Thế Giới Thú Nhân: Lang Phu Nhà Ta Quá Đáng Yêu
Chương 10: Làm Bẫy
Tiên Trá Tiểu Dương
25/06/2024
Một giống cái thậm chí còn không biến được thành hình thú thì không thể săn bắt được, cho dù Bạch Mai nói rằng sẽ dùng một thứ gọi là "bẫy".
Mai Cửu rất phối hợp với giống đực của mình, lập tức lấy ra mấy quả cây từ trong túi da thú đưa cho Bạch Mai: "Cho cô, mấy quả này trông ngọt nhất."
Vì vừa mới nhận được một viên mắt nhện khổng lồ cực đẹp từ Bạch Mai, Mai Cửu rất vui lòng chia sẻ những quả cây có khắp nơi trên núi này cho giống cái không trèo cây được.
"Cảm ơn." Bạch Mai đang lo không biết dùng gì làm mồi nhử.
Trái cây trên cây ngọt giòn và nhiều nước, chỉ khi bị thối hoặc gặp thời tiết gió lớn mới rụng xuống gốc cây, vì vậy đối với thỏ rừng, đây là món ngon khó tìm.
Bạch Mai tìm một nơi cỏ mọc um tùm, ngồi xổm xuống dùng dao xương đào đất.
Mai Cửu và Thành Dương đứng phía sau nhìn nhau.
"Có phải Thương Nguyên không được ổn không?" Mai Cửu hỏi Thành Dương bằng khẩu hình.
Nếu không thì tại sao Bạch Mai lại tự mình ra ngoài săn bắt, rõ ràng cô đã dùng mắt nhện khổng lồ để đổi thức ăn.
Thành Dương ngay từ đầu đã không nghĩ Thương Nguyên có thể sống sót sau khi trúng độc của nhện khổng lồ bảy màu, điều khiến anh ngạc nhiên là Bạch Mai thà ra ngoài săn bắt còn hơn tìm một giống đực khác.
Điều này quá khác so với Bạch Mai mà anh biết.
Có phải Thương Nguyên liều chết giành lấy mắt nhện khổng lồ cho cô nên Bạch Mai đã bị cảm hóa không?
Thấy Thành Dương không có động tĩnh, Mai Cửu đưa tay lay lay cánh tay Thành Dương: "Anh đi giúp cô ấy đi."
Mai Cửu là một giống cái có ngoại hình bình thường, tính cách của cô ấy rất thoải mái, đầu óc không được nhanh nhạy, làm việc tuy có phần vụng về nhưng Thành Dương vẫn rất yêu cô ấy.
Chính vì Mai Cửu là người tốt bụng.
Bạch Mai dùng dao xương cắt một mảng cỏ dại, cố gắng không phá hủy thảm thực vật xung quanh rồi bắt đầu đào đất.
Trên núi vì có nhiều thảm thực vật nên đất khá tơi xốp nhưng công cụ không tiện dụng khiến Bạch Mai đổ đầy mồ hôi.
"Để tôi làm cho, cô muốn đào hố phải không?"
"Đúng vậy." Bạch Mai không khách sáo, lau mồ hôi đứng dậy.
Là cô đã suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản ngay từ đầu, một mình cô thực sự không làm được.
Thành Dương nhìn cô vất vả cũng không đành lòng, chỉ thấy anh biến hai tay thành móng vuốt sói, bắt đầu đào ở vị trí Bạch Mai đào hố.
Móng vuốt sói mà Thành Dương biến ra không giống như móng vuốt sắc nhọn trong phim Người Sói, mà là một đôi chân chó phóng to.
Giữa những chiếc móng vuốt lớn có lông tơ mọc ra bốn lưỡi dao sắc bén, nhanh chóng đào một cái hố có độ sâu và chiều rộng khiến người ta hài lòng.
"Tuyệt quá, như vậy là đủ rồi. Cảm ơn anh Thành Dương."
Bạch Mai xúc động nói cảm ơn, vội vàng dùng dây leo vào cành cây bố trí thành một cái bẫy có gai, để thỏ rơi vào là mất mạng.
Hố được phủ kín bằng cỏ khô, sau đó Bạch Mai bẻ một nửa quả ngọt đặt lên trên cỏ khô.
"Như vậy là được rồi sao?" Thành Dương nhìn cái bẫy mà Bạch Mai nói, nghiêng đầu suy nghĩ.
"Đúng vậy, sẽ có những con thỏ muốn ăn quả ngọt chạy đến, sau đó sẽ rơi vào hố."
Bạch Mai giải thích nguyên lý rồi hỏi Thành Dương: "Anh thấy cách này của tôi có khả thi không?"
Thành Dương không nói gì, chỉ hỏi: "Cô còn định làm thêm mấy cái nữa?"
"Tất nhiên."
