Thế Giới Xác Sống: Hậu Tận Thế
Chương 10: Sự chiến thắng của kẻ chưa bao giờ chết.
Yuuchiro
19/11/2019
Mọi thứ tối dần, tối dần, rồi biến mất, Thiên hoàn toàn mất cảm giác. Chẳng còn cảm thấy cái gì nữa. Thiên nằm bất động một chỗ, máu chảy từ vết
thương ra lan rộng khắp chỗ mà Thiên đã ngã xuống..... Thế là hết ?
- Này,này, chết chưa vậy ? - Một giọng nói kì lạ vang bên tai của Thiên.
Thiên dần dần mở mắt lại. Người trước mắt Thiên vẫn cố gọi Thiên dậy. Khoảng không quanh Thiên trắng xóa, trải dài vô tận.
- Này, cậu nghe tôi chứ ? - Giọng nói vẫn vang lên.
Thiên gượng dậy, chẳng thấy đau gì cả. Rõ ràng vừa nãy, anh ta đã bị đâm xuyên qua bụng. Định thần lại và đứng thẳng lên. Thiên nhận ra con người trước mặt.
Phải, trước mặt Thiên, một cô gái mặc bộ blouse trắng, tóc màu hồng nhẹ giống màu lá anh đào. Đồng tử của cô ấy là một màu xanh trong như biển vậy. Một cô gái rất dễ thương. Trông cô ấy rất giống một bác sĩ hoặc một nhà khoa học. Và hơn hết, với Thiên cô gái này có cái gì đó quen thuộc.
- Xin chào ! Cuối cùng cậu cũng đã tỉnh lại. - Cô gái ấy cất giọng nói.
- Tôi đang ở đâu ? Cô là ai ? - Thiên hỏi cô gái.
- A ! Quên mất ! Cậu vừa bị đâm mà nhỉ ? Tôi quên mất.
- ?
- Ây da.... Thực ra... Nói thế nào ấy nhỉ ? Cậu sắp tạch rồi ! Đây là khoảng không vô tận. Nơi mà người sắp chết thường thấy.
- Sao nghe giống mấy bộ Anime quá vậy ?
- Tôi làm sao biết được.
- Mà cô chưa trả lời câu hỏi của tôi. Cô là ai ?
- Hừm.... À ! Cậu cứ coi tôi là một hình ảnh do cậu tưởng tượng ra là được.
-.... Vậy thì "cô gái của sự tưởng tượng", tôi đã chết rồi ư ?
- Nói như vậy vừa đúng mà vừa sai. - Cô gái giơ hai tay ra hai bên như đang giải thích cho Thiên.
- Tại sao lại vừa đúng mà vừa sai ?
-... Cậu xem, một tên sắp chết lại tư tưởng về gái thì có gọi là chết không ?
- Đừng chọc ngoáy tôi nữa. Nói câu trả lời đi.
- Haiz, thôi kệ, cậu là dân FA mà. Như đã nói rồi, cậu chết mà không hề chết.
-....
- Thực ra. Cậu có một thứ sức mạnh khiến cậu bất tử...
- Tôi là con người, đâu phải thần thánh ?
- Ara..ara... Vậy sẽ thế nào nếu tôi nhắc đến dự án G.O.D và thực thể GOD nhỉ ?
- ! Cái này !...
Thiên đưa tay lên trán, suy nghĩ, từng dòng ký ức hiện về...dự án G.O.D....thực thể GOD.
- Không thể nào.... - Thiên nói.
- Có thể ! Nếu cậu tin chính mình, nếu là Thiên thì sẽ làm được. - Một câu nói rất quen thuộc với Thiên.
- ...! Cô là.... !!!!!!
Câu nói vừa dứt, Thiên lập tức bị một thế lực nào đó kéo ra xa khỏi cô gái. Thiên chẳng kịp làm gì cả.
Thiên bị kéo đi xa. Cô gái mới nhìn về hướng Thiên bị kéo đi mà nói :
- Lần sau hãy gọi em là công chúa nhé. Anh luôn là hoàng tử của em mà. Tạm biệt và...hẹn gặp lại....chúc may mắn !
Mọi thứ lại chợt tối sầm rồi lại sáng lên. Thiên dần mở mắt đứng dậy. Vết thương trên bụng dần khép lại, những sợi tơ đỏ nối các chỗ hở trên vết thương của Thiên lại. Chưa đầy nửa phút, mọi vết thương đã hoàn toàn biếm mất.
Thiên đã trở về thực tại. Trước mặt Thiên vẫn là con thây ma đó. Tên thây ma chỉ huy rất bất ngờ về sự hồi phục quá chi là khó tin của Thiên, hắn nhìn về phía Thiên và cười lớn :
- Ồ ! Thú vị ! Thú vị ! Cậu còn sống ! Còn sống kìa ! Lại còn hồi phục nữa ! Thú vị ! Quá sức thú vị !
-....
Thiên không nói gì, chỉ im lặng, một hồi sau, Thiên lặng lẽ nói :
- Thực hành quyền năng ! Trích dẫn 5% sức mạnh.
Nói xong, chẳng có gì thay đổi cả. Nhưng khi nhìn vào Thiên, ta có thể thấy một ánh mắt lạnh lùng và sắc bén. Khác hẳn với một "Thiên" thường ngày.
- Chà ! Cậu chơi thật rồi à ? Tôi mong mãi....
-...
Một bóng đen lao đến Thiên từ đằng sau. Nhưng Thiên nhanh hơn, giơ thẳng khẩu súng 1911 bắn một phát đạn.
Não và thịt bắn tung tóe, một cái xác ngã xuống. Đầu nó đã không còn rồi, móng của con thây ma này dài phải đến hơn năm mươi xen-ti-mét.
Cái xác ngã lấy một tiếng : "bịch !"
- Ra là vậy. Vẫn luôn có một con Slashser đợi khi đối thủ ngươi không để ý mà ra tay. Thảo nào, vừa nãy ta bị đâm mà không hay biết.
( Salshser : Một loại zombie cấp C, có móng vuốt dài và tốc độ nhanh, thường trốn ở các góc khuất và nơi tối để hạ sát con mồi)
-.... Chiêu trò bị phát hiện rồi nhỉ ? Mà cậu thay đạn từ lúc nào ta cũng không biết đó.
-.... Đừng nói nhiều nữa, còn trò gì tung ra nốt đi.
- Khà, khà, khà, chẳng còn gì đâu, nên chúng ta sẽ đấu tay đôi thôi.
Thiên và tên thây ma đều từ từ tiến tới. Tên thây ma chỉ huy lao tới trước. Hắn vung vuốt sắc nhọn về hướng Thiên. Nhưng vừa chớp mắt cái Thiên đã biến mất. Sau đó là một đòn giáng thật mạnh vào ngực của hắn, làm vết thương ban nãy tràn máu ra thêm.
Không thấy Thiên đâu, tên thây ma liền phóng điện khắp xung quanh. Dưới đất tràn ngập đầy những luồng điện xanh lam. Chỉ cần đáp xuống là chết luôn. Thiên nhảy vào người tên thây ma đạp hắn ngã xuống, sau đó liền bắn những phát đạn liên tiếp.
Năm phát đạn dính thẳng vào cái tay bên phải của hắn. Tên thây ma chưa kịp phản ứng gì đã lại bị các đòn liên tiếp từ Thiên vào người.
Têm thây ma không chỉ nhận thấy tốc độ, sự phản ứng mà cả sức mạnh của Thiên cũng tăng một cách chóng mặt.
Những nắm đấm của Thiên giờ phải mạnh bằng những nắm đấm mà hắn phải chịu từ Tố Uyên vừa nãy. Một nắm đấm thẳng vào mặt. Thây ma chỉ huy bay xa ba mét.
Hắn gượng dậy, rít lên một tiếng, mười con thây ma lao thật nhanh đến. Thiên lập tức cầm khẩu 1911 bắn vào đám đó. Chỉ cần ba viên đạn, cả mười cái đầu của đám thây ma đều nát bét. Cùng lúc, tên thây ma chỉ huy đã có thời gian để phản ứng lại.
Hắn nhận ra sức mạnh của kẻ mà hắn đang đối đầu. Sức mạnh này không phải đùa. Hắn chưa bao giờ cảm thấy thú vị như lúc này.
Hắn lấy hết sức, tích điện thật nhiều vào tay của mình, phóng về hướng của Thiên. Một tiếng nổ lớn :"Đoàng !", liên tiếp sau đó là các tiếng nổ nữa, bụp....bụp...bụp..... Đoàng !
Một viên đạn bay thẳng vào lòng bàn tay hắn. Hắn khựng lại. Thiên đứng trước mặt hắn với một khẩu súng hết đạn.
- Hết đạn rồi. - Thiên nói.
