Thế Giới Xác Sống: Hậu Tận Thế
Chương 8: Thất thủ căn cứ Thanh Hóa (phần 2)
Yuuchiro
19/11/2019
Sau tiếng kêu thì lập tức là một tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Khói bụi bay mù mịt, dường
như vừa có cái gì phát nổ.
Lượm định thần lại, nó nhìn xung quanh để tìm Tứ.
- Anh Tứ ơi !
Tứ lồm cồm bò dậy, trên người hắn là xác con thây ma với một con dao găm ngay giữa trán.
- Khụ,...khụ... May quá. Rút dao ra kịp. Có chuyện gì vậy ?
Chưa kịp trả lời cho câu hỏi của Tứ. Một tràng súng nổ liên tiếp, kèm theo đó là tiếng nổ của lựu đạn. Tứ nhìn ra sân. Đám zombie vẫn lao đến nhưng đã bị trặn lại bởi một khẩu súng máy phóng lựu liên tiếp, khẩu súng liên tục phóng ra những quả lựu đạn. Đám thây ma bị thổi bay, không con nào dám tiến lại gần. Nhưng rồi nó sẽ phải hết đạn, anh đội trưởng ở đâu thì Tứ không thấy nhưng đội của Tứ đã mất vài người rồi. Tứ định nhảy xuống giúp đồng đội hắn nhưng bị Kiên cản lại :
- Không được ! Mày phải ở đấy. Không được xuống đây. - Kiên hét lớn.
Kiên vừa dứt lời, lập tức anh đội trưởng từ đâu xen lời vào :
- Lượm ! Khởi động bom đi, mọi người chuẩn bị rút ! Tứ mang theo cái đài.
Không ai nói cái gì, mọi người lập tức hành động, ngay từ đầu anh đội trưởng đã biết rằng cái căn cứ nhỏ này chẳng thể trụ nổi một vạn con thây ma. Chỉ có thể cầm chân chúng mà thôi.
Tứ vác theo cái đài liên lạc, còn Lượm, nó đến gần một cái công tắc và nhấn thật mạnh.
Một tiếng tích..tắc..của đồng hồ hẹn giờ vang lên. Mọi người lập tức chạy ra sân sau, đám zombie đuổi theo. Ai nấy đều vừa chạy vừa cầm khẩu súng xả bừa về đằng sau. Có vài người bị tóm được, chưa kịp kêu cứu gì đã bị mất hút vào làn zombie hung hãn đang lao đến.
Tứ leo lên chiếc xe díp, Bằng và Lượm cũng nhanh chóng leo lên. Họ đi thật nhanh, đâm thẳng qua đám thây ma trước mặt. Đằng sau, anh đội trưởng giữ chặt khẩu súng máy gắn trên xe.
- Đi nhanh vào ! Bom sắp nổ !
Hàng xe đi thật nhanh, lao tới, len qua những những tòa nhà đổ nát, mặc dù đã ngồi sau ghế xe máy của thằng bạn thân cả chục lần rồi nhưng chưa lúc nào Tứ lại căng não như thế này. Đi trước hắn là những chiếc xe của đồng đội. Đếm qua cũng chỉ có mười người còn lại. Số kia có lẽ đã chết hết rồi. Chiếc xe đang đi đầu bỗng bị một con thây ma lớn húc đổ, đâm sầm vào tòa nhà bên cạnh. Bồn ngườu trên đó lập tức bất tỉnh.
Chiếc xe rỉ xăng xuống, phát nổ... Bùm ! Tòa nhà hoàn toàn đổ sập. Đám zombie đang đuổi đằng sau cũng bị chặn lại bởi một vụ nổ lớn. Đó là vụ nổ từ việc căn cứ của Tứ tự hủy.
Con thây ma lớn chặn đằng trước giơ tay ra, nó định đánh bay xe của Tứ như chiếc xe kia.
Bằng liền lôi ra khẩu AK. Sấy vào tay con thây ma, nó rơi tay xuống, xe Tứ húc thẳng vào nó, làm nó bay xa mấy mét. Máu chảy lênh láng khắp đường phố. Mùi cháy khét và mùi máu thịt lan tỏa khắp nơi.
- Bằng ! Cầm tay lái cho tao ! Tao gọi không kích !
- Được rồi !
Bằng nhanh chóng leo lên ghế lái. Từ thì ngồi về ghế sau, cầm chắc cái đài.
- A lô ? Tổng bộ ! Có nghe rõ không ?
- Rè.....rè...rè....
Chẳng ai đáp lại cả.
- Không có tín hiệu ! - Tứ nói.
- Cái gì ? - Anh đội trưởng giật mình.
Từ đằng xa, một cột khói bốc lên. Đó là chỗ của tháp tín hiệu.
- Đó... Đó là.....
- Chỗ đó cũng thất thủ rồi ư ? Chết tiệt !
Tháp tín hiệu đã bị đánh đổ. Không thể liên lạc với tổng bộ. Hoàn toàn, quân đội nơi đây đã bị đám thây ma đánh bại một cách hoàn toàn.
Tứ cực kỳ bất ngờ, mới đêm qua, hắn đã được Tổng bộ thông báo rằng số lượng thây ma trong thành phố chưa lên tới một nghìn con. Rằng quân đội sẽ đến tiếp tế....nhưng...cái gì thật sự xảy ra thì đều trái ngược cả.
Đang suy nghĩ thì một tiếng nổ vang lên đằng sau, cái xe đằng sau Tứ lao thẳng vào xe của hắn. Chiếc xe bị tông, bay vào một tòa nhà, nằm im lìm ở đấy....Tứ bất tỉnh.....
Trở lại hiện tại.....
Sau tiếng nổ, đám thây ma bị thu hút, đi xa chỗ của Thiên.
- Chuyện gì vậy ? - Thiên mở chiếc rèm ra nhìn ra xa, một cột khói lớn bốc lên. Đó là nơi mà họ định đến.
- Không thể nào... Căn cứ bị phá hủy rồi.
- Có chuyện gì vậy ? - Ellie cũng bất ngờ.
Chưa kịp trả lời cho câu hỏi của cô bé, Thiên lập tức bị một tiếng đài kêu làm giật mình.
Thiên cầm cái điện thoại trong túi lên, cái điện thoại này dùng tần số bí mật. Liên lạc qua sóng của vệ tinh VN-557. Thứ này Phàn Băng đã đưa cho Thiên để liên lạc những việc tối mật.
- Có chuyện gì đã xảy ra vậy ? - Thiên lập tức hỏi, vì anh biết đầu dây bên kia kà ai.
- Bình tĩnh, có chuyện không hay rồi ! - Giọng của Phàn Băng ở đầu dây bên kia vang lên, có vẻ cô ấy cũng rất bất ngờ.
-....
- Được rồi ! Không có nhiều thời gian đâu. Thiên, cậu nghe kĩ này.
- Được rồi. Tôi đang nghe cậu đây.
- Mọi lực lượng quân đội ở Thanh Hóa đã bị triệt hạ rồi.
- Cái gì ?
- Họ bị một lực lượng thây ma rất lớn tấn công. Chúng được chỉ huy. Tớ cần cậu tiêu diệt con thây ma chỉ huy này.
- Chẳng lẽ...
- Uhm, có vẻ "nó" đã trở lại. Làn sóng thây ma đã trở lại. Cậu cần tiêu diệt con chỉ huy trước ngày mai. Trước khi nó tiến tới Alpha.
-.... Vậy,...
- Đây là yêu cầu cuối,... Bọn tớ sẽ hỗ trợ cậu hết mọi thứ.... Đừng chết !
- Được rồi.
- Tạm biệt.
Thiên lúc này trong lòng xen lẫn cả sự lo lắng lẫn căng thẳng. Tối nay, anh ta sẽ phải làm một việc rất nguy hiểm. Rất có thể sẽ không trở về.....
Khói bụi bay mù mịt, dường
như vừa có cái gì phát nổ.
Lượm định thần lại, nó nhìn xung quanh để tìm Tứ.
- Anh Tứ ơi !
Tứ lồm cồm bò dậy, trên người hắn là xác con thây ma với một con dao găm ngay giữa trán.
- Khụ,...khụ... May quá. Rút dao ra kịp. Có chuyện gì vậy ?
Chưa kịp trả lời cho câu hỏi của Tứ. Một tràng súng nổ liên tiếp, kèm theo đó là tiếng nổ của lựu đạn. Tứ nhìn ra sân. Đám zombie vẫn lao đến nhưng đã bị trặn lại bởi một khẩu súng máy phóng lựu liên tiếp, khẩu súng liên tục phóng ra những quả lựu đạn. Đám thây ma bị thổi bay, không con nào dám tiến lại gần. Nhưng rồi nó sẽ phải hết đạn, anh đội trưởng ở đâu thì Tứ không thấy nhưng đội của Tứ đã mất vài người rồi. Tứ định nhảy xuống giúp đồng đội hắn nhưng bị Kiên cản lại :
- Không được ! Mày phải ở đấy. Không được xuống đây. - Kiên hét lớn.
Kiên vừa dứt lời, lập tức anh đội trưởng từ đâu xen lời vào :
- Lượm ! Khởi động bom đi, mọi người chuẩn bị rút ! Tứ mang theo cái đài.
Không ai nói cái gì, mọi người lập tức hành động, ngay từ đầu anh đội trưởng đã biết rằng cái căn cứ nhỏ này chẳng thể trụ nổi một vạn con thây ma. Chỉ có thể cầm chân chúng mà thôi.
Tứ vác theo cái đài liên lạc, còn Lượm, nó đến gần một cái công tắc và nhấn thật mạnh.
Một tiếng tích..tắc..của đồng hồ hẹn giờ vang lên. Mọi người lập tức chạy ra sân sau, đám zombie đuổi theo. Ai nấy đều vừa chạy vừa cầm khẩu súng xả bừa về đằng sau. Có vài người bị tóm được, chưa kịp kêu cứu gì đã bị mất hút vào làn zombie hung hãn đang lao đến.
Tứ leo lên chiếc xe díp, Bằng và Lượm cũng nhanh chóng leo lên. Họ đi thật nhanh, đâm thẳng qua đám thây ma trước mặt. Đằng sau, anh đội trưởng giữ chặt khẩu súng máy gắn trên xe.
- Đi nhanh vào ! Bom sắp nổ !
Hàng xe đi thật nhanh, lao tới, len qua những những tòa nhà đổ nát, mặc dù đã ngồi sau ghế xe máy của thằng bạn thân cả chục lần rồi nhưng chưa lúc nào Tứ lại căng não như thế này. Đi trước hắn là những chiếc xe của đồng đội. Đếm qua cũng chỉ có mười người còn lại. Số kia có lẽ đã chết hết rồi. Chiếc xe đang đi đầu bỗng bị một con thây ma lớn húc đổ, đâm sầm vào tòa nhà bên cạnh. Bồn ngườu trên đó lập tức bất tỉnh.
Chiếc xe rỉ xăng xuống, phát nổ... Bùm ! Tòa nhà hoàn toàn đổ sập. Đám zombie đang đuổi đằng sau cũng bị chặn lại bởi một vụ nổ lớn. Đó là vụ nổ từ việc căn cứ của Tứ tự hủy.
Con thây ma lớn chặn đằng trước giơ tay ra, nó định đánh bay xe của Tứ như chiếc xe kia.
Bằng liền lôi ra khẩu AK. Sấy vào tay con thây ma, nó rơi tay xuống, xe Tứ húc thẳng vào nó, làm nó bay xa mấy mét. Máu chảy lênh láng khắp đường phố. Mùi cháy khét và mùi máu thịt lan tỏa khắp nơi.
- Bằng ! Cầm tay lái cho tao ! Tao gọi không kích !
- Được rồi !
Bằng nhanh chóng leo lên ghế lái. Từ thì ngồi về ghế sau, cầm chắc cái đài.
- A lô ? Tổng bộ ! Có nghe rõ không ?
- Rè.....rè...rè....
Chẳng ai đáp lại cả.
- Không có tín hiệu ! - Tứ nói.
- Cái gì ? - Anh đội trưởng giật mình.
Từ đằng xa, một cột khói bốc lên. Đó là chỗ của tháp tín hiệu.
- Đó... Đó là.....
- Chỗ đó cũng thất thủ rồi ư ? Chết tiệt !
Tháp tín hiệu đã bị đánh đổ. Không thể liên lạc với tổng bộ. Hoàn toàn, quân đội nơi đây đã bị đám thây ma đánh bại một cách hoàn toàn.
Tứ cực kỳ bất ngờ, mới đêm qua, hắn đã được Tổng bộ thông báo rằng số lượng thây ma trong thành phố chưa lên tới một nghìn con. Rằng quân đội sẽ đến tiếp tế....nhưng...cái gì thật sự xảy ra thì đều trái ngược cả.
Đang suy nghĩ thì một tiếng nổ vang lên đằng sau, cái xe đằng sau Tứ lao thẳng vào xe của hắn. Chiếc xe bị tông, bay vào một tòa nhà, nằm im lìm ở đấy....Tứ bất tỉnh.....
Trở lại hiện tại.....
Sau tiếng nổ, đám thây ma bị thu hút, đi xa chỗ của Thiên.
- Chuyện gì vậy ? - Thiên mở chiếc rèm ra nhìn ra xa, một cột khói lớn bốc lên. Đó là nơi mà họ định đến.
- Không thể nào... Căn cứ bị phá hủy rồi.
- Có chuyện gì vậy ? - Ellie cũng bất ngờ.
Chưa kịp trả lời cho câu hỏi của cô bé, Thiên lập tức bị một tiếng đài kêu làm giật mình.
Thiên cầm cái điện thoại trong túi lên, cái điện thoại này dùng tần số bí mật. Liên lạc qua sóng của vệ tinh VN-557. Thứ này Phàn Băng đã đưa cho Thiên để liên lạc những việc tối mật.
- Có chuyện gì đã xảy ra vậy ? - Thiên lập tức hỏi, vì anh biết đầu dây bên kia kà ai.
- Bình tĩnh, có chuyện không hay rồi ! - Giọng của Phàn Băng ở đầu dây bên kia vang lên, có vẻ cô ấy cũng rất bất ngờ.
-....
- Được rồi ! Không có nhiều thời gian đâu. Thiên, cậu nghe kĩ này.
- Được rồi. Tôi đang nghe cậu đây.
- Mọi lực lượng quân đội ở Thanh Hóa đã bị triệt hạ rồi.
- Cái gì ?
- Họ bị một lực lượng thây ma rất lớn tấn công. Chúng được chỉ huy. Tớ cần cậu tiêu diệt con thây ma chỉ huy này.
- Chẳng lẽ...
- Uhm, có vẻ "nó" đã trở lại. Làn sóng thây ma đã trở lại. Cậu cần tiêu diệt con chỉ huy trước ngày mai. Trước khi nó tiến tới Alpha.
-.... Vậy,...
- Đây là yêu cầu cuối,... Bọn tớ sẽ hỗ trợ cậu hết mọi thứ.... Đừng chết !
- Được rồi.
- Tạm biệt.
Thiên lúc này trong lòng xen lẫn cả sự lo lắng lẫn căng thẳng. Tối nay, anh ta sẽ phải làm một việc rất nguy hiểm. Rất có thể sẽ không trở về.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.