Chương 10: Đột nhiên xảy ra biến cố
Vinh Tiểu Hiên
14/09/2024
【 Dù một ngày tốt đẹp đã kết thúc, nhưng cậu cũng đừng cảm động, nhanh ngủ đi. 】Nghe lời của 6362 vẫn còn đang thút tha thút thít, Tiểu Thất chuẩn bị lên giường ngủ.
6362 chỉ hận bản thân không tay không chân, không có cơ thể để gõ ký chủ vài cái, trong khoảnh khắc tức giận vì bất bình, ngoài cửa sổ lại vang lên tiếng còi cảnh sát, tiếng còi cảnh sát từ xa truyền tới cuối cùng ngừng ở ngoài biệt thự của Lục Úy Lam.
Ánh đèn lập loè loá mắt xuyên thấu qua bức màn, Tiểu Thất khó hiểu ngồi dậy.
Không lâu sau, tiếng cửa biệt thự bị gõ vang lên, cốc cốc cốc! 6362 sợ tới mức kêu to 8839 đến! 8839 đến!
Nhưng mà người tới không phải là 8839 như trong truyện ma của Tiểu Thất, mà là một đám người mặc đồng phục cảnh sát, thành thạo khống chế tay của Tiểu Thất.
"Cậu Lục Úy Lam, có người báo cậu say rượu lái xe đâm người khiến người đó bị thương nặng, cùng chúng tôi đến cục cảnh sát một chuyến đi." Trong đó có một cái cảnh sát móc ra giấy chứng nhận cho Lục Úy Lam thấy rõ ràng, sau đó ý bảo những người khác mang Lục Úy Lam đi.
Khi Lục Úy Lam ngồi ở phòng thẩm vấn, vẫn còn ngây ngốc, 【 Hệ thống, điều tra rõ xem chuyện gì đang diễn ra? 】
【 Đang, đang......】thái độ của 6362 như làm cho có.
Tiểu Thất cảm thấy mình đã bị lấy oán báo ân trong truyền thuyết, mình thì cực khổ kể chuyện ma cho hệ thống, đổi lại một tên chậm chạp. Cũng may 6362 thân là hệ thống nên vẫn có cốt truyện, rất nhanh đã làm rõ nguyên nhân kết quả. Mà Tiểu Thất đã trải qua nhắc nhở, nhớ tới một cốt truyện quan trọng,【 Nhưng mà cốt truyện này không phải xảy ra lúc Lục Úy Lam sắp chết sao? 】
Vẻ mặt của 6362 như thể bất chấp tất cả, 【 Cốt truyện đã sớm thay đổi hoàn toàn.】
Dựa theo hướng đi của cốt truyện bình thường, kẻ thế thân đang không ngừng tìm đường chết lúc sau cũng đụng chạm pháp luật, say rượu lái xe đâm nát chân của một nữ sinh, mà nữ sinh kia còn học vũ đạo, người nhà nữ sinh sau khi biết việc này muốn một lời giải thích. Ban đầu, nhà họ Lục muốn dùng tiền giải quyết tất cả, nhưng không biết sao mọi chuyện lại ngày càng lớn, nhất thời không có cách nào giải quyết, cuối cùng Lục Úy Lam suy nghĩ chiêu ngu ngốc, nói ngày đó người lái xe không phải là mình, là Lục Minh Tư. Kết quả có thể đoán được, cuối cùng chân tướng được đưa ra ánh sáng, Lục Úy Lam như bị tát vào mặt, cũng hoàn toàn bị nhà họ Lục vứt bỏ.
Mà nữ sinh bị đâm không chịu nổi tàn tật nên đã kích động mà tự sát, anh trai nữ sinh biết được đu Lục Úy Lam nhận tội cũng sẽ không bị phán tử hình, sau đó tâm lý phòng tuyến sụp đổ, ngày mở phiên tòa trực tiếp cầm dao đâm chết Lục Úy Lam. Trong tiếng thổn thức của du luận, cốt truyện cũng đi tới hồi kết.
【 Hòm Thư, cậu nói người đâm là ai? 】 Các tình tiết truyện không phải là một đường thẳng tắp, mà là ngàn vạn tình tiết được kết nối với nhau, tựa như trong cốt truyện nguyên bản internet không có đồn đại về chiến đội nuôi heo, nhưng bởi vì tình tiết cốt truyện thay đổi, nên tình tiết mới đã được sinh ra.
