Thế Giới Thú Nhân: Lang Phu Nhà Ta Quá Đáng Yêu
Chương 2: Cứu Mạng
Tiên Trá Tiểu Dương
25/06/2024
Mặc dù vô cùng nguy hiểm nhưng Thương Nguyên vẫn kiên quyết lên đường đến đầm lầy.
Giờ anh đã què một chân, dù có liều mạng giết chết con nhện khổng lồ thì bản thân anh cũng trúng độc nặng, có thể trở về nơi đây đã là nhờ thể chất mạnh mẽ chống đỡ.
Anh vào hang đưa đôi mắt của con nhện khổng lồ cho Bạch Mai rồi bất lực ngã quỵ, cuối cùng biến trở thành một con sói đen.
Khi giống đực trong đàn thú nhân đến với thế giới này, họ ở dạng hình người, nhưng khi rời đi họ lại ở dạng hình thú.
Anh biết bây giờ anh không thể biến lại thành người, vì anh sắp chết rồi.
Thương Nguyên không hối hận gì cả, ít nhất trước khi chết anh đã làm một việc có ích cho người bạn đời của mình.
Anh không có tình cảm gì với Bạch Mai, anh chỉ cảm thấy có lỗi với cô ta, bởi vì một kẻ què quặt như anh đã liên lụy đến cô ta.
Giờ anh đã chết, Bạch Mai cũng có thể đi tìm một người bạn đời mới.
Bạch Mai thấy Thương Nguyên không còn phản ứng, trong lòng thầm kêu không ổn.
Nhưng đúng lúc này cô lại nghe thấy một giọng nói vang lên bên tai:
[Hệ thống ban phúc khởi động, xin hỏi ký chủ có mở cửa hàng ra không?]
'Hệ thống ban phúc?!' Bạch Mai giật mình nhìn quanh nhưng không thấy ai.
[Hệ thống ban phúc sẽ dựa theo hành động của ký chủ để đánh giá giá trị ban phúc cho thế giới này, giá trị ban phúc có thể dùng để đổi các loại vật phẩm trong cửa hàng.
Nhắc nhở ký chủ nên nhanh chóng mở cửa hàng ra để đổi thuốc giải.]
Bạch Mai vốn bị hệ thống làm cho choáng váng nhưng khi nghe đến hai chữ 'thuốc giải', tiềm thức liền muốn vào cửa hàng để đổi.
Cô chỉ vừa nghĩ như vậy, một cửa hàng liền xuất hiện trước mặt cô, các loại vật phẩm được phân loại hiện ra trước mắt, có hạt giống, công thức và thuốc.
Mở mục thuốc ra, cô thấy lọ thuốc giải nọc độc của nhện khổng lồ, chỉ cần một trăm điểm là có thể đổi được, bên cạnh còn có các loại thuốc trị cảm cúm, sốt, chấn thương.
Lúc này cô vừa vặn có một trăm điểm, mạng người quan trọng, cô lập tức đổi lấy thuốc giải rồi bóp miệng Thương Nguyên ra, đổ lọ thuốc to bằng bàn tay vào.
Một lúc sau cô lại ngớ người ra nghĩ: Uống như vậy có đúng không nhỉ...
[Hoàn thành ban phúc —— cứu mạng, nhận được 100 điểm ban phúc.]
'Sao anh ta vẫn không có phản ứng gì vậy?'
[Phản ứng cần có một quá trình, thuốc giải cần vào cơ thể để loại bỏ độc tố trong đó.]
'Vậy thì ta yên tâm rồi.'
Bạch Mai vuốt ve đầu con sói đen trước mặt, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Con sói đen to lớn nhưng ngốc nghếch này suýt nữa đã chết vì cô, giờ có thể cứu sống được thì thật tốt quá.
'May mà có một trăm điểm tặng lúc đầu, nếu không thì chắc chắn không kịp.'
Tâm trạng thoải mái, Bạch Mai bắt đầu trò chuyện với hệ thống trong ý thức.
[Không phải do hệ thống tặng, là vì ký chủ chiếm lấy thân thể của Bạch Mai ban đầu, khiến cho Bạch Mai ban đầu biến mất khỏi thế giới này, từ đó mới có được điểm ban phúc.]
'...'
Bạch Mai cũng chẳng còn gì để nói nữa, cô nàng Bạch Mai của đại lục thú nhân này thật sự là kẻ vô liêm sỉ.
Nhớ lại những việc cô ta đã làm, Bạch Mai cảm thấy thật khó nói nên lời, cô thay thế Bạch Mai của thế giới này chẳng khác nào đã giết chết cô ta, đúng là tạo phúc cho thế giới.
