Chương 98: Mục đích của thế giới thứ hai
Vô Danh
25/09/2015
Chỉ một hành động đơn giản cũng đủ làm thế giới điêu đứng. King
của IMI đại khái chắc cũng không ngờ được, cái quyết định
trong thoáng chốc của mình, cũng làm tập đoàn điêu đứng luôn.
Trong văn phòng tổng bộ IMI nằm trên hòn đảo bay ở thái bình dương, Stellar Verminton vừa xoa má, vừa âm trầm nhìn toàn bộ màn hình xung quanh đang phát ra tín hiệu cảnh báo chờ trả lời. Quá nhiều người liên kết muốn trình bày, muốn tìm hiểu nguyên nhân, muốn tính xổ, làm cô ta không biết nên trả lời ai trước, đành dứt khoát đứng xem.
Trên mỗi màn hình, tường khuôn mặt kinh ngạc, hớt hải, bận rộn, liên tục thông qua hệ thống truyền tải đủ thứ thanh âm xô bồ.
“Dung lượng chứa đạt tới 68%. Thượng đế ơi, cái dạng thông tin gì mới có thể lấp đầy kho dữ liệu của tập đoàn thế này !?”
“Tốc độ dung lượng tải về vượt quá mức dự kiến, một số đường dây phần cứng bắt đầu gặp trục trặc. Kiến nghị cắt mạng internet ở một số khu vực trọng điểm.”
“Một số bo mạch đã quá tải, đề nghị cử nhân viên chuyên nghiệp đến sửa chữa đang bị đình chỉ vì không có mật mã để mở tầng chứa lõi của Thế giới thứ hai, xin hãy cho chỉ thị.”
“Có điện thoại của văn phòng ngoại giao nước Z, nước X, nước Y, họ đang biểu đạt bất mãn vì đường băng thông đột ngột chậm lại. Tất cả đường dây đã bận, một số người yêu cầu nói chuyện trực tiếp với cô.”
“Cổ phiếu của tập đoàn đang sụt giảm và bị một nhóm người điên cuồng thu mua, dự đoán đây là hành vi tập kích kinh tế có ác ý, bộ phận ứng biến chứng khoán đang cấp tốc điều tra và điều hòa, cần xin một số quyền phê duyệt đặc biệt.”
Stellar cầm cốc cà phê lên, nhấp một ngụm. Đại khái đã nghe hết toàn bộ thông tin một lượt, cau mày cân nhắc một lúc rồi điềm đạm ra từng chỉ thị:
“Mở vệ tinh số 98 – 67 – 25. Đưa lõi dự trữ của TGTH lên đường truyền, chia sẻ áp lực phần cứng. Mật mã tầng chứa lõi của TGTH tôi cũng không có, nhưng bên trong có các nano machine tự động duy tu, nhiệt độ ở đó chắc cũng đã tới cả ngàn độ C, con người không vào nổi đâu. Dùng thiết bị ở khoang chứa mã JXAZ972 để kích hoạt trình tự sửa chữa của các nanomachine. Bảo với người của các nước đang có ý kiến về mạng internet hãy cố chịu đựng, nếu không thì tự xây một mạng lưới thông tin khác đi. Bộ phận ứng biến chứng khoán, mua cổ phiếu của tập đoàn Zky, tập đoàn Sysck, và tập đoàn Interpec cho tôi, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, họ mua của chúng ta, chúng ta cũng mua ngược lại của họ. Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất phá hỏng chuỗi dây chuyền sản xuất của bọn họ cho tôi….”
Tit.
Tất cả màn hình đã tắt, Stellar ngẩng đầu thở dài, cảm giác trán mình đã nhiều thêm mấy cái nếp nhăn. Bàn tay vẫn vô thức xoa má, đây là lần đầu tiên có cảm giác bị thương, mặc dù chỉ là thân thể ảo, trở về thực tế vẫn thấy thật kỳ quái.
Yên tĩnh chưa được lâu, cửa phòng đã lại mở ra, Lilith Ren sồng sộc chay vào, đưa lên một cái pad với vẻ mặt bất thiện.
“Stellar, nhìn này, chúng ta bị con hồ ly này hại.”
Trên màn hình là hình ảnh Bạch thư ký đưa cốc nước cho Hans, vừa cười vừa nói, vui vẻ trò chuyện. Thậm chí còn thấy được cảnh cô ta chỉ tay lên tòa tháp cao nhất trong hoàng kim thành. Bằng chứng cấu kết ngoại nhân đã rõ rành rành. Nhìn đến khuôn mặt của Hans. Stellar cảm thấy khó chịu theo bản năng, chân mày càng nhíu chặt, đưa điện thoại lên, bấm số, gần như rít vào đầu bên kia ống tai nghe:
“Bạch cữu vỹ !!!! Cô giải thích chuyện này cho tôi !”