Rồi anh vứt khẩu súng xuống, phi đến chỗ của tên thây ma. Một trận đấu tay đôi theo đúng nghĩa đen xảy ra. Thiên thì tung nắm đấm, tên thây ma thì đỡ lại và phản đòn. Thiên nhanh bao nhiêu, thì hắn nhanh bấy nhiêu. Không hề kém cạnh. Những nắm đấm tung ra liên tiếp. Từng cú đấm đến từ Thiên làm tên thây ma chống không nổi.
Cứ đà này hắn sẽ thua mất, lập tức hai cái xúc tu từ sau lưng hắn phi ra. Thiên liền né ra, hai cái xúc tu cắm thẳng vào mặt đất. Thiên nhân cơ hội, cho thẳng một cú đấm móc từ cằm tên thây ma lên. Hắn ngã ngửa ra, miệng phun ra một đống máu đen kịt. Lập tức, hắn nhanh chóng đứng dậy, mặc dù vẫn bị choáng váng.
Phía bên kia, Thiên cũng thấm mệt, năng lượng đều đã dành cho việc hồi phục lại vết thương ở bụng. Còn số năng lượng còn lại thì sắp cạn. Thiên không giữ được trạng thái này lâu hơn nữa.
Còn tên thây ma kia, hắn không thấy mệt. Chỉ là bị choáng thôi.
- H..h..h..(thở dốc).... Ngươi sẽ bị đánh bại thôi.
- Ồ ! Ta chỉ mới bị thương, còn cậu, sắp cạn hết năng lượng rồi ! Kết quả đã phâm định rõ ràng ! Biến thành zombie hoặc ta sẽ xé cậu ra làm trăm mảnh.
- Nói rất hay. Nhưng cái đó sẽ chẳng xảy ra đâu. Ngươi quên rằng còn ai nữa hả ?
- !
Tên thây ma chợt nhận ra, nhận ra rằng, cái tên đối mặt với hắn còn có một EX, mà EX đó hắn chỉ mới đánh ngất thôi, giờ hẳn đã tỉnh lại rồi. Mải chiến đấu mà hắn quên mất.
- Uyên ! Cơ hội cho em đấy !
Từ xa Tố Uyên đứng theo thế tấn công, miệng cười mỉm mặc dù khuôn mặt vẫn hơi đen do bị giật điện lúc nãy.
- Tên thây ma chết bằm. Dám giật điện bà.
- Ha ha ! Vẫn còn EX à ? Nhưng mà ta còn rất mạnh !
Chợt tên thây ma khựng lại, hắn cảm thấy cơ thể như bị đè nặng lên, không di chuyển nổi.
- Nhận ra rồi à ? Ta đã cố gắng đánh vào các khớp của ngưới đấy ! - Thiên nói.
- !
Phía sau, Tố Uyên dồn sức vào đòn đánh.
- Thức 30 : Body Breaker ( Phá hủy cơ thể ).
Một đòn đánh cực mạnh phóng đến. Đấm nát người tên thây ma. Máu, thịt, bay vương vãi khắp nơi. Xa chỗ đó, chỉ còn sót lại cái đầu của tên thây ma.
Thiên gục xuống, việc hồi phục và chiến đấu gần như rút cạn mọi sức lực của Thiên. Tố Uyên nhanh chóng đỡ lấy Thiên. Mặc cho Tố Uyên kêu hãy ngồi xuống nghỉ ngơi, mọi chuyện để cô lo nhưng Thiên vẫn thều thào :
- Dìu anh....đến chỗ...tên thây ma kia.
Tố Uyên đành dìu Thiên tới cái đầu của tên thây ma. Nhìn vào cái đầu, Thiên nói :
- Ngươi thua rồi. Nói ta biết, ai chỉ đạo ngươi.
- Tuyệt !...tuyệt lắm ! Ta..thua rồi. Thua một cách trọn vẹn, cuối cùng, ta vẫn làm "chúa tể" thất vọng.... Nhưng ta vẫn chiến đấu rất tuyệt phải không ?..
-.....
Tên thây ma nói câu cuối rồi "chết". Cuộc đời hắn đã kết thúc và không còn lần thứ ba sống lại. Hắn đã "chết" và thua cuộc.
-....Cuối cùng...cũng hết. - Thiên thều thào.
- Anh đừng cố quá. Ngồi nghỉ đi. Anh thắng hắn rồi !
- Không là chúng ta thắng hắn chứ.
- Biết rồi ! Khổ lắm !
- Grao...grao....