Đại lục này nhìn chung vẫn chưa bước vào xã hội nô lệ, cũng không giống như quá trình phát triển của loài người là xã hội mẫu hệ, ngược lại giống với mô hình sinh tồn của loài thú.
Giờ anh đã què một chân, dù có liều mạng giết chết con nhện khổng lồ thì bản thân anh cũng trúng độc nặng, có thể trở về nơi đây đã là nhờ thể chất mạnh mẽ chống đỡ.
Anh vào hang đưa đôi mắt của con nhện khổng lồ cho Bạch Mai rồi bất lực ngã quỵ, cuối cùng biến trở thành một con sói đen.
Khi giống đực trong đàn thú nhân đến với thế giới này, họ ở dạng hình người, nhưng khi rời đi họ lại ở dạng hình thú.
Anh biết bây giờ anh không thể biến lại thành người, vì anh sắp chết rồi.
Thương Nguyên không hối hận gì cả, ít nhất trước khi chết anh đã làm một việc có ích cho người bạn đời của mình.
Anh không có tình cảm gì với Bạch Mai, anh chỉ cảm thấy có lỗi với cô ta, bởi vì một kẻ què quặt như anh đã liên lụy đến cô ta.
Giờ anh đã chết, Bạch Mai cũng có thể đi tìm một người bạn đời mới.
Bạch Mai thấy Thương Nguyên không còn phản ứng, trong lòng thầm kêu không ổn.
Nhưng đúng lúc này cô lại nghe thấy một giọng nói vang lên bên tai:
[Hệ thống ban phúc khởi động, xin hỏi ký chủ có mở cửa hàng ra không?]
'Hệ thống ban phúc?!' Bạch Mai giật mình nhìn quanh nhưng không thấy ai.
[Hệ thống ban phúc sẽ dựa theo hành động của ký chủ để đánh giá giá trị ban phúc cho thế giới này, giá trị ban phúc có thể dùng để đổi các loại vật phẩm trong cửa hàng.
Nhắc nhở ký chủ nên nhanh chóng mở cửa hàng ra để đổi thuốc giải.]
Bạch Mai vốn bị hệ thống làm cho choáng váng nhưng khi nghe đến hai chữ 'thuốc giải', tiềm thức liền muốn vào cửa hàng để đổi.
Cô chỉ vừa nghĩ như vậy, một cửa hàng liền xuất hiện trước mặt cô, các loại vật phẩm được phân loại hiện ra trước mắt, có hạt giống, công thức và thuốc.
Mở mục thuốc ra, cô thấy lọ thuốc giải nọc độc của nhện khổng lồ, chỉ cần một trăm điểm là có thể đổi được, bên cạnh còn có các loại thuốc trị cảm cúm, sốt, chấn thương.
Lúc này cô vừa vặn có một trăm điểm, mạng người quan trọng, cô lập tức đổi lấy thuốc giải rồi bóp miệng Thương Nguyên ra, đổ lọ thuốc to bằng bàn tay vào.
Một lúc sau cô lại ngớ người ra nghĩ: Uống như vậy có đúng không nhỉ...
[Hoàn thành ban phúc —— cứu mạng, nhận được 100 điểm ban phúc.]
'Sao anh ta vẫn không có phản ứng gì vậy?'
[Phản ứng cần có một quá trình, thuốc giải cần vào cơ thể để loại bỏ độc tố trong đó.]
'Vậy thì ta yên tâm rồi.'
Bạch Mai vuốt ve đầu con sói đen trước mặt, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Con sói đen to lớn nhưng ngốc nghếch này suýt nữa đã chết vì cô, giờ có thể cứu sống được thì thật tốt quá.
'May mà có một trăm điểm tặng lúc đầu, nếu không thì chắc chắn không kịp.'
Tâm trạng thoải mái, Bạch Mai bắt đầu trò chuyện với hệ thống trong ý thức.
[Không phải do hệ thống tặng, là vì ký chủ chiếm lấy thân thể của Bạch Mai ban đầu, khiến cho Bạch Mai ban đầu biến mất khỏi thế giới này, từ đó mới có được điểm ban phúc.]
'...'
Bạch Mai cũng chẳng còn gì để nói nữa, cô nàng Bạch Mai của đại lục thú nhân này thật sự là kẻ vô liêm sỉ.
Nhớ lại những việc cô ta đã làm, Bạch Mai cảm thấy thật khó nói nên lời, cô thay thế Bạch Mai của thế giới này chẳng khác nào đã giết chết cô ta, đúng là tạo phúc cho thế giới.
Đại lục này nhìn chung vẫn chưa bước vào xã hội nô lệ, cũng không giống như quá trình phát triển của loài người là xã hội mẫu hệ, ngược lại giống với mô hình sinh tồn của loài thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.