vì sao?
-Ở thế giới của tôi, sư tử là loài động vật dữ tợn và khát máu, cảm giác cưỡi trên một con sư tử tuyệt phải biết.-Mắt cô lung linh thích thú, thầm ước có một chiếc máy ảnh chụp cảnh mình đang ngồi trên lưng sư tử và sau đó đăng lên Facebook, và cô sẽ thành người nổi tiếng không chừng.
-Nghe được đấy.-Anh xoa cằm gật đầu.
-Vậy linh thú của tôi là Sư Tử hả, vui quá!-Cô nhảy cẫng lên thích thú.
-Đâu có, tôi tặng cô con khác mà.-Anh đáp tỉnh queo.
-Cái giề, sao anh còn hỏi tôi thích con nào trong khi có lựa chọn cũng như không?-Cô suýt nữa nhảy lên bàn bóp cổ tên đểu cáng đối diện.
-Hỏi chơi thôi. Linh thú của cô là một con Rồng, Rồng Nước.-Nói rồi anh chìa ra một chiếc vòng cổ có chuông màu nâu.
-Vậy à.-Mặt cô tràn trề thất vọng, mắt nhìn chằm chằm chiếc vòng.-Cái gì đây?
-Vòng cổ cho sủng vật của cô đấy. Với thứ này, nó sẽ chỉ tuân lệnh và phục tùng cô một cách tuyệt đối. Không ai có thể sở hữu sức mạnh của nó ngoài cô.
Anh lắc chiếc chuông cổ, một quầng sáng xuất hiện và hình hài một chú rồng nhỏ xinh xắn dần hiện ra. Nó có màu lam và đôi cánh dài để bay lượn, đặc biệt là hai chiếc sừng màu vàng ngắn cũn rất đáng yêu.
(Hình dáng của những con rồng ở đây giống trong truyện Harry Potter nhé, mình chú thích vậy cho dễ hiểu, để mọi người không nhầm lẫn với kiểu rồng thân dài trong truyền thuyết Châu Á)
Cô nhìn chú Rồng nhỏ chăm chú, và cuối cùng phải thốt ra.
-Kawaii, dễ thương quá đi. Nhưng sao nó bé tí thế?
-Nó có thể thay đổi kích thước mà.-Anh đặt chú Rồng nhỏ vào lòng bàn tay cô.
-Đáng yêu quá, ta sẽ đặt cho cho mi một cái tên thật đẹp. Pluto nhé!-Cô khẽ nghịch với Pluto, nó nhảy tót lên vai cô và kêu lên sung sướng.
-Pluto nghe giống tên của chó hơn.-Anh bình luận.
-Chả sao cả. Tôi muốn nó ngoan và trung thành như loài chó thôi. Mà làm sao để nó to lên?
-Cô đọc thần chú "Lớn lên" thì nó sẽ từ từ thay đổi kích thước, khi cô nói dừng, nó sẽ giữ nguyên trạng thái vừa thay đổi.
Cô lặp lại lời của anh và Pluto biến lớn với kích thước cao bằng cô và hơi mũm mĩm. Tuy nhiên trông nó vẫn vô cùng dễ thương.
-Nó có thể to chừng nào?-Cô xoa xoa cái cổ dài nhẵn bóng của Pluto, nó cọ cọ đầu vào lòng cô đầy nũng nịu.
-Gấp bốn thế này, và nó sẽ còn to nữa khi trưởng thành, nó mới là con rồng vị thành niên thôi.
-Thức ăn của nó là gì?
-Ngủ. Chỉ cần ngủ thì nó sẽ tự động được lấp đầy ma lực thôi. Và cô hãy siêng năng đọc cuốn sách này để huấn luyện Pluto.
Lúc này cô mới nhìn xuống quyển sách. Trông nó khá mới với chiếc bìa làm bằng gỗ mỏng được khắc những kí hiệu và chữ cổ dát vàng.
Linh Thú được các vị thần tạo ra gồm nhiều mục đích khác nhau. Để di chuyển và trợ giúp trong nhiều lĩnh vực. Vì vậy chúng được chia làm hai loại. Loại Một được huấn luyện để chiến đấu. Loại Hai được huấn luyện để phục vụ con người sản xuất, vận chuyển và phát triển kinh tế. Loại Hai thường phổ biến hơn.
Với loại Một, việc huấn luyện Linh Thú thành một chiến binh xuất sắc phải phụ thuộc rất nhiều vào người huấn luyện. Họ phải có một sức khoẻ dẻo dai và ma lực từ loại giỏi trở lên. Ma lực của chủ và tớ luôn phụ thuộc lẫn nhau. Chủ mạnh tớ cũng mạnh và ngược lại. Các chiến binh có thể trợ giúp chủ nhân của mình và tuyệt đối không được phản bội và tấn công chủ của mình.
Còn loại Hai, linh thú không có nhiều ma lực. Chúng được tập trung huấn luyện về những lãnh vực chuyên môn để trợ giúp con người trong cuộc sống hằng ngày. Đôi khi chúng còn được làm vật nuôi. Tuy nhiên nếu bị ngược đãi chúng sẽ gây ra nhiều phiền toái. Lưu ý rằng chúng hoàn toàn có thể phản lại con người vì không bị ràng buộc bởi ma lực của người huấn luyện. Nếu chăm só tử tế, chúng sẽ rất ngoan và dễ bảo.
-Vậy tôi phải huấn luyện nó thế nào đây, trong khi ma lực của tôi...-Cô đọc được một trang giấy thì ngước lên nhìn Leo đầy lo lắng.
-Cô đã được tăng cường ma lực. Và trình độ của cô bằng 2/3 của tôi chứ chẳng ít đâu. Cũng thuộc loại giỏi nên cô hoàn toàn có thể huấn luyện Pluto.-Anh rướn người hái một quả táo đỏ ở một cành cây thấp ném cho Pluto, nó ngoạm được ngay tức khắc và nhai rau ráu.
-Khổ quá đi, tôi sẽ phải làm gì với con vật to lớn này đây.-Cô nằm bò ra bàn. Cảm thấy bất lực. Huấn luyện linh thú loại Một khó hơn rất nhiều.
-Cô cần phải luyện tập chăm chỉ.
-Anh có phải là tôi đâu mà biết hả Leo?-Cô nhìn anh cau có, nhưng phản ứng của anh lại ngạc nhiên.
-Tôi đâu nói gì?
-Thế ai vừa nói đấy?-Cô nhăn trán.
-Là tôi!
Cô quay lại nhìn, một anh chàng tóc tím đẹp trai xuất hiện. Cô ngẩn ra vài giây vì ngỡ ngàng. Ở Magicland thật lắm người đẹp trai.
-Công việc của em ở Scranta thế nào?-Leo lên tiếng hỏi trước, dường như đã quen với chàng trai này.
-Rất tốt, mọi thứ cũng khôi phục kha khá, người dân tị nạn đã quay trở về nhà.-Anh chàng Tóc Tím ngồi xuống bên cạnh Akiko.-Vậy anh có thể nói cho em biết không anh trai? Nữ thần xinh đẹp này đã ở với anh bao lâu rồi.
-Em đừng có tán tỉnh cô ấy như thế.-Anh cau mày khó chịu khi nghe từ "Nữ thần xinh đẹp". Cô đang đỏ mặt lên vì ngượng hay vì thích thì có thánh mới biết.
-Hai người ở chung một nhà cơ đấy!-Cậu em huýt sáo-Thế có ở chung phòng không?
-Em thôi đi nhá!-Biết em trai chỉ đùa, Leo không có ý định mắng mỏ nhiều.
Akiko thì từ nãy giờ chả hiểu gì cả, người cứ đơ ra như tượng đá.
-Đây là...-Cô hướng mắt về phía Leo.
-Tôi tên là Lion, em trai anh ấy. Lần đầu diện kiến cô gái Truyền Thuyết quả là một vinh hạnh lớn.
Lion quỳ xuống thảm cỏ, nhẹ nhàng nâng bàn tay nhỏ nhắn của cô lên và đặt vào đấy một nụ hôn. Cô ngượng chín cả người dù biết anh chỉ chào hỏi xã giao.
-Tôi... tôi là Akiko, rất vui vì được biết anh.
-Em ghen tị với anh đấy!-Lion ngồi lại vào ghế nhưng vẫn nắm chặt lấy tay cô.
-Vì điều gì?-Leo hỏi thờ ơ.
-Anh được ở chung với một nàng tiên xinh đẹp( nàng tiên cơ đấy), được bảo vệ và che chở cho nàng, còn gì tuyệt vời hơn nào.- Anh nhìn cô với một ánh mắt dịu dàng và có phần âu yếm. Cô tự hỏi Leo đã bao giờ nhìn mình như vậy chưa.
-Đó là nhiệm vụ. Và anh không thể chối bỏ trách nhiệm được.-Leo nói một đằng nhưng trong lòng nghĩ một nẻo. Anh quý mến Akiko và sẵn sàng bảo vệ cô. Cô là chìa khoá thành công của Magicland. Anh phải bảo vệ cô đến cùng.
-Thật tình! Sau khi được phong làm Đại đội trưởng thì anh mới bắt đầu trở nên nghiêm túc, chứ bình thường đâu có như vậy.-Lion vờ thở dài xoa trán, cố làm điệu bộ như ông cụ non.
-Hai người là anh em mà sao không giống nhau nhỉ?-Cô buột miệng hỏi và tự cảm thấy mình vô duyên.
-Tôi giống mẹ và anh trai giống bố, thế nên chả ai nhận ra chúng tôi là anh em cả.-Lion giải thích. Chắc hẳn ba mẹ hai người này phải thuộc dạng tuyệt sắc giai nhân mới sinh ra hai đứa con trai tài giỏi và xinh đẹp như vầy. Chả biết họ đã làm bao nhiêu con tim thiếu nữ tan nát đây?
-Con rồng này của cô hả?-Lion niềm nở hỏi. Cô chỉ gật đầu bẽn lẽn.
-Thế linh thú của anh là gì?
-Một con Sư Tử.
-Ngầu thiệt nha.-Cô bình luận.
-Tôi có thể mời cô dạo chơi một vòng bằng linh thú của tôi không?-Lion hỏi với đôi mắt đầy chờ đợi, cô gật đầu ngay mà không tốn một giây suy nghĩ.
-Được chứ.
-Thế nào anh trai?-Lion hỏi Leo.
-Nhưng với một điều kiện.-Anh giơ ngón cái lên.-Cô ấy phải ngồi với anh.
End chap 21
Chap 21 sẽ là chap mở ra kỉ nguyên của dàn trai xinh gái đẹp, và một loạt những biến cố của Akiko. Cảm ơn các reader đã luôn ủng hộ Au nhé.
☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.