Thế Giới Tu Chân

Chương 450: Hắc Kim phù binh

Phương Tưởng

17/03/2013

Tả Mạc chỉ cảm thấy cảnh vật xung quanh đột nhiên biến đổi.

Người trung niên trước mắt vẫn đang lạnh lùng quan sát mình, còn đám người Ma PHàm bên cạnh đã biến mất.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Con mắt Tả Mạc không tự chủ được khẽ híp lại.

"Không cần tìm." Người trung niên ngữ khí lạnh lẽo: "Bàn ảo cảnh Thiên Lung cấp sáu, không tới nguyên anh kỳ ngươi trốn không thoát đâu! Đừng phí công vô ích!"

Ngu ngốc! Tả mạc thầm oán một câu, thân hình bỗng nhiên biến mất tại chỗ, xuất hiện phía sau người trung niên, tay phải như độc long rời động, nhắm thẳng vào lưng hắn!

Trong nháy mắt đã xuyên thủng!

Ngay lúc bắn trung, sắc mặt Tả Mạc lại biến đổi.

Không tốt!

Bóng người trước mặt bỗng nhộn nhạo như sóng gợn, biến mất không thấy đâu.

Ảo giác!

"Ha ha!" Tiếng cười đắc ý của người trung niên vang lên khắp nơi, quanh quẩn không ngừng: "Quả nhiên là thủ đoạn quyết liệt! Có điều, sao ngươi không hỏi vì sao ta lại đối phó với ngươi?"

Tâm niệm Tả Mạc thay đổi mau chóng, thuận theo ngữ khí đối phương hỏi lại: "Ngươi là ai? Sao lại đối phó với ta?"

"Hừ! Ngươi không hỏi ta cũng muốn nói! Cho ngươi chết minh bạch! Ta là Cổ Hướng Thiên, Nhâm gia có ân với ta, bọn họ chết trong tay ngươi, đúng sai trong đó ta không muốn hỏi. Song có ân báo ân, bọn họ chết, ân tình này ta không cách nào báo đáp, chỉ có cách cầm đầu ngươi tới tế bọn họ, giải quyết cho xong nhân quả này!"

"Thật không?" Tả Mạc không hề cử động, dốc sức tìm kiếm tung tích đối phương, song xung quanh đầy lực lượng kỳ dị, cảm nhận của Tả Mạc chỉ cần rời xa bản thân ba thước sẽ trở nên hỗn loạn không chịu nổi.

Bàn ảo cảnh Thiên Lung này quả nhiên có điểm kỳ lại! Phù trận có thể nhiễu loạn thần thức, đây là lần đầu tiên Tả Mạc gặp phải, không khỏi thầm cảnh giác, xem ra giờ không dễ thoát thân rồi.

Có điều hắn không sợ, trải qua nhiều huyết chiến như vậy, ai lại sợ chiến đấu.

Đúng lúc này, một âm thanh trầm thấp như từ dưới nền đất truyền tới.

"Trời sinh ta chiến!'

Dư âm cuồn cuộn, không dứt bên tai!

"Trời sinh ta chiến... Trời sinh ta chiến..."

Tả Mạc đột nhiên biến sắc!

Phù binh!

Chỉ thấy một bóng người từ từ xuất hiện ở cách hắn mười trượng.

Tả Mạc hit một hơi lạnh.

Quả nhiên là phù binh!

So với phù binh mà Tả Mạc từng dùng, phù binh trước mắt nhỏ hơn nhiều, vóc dáng lớn người bình thường, rất giống người thật, sắc mặt lạnh lùng. Toàn thân như tạo bởi gang thép, không thấy mũ, giáp, cơ thịt góc cạnh rõ ràng, sáng bóng lên màu của kim loại, thân hình cân xứng tuyệt mỹ.

Bàn chân trần, con mắt trống không không chút cảm tình, tựa như tử thần.

Hắn lạnh lùng quan sát Tả Mạc.

Lông tóc toàn thân Tả Mạc đột nhiên dựng đứng, phù binh trước mắt tạo thành áp lực trước giờ chưa từng thấy đối với hắn, hắn cảm thấy mình như bị một con mãnh thú khóa chặt, không dám nhúch nhích một chút nào!

"Ha ha! Có thể chết dưới tay phù binh Hắc Kim cấp sáu, chết trong bàn ảo cảnh Thiên Lung cũng cấp sáu, ngươi có chết cũng đáng rồi!"

Cấp sáu?

Tả Mạc giật nảy mình, bỗng nhiên con ngươi co rút lại!

Phù binh Hắc Kim trước mặt biến mất rồi!

Không tốt!

Thân ảnh mơ hồ đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn!

Tả Mạc vội vàng dựng tay lên, như giá gỗ yếu ớt, thoáng cái đã vỡ tan.



Bốp!

Tả Mạc cảm thấy như bị một con tê giác đang dốc toàn lực lao tới tông phải, không thể khống chê được thân hình, toàn thân như đống cát bay ngược về phía sau!

Lực luợng thật khủng khiếp.

Trong lòng Tả Mạc thầm hoảng sợ, bản thân mình không ngờ lại thua kém về lực lượng!

Không thể nào!

Từ khi hắn tu thành ma thể, lực lượng của hắn ngày càng cường đại, tới khi hắn luyện thành Đại Nhật Ma Thể, hắn chưa từng gặp phải đối thủ nào có lực lượng ganh đua nổi với mình!

Mà tới giờ, phương diện lực lượng mà mình am hiểu nhất lại bị đối phương đánh bại, Tả Mạc cảm thấy khó mà tin nổi!

Song ngay lúc này, lòng chợt sinh cảnh báo, Tả Mạc bất chấp mọi chuyện, đột nhiên co lại. Lưng đột nhiên dấy lên cảm giác đau dớn, Tả Mạc kêu lên một tiếng, một đá này của đối phương khiến toàn thân hắn như sắp vỡ tan ra.

Mặt đất trong mắt hắn biến lớn với tốc độ cực nhanh, Tả Mạc biết, tấn công của phù binh chắc chắn không kết thúc dễ dàng như vậy. Mắt thấy sắp rơi xuống đất, Tả Mạc cắn răng, hai tay như chớp vươn ra, chống trên mặt đất, toàn thân dùng một tư thế quỷ dị đột nhiên thay đổi phương hướng!

Xoẹt!

Tả Mạc có thể cảm giác rõ ràng khí lưu như đao xẹt qua sau lưng hắn.

Tránh được một kiếp, thân hình Tả Mạc lại tiếp tục biến đổi, đầu ngón chân điểm ra như chuồn chuồn, thân hình biến ảo như tia chớp, kéo giãn cự ly với đối phương.

Phù binh Hắc Kim không thừa cơ truy kích mà chỉ đứng ở vị trí vừa rồi.

Tả Mạc thở hổn hển, nhìn chăm chăm vào phù binh Hắc Kim, từng cơn đau trên lưng truyền lại khiến khóe miệng hắn không tự chủ được khẽ co quắp. Nếu đổi lại là tu giả kim đan bình thường, trừ phi là thiện tu nếu không chịu hai đòn như vậy, một cái mạng chắc cũng mất mất hơn nửa.

Đã bao lâu rồi không chật vật tới vậy?

Trong mắt Tả Mạc như có hai ngọn lửa lay động.

"A, mạng ngươi cũng dai thật đấy!" Cổ Hướng Thiên kinh ngạc: "Có thể ngăn cản phù binh Hắc Kim của ta hai đòn mà không chết, lẽ nào ngươi là thiền tu?"

Minh Hư Dực mỏng như cánh ve màu vàng nhạt xuất hiện trên lưng. Khí thế Tả Mạc cũng theo đó tăng vọt.

Phù binh Hắc Kim lại biến mất khỏi chỗ cũ, đồng thời, Tả Mạc cũng lập tức biến mất!

Ầm!

Trong nháy mắt, hai bóng người đan xen vào nhau, hai nắm tay không chút xảo điệu đánh thẳng vào nhau!

Một gợn sóng không khí trong suốt đột nhiên tỏa ra.

Ầm ầm ầm!

Không khí như bùng nổ, nơi nơi đều là sóng không khí!

Hai người vừa rồi cùng nhau biến mất, lại cùng nhau xuất hiện tại vị trí cũ, cứ như chưa từng di động ửa bước.,

Một vết máu dọc theo cánh tay Tả Mạc chảy xuống, song Tả Mạc vẫn như không cảm giác được, con ngươi như dã thú nhìn chằm chằm vào phù binh Hắc Kim ở đối diện!

