Chương 58: Thực nhân thụ lại xuất hiện
Vô Danh
03/01/2014
Thật sự chỉ có như vậy !?
Dòng thú triều thứ nhất qua đi, ngoại trừ vầng sáng phòng hộ hơi ảm đạm một chút, còn lại thì tòa thành không có mấy hư hại. Thậm chí còn có tới hai lớp sáng phòng hộ chưa sử dụng tới.
Đám binh sĩ ẩn ẩn đã có chút thất vọng. Lúc này nếu để ý kỹ lại, dòng thú triều kia thanh thế tuy lớn, nhưng toàn những con mod lv 1-2, có giết cũng chẳng bõ dính mép. Trước dòng thú ấy, con người còn có phần sợ hãi, chứ ngồi trong thành thị sợ cái rắm. Cho chúng nó húc cả ngày thì thành cũng chẳng sập được.
Mấy đống xác thú cao ngất ngưởng trước tường thành là minh chứng rõ ràng nhất.
“Chỉ có thế thôi à !?” Binh lính A cảm thấy nhiệt huyết phừng phừng của mình đang dần tắt ngóm, nói với giọng chán nản.
“Không rõ, thường thì thú triều đâu có chỉ một đợt như vậy !” Binh sĩ B nhún vai đáp.
“Tất cả chuẩn bị, đợt kế tiếp sắp tới rồi !” Viên trưởng quan buông ống nhòm ma pháp ra hét lớn.
“Lại tới !?”
“Ngon đấy, hi vọng lần này chúng nó khá hơn, vừa rồi làm tao sợ hụt, ngại quá !”
Rầm rập rầm rập…
Từ xa, khói bụi lại một lần nữa mịt mù, mặt đất lại nhảy lên từng đợt, không yếu mà còn mạnh hơn trước rất nhiều, báo hiệu đợt thứ hai này lượng thú xông ra cũng không phải ít.
“Lạy chúa ! Hôm nay là cái ngày gì vậy !?” Viên trưởng quan lẩm bẩm.
Level của đám thú đã tăng lên.
Tăng lên cả chục đơn vị.
Bây giờ thấp nhất cũng toàn quái thú từ lv 10 trở lên. Đám này ở khá sâu trong rừng, hiếm khi chạy ra ngòai đồng không thế này, chuyện gì sảy ra vậy.
…
“Va chạm… va chạm… tất cả chuẩn bị, thắt dây an tòan chưa !?”
“Rồi thưa sếp !”
Ùynh Uỳnh Uỳnh.
Tường thành rung lên liên hồi làm đám lính thủ bị có cảm giác như đang ngồi tàu chất lượng thấp, vừa say tàu, vừa say sóng.
“Màn chắn thứ nhất đã có vết nứt !”
“Kệ nó, màn chắn thứ hai sao rồi !?”
“Đã sẵn sàng thưa sếp.”
“Mở lên.”
Xoẹt
“Phew…” Một tên thủ bị quân lau mồ hôi lạnh trên trán. Vừa nói với đồng bạn:
“May mà chúng nó mất thời gian để tổ chức đợt này, không có thời gian chuẩn bị mở vòng sáng, chắc thành này bị cày nát quá. Êu, mày sao vậy !?”
Đứng trước mặt hắn, binh sĩ B run run tay chỉ ra đằng sau, lắp bắp nói:
“Có…có…”
Khổ thân cho chàng nói lắp, vốn có ý tốt muốn cảnh báo đồng đội, nhưng vì nói lắp nên lại làm hắn mất chú ý hơn. Binh sĩ A còn chưa kịp hỏi lại đã thấy vùng bụng mình bị thít chặt, sau đó một lực kéo mãnh liệt lôi hắn xuống tường thành.
Hắn hỏang hốt xoay người lại, thì thấy đập vào mắt mình là một cái miệng lớn như chậu máu, cùng hàng loạt xúc tu quấn quanh thân, trói hắn lại như cái bánh tét.
“Má ơi, thực nhân thụ”
Binh sĩ A khuôn mặt tái mét, tuyệt vọng hét lớn. Mấy cái cây này không hề trâu bò cục xúc mà lao vào tường thành như những con thú khác, mà dùng dây leo của mình quấn hàng loạt binh sĩ thủ thành xuống dưới.