Tiểu Thất không tính đi vào cốt truyện bị đâm, rốt cuộc không có hai chân, bất luận đối với sinh linh nào đều là một việc tàn khóc, chỉ là không nghĩ tới việc chuyện đó đã xảy ra, hơn nữa xảy ra sớm như vậy.
【 Khẳng định không phải 8839 đâm. 】6362 suy nghĩ nửa ngày, nói ra một đáp án khẳng định.
Tiểu Thất "......"
Tiểu Thất cũng không có ở cục cảnh sát bao lâu, bởi vì Lục Hành Chỉ đã tới lãnh người, xe của Lục Úy Lam bị giam, mà Lục Úy Lam là nghi phạm cũng bị thông báo không thể rời khỏi thành phố.
Sở dĩ không trực tiếp bắt người, cũng là vì không có chứng cứ xác thực chứng minh người lái xe chính là Lục Úy Lam, xe đâm người đúng thật là của Lục Úy Lam, hơn nữa xe kia vừa mới rửa sạch, giống như vì tẩy rửa bằng chứng, vừa lúc máy quay bên trong bãi đỗ xe hỏng rồi, máy quay bên ngoài cũng chỉ có thể nhìn thấy đúng là có người lái xe của Lục Úy Lam đi rồi, nhưng lại thấy không rõ người trong xe.
Cùng ngày xảy ra chuyện, Tiểu Thất bởi vì trầm mê với học tập nên không chứng cứ xác minh không ở hiện trường, nhưng mà máy quay quay được cảnh cậu tiến vào khu biệt thự và không có hình ảnh rời đi, dù vậy khu biệt thự có diện tích rộng lớn, có khả năng cậu rời đi bằng hướng khác.
Vì những điều trên, Lục Úy Lam tuy rằng không cần tiếp tục ở cục cảnh sát, nhưng trước điều tra rõ chân tướng vụ việc, cậu không được rời khỏi thành phố.
"Đừng sợ, không phải em làm, tóm lại khi điều tra rõ, nếu là em làm, cũng có biện pháp giải quyết." Cảm giác được sự im lặng của Lục Úy Lam, Lục Hành Chỉ vừa lái xe vừa an ủi nói.
Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn nhìn Lục Hành Chỉ, "Anh, chìa khóa xe này em có một cái, một cái khác ở trong nhà, anh cảm thấy là ai lấy?"
Lục Hành Chỉ lập tức ngừng xe ở ven đường, quay đầu nhìn Lục Úy Lam, "Úy Lam, mặc kệ em có chấp nhận hay không, thì Minh Tư vẫn là con trai nó nhà họ Lục, nếu em là người đâm, chúng ta có biện pháp giải quyết khác, em đừng bối rối."
Lục Úy Lam lập tức ngây ngẩn cả người, như không thể tin được những gì mình nghe được, "Anh, Anh không tin em! Anh không tin em!"
Lục Hành Chỉ giơ tay vỗ vỗ bả vai Lục Úy Lam, như muốn cậu bình tĩnh lại, "Anh chỉ muốn nói cho em biết, chuyện này còn có biện pháp giải quyết tốt hơn, anh sẽ đi tìm gia đình người ta nói chuyện, mấy ngày nay em cũng không cần đi học, anh xin nghỉ cho em."
Lục Úy Lam không có về nhà họ Lục, mà là về căn biệt thự nhỏ của mình, Lục Hành Chỉ rời đi, trước khi đi lại dặn mấy ngày nay đừng ra khỏi nhà thêm lần nữa.
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Thất đã biết vì sao Lục Hành Chỉ không cho cậu đi học, bởi vì có người chụp ảnh cậu mặc áo ngủ bị cảnh sát mời đi từ biệt thự, tiêu đề cũng cực kỳ bắt mắt: Người đàn ông nuôi heo Lục Úy Lam đêm khuya bị cảnh sát mang đi.
Theo sát sau đó, liền có người tiết lộ thông tin mơ hồ, hình như việc này với việc say rượu lái xe có quan hệ, cậu bị nghi ngờ là người đâm.
