Chương 552: Bạch Nha ma văn
Phương Tưởng
17/03/2013
Trong mắt A Văn hiện lên sát cơ, hắn để ý tới nhóm người kia đã lâu, hiển nhiên, nhóm người này đang đi về phía bọn họ. Có thể nhận ra, đối phương vô cùng coi thường bọn họ, không chút kiêng dè vừa đi vừa pha trò cười.
Một hai ba bốn… Bảy!
A Văn thầm đếm trong đầu, bảy nhóm ma tộc lai lịch bất minh đã theo dõi bọn họ.
A Văn đã sớm không phải là thiếu niên vô tri của ngày trước, chỉ dựa vào năng khiếu để kiếm cơm. Đầy kinh nghiệm sa trường, nếm qua vô số máu tươi, bất luận là Bồ yêu hay Vệ đều rất thích hắn, dốc lòng chỉ điểm dạy bảo.
Hắn là khổ vệ có khả năng chiến đấu mạnh nhất Vệ Doanh, so với Thúc Long còn mạnh hơn!
Đặc biệt ảnh ma vệ, nó khác hoàn toàn so với khổ vệ khác, hắn có tốc độ không gì sánh bằng, luôn đảm nhận dò xét trạm canh gác của đối phương.
Tuy đội ngũ chỉ có hơn trăm người nhưng Thúc Long vẫn rất cẩn thận phái người đi dò xét trạm canh gác.
A Văn rất nhanh phát hiện ra mấy nhóm đạo phỉ, đối phương không chút kiêng dè khiến sát cơ tràn ngập trong lòng hắn. Nhưng hắn không tự ý hành động mà đem tin tức này báo cáo lại cho Thúc Long.
“Bảy nhóm đạo phỉ…” Thúc Long trầm ngâm.
“Ừ, nhân số mỗi nhóm không đồng nhất, nhiều thì năm sáu trăm người, ít thì hai ba trăm người.” A Văn cẩn thận nói: “Tổng số đại khái khoảng ba ngàn người.”
Dã Lăng nghe xong thì biến sắc.
Mấy người Nam Nguyệt Thương Trạch nhìn nhau, bọn họ bị tin tức này dọa cho chết khiếp. Ba ngàn người! Nhìn lại đội ngũ của mình thì chưa quá một trăm, bọn họ không tự chủ được cảm thấy lành lạnh.
Ba ngàn người chiến một trăm, một người bọn họ sẽ phải đối phó với ba mươi đạo phỉ!
Đây tuyệt đối là tỉ lệ khiến người ta tuyệt vọng!
Nhưng bọn họ vẫn vô cùng bội phục Thúc Long vì vẻ mặt của hắn vẫn trầm ổn như trước, không nhận ra chút hốt hoảng nào trên đó.
Quả nhiên không hổ là lão đại chấp chưởng Vệ Doanh, rất có phong độ của đại tướng!
“Dã Lăng, ngươi thấy sao?” Thúc Long đột nhiên hỏi Dã Lăng.
Sắc mặt Dã Lăng có biến nhưng vẫn còn giữ được sự bình tĩnh: “Đại nhân, việc cấp bách nhất lúc này chính là chúng ta phải nhanh chóng tăng tốc, thừa dịp đối phương chưa kịp bao vây, thoát ra khỏi giới này!
Thúc Long không gật đầu, hắn đang nghĩ.
Nhưng rất nhanh, hắn lắc đầu phủ định đề nghị của Dã Lăng: “Tốc độ của chúng ta không nhanh, bọn họ là đạo phỉ, am hiểu luồn lách cướp bóc, tốc độ nhanh hơn chúng ta, hơn nữa không biết chừng phía trước có người đang đợi chúng ta.”
Mặt Dã Lăng trắng bệch ra, phân tích của Thúc Long chỉ ra đúng chỗ yếu hại: “Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Đánh!” Trong mắt Thúc Long tràn ngập sát cơ, trầm giọng nói: “Không những phải đánh, chúng ta còn phải đánh chúng bẹp dí! Chỉ có nhưn vậy chúng ta mới có cơ hội thoát ra khỏi giới này!
Dã Lăng Nam Nguyệt đứng bên trợn mắt há mồm, một trăm chọi ba ngàn, đại nhân Thúc Long còn muốn đánh sao?
Đây không phải là đi tìm đường chết sao?
Một trăm chọi ba ngàn, không có chút cơ hội để thắng!
Thúc Long giống như nhìn thấy tâm tư của mấy người, nghiêm nghị nói: “Chúng ta là chiến bộ đã trải qua huấn luyện, bọn chúng chỉ là một đám đạo phỉ, nhân số có nhiều cũng chỉ là một đám ô hợp, không có gì phải sợ hãi cả.”
Dã Lăng cắn răng nói: “Đại nhân quyết định đánh sao?”
“Chúng ta chỉ có một cơ hội, nếu như không thể một lần tiêu diệt toàn bộ, đến lúc đó dọc đường sẽ bị quấy rầy, lúc đó sẽ rất bị động.” Thúc Long trầm giọng nói.
----------------------------
Tả Mạc xem xét ma văn trên người thiếu nữ, lúc này sức mạnh của hắn đã hồi phục được hơn nửa, tự nhiên không cần Tạp Trác kiểm tra hộ.
Động tác của hắn rất thong thả, thần sắc nghiêm túc.
Quá trình thục hóa ma văn đột nhiên bị gián đoạn khiến thực tế không thể sửa chữa. Ma văn trên người thiếu nữ vốn đã vô cùng phức tạp. Bạch Nha ma văn chỉ có ở huyết mạch Bạch Nha Xà Ma. Nếu như hoàn thành, nàng có thể bước vào tướng giai, ma thể tự thành.
Tuổi còn trẻ như vậy mà có thể tiến vào tướng giai, thiên phú của thiếu nữ hôn mê này thật kinh người.
Bạch Nha ma văn vô cùng đặc biệt, nó có thể khiến lực lượng không ngừng nén lại, càng thêm tập trung. Tu luyện đến cực hạn có thể đem sức mạnh cả người nén lại nhỏ hơn đầu kim, uy lực to lớn, sức mạnh vô địch, đó là ‘giới’ thành thục, Tả Mạc phỏng chừng cái gì cũng có thể xuyên thủng.
Bồ yêu và Vệ đều hiếu kì đánh giá Bạch Nha ma văn, bọn họ chưa từng gặp qua Bạch Nha ma văn.
“Có chút ý tứ, thảo nào Bạch Nha ma văn có thể bài danh thứ mười sáu ở tướng giai.” Bồ yêu nghiền ngẫm nói, hắn là cao thủ trong ma văn, liếc mắt là có thể thấy được điểm then chốt.
Vệ thoáng nhìn qua rồi thôi, hắn đối với ma văn không cảm thấy hứng thú, chỉ là chưa từng nhìn thấy tận mắt, giờ nhìn thấy là thỏa mãn rồi.
“Ma thể bài danh thứ mười sáu ở tướng giai?” Tả Mạc kinh ngạc hỏi.
“Ừ, ma thể rất lợi hại nhưng tu lợi hại nhất chính là chỉ cần tu luyện tới tướng giai thì ma thể tự thành!” Bỗng Bồ yêu nói: “Ngươi có muốn lấy chút máu của cô nàng này không, không chừng máu của cô ta có cổ quái.”
Vệ vẫn im lặng bỗng nhiên mở miệng: “Ý này không tồi, ta cũng biết qua mấy loại huyết tế thuật, nói không chừng ngươi cũng có thể có được loại huyết mạch này.”
Tả Mạc suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: “Kia là được rồi. Ta cảm thấy đại nhật ma thể của ta sắp đột phá, cảm giác rất mãnh liệt.”
“Cũng đúng, ngươi tu luyện đại nhật ma thể, gốc cực tốt, ma thể khác căn bản không thể so sánh.” Bồ yêu gật đầu tán thưởng.
Vệ hỏi Tả Mạc: “Ngươi có định cứu nàng không?”
“Cứu nàng?” Tả Mạc lắc đầu: “Ta không có năng lực lớn tới vậy, ma văn tổn thương thế này, kể cả huyết nhục của nàng không bị sao ta cũng không cứu được.”
Vệ im lặng không nói gì.
Tả Mạc cũng không lắm lời, tiếp tục dò xét ma văn trên người thiếu nữ.
Ngay từ đầu hắn đã không có ý định cứu, không phải hắn không thể cứu được. Nếu có thể cứu được, hắn cũng không định cứu, bị cưỡng ép như này, chờ sau khi đột phá nhất định hắn phải đi kiếm Tằng Dịch.
