Chương 10
Sainry
29/03/2023
Trong căn phòng đen tối tĩnh mịch, xung quanh được bày trí gọn gàng sang trọng và cao cấp. Ở đó, người phụ nữ đôi mắt màu xanh dương cùng mái tóc màu vàng nhạt đang ngồi, cô ta khoác trên mình bộ váy body bó sát ngắn trên đầu gối màu đen. Đôi guốc cao bảy phân màu đen da bóng tôn lên đôi chân dài quyến rũ đến mê người. Nữ nhân ngồi trên chiếc ghế sofa sang trọng màu da, chân vắt chéo, cô ta đeo kính râm màu đen có giá trị lên đến hàng trăm triệu.
Bên cạnh người phụ nữ đó là người đàn ông với thân hình cân đối, anh ta mặc trên mình bộ vest lịch lãm sang trọng. Trên tay anh ta là tờ giấy tài liệu cùng chiếc máy tính bảng đời mới cao cấp đắt tiền. Anh ta chính là thư ký của người phụ nữ có khí chất sang chảnh quý phái kia.
"Mistress.. Roy báo cáo nhiệm vụ đã hoàn thành! Mục tiêu bị Bướm Đêm tiêu diệt rồi!"
Nghe thấy được thông tin từ miệng thư ký xong. Người phụ nữ chỉ nghiêng mặt sang bên trái một chút, rồi cô ta mỉm cười nhẹ. Đôi môi tô màu son đỏ chót quyến rũ với đôi mắt màu xanh dương sắc bén liếc vào khoảng không vô định. Cô ta vươn tay lấy một điếu thuốc lá cao cấp trên bàn. Thư ký đứng bên cạnh trong nháy mắt nhìn thấy liền nhanh chóng lại gần, anh ta lấy trong túi ra cái bật lửa mạ vàng kim óng ánh đắt tiền, sau đó đưa lên gần phía điếu thuốc trên tay của cô ta châm lửa.
Phù..
Tiếng hà hơi thuốc vang lên trong không trung, khói thuốc bay lơ lửng xung quanh giống như màn sương mờ mờ ảo ảo ở căn phòng tối tăm đáng sợ. Người phụ nữ được gọi là Mistress kia hai ngón tay đang kẹp điếu thuốc ở giữa, rồi cô ta để bàn tay lên trên cái chân đang vắt chéo thon dài của mình. Không ai biết được giờ đây người phụ nữ đó là ai, hay tâm tư của cô ta như thế nào. Chỉ biết rằng, sự im lặng vẫn đang bao trùm lấy cả căn phòng với sự rùng rợn khó có thể diễn tả thành lời..
* * *
Trường quốc tế S thuộc tiểu bang California (Hoa Kỳ).
Một đám học sinh đông đảo đang đứng tụ tập bên ngoài cổng trường, khiến cho việc đi lại vào bên trong trường giống như việc bị tắc đường vào những giờ cao điểm. Nhưng vì sao mới sáng sớm như vậy sự việc kì lạ này lại xảy ra? Không ai biết rõ nguyên nhân là do đâu. Chỉ thấy rằng bọn họ đang xì xào túm tụm lại xem xét cái gì đó như đang chào đón thần tượng vậy.
Biết được tin, hiệu phó cùng toàn bộ giáo viên khác ở trong trường nhanh chóng xuống dưới cổng trường để tìm hiểu sự việc. Khi xuống tới nơi, ông ta cùng các giáo viên khác liền giải tán hết toàn bộ học sinh, chỉ để lại nguyên nhân gây lên sự lộn xộn ồn ào này.
Khi mọi người đang dần tản ra để đi vào lớp học. Ông ta mới bất ngờ, đứng ở giữ đám đông đang tản ra đó là một nữ sinh đang ôm một em bé trên tay. Nữ sinh đó mặc đồng phục của trường, mái tóc màu đen dài đến mông, đôi mắt nâu đen ánh lên vẻ khó hiểu tò mò đang nhìn về phía đứa trẻ trên tay.
Hiệu phó tiến về phía nữ sinh đó, ông ta gặng hỏi.
"Bạn học sinh này, đây là?"
Ánh mắt của vị hiệu phó trung niên có tuổi nhìn đứa bé đang được nữ sinh ôm trên tay khó hiểu.
"A không phải thưa thầy, chỉ là sáng nay lúc em đi học liền thấy ở trước cổng trường có một cái nôi. Khi em tiến lại gần xem thử thì mới thấy em bé nằm bên trong."
Nữ sinh đó nhanh nhảu lễ phép trả lời hiệu phó. Khiến cho ông ta gật đầu một cái tỏ vẻ đã hiểu câu chuyện. Rồi ông ta đề nghị rằng cô bạn ấy đưa đứa bé cho ông ta, còn cô hãy về lại lớp học để chuẩn bị cho tiết học sắp vào.
Nữ sinh ngoan ngoãn ôm đứa bé trên tay đưa cho hiệu phó, sau đó cúi chào ông rồi chạy thật nhanh vào bên trong trường. Chỉ thấy rằng hiệu phó mỉm cười hiền hậu, rồi ông cũng nhanh chóng giải tán toàn bộ giáo viên và đi lên phòng làm việc của mình.
Trong phòng hiệu trưởng..
Người đàn ông già nua với mái tóc trắng bạc đang ngồi trên bàn làm việc. Ông ta từ nãy đến giờ chăm chú không ngớt đối với công việc giấy tờ hằng ngày mà mình phải giải quyết. Cánh tay nhăn nheo, khuôn mặt cũng mang dung nhan của tuổi già hiện hết trên khuôn mặt, đôi mắt hổ phách như nhìn thấu tâm can người khác biểu hiện rằng con người này tuy đã cao tuổi, nhưng lão vẫn còn minh mẫn lắm.
Cốc.. cốc..
Tiếng gõ cửa vang lên đánh tan dòng suy nghĩ của ông, ông ta hướng về phía cửa phòng chầm chậm cất tiếng nói.
"Vào đi."
Bước vào bên trong là người đàn ông trung niên, trên tay đang bế một em bé quấn khăn màu trắng muốt. Ông ta cúi đầu cung kính với lão xong liền tiến lại gần phía hiệu trưởng.
"Sáng nay có một học sinh phát hiện được đứa bé này bị bỏ lại trong chiếc nôi trước cổng trường thưa hiệu trưởng."
Hiệu phó vừa dứt lời, ông ta chậm rãi nhìn lên. Chỉ thấy rằng một hồi sau, người đàn ông cao tuổi đứng dậy, trên tay ông ta là chiếc gậy chống đi từng bước từng bước lại gần hiệu phó và đứa bé.
Đôi mắt hổ phách nhìn đứa bé trên tay hiệu phó đang ngủ ngon lành hồi lâu. Ông ta liền có cảm giác rằng đứa bé này rất kì lạ. Lão giơ tay lên, chầm chậm sờ vào cái má phúng phính trăng trắng đáng yêu của đứa bé xong, ông ta liền quay sang nói với hiệu phó.
"Đứa bé này nhất định phải bảo vệ."
Bên cạnh người phụ nữ đó là người đàn ông với thân hình cân đối, anh ta mặc trên mình bộ vest lịch lãm sang trọng. Trên tay anh ta là tờ giấy tài liệu cùng chiếc máy tính bảng đời mới cao cấp đắt tiền. Anh ta chính là thư ký của người phụ nữ có khí chất sang chảnh quý phái kia.
"Mistress.. Roy báo cáo nhiệm vụ đã hoàn thành! Mục tiêu bị Bướm Đêm tiêu diệt rồi!"
Nghe thấy được thông tin từ miệng thư ký xong. Người phụ nữ chỉ nghiêng mặt sang bên trái một chút, rồi cô ta mỉm cười nhẹ. Đôi môi tô màu son đỏ chót quyến rũ với đôi mắt màu xanh dương sắc bén liếc vào khoảng không vô định. Cô ta vươn tay lấy một điếu thuốc lá cao cấp trên bàn. Thư ký đứng bên cạnh trong nháy mắt nhìn thấy liền nhanh chóng lại gần, anh ta lấy trong túi ra cái bật lửa mạ vàng kim óng ánh đắt tiền, sau đó đưa lên gần phía điếu thuốc trên tay của cô ta châm lửa.
Phù..
Tiếng hà hơi thuốc vang lên trong không trung, khói thuốc bay lơ lửng xung quanh giống như màn sương mờ mờ ảo ảo ở căn phòng tối tăm đáng sợ. Người phụ nữ được gọi là Mistress kia hai ngón tay đang kẹp điếu thuốc ở giữa, rồi cô ta để bàn tay lên trên cái chân đang vắt chéo thon dài của mình. Không ai biết được giờ đây người phụ nữ đó là ai, hay tâm tư của cô ta như thế nào. Chỉ biết rằng, sự im lặng vẫn đang bao trùm lấy cả căn phòng với sự rùng rợn khó có thể diễn tả thành lời..
* * *
Trường quốc tế S thuộc tiểu bang California (Hoa Kỳ).
Một đám học sinh đông đảo đang đứng tụ tập bên ngoài cổng trường, khiến cho việc đi lại vào bên trong trường giống như việc bị tắc đường vào những giờ cao điểm. Nhưng vì sao mới sáng sớm như vậy sự việc kì lạ này lại xảy ra? Không ai biết rõ nguyên nhân là do đâu. Chỉ thấy rằng bọn họ đang xì xào túm tụm lại xem xét cái gì đó như đang chào đón thần tượng vậy.
Biết được tin, hiệu phó cùng toàn bộ giáo viên khác ở trong trường nhanh chóng xuống dưới cổng trường để tìm hiểu sự việc. Khi xuống tới nơi, ông ta cùng các giáo viên khác liền giải tán hết toàn bộ học sinh, chỉ để lại nguyên nhân gây lên sự lộn xộn ồn ào này.
Khi mọi người đang dần tản ra để đi vào lớp học. Ông ta mới bất ngờ, đứng ở giữ đám đông đang tản ra đó là một nữ sinh đang ôm một em bé trên tay. Nữ sinh đó mặc đồng phục của trường, mái tóc màu đen dài đến mông, đôi mắt nâu đen ánh lên vẻ khó hiểu tò mò đang nhìn về phía đứa trẻ trên tay.
Hiệu phó tiến về phía nữ sinh đó, ông ta gặng hỏi.
"Bạn học sinh này, đây là?"
Ánh mắt của vị hiệu phó trung niên có tuổi nhìn đứa bé đang được nữ sinh ôm trên tay khó hiểu.
"A không phải thưa thầy, chỉ là sáng nay lúc em đi học liền thấy ở trước cổng trường có một cái nôi. Khi em tiến lại gần xem thử thì mới thấy em bé nằm bên trong."
Nữ sinh đó nhanh nhảu lễ phép trả lời hiệu phó. Khiến cho ông ta gật đầu một cái tỏ vẻ đã hiểu câu chuyện. Rồi ông ta đề nghị rằng cô bạn ấy đưa đứa bé cho ông ta, còn cô hãy về lại lớp học để chuẩn bị cho tiết học sắp vào.
Nữ sinh ngoan ngoãn ôm đứa bé trên tay đưa cho hiệu phó, sau đó cúi chào ông rồi chạy thật nhanh vào bên trong trường. Chỉ thấy rằng hiệu phó mỉm cười hiền hậu, rồi ông cũng nhanh chóng giải tán toàn bộ giáo viên và đi lên phòng làm việc của mình.
Trong phòng hiệu trưởng..
Người đàn ông già nua với mái tóc trắng bạc đang ngồi trên bàn làm việc. Ông ta từ nãy đến giờ chăm chú không ngớt đối với công việc giấy tờ hằng ngày mà mình phải giải quyết. Cánh tay nhăn nheo, khuôn mặt cũng mang dung nhan của tuổi già hiện hết trên khuôn mặt, đôi mắt hổ phách như nhìn thấu tâm can người khác biểu hiện rằng con người này tuy đã cao tuổi, nhưng lão vẫn còn minh mẫn lắm.
Cốc.. cốc..
Tiếng gõ cửa vang lên đánh tan dòng suy nghĩ của ông, ông ta hướng về phía cửa phòng chầm chậm cất tiếng nói.
"Vào đi."
Bước vào bên trong là người đàn ông trung niên, trên tay đang bế một em bé quấn khăn màu trắng muốt. Ông ta cúi đầu cung kính với lão xong liền tiến lại gần phía hiệu trưởng.
"Sáng nay có một học sinh phát hiện được đứa bé này bị bỏ lại trong chiếc nôi trước cổng trường thưa hiệu trưởng."
Hiệu phó vừa dứt lời, ông ta chậm rãi nhìn lên. Chỉ thấy rằng một hồi sau, người đàn ông cao tuổi đứng dậy, trên tay ông ta là chiếc gậy chống đi từng bước từng bước lại gần hiệu phó và đứa bé.
Đôi mắt hổ phách nhìn đứa bé trên tay hiệu phó đang ngủ ngon lành hồi lâu. Ông ta liền có cảm giác rằng đứa bé này rất kì lạ. Lão giơ tay lên, chầm chậm sờ vào cái má phúng phính trăng trắng đáng yêu của đứa bé xong, ông ta liền quay sang nói với hiệu phó.
"Đứa bé này nhất định phải bảo vệ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.