Chương 21: Chọn Công Hay Tư
Tô Tiền Tiền
18/01/2024
Minh Dao mơ một giấc mơ, trong mơ lung tung rối loạn, lúc thì đang mắng Kỳ Tự là tra nam, lúc thì lại như một cô gái đang oán giận và kỳ vọng được Kỳ Tự yêu thương.
Điều đáng sợ nhất chính là Minh Dao mơ thấy mình cùng anh đang thực hiện cốt truyện tập 6!
Sau khi bị điện thoại đánh thức, phản ứng đầu tiên của Minh Dao là thở phào nhẹ nhõm, may mà đó chỉ là một giấc mơ.
Nhất định là do hôm qua trước khi đi ngủ đã nghĩ quá lâu làm cách nào để nhảy qua tập 6, vì vậy mới mơ thấy cốt truyện.
Nhạc chuông điện thoại tiếp tục vang lên, Minh Dao cầm lên xem.
Hoá ra là Kỳ Tự.
Hình ảnh 2 người ở trong mơ còn chưa hoàn toàn thoát ra, tim của Minh Dao đập loạn xạ, cô nghe điện thoại với tâm trạng phức tạp.
“Alo”
Kỳ Tự:
“Dàn nhạc giao hưởng Berlin có buổi biểu diễn tối nay, có hứng thú cùng đi nghe không?”
Giọng nói của anh vừa ảm đạm vừa có chút lưu luyến như thể anh vừa bước ra từ giấc mơ.
Có hương vị của tập sáu.
“Minh Dao?”
Kỳ Tự lại kêu cô.
“Hả?” Minh Dao bỗng dưng hoàn hồn:
“À, nhạc giao hưởng à”.
Cô không có hứng thú nghe nhạc giao hưởng gì đó.
Minh Dao xoa xoa thái dương để khiến mình tỉnh táo, đang nghĩ cách từ chối thì chợt nhớ ra điều gì đó.
Lâm Vân Vân và Cố Viễn đã đi xem phim cùng nhau trong tập 7. Mặc dù không phải là buổi biểu diễn âm nhạc, nhưng khung cảnh có lẽ cũng tương tự.
Hơn nữa giấc mơ của cô vào ban đêm về nội dung của tập 6 kia, miễn cưỡng cũng có thể được coi là trải nghiệm qua trong mơ rồi.
Vậy……giải quyết hoàn hảo?
Tuyệt vời, Kỳ Tự đã giúp cô kết nối cốt truyện liền mạch.
Đột nhiên Minh Dao trở nên hăng hái, từ trên giường ngồi dậy với thái độ phục vụ năm sao:
“Đương nhiên là có hứng thú. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta làm bạn mà”.
Kỳ Tự:
“Khoảng sáu giờ anh đến đón em ở trường.”
“Được”.
Cúp điện thoại, Minh Dao vui vẻ mở kịch bản chuẩn bị xem qua cách diễn của Lâm Vân Vân và Cố Viễn khi xem phim cùng nhau, đột nhiên cô thoáng thấy WeChat chưa đọc của nhóm bạn gái mình.
Giản Ninh: [Vừa rồi trợ lý của đàn anh Kỷ đã liên lạc với mình và mời mình đến dự tiệc sinh nhật của anh ấy?!! Chị em đâu mau ra đây, có phải mình chưa tỉnh ngủ không??]
Tinh Địch: [……..Mình định vào nhóm để hỏi, mình cũng vậy.]
Giản Ninh: [????? Thiệt hay giả?]
Tinh Địch: [Cũng không biết Dao Dao có nhận được điện thoại không.]
Ngẩn người hết nửa giây, bỗng nhiên Minh Dao nhớ lại —
Sau một đêm ngủ dậy cô đã quên mất chuyện này.
Hôm qua lúc Kỷ Mộc Dương mời mình, Minh Dao còn cảm thấy hơi kỳ lạ, nếu anh ta cũng mời Giản Ninh và Quản Tinh Địch thì giải thích được rồi.
Có lẽ người ta chỉ thừa dịp lần này trở về thành phố thì tụ tập với các bạn cùng lớp, dù sao thì từ trước đến nay Kỷ Mộc Dương vẫn luôn chiếu cố đến đàn em của mình.
Minh Dao: [Mình cũng được mời.]
Ba người đều nhận được lời mời, nhóm chat của mấy cô bạn thân được dịp bùng nổ.
Kỷ Mộc Dương tuổi còn trẻ đã đứng vững trong làng giải trí, được coi là nam thần và là thần tượng trong lòng của tất cả nữ sinh Học Viện Điện Ảnh, không ai nỡ từ chối lời mời tham dự tiệc sinh nhật của anh ấy.