- Cái ?
Đúng rồi ! Còn lũ thây ma dưới quyền tên kia nữa. Chúng phải hơn hai vạn con và đang kéo đến báo thù cho thủ lĩnh.
- Chết tiệt !
.....To be continued......
- Này,này, chết chưa vậy ? - Một giọng nói kì lạ vang bên tai của Thiên.
Thiên dần dần mở mắt lại. Người trước mắt Thiên vẫn cố gọi Thiên dậy. Khoảng không quanh Thiên trắng xóa, trải dài vô tận.
- Này, cậu nghe tôi chứ ? - Giọng nói vẫn vang lên.
Thiên gượng dậy, chẳng thấy đau gì cả. Rõ ràng vừa nãy, anh ta đã bị đâm xuyên qua bụng. Định thần lại và đứng thẳng lên. Thiên nhận ra con người trước mặt.
Phải, trước mặt Thiên, một cô gái mặc bộ blouse trắng, tóc màu hồng nhẹ giống màu lá anh đào. Đồng tử của cô ấy là một màu xanh trong như biển vậy. Một cô gái rất dễ thương. Trông cô ấy rất giống một bác sĩ hoặc một nhà khoa học. Và hơn hết, với Thiên cô gái này có cái gì đó quen thuộc.
- Xin chào ! Cuối cùng cậu cũng đã tỉnh lại. - Cô gái ấy cất giọng nói.
- Tôi đang ở đâu ? Cô là ai ? - Thiên hỏi cô gái.
- A ! Quên mất ! Cậu vừa bị đâm mà nhỉ ? Tôi quên mất.
- ?
- Ây da.... Thực ra... Nói thế nào ấy nhỉ ? Cậu sắp tạch rồi ! Đây là khoảng không vô tận. Nơi mà người sắp chết thường thấy.
- Sao nghe giống mấy bộ Anime quá vậy ?
- Tôi làm sao biết được.
- Mà cô chưa trả lời câu hỏi của tôi. Cô là ai ?
- Hừm.... À ! Cậu cứ coi tôi là một hình ảnh do cậu tưởng tượng ra là được.
-.... Vậy thì "cô gái của sự tưởng tượng", tôi đã chết rồi ư ?
- Nói như vậy vừa đúng mà vừa sai. - Cô gái giơ hai tay ra hai bên như đang giải thích cho Thiên.
- Tại sao lại vừa đúng mà vừa sai ?
-... Cậu xem, một tên sắp chết lại tư tưởng về gái thì có gọi là chết không ?
- Đừng chọc ngoáy tôi nữa. Nói câu trả lời đi.
- Haiz, thôi kệ, cậu là dân FA mà. Như đã nói rồi, cậu chết mà không hề chết.
-....
- Thực ra. Cậu có một thứ sức mạnh khiến cậu bất tử...
- Tôi là con người, đâu phải thần thánh ?
- Ara..ara... Vậy sẽ thế nào nếu tôi nhắc đến dự án G.O.D và thực thể GOD nhỉ ?
- ! Cái này !...
Thiên đưa tay lên trán, suy nghĩ, từng dòng ký ức hiện về...dự án G.O.D....thực thể GOD.
- Không thể nào.... - Thiên nói.
- Có thể ! Nếu cậu tin chính mình, nếu là Thiên thì sẽ làm được. - Một câu nói rất quen thuộc với Thiên.
- ...! Cô là.... !!!!!!
Câu nói vừa dứt, Thiên lập tức bị một thế lực nào đó kéo ra xa khỏi cô gái. Thiên chẳng kịp làm gì cả.
Thiên bị kéo đi xa. Cô gái mới nhìn về hướng Thiên bị kéo đi mà nói :
- Lần sau hãy gọi em là công chúa nhé. Anh luôn là hoàng tử của em mà. Tạm biệt và...hẹn gặp lại....chúc may mắn !
Mọi thứ lại chợt tối sầm rồi lại sáng lên. Thiên dần mở mắt đứng dậy. Vết thương trên bụng dần khép lại, những sợi tơ đỏ nối các chỗ hở trên vết thương của Thiên lại. Chưa đầy nửa phút, mọi vết thương đã hoàn toàn biếm mất.
Thiên đã trở về thực tại. Trước mặt Thiên vẫn là con thây ma đó. Tên thây ma chỉ huy rất bất ngờ về sự hồi phục quá chi là khó tin của Thiên, hắn nhìn về phía Thiên và cười lớn :
- Ồ ! Thú vị ! Thú vị ! Cậu còn sống ! Còn sống kìa ! Lại còn hồi phục nữa ! Thú vị ! Quá sức thú vị !
