Chương 72: Những khoảng lặng nho nhỏ
Vô Danh
03/01/2014
Chương này viết mất 1 tuần, sửa đi sửa lại 3 lần, viết xong cũng mồ hôi hột đầy đầu xD Quả là một chuyện tình
thống khổ bi ai cho tác giả.
Lời tỏ tình giữa thiên quân vạn mã ấy lại có sức ảnh hưởng rộng lớn vô bì, vượt qua tầm cảm nhận của vô số người, khiến bọn họ ngoại trừ những cảm xúc như hâm mộ, dèm pha, xem náo nhiệt, cũng chỉ còn lại than thở và chấn kinh mà thôi.
Thật sự là loạn.
Cái gì mà đợi hắn ở đó, cái gì mà đạp đổ tòa thành này, cứu người yêu ra.
Đúng là hỗn loạn, chẳng ra sao cả ! Nhàn rỗi hết sức, không có việc gì làm chạy đi phá thành của bọn ta để chứng tỏ tình yêu hay sao !?
Đời sao lại có thể loại người như thế này chứ !?
Đây là suy nghĩ chung của đám nhân viên bên trong tòa thành. Bọn họ không thể hiểu nổi, tại sao lại có người rảnh rỗi sinh nông nổi đến mức đem đầu đi đập vào đá, khiến hoa máu nở rộ, chỉ để người ta chụp được một khoảng khắc đặc biệt tới như vậy.
Cũng giống như quăng một quả trứng mềm vào cối đá, vỏ trứng vỡ ra, những chất dịch màu vàng bên trong bắn lên tung tóe, còn tảng đá lại hoàn hảo chẳng tổn hao gì. Ai cũng nghĩ rằng đó là một chuyện vô cùng nhàm chán và vô nghĩa, thế nhưng cái khoảng khắc khi quả trứng yếu ớt bùng nổ sinh mệnh của mình, cho tới giây phút cuối cùng, lại vô cùng đẹp đẽ.
Dù vậy, nói đến lý do của sự bùng nổ ấy, vẫn chẳng ai có thể hiểu được.
Chỉ riêng bên trong phòng điều khiển trung tâm, có vị nữ chủ tịch cường thế của tập đoàn IMI đứng trước vô số màn hình theo dõi chiến trường cùng cô thư ký vẫn luôn trung thành sau lưng mới có thể hiểu nổi, những hành động bộc phát này từ đâu mà ra.
À, còn có một sinh vật dị dạng, không phải con người, cũng chẳng phải máy móc vô tri đang bị nhốt tại cái lồng ánh sáng cách chỗ họ không xa nữa.
“Người ngươi nói tới, là hắn đấy hả !?” Stellar hỏi, bên trong có một sự trào phúng nhàn nhạt. Nhưng ánh mắt nheo nheo lại thể hiện một sự khó hiểu mãnh liệt.
Dù biết lý do hắn làm vậy, dù biết nguyên nhân hắn nói đến.
Nhưng cái thể loại sự việc như thế này cũng quá điên cuồng đi.
Chẳng có lý lẽ gì cả.
“Ừm.” Lilith đưa tay gạt nước mắt, gật đầu với vẻ vui mừng, bộ dáng chỉ hận cả thiên hạ không biết được cái sự sung sướng của mình.
Một khắc này, cô nàng thật sự cảm thấy mình giống như công chúa trên lâu đài cao của quỷ dữ, để cho hoàng tứ chạy tới cứu giúp.
Theo đôi gò má hây hây hồng phấn, không gian xung quanh cũng bị ảnh hưởng cảm nhiễm bởi niềm vui ấy mà rung rinh lên êm ả, nhàn nhạt thấy trái tim tung bay đầy trời, thật sự khiến những người cả ngày làm bạn với mấy cái màn hình theo dõi khô khan như Stellar cảm thấy khó chịu hết sức, còn cô thư ký sau lưng chỉ che miệng tủm tỉm cười.
Có lẽ ngoại trừ Lilith Ren, cũng chỉ có cô gái nhỏ này làm cho tâm tình của nữ chủ tịch thiết lãnh khốc này dao động liên tục mất kiểm soát như vậy. Hai người này ngoại trừ cái tên, đến cả khuôn mặt cũng giống nhau tới tám phần, quả thật là nỗi đau nhân đôi cho Stellar. Nhưng với viên thư ký luôn đứng bàng quan nhìn mọi chuyện này, như vậy lại hết sức thú vị, nó làm cho Stellar phần nào đó giống với một người phụ nữ bình thường hơn. Cũng có buồn bực, sầu muộn, và cũng có những chuyện cô ta không thể sử lý thế nào được, chỉ ray ray trán vờ như không quan tâm tới nữa, hết sức đáng yêu.
Là một thư ký vô cùng không tận tâm và thiếu trách nhiệm, cô ta lại rất vui nhìn hoàn cảnh như vậy phát sinh.
“Có vẻ cậu ta vừa vượt qua tường thành rồi, tôi sẽ đi xem thế nào ! Xin phép !” Nữ thư ký cúi đầu thi lễ điềm đạm, chầm chậm bước ra khỏi phòng, không quên đóng cánh cửa đã sập xệ từ sau cú nhún nhảy của Ren lại.
Thế là căn phòng đổ nát chỉ còn có hai người.
Một con người chân chính, từ khi sinh ra đã bị đủ những thứ số liệu, tiền bạc, quyền lực cùng những khuôn khổ quy tắc tính toán trên thế giới, khiến cho hình thành tư duy như một chiếc máy tính mạnh mẽ mà trầm mặc.
Cùng một cỗ máy lại tư duy kiểu con người.
Giống như hai nửa thái cực của vòng âm dương, xoay đi xoay lại một hồi dưới sự kiện tỏ tình hài hước mà chẳng thể cười nổi trên tường thành kia, cứ như vậy mà đối lập với nhau. Lại giống như hai người bọn họ đang được ở cạnh nửa còn lại khuyết thiếu của mình, cùng nhìn lên một cái thân ảnh mà thả hồn suy nghĩ. Nghĩ đi nghĩ lại, đối với người nào được may mắn chứng kiến một màn này, lại chẳng phải chuyện tình rất thú vị sao.
Đối với yêu cầu rời đi nhẹ nhàng mà dứt khoát của thư ký, Stellar nhất thời cũng chỉ trầm mặc, không phản đối cũng chẳng ủng hộ, trình tự suy nghĩ của cô ta đang bị một màn trình diễn kiểu cẩu huyết phẫn nộ sôi trào mà vô cùng ngu ngốc với vô nghĩa của bóng dáng màu trắng trên màn ảnh làm cho xáo trộn liên hồi. Nhất thời, trong cái bộ não tràn ngập những tính toan ấy lại có một khoảng lặng nho nhỏ.
Nhờ vậy mà đám thú đang mải miết công thành ngoài kia có thêm một khoảng thời gian sung sướng nho nhỏ, tận tình mà đồ sát các chiến sĩ thủ thành đen đủi. Cũng khiến cho tràng hỗn loạn do đám player ghen ăn tức ở dễ dàng bị người kích động súi giục kia đột ngột bỏ được một phần áp lực nặng nề do khả năng điều binh tỉnh đội hình mạnh mẽ của cô ta đem lại. Stellar lúc này giống như một chiếc máy tính phải bỏ đi hết những phần mềm không quan trọng để chạy một chương trình hạng nặng vậy, chẳng còn dư thừa tinh lực để đi làm việc gì khác nữa.
Lilith thì khỏi phải nói, chỉ ngây ngốc nhìn lên màn hình, đối với ba chữ cuối cùng mà bất cứ nam nhân loại nào khi tỏ tình với nữ nhân loại cũng đều phải thốt ra một cách hêt sức dập khuôn và sáo rỗng kia, cô nàng lại cho nó giống như một hải dương rộng lớn, ấm áp mà mạnh mẽ, dùng những con sóng mãnh liệt nhất, đột phá một khoảng trống âm u nào đó trong tâm hồn mình.
Khuôn mặt đỏ bừng, nước mắt lặng lẽ chảy ra, cũng không nức nở như thiếu nữ loài người dạt dào xuân tình đến hồi kích động, mà chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vị trí trái tim của mình, thể nghiệm một cái gì đó rất riêng biệt mà khi xưa chưa từng bao giờ chân chính được trải nghiệm.
Hình như cảm giác nhói đau vẫn luôn âm ỉ thường trực ở đó đột ngột biến mất, thay vào đó là sự dễ chịu thanh thản, trong một vùng ấm áp ôn nhu nồng đậm.
