Thế Giới Tu Chân

Chương 738: Đấu giá

Phương Tưởng

17/03/2013

Từng dòng người bước vào Vương Cấm Chi Thành, trong lòng ai nấy đều tràn ngập khiếp sợ và tò mò, nhất là không thể quên cái cách nó đã xuất hiện. Ước lượng được thực lực của Tả Mạc, trong lòng mọi người không khỏi đề cao hắn thêm vài bậc.

Tiếu Ma Qua có thực lực cường đại, đây chính là lời khẳng định. Đối với những cao thủ mắt cao hơn trời, lòng tự tin của họ đến từ thực lực của chính mình, đánh bại Soái giai trong mắt người bình thường có lẽ là việc vô cùng khó, nhưng trong mắt họ điều này không có ý nghĩa gì. Bọn họ đã đứng ở đỉnh cao của Ma Giới, Soái Giai chỉ là mức thấp nhất để có thể chen chân vào tầng lớp đỉnh phong, thậm chí một số người trong bọn họ đã chạm đến cánh cửa của thần lực.

Nhưng dù vậy cấm chế của Tả Mạc cũng khiến bọn họ cảm thấy uy hiếp.

Ma Thần Điện thua đã chứng minh được sự lợi hại của cấm chế, nếu không có thực lực thì Tả Mạc không thể lấy một địch hai, thậm chí đã làm bị thương Đại Ma Thần nữa.

Nhìn Vương Cấm Chi Thành, những quang điểm trước mắt cho người ta cảm giác vô cùng lợi hại, thậm chí có những nơi người ta còn nhìn không thấu. Nhưng hầu hết mọi người tới đây chỉ muốn thấy Thiên Sứ Cụ Trang nên vẫn dấu tận đáy lòng.

Lão đầu đứng trước thành trì, ngước mắt nhìn lên bờ tường thành màu xanh cao ngất, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Dịch An đè nén nỗi khiếp sợ trong lòng, dần phục hồi lại tinh thần, đứng trước cửa đợi quản sự của Vật Hi Đường, đồng thời chuẩn bị một số đồ vật như mứt trà, hoa quả... để chuẩn bị cho Hội đấu giá.

Hội đấu giá tại Vương Cấm Chi Thành sẽ được tổ chức ở trung tâm cung điện.

Quản sự của Vật Hi Đường đã nhanh chóng đem hội trường bố trí ổn thỏa.

Các cao thủ dũng mãnh tiến vào khắp nơi trong hội trường nhưng trên mặt họ vẫn lộ vẻ đề phòng và cảnh giác. Dù là người hết sức tự tin nhưng xung quanh có quá nhiều cao thủ cùng cấp tất nhiên cũng khiến bọn họ không thể không đề phòng, còn nhóm Trưởng Lão Hội Yêu tộc chọn một chỗ đứng tuy vắng lặng nhưng yên tĩnh.

"Có tìm hiểu được gì không?" Minh Nguyệt Dạ nhẹ giọng hỏi.

Bên cạnh nàng, Trưởng lão áo xám cười khổ:

"Rất lợi hại, khả năng lợi hại hơn so với tưởng tượng của chúng ta. Có thấy nước trong hồ không? Đó là do âm khí biến thành, nếu như ta không đoán sai, phía dưới chắc chắn có một mạch âm khoáng phẩm chất cực cao, không ngờ hắn lại tìm ra nơi tốt như thế này!"

"Xem ra phải trích ra chút máu rồi." Minh Nguyệt Dạ khẽ cười một tiếng, trong ngôn ngữ không hiện ra chút lo lắng nào.

Đối với sự tự tin của Minh Nguyệt Dạ, các trường lão xung quanh hoàn toàn cho đó là đương nhiên. So về tài phú, trên đời này có mấy thế lực có thể so với Yêu tộc Trưởng Lão Hội? Đối với kiện Thiên Sứ Cụ Trang, các cấp trên của Trưởng Lão Hội đã thông qua quyết nghị, chỉ thị cho Minh Nguyệt Dạ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giành lấy.

Khi Tả Mạc xuất hiện, tiếng nghị luận trong toàn trường lập tức biến mất, tất cả ánh mắt đều tập trung lên người hắn.

"Hoan nghênh các vị đại giá quang lâm, nếu tiếp đón không được chu đáo, kính xin thứ lỗi!" Tả Mạc mỉm cười, hướng mọi người thăm hỏi, đối với vẻ đề phòng trên mặt bọn họ coi như không thấy. Trong mắt hắn, mỗi người đều là đại gia tiền nhiều, đều là thượng đế.

"Đừng nói nhảm, ta không có thời gian."

Trong đám người có người bắt đầu trách móc.

Tả Mạc lặng lẽ cười cười, gật đầu nói: "Ta sẽ đi thẳng vào vấn đề ngay."

Dứt lời, bàn tay nâng nhẹ một cái, bỗng nhiên một đám mây lộng lẫy, mờ ảo như sương nhẹ nhàng nâng một kiện áo giáp màu xanh da trời huyền phù đáp xuống bên cạnh Tả Mạc.

Thiên Sứ Cụ Trang!

Khắp hội trường lập tức vang lên những tiếng thán phục, một số người không kiềm được đứng lên thần sắc kích động.

Trong góc, Trưởng lão áo xám vô cùng kích động, sợ hãi kêu liên tục: "Quá đẹp! Thật sự là quá đẹp! Quả thực là thẩm mĩ của thiên tài a, thật đẹp. . ."

"Là chuẩn Thần binh sao?" Minh Nguyệt Dạ hỏi lại hắn, nàng cũng bị khí tức hoa mỹ của Thiên Sứ Cụ Trang hấp dẫn.

"Tuyệt đối là chuẩn Thần binh." Trưởng lão áo xám khẳng định , ánh mắt không rời miệng lẩm bẩm nói.

"Ta cảm thấy tia khí tức của thần lực . . ."



Minh Nguyệt Dạ không nói gì, nhưng ánh mắt nhìn lên Thiên Sứ Cụ Trang càng thêm yêu thích.

Tả Mạc có thể cảm nhận được trong ánh mắt cuồng nhiệt của mọi người, trong đó có cả tham lam và khát vọng, điều này làm Tiểu Mạc ca cảm thấy hưng phấn. Điều này có nghĩa là gì? Thiên Sứ Cụ Trang sẽ không thiếu người mua.

Như vậy mới có thể lừa bịp mà nâng giá a!

Tả Mạc quyết định đổ thêm tí dầu cho lửa thêm bốc:

"Ta tin mọi người đã hiểu rõ Thiên Sứ Cụ Trang, ta cũng không nhiều lời, hiện tại sẽ cho mọi người chiêm ngưỡng một lần."

Trên mặt Tả Mạc nở một nụ cười mỉm, hệt như một thân sĩ nho nhã lễ độ, cực kỳ phong độ, hắn nhẹ nhàng đặt tay lên Thiên Sứ Cụ Trang.

Vừa dứt lời, một luồng ánh sáng màu lam dọc theo tay hắn nhanh chóng phủ lên toàn thân, khi hào quang tan hết hiện ra trước mắt mọi người là một Tả Mạc toàn thân được che phủ bằng giáp.

Chiến giáp có màu trắng xanh xen kẽ, mặt nạ bảo hộ màu đỏ sậm, sát khí tỏa ra lạnh như băng tràn ngập cả hội trường, đám người phía dưới lập tức kinh hô một trận, rất nhiều người không tự chủ được mà lộ vẻ đề phòng.

Những phiến giáp màu xanh da trời trên mặt lộ ra tầng tầng lớp lớp hoa văn, nhìn rất tinh tế và tràn ngập mỹ cảm. Sau lưng có một đôi cánh trắng như tuyết càng làm tăng thêm vẻ thánh khiết.

Bỗng nhiên, mặt ngoài Thiên Sứ Cụ Trang hiện ra một tầng U Lam Hỏa diễm, lăng lặng thiêu đốt.