Hắn không có thói quen bị người khác tát vào mặt như vậy.
Nhưng Bạch Nha ma văn này thật sự là huyền ảo, trên tay Bồ yêu cũng không có quá nhiều ma văn tướng giai.
Đây chính là cơ hội khó có được!
Ngón tay Tả Mạc lần theo ma văn, không ngừng di chuyển, sự huyền ảo của Bạch Nha ma văn khiến hắn rơi vào trầm mê.
Vô thức, từ đầu ngón tay hắn thoát ra một tia thần lực, hắn không phát hiện ra điều này.
Khi ngón tay hắn di chuyển dọc theo ma văn, đi đến mi tâm của thiếu nữ thì dị biến phát sinh!
Mi tâm của thiếu nữa bỗng sinh ra một hấp lực thật lớn, thần lực của Tả Mạc không thể khống chế liều mạng tràn vào mi tâm của thiếu nữ.
Trong lòng Tả Mạc đầy kinh hãi!
Chuyện gì đã xảy ra?
Nhưng bất luận hắn thử cách nào cũng không điều khiến được thần lực, liều mạng tràn vào mi tâm của thiếu nữ.
Nhất thời Tả Mạc vô cùng khẩn trương, nếu cứ tiếp tục chẳng phải mình sẽ bị hút khô sao?
Thực lực vừa khôi phục được hơn nửa, Tả Mạc không thể chấp nhận một lần nữa bị vận mệnh đè nén.
Dưới tình thế cấp bách, tay phải của Tả Mạc cố đẩy thân thể thiếu nữ ra.
Ầm!
Ma văn trên người thiếu nữ đột nhiên sáng bừng lên, quang mang chói mắt xuyên qua khe hở của phòng, trên bầu trời mơ hồ hiện ra xà ảnh trắng tinh!
Gần xa đều thấy được!
-----------------------------
“Tằng giới chủ, ngươi thực sự không muốn nghĩ lại sao?” Thiếu niên lạnh lùng hỏi lại Tằng Dịch.
Trên trán thiếu niên này có hai cục nổi lên, đây là đặc điểm của người có được huyết mạch của rồng. Chỉ có đạt tới tướng giai thì đặc điểm này mới thể hiện ra. Mặt thiếu niên như quan ngọc, vóc người cao lớn chỉ duy thần tình đầy lạnh lùng cao ngạo.
Hắn luôn tạo cho người ta cảm giác hắn đang đứng từ trên cao nhìn xuống.
Bên cạnh thiếu niên này là hia vị ma tộc một béo một gày. Người béo cười ha hả, nhìn qua vô cùng hòa ái dễ gần, vẻ mặt người gầy thì lạnh lùng, đôi mắt chưa bao giờ mở ra.
“Không phải nghĩ lại!” Vẻ mặt Tằng Dịch không thể hiện ra điều gì, chậm rãi nói: “Tại hạ là giới chủ của giới này, tuy không có vẻ vang gì nhưng cũng tiêu diêu tự tại, chỉ có thể phụ sự ưu ái của Vũ Suất thôi!”
Đúng lúc này, mặt Tằng Dịch biến sắc, cùng lúc đó, người gầy đứng cạnh thiếu niên đột nhiên mở mắt, mà tiếu ý trên mặt người béo cũng biến mất.
Không nói nhiều, mấy người đồng thời bay ra khỏi phòng.
Ở xa đó, quang mang khắp trời hiện ra, xà ảnh trắng tinh như ẩn như hiện.
“Liên nhi!” Tằng Dịch biến sắc, thất thanh hô lớn, chưa dứt lời thì đã biến mất.
“Tằng Dịch quả nhiên là Bạch Nha Xà Ma!” Thiếu niên hừ lạnh một tiếng, bỗng vẻ mặt hiện ra vẻ vui mừng: “Cơ hội tốt! Nữ nhi của hắn đang ở thời khắc mấu chốt, nhất định hắn không dám cự tuyệt, hừ hừ, bằng không thì đừng trách chúng ta dở thủ đoạn độc ác!”
Dứt lời, ba người liền biến mất.
----------------------------
Tả Mạc hoàn toàn không nghĩ tới ma văn của đối phương lại cổ quái như vậy, giờ đây hắn vô cùng lo lắng. Khi phát hiện ra ma văn trên người thiếu nữ phát ra quang mang chói mắt như vậy hắn cảm thấy không ổn.
Động tĩnh lớn như vậy sao lại không kinh động đến Tằng Dịch chứ?
Chết tiệt!
Thời điểm này mà chống lại Tằng Dịch thì chẳng tốt chút nào, nhưng lúc này Tả Mạc không kịp hối hận, hắn đã nhận thấy được khí tức của Tằng Dịch, không, ngoài ra còn có ba tướng giai!
Trong lòng Tả Mạc run lên, bốn tướng giai, dù cho hắn đột phá cũng không phải đối thủ!
“Liên nhi!” Tằng Dịch lo lắng la lớn, trong mắt hắn tràn ngập sự lo lắng, không còn chút tàn khốc lạnh lùng ngày thường.
“Tằng giới chủ, ta cảm thấy ngươi nên cân nhắc lại lời ta vừa nói.” Giọng của thiếu niên truyền tới từ đằng sau lưng Tằng Dịch.
Tằng Dịch giận tím mặt: “Các ngươi…”
“Ha ha, Tằng giới chủ, chúng ta cũng là muốn tốt cho ngươi.” Người mập cười ha ha nói: “Chỉ cần giới chủ sớm có quyết định, ba người chúng ta nguyện ý tiêu hao ma công trợ giúp tiểu thư thục hóa ma văn.”
Vẻ mặt Tằng Dịch âm trầm bất định.
Lúc này Tả Mạc thầm hô không ổn, nếu Tằng Dịch thực sự đáp ứng, kết quả tồi tệ nhất chính là dành cho hắn.
Nhưng lúc này Tả Mạc không thể mở miệng, thần lực cả người không ngừng tiến vào mi tâm của thiếu nữ.
Đúng lúc này, hấp lực ở mi tâm thiếu nữ đột nhiên biến mất. Tả Mạc chưa kịp cao hứng thì thần lực cổ quái bỗng từ mi tâm thiếu nữ bắn ra, theo ngón tay mà tiến vào trong cơ thể Tả Mạc.
Thần lực này cực kì cổ quái, nhìn vào trong thì thấy thần lực này đã biến thành màu trắng bạc.
Thần lực màu trắng bạch vừa tiến vào trong người Tả Mạc liền giống như hỏa tinh vậy, dẫn bạo thần lực trong cơ thể Tả Mạc!
Ầm!
Trong đầu Tả Mạc như có thứ gì vừa nổ tung.
Một hai ba bốn… Bảy!
A Văn thầm đếm trong đầu, bảy nhóm ma tộc lai lịch bất minh đã theo dõi bọn họ.
A Văn đã sớm không phải là thiếu niên vô tri của ngày trước, chỉ dựa vào năng khiếu để kiếm cơm. Đầy kinh nghiệm sa trường, nếm qua vô số máu tươi, bất luận là Bồ yêu hay Vệ đều rất thích hắn, dốc lòng chỉ điểm dạy bảo.
Hắn là khổ vệ có khả năng chiến đấu mạnh nhất Vệ Doanh, so với Thúc Long còn mạnh hơn!
Đặc biệt ảnh ma vệ, nó khác hoàn toàn so với khổ vệ khác, hắn có tốc độ không gì sánh bằng, luôn đảm nhận dò xét trạm canh gác của đối phương.
Tuy đội ngũ chỉ có hơn trăm người nhưng Thúc Long vẫn rất cẩn thận phái người đi dò xét trạm canh gác.
A Văn rất nhanh phát hiện ra mấy nhóm đạo phỉ, đối phương không chút kiêng dè khiến sát cơ tràn ngập trong lòng hắn. Nhưng hắn không tự ý hành động mà đem tin tức này báo cáo lại cho Thúc Long.
“Bảy nhóm đạo phỉ…” Thúc Long trầm ngâm.
“Ừ, nhân số mỗi nhóm không đồng nhất, nhiều thì năm sáu trăm người, ít thì hai ba trăm người.” A Văn cẩn thận nói: “Tổng số đại khái khoảng ba ngàn người.”
Dã Lăng nghe xong thì biến sắc.
Mấy người Nam Nguyệt Thương Trạch nhìn nhau, bọn họ bị tin tức này dọa cho chết khiếp. Ba ngàn người! Nhìn lại đội ngũ của mình thì chưa quá một trăm, bọn họ không tự chủ được cảm thấy lành lạnh.