Đề tài về Người đàn ông nuôi heo VS Tên đàn ông đổi họ còn chưa lắng xuống, tin tức này vừa ra, hiển nhiên như là một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, các dân mạng suy đoán sôi nổi, có người còn nói như thể đã nắm giữ chứng cứ, như muốn mắng Lục Úy Lam đến đầu thai thêm lần nữa.
"Chuyện này rất nhanh đã bị đè xuống, ai bảo cậu ta đầu thai vào đúng nhà."
"Lầu trên nói sai rồi, lwl đây là hào quang của tiền."
"Chuyện này còn chưa có có quyết định, mấy người ồn ào cái gì? Thật sự nghĩ mình là thượng đế à."
"Dù chuyện này không phải sự thật, nhưng mà nửa đêm bị cảnh sát mang đi, còn có thể là chuyện tốt gì."
"Con ông cháu cha thì không có gì tốt, chờ thạch chuỳ."
"......"
Tin tức vừa ra, chuông điện thoại của Lục Úy Lam reo không ngừng, Tiểu Thất đương nhiên không trả lời một cái nào, chỉ chọn trả lời điện thoại của Túc Minh Ca.
Điện thoại vừa kết nối, giọng của Túc Minh Ca truyền tới, "Ăn sáng chưa? Anh mua cho em."
Tiểu Thất nghĩ nghĩ, "Muốn ăn hai cái trứng luộc nước trà, còn có trứng vịt Bắc Thảo với cháo thịt nạt, còn có năm cái canh bao nhân gà!, Lại thêm một chén tàu phớ mặn, hôm nay ăn không ngon miệng, nên nhiêu đó thôi."
"...... Được rồi, gửi địa chỉ đi, chờ anh." Túc Minh Ca đáp, sau đó cúp điện thoại.
Ánh mắt của mọi người trong câu lạc bộ SGL đồng loạt tập trung lại đây, Lục Vực cẩn thận dò hỏi, "Em trai Uý Lam không có bị gì chứ."
Túc Minh Ca nghĩ nghĩ, "Có đó."
Trái tim mọi người lập tức nhắc lên, tuy rằng chỉ gặp qua một lần, nhưng tình cảm đối với Lục Úy Lam cũng không tệ lắm, tự nhiên không nghĩ được cậu xảy ra chuyện, Lục Vực hỏi, "Thế nào, nghiêm trọng không?"
Túc Minh Ca lại nghĩ nghĩ, "Rất nghiêm trọng, nói là ăn không ngon miệng."
Mọi người "......"
Sau một lát, mọi người trong SGL lại về phòng ngủ của mình, đều dâng ra đồ ăn vặt mà mình tích trữ, làm trai thẳng lâu năm, có thể nói bọn họ rất tự tin về đồ ăn vặt, biết món nào vị lạ ăn ngon. Đối với tin tức, làm người hàng năm đều đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, sự thật chưa công khai làm rõ, tất cả đều không thể tin.
Cuối cùng, nhìn đội trưởng nhà mình sáng sớm đã ra cửa để mua bữa sáng cho em trai, mọi người trong SGL tụ tập chậm rãi rồi cùng nhau thảo luận.
"Sao tôi cảm thấy việc này không đơn giản đâu, trên mạng vừa mới xuất hiện tình huống đối chội, em trai Úy Lam liền có chuyện."
"Khụ! Này nói thật, tôi không thế nào thích Túc, Lục Minh Tư, cảm giác không thân nổi với người đó, vẫn là ở cùng em trai Úy Lan thoải mái hơn."
"Em trai Uý Lam của mày chỉ nghĩ đến nuôi heo, còn tặng cho mày một quyển sách nuôi heo."
"Không biết nhà họ Lục có nhúng tay vào hay không."
"Mọi chuyện đến cuối còn chưa biết được, không cần mày lo."
Mọi người trong SGL bàn tán sôi nổi, Túc Minh Ca cũng đã mua bữa sáng, sau đó xách theo bao lớn bao nhỏ tới nơi ở của Lục Úy Lam, mà chỗ này, bị những người biết chuyện quay chụp.