Hỏa diễm nhanh chóng lan đến đôi cánh sau lưng đem toàn bộ đôi cánh bao trùm, những chiếc lông mang theo lam mang lốm đốm bắn ra xung quanh. Khi U Lam Hỏa diễm toát ra lập tức khiến sắc mặt mọi người biến sắc, một cỗ khí tức nguy hiểm như ẩn như hiện phiêu hốt bất định! Càng làm cho bọn hắn hoảng sợ chính là Tiếu Ma Qua đứng trước mặt bọn họ nhưng bon họ không thể tập trung tìm ra vị trí của hắn!

'Ào Ào' không ít người không tự kìm hãm được mà đứng bật dậy , ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiếu Ma Qua trước mắt.

Bọn hắn không cách nào cảm giác được Tiếu Ma Qua!

Tựa như chỗ hắn đứng không hề có người.

Có thể bước vào Soái giai, có ai không phải là thân kinh bách chiến, bọn hắn biết rõ có thể đem khí tức thu liễm triệt để như thế trong chiến đấu có ý nghĩa thế nào.

Nhưng Tiếu Ma Qua cho bọn hắn càng thêm nhiều kinh hỉ.

Cặp cánh trắng tuyết sau lưng khẽ rung lên, thân hình hắn đột nhiên biến mất.

Thật nhanh!

Đồng tử nhiều người đột nhiên co lại, bọn hắn không cách nào nhìn sõ thân ảnh Tiếu Ma Qua, tốc độ như thế quả thực là kinh hãi tuyệt luân!

"Đỉnh đầu!"

Một người kinh hô lên, mọi người đột nhiên ngẩng đầu.

Trên đỉnh đầu bọn hắn, một thân ảnh bao phủ lam quang đang lẳng lặng phiêu phù, hai chiếc cánh giơ lên như một chiếc kéo, thân hình Tả Mạc uốn lượn theo nhưng góc độ quỷ dị như chim ưng chuẩn bị vồ mồi.

Lông cánh run lên, thân hình Tả Mạc lại biến mất một lần nữa.

Oanh!

Thân ảnh U lam lại một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, toàn thân bao phủ hỏa diễm màu xanh da trời rồi đột nhiên tăng tốc lao xuống như lưu tinh.

U lam hỏa diễm tràn ra, bao phủ lấy tầm mắt mọi người! Trong khoảnh khắc đó, tay chân mọi người lạnh buốt , trong lòng sinh ra cảm giác không thể kháng cự, một ít cao thủ kinh hãi chuẩn bị chống cự theo bản năng thì thân ảnh màu U lam lại đột nhiên biến mất một lần nữa.

Ba ba ba, có tiếng vỗ tay nhẹ nhàng nhưng khiến thần kinh căng cứng của mọi người thả lỏng.

"Thứ tốt a! Thứ tốt a!" Lão đầu vỗ tay, trên mắt hiện ra vẻ tán thưởng.



Tiếu Ma Qua đã trở lại chỗ cũ, trong tay hắn Thiên Sứ Cụ Trang đã trở lại nguyên trạng nhưng vẫn ánh lên vẻ xinh đẹp khó tả.

Mọi người lập tức nhận ra lão đầu này. Lão đầu này từng đối chiến cùng Tây Nhã Khắc, đánh một trận kinh thiên động địa, lai lịch thần bí của lão đầu khiến lão trở thành một trong những người được các thế lực lớn chú ý.

Trên đầu Tả Mạc hiện lên một tia hắc tuyến, lão đầu chết tiệt đem không khí khẩn trương mà hắn khổ công xây dựng phá bỏ, lai lịch của lão đầu vẫn là một câu đố, không chỉ người khác không tra ra được mà trong trí nhớ của Tả Mạc cũng không có nửa điểm bóng dáng của lão. Từ những dấu hiệu từ trước đến nay, có thể thấy lão đầu cùng gia tộc của hắn có liên hệ cực kì mật thiết.

Mọi người đã phục hồi lại tinh thần nhưng vẫn không có một người nói chuyện, hội trường đột nhiên trở lên yên tĩnh kì lạ.

Ánh mắt Tả Mạc nhìn lão đầu như một thanh dao găm, hận không thể tóm lấy lão, đâm cho lão vài chục nhát cho hả giận. Dưới ánh mắt của Tả Mạc, lão đầu nhếch miệng cười lộ ra một miệng toàn răng vàng khè.

Sau một lúc lâu vẫn không có âm thanh nào vang lên.

Chẳng lẽ màn diễn của mình vô hiệu? Nội tâm của Tả Mạc không ngừng tự hỏi xong vẫn phải kiên trì nói: "Các vị, cảm thấy thế nào?"

Vẫn có người nói chuyện.

Tả Mạc trợn tròn mắt, ca đã tốn bao nhiêu công sức như vậy mấy tên gia hỏa này lúc trước lộ ra biểu hiện như sói đói sao giờ không có phản ứng? Tại sao không có nửa điểm phản ứng?

Một mảnh tĩnh mịch.

Bỗng nhiên, một người nói: "Ra giá đi."

"Bao nhiêu ma bối? Cho một con số! Ta muốn!" Một gã đại hán đứng lên nói.

"Ngươi muốn? Khẩu khí thật là lớn a! Còn ma bối, Thần binh loại này ma bối có thể mua được sao?" Trong đám người có người không nóng không lạnh nói.

Một trung niên khác đứng lên: "Ta dùng địa bàn để đổi, trong Ma Giới này người tùy tiện chọn."

"Địa bàn có cái gì tốt, tài nguyên mới đáng giá." Một người khác thản nhiên nói: "Ta ra giá mười mạch khoáng, mạch khoáng lớn có thể sản xuất ra tài liệu lục giai."

"Đại sư làm sao có thời giờ lãng phí quản lí mỏ quặng." Một nữ nhân cười mỉm mở miệng nói: "Ta ra một kiện tài liệu thập phẩm, mười kiện lài liệu cửu phẩm."

Cái giá này lập tức khiến cho toàn trường an tĩnh lại.

Cái giá đưa ra cũng khiến Tả Mạc cảm thấy khiếp sợ, cái giá này tuyệt đối cao. Mỗi kiện tài liệu cửu phẩm đều là con số trên trời, Tả Mạc lần đầu tiên nghe được có người lấy tài liệu cửu phẩm ra báo giá. Lấy tích lũy ngàn năm của Vật Hi Đường thì tài liệu cửu phẩm cũng không quá ba kiện, tài liệu thập phẩm một cái cũng không có.

Tả Mạc chưa bao giờ nhìn thấy tài liệu thập phẩm, tài liệu thập phẩm, đấy chính là tài liệu có phẩm giai cao nhất.

Nhưng là Tả Mạc phản ứng cực nhanh, nghĩ đến nhắc nhở của lão đầu vội vàng nói: "Ta cần đổi vật phẩm có khả năng tẩm bổ hồn phách, loại bảo bối này sẽ được ưu tiên. Phẩm giai cũng rất quan trọng."

Tên kia nữ tử vội vàng nói: "Những tài liệu này, cũng đủ để đại sư đổi lấy không ít vật phẩm tẩm bổ hồn phách khác a!"

Tả Mạc lắc đầu, thần sắc kiên quyết.

"Ta có Sinh Hồn Dẫn!" Một người đứng lên, thần sắc kích động nói. Không ít người lộ vẻ mặt hâm mộ, rất nhiều Hội đấu giá đều như vậy chỉ đổi không bán điều này phải xem vào vận khí. Người này hiển nhiên vận khí quá tốt, Sinh Hồn Dẫn là bảo bối tẩm bổ hồn phách hiếm gặp

Tả Mạc tiếp tục lắc đầu: "Phẩm giai không đủ."

Rất nhiều người hít một hơi lãnh khí, đến Sinh Hồn Dẫn phẩm giai còn không đủ!

Trên mặt Minh Nguyệt Dạ hiện lên vài phần nắm chắc, theo điều tra qua, Tiếu Ma Qua dùng Địa Ma binh để đổi Tố Ảnh Hồn Ti Thảo, do đó nàng đoán có khả năng Tiếu Ma Qua đang cần bảo bối lại này lên đã sớm chuẩn bị.

Nàng thành công rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thế Giới Tu Chân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook