Chương 8: Mơ..chỉ Là Mơ Thôi .
Ngân Dư
16/08/2015
Sau khi thấy cảnh con zombie hồi chiều sống dậy ấy . Chúng tôi rút ra được kết luận là khi bị zombie cắn , hay ăn thịt , con người sẽ bị biến đổi thành chúng nó . Một chủng loại đáng sợ.... Sau một ngày dày mệt mỏi , chúng tôi đi tắm . Phải nói là rất là thoải mái khi đi tắm xong , giống như là trút được gánh nặng trên cõi đời vậy ^^ Ăn tối bằng tô mì gói lót dạ xong , tôi với M.Trà vào phòng ngủ . Minh và Tân ngủ ở ngoài canh chừng . M.Trà đang sắp xếp lại mùng mền thì đột nhiên la toán lên:
-Á....á.....á.....á......á....á !!!!
-Có chuyện gì vậy ? Tôi hốt hoãng hỏi.
-Chuyện gì ? Minh và Tân hốt hoảng chạy vào .
-T...t...t...thấy con gián !! :3
-Trời ơi !! Ba đứa đồng thanh
-Rãnh quá m k ngủ được thì để người ta ngủ chứ ! Haizzz ! Minh chán nãn nói .
-Biết rồii mà TT M.Trà làm ra vẻ tội lỗi nói.
-Thôi ngủ ! Tôi nói .
Hôm nay tôi có vẻ ngủ sớm hơn dự định , mọi khi đến 10h30 tôi mới ngủ nhưng hôm nay mới 8h nhưng tôi đã miên mang đi vào giấc ngủ, chắc là do áp lực nhiều quá..........
*Đùng đùng đùng* * Grừ..grừ..* Những âm thanh ấy phát ra từ nhà tôi . Tôi đã trở về với ngôi nhà thân yêu của mình .Nhưng sao nhìn nó hoang tàn thế , bụi bám đầy nhà , sàn đầy máu , đồ đạc vứt lung tung như nhà vô chủ . Tôi bèn chạy vào phòng mẹ , k thấy ai cả . Tuy rằng k thấy người nhưng tôi vẫn rất vui . Chắc mẹ tôi đã đi đâu rồi . Kế tiếp tôi vào phòng bà ngoại , cũng k thấy ai cả , chỉ duy nhất một bức thư . K hiểu sao tôi lại k thể đọc được , bỗng tôi nghe tiếng của bọn zombie ở trên lầu .... Tôi rón rén đi lên nhìn xem coi có chuyện gì thì....Trời ơiiii !!!! Ba mẹ tôi đã thành zombie từ khi nào rồi , tôi khóc k thành tiếng . Bà ngoại tôi thì bị zombie xâu xé... K nhận ra bà nữa . Tại sao vậy ?? Trời ơii !!!!! Nhưng , tôi nghe tiếng em tôi đang khóc ở đâu đó . Vẫn còn hi vọng sao ? Tôi nhón nhén đi theo tiếng khóc ở góc tường , tôi bỗng chốc nở 1 nụ cười và những giọt nước mắt rơi vì hạnh phúc . Đứa em trai nhỏ của tôi vẫn còn sống ... Nhưng , chưa kịp bồng nó lên thì 1 con zombie đã nhào tới xâu xé nó . Còn tôi , chỉ biết gào lên 1 tiếng KHÔNGGG !!!!!! . Đúng là cuộc đời thật chó chết mà :-/ Lần lượt cướp đi những người tôi yêu quí nhất .......
-Ngân ! Sao vậy ? Mày gặp ác mộng hã ? M.Trà hỏi tôi bằng giọng ngáy ngủ .
Lúc này , tôi mới ý thức được đấy chỉ là 1 giấc mơ thôi ... Vâng , chỉ là mơ , nhưng sao nó thật đến thế....Quẹt đi những giọt nước mắt đang rơi trên má , tôi trả lời M.Trà :
-Ừ ! T mới gặp ác mộng , thôi khuya rồi ! M ngủ đi !!
- Ừa m cũng ngủ đi !! M.Trà trở mình và tiếp tục ngủ say sưa......
-Á....á.....á.....á......á....á !!!!
-Có chuyện gì vậy ? Tôi hốt hoãng hỏi.
-Chuyện gì ? Minh và Tân hốt hoảng chạy vào .
-T...t...t...thấy con gián !! :3
-Trời ơi !! Ba đứa đồng thanh
-Rãnh quá m k ngủ được thì để người ta ngủ chứ ! Haizzz ! Minh chán nãn nói .
-Biết rồii mà TT M.Trà làm ra vẻ tội lỗi nói.
-Thôi ngủ ! Tôi nói .
Hôm nay tôi có vẻ ngủ sớm hơn dự định , mọi khi đến 10h30 tôi mới ngủ nhưng hôm nay mới 8h nhưng tôi đã miên mang đi vào giấc ngủ, chắc là do áp lực nhiều quá..........
*Đùng đùng đùng* * Grừ..grừ..* Những âm thanh ấy phát ra từ nhà tôi . Tôi đã trở về với ngôi nhà thân yêu của mình .Nhưng sao nhìn nó hoang tàn thế , bụi bám đầy nhà , sàn đầy máu , đồ đạc vứt lung tung như nhà vô chủ . Tôi bèn chạy vào phòng mẹ , k thấy ai cả . Tuy rằng k thấy người nhưng tôi vẫn rất vui . Chắc mẹ tôi đã đi đâu rồi . Kế tiếp tôi vào phòng bà ngoại , cũng k thấy ai cả , chỉ duy nhất một bức thư . K hiểu sao tôi lại k thể đọc được , bỗng tôi nghe tiếng của bọn zombie ở trên lầu .... Tôi rón rén đi lên nhìn xem coi có chuyện gì thì....Trời ơiiii !!!! Ba mẹ tôi đã thành zombie từ khi nào rồi , tôi khóc k thành tiếng . Bà ngoại tôi thì bị zombie xâu xé... K nhận ra bà nữa . Tại sao vậy ?? Trời ơii !!!!! Nhưng , tôi nghe tiếng em tôi đang khóc ở đâu đó . Vẫn còn hi vọng sao ? Tôi nhón nhén đi theo tiếng khóc ở góc tường , tôi bỗng chốc nở 1 nụ cười và những giọt nước mắt rơi vì hạnh phúc . Đứa em trai nhỏ của tôi vẫn còn sống ... Nhưng , chưa kịp bồng nó lên thì 1 con zombie đã nhào tới xâu xé nó . Còn tôi , chỉ biết gào lên 1 tiếng KHÔNGGG !!!!!! . Đúng là cuộc đời thật chó chết mà :-/ Lần lượt cướp đi những người tôi yêu quí nhất .......
-Ngân ! Sao vậy ? Mày gặp ác mộng hã ? M.Trà hỏi tôi bằng giọng ngáy ngủ .
Lúc này , tôi mới ý thức được đấy chỉ là 1 giấc mơ thôi ... Vâng , chỉ là mơ , nhưng sao nó thật đến thế....Quẹt đi những giọt nước mắt đang rơi trên má , tôi trả lời M.Trà :
-Ừ ! T mới gặp ác mộng , thôi khuya rồi ! M ngủ đi !!
- Ừa m cũng ngủ đi !! M.Trà trở mình và tiếp tục ngủ say sưa......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.