…
Đầu bên kia đại khái cũng đã nắm được tình hình, chỉ vang lên tiếng cười trong trẻo, có chút ngượng ngùng:
“Ahaha, đại nữ hoàng, đừng giận. Tôi cũng là vì muốn để King ra mặt thôi mà. Cô cũng tìm ngài ấy bao nhiêu năm rồi phải không !?”
“Úi, thật sự đừng giận mà. Người ta biết lỗi rồi mà. Không phải chị bị đấm một cái thôi sao !? Cô cũng đánh cậu ta te tua rồi còn gì !?”
“Aiz… vẫn giận à !? Thôi được rồi, để bồi tội, tôi sẽ tiết lộ cho các cô mấy thứ liên quan đến thế giới thứ hai vậy.”
Ở đầu dây bên này, Stellar vừa thở phì phò sau một hồi phát tiết vào ống xả, cũng đã hồi phục được một chút, lạnh giọng hỏi:
“Thế giới thứ hai làm sao !?”
“Mục đích của thế giới thứ hai, cô có biết không !?” Bạch Thư ký lúc này đang ngồi vắt vẻo trên ban công của một tòa nhà hơn trăm tầng, nhìn đám đông nhốn nháo vì sự cố cúp mạng tập thể bên dưới, gác điện thoại ở một bên vai, hai chân đong đưa nhẹ nhàng, cười tủm tỉm.
“Thay thế mạng internet, thu thập tình báo cho tập đoàn. Ngoài ra đây cũng là một khoản thu không tệ. Còn gì nữa !?” Stellar nghe tiếng cười mà hận tới ngứa răng, nhưng vẫn ráng kiềm chế hỏi.
“Để làm gì à !?” Bạch thư ký nghiêng đầu, tóc hai bên giống như thác nước chảy xuống bờ vai tinh mịn, kéo dài giọng: “Vậy là cô thật sự không biết gì hết nhỉ !?”
“Đừng có câu chữ, sắp hết chương rồi đấy.” Stellar hừ lạnh.
Đại khái cũng biết là Stellar đang giận, Bạch Thư ký cũng không đùa quá dai, chỉ nhẹ nhàng nói:
“Dự án phục chế ký ức của người chết trên một cơ thể số hóa, tạo ra các nhân ảnh số hóa mang tính cách và kinh lịch cuộc đời y hệt như khi bọn họ còn sống…”
"Cái gì !?" Stellar và Ren cùng nhìn nhau, ánh mắt của cả hai sắc lạnh.
“Anh ta muốn hồi sinh ai !?”
“Không phải đã quá rõ ràng rồi sao !?”
“Ai !?” Stellar trầm giọng.
“Kiều Nguyệt Nga. Hoàng hậu thực sự của chủ nhân.”
Crac.
Chiếc điện thoại trên tay Stellar bị bóp nát không thương tiếc.
Ở đầu dây bên này, Bạch Thư ký thở dài, vốn còn định nói tới mục đích thứ hai của hệ thống này, là dùng để download và lưu trữ một lượng lớn thông tin từ bên kia cánh cửa. Nhưng đại khái, chắc là không có cơ hội nói rồi.
“Hi vọng cô ta không tính toán lên đầu mình.”
Nghĩ đến một loạt sự kiện đêm nay, chắc hẳn hệ thống kéo thông tin từ bên trong cánh cửa ra ngoài đã bắt đầu hoạt động rồi. Đến khi toàn bộ những dữ liệu này được bảo tồn và chia sẻ cho các bộ phận nghiên cứu, thành tựu của tập đoàn sẽ lại một lần nữa nhảy vọt, thậm chí có thể bay lên thêm một bậc khoa học vũ trụ. Cái vị chủ nhân lạnh lùng của mình, hẳn đã tính tới sự kiện này ngay từ đầu rồi.
Còn cậu bé giảo hoạt kia, chắc có lẽ cũng không ngờ, mình chỉ là công cụ giúp chủ nhân lấy dữ liệu ra từ bên trong chân lý nhỉ. Quá trình hẳn là đau đớn lắm đây.
Tự tưởng tượng xem có nên nói cho Hans biết cái sự thật này, Bạch thư ký không tự chủ được phát ra mấy tiếng cười khúc khích.
Còn việc tiết lộ bí mật về việc hồi sinh người chết.
Thực ra cũng chỉ là chút phát tiết nho nhỏ vì bị ngó lơ một cách phũ phàng khi trước thôi.