Tiểu Thất vui vẻ mà đón Túc Minh Cả vào nhà, sau đó kinh ngạc phát hiện Túc Minh Ca mang hai phần bữa sáng, còn có rất rất nhiều đồ ăn vặt mà cậu chưa từng ăn.
Nhận thấy được ánh mắt của Lục Úy Lam, Túc Minh Ca đem một túi đồ ăn vặt kia đặt ở trên bàn trà, "Một đống này em cứ từ từ ăn, đều là đám trong đội thích ăn, ăn không ngon còn có cái khác."
Lúc nãy Túc Minh Ca vội vàng ra cửa, cũng không có ăn cơm, lần thứ hai hai anh em gặp mặt trong bữa sáng cùng ăn cơm, Tiểu Thất cũng đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói một lần, chỉ là lúc này đây cậu không có nhắc đến một chìa khóa dự phòng khác để ở nhà họ Lục có khả năng bị Lục Minh Tư lấy.
"Em không đâm người, cũng không thích uống rượu ở chỗ này." Làm một con ốc sên đã nướng qua Phượng Hoàng, hầm qua canh Huyền Vũ, uống qua rượu hoa quả, rượu ở thế giới này thực sự không thể hấp dẫn được cậu.
"Anh biết." Túc Minh Ca cắn một miếng bánh bao, phát hiện bánh bao này hương vị đúng là không tồi.
Tiểu Thất có chút kinh ngạc, chẳng lẽ đây là sức mạnh của huyết thống, ngay cả Lục Hành Chỉ thì hoài nghi, Túc Minh Ca thì chỉ nghe một lần là tin.
"Anh luôn nhìn người rất chuẩn, đừng nghĩ nhiều, tất cả là quá khứ." Túc Minh Ca an ủi nói.
Tiểu Thất ngoan ngoãn gật đầu, "Dạ dạ."
Túc Minh Ca thấy thế cười một cái, tiếp tục ăn bánh bao thơm phức trên tay, anh phát hiện, mấy chỗ Lục Úy Lam muốn ăn bữa sáng, hương vị đều ngon đến lạ.
Tiểu Thất hút sùn sụt tào phớ, trong lòng suy tư, người anh trai này tuy dễ ăn, nhưng sợ là không dễ nuôi, cũng may là có mùi thơm rất dễ nghe, là mùi cải thìa.
6362 chỉ hận bản thân không tay không chân, không có cơ thể để gõ ký chủ vài cái, trong khoảnh khắc tức giận vì bất bình, ngoài cửa sổ lại vang lên tiếng còi cảnh sát, tiếng còi cảnh sát từ xa truyền tới cuối cùng ngừng ở ngoài biệt thự của Lục Úy Lam.
Ánh đèn lập loè loá mắt xuyên thấu qua bức màn, Tiểu Thất khó hiểu ngồi dậy.
Không lâu sau, tiếng cửa biệt thự bị gõ vang lên, cốc cốc cốc! 6362 sợ tới mức kêu to 8839 đến! 8839 đến!
Nhưng mà người tới không phải là 8839 như trong truyện ma của Tiểu Thất, mà là một đám người mặc đồng phục cảnh sát, thành thạo khống chế tay của Tiểu Thất.
"Cậu Lục Úy Lam, có người báo cậu say rượu lái xe đâm người khiến người đó bị thương nặng, cùng chúng tôi đến cục cảnh sát một chuyến đi." Trong đó có một cái cảnh sát móc ra giấy chứng nhận cho Lục Úy Lam thấy rõ ràng, sau đó ý bảo những người khác mang Lục Úy Lam đi.
Khi Lục Úy Lam ngồi ở phòng thẩm vấn, vẫn còn ngây ngốc, 【 Hệ thống, điều tra rõ xem chuyện gì đang diễn ra? 】
【 Đang, đang......】thái độ của 6362 như làm cho có.
Tiểu Thất cảm thấy mình đã bị lấy oán báo ân trong truyền thuyết, mình thì cực khổ kể chuyện ma cho hệ thống, đổi lại một tên chậm chạp. Cũng may 6362 thân là hệ thống nên vẫn có cốt truyện, rất nhanh đã làm rõ nguyên nhân kết quả. Mà Tiểu Thất đã trải qua nhắc nhở, nhớ tới một cốt truyện quan trọng,【 Nhưng mà cốt truyện này không phải xảy ra lúc Lục Úy Lam sắp chết sao? 】
Vẻ mặt của 6362 như thể bất chấp tất cả, 【 Cốt truyện đã sớm thay đổi hoàn toàn.】
Dựa theo hướng đi của cốt truyện bình thường, kẻ thế thân đang không ngừng tìm đường chết lúc sau cũng đụng chạm pháp luật, say rượu lái xe đâm nát chân của một nữ sinh, mà nữ sinh kia còn học vũ đạo, người nhà nữ sinh sau khi biết việc này muốn một lời giải thích. Ban đầu, nhà họ Lục muốn dùng tiền giải quyết tất cả, nhưng không biết sao mọi chuyện lại ngày càng lớn, nhất thời không có cách nào giải quyết, cuối cùng Lục Úy Lam suy nghĩ chiêu ngu ngốc, nói ngày đó người lái xe không phải là mình, là Lục Minh Tư. Kết quả có thể đoán được, cuối cùng chân tướng được đưa ra ánh sáng, Lục Úy Lam như bị tát vào mặt, cũng hoàn toàn bị nhà họ Lục vứt bỏ.
Mà nữ sinh bị đâm không chịu nổi tàn tật nên đã kích động mà tự sát, anh trai nữ sinh biết được đu Lục Úy Lam nhận tội cũng sẽ không bị phán tử hình, sau đó tâm lý phòng tuyến sụp đổ, ngày mở phiên tòa trực tiếp cầm dao đâm chết Lục Úy Lam. Trong tiếng thổn thức của du luận, cốt truyện cũng đi tới hồi kết.
【 Hòm Thư, cậu nói người đâm là ai? 】 Các tình tiết truyện không phải là một đường thẳng tắp, mà là ngàn vạn tình tiết được kết nối với nhau, tựa như trong cốt truyện nguyên bản internet không có đồn đại về chiến đội nuôi heo, nhưng bởi vì tình tiết cốt truyện thay đổi, nên tình tiết mới đã được sinh ra.
Tiểu Thất không tính đi vào cốt truyện bị đâm, rốt cuộc không có hai chân, bất luận đối với sinh linh nào đều là một việc tàn khóc, chỉ là không nghĩ tới việc chuyện đó đã xảy ra, hơn nữa xảy ra sớm như vậy.
【 Khẳng định không phải 8839 đâm. 】6362 suy nghĩ nửa ngày, nói ra một đáp án khẳng định.
Tiểu Thất "......"
Tiểu Thất cũng không có ở cục cảnh sát bao lâu, bởi vì Lục Hành Chỉ đã tới lãnh người, xe của Lục Úy Lam bị giam, mà Lục Úy Lam là nghi phạm cũng bị thông báo không thể rời khỏi thành phố.
Sở dĩ không trực tiếp bắt người, cũng là vì không có chứng cứ xác thực chứng minh người lái xe chính là Lục Úy Lam, xe đâm người đúng thật là của Lục Úy Lam, hơn nữa xe kia vừa mới rửa sạch, giống như vì tẩy rửa bằng chứng, vừa lúc máy quay bên trong bãi đỗ xe hỏng rồi, máy quay bên ngoài cũng chỉ có thể nhìn thấy đúng là có người lái xe của Lục Úy Lam đi rồi, nhưng lại thấy không rõ người trong xe.
Cùng ngày xảy ra chuyện, Tiểu Thất bởi vì trầm mê với học tập nên không chứng cứ xác minh không ở hiện trường, nhưng mà máy quay quay được cảnh cậu tiến vào khu biệt thự và không có hình ảnh rời đi, dù vậy khu biệt thự có diện tích rộng lớn, có khả năng cậu rời đi bằng hướng khác.
Vì những điều trên, Lục Úy Lam tuy rằng không cần tiếp tục ở cục cảnh sát, nhưng trước điều tra rõ chân tướng vụ việc, cậu không được rời khỏi thành phố.
"Đừng sợ, không phải em làm, tóm lại khi điều tra rõ, nếu là em làm, cũng có biện pháp giải quyết." Cảm giác được sự im lặng của Lục Úy Lam, Lục Hành Chỉ vừa lái xe vừa an ủi nói.
Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn nhìn Lục Hành Chỉ, "Anh, chìa khóa xe này em có một cái, một cái khác ở trong nhà, anh cảm thấy là ai lấy?"
Lục Hành Chỉ lập tức ngừng xe ở ven đường, quay đầu nhìn Lục Úy Lam, "Úy Lam, mặc kệ em có chấp nhận hay không, thì Minh Tư vẫn là con trai nó nhà họ Lục, nếu em là người đâm, chúng ta có biện pháp giải quyết khác, em đừng bối rối."
Lục Úy Lam lập tức ngây ngẩn cả người, như không thể tin được những gì mình nghe được, "Anh, Anh không tin em! Anh không tin em!"
Lục Hành Chỉ giơ tay vỗ vỗ bả vai Lục Úy Lam, như muốn cậu bình tĩnh lại, "Anh chỉ muốn nói cho em biết, chuyện này còn có biện pháp giải quyết tốt hơn, anh sẽ đi tìm gia đình người ta nói chuyện, mấy ngày nay em cũng không cần đi học, anh xin nghỉ cho em."
Lục Úy Lam không có về nhà họ Lục, mà là về căn biệt thự nhỏ của mình, Lục Hành Chỉ rời đi, trước khi đi lại dặn mấy ngày nay đừng ra khỏi nhà thêm lần nữa.
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Thất đã biết vì sao Lục Hành Chỉ không cho cậu đi học, bởi vì có người chụp ảnh cậu mặc áo ngủ bị cảnh sát mời đi từ biệt thự, tiêu đề cũng cực kỳ bắt mắt: Người đàn ông nuôi heo Lục Úy Lam đêm khuya bị cảnh sát mang đi.
Theo sát sau đó, liền có người tiết lộ thông tin mơ hồ, hình như việc này với việc say rượu lái xe có quan hệ, cậu bị nghi ngờ là người đâm.
Đề tài về Người đàn ông nuôi heo VS Tên đàn ông đổi họ còn chưa lắng xuống, tin tức này vừa ra, hiển nhiên như là một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, các dân mạng suy đoán sôi nổi, có người còn nói như thể đã nắm giữ chứng cứ, như muốn mắng Lục Úy Lam đến đầu thai thêm lần nữa.
"Chuyện này rất nhanh đã bị đè xuống, ai bảo cậu ta đầu thai vào đúng nhà."
"Lầu trên nói sai rồi, lwl đây là hào quang của tiền."
"Chuyện này còn chưa có có quyết định, mấy người ồn ào cái gì? Thật sự nghĩ mình là thượng đế à."
"Dù chuyện này không phải sự thật, nhưng mà nửa đêm bị cảnh sát mang đi, còn có thể là chuyện tốt gì."
"Con ông cháu cha thì không có gì tốt, chờ thạch chuỳ."
"......"
Tin tức vừa ra, chuông điện thoại của Lục Úy Lam reo không ngừng, Tiểu Thất đương nhiên không trả lời một cái nào, chỉ chọn trả lời điện thoại của Túc Minh Ca.
Điện thoại vừa kết nối, giọng của Túc Minh Ca truyền tới, "Ăn sáng chưa? Anh mua cho em."
Tiểu Thất nghĩ nghĩ, "Muốn ăn hai cái trứng luộc nước trà, còn có trứng vịt Bắc Thảo với cháo thịt nạt, còn có năm cái canh bao nhân gà!, Lại thêm một chén tàu phớ mặn, hôm nay ăn không ngon miệng, nên nhiêu đó thôi."
"...... Được rồi, gửi địa chỉ đi, chờ anh." Túc Minh Ca đáp, sau đó cúp điện thoại.
Ánh mắt của mọi người trong câu lạc bộ SGL đồng loạt tập trung lại đây, Lục Vực cẩn thận dò hỏi, "Em trai Uý Lam không có bị gì chứ."
Túc Minh Ca nghĩ nghĩ, "Có đó."
Trái tim mọi người lập tức nhắc lên, tuy rằng chỉ gặp qua một lần, nhưng tình cảm đối với Lục Úy Lam cũng không tệ lắm, tự nhiên không nghĩ được cậu xảy ra chuyện, Lục Vực hỏi, "Thế nào, nghiêm trọng không?"