Dù có thể vùng khỏi dây trói, nhưng một khi đã bị lôi xuống dưới đàn thú đang điên cuồng húc đến như xe tải say rượu này, kết cục không cần nghĩ cũng biết.
Dưới lớp cát bụi mịt mù, các binh sĩ bị kéo xuống không có ai leo được lên trên. Dù răng level của cả đám đều đã tới 5x.
…
Xa xa, đứng trên một con diều hâu lớn, Hans đưa bàn tay độc nhất của mình lên ve ve cằm, đắc chí nói:
“Cái vòng sáng này hay thật, cản trở mọi sự xâm nhập từ bên ngòai, nhưng lại không cấm bên trong đi ra à !?”
Nói vậy là vì những binh sĩ bị thực nhân thụ trói chân ném ra ngòai tường thành, không một tên nào trở lại được, dù đã kêu gào thảm thiết yêu cầu mở cửa.
Nhưng binh sĩ thủ thành làm sao dám tắt vòng sáng đi. Đùa sao !? Như vậy khác nào mở cổng mời sói vào ăn thịt cừu nhà.
Thú triều nhiều như vậy, chạy hai đường chắc đã đủ cày nát cả tòa thành rồi.
“Thực nhân thụ con chỉ mất một tuần là có thể trường thành đến cấp mười. Nhưng ngươi trồng chúng trên tường thành như vậy chỉ sợ uy lực sẽ không quá mạnh do thiếu dinh dưỡng, player 5x giằng ra một cái là đứt dây.”
Trên vai Hans có một con vẹt màu trắng đang khịt khịt mũi, giọng điệu ồm ồm từ nó phát ra, tất nhiên chỉ có Hans nghe được.
Những gốc thực nhân thụ này đều do nó tàng hình tỉ mỉ trồng dưới tường thành, tất nhiên nó nắm rõ đặc tính của chúng. Nó ở đây chính là tiến sĩ Koyaba giả mạo, là con khỉ AI tự gọi mình là King Kong mà Hans tìm được trong rừng cây ngày đó.
Ngoại trừ đám AI không tuân theo quy luật của thế giới ảo này, làm gì có ai có thể trồng một đám hạt giống lên tường thành mà thần không biết, quỷ không hay như vậy. Nếu được ngài King Kong rất muốn gieo một đám hạt giống bên trong thành, nhưng vùng phía trong tường thành đã và đang được gia cố bằng một loạt đoạn mã tổ hợp dữ liệu mới, Hans không muốn nó mạo hiểm rồi đánh rắn động cỏ.
Bớt đi một chút lợi thế nhưng được cái an toàn, làm việc lớn thì nên cẩn thận một chút.
Hans cười đáp:
“Không vấn đề gì, rễ thực nhân thụ đã mọc xuống dưới chân tường thành, có hàng loạt xác thú bổ xung dinh dưỡng, chúng nó sẽ lớn rất nhanh. Dây đứt lại mọc, không sợ lắm. Với lại, nhiệm vụ của chúng nó cũng đơn giản thôi mà, kéo được ai thì kéo, không kéo được cũng chẳng sao, làm loạn đội hình của họ là được.”
“Chỉ mỗi tội mua đám hạt giống này tốn tiền kinh khủng !” Hans nói với vẻ tiếc nuối.
…
Lúc này, đám người Danny và các bang chủ, lão đại cùng nuốt nước bọt nhìn vào đám khói bụi mịt mù phía trước. Cách xa hơn 1km vẫn cảm nhận được sự thảm thiết trước tường thành, cả đám khẽ run rẩy, một loạt ảo giác hiện ra, họ cảm thấy mình nhỏ bé, giống như một cục bột mì bị nhồi và ép đến biến dạng vậy.
Chỉ có mấy người Danny biết Hans giở trò quỷ, vì căn bản lệnh dừng lại là cậu ta yêu cầu Danny phát ra. Cứ nghĩ đến quân mình hùng hổ xông lên rồi bị kẹp giữa đàn thú và lính thủ thành, cả đám thấy da đầu có chút tê dại.
Thiếu niên đang ve ve cằm với bộ dáng tiểu nhân đắc chí kia bỗng trở lên bí ẩn hơn bao giờ hết. Ẩn ẩn có chút mùi nguy hiểm.
Dòng thú triều thứ nhất qua đi, ngoại trừ vầng sáng phòng hộ hơi ảm đạm một chút, còn lại thì tòa thành không có mấy hư hại. Thậm chí còn có tới hai lớp sáng phòng hộ chưa sử dụng tới.
Đám binh sĩ ẩn ẩn đã có chút thất vọng. Lúc này nếu để ý kỹ lại, dòng thú triều kia thanh thế tuy lớn, nhưng toàn những con mod lv 1-2, có giết cũng chẳng bõ dính mép. Trước dòng thú ấy, con người còn có phần sợ hãi, chứ ngồi trong thành thị sợ cái rắm. Cho chúng nó húc cả ngày thì thành cũng chẳng sập được.
Mấy đống xác thú cao ngất ngưởng trước tường thành là minh chứng rõ ràng nhất.
“Chỉ có thế thôi à !?” Binh lính A cảm thấy nhiệt huyết phừng phừng của mình đang dần tắt ngóm, nói với giọng chán nản.
“Không rõ, thường thì thú triều đâu có chỉ một đợt như vậy !” Binh sĩ B nhún vai đáp.
“Tất cả chuẩn bị, đợt kế tiếp sắp tới rồi !” Viên trưởng quan buông ống nhòm ma pháp ra hét lớn.
“Lại tới !?”
“Ngon đấy, hi vọng lần này chúng nó khá hơn, vừa rồi làm tao sợ hụt, ngại quá !”
Rầm rập rầm rập…
Từ xa, khói bụi lại một lần nữa mịt mù, mặt đất lại nhảy lên từng đợt, không yếu mà còn mạnh hơn trước rất nhiều, báo hiệu đợt thứ hai này lượng thú xông ra cũng không phải ít.
“Lạy chúa ! Hôm nay là cái ngày gì vậy !?” Viên trưởng quan lẩm bẩm.
Level của đám thú đã tăng lên.
Tăng lên cả chục đơn vị.
Bây giờ thấp nhất cũng toàn quái thú từ lv 10 trở lên. Đám này ở khá sâu trong rừng, hiếm khi chạy ra ngòai đồng không thế này, chuyện gì sảy ra vậy.
…
“Va chạm… va chạm… tất cả chuẩn bị, thắt dây an tòan chưa !?”
“Rồi thưa sếp !”
Ùynh Uỳnh Uỳnh.
Tường thành rung lên liên hồi làm đám lính thủ bị có cảm giác như đang ngồi tàu chất lượng thấp, vừa say tàu, vừa say sóng.
“Màn chắn thứ nhất đã có vết nứt !”
“Kệ nó, màn chắn thứ hai sao rồi !?”
“Đã sẵn sàng thưa sếp.”
“Mở lên.”
Xoẹt
“Phew…” Một tên thủ bị quân lau mồ hôi lạnh trên trán. Vừa nói với đồng bạn:
“May mà chúng nó mất thời gian để tổ chức đợt này, không có thời gian chuẩn bị mở vòng sáng, chắc thành này bị cày nát quá. Êu, mày sao vậy !?”
Đứng trước mặt hắn, binh sĩ B run run tay chỉ ra đằng sau, lắp bắp nói:
“Có…có…”
Khổ thân cho chàng nói lắp, vốn có ý tốt muốn cảnh báo đồng đội, nhưng vì nói lắp nên lại làm hắn mất chú ý hơn. Binh sĩ A còn chưa kịp hỏi lại đã thấy vùng bụng mình bị thít chặt, sau đó một lực kéo mãnh liệt lôi hắn xuống tường thành.
Hắn hỏang hốt xoay người lại, thì thấy đập vào mắt mình là một cái miệng lớn như chậu máu, cùng hàng loạt xúc tu quấn quanh thân, trói hắn lại như cái bánh tét.
“Má ơi, thực nhân thụ”
Binh sĩ A khuôn mặt tái mét, tuyệt vọng hét lớn. Mấy cái cây này không hề trâu bò cục xúc mà lao vào tường thành như những con thú khác, mà dùng dây leo của mình quấn hàng loạt binh sĩ thủ thành xuống dưới.