“Chỉ cần người đó nghĩ tới mình một chút, coi như đem mình trừng phạt vì tiết lộ bí mật cũng không sao.”
Dù sao cũng tốt hơn chỉ là một miếng không khí trong mắt hắn.
Trong văn phòng tổng bộ IMI nằm trên hòn đảo bay ở thái bình dương, Stellar Verminton vừa xoa má, vừa âm trầm nhìn toàn bộ màn hình xung quanh đang phát ra tín hiệu cảnh báo chờ trả lời. Quá nhiều người liên kết muốn trình bày, muốn tìm hiểu nguyên nhân, muốn tính xổ, làm cô ta không biết nên trả lời ai trước, đành dứt khoát đứng xem.
Trên mỗi màn hình, tường khuôn mặt kinh ngạc, hớt hải, bận rộn, liên tục thông qua hệ thống truyền tải đủ thứ thanh âm xô bồ.
“Dung lượng chứa đạt tới 68%. Thượng đế ơi, cái dạng thông tin gì mới có thể lấp đầy kho dữ liệu của tập đoàn thế này !?”
“Tốc độ dung lượng tải về vượt quá mức dự kiến, một số đường dây phần cứng bắt đầu gặp trục trặc. Kiến nghị cắt mạng internet ở một số khu vực trọng điểm.”
“Một số bo mạch đã quá tải, đề nghị cử nhân viên chuyên nghiệp đến sửa chữa đang bị đình chỉ vì không có mật mã để mở tầng chứa lõi của Thế giới thứ hai, xin hãy cho chỉ thị.”
“Có điện thoại của văn phòng ngoại giao nước Z, nước X, nước Y, họ đang biểu đạt bất mãn vì đường băng thông đột ngột chậm lại. Tất cả đường dây đã bận, một số người yêu cầu nói chuyện trực tiếp với cô.”
“Cổ phiếu của tập đoàn đang sụt giảm và bị một nhóm người điên cuồng thu mua, dự đoán đây là hành vi tập kích kinh tế có ác ý, bộ phận ứng biến chứng khoán đang cấp tốc điều tra và điều hòa, cần xin một số quyền phê duyệt đặc biệt.”
Stellar cầm cốc cà phê lên, nhấp một ngụm. Đại khái đã nghe hết toàn bộ thông tin một lượt, cau mày cân nhắc một lúc rồi điềm đạm ra từng chỉ thị:
“Mở vệ tinh số 98 – 67 – 25. Đưa lõi dự trữ của TGTH lên đường truyền, chia sẻ áp lực phần cứng. Mật mã tầng chứa lõi của TGTH tôi cũng không có, nhưng bên trong có các nano machine tự động duy tu, nhiệt độ ở đó chắc cũng đã tới cả ngàn độ C, con người không vào nổi đâu. Dùng thiết bị ở khoang chứa mã JXAZ972 để kích hoạt trình tự sửa chữa của các nanomachine. Bảo với người của các nước đang có ý kiến về mạng internet hãy cố chịu đựng, nếu không thì tự xây một mạng lưới thông tin khác đi. Bộ phận ứng biến chứng khoán, mua cổ phiếu của tập đoàn Zky, tập đoàn Sysck, và tập đoàn Interpec cho tôi, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, họ mua của chúng ta, chúng ta cũng mua ngược lại của họ. Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất phá hỏng chuỗi dây chuyền sản xuất của bọn họ cho tôi….”
Tit.
Tất cả màn hình đã tắt, Stellar ngẩng đầu thở dài, cảm giác trán mình đã nhiều thêm mấy cái nếp nhăn. Bàn tay vẫn vô thức xoa má, đây là lần đầu tiên có cảm giác bị thương, mặc dù chỉ là thân thể ảo, trở về thực tế vẫn thấy thật kỳ quái.
Yên tĩnh chưa được lâu, cửa phòng đã lại mở ra, Lilith Ren sồng sộc chay vào, đưa lên một cái pad với vẻ mặt bất thiện.
“Stellar, nhìn này, chúng ta bị con hồ ly này hại.”
Trên màn hình là hình ảnh Bạch thư ký đưa cốc nước cho Hans, vừa cười vừa nói, vui vẻ trò chuyện. Thậm chí còn thấy được cảnh cô ta chỉ tay lên tòa tháp cao nhất trong hoàng kim thành. Bằng chứng cấu kết ngoại nhân đã rõ rành rành. Nhìn đến khuôn mặt của Hans. Stellar cảm thấy khó chịu theo bản năng, chân mày càng nhíu chặt, đưa điện thoại lên, bấm số, gần như rít vào đầu bên kia ống tai nghe:
“Bạch cữu vỹ !!!! Cô giải thích chuyện này cho tôi !”
…
Đầu bên kia đại khái cũng đã nắm được tình hình, chỉ vang lên tiếng cười trong trẻo, có chút ngượng ngùng:
“Ahaha, đại nữ hoàng, đừng giận. Tôi cũng là vì muốn để King ra mặt thôi mà. Cô cũng tìm ngài ấy bao nhiêu năm rồi phải không !?”
“Úi, thật sự đừng giận mà. Người ta biết lỗi rồi mà. Không phải chị bị đấm một cái thôi sao !? Cô cũng đánh cậu ta te tua rồi còn gì !?”
“Aiz… vẫn giận à !? Thôi được rồi, để bồi tội, tôi sẽ tiết lộ cho các cô mấy thứ liên quan đến thế giới thứ hai vậy.”
Ở đầu dây bên này, Stellar vừa thở phì phò sau một hồi phát tiết vào ống xả, cũng đã hồi phục được một chút, lạnh giọng hỏi:
“Thế giới thứ hai làm sao !?”
“Mục đích của thế giới thứ hai, cô có biết không !?” Bạch Thư ký lúc này đang ngồi vắt vẻo trên ban công của một tòa nhà hơn trăm tầng, nhìn đám đông nhốn nháo vì sự cố cúp mạng tập thể bên dưới, gác điện thoại ở một bên vai, hai chân đong đưa nhẹ nhàng, cười tủm tỉm.
“Thay thế mạng internet, thu thập tình báo cho tập đoàn. Ngoài ra đây cũng là một khoản thu không tệ. Còn gì nữa !?” Stellar nghe tiếng cười mà hận tới ngứa răng, nhưng vẫn ráng kiềm chế hỏi.
“Để làm gì à !?” Bạch thư ký nghiêng đầu, tóc hai bên giống như thác nước chảy xuống bờ vai tinh mịn, kéo dài giọng: “Vậy là cô thật sự không biết gì hết nhỉ !?”
“Đừng có câu chữ, sắp hết chương rồi đấy.” Stellar hừ lạnh.
Đại khái cũng biết là Stellar đang giận, Bạch Thư ký cũng không đùa quá dai, chỉ nhẹ nhàng nói:
“Dự án phục chế ký ức của người chết trên một cơ thể số hóa, tạo ra các nhân ảnh số hóa mang tính cách và kinh lịch cuộc đời y hệt như khi bọn họ còn sống…”
"Cái gì !?" Stellar và Ren cùng nhìn nhau, ánh mắt của cả hai sắc lạnh.
“Anh ta muốn hồi sinh ai !?”
“Không phải đã quá rõ ràng rồi sao !?”
“Ai !?” Stellar trầm giọng.
“Kiều Nguyệt Nga. Hoàng hậu thực sự của chủ nhân.”
Crac.
Chiếc điện thoại trên tay Stellar bị bóp nát không thương tiếc.
Ở đầu dây bên này, Bạch Thư ký thở dài, vốn còn định nói tới mục đích thứ hai của hệ thống này, là dùng để download và lưu trữ một lượng lớn thông tin từ bên kia cánh cửa. Nhưng đại khái, chắc là không có cơ hội nói rồi.
“Hi vọng cô ta không tính toán lên đầu mình.”
Nghĩ đến một loạt sự kiện đêm nay, chắc hẳn hệ thống kéo thông tin từ bên trong cánh cửa ra ngoài đã bắt đầu hoạt động rồi. Đến khi toàn bộ những dữ liệu này được bảo tồn và chia sẻ cho các bộ phận nghiên cứu, thành tựu của tập đoàn sẽ lại một lần nữa nhảy vọt, thậm chí có thể bay lên thêm một bậc khoa học vũ trụ. Cái vị chủ nhân lạnh lùng của mình, hẳn đã tính tới sự kiện này ngay từ đầu rồi.
Còn cậu bé giảo hoạt kia, chắc có lẽ cũng không ngờ, mình chỉ là công cụ giúp chủ nhân lấy dữ liệu ra từ bên trong chân lý nhỉ. Quá trình hẳn là đau đớn lắm đây.
Tự tưởng tượng xem có nên nói cho Hans biết cái sự thật này, Bạch thư ký không tự chủ được phát ra mấy tiếng cười khúc khích.
Còn việc tiết lộ bí mật về việc hồi sinh người chết.
Thực ra cũng chỉ là chút phát tiết nho nhỏ vì bị ngó lơ một cách phũ phàng khi trước thôi.
“Chỉ cần người đó nghĩ tới mình một chút, coi như đem mình trừng phạt vì tiết lộ bí mật cũng không sao.”
Dù sao cũng tốt hơn chỉ là một miếng không khí trong mắt hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.