Chương 481: Thực lực của Vân Thiên Hành
Vô Tội
13/11/2016
Sắc mặt Ứng Vô Quân xanh mét, khóe miệng co giật hai cái, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào. Tuy rằng tu vi của hắn cao hơn Quân Nhược Lan, nhưng mà cô gái này lại có được trung phẩm Tiên Khí, hơn nữa có thể thúc giục, phát huy ra uy lực tuyệt cường.
Ứng Vô Quân biết rõ, nếu như bắt buộc phải đánh một trận tử chiến, có lẽ cũng có hy vọng đem Quân Nhược Lan chém giết. Bất quá, hắn sẽ không lựa chọn điều này, Diệp Vân nắm trong tay cũng chỉ là Lôi Mộc mà thôi, nếu như là hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, có lẽ hắn lựa chọn liều mạng.
"Hừ! Ta quả thật không ngờ rằng ngươi có loại bảo vật thế này, coi như ngươi dùng mưu mà thắng, Lôi Mộc tặng cho ngươi là được." Ứng Vô Quân oán hận nói, mặc dù không cam lòng nhưng lại cũng không có cách nào.
"Như vậy thì xin cảm ơn." Quân Nhược Lan mỉm cười thản nhiên một cách lạnh nhạt, không thèm để ý.
"Đúng rồi, Vân huynh, bây giờ không phải đến phiên ngươi cùng Tô Tinh Vân đánh một trận sao?" Quân Nhược Lan chợt nhớ tới cái gì, cất giọng dịu dàng hỏi.
Tinh mang trong mắt Vân Thiên Hành lóe lên, cười cười, nói: "Không nghĩ tới các ngươi giải quyết cuộc chiến nhanh như vậy, ta còn chưa kịp "bắt độ" cùng Tô Tinh Vân nữa, thật sự là tiếc nuối cực kỳ, nếu không thì ăn to rồi."
Nói xong, thân hình Vân Thiên Hành hơi thay đổi, đối mặt cùng Tô Tinh Vân.
Khóe miệng Tô Tinh Vân hơi hơi co rúm, hắn biết rõ chính mình không phải là đối thủ của Vân Thiên Hành, dù sao gia hỏa này tu luyện lôi linh khí thành công, hơn nữa tu vi bản thân cũng vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, trong Lạc Lôi Cốc có thể nói là như rồng về biển, như hổ thêm cánh.
Bất quá, ngay từ đầu Tô Tinh Vân cũng không tính sẽ cùng Vân Thiên Hành một chọi một, cứng đối cứng. Nguyên bản hắn cùng với Ứng Vô Quân bàn tính trước hết đánh cho Quân Nhược Lan bị thương, sau đó hai người liên thủ tiếp tục đánh bại Vân Thiên Hành, như vậy có thể đem hai quả Lôi Mộc bỏ vào trong túi.
Chẳng qua là hiện tại sự việc xảy ra có chút biến hóa, tuy rằng giờ phút này hai người vẫn có thể liên thủ như trước, thế nhưng Quân Nhược Lan lại hoàn hảo không tổn hao gì, không biết nàng đối với chuyện này có xuất thủ can thiệp hay không.
Tô Tinh Vân theo bản năng ngẩng đầu nhìn Ứng Vô Quân.
Ứng Vô Quân cảm nhận được ánh mắt của hắn, lập tức ánh mắt của hai người đều rơi vào trên người Quân Nhược Lan. Mặc dù chỉ khẽ quét qua, nhưng đã bị Quân Nhược Lan phát hiện.
"Vân huynh, xem ra hai người bọn họ muốn liên thủ để đối phó với ngươi đây." Quân Nhược Lan làm bộ nhõng nhẽo vừa cười vừa nói.
Ứng Vô Quân cùng Tô Tinh Vân sắc mặt khẽ biến, không nghĩ tới Quân Nhược Lan lại có thể khám phá ra suy nghĩ trong lòng của bọn hắn, hơn nữa còn nói "huỵch toẹt" ra.
Không đợi cho hai người bọn họ phản bác, đã nghe thấy thanh âm của Vân Thiên Hành vang lên: "Không sao, ta đã sớm nghĩ tới điều này. Nếu như hai người này không liên thủ, ta ngược lại có chút giật mình đây. Dù sao hai người này đến từ Vạn Linh Tông cùng Phi Tinh Môn, đều là tông môn hạ lưu, bọn hắn thi triển ra thủ đoạn gì đều có thể lý giải."
"Vân Thiên Hành, lời này của ngươi nói có chút quá đáng." Ứng Vô Quân phẫn nộ quát một tiếng, Phi Tinh Môn cùng Vạn Linh Tông tuy rằng so ra kém Thần Tú Cung cùng Phiêu Miểu Tông, nhưng mà so với Kim Kiếm Môn của Vân Thiên Hành cũng đâu có... kém xa bao nhiêu, thế nhưng trong miệng Vân Thiên Hành đã biến thành thứ tông môn hạ lưu thì thử hỏi có điên tiết không?
"Ứng huynh, hà tất cùng hắn nói nhảm dài dòng, nếu như hắn vũ nhục sư môn chúng ta như thế, như vậy đừng trách chúng ta không khách khí." Mặt mũi Tô Tinh Vân đầy vẻ hung ác nham hiểm, giọng nói lạnh như băng.
"Thôi được, chúng ta đây liên thủ giáo huấn hắn thoáng một phát, nếu là một người ra tay, cũng không thể đại biểu cho hai môn phái." Ứng Vô Quân gật gật đầu, cố ý làm ra vẻ khó khăn, chậm rãi nói ra.
"Lời này của Ứng huynh không tệ, chúng ta giáo huấn hắn thoáng một phát là được." Tô Tinh Vân trong tay "xoẹt" một phát lập tức xuất hiện một đạo Linh quang, bốc lên ở trong lòng bàn tay, dường như hỏa diễm.
Vân Thiên Hành nhìn cả hai người, khuôn mặt bình tĩnh, cũng không vì chuyện hai người liên thủ mà có nửa điểm phẫn nộ.
Quân Nhược Lan vẫn lẳng lặng đứng đấy, trên mặt hiện lên nụ cười. Đối với nàng mà nói, một quả Lôi Mộc đã là vật trong bàn tay, nếu là ba người này đánh nhau đến cá chết lưới rách, đều mất đi sức chiến đấu mà nói, như vậy quả Lôi Mộc thứ hai nàng tự nhiên cũng sẽ không chắp tay mà tặng người khác.
Về phần Diệp Vân... Trong mắt Quân Nhược Lan, chuyện hắn lấy được Lôi Mộc đã coi như là chuyện không thể nào rồi. Bất quá hạt giống Lôi Đình áo nghĩa còn chưa tìm được, còn cần Diệp Vân trợ giúp.
Quân Nhược Lan liếc nhìn ba người Vân Thiên Hành, nếu như ba người này có thể đánh nhau đến trọng thương mất đi sức chiến đấu mà nói, như vậy quả Lôi Mộc thứ hai nàng trước hết cho Diệp Vân, đợi sau khi lấy được hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, lại đoạt về là được.
Vân Thiên Hành đứng chắp tay, cũng không lấy ra bất cứ Linh Khí gì, hắn chẳng qua là đứng đấy, bên cạnh đã có tiếng sấm hiện lên, điện mang trên không trung rung động phát ra tiếng đùng đùng.
"Đến đây đi, các ngươi cùng tiến lên một lượt, để khỏi nói ta ở bên trong Lạc Lôi Cốc ức hiếp các ngươi." Vân Thiên Hành nhàn nhạt nói ra, ánh mắt chẳng qua chỉ đảo qua trên mặt hai người, biểu lộ đầy vẻ khinh thường.
Ứng Vô Quân cùng Tô Tinh Vân liếc nhau, hung quang lập loè. Với tu vi của bản thân cùng cảnh giới bọn hắn, ở trong tông môn cũng là thiên kiêu, đều là có tư cách trở thành chưởng môn kế tiếp, Ứng Vô Quân bởi vì tu hành mà buông tha tư cách trở thành chưởng môn đời kế tiếp, hắn chỉ muốn lực lượng, lực lượng cường đại, cảnh giới cao hơn.
Ứng Vô Quân tiến vào Lạc Lôi Cốc chỉ có một mục đích, chính là cướp lấy hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, tin tưởng với thiên phú của hắn, tất nhiên có thể tìm hiểu được sự huyền bí trong đó, khống chế Lôi Đình.
Tô Tinh Vân với tư cách người được lựa chọn làm cưởng môn đời kế tiếp của Vạn Linh Tông, tất nhiên cũng không phải là kẻ vụng về. Trong lòng của hắn sớm có tính toán, bất kể là Lôi Mộc cùng hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, hắn đều muốn.
Nếu như Vân Thiên Hành nói như thế, như vậy có thể nói là tự nguyện chịu thiệt thòi trước hai người bọn hắn, trước hết đánh bại Vân Thiên Hành, sau đó lại liên thủ đối phó Quân Nhược Lan là được. Mặc kệ nàng có trung phẩm Tiên Khí cũng là vô dụng, uy lực mà hai người liên thủ thì Quân Nhược Lan tuyệt đối không thể nào ngăn cản.
"Huyền Minh Ly Hỏa."
Tô Tinh Vân quát khẽ một tiếng, Linh quang trong lòng bàn tay lập tức bay lên, hóa thành một ngọn lửa màu tím đen, trên không trung đột nhiên lớn lên, hóa thành hai trượng có thừa.
"Vẫn Tinh Thức!"
Ứng Vô Quân chỉ khẽ quát một tiếng, chiến đao màu đen trong tay nhẹ nhàng vẽ một cái, dường như trên chiến đao xuất hiện một đạo tinh mang, sau đó nhanh chóng biến lớn, hóa thành một ngôi sao, phảng phất từ phía chân trời mà đến, tốc độ nhanh chóng, đánh về phía Vân Thiên Hành.
Vẫn Tinh Thức nguyên bản chỉ có tông chủ cùng người nhậm chức môn chủ kế tiếp mới có thể tu luyện, bất quá Ứng Vô Quân thực lực cùng thiên phú được coi như là thiên tài hiếm có của Phi Tinh Môn, vì muốn giữ chân hắn cho nên phá lệ truyền thụ Phi Tinh Tam Thức cho hắn.
Huyền Minh Ly Hỏa cùng Vẫn Tinh Thức lập tức từ hai phương hướng khác nhau bắn về phía Vân Thiên Hành.
Hai người đều là cao thủ Kim Đan Cảnh vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, giờ phút này thi triển ra một kích mạnh nhất, tất nhiên phải đánh chết Vân Thiên Hành hoặc là chém thành trọng thương.
Bất quá, làm cho hai người có chút ngoài ý muốn chính là, trên mặt Vân Thiên Hành vẫn như trước nhìn không tới nửa phần sợ hãi, ngược lại vẻ trào phúng càng phát ra nồng đậm lên.
"Hừ, không biết sống chết!" Tô Tinh Vân đối với Huyền Minh Ly Hỏa có sự tự tin vô cùng, cái này chính là một trong Thiên Địa Chân Hỏa, rất khó đạt được, nhất định phải do tu sĩ tìm hiểu Hỏa linh khí mới có thể khống chế Thiên Địa Chân Hỏa, hắn vẫn giấu kín tu vi, cho tới giờ khắc này mới chính thức bộc lộ ra, Huyền Minh Ly Hỏa tất nhiên có thể đem Vân Thiên Hành đốt cháy thành...heo quay.
Hai đạo công kích tới ngay lập tức, tại thời điểm hai đạo công kích sắp rơi vào trên người Vân Thiên Hành, đột nhiên nhìn thấy hắn lui về sau một bước, đồng thời hai tay trước người nhẹ nhàng vẽ một cái.
Trong một chớp mắt, lôi quang đầy trời, vô số tia chớp lăng không mà hiện ra, rậm rạp chằng chịt, dường như Lôi Hải vừa mới tản đi đã được triệu hoán quay trở về, nghìn vạn đạo tia chớp đồng thời xuất hiện, đan vào thành mạng lưới trước người của hắn.
"Thiên Lôi Điện Võng!"
Vân Thiên Hành cao giọng quát, hai tay đẩy về phía trước, chỉ nhìn thấy vạn đạo thiểm điện đan vào nhau thành lưới điện phát ra tiếng Lôi Đình ù ù chụp về phía hai đạo công kích, rõ ràng bao phủ Huyền Minh Ly Hỏa cùng Vẫn Tinh Thức ở trong đó.
Thiên Lôi Điện Võng bỗng nhiên thu lại, lập tức nhìn thấy hai đạo công kích trong nháy mắt bị đè ép thành một khối, Huyền Minh Ly Hỏa đã bị bao trùm, rung động phát ra tiếng xì xì.
"Tán!"
Vân Thiên Hành lại cao giọng quát lên, chỉ thấy hai tay liên tục điểm nhẹ, chân khí rót vào Thiên Lôi Điện Võng, sau đó đột nhiên thu lại, rõ ràng làm cho hai đạo công kích đều tan vỡ, hóa thành vô số điểm vỡ, phiêu tán trên không trung.
Uy lực vô tận của hai đạo công kích, thế mà bị hắn hời hợt hóa giải, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trên mặt Quân Nhược Lan lộ ra một tia kinh ngạc, nàng như thế nào đều không thể tưởng được tu vi của Vân Thiên Hành rõ ràng đạt đến loại tình trạng này, càng không nghĩ tới là tu sĩ tu luyện lôi linh khí ở trong Lạc Lôi Cốc lại có biểu hiện như vậy.
Phốc!
Tô Tinh Vân phun ra một ngụm máu tươi, Huyền Minh Ly Hỏa chính là Thiên Địa Chân Hỏa mà hắn tu luyện ba năm, cùng tâm thần hắn tương liên, giờ phút này bị lưới điện cắt thành mảnh vỡ, cơ hồ là đem trái tim của hắn quấy vỡ, Nguyên Khí đại thương.
Ứng Vô Quân không dám tin tưởng vào hai mắt của mình, đứng sững sờ tại chỗ nhìn Vân Thiên Hành. Hắn chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Phi Tinh Môn, cho tới nay đều cảm thấy cho dù là gặp gỡ đệ tử tinh nhuệ của Thần Tú Cung cùng Phiêu Miểu Tông cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong, nhưng lại không thể tưởng được chẳng qua chỉ là Vân Thiên Hành của Kim Kiếm Môn, vậy mà có thể đơn giản phá giải liên thủ hợp kích của hắn cùng Tô Tinh Vân.
"Vân Thiên Hành, tu vi của ngươi là gì?"
Vân Thiên Hành cười nhạt nói: "Bèo thôi, Kim Đan Cảnh lục trọng, vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, tu luyện ra một tia lôi linh khí mà thôi."
Ứng Vô Quân biết rõ, nếu như bắt buộc phải đánh một trận tử chiến, có lẽ cũng có hy vọng đem Quân Nhược Lan chém giết. Bất quá, hắn sẽ không lựa chọn điều này, Diệp Vân nắm trong tay cũng chỉ là Lôi Mộc mà thôi, nếu như là hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, có lẽ hắn lựa chọn liều mạng.
"Hừ! Ta quả thật không ngờ rằng ngươi có loại bảo vật thế này, coi như ngươi dùng mưu mà thắng, Lôi Mộc tặng cho ngươi là được." Ứng Vô Quân oán hận nói, mặc dù không cam lòng nhưng lại cũng không có cách nào.
"Như vậy thì xin cảm ơn." Quân Nhược Lan mỉm cười thản nhiên một cách lạnh nhạt, không thèm để ý.
"Đúng rồi, Vân huynh, bây giờ không phải đến phiên ngươi cùng Tô Tinh Vân đánh một trận sao?" Quân Nhược Lan chợt nhớ tới cái gì, cất giọng dịu dàng hỏi.
Tinh mang trong mắt Vân Thiên Hành lóe lên, cười cười, nói: "Không nghĩ tới các ngươi giải quyết cuộc chiến nhanh như vậy, ta còn chưa kịp "bắt độ" cùng Tô Tinh Vân nữa, thật sự là tiếc nuối cực kỳ, nếu không thì ăn to rồi."
Nói xong, thân hình Vân Thiên Hành hơi thay đổi, đối mặt cùng Tô Tinh Vân.
Khóe miệng Tô Tinh Vân hơi hơi co rúm, hắn biết rõ chính mình không phải là đối thủ của Vân Thiên Hành, dù sao gia hỏa này tu luyện lôi linh khí thành công, hơn nữa tu vi bản thân cũng vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, trong Lạc Lôi Cốc có thể nói là như rồng về biển, như hổ thêm cánh.
Bất quá, ngay từ đầu Tô Tinh Vân cũng không tính sẽ cùng Vân Thiên Hành một chọi một, cứng đối cứng. Nguyên bản hắn cùng với Ứng Vô Quân bàn tính trước hết đánh cho Quân Nhược Lan bị thương, sau đó hai người liên thủ tiếp tục đánh bại Vân Thiên Hành, như vậy có thể đem hai quả Lôi Mộc bỏ vào trong túi.
Chẳng qua là hiện tại sự việc xảy ra có chút biến hóa, tuy rằng giờ phút này hai người vẫn có thể liên thủ như trước, thế nhưng Quân Nhược Lan lại hoàn hảo không tổn hao gì, không biết nàng đối với chuyện này có xuất thủ can thiệp hay không.
Tô Tinh Vân theo bản năng ngẩng đầu nhìn Ứng Vô Quân.
Ứng Vô Quân cảm nhận được ánh mắt của hắn, lập tức ánh mắt của hai người đều rơi vào trên người Quân Nhược Lan. Mặc dù chỉ khẽ quét qua, nhưng đã bị Quân Nhược Lan phát hiện.
"Vân huynh, xem ra hai người bọn họ muốn liên thủ để đối phó với ngươi đây." Quân Nhược Lan làm bộ nhõng nhẽo vừa cười vừa nói.
Ứng Vô Quân cùng Tô Tinh Vân sắc mặt khẽ biến, không nghĩ tới Quân Nhược Lan lại có thể khám phá ra suy nghĩ trong lòng của bọn hắn, hơn nữa còn nói "huỵch toẹt" ra.
Không đợi cho hai người bọn họ phản bác, đã nghe thấy thanh âm của Vân Thiên Hành vang lên: "Không sao, ta đã sớm nghĩ tới điều này. Nếu như hai người này không liên thủ, ta ngược lại có chút giật mình đây. Dù sao hai người này đến từ Vạn Linh Tông cùng Phi Tinh Môn, đều là tông môn hạ lưu, bọn hắn thi triển ra thủ đoạn gì đều có thể lý giải."
"Vân Thiên Hành, lời này của ngươi nói có chút quá đáng." Ứng Vô Quân phẫn nộ quát một tiếng, Phi Tinh Môn cùng Vạn Linh Tông tuy rằng so ra kém Thần Tú Cung cùng Phiêu Miểu Tông, nhưng mà so với Kim Kiếm Môn của Vân Thiên Hành cũng đâu có... kém xa bao nhiêu, thế nhưng trong miệng Vân Thiên Hành đã biến thành thứ tông môn hạ lưu thì thử hỏi có điên tiết không?
"Ứng huynh, hà tất cùng hắn nói nhảm dài dòng, nếu như hắn vũ nhục sư môn chúng ta như thế, như vậy đừng trách chúng ta không khách khí." Mặt mũi Tô Tinh Vân đầy vẻ hung ác nham hiểm, giọng nói lạnh như băng.
"Thôi được, chúng ta đây liên thủ giáo huấn hắn thoáng một phát, nếu là một người ra tay, cũng không thể đại biểu cho hai môn phái." Ứng Vô Quân gật gật đầu, cố ý làm ra vẻ khó khăn, chậm rãi nói ra.
"Lời này của Ứng huynh không tệ, chúng ta giáo huấn hắn thoáng một phát là được." Tô Tinh Vân trong tay "xoẹt" một phát lập tức xuất hiện một đạo Linh quang, bốc lên ở trong lòng bàn tay, dường như hỏa diễm.
Vân Thiên Hành nhìn cả hai người, khuôn mặt bình tĩnh, cũng không vì chuyện hai người liên thủ mà có nửa điểm phẫn nộ.
Quân Nhược Lan vẫn lẳng lặng đứng đấy, trên mặt hiện lên nụ cười. Đối với nàng mà nói, một quả Lôi Mộc đã là vật trong bàn tay, nếu là ba người này đánh nhau đến cá chết lưới rách, đều mất đi sức chiến đấu mà nói, như vậy quả Lôi Mộc thứ hai nàng tự nhiên cũng sẽ không chắp tay mà tặng người khác.
Về phần Diệp Vân... Trong mắt Quân Nhược Lan, chuyện hắn lấy được Lôi Mộc đã coi như là chuyện không thể nào rồi. Bất quá hạt giống Lôi Đình áo nghĩa còn chưa tìm được, còn cần Diệp Vân trợ giúp.
Quân Nhược Lan liếc nhìn ba người Vân Thiên Hành, nếu như ba người này có thể đánh nhau đến trọng thương mất đi sức chiến đấu mà nói, như vậy quả Lôi Mộc thứ hai nàng trước hết cho Diệp Vân, đợi sau khi lấy được hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, lại đoạt về là được.
Vân Thiên Hành đứng chắp tay, cũng không lấy ra bất cứ Linh Khí gì, hắn chẳng qua là đứng đấy, bên cạnh đã có tiếng sấm hiện lên, điện mang trên không trung rung động phát ra tiếng đùng đùng.
"Đến đây đi, các ngươi cùng tiến lên một lượt, để khỏi nói ta ở bên trong Lạc Lôi Cốc ức hiếp các ngươi." Vân Thiên Hành nhàn nhạt nói ra, ánh mắt chẳng qua chỉ đảo qua trên mặt hai người, biểu lộ đầy vẻ khinh thường.
Ứng Vô Quân cùng Tô Tinh Vân liếc nhau, hung quang lập loè. Với tu vi của bản thân cùng cảnh giới bọn hắn, ở trong tông môn cũng là thiên kiêu, đều là có tư cách trở thành chưởng môn kế tiếp, Ứng Vô Quân bởi vì tu hành mà buông tha tư cách trở thành chưởng môn đời kế tiếp, hắn chỉ muốn lực lượng, lực lượng cường đại, cảnh giới cao hơn.
Ứng Vô Quân tiến vào Lạc Lôi Cốc chỉ có một mục đích, chính là cướp lấy hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, tin tưởng với thiên phú của hắn, tất nhiên có thể tìm hiểu được sự huyền bí trong đó, khống chế Lôi Đình.
Tô Tinh Vân với tư cách người được lựa chọn làm cưởng môn đời kế tiếp của Vạn Linh Tông, tất nhiên cũng không phải là kẻ vụng về. Trong lòng của hắn sớm có tính toán, bất kể là Lôi Mộc cùng hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, hắn đều muốn.
Nếu như Vân Thiên Hành nói như thế, như vậy có thể nói là tự nguyện chịu thiệt thòi trước hai người bọn hắn, trước hết đánh bại Vân Thiên Hành, sau đó lại liên thủ đối phó Quân Nhược Lan là được. Mặc kệ nàng có trung phẩm Tiên Khí cũng là vô dụng, uy lực mà hai người liên thủ thì Quân Nhược Lan tuyệt đối không thể nào ngăn cản.
"Huyền Minh Ly Hỏa."
Tô Tinh Vân quát khẽ một tiếng, Linh quang trong lòng bàn tay lập tức bay lên, hóa thành một ngọn lửa màu tím đen, trên không trung đột nhiên lớn lên, hóa thành hai trượng có thừa.
"Vẫn Tinh Thức!"
Ứng Vô Quân chỉ khẽ quát một tiếng, chiến đao màu đen trong tay nhẹ nhàng vẽ một cái, dường như trên chiến đao xuất hiện một đạo tinh mang, sau đó nhanh chóng biến lớn, hóa thành một ngôi sao, phảng phất từ phía chân trời mà đến, tốc độ nhanh chóng, đánh về phía Vân Thiên Hành.
Vẫn Tinh Thức nguyên bản chỉ có tông chủ cùng người nhậm chức môn chủ kế tiếp mới có thể tu luyện, bất quá Ứng Vô Quân thực lực cùng thiên phú được coi như là thiên tài hiếm có của Phi Tinh Môn, vì muốn giữ chân hắn cho nên phá lệ truyền thụ Phi Tinh Tam Thức cho hắn.
Huyền Minh Ly Hỏa cùng Vẫn Tinh Thức lập tức từ hai phương hướng khác nhau bắn về phía Vân Thiên Hành.
Hai người đều là cao thủ Kim Đan Cảnh vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, giờ phút này thi triển ra một kích mạnh nhất, tất nhiên phải đánh chết Vân Thiên Hành hoặc là chém thành trọng thương.
Bất quá, làm cho hai người có chút ngoài ý muốn chính là, trên mặt Vân Thiên Hành vẫn như trước nhìn không tới nửa phần sợ hãi, ngược lại vẻ trào phúng càng phát ra nồng đậm lên.
"Hừ, không biết sống chết!" Tô Tinh Vân đối với Huyền Minh Ly Hỏa có sự tự tin vô cùng, cái này chính là một trong Thiên Địa Chân Hỏa, rất khó đạt được, nhất định phải do tu sĩ tìm hiểu Hỏa linh khí mới có thể khống chế Thiên Địa Chân Hỏa, hắn vẫn giấu kín tu vi, cho tới giờ khắc này mới chính thức bộc lộ ra, Huyền Minh Ly Hỏa tất nhiên có thể đem Vân Thiên Hành đốt cháy thành...heo quay.
Hai đạo công kích tới ngay lập tức, tại thời điểm hai đạo công kích sắp rơi vào trên người Vân Thiên Hành, đột nhiên nhìn thấy hắn lui về sau một bước, đồng thời hai tay trước người nhẹ nhàng vẽ một cái.
Trong một chớp mắt, lôi quang đầy trời, vô số tia chớp lăng không mà hiện ra, rậm rạp chằng chịt, dường như Lôi Hải vừa mới tản đi đã được triệu hoán quay trở về, nghìn vạn đạo tia chớp đồng thời xuất hiện, đan vào thành mạng lưới trước người của hắn.
"Thiên Lôi Điện Võng!"
Vân Thiên Hành cao giọng quát, hai tay đẩy về phía trước, chỉ nhìn thấy vạn đạo thiểm điện đan vào nhau thành lưới điện phát ra tiếng Lôi Đình ù ù chụp về phía hai đạo công kích, rõ ràng bao phủ Huyền Minh Ly Hỏa cùng Vẫn Tinh Thức ở trong đó.
Thiên Lôi Điện Võng bỗng nhiên thu lại, lập tức nhìn thấy hai đạo công kích trong nháy mắt bị đè ép thành một khối, Huyền Minh Ly Hỏa đã bị bao trùm, rung động phát ra tiếng xì xì.
"Tán!"
Vân Thiên Hành lại cao giọng quát lên, chỉ thấy hai tay liên tục điểm nhẹ, chân khí rót vào Thiên Lôi Điện Võng, sau đó đột nhiên thu lại, rõ ràng làm cho hai đạo công kích đều tan vỡ, hóa thành vô số điểm vỡ, phiêu tán trên không trung.
Uy lực vô tận của hai đạo công kích, thế mà bị hắn hời hợt hóa giải, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trên mặt Quân Nhược Lan lộ ra một tia kinh ngạc, nàng như thế nào đều không thể tưởng được tu vi của Vân Thiên Hành rõ ràng đạt đến loại tình trạng này, càng không nghĩ tới là tu sĩ tu luyện lôi linh khí ở trong Lạc Lôi Cốc lại có biểu hiện như vậy.
Phốc!
Tô Tinh Vân phun ra một ngụm máu tươi, Huyền Minh Ly Hỏa chính là Thiên Địa Chân Hỏa mà hắn tu luyện ba năm, cùng tâm thần hắn tương liên, giờ phút này bị lưới điện cắt thành mảnh vỡ, cơ hồ là đem trái tim của hắn quấy vỡ, Nguyên Khí đại thương.
Ứng Vô Quân không dám tin tưởng vào hai mắt của mình, đứng sững sờ tại chỗ nhìn Vân Thiên Hành. Hắn chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Phi Tinh Môn, cho tới nay đều cảm thấy cho dù là gặp gỡ đệ tử tinh nhuệ của Thần Tú Cung cùng Phiêu Miểu Tông cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong, nhưng lại không thể tưởng được chẳng qua chỉ là Vân Thiên Hành của Kim Kiếm Môn, vậy mà có thể đơn giản phá giải liên thủ hợp kích của hắn cùng Tô Tinh Vân.
"Vân Thiên Hành, tu vi của ngươi là gì?"
Vân Thiên Hành cười nhạt nói: "Bèo thôi, Kim Đan Cảnh lục trọng, vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, tu luyện ra một tia lôi linh khí mà thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.