Dù có thể vùng khỏi dây trói, nhưng một khi đã bị lôi xuống dưới đàn thú đang điên cuồng húc đến như xe tải say rượu này, kết cục không cần nghĩ cũng biết.
Dưới lớp cát bụi mịt mù, các binh sĩ bị kéo xuống không có ai leo được lên trên. Dù răng level của cả đám đều đã tới 5x.
…
Xa xa, đứng trên một con diều hâu lớn, Hans đưa bàn tay độc nhất của mình lên ve ve cằm, đắc chí nói:
“Cái vòng sáng này hay thật, cản trở mọi sự xâm nhập từ bên ngòai, nhưng lại không cấm bên trong đi ra à !?”
Nói vậy là vì những binh sĩ bị thực nhân thụ trói chân ném ra ngòai tường thành, không một tên nào trở lại được, dù đã kêu gào thảm thiết yêu cầu mở cửa.
Nhưng binh sĩ thủ thành làm sao dám tắt vòng sáng đi. Đùa sao !? Như vậy khác nào mở cổng mời sói vào ăn thịt cừu nhà.
Thú triều nhiều như vậy, chạy hai đường chắc đã đủ cày nát cả tòa thành rồi.
“Thực nhân thụ con chỉ mất một tuần là có thể trường thành đến cấp mười. Nhưng ngươi trồng chúng trên tường thành như vậy chỉ sợ uy lực sẽ không quá mạnh do thiếu dinh dưỡng, player 5x giằng ra một cái là đứt dây.”
Trên vai Hans có một con vẹt màu trắng đang khịt khịt mũi, giọng điệu ồm ồm từ nó phát ra, tất nhiên chỉ có Hans nghe được.
Những gốc thực nhân thụ này đều do nó tàng hình tỉ mỉ trồng dưới tường thành, tất nhiên nó nắm rõ đặc tính của chúng. Nó ở đây chính là tiến sĩ Koyaba giả mạo, là con khỉ AI tự gọi mình là King Kong mà Hans tìm được trong rừng cây ngày đó.
Ngoại trừ đám AI không tuân theo quy luật của thế giới ảo này, làm gì có ai có thể trồng một đám hạt giống lên tường thành mà thần không biết, quỷ không hay như vậy. Nếu được ngài King Kong rất muốn gieo một đám hạt giống bên trong thành, nhưng vùng phía trong tường thành đã và đang được gia cố bằng một loạt đoạn mã tổ hợp dữ liệu mới, Hans không muốn nó mạo hiểm rồi đánh rắn động cỏ.
Bớt đi một chút lợi thế nhưng được cái an toàn, làm việc lớn thì nên cẩn thận một chút.
Hans cười đáp:
“Không vấn đề gì, rễ thực nhân thụ đã mọc xuống dưới chân tường thành, có hàng loạt xác thú bổ xung dinh dưỡng, chúng nó sẽ lớn rất nhanh. Dây đứt lại mọc, không sợ lắm. Với lại, nhiệm vụ của chúng nó cũng đơn giản thôi mà, kéo được ai thì kéo, không kéo được cũng chẳng sao, làm loạn đội hình của họ là được.”
“Chỉ mỗi tội mua đám hạt giống này tốn tiền kinh khủng !” Hans nói với vẻ tiếc nuối.
…
Lúc này, đám người Danny và các bang chủ, lão đại cùng nuốt nước bọt nhìn vào đám khói bụi mịt mù phía trước. Cách xa hơn 1km vẫn cảm nhận được sự thảm thiết trước tường thành, cả đám khẽ run rẩy, một loạt ảo giác hiện ra, họ cảm thấy mình nhỏ bé, giống như một cục bột mì bị nhồi và ép đến biến dạng vậy.
Chỉ có mấy người Danny biết Hans giở trò quỷ, vì căn bản lệnh dừng lại là cậu ta yêu cầu Danny phát ra. Cứ nghĩ đến quân mình hùng hổ xông lên rồi bị kẹp giữa đàn thú và lính thủ thành, cả đám thấy da đầu có chút tê dại.
Thiếu niên đang ve ve cằm với bộ dáng tiểu nhân đắc chí kia bỗng trở lên bí ẩn hơn bao giờ hết. Ẩn ẩn có chút mùi nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.