Mười ba quyền!

Mười ba quyền với toàn bộ sức lực!

Ngay cả Đại Nhật Ma Thể của Tả Mạc, dưới mười ba lần va chạm mãnh liệt như vậy cũng khó tránh khỏi thương tổn, trên cánh tay nứt ra một vệt khoảng ba tấc, vệt nứt này là do vừa rồi cứng chọi cứng bị đánh văng ra!

Có điều, vết thương này cũng không uổng phí!

Tả Mạc nhìn vào nắm tay phù binh Hắc Kim, mỗi nắm tay bị in một dấu hoa văn mặt trời màu vàng kim!

Nhật Văn Chưởng!

Trong mười ba lần va chạm, Tả Mạc dùng tới Nhật Văn Chưởng!

"Hả, quả nhiên có điểm lạ!" Giọng điệu Cổ Hướng Thiên không cách nào giữ nỏi bình tĩnh: "Đây là cái gì?"

Hoa văn mặt trời trên tay phù binh Hắc Kim đột nhiên sáng lên, chỉ thấy nắm tay phù binh Hắc Kim bị hòa tan thành hai quả cầu sắt không chút quy tắc với tốc độ mắt thường có thể thấy được!

Thần sắc phù binh Hắc Kim vẫn hờ hững, như chẳng cảm giác được chút đau đớn nào.



Đột nhiên, hai quả cầu sắt trên tay phù binh Hắc Kim lại biến thành hai cánh tay hoàn toàn mới, hoàn hảo như lúc ban đầu!

Sắc mặt Tả Mạc nhanh chóng trở nên khó coi, tên này không phải người thường tạo bởi máu với thịt. Trước đây dùng phù binh đánh kẻ khác, hắn luôn cảm thấy sảng khoái, song giờ tự mình đối diện với phù binh, cảm giác này thật quá tồi tệ.

"Ha ha! Đừng uổng phí tâm tư, bó tay chịu chết đi! Cố giãy dụa làm gì?" Tiếng cười đắc ý của Cổ Hướng Thiên lại vang lên khắp bốn phía.

Giọng nói của Cổ Hướng Thiên phiêu hốt bất định, không cách nào tìm ra vị trí chính xác.

Không thể nghi ngờ, chắc chắn là do bàn ảo cảnh Thiên Lung kia.

Tả Mạc lần đầu gặp phải loại pháp bảo có thể thu người, thật lợi hại! Không biết đám người Ma Phàm đang bị giam hãm nơi nào, có gặp nguy hiểm không?

Suy nghĩ này lóe qua đầu hắn, hắn lại nhanh chóng chuyển sự chú ý về phù binh Hắc Kim trước mặt.

Hắn cảm thấy thật vướng víu tay chân!

Cảm thấy vướng víu tay chân không phải do lực lượng và tốc độ của phù binh Hắc Kim, cả hai thứ này hắn đều có, tuy rằng về mặt lực lượng hơi kém một chút, song vẫn nằm trên cùng một đẳng cấp. Hắn cảm thấy vướng víu nay chân chính là do thân thể phù binh Hắc Kim cực khó phá hủy! Phù binh cấp năm, đối với kẻ chỉ mới dùng tới phù binh cấp ba như hắn, thật quá xa vời, khó tưởng tượng nổi.

Phù trận của nó? Phương pháp luyện chế nó? Hắn không biết, càng không cần nói tới nhược điểm của nó.

Tiếp xúc một thời gian ngắn ngủi, hắn đã hiểu rõ thân thể phù binh Hắc Kim mạnh mẽ tới cỡ nào. Muốn dùng lực lượng phá hủy nó, Tả Mạc không biết liệu có thể hay không, song đó chắc chắn là điều mình không làm nổi.

Nhật Văn Chưởng cũng vô ích, bàn tay tan ra thành quả cầu sắt rồi nhưng chẳng ảnh hưởng gì tới nó. Tả Mạc thậm chí nghi rằng thân thể nó có tan sạch cũng có thể biến lại như trước được.

