Chương 589: Giáp Ly bá đạo
Phương Tưởng
17/03/2013
Tả Mạc mở to mắt cố gắng tìm kiếm khắp nơi nhưng bất kể hắn dùng biện pháp gì vẫn không thể tìm thấy tung tích của Miêu Quân. Cảm giác nguy hiểm kia càng ngày càng trở nên mãnh liệt.
Lưng Tả Mạc ướt đẫm mồ hôi lạnh, hắn không ngờ tới, công kích của Miêu Quân lại quỷ dị và bất thường như vậy!
Đến tận bây giờ hắn mới biết ma bảng Thái An lợi hại thế nào!
Miêu Quân xếp cuối cùng còn như thế thì mười chín tên khác chỉ sợ lợi hại hơn Miêu Quân rất nhiều! Mình xem thường anh hùng trong thiên hạ rồi! Liên tục đột phá khiến bản thân quá mức tự cao, trong mắt Tả Mạc hiện lên sự hối hận.
Đột nhiên những ký ức xa xôi như thủy triểu trôi qua trước mắt hắn. Những hình ảnh đầy ấm áp, khuôn mặt ngây thơ sợ hãi của Tiểu Quả, vóc dáng hiên ngang của Lý Anh Phượng sư tỷ hiện ra trong mắt hắn.
Không biết vì sao, sợ hãi đang tràn ngập trong hắn bỗng biến mất không ít.
Một lần nữa dũng khí trở lại bên hắn, ánh mắt đầy kiên định, những giọt mồ hôi li ti trên mặt, chiến y sôi sục!
Giống như ánh nắng phá vỡ tầng tầng lo lắng chiếu vào mặt hắn, mồ hôi rớt xuống, nụ cười nở trên môi giống như thái dương vô cùng bắt mắt.
“Ủa?” Trên khán đài, hắc y nam tử hơi kinh ngạc, sự biến hóa của Tiếu Ma Qua bị hắn phát hiện ra.
Lẽ nào hắn đã tìm ra biện pháp đối phó với Miêu Quân?
“Ngươi đoán xem hắn sẽ dùng biện pháp gì?” Hư ảnh hỏi.
“Không biết!” Hắc y nam tử lắc đầu đáp: “Chưa từng đấu qua với Miêu Quân, chiêu vô thanh chi sát này của hắn ta cũng không biết phá giải thế nào.”
“Vậy ngươi sẽ làm gì?” Hư ảnh tiếp tục hỏi.
“Lấy tĩnh chế động.” Hắc y nam tử không chút do dự nói.
Hai người không nói chuyện nữa, bọn họ tiếp tục chú ý vào trận đấu, bởi vì Tiếu Ma Qua đã ra tay!
Tả Mạc lùi từng bước về phía sau cho tới tận sát biên của sân khiêu chiến, hắn chỉ cần lui thêm một bước nữa thì sẽ thua cuộc.
Hắn dừng chân, mặt hướng về phía sân khiêu chiến, cả người hơi trầm xuống tựa như dã thú chuẩn bị chiến đấu. Tay phải quấn đầy băng nắm chặt đặt ở cạnh sườn, cả người nghiêng đi.
Tư thế chuẩn bị công kích của hắn khiến mọi người trên khán đài nín thở, Tiếu Ma Qua sắp ra chiêu sao?
Hai mắt Tả Mạc giống như hai luồng hai diễm đang hừng hực cháy, hắn nhìn chằm chằm vào sân khiêu chiến trống trải trước mặt, chiến ý dâng lên thiêu đốt từng tấc da thịt hắn.
Đầu óc hắn lúc này vô cùng bình tĩnh.
Bất luận Miêu Quân dùng thủ đoạn gì hắn nhất định sẽ phải sử dụng trong sân khiêu chiến.
Nếu đã không tìm được hắn vậy để hắn tự ra đi!