-....
Thiên không nói gì, chỉ im lặng, một hồi sau, Thiên lặng lẽ nói :
- Thực hành quyền năng ! Trích dẫn 5% sức mạnh.
Nói xong, chẳng có gì thay đổi cả. Nhưng khi nhìn vào Thiên, ta có thể thấy một ánh mắt lạnh lùng và sắc bén. Khác hẳn với một "Thiên" thường ngày.
- Chà ! Cậu chơi thật rồi à ? Tôi mong mãi....
-...
Một bóng đen lao đến Thiên từ đằng sau. Nhưng Thiên nhanh hơn, giơ thẳng khẩu súng 1911 bắn một phát đạn.
Não và thịt bắn tung tóe, một cái xác ngã xuống. Đầu nó đã không còn rồi, móng của con thây ma này dài phải đến hơn năm mươi xen-ti-mét.
Cái xác ngã lấy một tiếng : "bịch !"
- Ra là vậy. Vẫn luôn có một con Slashser đợi khi đối thủ ngươi không để ý mà ra tay. Thảo nào, vừa nãy ta bị đâm mà không hay biết.
( Salshser : Một loại zombie cấp C, có móng vuốt dài và tốc độ nhanh, thường trốn ở các góc khuất và nơi tối để hạ sát con mồi)
-.... Chiêu trò bị phát hiện rồi nhỉ ? Mà cậu thay đạn từ lúc nào ta cũng không biết đó.
-.... Đừng nói nhiều nữa, còn trò gì tung ra nốt đi.
- Khà, khà, khà, chẳng còn gì đâu, nên chúng ta sẽ đấu tay đôi thôi.
Thiên và tên thây ma đều từ từ tiến tới. Tên thây ma chỉ huy lao tới trước. Hắn vung vuốt sắc nhọn về hướng Thiên. Nhưng vừa chớp mắt cái Thiên đã biến mất. Sau đó là một đòn giáng thật mạnh vào ngực của hắn, làm vết thương ban nãy tràn máu ra thêm.
Không thấy Thiên đâu, tên thây ma liền phóng điện khắp xung quanh. Dưới đất tràn ngập đầy những luồng điện xanh lam. Chỉ cần đáp xuống là chết luôn. Thiên nhảy vào người tên thây ma đạp hắn ngã xuống, sau đó liền bắn những phát đạn liên tiếp.
Năm phát đạn dính thẳng vào cái tay bên phải của hắn. Tên thây ma chưa kịp phản ứng gì đã lại bị các đòn liên tiếp từ Thiên vào người.
Têm thây ma không chỉ nhận thấy tốc độ, sự phản ứng mà cả sức mạnh của Thiên cũng tăng một cách chóng mặt.
Những nắm đấm của Thiên giờ phải mạnh bằng những nắm đấm mà hắn phải chịu từ Tố Uyên vừa nãy. Một nắm đấm thẳng vào mặt. Thây ma chỉ huy bay xa ba mét.
Hắn gượng dậy, rít lên một tiếng, mười con thây ma lao thật nhanh đến. Thiên lập tức cầm khẩu 1911 bắn vào đám đó. Chỉ cần ba viên đạn, cả mười cái đầu của đám thây ma đều nát bét. Cùng lúc, tên thây ma chỉ huy đã có thời gian để phản ứng lại.
Hắn nhận ra sức mạnh của kẻ mà hắn đang đối đầu. Sức mạnh này không phải đùa. Hắn chưa bao giờ cảm thấy thú vị như lúc này.
Hắn lấy hết sức, tích điện thật nhiều vào tay của mình, phóng về hướng của Thiên. Một tiếng nổ lớn :"Đoàng !", liên tiếp sau đó là các tiếng nổ nữa, bụp....bụp...bụp..... Đoàng !
Một viên đạn bay thẳng vào lòng bàn tay hắn. Hắn khựng lại. Thiên đứng trước mặt hắn với một khẩu súng hết đạn.
- Hết đạn rồi. - Thiên nói.
Rồi anh vứt khẩu súng xuống, phi đến chỗ của tên thây ma. Một trận đấu tay đôi theo đúng nghĩa đen xảy ra. Thiên thì tung nắm đấm, tên thây ma thì đỡ lại và phản đòn. Thiên nhanh bao nhiêu, thì hắn nhanh bấy nhiêu. Không hề kém cạnh. Những nắm đấm tung ra liên tiếp. Từng cú đấm đến từ Thiên làm tên thây ma chống không nổi.