Túc Minh Ca lại nghĩ nghĩ, "Rất nghiêm trọng, nói là ăn không ngon miệng."
Mọi người "......"
Sau một lát, mọi người trong SGL lại về phòng ngủ của mình, đều dâng ra đồ ăn vặt mà mình tích trữ, làm trai thẳng lâu năm, có thể nói bọn họ rất tự tin về đồ ăn vặt, biết món nào vị lạ ăn ngon. Đối với tin tức, làm người hàng năm đều đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, sự thật chưa công khai làm rõ, tất cả đều không thể tin.
Cuối cùng, nhìn đội trưởng nhà mình sáng sớm đã ra cửa để mua bữa sáng cho em trai, mọi người trong SGL tụ tập chậm rãi rồi cùng nhau thảo luận.
"Sao tôi cảm thấy việc này không đơn giản đâu, trên mạng vừa mới xuất hiện tình huống đối chội, em trai Úy Lam liền có chuyện."
"Khụ! Này nói thật, tôi không thế nào thích Túc, Lục Minh Tư, cảm giác không thân nổi với người đó, vẫn là ở cùng em trai Úy Lan thoải mái hơn."
"Em trai Uý Lam của mày chỉ nghĩ đến nuôi heo, còn tặng cho mày một quyển sách nuôi heo."
"Không biết nhà họ Lục có nhúng tay vào hay không."
"Mọi chuyện đến cuối còn chưa biết được, không cần mày lo."
Mọi người trong SGL bàn tán sôi nổi, Túc Minh Ca cũng đã mua bữa sáng, sau đó xách theo bao lớn bao nhỏ tới nơi ở của Lục Úy Lam, mà chỗ này, bị những người biết chuyện quay chụp.
Tiểu Thất vui vẻ mà đón Túc Minh Cả vào nhà, sau đó kinh ngạc phát hiện Túc Minh Ca mang hai phần bữa sáng, còn có rất rất nhiều đồ ăn vặt mà cậu chưa từng ăn.
Nhận thấy được ánh mắt của Lục Úy Lam, Túc Minh Ca đem một túi đồ ăn vặt kia đặt ở trên bàn trà, "Một đống này em cứ từ từ ăn, đều là đám trong đội thích ăn, ăn không ngon còn có cái khác."
Lúc nãy Túc Minh Ca vội vàng ra cửa, cũng không có ăn cơm, lần thứ hai hai anh em gặp mặt trong bữa sáng cùng ăn cơm, Tiểu Thất cũng đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói một lần, chỉ là lúc này đây cậu không có nhắc đến một chìa khóa dự phòng khác để ở nhà họ Lục có khả năng bị Lục Minh Tư lấy.
"Em không đâm người, cũng không thích uống rượu ở chỗ này." Làm một con ốc sên đã nướng qua Phượng Hoàng, hầm qua canh Huyền Vũ, uống qua rượu hoa quả, rượu ở thế giới này thực sự không thể hấp dẫn được cậu.
"Anh biết." Túc Minh Ca cắn một miếng bánh bao, phát hiện bánh bao này hương vị đúng là không tồi.
Tiểu Thất có chút kinh ngạc, chẳng lẽ đây là sức mạnh của huyết thống, ngay cả Lục Hành Chỉ thì hoài nghi, Túc Minh Ca thì chỉ nghe một lần là tin.
"Anh luôn nhìn người rất chuẩn, đừng nghĩ nhiều, tất cả là quá khứ." Túc Minh Ca an ủi nói.
Tiểu Thất ngoan ngoãn gật đầu, "Dạ dạ."
Túc Minh Ca thấy thế cười một cái, tiếp tục ăn bánh bao thơm phức trên tay, anh phát hiện, mấy chỗ Lục Úy Lam muốn ăn bữa sáng, hương vị đều ngon đến lạ.
Tiểu Thất hút sùn sụt tào phớ, trong lòng suy tư, người anh trai này tuy dễ ăn, nhưng sợ là không dễ nuôi, cũng may là có mùi thơm rất dễ nghe, là mùi cải thìa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.