Liệt diễm trong mắt Tả Mạc bùng lên, chiến ý điên cuồng tựa như ánh đao chém vào không trung, hàn quang hiện ra, một tiếng quát chấn động toàn trường: “Giết!”
Ma văn thái dương ở ngực đột nhiên phun ra một dòng nham thạch nóng bỏng!
Cùng lúc đó, tay phải đặt ở cạnh sườn giống như tên rời cung, mang theo tất cả sức mạnh phóng đi.
Đúng lúc này, dung nham chảy ra từ ma văn thái dương dọc theo cánh tay nhanh như chớp xông tới nắm tay!
Ầm!
Không biết là do ma sát giữa không khí và nắm đấm hay do hỏa diễm toát ra từ nắm đấm mà băng vải quấn ở tay đột nhiên bốc cháy. Ngọn lửa màu vàng bị khí lưu cao tốc thổi loạn lên, trong nháy mắt lan tràn khắp nơi, tất cả cánh tay đều bao phủ bởi một tầng hỏa diễm kim sắc, hỏa diễm không ngừng nhảy múa trong không khí!
Ô ô ô!
Tiếng rít run rẩy trầm thấp như từ dưới lòng đất truyền lên.
Hữu quyền xoay tròn tốc độ cao mang theo hỏa diễm kim sắc quay cuồng đánh về phía sân khiêu chiến không có ai!
Đệ nhất biến hóa ‘Giáp Ly quyền’ của thập ô thiên nghi!
Trên khán đài, con ngươi của mọi người nở rộng ra. Trong mắt họ, đuôi lửa kéo dài do quyền đầu kia tạo ra giống như thiên thạch từ trên trời giáng xuống khiến người ta không thể nhìn gần!
Ầm!
Một đoàn kim quang đánh trúng vào giữa sân khiêu chiến khiến nó nổ tung, ánh sáng màu vàng chói mắt tràn ngập khắp sân khiêu chiến!
Mọi người ở trên khán đài chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân đang rung lên, nhất thời không thể đứng vững khiến khán đài đầy tiếng kinh hô. Nhưng rất nhanh những tiếng kinh hô này biến mất.
Bọn họ không tin được nhìn chằm chằm vào sân khiêu chiến.
Khắp sân khiêu chiến tràn ngập bụi, một khoảng hỗn loạn, đá vụn trút xuống như mưa. Trong mưa đá, giữa sân khiêu chiến một bóng người chật vật hiện ra.
Miêu Quân.
Đá vụn dày đặc không ngừng rơi xuống, khi khối đá vụn cuối cùng rơi xuống thì mọi người hoảng sợ phát hiện ra, sân khiêu chiến bằng phẳng đã biến mất, thay vào đó là một tầng đá vụn dày tới một trượng!
Miêu Quân nhìn chằm chằm vào Tả Mạc đang đứng sát biên của sân khiêu chiến vẫn đang giữ nguyên tư thế ra quyền, trên mặt hiện lên vẻ không tin, sắc mặt xám ngoét, vô thanh chi sát của mình vậy mà lại bị thiếu niên trước mắt này phá giải!
Sao có thể được?
Sao có thể được?
----------------------------
“Một quyền thật bá đạo!” Trong mắt Lam Dung hiện lên sự kinh hãi, thì thầm tự nói.
Lam Thiên Long không nói gì, hắn nhìn chằm chằm vào sân khiêu chiến, trên mặt cũng hiện ra vẻ khiếp sợ.
“Hắn lại dùng biện pháp ngốc nghếch như thế để phá giải vô thanh chi sát của Miêu Quân!” Lam Dung lắc lắc đầu, vừa tán thán vừa không tin: “Thực là… Thực là…”
Hắn dừng lại, không biết phải hình dung thế nào nữa.
“Ngươi có thể chống đỡ được một quyền vừa rồi không?” Lam Thiên Long bỗng nhiên quay sang hỏi.
Sắc mắt Lam Dung khẽ biến, hắn nhắm mắt lại, mặt thoáng hồng, một lát sau mở mắt, lắc đầu nói: “Không thể!”
“Thập ô thiên nghi chẳng nhẽ lại mạnh đến thế?” Lam Thiên Long nhìn chằm chằm vào Tả Mạc đang đứng trong sân khiêu chiến.
----------------------------
“Thập ô thiên nghi sao có thể mạnh như vậy chứ?” Hắc y nam tử nhìn chằm chằm vào Tiếu Ma Qua đang ở trong trận, vẻ mặt như vừa thấy quỷ vậy.
“Thập ô thiên nghi không thể mạnh đến thế!” Hư ảnh tiếp lời, giọng hắn đầy chắc chắn: “Hắn dùng kỹ xảo khác! Thân thể hắn vô cùng cường hãn, hẳn là chỗ tốt do Tinh Di Sa Dã mang lại, thêm nữa phương pháp điều động lực lượng cũng rất đặc biệt mới có thể tạo thành một quyền bá đạo như thế.”
“Này cũng thật quá bá đạo đi.” Hắc y nam tử vẫn khó có thể chấp nhận: “Một quyền này ta cũng không dám bảo đảm có thể tiếp được.”
“Nhưng ngươi có để cho hắn cơ hội phát ra quyền này không?” Hư ảnh tiếp lời.
“Đó là đương nhiên.” Hắc y nam tử không chút khiêm tốn nhưng vẫn còn hơi kinh ngạc: “Nhưng hắn mới bao nhiêu tuổi chứ? Lẽ nào trên đời này thật sự có thiên tài?”
“Trời đố kị anh tài, vị tất đã là chuyện tốt.” Hư ảnh thản nhiên nói.
Hắc ý nam tử sửng sốt nói: “Ngươi định động thủ với hắn? Không thể nào?”
“Có người muốn động thủ rồi.” Hư ảnh liếc mắt nhìn về phía xa.
Hắc y nam tử nhìn về phía hư ảnh đang nhìn, nhất thời nheo nheo mắt.
------------------------------
Khán đài lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều bị một quyền kinh thế hãi tục kia làm cho khiếp sợ.
Sân khiêu chiến đâu phải như sàn nhà bình thường, nó được lát bởi thiết nham thạch thượng đẳng, vô cùng cứng rắn. Để tăng thêm độ cứng rắn của nó, người ta đã khắc vô số cấm chế lên mặt sân. Tuy trải qua bao năm tháng, bề mặt có chút gồ ghề nhưng tổng quan vẫn còn rất bằng phẳng.
Tiếu Ma Qua lại có thể dùng một quyền khiến toàn bộ sân khiêu chiến nát tan!
Sức mạnh một quyền này lớn tới mức nào!
Cho dù là một ngọn núi cũng có thể khiến nó vỡ vụn!
Mọi người khiếp sợ nhìn chằm chằm vào thiếu niên không chút cường tráng kia, vào lúc này toàn bộ ngôn từ đều đã trở nên vô nghĩa. Sân khiêu chiến rộng mênh mông mà tĩnh lặng.
Khi bọn họ nhìn thấy Miêu Quân vừa vào đã dùng vô thanh chi sát thì cho rằng trận đấu này chẳng còn chút thú vị nào nữa. Không ai ngờ tới, lằng nhằng thế nào cục diện lại biến hóa khiến người ta không kịp nhận ra.
Trong nháy mắt, Miêu Quân đã rơi vào hoàn cảnh rất xấu!
-------------------------------
Lúc này vẻ mặt của Miêu Quân rất phức tạp, hắn nhìn chằm chằm vào Tả Mạc, sắc mặt thay đổi liên tục.
Hắn không phải chưa từng nghĩ tới việc vô thanh chi sát sẽ bị hóa giải, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến kẻ phá giải lại là một tên gia hỏa trẻ tuổi, hơn nữa lại còn dùng cách dã man như thế để phá!