Cứ đà này hắn sẽ thua mất, lập tức hai cái xúc tu từ sau lưng hắn phi ra. Thiên liền né ra, hai cái xúc tu cắm thẳng vào mặt đất. Thiên nhân cơ hội, cho thẳng một cú đấm móc từ cằm tên thây ma lên. Hắn ngã ngửa ra, miệng phun ra một đống máu đen kịt. Lập tức, hắn nhanh chóng đứng dậy, mặc dù vẫn bị choáng váng.
Phía bên kia, Thiên cũng thấm mệt, năng lượng đều đã dành cho việc hồi phục lại vết thương ở bụng. Còn số năng lượng còn lại thì sắp cạn. Thiên không giữ được trạng thái này lâu hơn nữa.
Còn tên thây ma kia, hắn không thấy mệt. Chỉ là bị choáng thôi.
- H..h..h..(thở dốc).... Ngươi sẽ bị đánh bại thôi.
- Ồ ! Ta chỉ mới bị thương, còn cậu, sắp cạn hết năng lượng rồi ! Kết quả đã phâm định rõ ràng ! Biến thành zombie hoặc ta sẽ xé cậu ra làm trăm mảnh.
- Nói rất hay. Nhưng cái đó sẽ chẳng xảy ra đâu. Ngươi quên rằng còn ai nữa hả ?
- !
Tên thây ma chợt nhận ra, nhận ra rằng, cái tên đối mặt với hắn còn có một EX, mà EX đó hắn chỉ mới đánh ngất thôi, giờ hẳn đã tỉnh lại rồi. Mải chiến đấu mà hắn quên mất.
- Uyên ! Cơ hội cho em đấy !
Từ xa Tố Uyên đứng theo thế tấn công, miệng cười mỉm mặc dù khuôn mặt vẫn hơi đen do bị giật điện lúc nãy.
- Tên thây ma chết bằm. Dám giật điện bà.
- Ha ha ! Vẫn còn EX à ? Nhưng mà ta còn rất mạnh !
Chợt tên thây ma khựng lại, hắn cảm thấy cơ thể như bị đè nặng lên, không di chuyển nổi.
- Nhận ra rồi à ? Ta đã cố gắng đánh vào các khớp của ngưới đấy ! - Thiên nói.
- !
Phía sau, Tố Uyên dồn sức vào đòn đánh.
- Thức 30 : Body Breaker ( Phá hủy cơ thể ).
Một đòn đánh cực mạnh phóng đến. Đấm nát người tên thây ma. Máu, thịt, bay vương vãi khắp nơi. Xa chỗ đó, chỉ còn sót lại cái đầu của tên thây ma.
Thiên gục xuống, việc hồi phục và chiến đấu gần như rút cạn mọi sức lực của Thiên. Tố Uyên nhanh chóng đỡ lấy Thiên. Mặc cho Tố Uyên kêu hãy ngồi xuống nghỉ ngơi, mọi chuyện để cô lo nhưng Thiên vẫn thều thào :
- Dìu anh....đến chỗ...tên thây ma kia.
Tố Uyên đành dìu Thiên tới cái đầu của tên thây ma. Nhìn vào cái đầu, Thiên nói :
- Ngươi thua rồi. Nói ta biết, ai chỉ đạo ngươi.
- Tuyệt !...tuyệt lắm ! Ta..thua rồi. Thua một cách trọn vẹn, cuối cùng, ta vẫn làm "chúa tể" thất vọng.... Nhưng ta vẫn chiến đấu rất tuyệt phải không ?..
-.....
Tên thây ma nói câu cuối rồi "chết". Cuộc đời hắn đã kết thúc và không còn lần thứ ba sống lại. Hắn đã "chết" và thua cuộc.
-....Cuối cùng...cũng hết. - Thiên thều thào.
- Anh đừng cố quá. Ngồi nghỉ đi. Anh thắng hắn rồi !
- Không là chúng ta thắng hắn chứ.
- Biết rồi ! Khổ lắm !
- Grao...grao....
- Cái ?
Đúng rồi ! Còn lũ thây ma dưới quyền tên kia nữa. Chúng phải hơn hai vạn con và đang kéo đến báo thù cho thủ lĩnh.
- Chết tiệt !
.....To be continued......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.