Cảm giác này, thật sự rất là con người nhé.
Lời tỏ tình giữa thiên quân vạn mã ấy lại có sức ảnh hưởng rộng lớn vô bì, vượt qua tầm cảm nhận của vô số người, khiến bọn họ ngoại trừ những cảm xúc như hâm mộ, dèm pha, xem náo nhiệt, cũng chỉ còn lại than thở và chấn kinh mà thôi.
Thật sự là loạn.
Cái gì mà đợi hắn ở đó, cái gì mà đạp đổ tòa thành này, cứu người yêu ra.
Đúng là hỗn loạn, chẳng ra sao cả ! Nhàn rỗi hết sức, không có việc gì làm chạy đi phá thành của bọn ta để chứng tỏ tình yêu hay sao !?
Đời sao lại có thể loại người như thế này chứ !?
Đây là suy nghĩ chung của đám nhân viên bên trong tòa thành. Bọn họ không thể hiểu nổi, tại sao lại có người rảnh rỗi sinh nông nổi đến mức đem đầu đi đập vào đá, khiến hoa máu nở rộ, chỉ để người ta chụp được một khoảng khắc đặc biệt tới như vậy.
Cũng giống như quăng một quả trứng mềm vào cối đá, vỏ trứng vỡ ra, những chất dịch màu vàng bên trong bắn lên tung tóe, còn tảng đá lại hoàn hảo chẳng tổn hao gì. Ai cũng nghĩ rằng đó là một chuyện vô cùng nhàm chán và vô nghĩa, thế nhưng cái khoảng khắc khi quả trứng yếu ớt bùng nổ sinh mệnh của mình, cho tới giây phút cuối cùng, lại vô cùng đẹp đẽ.
Dù vậy, nói đến lý do của sự bùng nổ ấy, vẫn chẳng ai có thể hiểu được.
Chỉ riêng bên trong phòng điều khiển trung tâm, có vị nữ chủ tịch cường thế của tập đoàn IMI đứng trước vô số màn hình theo dõi chiến trường cùng cô thư ký vẫn luôn trung thành sau lưng mới có thể hiểu nổi, những hành động bộc phát này từ đâu mà ra.
À, còn có một sinh vật dị dạng, không phải con người, cũng chẳng phải máy móc vô tri đang bị nhốt tại cái lồng ánh sáng cách chỗ họ không xa nữa.
“Người ngươi nói tới, là hắn đấy hả !?” Stellar hỏi, bên trong có một sự trào phúng nhàn nhạt. Nhưng ánh mắt nheo nheo lại thể hiện một sự khó hiểu mãnh liệt.
Dù biết lý do hắn làm vậy, dù biết nguyên nhân hắn nói đến.
Nhưng cái thể loại sự việc như thế này cũng quá điên cuồng đi.
Chẳng có lý lẽ gì cả.
“Ừm.” Lilith đưa tay gạt nước mắt, gật đầu với vẻ vui mừng, bộ dáng chỉ hận cả thiên hạ không biết được cái sự sung sướng của mình.
Một khắc này, cô nàng thật sự cảm thấy mình giống như công chúa trên lâu đài cao của quỷ dữ, để cho hoàng tứ chạy tới cứu giúp.
Theo đôi gò má hây hây hồng phấn, không gian xung quanh cũng bị ảnh hưởng cảm nhiễm bởi niềm vui ấy mà rung rinh lên êm ả, nhàn nhạt thấy trái tim tung bay đầy trời, thật sự khiến những người cả ngày làm bạn với mấy cái màn hình theo dõi khô khan như Stellar cảm thấy khó chịu hết sức, còn cô thư ký sau lưng chỉ che miệng tủm tỉm cười.
Có lẽ ngoại trừ Lilith Ren, cũng chỉ có cô gái nhỏ này làm cho tâm tình của nữ chủ tịch thiết lãnh khốc này dao động liên tục mất kiểm soát như vậy. Hai người này ngoại trừ cái tên, đến cả khuôn mặt cũng giống nhau tới tám phần, quả thật là nỗi đau nhân đôi cho Stellar. Nhưng với viên thư ký luôn đứng bàng quan nhìn mọi chuyện này, như vậy lại hết sức thú vị, nó làm cho Stellar phần nào đó giống với một người phụ nữ bình thường hơn. Cũng có buồn bực, sầu muộn, và cũng có những chuyện cô ta không thể sử lý thế nào được, chỉ ray ray trán vờ như không quan tâm tới nữa, hết sức đáng yêu.
Là một thư ký vô cùng không tận tâm và thiếu trách nhiệm, cô ta lại rất vui nhìn hoàn cảnh như vậy phát sinh.
“Có vẻ cậu ta vừa vượt qua tường thành rồi, tôi sẽ đi xem thế nào ! Xin phép !” Nữ thư ký cúi đầu thi lễ điềm đạm, chầm chậm bước ra khỏi phòng, không quên đóng cánh cửa đã sập xệ từ sau cú nhún nhảy của Ren lại.
Thế là căn phòng đổ nát chỉ còn có hai người.
Một con người chân chính, từ khi sinh ra đã bị đủ những thứ số liệu, tiền bạc, quyền lực cùng những khuôn khổ quy tắc tính toán trên thế giới, khiến cho hình thành tư duy như một chiếc máy tính mạnh mẽ mà trầm mặc.
Cùng một cỗ máy lại tư duy kiểu con người.
Giống như hai nửa thái cực của vòng âm dương, xoay đi xoay lại một hồi dưới sự kiện tỏ tình hài hước mà chẳng thể cười nổi trên tường thành kia, cứ như vậy mà đối lập với nhau. Lại giống như hai người bọn họ đang được ở cạnh nửa còn lại khuyết thiếu của mình, cùng nhìn lên một cái thân ảnh mà thả hồn suy nghĩ. Nghĩ đi nghĩ lại, đối với người nào được may mắn chứng kiến một màn này, lại chẳng phải chuyện tình rất thú vị sao.
Đối với yêu cầu rời đi nhẹ nhàng mà dứt khoát của thư ký, Stellar nhất thời cũng chỉ trầm mặc, không phản đối cũng chẳng ủng hộ, trình tự suy nghĩ của cô ta đang bị một màn trình diễn kiểu cẩu huyết phẫn nộ sôi trào mà vô cùng ngu ngốc với vô nghĩa của bóng dáng màu trắng trên màn ảnh làm cho xáo trộn liên hồi. Nhất thời, trong cái bộ não tràn ngập những tính toan ấy lại có một khoảng lặng nho nhỏ.
Nhờ vậy mà đám thú đang mải miết công thành ngoài kia có thêm một khoảng thời gian sung sướng nho nhỏ, tận tình mà đồ sát các chiến sĩ thủ thành đen đủi. Cũng khiến cho tràng hỗn loạn do đám player ghen ăn tức ở dễ dàng bị người kích động súi giục kia đột ngột bỏ được một phần áp lực nặng nề do khả năng điều binh tỉnh đội hình mạnh mẽ của cô ta đem lại. Stellar lúc này giống như một chiếc máy tính phải bỏ đi hết những phần mềm không quan trọng để chạy một chương trình hạng nặng vậy, chẳng còn dư thừa tinh lực để đi làm việc gì khác nữa.
Lilith thì khỏi phải nói, chỉ ngây ngốc nhìn lên màn hình, đối với ba chữ cuối cùng mà bất cứ nam nhân loại nào khi tỏ tình với nữ nhân loại cũng đều phải thốt ra một cách hêt sức dập khuôn và sáo rỗng kia, cô nàng lại cho nó giống như một hải dương rộng lớn, ấm áp mà mạnh mẽ, dùng những con sóng mãnh liệt nhất, đột phá một khoảng trống âm u nào đó trong tâm hồn mình.
Khuôn mặt đỏ bừng, nước mắt lặng lẽ chảy ra, cũng không nức nở như thiếu nữ loài người dạt dào xuân tình đến hồi kích động, mà chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vị trí trái tim của mình, thể nghiệm một cái gì đó rất riêng biệt mà khi xưa chưa từng bao giờ chân chính được trải nghiệm.
Hình như cảm giác nhói đau vẫn luôn âm ỉ thường trực ở đó đột ngột biến mất, thay vào đó là sự dễ chịu thanh thản, trong một vùng ấm áp ôn nhu nồng đậm.
Cảm giác này, thật sự rất là con người nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.