Nhưng khi nó thực sự xảy ra, Miêu Quân lại không thể không tán thưởng, ý nghĩ của đối phương thật độc đáo.
Trước mặt lực lượng bá đạo tuyệt luân như thế, bất luận bẫy rập ẩn nấp dù tinh xảo đến đâu cũng trở nên vô ích, dù cho vô thanh chi sát của hắn đã chạm đến cánh cửa ‘giới’!
Miêu Quân bất đắc dĩ cười cười, ngay cả vô thanh chi giới hoàn chỉnh cũng không thể toàn vẹn trước sức mạnh bá đạo kinh khủng kia, huống hồ chỉ mới chạm đến cánh cửa ‘giới’ như vô thanh chi sát.
Quá cường đại!
Cường đại mơ hồ vượt qua cực hạn của tướng giai!
Miêu Quân có thể nhìn ra một quyền này tạo ra gánh nặng khủng khiếp thế nào đối với Tiếu Ma Qua. Chỉ cần nhìn Tiếu Ma Qua đang đứng thở dốc như ống bễ, thân thể thì run run là có thể dễ dàng nhận ra.
Nhưng khi mắt hắn nhìn vào mắt Tả Mạc thì hắn ngẩn ra.
Con ngươi màu vàng đã ảm đạm đi nhiều nhưng khiến Miêu Quân cảm thấy bất ngờ chính là ý chí chiến đấu không những không giảm bớt mà còn tăng lên so với trước, cháy rừng rực!
Tiếng thở dốc như tiếng ống bễ không thể ngăn được ý chí chiến đấu đang thiêu đốt hắn, nó vô cùng chói mắt khiến người ta không thể bỏ qua. Tuy hắn như nỏ mạnh hết đà nhưng khí tức nguy hiểm kia lại không yếu bớt chút nào.
Không ai cảm thấy hắn đã mất khả năng chống đỡ, tất cả mọi người đều cảm thấy chiến đấu sắp sửa tiếp diễn.
Miêu Quân đứng thẳng người, lẳng lặng nhìn Tả Mạc.
“Ta chịu thua.”
Đột nhiên Miêu Quân thốt ra câu nói khiến cả sân khiêu chiến trở nên tĩnh lặng.
Nhưng chỉ yên lặng trong giây lát thì làn sóng âm thanh phô thiên cái địa như muốn khiến sân khiêu chiến nổ tung.
Sao có thể?
Sao có thể?
Tả Mạc cũng sững sờ, ngơ ngác nhìn Miêu Quân.
Miêu Quân vô cùng hứng thú nhìn vẻ mặt Tả Mạc như thể kẻ vừa nói lời thua kia không phải là hắn, hiển nhiên hắn đối với những lời vừa rồi của bản thân vô cùng đắc ý.
“Ngươi đừng hòng trá hàng gạt ta!”
Câu nói đầy lạnh lùng của Tả Mạc khiến vẻ đắc ý trên mặt Miêu Quân như đóng băng lại.
“Ngươi không tin?” Miêu Quân nhìn Tả Mạc đầy cổ quái.
“Giờ tin rồi.” Tả Mạc ném ra một câu rồi đứng thẳng người dậy, nhất thời rên lên: “Đau quá!”
Một quyền vừa rồi hắn dùng không phải là Giáp Ly quyền tiêu chuẩn, hắn đã điều động sức mạnh toàn thân, thậm chí cả thần lực mới có thể tạo nên kết quả kinh khủng như vậy.
Nhưng một quyền này cũng tạo ra gánh nặng rất lớn với thân thể hắn, vượt quá sức tưởng tượng của hắn, hiện giờ hắn ê ẩm khắp người.
Nhưng…cuối cùng cũng thắng!
Tuy việc Miêu Quân chịu thua nằm ngoài dự đoán của hắn nhưng kết quả vẫn như mong muốn là được, hắn không quản Miêu Quân nghĩ như thế nào.
Đúng lúc này, biến cố chợt phát sinh.
Lưng Tả Mạc ướt đẫm mồ hôi lạnh, hắn không ngờ tới, công kích của Miêu Quân lại quỷ dị và bất thường như vậy!
Đến tận bây giờ hắn mới biết ma bảng Thái An lợi hại thế nào!
Miêu Quân xếp cuối cùng còn như thế thì mười chín tên khác chỉ sợ lợi hại hơn Miêu Quân rất nhiều! Mình xem thường anh hùng trong thiên hạ rồi! Liên tục đột phá khiến bản thân quá mức tự cao, trong mắt Tả Mạc hiện lên sự hối hận.
Đột nhiên những ký ức xa xôi như thủy triểu trôi qua trước mắt hắn. Những hình ảnh đầy ấm áp, khuôn mặt ngây thơ sợ hãi của Tiểu Quả, vóc dáng hiên ngang của Lý Anh Phượng sư tỷ hiện ra trong mắt hắn.
Không biết vì sao, sợ hãi đang tràn ngập trong hắn bỗng biến mất không ít.
Một lần nữa dũng khí trở lại bên hắn, ánh mắt đầy kiên định, những giọt mồ hôi li ti trên mặt, chiến y sôi sục!
Giống như ánh nắng phá vỡ tầng tầng lo lắng chiếu vào mặt hắn, mồ hôi rớt xuống, nụ cười nở trên môi giống như thái dương vô cùng bắt mắt.
“Ủa?” Trên khán đài, hắc y nam tử hơi kinh ngạc, sự biến hóa của Tiếu Ma Qua bị hắn phát hiện ra.
Lẽ nào hắn đã tìm ra biện pháp đối phó với Miêu Quân?
“Ngươi đoán xem hắn sẽ dùng biện pháp gì?” Hư ảnh hỏi.
“Không biết!” Hắc y nam tử lắc đầu đáp: “Chưa từng đấu qua với Miêu Quân, chiêu vô thanh chi sát này của hắn ta cũng không biết phá giải thế nào.”
“Vậy ngươi sẽ làm gì?” Hư ảnh tiếp tục hỏi.
“Lấy tĩnh chế động.” Hắc y nam tử không chút do dự nói.
Hai người không nói chuyện nữa, bọn họ tiếp tục chú ý vào trận đấu, bởi vì Tiếu Ma Qua đã ra tay!
Tả Mạc lùi từng bước về phía sau cho tới tận sát biên của sân khiêu chiến, hắn chỉ cần lui thêm một bước nữa thì sẽ thua cuộc.
Hắn dừng chân, mặt hướng về phía sân khiêu chiến, cả người hơi trầm xuống tựa như dã thú chuẩn bị chiến đấu. Tay phải quấn đầy băng nắm chặt đặt ở cạnh sườn, cả người nghiêng đi.
Tư thế chuẩn bị công kích của hắn khiến mọi người trên khán đài nín thở, Tiếu Ma Qua sắp ra chiêu sao?
Hai mắt Tả Mạc giống như hai luồng hai diễm đang hừng hực cháy, hắn nhìn chằm chằm vào sân khiêu chiến trống trải trước mặt, chiến ý dâng lên thiêu đốt từng tấc da thịt hắn.
Đầu óc hắn lúc này vô cùng bình tĩnh.
Bất luận Miêu Quân dùng thủ đoạn gì hắn nhất định sẽ phải sử dụng trong sân khiêu chiến.
Nếu đã không tìm được hắn vậy để hắn tự ra đi!
Liệt diễm trong mắt Tả Mạc bùng lên, chiến ý điên cuồng tựa như ánh đao chém vào không trung, hàn quang hiện ra, một tiếng quát chấn động toàn trường: “Giết!”
Ma văn thái dương ở ngực đột nhiên phun ra một dòng nham thạch nóng bỏng!
Cùng lúc đó, tay phải đặt ở cạnh sườn giống như tên rời cung, mang theo tất cả sức mạnh phóng đi.
Đúng lúc này, dung nham chảy ra từ ma văn thái dương dọc theo cánh tay nhanh như chớp xông tới nắm tay!
Ầm!
Không biết là do ma sát giữa không khí và nắm đấm hay do hỏa diễm toát ra từ nắm đấm mà băng vải quấn ở tay đột nhiên bốc cháy. Ngọn lửa màu vàng bị khí lưu cao tốc thổi loạn lên, trong nháy mắt lan tràn khắp nơi, tất cả cánh tay đều bao phủ bởi một tầng hỏa diễm kim sắc, hỏa diễm không ngừng nhảy múa trong không khí!
Ô ô ô!
Tiếng rít run rẩy trầm thấp như từ dưới lòng đất truyền lên.
Hữu quyền xoay tròn tốc độ cao mang theo hỏa diễm kim sắc quay cuồng đánh về phía sân khiêu chiến không có ai!
Đệ nhất biến hóa ‘Giáp Ly quyền’ của thập ô thiên nghi!
Trên khán đài, con ngươi của mọi người nở rộng ra. Trong mắt họ, đuôi lửa kéo dài do quyền đầu kia tạo ra giống như thiên thạch từ trên trời giáng xuống khiến người ta không thể nhìn gần!
Ầm!
Một đoàn kim quang đánh trúng vào giữa sân khiêu chiến khiến nó nổ tung, ánh sáng màu vàng chói mắt tràn ngập khắp sân khiêu chiến!
Mọi người ở trên khán đài chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân đang rung lên, nhất thời không thể đứng vững khiến khán đài đầy tiếng kinh hô. Nhưng rất nhanh những tiếng kinh hô này biến mất.
Bọn họ không tin được nhìn chằm chằm vào sân khiêu chiến.
Khắp sân khiêu chiến tràn ngập bụi, một khoảng hỗn loạn, đá vụn trút xuống như mưa. Trong mưa đá, giữa sân khiêu chiến một bóng người chật vật hiện ra.
Miêu Quân.
Đá vụn dày đặc không ngừng rơi xuống, khi khối đá vụn cuối cùng rơi xuống thì mọi người hoảng sợ phát hiện ra, sân khiêu chiến bằng phẳng đã biến mất, thay vào đó là một tầng đá vụn dày tới một trượng!
Miêu Quân nhìn chằm chằm vào Tả Mạc đang đứng sát biên của sân khiêu chiến vẫn đang giữ nguyên tư thế ra quyền, trên mặt hiện lên vẻ không tin, sắc mặt xám ngoét, vô thanh chi sát của mình vậy mà lại bị thiếu niên trước mắt này phá giải!
Sao có thể được?
Sao có thể được?
----------------------------
“Một quyền thật bá đạo!” Trong mắt Lam Dung hiện lên sự kinh hãi, thì thầm tự nói.
Lam Thiên Long không nói gì, hắn nhìn chằm chằm vào sân khiêu chiến, trên mặt cũng hiện ra vẻ khiếp sợ.
“Hắn lại dùng biện pháp ngốc nghếch như thế để phá giải vô thanh chi sát của Miêu Quân!” Lam Dung lắc lắc đầu, vừa tán thán vừa không tin: “Thực là… Thực là…”
Hắn dừng lại, không biết phải hình dung thế nào nữa.
“Ngươi có thể chống đỡ được một quyền vừa rồi không?” Lam Thiên Long bỗng nhiên quay sang hỏi.
Sắc mắt Lam Dung khẽ biến, hắn nhắm mắt lại, mặt thoáng hồng, một lát sau mở mắt, lắc đầu nói: “Không thể!”
“Thập ô thiên nghi chẳng nhẽ lại mạnh đến thế?” Lam Thiên Long nhìn chằm chằm vào Tả Mạc đang đứng trong sân khiêu chiến.
----------------------------
“Thập ô thiên nghi sao có thể mạnh như vậy chứ?” Hắc y nam tử nhìn chằm chằm vào Tiếu Ma Qua đang ở trong trận, vẻ mặt như vừa thấy quỷ vậy.
“Thập ô thiên nghi không thể mạnh đến thế!” Hư ảnh tiếp lời, giọng hắn đầy chắc chắn: “Hắn dùng kỹ xảo khác! Thân thể hắn vô cùng cường hãn, hẳn là chỗ tốt do Tinh Di Sa Dã mang lại, thêm nữa phương pháp điều động lực lượng cũng rất đặc biệt mới có thể tạo thành một quyền bá đạo như thế.”
“Này cũng thật quá bá đạo đi.” Hắc y nam tử vẫn khó có thể chấp nhận: “Một quyền này ta cũng không dám bảo đảm có thể tiếp được.”
“Nhưng ngươi có để cho hắn cơ hội phát ra quyền này không?” Hư ảnh tiếp lời.
“Đó là đương nhiên.” Hắc y nam tử không chút khiêm tốn nhưng vẫn còn hơi kinh ngạc: “Nhưng hắn mới bao nhiêu tuổi chứ? Lẽ nào trên đời này thật sự có thiên tài?”
“Trời đố kị anh tài, vị tất đã là chuyện tốt.” Hư ảnh thản nhiên nói.
Hắc ý nam tử sửng sốt nói: “Ngươi định động thủ với hắn? Không thể nào?”
“Có người muốn động thủ rồi.” Hư ảnh liếc mắt nhìn về phía xa.
Hắc y nam tử nhìn về phía hư ảnh đang nhìn, nhất thời nheo nheo mắt.
------------------------------
Khán đài lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều bị một quyền kinh thế hãi tục kia làm cho khiếp sợ.
Sân khiêu chiến đâu phải như sàn nhà bình thường, nó được lát bởi thiết nham thạch thượng đẳng, vô cùng cứng rắn. Để tăng thêm độ cứng rắn của nó, người ta đã khắc vô số cấm chế lên mặt sân. Tuy trải qua bao năm tháng, bề mặt có chút gồ ghề nhưng tổng quan vẫn còn rất bằng phẳng.
Tiếu Ma Qua lại có thể dùng một quyền khiến toàn bộ sân khiêu chiến nát tan!
Sức mạnh một quyền này lớn tới mức nào!
Cho dù là một ngọn núi cũng có thể khiến nó vỡ vụn!
Mọi người khiếp sợ nhìn chằm chằm vào thiếu niên không chút cường tráng kia, vào lúc này toàn bộ ngôn từ đều đã trở nên vô nghĩa. Sân khiêu chiến rộng mênh mông mà tĩnh lặng.
Khi bọn họ nhìn thấy Miêu Quân vừa vào đã dùng vô thanh chi sát thì cho rằng trận đấu này chẳng còn chút thú vị nào nữa. Không ai ngờ tới, lằng nhằng thế nào cục diện lại biến hóa khiến người ta không kịp nhận ra.
Trong nháy mắt, Miêu Quân đã rơi vào hoàn cảnh rất xấu!
-------------------------------
Lúc này vẻ mặt của Miêu Quân rất phức tạp, hắn nhìn chằm chằm vào Tả Mạc, sắc mặt thay đổi liên tục.
Hắn không phải chưa từng nghĩ tới việc vô thanh chi sát sẽ bị hóa giải, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến kẻ phá giải lại là một tên gia hỏa trẻ tuổi, hơn nữa lại còn dùng cách dã man như thế để phá!
Nhưng khi nó thực sự xảy ra, Miêu Quân lại không thể không tán thưởng, ý nghĩ của đối phương thật độc đáo.
Trước mặt lực lượng bá đạo tuyệt luân như thế, bất luận bẫy rập ẩn nấp dù tinh xảo đến đâu cũng trở nên vô ích, dù cho vô thanh chi sát của hắn đã chạm đến cánh cửa ‘giới’!
Miêu Quân bất đắc dĩ cười cười, ngay cả vô thanh chi giới hoàn chỉnh cũng không thể toàn vẹn trước sức mạnh bá đạo kinh khủng kia, huống hồ chỉ mới chạm đến cánh cửa ‘giới’ như vô thanh chi sát.
Quá cường đại!
Cường đại mơ hồ vượt qua cực hạn của tướng giai!
Miêu Quân có thể nhìn ra một quyền này tạo ra gánh nặng khủng khiếp thế nào đối với Tiếu Ma Qua. Chỉ cần nhìn Tiếu Ma Qua đang đứng thở dốc như ống bễ, thân thể thì run run là có thể dễ dàng nhận ra.
Nhưng khi mắt hắn nhìn vào mắt Tả Mạc thì hắn ngẩn ra.
Con ngươi màu vàng đã ảm đạm đi nhiều nhưng khiến Miêu Quân cảm thấy bất ngờ chính là ý chí chiến đấu không những không giảm bớt mà còn tăng lên so với trước, cháy rừng rực!
Tiếng thở dốc như tiếng ống bễ không thể ngăn được ý chí chiến đấu đang thiêu đốt hắn, nó vô cùng chói mắt khiến người ta không thể bỏ qua. Tuy hắn như nỏ mạnh hết đà nhưng khí tức nguy hiểm kia lại không yếu bớt chút nào.
Không ai cảm thấy hắn đã mất khả năng chống đỡ, tất cả mọi người đều cảm thấy chiến đấu sắp sửa tiếp diễn.
Miêu Quân đứng thẳng người, lẳng lặng nhìn Tả Mạc.
“Ta chịu thua.”
Đột nhiên Miêu Quân thốt ra câu nói khiến cả sân khiêu chiến trở nên tĩnh lặng.
Nhưng chỉ yên lặng trong giây lát thì làn sóng âm thanh phô thiên cái địa như muốn khiến sân khiêu chiến nổ tung.
Sao có thể?
Sao có thể?
Tả Mạc cũng sững sờ, ngơ ngác nhìn Miêu Quân.
Miêu Quân vô cùng hứng thú nhìn vẻ mặt Tả Mạc như thể kẻ vừa nói lời thua kia không phải là hắn, hiển nhiên hắn đối với những lời vừa rồi của bản thân vô cùng đắc ý.
“Ngươi đừng hòng trá hàng gạt ta!”
Câu nói đầy lạnh lùng của Tả Mạc khiến vẻ đắc ý trên mặt Miêu Quân như đóng băng lại.
“Ngươi không tin?” Miêu Quân nhìn Tả Mạc đầy cổ quái.
“Giờ tin rồi.” Tả Mạc ném ra một câu rồi đứng thẳng người dậy, nhất thời rên lên: “Đau quá!”
Một quyền vừa rồi hắn dùng không phải là Giáp Ly quyền tiêu chuẩn, hắn đã điều động sức mạnh toàn thân, thậm chí cả thần lực mới có thể tạo nên kết quả kinh khủng như vậy.
Nhưng một quyền này cũng tạo ra gánh nặng rất lớn với thân thể hắn, vượt quá sức tưởng tượng của hắn, hiện giờ hắn ê ẩm khắp người.
Nhưng…cuối cùng cũng thắng!
Tuy việc Miêu Quân chịu thua nằm ngoài dự đoán của hắn nhưng kết quả vẫn như mong muốn là được, hắn không quản Miêu Quân nghĩ như thế nào.
Đúng lúc này, biến cố chợt phát sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.