Ánh mắt Tả Mạc hung hăng nhìn thẳng vào phù binh Hắc Kim, hắn cảm thấy làm vậy có thể khiến khí thế mình không yếu bớt, song đầu óc lại nhanh chóng xoay chuyển!

Có lẽ, nên nghĩ cách tìm Cổ Hướng Thiên, giết chết hắn?

Tả Mạc cảm thấy cách này có thể làm được. Vị trí Cổ Hướng Thiên biến ảo, hẳn là do tác dụng của bàn ảo cảnh Thiên Lung. Vì phù binh của phù tu không thể cách hắn quá xa, nếu không uy lực của phù binh sẽ giảm bớt.

Nhưng, tên này đang ở đâu kia chứ?

Song phù binh Hắc Kim không để Tả Mạc an tâm suy nghĩ, lại nhào về phía hắn.

Rơi vào bước đường cùng, Tả Mạc đành đem những suy nghĩ này vứt lại phía sau, đối diện với kẻ hung hãn này, chỉ hơi không cẩn thận là mất mạng!

Thủ đoạn anh đây còn nhiều lắm, không tin không mài chết được cu!

Cắn răng quyết tâm, Tả Mạc đằng đằng sát khí chuyển người tiến tới, hai chân bao phủ bởi một tầng vàng kim nhàn nhạt, đạp mạnh lên mặt đất! Kim Ô Túc! Dưới chân truyền tới một luồng lực lượng lớn, thân hình hắn vốn đã nhanh như chớp giật lại đột nhiên tăng tốc gấp đôi!

Hắn đột nhiên xuất hiện phía sau phù binh Hắc Kim!

Lần đầu tiên, Tả Mạc thắng phù binh Hắc Kim về mặt tốc độ!

Không nói hai lời, đùi phải Tả Mạc như một ngọn roi màu vàng nhạt, đánh thẳng lên phù binh Hắc Kim!

Ầm!

Âm thanh vang dội hơn tất cả những lần trước!

Thân hình phù binh Hắc Kim bị đánh bay thẳng ra ngoài, thân thể quay cuồng giữa không trung!

Sáu loại biến hóa của Đại Nhật Ma Thể, Kim Ô Túc chú tọng lực lượng nhất, một cước nặng như núi! Ngay cả phù binh Hắc Kim với lực lượng cường hãn cũng chẳng cách nào ổn định thân hình, có thể thấy dược lực luợng hùng hồn của chiêu này!

Thừa dịp ngươi bệnh, lấy luôn mạng ngươi!

Tả Mạc lại phát lực dưới chân, lại xuất hiện bên cạnh phù binh Hắc Kim, trong tay nhiều thêm một lưỡi đao bao phủ trong ngọn lửa.

Linh lực, thần thức toàn thân đều phát động trước giờ chưa từng có, Tả Mạc cảm thấy mỗi cơ nhục trên Đại Nhật Ma Thể, mỗi khối xương cốt, mỗi sợi gân đều đồng thời thôi đông, bộc phát trong nháy mắt!

Vô số lực lượng rất nhỏ trong thời gian cực ngắn đã tụ tập lại, như dòng suối chảy về biển, hợp thành một lực luợng không thể chống nổi. Lực luợng này như nước lũ tràn ra, thế như sấm đánh, dùng khí thế nghiền nát mọi thứ, men theo thân thể, truyền tới cánh tay hắn!

Cơ thịt trên tay hắn như vô số dây cung đồng thời kích thích, không ngờ lại phát lên tiếng kêu ong ong!

Tâm linh thông tuệ, Tả Mạc bỗng tiến vào một tình huống kỳ diệu, gần như vô thức, lực lượng như nước lũ thuận theo thanh đao lửa quái dị, chém thẳng xuống!

Ngọ Đao Nhất Trảm!

Bài của người quen mình, mọi người ấn like giúp :grin:

http://facebook.com/notes/%C4%91en-hay-tr%E1%BA%AFng-b%E1%BA%A1n-ch%E1%BB%8Dn-g%C3%AC/b%C3%A0i-d%E1%BB%B1-thi-t%C3%B4i-ch%E1%BB%8Dn-tr%E1%BA%AFng-l%C3%AA-th%E1%BB%8B-nguy%E1%BB%87t/280029445365718

PS: Pic trên lên 600 like sẽ có boom :grin:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thế Giới Tu Chân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook