Chương 56: Một đội quân khác nữa
Vô Danh
03/01/2014
[Không có ý kiến mới là lạ ! Sau vụ này tôi sẽ off dài hạn, chỉ sợ không đọc được mail của mấy người nữa rồi]
...
Vừa đi vừa chuyện phiếm, bóng dáng tòa thành ánh sáng đã hiện ra trong tầm mắt.
Thành cổ rộng lớn, dải đầy những quầng sáng vàng rực rỡ, tô điểm thêm cho sự quý phái vương giả, với mục đích rất giản đơn: Làm cho những người sống ở đây cảm thấy địa vị của mình rất quan trọng, đồng thời làm cho những người không sống ở đây đỏ mắt ghen tị, thèm thuồng nhìn vô.
Nằm trên một vùng đồng bằng rộng lớn, Trường sinh thành có đủ không gian và nhân lực để xây thành một khối chữ nhật vuông vức, căn chuẩn theo tỷ lệ vàng, đều đặn mà đẹp mắt. Tường thành bằng đá crypton, đêm đến sẽ phát ra ánh sáng sanh lục nguy nga tráng lệ, vừa tạo lên một lớp phòng thủ vật lý vô kiến bất tồi. Nếu cho một player level 3x thoải mái tung chưởng cả ngày vào một tảng Crypton, chắc cũng chỉ làm cho nó tróc ít phấn mạt.
Vì phục vụ cho một số quý tộc có sở thích quái đản, tường thành được quét lên một lớp sơn nhẹ, màu vàng sỉn, che lấp đi phần nào ánh sáng chói lóa của đá quý, đồng thời cũng làm cho nó có vẻ cổ phác giống như đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng tang thương của đời người – dù thực tế tòa thành này xuất hiện cùng lúc game bắt đầu chính thức khởi chạy, tức là chỉ vài năm trước mà thôi.
Cách mỗi đoạn tường thành khoảng 500m có một chòi canh hình trụ mái nhọn. Trên đó gắn mấy khẩu pháo trang trí hết sức dọa người. Mấy thứ này chỉ dùng để trưng bày cho có khí thế, nhưng nếu thật sự bắn, khả năng đối không hay đối đất cũng chẳng kém một tòa thành cấp trung là bao. Còn tại sao chỉ để trưng bày ấy hả !?
Không phải quá đơn giản sao !? Ai dám động đến tòa thành của IMI chứ !?
...
“Vẫn sáng chói như mọi khi nhỉ !?” Hans ấn nút mở bảng kho đồ, cất đi cái ống nhòm to tướng mình vừa sử dụng, rồi quay sang nói với Danny:
“Ông chủ, để mọi người dừng lại đi !”
“Ok.” Danny có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu.
“TẤT CẢ, NGHIÊM !” Giọng nói âm vang như sấm động, phụ trợ thêm Item loa phát thanh trong bang hội, càng có thêm lực uy hiếp, hấp diêm lỗ tai của mọi người triệt để.
Đoàn người ở dưới dĩ nhiên là đứng lại, nhưng bắt đầu nháo nhào lên. Dù sao đội quân này được hình thành bởi các player tự do và vô số bang hội chứ không phải quân đội thực sự, không thể có chuyện họ sẽ giơ tay lên chào, dậm chân đứng thẳng sau khi nghe hiệu lệnh được.
“Đùa à !? Còn hơn 1km nữa mới đến thành cơ mà !? Thằng dẫn đường không có map à !?”
“Đúng rồi, thằng nào dẫn đường xuống đi, anh có map đây, hôm qua mới mua bản cập nhật tuần trước...”
“Đậu xanh, ở đây làm cái rắm gì !? Tán nhau à !?”
“Không nhanh lên là hết ngày bây giờ, thằng cầm đầu có biêt chơi game không !? Trận này không đánh đến sáng mai hơi phí !”
“Thôi kệ, tranh thủ party đi nào ! Còn ai chưa có đội không !? Cave buff cần tuyển damage khỏe mạnh đây !!!”
“Team có 2 tank rồi, cần tuyển 3 tank nữa đây, tạo đội 5 anh em tanker nào !!”
“Pet ai chưa khởi linh không !? Đây có Cerberus đang cần lai với titan nhiều tay đây, cùng tạo ra siêu chó ba đầu sáu tay nào...”
Bla...bla...
...
“Còn hơn 1km nữa mới đến thành, từ đây dùng ống nhòm thường cũng không rõ, cậu dừng ở đây làm gì !?” Northnan không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Chờ ở đây để đảm bảo quân số cho chúng ta !” Hans nhún vai đáp.
“Đánh nhau đến nơi rồi còn cần bảo toàn quân số làm gì !?” Candy cũng đã bay sáp lại gần hỏi.
“Mọi người cảm thấy số quân này có phá được lớp phòng ngự của tòa thành không !?” Hans đột nhiên hỏi.
“Không !” Tất cả cùng đồng thanh đáp. Chơi tới level này, chỉ cần có chút kiến thức đều có thể nhìn ra, tòa thành này phòng thủ vô cùng chắc chắn, không dễ công phá chút nào. Với chừng này người cộng với số khí giới vội vàng mua trong cash shop kia có thể quét ngang bất cứ tòa thành thị cao cấp nào, nhưng chỗ này thì không được.
Nếu được cũng phải liên tục công kích một ngày đêm, không vấp phải sự phản kháng nào, nhưng thế giới thứ hai quy định thời gian thần ru ngủ xuất hiện hết sức nghiêm khắc. Chứ cho rằng trong vòng 24h đánh được nó hết 99%hp rồi đi, thần ru ngủ xuất hiện là tất cả đều phải ngủ. Qua đến sáng mai thì tường thành sẽ tự động hồi phục, tất cả sẽ thành công dã tràng.
Dù sao đây là game, cũng không phải hoàn toàn thực tế. Công thành chiến chỉ có thể diễn ra trong một ngày, đảm bảo sức khỏe và sự điều độ sinh hoạt cho các gamer.
Vì vậy, muốn phá thành, một đội quân chưa đủ.
“Đúng, vì vậy cần một đội ngũ khác thay chúng ta tiêu hao tường thành trước đã ! Một đội quân thật mạnh mẽ, cuồng bạo, không ngại hi sinh hết thảy !” Hans nở lại nụ cười tươi như hoa, vui vẻ đáp.
Đúng lúc này, mặt đất dưới chân rung lên ầm ầm... thậm chí như muốn hất văng vài ma pháp sư thể chất yếu đuối bay lên.
Đoàn người phía dưới đã loạn lại càng loạn, hại đội ngủ bang chủ, hội phó, quản lý khốn đốn một phen. Chưa công thành mà bang mình vỡ trận đầu tiên dễ bị đồng đạo cười vỡ mặt, vì sĩ diện, các gamer này hoạt động hết sức nhiệt tình và hiệu quả.
“Đến rồi !”
Dõi theo tầm mắt Hans, đoàn người cùng trợn mắt ngắm nhìn...
Đám khói bụi từ xa kéo lại, thanh thế này, sức mạnh này...
Giống như một dòng nước lũ cuồn cuộn đổ về.
Vô cùng hùng vĩ.
...
Vừa đi vừa chuyện phiếm, bóng dáng tòa thành ánh sáng đã hiện ra trong tầm mắt.
Thành cổ rộng lớn, dải đầy những quầng sáng vàng rực rỡ, tô điểm thêm cho sự quý phái vương giả, với mục đích rất giản đơn: Làm cho những người sống ở đây cảm thấy địa vị của mình rất quan trọng, đồng thời làm cho những người không sống ở đây đỏ mắt ghen tị, thèm thuồng nhìn vô.
Nằm trên một vùng đồng bằng rộng lớn, Trường sinh thành có đủ không gian và nhân lực để xây thành một khối chữ nhật vuông vức, căn chuẩn theo tỷ lệ vàng, đều đặn mà đẹp mắt. Tường thành bằng đá crypton, đêm đến sẽ phát ra ánh sáng sanh lục nguy nga tráng lệ, vừa tạo lên một lớp phòng thủ vật lý vô kiến bất tồi. Nếu cho một player level 3x thoải mái tung chưởng cả ngày vào một tảng Crypton, chắc cũng chỉ làm cho nó tróc ít phấn mạt.
Vì phục vụ cho một số quý tộc có sở thích quái đản, tường thành được quét lên một lớp sơn nhẹ, màu vàng sỉn, che lấp đi phần nào ánh sáng chói lóa của đá quý, đồng thời cũng làm cho nó có vẻ cổ phác giống như đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng tang thương của đời người – dù thực tế tòa thành này xuất hiện cùng lúc game bắt đầu chính thức khởi chạy, tức là chỉ vài năm trước mà thôi.
Cách mỗi đoạn tường thành khoảng 500m có một chòi canh hình trụ mái nhọn. Trên đó gắn mấy khẩu pháo trang trí hết sức dọa người. Mấy thứ này chỉ dùng để trưng bày cho có khí thế, nhưng nếu thật sự bắn, khả năng đối không hay đối đất cũng chẳng kém một tòa thành cấp trung là bao. Còn tại sao chỉ để trưng bày ấy hả !?
Không phải quá đơn giản sao !? Ai dám động đến tòa thành của IMI chứ !?
...
“Vẫn sáng chói như mọi khi nhỉ !?” Hans ấn nút mở bảng kho đồ, cất đi cái ống nhòm to tướng mình vừa sử dụng, rồi quay sang nói với Danny:
“Ông chủ, để mọi người dừng lại đi !”
“Ok.” Danny có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu.
“TẤT CẢ, NGHIÊM !” Giọng nói âm vang như sấm động, phụ trợ thêm Item loa phát thanh trong bang hội, càng có thêm lực uy hiếp, hấp diêm lỗ tai của mọi người triệt để.
Đoàn người ở dưới dĩ nhiên là đứng lại, nhưng bắt đầu nháo nhào lên. Dù sao đội quân này được hình thành bởi các player tự do và vô số bang hội chứ không phải quân đội thực sự, không thể có chuyện họ sẽ giơ tay lên chào, dậm chân đứng thẳng sau khi nghe hiệu lệnh được.
“Đùa à !? Còn hơn 1km nữa mới đến thành cơ mà !? Thằng dẫn đường không có map à !?”
“Đúng rồi, thằng nào dẫn đường xuống đi, anh có map đây, hôm qua mới mua bản cập nhật tuần trước...”
“Đậu xanh, ở đây làm cái rắm gì !? Tán nhau à !?”
“Không nhanh lên là hết ngày bây giờ, thằng cầm đầu có biêt chơi game không !? Trận này không đánh đến sáng mai hơi phí !”
“Thôi kệ, tranh thủ party đi nào ! Còn ai chưa có đội không !? Cave buff cần tuyển damage khỏe mạnh đây !!!”
“Team có 2 tank rồi, cần tuyển 3 tank nữa đây, tạo đội 5 anh em tanker nào !!”
“Pet ai chưa khởi linh không !? Đây có Cerberus đang cần lai với titan nhiều tay đây, cùng tạo ra siêu chó ba đầu sáu tay nào...”
Bla...bla...
...
“Còn hơn 1km nữa mới đến thành, từ đây dùng ống nhòm thường cũng không rõ, cậu dừng ở đây làm gì !?” Northnan không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Chờ ở đây để đảm bảo quân số cho chúng ta !” Hans nhún vai đáp.
“Đánh nhau đến nơi rồi còn cần bảo toàn quân số làm gì !?” Candy cũng đã bay sáp lại gần hỏi.
“Mọi người cảm thấy số quân này có phá được lớp phòng ngự của tòa thành không !?” Hans đột nhiên hỏi.
“Không !” Tất cả cùng đồng thanh đáp. Chơi tới level này, chỉ cần có chút kiến thức đều có thể nhìn ra, tòa thành này phòng thủ vô cùng chắc chắn, không dễ công phá chút nào. Với chừng này người cộng với số khí giới vội vàng mua trong cash shop kia có thể quét ngang bất cứ tòa thành thị cao cấp nào, nhưng chỗ này thì không được.
Nếu được cũng phải liên tục công kích một ngày đêm, không vấp phải sự phản kháng nào, nhưng thế giới thứ hai quy định thời gian thần ru ngủ xuất hiện hết sức nghiêm khắc. Chứ cho rằng trong vòng 24h đánh được nó hết 99%hp rồi đi, thần ru ngủ xuất hiện là tất cả đều phải ngủ. Qua đến sáng mai thì tường thành sẽ tự động hồi phục, tất cả sẽ thành công dã tràng.
Dù sao đây là game, cũng không phải hoàn toàn thực tế. Công thành chiến chỉ có thể diễn ra trong một ngày, đảm bảo sức khỏe và sự điều độ sinh hoạt cho các gamer.
Vì vậy, muốn phá thành, một đội quân chưa đủ.
“Đúng, vì vậy cần một đội ngũ khác thay chúng ta tiêu hao tường thành trước đã ! Một đội quân thật mạnh mẽ, cuồng bạo, không ngại hi sinh hết thảy !” Hans nở lại nụ cười tươi như hoa, vui vẻ đáp.
Đúng lúc này, mặt đất dưới chân rung lên ầm ầm... thậm chí như muốn hất văng vài ma pháp sư thể chất yếu đuối bay lên.
Đoàn người phía dưới đã loạn lại càng loạn, hại đội ngủ bang chủ, hội phó, quản lý khốn đốn một phen. Chưa công thành mà bang mình vỡ trận đầu tiên dễ bị đồng đạo cười vỡ mặt, vì sĩ diện, các gamer này hoạt động hết sức nhiệt tình và hiệu quả.
“Đến rồi !”
Dõi theo tầm mắt Hans, đoàn người cùng trợn mắt ngắm nhìn...
Đám khói bụi từ xa kéo lại, thanh thế này, sức mạnh này...
Giống như một dòng nước lũ cuồn cuộn đổ về.
Vô cùng hùng vĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.