Ngay lập tức Giản Ninh đề nghị ba người gặp nhau càng sớm càng tốt để chọn quà sinh nhật cho Kỷ Mộc Dương.
Vốn Minh Dao không có ý định từ chối, khi đang vô cùng cao hứng ra khỏi cửa, đột nhiên nhớ tới —
Buổi tối cô có hẹn đi nghe nhạc giao hưởng với Kỳ Tự mà…..
Một bên là vì chuyên nghiệp mà đi mở khóa cốt truyện kịch bản, một bên là tham dự tiệc sinh nhật của anh trai nam thần.
Nói cách khác, đó là sự lựa chọn giữa việc công và việc tư.
Sau vài phút đấu tranh, Minh Dao đã đưa ra quyết định.
Không nói tới việc đây là cơ hội hiếm hoi để tụ tập giữa Kỷ Mộc Dương và các cô như đàn anh đàn em trong nhóm, mà sinh nhật người ta một năm chỉ có một lần. Về phía Kỳ Tự, buổi giao hưởng có thể đi vào một ngày khác.
Cùng lắm thì, đổi lại lần sau là cô mời.
Sau khi vui vẻ tự thuyết phục bản thân, Minh Dao gọi điện cho Kỳ Tự, để làm cho hành vi leo cây của mình có vẻ hợp tình hợp lý, cô nói với Kỳ Tự rằng thân thích của cô đột nhiên tới, không thoải mái và không muốn ra ngoài.
Con gái mỗi tháng đều có mấy ngày không tiện như vậy.
Kỳ Tự hiểu được, cũng không hỏi quá nhiều:
“Vậy em nghỉ ngơi cho tốt.”
Minh Dao vẫn là có chút chột dạ nên xin lỗi bằng nhiều cách khác nhau:
“Thực sự xin lỗi, nhưng em đã mua vé cho ngày mốt, ngày mốt chúng ta đi nghe đi.”
Cũng may chuyến lưu diễn của ban nhạc này có ba ngày biểu diễn, và ngày mốt là buổi cuối cùng.
Kỳ Tự cười cười, điềm đạm nói:
“Được.”
Sau khi giải quyết vấn đề của Kỳ Tự, ngay lập tức Minh Dao cùng với Giản Ninh và Quản Tinh Địch đi chọn quà sinh nhật cho Kỷ Mộc Dương ở trung tâm thương mại.
Điều đáng sợ nhất chính là Minh Dao mơ thấy mình cùng anh đang thực hiện cốt truyện tập 6!
Sau khi bị điện thoại đánh thức, phản ứng đầu tiên của Minh Dao là thở phào nhẹ nhõm, may mà đó chỉ là một giấc mơ.
Nhất định là do hôm qua trước khi đi ngủ đã nghĩ quá lâu làm cách nào để nhảy qua tập 6, vì vậy mới mơ thấy cốt truyện.
Nhạc chuông điện thoại tiếp tục vang lên, Minh Dao cầm lên xem.
Hoá ra là Kỳ Tự.
Hình ảnh 2 người ở trong mơ còn chưa hoàn toàn thoát ra, tim của Minh Dao đập loạn xạ, cô nghe điện thoại với tâm trạng phức tạp.
“Alo”
Kỳ Tự:
“Dàn nhạc giao hưởng Berlin có buổi biểu diễn tối nay, có hứng thú cùng đi nghe không?”
Giọng nói của anh vừa ảm đạm vừa có chút lưu luyến như thể anh vừa bước ra từ giấc mơ.
Có hương vị của tập sáu.
“Minh Dao?”
Kỳ Tự lại kêu cô.
“Hả?” Minh Dao bỗng dưng hoàn hồn:
“À, nhạc giao hưởng à”.
Cô không có hứng thú nghe nhạc giao hưởng gì đó.
Minh Dao xoa xoa thái dương để khiến mình tỉnh táo, đang nghĩ cách từ chối thì chợt nhớ ra điều gì đó.
Lâm Vân Vân và Cố Viễn đã đi xem phim cùng nhau trong tập 7. Mặc dù không phải là buổi biểu diễn âm nhạc, nhưng khung cảnh có lẽ cũng tương tự.
Hơn nữa giấc mơ của cô vào ban đêm về nội dung của tập 6 kia, miễn cưỡng cũng có thể được coi là trải nghiệm qua trong mơ rồi.
Vậy……giải quyết hoàn hảo?
Tuyệt vời, Kỳ Tự đã giúp cô kết nối cốt truyện liền mạch.