Bạch Mai thấy biểu cảm của Thành Dương, trong lòng đã hiểu. Thành Dương hẳn là thấy cách của cô không tệ, chỉ là không chắc chắn nên không nói thẳng.
Mai Cửu rất phối hợp với giống đực của mình, lập tức lấy ra mấy quả cây từ trong túi da thú đưa cho Bạch Mai: "Cho cô, mấy quả này trông ngọt nhất."
Vì vừa mới nhận được một viên mắt nhện khổng lồ cực đẹp từ Bạch Mai, Mai Cửu rất vui lòng chia sẻ những quả cây có khắp nơi trên núi này cho giống cái không trèo cây được.
"Cảm ơn." Bạch Mai đang lo không biết dùng gì làm mồi nhử.
Trái cây trên cây ngọt giòn và nhiều nước, chỉ khi bị thối hoặc gặp thời tiết gió lớn mới rụng xuống gốc cây, vì vậy đối với thỏ rừng, đây là món ngon khó tìm.
Bạch Mai tìm một nơi cỏ mọc um tùm, ngồi xổm xuống dùng dao xương đào đất.
Mai Cửu và Thành Dương đứng phía sau nhìn nhau.
"Có phải Thương Nguyên không được ổn không?" Mai Cửu hỏi Thành Dương bằng khẩu hình.
Nếu không thì tại sao Bạch Mai lại tự mình ra ngoài săn bắt, rõ ràng cô đã dùng mắt nhện khổng lồ để đổi thức ăn.
Thành Dương ngay từ đầu đã không nghĩ Thương Nguyên có thể sống sót sau khi trúng độc của nhện khổng lồ bảy màu, điều khiến anh ngạc nhiên là Bạch Mai thà ra ngoài săn bắt còn hơn tìm một giống đực khác.
Điều này quá khác so với Bạch Mai mà anh biết.
Có phải Thương Nguyên liều chết giành lấy mắt nhện khổng lồ cho cô nên Bạch Mai đã bị cảm hóa không?
Thấy Thành Dương không có động tĩnh, Mai Cửu đưa tay lay lay cánh tay Thành Dương: "Anh đi giúp cô ấy đi."
Mai Cửu là một giống cái có ngoại hình bình thường, tính cách của cô ấy rất thoải mái, đầu óc không được nhanh nhạy, làm việc tuy có phần vụng về nhưng Thành Dương vẫn rất yêu cô ấy.
Chính vì Mai Cửu là người tốt bụng.
Bạch Mai dùng dao xương cắt một mảng cỏ dại, cố gắng không phá hủy thảm thực vật xung quanh rồi bắt đầu đào đất.
Trên núi vì có nhiều thảm thực vật nên đất khá tơi xốp nhưng công cụ không tiện dụng khiến Bạch Mai đổ đầy mồ hôi.
"Để tôi làm cho, cô muốn đào hố phải không?"
"Đúng vậy." Bạch Mai không khách sáo, lau mồ hôi đứng dậy.
Là cô đã suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản ngay từ đầu, một mình cô thực sự không làm được.
Thành Dương nhìn cô vất vả cũng không đành lòng, chỉ thấy anh biến hai tay thành móng vuốt sói, bắt đầu đào ở vị trí Bạch Mai đào hố.
Móng vuốt sói mà Thành Dương biến ra không giống như móng vuốt sắc nhọn trong phim Người Sói, mà là một đôi chân chó phóng to.
Giữa những chiếc móng vuốt lớn có lông tơ mọc ra bốn lưỡi dao sắc bén, nhanh chóng đào một cái hố có độ sâu và chiều rộng khiến người ta hài lòng.
"Tuyệt quá, như vậy là đủ rồi. Cảm ơn anh Thành Dương."
Bạch Mai xúc động nói cảm ơn, vội vàng dùng dây leo vào cành cây bố trí thành một cái bẫy có gai, để thỏ rơi vào là mất mạng.
Hố được phủ kín bằng cỏ khô, sau đó Bạch Mai bẻ một nửa quả ngọt đặt lên trên cỏ khô.
"Như vậy là được rồi sao?" Thành Dương nhìn cái bẫy mà Bạch Mai nói, nghiêng đầu suy nghĩ.
"Đúng vậy, sẽ có những con thỏ muốn ăn quả ngọt chạy đến, sau đó sẽ rơi vào hố."
Bạch Mai giải thích nguyên lý rồi hỏi Thành Dương: "Anh thấy cách này của tôi có khả thi không?"
Thành Dương không nói gì, chỉ hỏi: "Cô còn định làm thêm mấy cái nữa?"
"Tất nhiên."
Bạch Mai thấy biểu cảm của Thành Dương, trong lòng đã hiểu. Thành Dương hẳn là thấy cách của cô không tệ, chỉ là không chắc chắn nên không nói thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.