Ba ngàn người chiến một trăm, một người bọn họ sẽ phải đối phó với ba mươi đạo phỉ!
Đây tuyệt đối là tỉ lệ khiến người ta tuyệt vọng!
Nhưng bọn họ vẫn vô cùng bội phục Thúc Long vì vẻ mặt của hắn vẫn trầm ổn như trước, không nhận ra chút hốt hoảng nào trên đó.
Quả nhiên không hổ là lão đại chấp chưởng Vệ Doanh, rất có phong độ của đại tướng!
“Dã Lăng, ngươi thấy sao?” Thúc Long đột nhiên hỏi Dã Lăng.
Sắc mặt Dã Lăng có biến nhưng vẫn còn giữ được sự bình tĩnh: “Đại nhân, việc cấp bách nhất lúc này chính là chúng ta phải nhanh chóng tăng tốc, thừa dịp đối phương chưa kịp bao vây, thoát ra khỏi giới này!
Thúc Long không gật đầu, hắn đang nghĩ.
Nhưng rất nhanh, hắn lắc đầu phủ định đề nghị của Dã Lăng: “Tốc độ của chúng ta không nhanh, bọn họ là đạo phỉ, am hiểu luồn lách cướp bóc, tốc độ nhanh hơn chúng ta, hơn nữa không biết chừng phía trước có người đang đợi chúng ta.”
Mặt Dã Lăng trắng bệch ra, phân tích của Thúc Long chỉ ra đúng chỗ yếu hại: “Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Đánh!” Trong mắt Thúc Long tràn ngập sát cơ, trầm giọng nói: “Không những phải đánh, chúng ta còn phải đánh chúng bẹp dí! Chỉ có nhưn vậy chúng ta mới có cơ hội thoát ra khỏi giới này!
Dã Lăng Nam Nguyệt đứng bên trợn mắt há mồm, một trăm chọi ba ngàn, đại nhân Thúc Long còn muốn đánh sao?
Đây không phải là đi tìm đường chết sao?
Một trăm chọi ba ngàn, không có chút cơ hội để thắng!
Thúc Long giống như nhìn thấy tâm tư của mấy người, nghiêm nghị nói: “Chúng ta là chiến bộ đã trải qua huấn luyện, bọn chúng chỉ là một đám đạo phỉ, nhân số có nhiều cũng chỉ là một đám ô hợp, không có gì phải sợ hãi cả.”
Dã Lăng cắn răng nói: “Đại nhân quyết định đánh sao?”
“Chúng ta chỉ có một cơ hội, nếu như không thể một lần tiêu diệt toàn bộ, đến lúc đó dọc đường sẽ bị quấy rầy, lúc đó sẽ rất bị động.” Thúc Long trầm giọng nói.
----------------------------
Tả Mạc xem xét ma văn trên người thiếu nữ, lúc này sức mạnh của hắn đã hồi phục được hơn nửa, tự nhiên không cần Tạp Trác kiểm tra hộ.
Động tác của hắn rất thong thả, thần sắc nghiêm túc.
Quá trình thục hóa ma văn đột nhiên bị gián đoạn khiến thực tế không thể sửa chữa. Ma văn trên người thiếu nữ vốn đã vô cùng phức tạp. Bạch Nha ma văn chỉ có ở huyết mạch Bạch Nha Xà Ma. Nếu như hoàn thành, nàng có thể bước vào tướng giai, ma thể tự thành.
Tuổi còn trẻ như vậy mà có thể tiến vào tướng giai, thiên phú của thiếu nữ hôn mê này thật kinh người.
Bạch Nha ma văn vô cùng đặc biệt, nó có thể khiến lực lượng không ngừng nén lại, càng thêm tập trung. Tu luyện đến cực hạn có thể đem sức mạnh cả người nén lại nhỏ hơn đầu kim, uy lực to lớn, sức mạnh vô địch, đó là ‘giới’ thành thục, Tả Mạc phỏng chừng cái gì cũng có thể xuyên thủng.
Bồ yêu và Vệ đều hiếu kì đánh giá Bạch Nha ma văn, bọn họ chưa từng gặp qua Bạch Nha ma văn.
“Có chút ý tứ, thảo nào Bạch Nha ma văn có thể bài danh thứ mười sáu ở tướng giai.” Bồ yêu nghiền ngẫm nói, hắn là cao thủ trong ma văn, liếc mắt là có thể thấy được điểm then chốt.
Vệ thoáng nhìn qua rồi thôi, hắn đối với ma văn không cảm thấy hứng thú, chỉ là chưa từng nhìn thấy tận mắt, giờ nhìn thấy là thỏa mãn rồi.
“Ma thể bài danh thứ mười sáu ở tướng giai?” Tả Mạc kinh ngạc hỏi.
“Ừ, ma thể rất lợi hại nhưng tu lợi hại nhất chính là chỉ cần tu luyện tới tướng giai thì ma thể tự thành!” Bỗng Bồ yêu nói: “Ngươi có muốn lấy chút máu của cô nàng này không, không chừng máu của cô ta có cổ quái.”
Vệ vẫn im lặng bỗng nhiên mở miệng: “Ý này không tồi, ta cũng biết qua mấy loại huyết tế thuật, nói không chừng ngươi cũng có thể có được loại huyết mạch này.”
Tả Mạc suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: “Kia là được rồi. Ta cảm thấy đại nhật ma thể của ta sắp đột phá, cảm giác rất mãnh liệt.”
“Cũng đúng, ngươi tu luyện đại nhật ma thể, gốc cực tốt, ma thể khác căn bản không thể so sánh.” Bồ yêu gật đầu tán thưởng.
Vệ hỏi Tả Mạc: “Ngươi có định cứu nàng không?”
“Cứu nàng?” Tả Mạc lắc đầu: “Ta không có năng lực lớn tới vậy, ma văn tổn thương thế này, kể cả huyết nhục của nàng không bị sao ta cũng không cứu được.”
Vệ im lặng không nói gì.
Tả Mạc cũng không lắm lời, tiếp tục dò xét ma văn trên người thiếu nữ.
Ngay từ đầu hắn đã không có ý định cứu, không phải hắn không thể cứu được. Nếu có thể cứu được, hắn cũng không định cứu, bị cưỡng ép như này, chờ sau khi đột phá nhất định hắn phải đi kiếm Tằng Dịch.
Hắn không có thói quen bị người khác tát vào mặt như vậy.
Nhưng Bạch Nha ma văn này thật sự là huyền ảo, trên tay Bồ yêu cũng không có quá nhiều ma văn tướng giai.
Đây chính là cơ hội khó có được!
Ngón tay Tả Mạc lần theo ma văn, không ngừng di chuyển, sự huyền ảo của Bạch Nha ma văn khiến hắn rơi vào trầm mê.
Vô thức, từ đầu ngón tay hắn thoát ra một tia thần lực, hắn không phát hiện ra điều này.
Khi ngón tay hắn di chuyển dọc theo ma văn, đi đến mi tâm của thiếu nữ thì dị biến phát sinh!
Mi tâm của thiếu nữa bỗng sinh ra một hấp lực thật lớn, thần lực của Tả Mạc không thể khống chế liều mạng tràn vào mi tâm của thiếu nữ.
Trong lòng Tả Mạc đầy kinh hãi!
Chuyện gì đã xảy ra?
Nhưng bất luận hắn thử cách nào cũng không điều khiến được thần lực, liều mạng tràn vào mi tâm của thiếu nữ.
Nhất thời Tả Mạc vô cùng khẩn trương, nếu cứ tiếp tục chẳng phải mình sẽ bị hút khô sao?
Thực lực vừa khôi phục được hơn nửa, Tả Mạc không thể chấp nhận một lần nữa bị vận mệnh đè nén.
Dưới tình thế cấp bách, tay phải của Tả Mạc cố đẩy thân thể thiếu nữ ra.
Ầm!
Ma văn trên người thiếu nữ đột nhiên sáng bừng lên, quang mang chói mắt xuyên qua khe hở của phòng, trên bầu trời mơ hồ hiện ra xà ảnh trắng tinh!
Gần xa đều thấy được!
-----------------------------
“Tằng giới chủ, ngươi thực sự không muốn nghĩ lại sao?” Thiếu niên lạnh lùng hỏi lại Tằng Dịch.
Trên trán thiếu niên này có hai cục nổi lên, đây là đặc điểm của người có được huyết mạch của rồng. Chỉ có đạt tới tướng giai thì đặc điểm này mới thể hiện ra. Mặt thiếu niên như quan ngọc, vóc người cao lớn chỉ duy thần tình đầy lạnh lùng cao ngạo.