Đột nhiên Minh Dao trở nên hăng hái, từ trên giường ngồi dậy với thái độ phục vụ năm sao:
“Đương nhiên là có hứng thú. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta làm bạn mà”.
Kỳ Tự:
“Khoảng sáu giờ anh đến đón em ở trường.”
“Được”.
Cúp điện thoại, Minh Dao vui vẻ mở kịch bản chuẩn bị xem qua cách diễn của Lâm Vân Vân và Cố Viễn khi xem phim cùng nhau, đột nhiên cô thoáng thấy WeChat chưa đọc của nhóm bạn gái mình.
Giản Ninh: [Vừa rồi trợ lý của đàn anh Kỷ đã liên lạc với mình và mời mình đến dự tiệc sinh nhật của anh ấy?!! Chị em đâu mau ra đây, có phải mình chưa tỉnh ngủ không??]
Tinh Địch: [……..Mình định vào nhóm để hỏi, mình cũng vậy.]
Giản Ninh: [????? Thiệt hay giả?]
Tinh Địch: [Cũng không biết Dao Dao có nhận được điện thoại không.]
Ngẩn người hết nửa giây, bỗng nhiên Minh Dao nhớ lại —
Sau một đêm ngủ dậy cô đã quên mất chuyện này.
Hôm qua lúc Kỷ Mộc Dương mời mình, Minh Dao còn cảm thấy hơi kỳ lạ, nếu anh ta cũng mời Giản Ninh và Quản Tinh Địch thì giải thích được rồi.
Có lẽ người ta chỉ thừa dịp lần này trở về thành phố thì tụ tập với các bạn cùng lớp, dù sao thì từ trước đến nay Kỷ Mộc Dương vẫn luôn chiếu cố đến đàn em của mình.
Minh Dao: [Mình cũng được mời.]
Ba người đều nhận được lời mời, nhóm chat của mấy cô bạn thân được dịp bùng nổ.
Kỷ Mộc Dương tuổi còn trẻ đã đứng vững trong làng giải trí, được coi là nam thần và là thần tượng trong lòng của tất cả nữ sinh Học Viện Điện Ảnh, không ai nỡ từ chối lời mời tham dự tiệc sinh nhật của anh ấy.
Ngay lập tức Giản Ninh đề nghị ba người gặp nhau càng sớm càng tốt để chọn quà sinh nhật cho Kỷ Mộc Dương.
Vốn Minh Dao không có ý định từ chối, khi đang vô cùng cao hứng ra khỏi cửa, đột nhiên nhớ tới —
Buổi tối cô có hẹn đi nghe nhạc giao hưởng với Kỳ Tự mà…..
Một bên là vì chuyên nghiệp mà đi mở khóa cốt truyện kịch bản, một bên là tham dự tiệc sinh nhật của anh trai nam thần.
Nói cách khác, đó là sự lựa chọn giữa việc công và việc tư.
Sau vài phút đấu tranh, Minh Dao đã đưa ra quyết định.
Không nói tới việc đây là cơ hội hiếm hoi để tụ tập giữa Kỷ Mộc Dương và các cô như đàn anh đàn em trong nhóm, mà sinh nhật người ta một năm chỉ có một lần. Về phía Kỳ Tự, buổi giao hưởng có thể đi vào một ngày khác.
Cùng lắm thì, đổi lại lần sau là cô mời.
Sau khi vui vẻ tự thuyết phục bản thân, Minh Dao gọi điện cho Kỳ Tự, để làm cho hành vi leo cây của mình có vẻ hợp tình hợp lý, cô nói với Kỳ Tự rằng thân thích của cô đột nhiên tới, không thoải mái và không muốn ra ngoài.
Con gái mỗi tháng đều có mấy ngày không tiện như vậy.
Kỳ Tự hiểu được, cũng không hỏi quá nhiều:
“Vậy em nghỉ ngơi cho tốt.”
Minh Dao vẫn là có chút chột dạ nên xin lỗi bằng nhiều cách khác nhau:
“Thực sự xin lỗi, nhưng em đã mua vé cho ngày mốt, ngày mốt chúng ta đi nghe đi.”
Cũng may chuyến lưu diễn của ban nhạc này có ba ngày biểu diễn, và ngày mốt là buổi cuối cùng.
Kỳ Tự cười cười, điềm đạm nói:
“Được.”
Sau khi giải quyết vấn đề của Kỳ Tự, ngay lập tức Minh Dao cùng với Giản Ninh và Quản Tinh Địch đi chọn quà sinh nhật cho Kỷ Mộc Dương ở trung tâm thương mại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.