Hắn luôn tạo cho người ta cảm giác hắn đang đứng từ trên cao nhìn xuống.
Bên cạnh thiếu niên này là hia vị ma tộc một béo một gày. Người béo cười ha hả, nhìn qua vô cùng hòa ái dễ gần, vẻ mặt người gầy thì lạnh lùng, đôi mắt chưa bao giờ mở ra.
“Không phải nghĩ lại!” Vẻ mặt Tằng Dịch không thể hiện ra điều gì, chậm rãi nói: “Tại hạ là giới chủ của giới này, tuy không có vẻ vang gì nhưng cũng tiêu diêu tự tại, chỉ có thể phụ sự ưu ái của Vũ Suất thôi!”
Đúng lúc này, mặt Tằng Dịch biến sắc, cùng lúc đó, người gầy đứng cạnh thiếu niên đột nhiên mở mắt, mà tiếu ý trên mặt người béo cũng biến mất.
Không nói nhiều, mấy người đồng thời bay ra khỏi phòng.
Ở xa đó, quang mang khắp trời hiện ra, xà ảnh trắng tinh như ẩn như hiện.
“Liên nhi!” Tằng Dịch biến sắc, thất thanh hô lớn, chưa dứt lời thì đã biến mất.
“Tằng Dịch quả nhiên là Bạch Nha Xà Ma!” Thiếu niên hừ lạnh một tiếng, bỗng vẻ mặt hiện ra vẻ vui mừng: “Cơ hội tốt! Nữ nhi của hắn đang ở thời khắc mấu chốt, nhất định hắn không dám cự tuyệt, hừ hừ, bằng không thì đừng trách chúng ta dở thủ đoạn độc ác!”
Dứt lời, ba người liền biến mất.
----------------------------
Tả Mạc hoàn toàn không nghĩ tới ma văn của đối phương lại cổ quái như vậy, giờ đây hắn vô cùng lo lắng. Khi phát hiện ra ma văn trên người thiếu nữ phát ra quang mang chói mắt như vậy hắn cảm thấy không ổn.
Động tĩnh lớn như vậy sao lại không kinh động đến Tằng Dịch chứ?
Chết tiệt!
Thời điểm này mà chống lại Tằng Dịch thì chẳng tốt chút nào, nhưng lúc này Tả Mạc không kịp hối hận, hắn đã nhận thấy được khí tức của Tằng Dịch, không, ngoài ra còn có ba tướng giai!
Trong lòng Tả Mạc run lên, bốn tướng giai, dù cho hắn đột phá cũng không phải đối thủ!
“Liên nhi!” Tằng Dịch lo lắng la lớn, trong mắt hắn tràn ngập sự lo lắng, không còn chút tàn khốc lạnh lùng ngày thường.
“Tằng giới chủ, ta cảm thấy ngươi nên cân nhắc lại lời ta vừa nói.” Giọng của thiếu niên truyền tới từ đằng sau lưng Tằng Dịch.
Tằng Dịch giận tím mặt: “Các ngươi…”
“Ha ha, Tằng giới chủ, chúng ta cũng là muốn tốt cho ngươi.” Người mập cười ha ha nói: “Chỉ cần giới chủ sớm có quyết định, ba người chúng ta nguyện ý tiêu hao ma công trợ giúp tiểu thư thục hóa ma văn.”
Vẻ mặt Tằng Dịch âm trầm bất định.
Lúc này Tả Mạc thầm hô không ổn, nếu Tằng Dịch thực sự đáp ứng, kết quả tồi tệ nhất chính là dành cho hắn.
Nhưng lúc này Tả Mạc không thể mở miệng, thần lực cả người không ngừng tiến vào mi tâm của thiếu nữ.
Đúng lúc này, hấp lực ở mi tâm thiếu nữ đột nhiên biến mất. Tả Mạc chưa kịp cao hứng thì thần lực cổ quái bỗng từ mi tâm thiếu nữ bắn ra, theo ngón tay mà tiến vào trong cơ thể Tả Mạc.
Thần lực này cực kì cổ quái, nhìn vào trong thì thấy thần lực này đã biến thành màu trắng bạc.
Thần lực màu trắng bạch vừa tiến vào trong người Tả Mạc liền giống như hỏa tinh vậy, dẫn bạo thần lực trong cơ thể Tả Mạc!
Ầm!
Trong đầu Tả Mạc như có thứ gì vừa nổ tung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.